Hải Nhân Tư cùng Phân Địch cũng không bị thương tích gì, chỉ bị lực tinh thần xung kích một chút. Tiểu Ngốc thì càng khỏe mạnh hơn, dường như nó có sự miễn dịch đối với công kích của hệ tinh thần, vì thế lúc Hải Nhân Tư và Phân Địch té ngã, Tiểu Ngốc vẫn như trước dại ra, chăm chú nhìn về phương xa không biết tên.
La Tố cũng thử kiểm tra năng lực may mắn của Tiểu Ngốc, cậu suy luận, Tiểu Ngốc có năng lực tăng mạnh sự may mắn, nhưng nó có hạn, nói cách khác nếu dùng nó để đánh thắng mỹ nhân ngư Bùi Tì thì rất khó khăn, vì thế La Tố chỉ kiểm tra xem năng lực may mắn của Tiểu Ngốc có tăng lên hay không.
Trải qua quá trình kiểm tra bằng lực tinh thần, La Tố phát hiện năng lực của Tiểu Ngốc mặc dù có tăng lên nhưng biên độ cũng không rõ, nói cách khác chuyện mỹ nhân ngư Bùi Tì mang thai là chuyện ngoài ý muốn, nó không phải kết quả từ sự may mắn của Tiểu Ngốc, dù sao theo kết quả kiểm tra của bác sĩ, Bùi Tì đã sớm mang thai, sỡ dĩ ngày đó ngã xuống có lẽ vì trải qua các trận chiến nên cơ thể quá mệt mỏi, có chút thành phần ngẫu nhiên, bất quá nhân sinh vốn luôn có những chuyện ngoài ý muốn.
Mặc khác vì Bùi Tì không thể tác chiến nên năng lực Tiểu Ngốc đột nhiên bùng nổ cũng không phải không có khả năng, bởi vì khế ước thú và chủ nhân liên hệ rất chặt chẽ, có thể Tiểu Ngốc nhìn thấy chủ nhân ngã xuống, vì thế bộc phát năng lực, kỳ thực lúc đó nếu hai đối thủ còn lại không vội vã chạy tới đỡ Bùi Tì, kết quả thắng bại cũng rất khó suy đoán.
Không nên tùy tiện làm bừa, đối với khế ước thú có thể gia tăng may mắn, chỉ cần một chút thay đổi cũng có thể phóng đại khả năng của mình, vì thế theo trình độ nào đó thì nó cũng ảnh hưởng tới kết quả.
La Tố nói phân tích của mình cho bọn Hải Nhân Tư cùng Phân Địch, đám người sợ hãi than thở, không ngờ còn phải chú ý nhiều vấn đề như vậy, nhưng cũng không khỏi vui sướng vì vận may hôm nay.
“Bất quá năng lực công kích của hệ tinh thần thật lợi hại, cho dù bịt tai lại thì tiếng ca vẫn vang vọng trong đầu.” Hải Nhân Tư vẫn còn hoảng sợ, Phân địch cũng không ngoại lệ.
“Các cậu nên thấy may mắn vì Tiểu Ngốc có khả năng miễn dịch với công kích của hệ tinh thần.” Lúc La Tố nói những lời này, Tiểu Ngốc cùng Đại Ngốc đang nhìn trần nhà phát ngốc, theo cặp mắt đang dại ra kia căn bản không biết được hai bé khế ước thú này đang suy nghĩ cái gì.
“Mình thực hoài nghi ngốc ngốc thú nghe không hiểu tiếng ca kia, có câu gì ấy, đàn gảy …. gảy……” Hải Nhân Tư nói.
“Đàn gảy tai trâu.” La Tố nói giúp.
“Đúng đúng! Chính là đàn gảy tai trâu.” Hải Nhân Tư cào tóc.
“Nói vậy phải cám ơn lời tiên đoán của Ôn Tư Đặc đại nhân a, nếu không mọi người cũng không có lòng tin như vậy!” Milan không buông tha bất cứ cơ hội nào để biểu hiện trước mặt Ôn Tư Đặc.
“Không cần khách khí, kỳ thật lời tiên đoán cũng không nhất định sẽ chuẩn xác.” Ôn Tư Đặc là anh họ của Khuê Đế nên từ lúc vào ký túc xá của bọn Hải Nhân Tư, anh vẫn có thói quen ngồi cạnh Khuê Đế.
“Có ý gì a?” Hải Nhân Tư khó hiểu, tiên tri không phải là chuyện nhất định sẽ phát sinh trong tương lai sao? Vì sao lại không chuẩn xác?
Ôn Tư Đặc thấy trừ bỏ La Tố, ai cũng mang theo biểu tình nghi hoặc, vì thế anh kiên nhẫn giải thích: “Cái gọi là tiên đoán cũng chính là quỹ tích của vận mệnh, nếu là quỹ tích, tự nhiên sẽ có thể thay đổi, nghĩ kỹ xem, nếu kết quả tiên đoán thực sự không thể thay đổi, như vậy năng lực tiên đoán có gì hữu dụng?”
Hải Nhân Tư cùng nhóm Phân Địch nghe giải thích xong mới lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ, Hải Nhân Tư thông minh đột xuất nói: “Nói cách khác tiên tri là nhìn thấy kết quả, sau đó sẽ thay đổi nó?”
“Có thể nói như vậy.” Ôn Tư Đặc vừa vân vê phấn kim cương của Khuê Đế, vừa nói: “Tiên đoán sư cường đại có thể thay đổi vận mệnh của một quốc gia, đôi khi quốc gia cùng liên minh không chỉ để ý tới binh lực cùng bố trí quân sự, tiên đoán sư cũng rất quan trọng. Bởi vì quỹ tích vận mệnh bất cứ lúc nào cũng có thể thay đổi theo thế cục, vì thế kết quả nhìn thấy hôm nay cùng ngày mai có thể không giống nhau. Càng là tiên đoán sư cường đại thì càng có khả năng tìm kiếm được kết quả chuẩn xác nhất trong quỹ tích phức tạp, cũng có thể cho ra kết quả vận hành cuối cùng trong vô số kết quả.”
“Đồng thời, bọn họ còn có thể sử dụng thủ đoạn để nhiễu loạn lời tiên đoán của người khác, làm quỹ tích càng phúc tạp hơn để người khác chỉ có thể nhìn được một kết quả mơ hồ, dù sao tương lai chỉ có mình mình nhìn thấy thì càng dễ thay đổi vận mệnh.”
Hải Nhân Tư cùng bọn Phân Địch nghe Ôn Tư Đặc giải thích xong, đầu óc đều choáng váng, chàng ngốc Khuê Đế thành thật cào tóc: “Yêm ngu ngốc, yêm nghe không hiểu, yêm chỉ biết lần nào anh họ tiên đoán cũng rất chuẩn xác! Vì thế yêm tin tưởng anh họ!”
“Mình cũng vậy!” Hải Nhân Tư không phải không hiểu gì như Khuê Đế, bất quá cũng không hiểu rõ lắm, dù sao đoạn cuối gì mà quỹ tích thay đổi cậu quả thực cũng không hiểu, kỳ thực đối với bọn họ mà nói, lời của người tiên tri đã là kết quả rất đáng tin, huống chi lần này Ôn Tư Đặc tiên đoán rất chính xác, vì thế Hải Nhân Tư vẫn rất tin tưởng vào năng lực của Ôn Tư Đặc.
“Cám ơn.” Ôn Tư Đặc mỉm cười với mọi người, sau đó đứng dậy nói: “Thời gian cũng không còn sớm, tôi và Khuê Đế cáo từ trước, lần sau lại cùng mọi người xem trận đấu.”
Khuê Đế theo Ôn Tư Đặc đứng lên khỏi sô pha, trước lúc đi còn nhăn nhó thật lâu, tựa hồ muốn nói gì đó với La Tố, chính là chà tới mức hai tay đều đỏ lên, cậu ta vẫn chưa nói được gì, cuối cùng cũng là Ôn Tư Đặc kéo cậu ta rời đi.
Là người từng trải qua thời tận thế, La Tố cũng hơi hiểu được lời của Ôn Tư Đặc, bất quá có một số điều làm cậu rất để ý, Ôn Tư Đặc nói nhiều như vậy ý muốn nói với cậu, tương lai có thể thay đổi sao? Còn lời tiên đoán có liên quan tới cậu là ý gì?
Buổi tối, La Tố tới rừng rậm nhân tạo một chuyến, bởi vì thời gian dài ở cùng Tiểu Hoàng nên cậu có thể làm Tiểu Hoàng tiến hóa thêm một bậc, sau khi tiến hóa trên cổ Tiểu Hoàng mọc ra một vòng lông tơ thật dày, giống như khăn quàng cổ vậy. Sau khi thí nghiệm phát hiện mớ l6ng tơ này làm Tiểu Hoàng có năng lực thao tác nguyên tố thổ, đơn giản chính là Tiểu Hoàng có thể dùng bùn đất tạo thành một ít vật thể, tỷ như người khổng lồ linh tinh, hơn nữa vật thể này có chút giống năng lực triệu hồi.
Bất quá khuyết điểm của năng lực này cũng khá rõ, lông tơ trên cổ Tiểu Hoàng nhìn rất dày nhưng kỳ thật lại mọc thành từng nhúm, mà mỗi lần thao tác cần tiêu hao một nhúm lông cổ, mỗi lần dùng xong sẽ mất đi một chút, tuy nhúm lông này có thể khôi phục nhưng nó cũng hạn chế số lần Tiểu Hoàng có thể sử dụng, trên cổ Tiểu Hoàng bây giờ có 7 nhúm lông, nói cách khác một ngày Tiểu Hoàng chỉ có thể sử dụng năng lực này 7 lần mà thôi.
Bản thân Tiểu Hoàng cũng không thích nhúm lông trên cổ lắm, vì thế nó thường vươn móng vuốt cào cổ mình, may mà nó là một bộ phận cơ thể nên kéo mạnh cũng bị đau, vì thế Tiểu Hoàng cũng không dám kéo nhiều.
Đối với hình dáng bị thay đổi của Tiểu Hoàng, La Tố để huyễn nhãn thú tiến hành ảo giác, dưới số lượng lực tinh thần khổng lồ không ngừng cung cấp từ La Tố, chuyện này cũng không phải việc gì khó, bởi vì chỉ cần che dấu nhúm lâu dưới cổ Tiểu Hoàng là được.
La Tố định đổi khế ước thú, bất quá Tiểu Hoàng vừa thăng cấp nên phải ở bên cạnh cậu, mà huyễn nhãn thú cũng không thể đổi, vì năng lực ảo giác rất hữu dụng, vì thế suy nghĩ một phen, La Tố chỉ có thể đổi ngốc ngốc thú. Bất quá nghĩ tới lời tiên đoán của Ôn Tư Đặc, cuối cùng La Tố cũng không đổi ngốc ngốc thú. Nếu là lời tiên đoán không may, có ngốc ngốc thú ở bên cạnh, ít nhiều thì năng lực may mắn cũng ảnh hưởng tới kết quả.
Vì thế La Tố quyết định rèn luyện lực tinh thần một chút, cậu chọn sư thú ở khu 50 có năng lực tương xứng. Dáng người của sư thú không cao, chỉ tới đầu gối La Tố, có chút giống một bé khủng long, phòng ngự cùng công kích rất cao, miệng có thể phun lửa, bất quá ngọn lửa không có uy lực bằng hỏa hầu, nhưng có thể xem là loại khế ước thú có công thủ cân bằng.
Sau khi rèn luyện kết thúc La Tố mới rời khỏi rừng nhân tạo, lúc quay về ký túc xá đã khá muộn, bọn Hải Nhân Tư cũng không khó hiểu chuyện La Tố xuất môn, bởi vì lúc đó bọn họ cũng không có ở phòng, lý do là tham gia khóa huấn luyện.
Tiểu Hoàng vì trên cổ có thêm một vòng lông mao nên nó có thói quen đưa vuốt cào cào cổ, mà bọn Hải Nhân Tư dưới năng lực của huyễn nhãn thú không nhìn thấy số lông mao kia, vì thế mỗi lần Tiểu Hoàng gãi cổ, Hải Nhân Tư lại thấy kỳ quái, có lần nhịn không được hỏi: “Bạn thân, Tiểu Hoàng gần đây bị gì thế? Sao nó cứ gãi cổ mãi?”
“……..” Nhất thời La Tố cũng không tìm ra lí do, vì thế cậu ôm lấy Tiểu Hoàng làm bộ nhìn nhìn, sau đó nói: “Hình như trên cổ bị nổi mụn, qua vài ngày là tốt thôi.”
“Nga……” Hải Nhân Tư vốn là người tùy tiện, vì thế cũng không nghi ngờ, bất quá nghĩ nghĩ một chút hỏi: “Khế ước thú cũng bị mụn à?”
“Ừ.” La Tố làm biểu tình chuyên nghiệp.
Vì thế Hải Nhân Tư hoàn toàn tiếp nhận cách nói này, cái gọi là bị lừa chỉ đơn giản như vậy.
***
La Tố mấy ngày nay cũng không rãnh rỗi, trừ bỏ tăng cường thực lực bản thân, cậu còn liên lạc với Ôn Tư Đặc, cậu không nghĩ Ôn Tư Đặc lừa mình, vì thế nếu có lời tiên tri liên quan tới mình, tốt nhất nên sớm hỏi rõ ràng, nếu là lời tiên đoán không tốt, ít ra cậu có thể chuẩn bị trước một chút, tựa như lời Ôn Tư Đặc nói, tương lai không phải không thể thay đổi.
Ôn Tư Đặc cũng nhận lời mời của La Tố, hai người hẹn gặp ở phòng vip của nhà ăn quân bộ, La Tố không có quyền hạn vào đây, bất quá Ôn Tư Đặc dựa vào địa vị của mình rất nhanh đã đặt được ghế lô.
La Tố cùng Ôn Tư Đặc đều chọn cà phê, bởi vì hiện tại là thời gian uống trà chiều, vì thế hai người chọn chút bánh ngọt. Ôn Tư Đặc biết mục đích La Tố tìm mình, vì thế anh không thừa nước đục thả câu, nhấp một ngụm cà phê nói: “Kỳ thực cậu không cần khẩn trương như vậy, tôi nói rồi năng lực tiên đoán của tôi cũng không mạnh, chỉ có thể thấy một vài chuyện sắp xảy ra mà thôi.”
“Một người có sự hiểu biết về quỹ tích vận mệnh rõ ràng như vậy lại có năng lực tiên tri không mạnh sao?” La Tố khẽ nhíu mi.
Ôn Tư Đặc cười khẽ: “Cậu không tin lời tôi.”
“Tôi nghĩ mấu chốt không phải ở chỗ tôi tin hay không.”
Ôn Tư Đặc nhìn La Tố, độ cung bên khóe môi lại tăng thêm vài phần: “Cậu nói đúng, bất quá tôi nghĩ mình nên giải thích một chút, năng lực mạnh yếu không liên quan tới hiểu biết ít hay nhiều, tôi rất có hứng thú với tiên tri nên tra xét không ít tư liệu, cũng gặp qua không ít đại sư tiên tri, nhưng tôi càng hiểu nhiều thì càng nhận ra tiên tri kỳ thực chỉ là một thứ buồn cười.”
“Vì cái gì?” La Tố nhíu mi.
“Bởi vì tiên đoán sư không thể nhìn thấy chuyện có liên quan tới mình, nói đơn giản là tiên đoán sư càng có ít ràng buộc thì lại càng tiên đoán được nhiều.” Nụ cười bên môi Ôn Tư Đặc có chút trào phúng.
“Anh cũng vậy sao?” La Tố thừa nhận mình có chút hứng thú.
“Đương nhiên, bất quá năng lực của tôi cũng không mạnh nên không sao.” Ôn Tư Đặc cúi đầu, dùng muỗng khuấy tách cà phê, La Tố không thấy rõ biểu tình của anh lúc này, bất quá theo ảnh ngược trong tách, nụ cười vẫn còn trên môi nhưng ánh mắt không hề có ý cười.
“Xem trận đấu của Thao Thiết chưa?” Ôn Tư Đặc đột nhiên hỏi.
“Ngày đó ở ký túc xá có xem qua, hình thái cùng năng lực thì khả năng là Thao Thiết rất cao.” La Tố cũng tra qua chút tư liệu, vì thế mới có suy đoán này.
“Không tồi, người này chính là Tu Lôi thần bí của học viện Kim Cương, tính cách của người này khá nguy hiểm, đoàn đội thì còn may chứ trong giải cá nhân, người này đấu mười trận, trong đó hết sáu tuyển thủ bị trọng thương, ba người bỏ quyền, còn một tuyển thủ vì được lão sư can thiệp nên chỉ bị gãy xương.”
“………” La Tố nhìn dòng nhiệt khí lượn lờ từ tách cà phê, chậm rãi mở miệng: “Người này có liên quan gì tới lời tiên tri?”
“Phản ứng thực nhanh.” Ôn Tư Đặc khen thưởng một câu: “Bất quá chỉ là có khả năng thôi, lần này tôi thấy hình ảnh khá mơ hồ, có lẽ bị người khác quấy nhiễu, bất quá cũng có thể vì năng lực của tôi có hạn.”
“Hình ảnh gì?” Đây mới là vấn đề La Tố để ý nhất.
“Có người bị thương, hơn nữa còn là người bên cạnh cậu.” Ôn Tư Đặc nói thẳng.
“Chỉ vậy?” La Tố nhíu mày.
“Chỉ vậy.” Ôn Tư Đặc uống hết tách cà phê: “Tôi nói rồi, tôi không thể tiên đoán những đối tượng có quan hệ với mình, tôi là anh họ của Khuê Đế vì thế tôi không tiên đoán được chuyện liên quan tới nó, nhưng lại có thể nhìn thấy qua người bên cạnh nó, bất quá vì chịu ảnh hưởng của Khuê Đế nên lời tiên đoán có chút mơ hồ.”
“Anh nói có lỗ hổng.” La Tố nhìn thẳng vào mắt Ôn Tư Đặc: “Anh đã nói chuẩn xác kết quả trận đấu trước, nếu thực sự không thể tiên đoán người có quan hệ với mình, như vậy anh không đoán được trận đó mới đúng, vì Khuê Đế cũng là một thành viên trong đội.”
“Không tồi.” Ôn Tư Đặc có chút tán thưởng nhìn La Tố: “Nhưng vì cái gì tôi nhất định phải thông qua người bên cạnh Khuê Đế để nhìn thấy kết quả?”
La Tố trầm mặc, phải nói là những lời này của Ôn Tư Đặc làm cậu nghĩ tới rất nhiều thứ, nếu không thể tiên đoán những người có quan hệ, như vậy mối quan hệ với người đó có thể kéo dài ra ngoài không? Mà Ôn Tư Đặc lại có thể nói ra kết quả chính xác của trận đấu đó……
“Trọng tài?” La Tố có chút kinh ngạc, trọng tài là sự lựa chọn tốt nhất, chỉ cần biết được kết quả mà trọng tài tuyên bố thì không khác gì biết hết mọi chuyện.
“Chính xác.” Ôn Tư Đặc không chút ngoài ý muốn khi thấy La Tố đoán được đáp án, bởi vì đối phương là một người thông minh.
“Anh rất giỏi.” Có thể vận dụng năng lực tiên tri tới mức này, không thể không làm La Tố bội phục.
“Quá khen, bất quá không phải lần nào cũng có người gián tiếp, tỷ như lần này.” Ôn Tư Đặc lúc này đã ăn xong phần bánh ngọt, anh dùng khăn ăn xoa xoa miệng: “Kỳ thực tôi luôn thử dùng năng lực tiên đoán tương lai của cậu, vì tôi không thể tiên đoán cho Khuê Đế.”
“Cứ vậy nói cho tôi biết không thành vấn đề sao?” La Tố không biết mục đích Ôn Tư Đặc nói chuyện này cho mình biết, bất quá cậu biết đối phương hẳn là không có ác ý.
“Cậu biết đi? Khuê Đế thực thích cậu.” Ôn Tư Đặc nhìn chăm chú vào mắt La Tố.
“……..” La Tố trầm mặc, về vấn đề này cậu không biết nên nói gì, vì thế chỉ có thể đáp: “Tôi đã cự tuyệt cậu ta rồi.”
“Hóa ra đã cự tuyệt rồi sao?” Ôn Tư Đặc ít nhiều có chút kinh ngạc, bất quá anh lập tức khôi phục bộ dáng tùy tính bình thường: “Cảm giác của tôi quả nhiên chính xác.”
“Cảm giác?” La Tố chọn mi.
“Cảm giác chúng ta là cùng một loại người, cậu có thể không chút do dự cự tuyệt Khuê Đế đại biểu cậu có mục tiêu xác định, cậu vĩnh viễn biết mình nên làm gì, vì thế cậu có thể phân loại chuẩn xác những người ở bên cạnh, bằng hữu chính là bằng hữu, người nhà chính là người nhà, người xa lạ là người xa lạ, cậu phân họ vào những ô vuông bất đồng, hơn nữa dựa theo tri thức cùng lễ nghĩa chuẩn xác để đối xử với những người đã được phân loại.”
“Đơn giản mà nói…..cậu có định nghĩa cho tất cả mọi người ở xung quanh, Khuê Đế đối với cậu mà nói chính là bằng hữu, vì thế cậu không chút do dự phân nó vào ô vuông bằng hữu, dùng cách thức đối đãi với bạn bè để đối xử với Khuê Đế, bởi vì cậu không phải loại người dễ dàng thay đổi phân chia của các ô vuông, điểm này, chúng ta rất giống nhau.”
La Tố trầm mặc, không phải không muốn phản bác lời Ôn Tư Đặc, mà phản bác không có ý nghĩa, có lẽ trong mắt người khác cậu quả thực giống như lời anh ta nói vậy.
“Tôi suýt chút nữa đã nghĩ anh là nhà tâm lý chứ không phải tiên đoán sư.” La Tố đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, Ôn Tư Đặc nói nhiều như vậy có ý gì?
“Không phản bác lời tôi sao?” Ôn Tư Đặc có chút ngoài ý muốn.
“Phản bác không có ý nghĩa, nếu anh đã nhận định về tôi như vậy, cho dù tôi giải thích cũng không được gì không phải sao? Tôi là dạng người gì không quan trọng, quan trọng là… tôi biết mình nên làm gì là đủ rồi.” La Tố lúc này cũng dùng xong buổi trà chiều, cậu gọi bồi bàn tới thu thập bàn ăn.
Trước lúc đi, La Tố đưa tiền cho Ôn Tư Đặc, bởi vì cậu là người mời nên La Tố trả luôn phần hai người, đương nhiên Ôn Tư Đặc không nhận.
“Không cần khách khí với đại minh tinh a.” Ôn Tư Đặc tỏ ý anh không thiếu chút tiền này.
“Lần này là tôi mời, mặc khác anh còn giúp tôi một chuyện, như vậy tôi mời anh mới đúng, đương nhiên dựa theo phân tích của anh lúc nãy, anh cũng có thể cho rằng tôi tự đưa mình vào ô vuông phải trả tiền.”
“Phốc ——” Ôn Tư Đặc nhịn không được bật cười: “Thật đúng là, nếu tôi không để cậu trả chẳng phải không xứng làm bạn rồi sao?” Ôn Tư Đặc nhận tiền, bất quá câu tiếp theo của cậu làm anh sợ run một lát.
“Hóa ra anh phân tôi ở ô bằng hữu sao?” Bởi vì La Tố đã đi ra ngoài ghế lô nên Ôn Tư Đặc không nhìn thấy biểu tình của cậu, bất quá anh có cảm giác bị lời của mình quật lại mình, tuy là cảm giác này cũng không tệ lắm.
“Thế cậu phân tôi vào ô nào?” Ôn Tư Đặc bắt kịp cước bộ La Tố.
“Giống anh.” Ngữ khí La Tố không khác gì bình thường, bất quá Ôn Tư Đặc biết người như La Tố một khi thừa nhận đối phương thì sẽ không dễ dàng thay đổi.
“Tôi có cảm giác chúng ta sẽ trở thành tri kỷ, cậu thấy vậy không? Lần đầu tiên gặp cậu, tôi biết chúng ta rất hợp nhau.” Ôn Tư Đặc kéo thấp vành nón, cười khẽ.
“Hóa ra trừ bỏ chuyên gia tâm lý anh còn kiêm chức thần toán.” Bất tri bất giác, quan hệ của hai người đã kéo lại gần hơn.
“Đây là giác quan thứ 6 của tiên đoán sư.” Ôn Tư Đặc sửa lời.
Trên đường hai người nói chuyện phiếm một lát, sau đó liền tạm biệt ở bể phun nước trước trường, Ôn Tư Đặc trước lúc đi còn quay đầu lại nói với La Tố: “Khuê Đế là người tốt.”
“Chính là tôi đã đặt cậu ta vào một ô chết.”
“Tôi có cảm giác tự chui đầu vào rọ.” Ôn Tư Đặc bật cười.
“Cảm giác của anh không sai.” Khóe môi La Tố hiếm có dịp nhếch lên vài phần.
“Sau này còn gặp lại.” Ôn Tư Đặc đưa lưng về phía La Tố, phất phất tay.
“Ân.” La Tố nói nhẹ.
Trở về ký túc xá, bọn Hải Nhân Tư liền vọt tới trước mặt La Tố, vẻ mặt bi tráng: “A Tố, chúng ta chết chắc rồi.”
“Lần này tuyệt đối là diệt đoàn a!” Milan chỉ kém không gào lên.
“Có lịch thi rồi à?” La Tố rất nhanh tìm được nguyên nhân mọi người thất thường như vậy.
“Ừ……” Hải Nhân Tư sắp khóc ròng: “Sao tay mình lại xui xẻo như vậy a! Cư nhiên đụng ngay Thao Thiết truyền thuyết! Lần này một phần vạn may mắn cũng không thể dùng!”
Phân Địch ôm Tiểu Ngốc nhà mình co rút trên sô pha, tuy cậu không phát biểu ý kiến gì nhưng nhìn thần sắc thì hẳn là rất đồng ý với quan điểm của Hải Nhân Tư.
“Để mình gọi cho Khuê Đế, nhờ Ôn Tư Đặc đại nhân tiên đoán cho tụi mình một lần nữa!” Hải Nhân Tư đặt hết toàn bộ hi vọng vào lời tiên tri.
La Tố không ngăn cản Hải Nhân Tư, bởi vì trong đầu cậu vang vọng lời tiên đoán Ôn Tư Đặc nói khi nãy……
【Sẽ có người bị thương, hơn nữa còn là người bên cạnh cậu.】
Ngay lúc này bọn Hải Nhân Tư lại đụng phải Thao Thiết Tu Lôi, đây chỉ là trùng hợp thôi sao? Hay người bị thương trong lời tiên tri của Ôn Tư Đặc chính là bọn Hải Nhân Tư…….?
La Tố cũng thử kiểm tra năng lực may mắn của Tiểu Ngốc, cậu suy luận, Tiểu Ngốc có năng lực tăng mạnh sự may mắn, nhưng nó có hạn, nói cách khác nếu dùng nó để đánh thắng mỹ nhân ngư Bùi Tì thì rất khó khăn, vì thế La Tố chỉ kiểm tra xem năng lực may mắn của Tiểu Ngốc có tăng lên hay không.
Trải qua quá trình kiểm tra bằng lực tinh thần, La Tố phát hiện năng lực của Tiểu Ngốc mặc dù có tăng lên nhưng biên độ cũng không rõ, nói cách khác chuyện mỹ nhân ngư Bùi Tì mang thai là chuyện ngoài ý muốn, nó không phải kết quả từ sự may mắn của Tiểu Ngốc, dù sao theo kết quả kiểm tra của bác sĩ, Bùi Tì đã sớm mang thai, sỡ dĩ ngày đó ngã xuống có lẽ vì trải qua các trận chiến nên cơ thể quá mệt mỏi, có chút thành phần ngẫu nhiên, bất quá nhân sinh vốn luôn có những chuyện ngoài ý muốn.
Mặc khác vì Bùi Tì không thể tác chiến nên năng lực Tiểu Ngốc đột nhiên bùng nổ cũng không phải không có khả năng, bởi vì khế ước thú và chủ nhân liên hệ rất chặt chẽ, có thể Tiểu Ngốc nhìn thấy chủ nhân ngã xuống, vì thế bộc phát năng lực, kỳ thực lúc đó nếu hai đối thủ còn lại không vội vã chạy tới đỡ Bùi Tì, kết quả thắng bại cũng rất khó suy đoán.
Không nên tùy tiện làm bừa, đối với khế ước thú có thể gia tăng may mắn, chỉ cần một chút thay đổi cũng có thể phóng đại khả năng của mình, vì thế theo trình độ nào đó thì nó cũng ảnh hưởng tới kết quả.
La Tố nói phân tích của mình cho bọn Hải Nhân Tư cùng Phân Địch, đám người sợ hãi than thở, không ngờ còn phải chú ý nhiều vấn đề như vậy, nhưng cũng không khỏi vui sướng vì vận may hôm nay.
“Bất quá năng lực công kích của hệ tinh thần thật lợi hại, cho dù bịt tai lại thì tiếng ca vẫn vang vọng trong đầu.” Hải Nhân Tư vẫn còn hoảng sợ, Phân địch cũng không ngoại lệ.
“Các cậu nên thấy may mắn vì Tiểu Ngốc có khả năng miễn dịch với công kích của hệ tinh thần.” Lúc La Tố nói những lời này, Tiểu Ngốc cùng Đại Ngốc đang nhìn trần nhà phát ngốc, theo cặp mắt đang dại ra kia căn bản không biết được hai bé khế ước thú này đang suy nghĩ cái gì.
“Mình thực hoài nghi ngốc ngốc thú nghe không hiểu tiếng ca kia, có câu gì ấy, đàn gảy …. gảy……” Hải Nhân Tư nói.
“Đàn gảy tai trâu.” La Tố nói giúp.
“Đúng đúng! Chính là đàn gảy tai trâu.” Hải Nhân Tư cào tóc.
“Nói vậy phải cám ơn lời tiên đoán của Ôn Tư Đặc đại nhân a, nếu không mọi người cũng không có lòng tin như vậy!” Milan không buông tha bất cứ cơ hội nào để biểu hiện trước mặt Ôn Tư Đặc.
“Không cần khách khí, kỳ thật lời tiên đoán cũng không nhất định sẽ chuẩn xác.” Ôn Tư Đặc là anh họ của Khuê Đế nên từ lúc vào ký túc xá của bọn Hải Nhân Tư, anh vẫn có thói quen ngồi cạnh Khuê Đế.
“Có ý gì a?” Hải Nhân Tư khó hiểu, tiên tri không phải là chuyện nhất định sẽ phát sinh trong tương lai sao? Vì sao lại không chuẩn xác?
Ôn Tư Đặc thấy trừ bỏ La Tố, ai cũng mang theo biểu tình nghi hoặc, vì thế anh kiên nhẫn giải thích: “Cái gọi là tiên đoán cũng chính là quỹ tích của vận mệnh, nếu là quỹ tích, tự nhiên sẽ có thể thay đổi, nghĩ kỹ xem, nếu kết quả tiên đoán thực sự không thể thay đổi, như vậy năng lực tiên đoán có gì hữu dụng?”
Hải Nhân Tư cùng nhóm Phân Địch nghe giải thích xong mới lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ, Hải Nhân Tư thông minh đột xuất nói: “Nói cách khác tiên tri là nhìn thấy kết quả, sau đó sẽ thay đổi nó?”
“Có thể nói như vậy.” Ôn Tư Đặc vừa vân vê phấn kim cương của Khuê Đế, vừa nói: “Tiên đoán sư cường đại có thể thay đổi vận mệnh của một quốc gia, đôi khi quốc gia cùng liên minh không chỉ để ý tới binh lực cùng bố trí quân sự, tiên đoán sư cũng rất quan trọng. Bởi vì quỹ tích vận mệnh bất cứ lúc nào cũng có thể thay đổi theo thế cục, vì thế kết quả nhìn thấy hôm nay cùng ngày mai có thể không giống nhau. Càng là tiên đoán sư cường đại thì càng có khả năng tìm kiếm được kết quả chuẩn xác nhất trong quỹ tích phức tạp, cũng có thể cho ra kết quả vận hành cuối cùng trong vô số kết quả.”
“Đồng thời, bọn họ còn có thể sử dụng thủ đoạn để nhiễu loạn lời tiên đoán của người khác, làm quỹ tích càng phúc tạp hơn để người khác chỉ có thể nhìn được một kết quả mơ hồ, dù sao tương lai chỉ có mình mình nhìn thấy thì càng dễ thay đổi vận mệnh.”
Hải Nhân Tư cùng bọn Phân Địch nghe Ôn Tư Đặc giải thích xong, đầu óc đều choáng váng, chàng ngốc Khuê Đế thành thật cào tóc: “Yêm ngu ngốc, yêm nghe không hiểu, yêm chỉ biết lần nào anh họ tiên đoán cũng rất chuẩn xác! Vì thế yêm tin tưởng anh họ!”
“Mình cũng vậy!” Hải Nhân Tư không phải không hiểu gì như Khuê Đế, bất quá cũng không hiểu rõ lắm, dù sao đoạn cuối gì mà quỹ tích thay đổi cậu quả thực cũng không hiểu, kỳ thực đối với bọn họ mà nói, lời của người tiên tri đã là kết quả rất đáng tin, huống chi lần này Ôn Tư Đặc tiên đoán rất chính xác, vì thế Hải Nhân Tư vẫn rất tin tưởng vào năng lực của Ôn Tư Đặc.
“Cám ơn.” Ôn Tư Đặc mỉm cười với mọi người, sau đó đứng dậy nói: “Thời gian cũng không còn sớm, tôi và Khuê Đế cáo từ trước, lần sau lại cùng mọi người xem trận đấu.”
Khuê Đế theo Ôn Tư Đặc đứng lên khỏi sô pha, trước lúc đi còn nhăn nhó thật lâu, tựa hồ muốn nói gì đó với La Tố, chính là chà tới mức hai tay đều đỏ lên, cậu ta vẫn chưa nói được gì, cuối cùng cũng là Ôn Tư Đặc kéo cậu ta rời đi.
Là người từng trải qua thời tận thế, La Tố cũng hơi hiểu được lời của Ôn Tư Đặc, bất quá có một số điều làm cậu rất để ý, Ôn Tư Đặc nói nhiều như vậy ý muốn nói với cậu, tương lai có thể thay đổi sao? Còn lời tiên đoán có liên quan tới cậu là ý gì?
Buổi tối, La Tố tới rừng rậm nhân tạo một chuyến, bởi vì thời gian dài ở cùng Tiểu Hoàng nên cậu có thể làm Tiểu Hoàng tiến hóa thêm một bậc, sau khi tiến hóa trên cổ Tiểu Hoàng mọc ra một vòng lông tơ thật dày, giống như khăn quàng cổ vậy. Sau khi thí nghiệm phát hiện mớ l6ng tơ này làm Tiểu Hoàng có năng lực thao tác nguyên tố thổ, đơn giản chính là Tiểu Hoàng có thể dùng bùn đất tạo thành một ít vật thể, tỷ như người khổng lồ linh tinh, hơn nữa vật thể này có chút giống năng lực triệu hồi.
Bất quá khuyết điểm của năng lực này cũng khá rõ, lông tơ trên cổ Tiểu Hoàng nhìn rất dày nhưng kỳ thật lại mọc thành từng nhúm, mà mỗi lần thao tác cần tiêu hao một nhúm lông cổ, mỗi lần dùng xong sẽ mất đi một chút, tuy nhúm lông này có thể khôi phục nhưng nó cũng hạn chế số lần Tiểu Hoàng có thể sử dụng, trên cổ Tiểu Hoàng bây giờ có 7 nhúm lông, nói cách khác một ngày Tiểu Hoàng chỉ có thể sử dụng năng lực này 7 lần mà thôi.
Bản thân Tiểu Hoàng cũng không thích nhúm lông trên cổ lắm, vì thế nó thường vươn móng vuốt cào cổ mình, may mà nó là một bộ phận cơ thể nên kéo mạnh cũng bị đau, vì thế Tiểu Hoàng cũng không dám kéo nhiều.
Đối với hình dáng bị thay đổi của Tiểu Hoàng, La Tố để huyễn nhãn thú tiến hành ảo giác, dưới số lượng lực tinh thần khổng lồ không ngừng cung cấp từ La Tố, chuyện này cũng không phải việc gì khó, bởi vì chỉ cần che dấu nhúm lâu dưới cổ Tiểu Hoàng là được.
La Tố định đổi khế ước thú, bất quá Tiểu Hoàng vừa thăng cấp nên phải ở bên cạnh cậu, mà huyễn nhãn thú cũng không thể đổi, vì năng lực ảo giác rất hữu dụng, vì thế suy nghĩ một phen, La Tố chỉ có thể đổi ngốc ngốc thú. Bất quá nghĩ tới lời tiên đoán của Ôn Tư Đặc, cuối cùng La Tố cũng không đổi ngốc ngốc thú. Nếu là lời tiên đoán không may, có ngốc ngốc thú ở bên cạnh, ít nhiều thì năng lực may mắn cũng ảnh hưởng tới kết quả.
Vì thế La Tố quyết định rèn luyện lực tinh thần một chút, cậu chọn sư thú ở khu 50 có năng lực tương xứng. Dáng người của sư thú không cao, chỉ tới đầu gối La Tố, có chút giống một bé khủng long, phòng ngự cùng công kích rất cao, miệng có thể phun lửa, bất quá ngọn lửa không có uy lực bằng hỏa hầu, nhưng có thể xem là loại khế ước thú có công thủ cân bằng.
Sau khi rèn luyện kết thúc La Tố mới rời khỏi rừng nhân tạo, lúc quay về ký túc xá đã khá muộn, bọn Hải Nhân Tư cũng không khó hiểu chuyện La Tố xuất môn, bởi vì lúc đó bọn họ cũng không có ở phòng, lý do là tham gia khóa huấn luyện.
Tiểu Hoàng vì trên cổ có thêm một vòng lông mao nên nó có thói quen đưa vuốt cào cào cổ, mà bọn Hải Nhân Tư dưới năng lực của huyễn nhãn thú không nhìn thấy số lông mao kia, vì thế mỗi lần Tiểu Hoàng gãi cổ, Hải Nhân Tư lại thấy kỳ quái, có lần nhịn không được hỏi: “Bạn thân, Tiểu Hoàng gần đây bị gì thế? Sao nó cứ gãi cổ mãi?”
“……..” Nhất thời La Tố cũng không tìm ra lí do, vì thế cậu ôm lấy Tiểu Hoàng làm bộ nhìn nhìn, sau đó nói: “Hình như trên cổ bị nổi mụn, qua vài ngày là tốt thôi.”
“Nga……” Hải Nhân Tư vốn là người tùy tiện, vì thế cũng không nghi ngờ, bất quá nghĩ nghĩ một chút hỏi: “Khế ước thú cũng bị mụn à?”
“Ừ.” La Tố làm biểu tình chuyên nghiệp.
Vì thế Hải Nhân Tư hoàn toàn tiếp nhận cách nói này, cái gọi là bị lừa chỉ đơn giản như vậy.
***
La Tố mấy ngày nay cũng không rãnh rỗi, trừ bỏ tăng cường thực lực bản thân, cậu còn liên lạc với Ôn Tư Đặc, cậu không nghĩ Ôn Tư Đặc lừa mình, vì thế nếu có lời tiên tri liên quan tới mình, tốt nhất nên sớm hỏi rõ ràng, nếu là lời tiên đoán không tốt, ít ra cậu có thể chuẩn bị trước một chút, tựa như lời Ôn Tư Đặc nói, tương lai không phải không thể thay đổi.
Ôn Tư Đặc cũng nhận lời mời của La Tố, hai người hẹn gặp ở phòng vip của nhà ăn quân bộ, La Tố không có quyền hạn vào đây, bất quá Ôn Tư Đặc dựa vào địa vị của mình rất nhanh đã đặt được ghế lô.
La Tố cùng Ôn Tư Đặc đều chọn cà phê, bởi vì hiện tại là thời gian uống trà chiều, vì thế hai người chọn chút bánh ngọt. Ôn Tư Đặc biết mục đích La Tố tìm mình, vì thế anh không thừa nước đục thả câu, nhấp một ngụm cà phê nói: “Kỳ thực cậu không cần khẩn trương như vậy, tôi nói rồi năng lực tiên đoán của tôi cũng không mạnh, chỉ có thể thấy một vài chuyện sắp xảy ra mà thôi.”
“Một người có sự hiểu biết về quỹ tích vận mệnh rõ ràng như vậy lại có năng lực tiên tri không mạnh sao?” La Tố khẽ nhíu mi.
Ôn Tư Đặc cười khẽ: “Cậu không tin lời tôi.”
“Tôi nghĩ mấu chốt không phải ở chỗ tôi tin hay không.”
Ôn Tư Đặc nhìn La Tố, độ cung bên khóe môi lại tăng thêm vài phần: “Cậu nói đúng, bất quá tôi nghĩ mình nên giải thích một chút, năng lực mạnh yếu không liên quan tới hiểu biết ít hay nhiều, tôi rất có hứng thú với tiên tri nên tra xét không ít tư liệu, cũng gặp qua không ít đại sư tiên tri, nhưng tôi càng hiểu nhiều thì càng nhận ra tiên tri kỳ thực chỉ là một thứ buồn cười.”
“Vì cái gì?” La Tố nhíu mi.
“Bởi vì tiên đoán sư không thể nhìn thấy chuyện có liên quan tới mình, nói đơn giản là tiên đoán sư càng có ít ràng buộc thì lại càng tiên đoán được nhiều.” Nụ cười bên môi Ôn Tư Đặc có chút trào phúng.
“Anh cũng vậy sao?” La Tố thừa nhận mình có chút hứng thú.
“Đương nhiên, bất quá năng lực của tôi cũng không mạnh nên không sao.” Ôn Tư Đặc cúi đầu, dùng muỗng khuấy tách cà phê, La Tố không thấy rõ biểu tình của anh lúc này, bất quá theo ảnh ngược trong tách, nụ cười vẫn còn trên môi nhưng ánh mắt không hề có ý cười.
“Xem trận đấu của Thao Thiết chưa?” Ôn Tư Đặc đột nhiên hỏi.
“Ngày đó ở ký túc xá có xem qua, hình thái cùng năng lực thì khả năng là Thao Thiết rất cao.” La Tố cũng tra qua chút tư liệu, vì thế mới có suy đoán này.
“Không tồi, người này chính là Tu Lôi thần bí của học viện Kim Cương, tính cách của người này khá nguy hiểm, đoàn đội thì còn may chứ trong giải cá nhân, người này đấu mười trận, trong đó hết sáu tuyển thủ bị trọng thương, ba người bỏ quyền, còn một tuyển thủ vì được lão sư can thiệp nên chỉ bị gãy xương.”
“………” La Tố nhìn dòng nhiệt khí lượn lờ từ tách cà phê, chậm rãi mở miệng: “Người này có liên quan gì tới lời tiên tri?”
“Phản ứng thực nhanh.” Ôn Tư Đặc khen thưởng một câu: “Bất quá chỉ là có khả năng thôi, lần này tôi thấy hình ảnh khá mơ hồ, có lẽ bị người khác quấy nhiễu, bất quá cũng có thể vì năng lực của tôi có hạn.”
“Hình ảnh gì?” Đây mới là vấn đề La Tố để ý nhất.
“Có người bị thương, hơn nữa còn là người bên cạnh cậu.” Ôn Tư Đặc nói thẳng.
“Chỉ vậy?” La Tố nhíu mày.
“Chỉ vậy.” Ôn Tư Đặc uống hết tách cà phê: “Tôi nói rồi, tôi không thể tiên đoán những đối tượng có quan hệ với mình, tôi là anh họ của Khuê Đế vì thế tôi không tiên đoán được chuyện liên quan tới nó, nhưng lại có thể nhìn thấy qua người bên cạnh nó, bất quá vì chịu ảnh hưởng của Khuê Đế nên lời tiên đoán có chút mơ hồ.”
“Anh nói có lỗ hổng.” La Tố nhìn thẳng vào mắt Ôn Tư Đặc: “Anh đã nói chuẩn xác kết quả trận đấu trước, nếu thực sự không thể tiên đoán người có quan hệ với mình, như vậy anh không đoán được trận đó mới đúng, vì Khuê Đế cũng là một thành viên trong đội.”
“Không tồi.” Ôn Tư Đặc có chút tán thưởng nhìn La Tố: “Nhưng vì cái gì tôi nhất định phải thông qua người bên cạnh Khuê Đế để nhìn thấy kết quả?”
La Tố trầm mặc, phải nói là những lời này của Ôn Tư Đặc làm cậu nghĩ tới rất nhiều thứ, nếu không thể tiên đoán những người có quan hệ, như vậy mối quan hệ với người đó có thể kéo dài ra ngoài không? Mà Ôn Tư Đặc lại có thể nói ra kết quả chính xác của trận đấu đó……
“Trọng tài?” La Tố có chút kinh ngạc, trọng tài là sự lựa chọn tốt nhất, chỉ cần biết được kết quả mà trọng tài tuyên bố thì không khác gì biết hết mọi chuyện.
“Chính xác.” Ôn Tư Đặc không chút ngoài ý muốn khi thấy La Tố đoán được đáp án, bởi vì đối phương là một người thông minh.
“Anh rất giỏi.” Có thể vận dụng năng lực tiên tri tới mức này, không thể không làm La Tố bội phục.
“Quá khen, bất quá không phải lần nào cũng có người gián tiếp, tỷ như lần này.” Ôn Tư Đặc lúc này đã ăn xong phần bánh ngọt, anh dùng khăn ăn xoa xoa miệng: “Kỳ thực tôi luôn thử dùng năng lực tiên đoán tương lai của cậu, vì tôi không thể tiên đoán cho Khuê Đế.”
“Cứ vậy nói cho tôi biết không thành vấn đề sao?” La Tố không biết mục đích Ôn Tư Đặc nói chuyện này cho mình biết, bất quá cậu biết đối phương hẳn là không có ác ý.
“Cậu biết đi? Khuê Đế thực thích cậu.” Ôn Tư Đặc nhìn chăm chú vào mắt La Tố.
“……..” La Tố trầm mặc, về vấn đề này cậu không biết nên nói gì, vì thế chỉ có thể đáp: “Tôi đã cự tuyệt cậu ta rồi.”
“Hóa ra đã cự tuyệt rồi sao?” Ôn Tư Đặc ít nhiều có chút kinh ngạc, bất quá anh lập tức khôi phục bộ dáng tùy tính bình thường: “Cảm giác của tôi quả nhiên chính xác.”
“Cảm giác?” La Tố chọn mi.
“Cảm giác chúng ta là cùng một loại người, cậu có thể không chút do dự cự tuyệt Khuê Đế đại biểu cậu có mục tiêu xác định, cậu vĩnh viễn biết mình nên làm gì, vì thế cậu có thể phân loại chuẩn xác những người ở bên cạnh, bằng hữu chính là bằng hữu, người nhà chính là người nhà, người xa lạ là người xa lạ, cậu phân họ vào những ô vuông bất đồng, hơn nữa dựa theo tri thức cùng lễ nghĩa chuẩn xác để đối xử với những người đã được phân loại.”
“Đơn giản mà nói…..cậu có định nghĩa cho tất cả mọi người ở xung quanh, Khuê Đế đối với cậu mà nói chính là bằng hữu, vì thế cậu không chút do dự phân nó vào ô vuông bằng hữu, dùng cách thức đối đãi với bạn bè để đối xử với Khuê Đế, bởi vì cậu không phải loại người dễ dàng thay đổi phân chia của các ô vuông, điểm này, chúng ta rất giống nhau.”
La Tố trầm mặc, không phải không muốn phản bác lời Ôn Tư Đặc, mà phản bác không có ý nghĩa, có lẽ trong mắt người khác cậu quả thực giống như lời anh ta nói vậy.
“Tôi suýt chút nữa đã nghĩ anh là nhà tâm lý chứ không phải tiên đoán sư.” La Tố đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, Ôn Tư Đặc nói nhiều như vậy có ý gì?
“Không phản bác lời tôi sao?” Ôn Tư Đặc có chút ngoài ý muốn.
“Phản bác không có ý nghĩa, nếu anh đã nhận định về tôi như vậy, cho dù tôi giải thích cũng không được gì không phải sao? Tôi là dạng người gì không quan trọng, quan trọng là… tôi biết mình nên làm gì là đủ rồi.” La Tố lúc này cũng dùng xong buổi trà chiều, cậu gọi bồi bàn tới thu thập bàn ăn.
Trước lúc đi, La Tố đưa tiền cho Ôn Tư Đặc, bởi vì cậu là người mời nên La Tố trả luôn phần hai người, đương nhiên Ôn Tư Đặc không nhận.
“Không cần khách khí với đại minh tinh a.” Ôn Tư Đặc tỏ ý anh không thiếu chút tiền này.
“Lần này là tôi mời, mặc khác anh còn giúp tôi một chuyện, như vậy tôi mời anh mới đúng, đương nhiên dựa theo phân tích của anh lúc nãy, anh cũng có thể cho rằng tôi tự đưa mình vào ô vuông phải trả tiền.”
“Phốc ——” Ôn Tư Đặc nhịn không được bật cười: “Thật đúng là, nếu tôi không để cậu trả chẳng phải không xứng làm bạn rồi sao?” Ôn Tư Đặc nhận tiền, bất quá câu tiếp theo của cậu làm anh sợ run một lát.
“Hóa ra anh phân tôi ở ô bằng hữu sao?” Bởi vì La Tố đã đi ra ngoài ghế lô nên Ôn Tư Đặc không nhìn thấy biểu tình của cậu, bất quá anh có cảm giác bị lời của mình quật lại mình, tuy là cảm giác này cũng không tệ lắm.
“Thế cậu phân tôi vào ô nào?” Ôn Tư Đặc bắt kịp cước bộ La Tố.
“Giống anh.” Ngữ khí La Tố không khác gì bình thường, bất quá Ôn Tư Đặc biết người như La Tố một khi thừa nhận đối phương thì sẽ không dễ dàng thay đổi.
“Tôi có cảm giác chúng ta sẽ trở thành tri kỷ, cậu thấy vậy không? Lần đầu tiên gặp cậu, tôi biết chúng ta rất hợp nhau.” Ôn Tư Đặc kéo thấp vành nón, cười khẽ.
“Hóa ra trừ bỏ chuyên gia tâm lý anh còn kiêm chức thần toán.” Bất tri bất giác, quan hệ của hai người đã kéo lại gần hơn.
“Đây là giác quan thứ 6 của tiên đoán sư.” Ôn Tư Đặc sửa lời.
Trên đường hai người nói chuyện phiếm một lát, sau đó liền tạm biệt ở bể phun nước trước trường, Ôn Tư Đặc trước lúc đi còn quay đầu lại nói với La Tố: “Khuê Đế là người tốt.”
“Chính là tôi đã đặt cậu ta vào một ô chết.”
“Tôi có cảm giác tự chui đầu vào rọ.” Ôn Tư Đặc bật cười.
“Cảm giác của anh không sai.” Khóe môi La Tố hiếm có dịp nhếch lên vài phần.
“Sau này còn gặp lại.” Ôn Tư Đặc đưa lưng về phía La Tố, phất phất tay.
“Ân.” La Tố nói nhẹ.
Trở về ký túc xá, bọn Hải Nhân Tư liền vọt tới trước mặt La Tố, vẻ mặt bi tráng: “A Tố, chúng ta chết chắc rồi.”
“Lần này tuyệt đối là diệt đoàn a!” Milan chỉ kém không gào lên.
“Có lịch thi rồi à?” La Tố rất nhanh tìm được nguyên nhân mọi người thất thường như vậy.
“Ừ……” Hải Nhân Tư sắp khóc ròng: “Sao tay mình lại xui xẻo như vậy a! Cư nhiên đụng ngay Thao Thiết truyền thuyết! Lần này một phần vạn may mắn cũng không thể dùng!”
Phân Địch ôm Tiểu Ngốc nhà mình co rút trên sô pha, tuy cậu không phát biểu ý kiến gì nhưng nhìn thần sắc thì hẳn là rất đồng ý với quan điểm của Hải Nhân Tư.
“Để mình gọi cho Khuê Đế, nhờ Ôn Tư Đặc đại nhân tiên đoán cho tụi mình một lần nữa!” Hải Nhân Tư đặt hết toàn bộ hi vọng vào lời tiên tri.
La Tố không ngăn cản Hải Nhân Tư, bởi vì trong đầu cậu vang vọng lời tiên đoán Ôn Tư Đặc nói khi nãy……
【Sẽ có người bị thương, hơn nữa còn là người bên cạnh cậu.】
Ngay lúc này bọn Hải Nhân Tư lại đụng phải Thao Thiết Tu Lôi, đây chỉ là trùng hợp thôi sao? Hay người bị thương trong lời tiên tri của Ôn Tư Đặc chính là bọn Hải Nhân Tư…….?
/122
|