Triệu Hoán Thần Binh

Chương 351: Hoài nghi hay chột dạ?

/1991


Đáng sợ, Tà Nhận Thất Trảm đáng sợ. Không trách được ban đầu khi ở sâu trong dãy núi sương mù lại có nhiều hài cốt như vậy. Người có thể đi vào nơi sâu nhất trong dãy núi sương mù, thực lực tuyệt đối không tệ. Nhưng bọn họ vẫn phải chết ở bị dưới Thí Thần Ma Nhận.

- Dừng tay!

Đúng lúc này, trên không trung đột nhiên truyền đến một tiếng quát lớn. Một áp lực cực lớn ép xuống. Dường như có một đạo kiếm quang thật lớn muốn ép người nằm xuống mặt đất. Vu Nhai chợt ngẩng đầu, khóe miệng thoáng cong lên. Ý Vững Hơn Kim, không hề động đậy. Trảm thứ sáu vẫn chém ra...

- Ta bảo ngươi dừng tay!

Lần này không chỉ là âm thanh, còn bí mật mang theo một đạo kiếm quang hạ xuống, trực tiếp rơi vào trước người Độc Cô Cửu Tiên.

Một tiếng động vang lên. Trảm thứ sáu bị chấn động bắn ngược trở về. Trên mặt Vu Nhai vẫn lạnh lùng cay nghiệt.

Trảm thứ bảy...

- Ngươi muốn chết!

Âm thanh trong không trung đã di chuyển tới gần, lúc này đây im hơi lặng tiếng, lại đỡ trảm thứ bảycủa Vu Nhai.

Giờ phút này thời gian dường như ngừng lại. Trong đôi mắt khiếp sợ của mọi người, ba người vừa nãy còn đứng đó, không biết từ lúc nào đã nát bấy nằm trên đường phố.

Nhầm rồi. Độc Cô Cửu Tiên không phải đang đứng, mà là đang ngồi dưới đất. Ở trước mặt hắn là người mới từ trong không trung hạ xuống.

Người này là một trung niên, trên người mặc trường bào thuần sắc trắng. Phía trên trường bào có thêu hai thanh kiếm, một lớn một nhỏ. Tất cả những người thuộc tỉnh Kiếm Vực ở đây đều biết đó chính là biểu tượng Huyền Binh bản mạng của hắn. Hình tiểu kiếm ở trước ngực hắn, lại đại biểu cho Hình Kiếm Các của Độc Cô.

Ở phía trước nam tử trung niên không ngờ chính là Vu Nhai. Vu Nhai vẫn trong tư thế đánh ra Tà Nhận Thất Trảm. Chỉ có điều thanh kiếm gẫy trong tay hắn bị nam tử bạch y sử dụng hai ngón tay kẹp lấy. Đúng vậy, trảm thứ bảy của Tà Nhận Thất Trảm bị nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện dễ dàng kẹp lấy.

- A...

Gió nhẹ nhàng thổi qua. Vu Nhai cùng nam tử trung niên đứng yên tại chỗ.

Vu Nhai chợt thu hồi tư thế, lẳng lặng nhìn nam tử trung niên.

Nam tử trung niên cũng thu tay về, liếc mắt nhìn về phía sau Vu Nhai. Da mặt lại căng. Nam tử mặc ngân bào trực tiếp bị chặt đầu chết. Nam tử áo bào tím lại bị chặt một tay, đã hôn mê bất tỉnh...

- Chiến U thúc, mau… mau giết hắn…giết hắn...

Độc Cô Cửu Tiên kịp phản ứng, đột nhiên bò dậy, lôi kéo nam tử bạch y. Hắn quay về phía Vu Nhai điên cuồng gào thét nói:

- Cửu Phù bị giết rồi, Chiến U thúc!

- Chiến U thúc, khoan động thủ đã. Trước hết nghe ta nói hết lời đã!

Độc Cô Cửu Tà cũng nhanh chóng vọt tới. Hắn liếc mắt nhìn Vu Nhai một cái rất nhanh, trong mắt lộ vẻ bất đắc dĩ cùng bội phục.

Trước đó, đối với Vu Nhai, hắn chỉ cảm thấy hiếu kỳ. Hiện tại hắn thật sự có chút bội phục. Dưới áp lực như vậy, Vu Nhai vẫn còn có thể động thủ. Cho dù là hắn, người được gọi là Cửu Tà cũng không chắc có thể làm được như vậy.

- Cửu Tà, ngươi tới nói cho ta biết một chút, rốt cuộc là có chuyện gì?

Độc Cô Chiến U thu hồi khí thế, nhẹ nhàng gật đầu. Hắn cũng không để ý tới Vu Nhai. Vu Nhai căn bản không phải là uy hiếp đối với hắn. Nếu Vu Nhai muốn rời đi, cho dù là Yến đại nhân cũng không thể mang hắn đi được.

Độc Cô Cửu Tà không nhiều lời, lập tức nói ra những gìhắn biết, bao gồm cả chuyện của Vu Nhai và những gì vừa mới phát sinh.

- Chiến U thúc, đừng nghe hắn nói lung tung. Đó là một yêu nhân. Kiếm pháp của hắn...

- Cửu Tà nói là sự thật. Vừa rồi ba người các ngươi liên thủ, còn nói ra loại lý do như vậy sao?

Độc Cô Chiến U cắt ngang lời hắn, hỏi.

- Đúng vậy. Chỉ là...

- Thật làm người ta mất mặt. Người Độc Cô gia chúng ta thất bại, chết cũng không có gì đáng nói. Cho dù là ngươi vô lý trước, trực tiếp giết hắn sau đó cũng sẽ không có chuyện gì. Nhưng nếu như ngươi không những không giết được hắn, còn làm chuyện linh tinh, bại hoại tới danh tiếng của Độc Cô gia chúng ta, cuối cùng vẫn là thất bại, sau khi trở về tự mình đi Hình Kiếm Các lĩnh phạt đi!

Độc Cô Chiến U lạnh lùng nói.

- Vâng. Nhưng...

- Ngươi là huyết mạch của Độc Cô gia. Chỉ bởi vì không dung hợp kiếm Huyền Binh, mà bị tội trạng này sao?

Độc Cô Chiến U cũng không để ý tới hắn, trực tiếp quay sang Vu Nhai hỏi.

- Không sai!

Vu Nhai hít một hơi thật sâu nói. Lúc này, sau khi đánh ra Tà Nhận Thất Trảm, huyền khí của hắn gần như đã tiêu hao sạch.

- Rất tốt. Như vậy ngươi theo ta quay trở về Độc Cô gia. Ta sẽ điều tra rõ ràng tất cả. Nếu như sự thực rõ ràng, vậy ta sẽ trả lại ngươi thân phận Độc Cô gia!

Độc Cô Chiến U thản nhiên nói:

- Chỉ bởi vì không thể dung nhập kiếm Huyền Binh, cho dù con cháu ở sát phía ngoài cũng chỉ là tạm thời cướp đoạt đi dòng họ Độc Cô mà thôi. Nếu có thành tựu, vẫn có thể trở về Độc Cô gia. Với thực lực của ngươi đã có thể trở về.

- Ta...

- Chiến U thúc, hắn đã giết nhiều người như vậy. Cửu Phù đã bị giết chết!

Độc Cô Cửu Tiên đột nhiên rống lên, cắt ngang lời Vu Nhai nói.

- Các ngươi vừa rồi không phải đã hẹn trước, chết là chết. Những người khác, chẳng qua tài nghệ không bằng người mà thôi!

Độc Cô Chiến U cười nhạt. Xem ra hắn đứng ở phía bên Độc Cô Cửu Tà. A, hắn vốn chính là người được Độc Cô Cửu Tà gọi tới. Hắn lại nói:

- Ngươi đừng ở đó mà nói lời không phục nữa. Nếu như không phải ngươi làm ra chuyện nực cười như vậy, nếu như hắn không phải là huyết mạch của Độc Cô gia, ta tất nhiên sẽ đứng ở phía ngươi!

Đúng như Vu Nhai đã nghĩ. Độc Cô gia cũng không phải không cần danh tiếng. Vừa rồi Độc Cô Cửu Tiên làm chuyện quá mất mặt. Đương nhiên, ý tứ trong lòi nói của Độc Cô Chiến U vẫn rất rõ ràng. Nếu như Vu Nhai không phải là huyết mạch của Độc Cô gia, có thể hậu quả sẽ không giống như hiện tại.

- Nhưng...

- Không có nhưng nhị gì hết. Ngươi nhớ kỹ, nếu như không phải ta xuất hiện, ngươi cũng chết một cách vô ích. Nếu như không phải ta không rõ chân tướng ra tay loạn, ngươi vẫn chết vô ích!

Độc Cô Chiến U lạnh lùng nói. Chợt hắn nhìn về phía Vu Nhai nói:

- Tiểu tử, đi theo ta đi!

Vu Nhai lại không hề động đậy, chỉ lẳng lặng đứng nhìn.

- Ngươi đang hoài nghi ta sao? Hay là chột dạ. Tội trạng kia là thật sao?

Độc Cô Chiến U lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn. Làm công tác hình phạt lâu ngày, khí chất toàn thân Độc Cô Chiến U giống như một thanh kiếm đã rút ra khỏi vỏ.

- Ta chẳng qua là đi theo ngươi, sau đó có thể trực tiếp bị giết chết hay không?

Vu Nhai thản nhiên nói.

- Ha ha ha, ta không phải là kẻ vô sỉ như vậy. Tên Độc Cô Chiến U ta ở Độc Cô Kiếm Vực này có ai mà không biết? Chỉ có điều ngươi nghĩ vậy cũng không phải là không có lý do. Như vậy đi. Nếu như ngươi thật sự không có tội vì ta không tra rõ mà chết, như vậy Độc Cô Chiến U ta ở Thiên Kết Quan này chịu vạn kiếm xuyên tim mà chết. Đương nhiên, ngươi sẽ nói khi đó ngươi đã chết cái gì cũng không biết.

/1991

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status