Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Chương 60

/119


Vân tẩu chưa bao giờ đụng vào tủ quần áo , vậy chuyện này , phải hỏi Nhan Mạt Hàn

Một buổi chiều , Nam Cung Ảnh nhìn chằm chằm vào túi nhựa ra giường . Đây là lần đầu tiên hắn cầm một vật không sạch sẽ lâu đến vậy

" Đong.. Đong.. đong..." Cửa phòng làm việc có người gõ

" Tổng Tài , Chu Tổng gọi đến nói có một yến hội , hi vọng ngài có thể tham dự?" Tiểu Dương đi vào , trong tay còn cầm máy nội bộ của công ty

" Như thế nào lại không trực tiếp đến phòng làm việc của tôi?" Nam Cung Ảnh có chút nghi ngờ

" Chu Tổng , sợ làm phiền đến ngài" Tiểu Dương lui ra ngoài

Nam Cung Ảnh nhíu mày , cái người Chu Tổng này .. Tiền nhiều của nhiều nhiều nữ nhân bên cạnh , tâm địa lại gian xảo

" Này , Chu Tổng" Nhận lấy điện thoại , nhân tiện nói ba chữ .. Nam Cung Ảnh không thích nhìn sắc mặt làm viecệ của người khác

" Hả, Nam Cung Tổng Tài ! Tôi tổ chức yến hội như thế nào? Có thời gian để tham dự?" Bên kia truyền đến âm thanh hưởng thụ của Chu Tổng , chỉ cần nghe cũng biết bên cạnh hắn đang có rất nhiều phụ nữ vây quanh

" Khụ" Nam Cung Ảnh vội ho một tiếng , suy nghĩ một chút , trong tay phần này của hợp đồng , không phải là muốn cùng Chu Tổng kí hay sao? Hắn tâm địa rất gian xảo nhưng ở phương diện làm ăn luôn là nhất . Tuyệt đối coi trọng chữ tín , điểm này ai cũng biết đến

Suy nghĩ lại muốn , gật gật đầu , cuối cùng Nam Cung Ảnh cũng đồng ý " Được , tôi sẽ tham dự"

Gần sáu giờ tối , Nam Cung Ảnh trở về nhà . Trong nhà ngoại trừ Vân Tẩu không có ai khác

" Vân tẩu , Mạt Hàn đâu?" Vừa về đến nhà Nam Cung Ảnh liền hỏi tung tích của Mạt Hàn

Vân Tẩu cười cười , bỏ công việc đang dang dỡ trả lời " Thiếu phu nhân chưa có về nhà . Có thể sẽ về trễ"

Nam Cung Ảnh tháo giày , cởi áo khoác xuống , ngồi trên ghế salon . Nhìn chằm chằm vào đồng hồ đang từng phút từng giây trôi qua

Đến 7g30 , cuối cùng không kìm chế được , đứng dậy cầm chìa khóa xe nghênh ngang rời đi

Dọc đường đi , túi ny lon vẫn lẳng lặng nằm ở ghế phụ , một mạch lái xe đến cửa hàng bánh ngọt . Quả nhiên , ánh đèn yếu duy nhất liền thu hút sự chú ý của hắn

Bây giờ Nam Cung Ảnh chỉ muốn biết rõ mọi chuyện xảy ra đêm đó còn những việc khác hắn không quan tâm . Cái chính là hắn chỉ muốn biết sự thật ! Sự thật

" Nhan Mạt Hàn ! Nhan Mạt Hàn" đẩy cửa kiếng ra , Nam Cung Ảnh giơ túi nylon đang ở trong tay , kêu tên Mạt Hàn

Quả nhiên ở phía sau lộ ra cái đầu nhỏ , vừa thấy Nam Cung Ảnh ánh mắt hốt hoảng lại còn trên tay đang cầm theo cái túi

Chỉ thấy cô sẽ phải chạy đến bên cạnh hắn , ngay sau đó cứ vậy một đường thẳng chạy đi , nhìn hắn cũng không nhìn . Cửa không khóa sao?

Đáng tiếc , trời sinh hai bàn chân của Nam Cung Ảnh củng rất lớn liền đuổi theo Mạt Hàn , cô không có mở cửa trước , liền bắt được cổ tay của cô

" Bệnh thần kinh ! Buôn ra" Cô quay đầu lại , mắng Nam Cung Ảnh

" Phải mắng tôi là bệnh thần kinh cũng được nhưng trước hết hãy giải thích cho tôi một chuyện , giải thích rõ ràng" Nam Cung Ảnh kéo Nhan Mạt Hàn , một đường lôi đi

"Buông ra ! Tôi phải đóng cửa" Nhan Mạt Hàn vặn vẹo cổ tay đang bị nắm chặt

" Được" Nam Cung Ảnh không buông tay , để cho cô dùng tay còn lại mà khóa cửa

Phịch một tiếng , Nam Cung Ảnh đem Nhan Mạt Hàn ném vào trong xe , sau đó chui vào xe khóa cửa lại

" Đây là như thế nào?" Nam Cung Ảnh mở bao nilon , lấy ra giường ra

Nhan Mạt Hàn kinh ngạc , lòng bàn tay lạnh . Xong rồi ! Ra giường , cô đã quên không giặt nó . Hiện tại chẵng lẽ hắn đã phát hiện ra?!?

" Tôi là sao biết được" Nhan Mạt Hàn quay đầu đi , hết sức che giấu sự khủng hoảng trong lòng

Người đàn ông quay người qua , hai tay chống hai bên người của Nhan MẠt Hàn , ở bên tai cô khẽ nói

" Đã bao giờ từng có một ai nói cho em biết , khi em nói dối mặt em sẽ ửng hồng chưa? Cả cái lổ tai cũng sẽ hồng . Mà chính ánh mắt của em đã sớm bán đứng em rồi" Nói xong , Nam Cung Ảnh đem ra giường bỏ rơi trong lòng ngực của cô

" Em có biết , tôi ghét nhất người nào lừa dối tôi" Nam Cung Ảnh bổng dưng nổi trận lôi đình , một cước đạp ga . Xe chạy như gió , Nhan Mạt Hàn ngồi tại chỗ sợ đến choáng váng , đôi tay nắm chặt cái ra giường , không biết phải làm sao

Cho đến khi một tiếng chói tai phát lên , lúc này xe mới dừng lại

" Em hãy giải thích cho rõ" Nam Cung Ảnh rất tức giận làm cho Nhan Mạt Hàn như không còn có thể thở được

" Là một đêm đó , anh uống say " Ngắn gọn trong một câu nói , tất cả mọi chuyện đều được mở ra

Trong xe , không khí yên lặng đến ngạt thở , hai người không ai nói với ai một lời nào

" Thật , xin lỗi em" Nam Cung Ảnh khẽ mở miệng " Tối hôm qua...."

" Chuyện ngày hôm qua đã là quá khứ cũng đã qua rồi , hiện tại hiểu lầm đã được giải thích . Tôi có thể lên lầu chứ?" Nhan Mạt Hàn vẫn như vậy nhìn về phía trước , mặt không hề thay đổi , giọng điệu cũng rất bình tĩnh

Nam Cung Ảnh biết cô không tha thứ cho hắn

Nam Cung Ảnh , mày đang vì một người con gái mà bối rối ! Điên rồi sao?!? Trong lòng , Nam Cung Ảnh tự mắng mình . Hắn không phải là vô tâm , chẵng qua là luôn luôn không bao giờ nhìn sắc mặt mà làm việc , lần này lại bị Nhan Mạt Hàn làm cho bối rối như thế

/119

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status