Mặc kệ bồn cầu có bị tắc thật hay không, cô cũng muốn mở ra nhìn.
Lắm lúc, khi đẩy cửa ra, chân tướng thực sự phía sau cánh cửa luôn khiến người ta không thể nào chấp nhận nổi, cảnh tượng lúc đó vừa nhìn đã hiểu ngay, thế giới của Đỗ Minh như sụp đổ...
Trong phòng tắm, Lâm Tinh Tinh hoảng loạn cầm quần áo che thân mình, ngẩng đầu thấy Đỗ Minh đang nhìn chằm chằm, động tác của cô lập tức ngưng lại trên không. Giờ khắc này, trái tim dấy lên cảm giác hổ thẹn vì bị bắt gian tại trận.
Không giống với cảm giác lúc đầu ở cùng Hoắc Mạnh Lam bị Lâm Phiên Phiên bắt được, bởi vì Hoắc Mạnh Lam và Lâm Phiên Phiên dù sao vẫn chưa thực sự kết hôn, mà Tề Huynh và Đỗ Minh lại là vợ chồng hợp pháp.
Ngoài dự liệu của Lâm Tinh Tinh và Tề Huynh, Đỗ Minh không làm loạn lên, không mắng chửi cũng không đánh người, chỉ nhìn Lâm Tinh Tinh và Tề Huynh bằng một đôi mắt càng ngày càng lạnh, lạnh đến không mức không còn chút ấm áp nào, trong giọng nói quyết đoán đè nén sự run rẩy: “Tề Huynh, chúng ta ly hôn đi!”
“Không, vợ hãy nghe anh giải thích...”
Tề Huynh giật mình trong lòng, định kéo tay Đỗ Minh.
“Đừng đụng bàn tay bẩn thỉu của anh vào người tôi.”
Đỗ Minh hất tay Tề Huynh ra, lạnh lùng nhìn thẳng vào ánh mắt hoảng hốt của Tề Huynh, gằn từng chữ: “Sau khi về nước, chúng ta lập tức ký đơn ly hôn. Nếu anh không chịu, tôi sẽ kiện anh và người phụ nữ này ra tòa vì tội thông dâm.”
Nói xong, cô không thèm liếc mắt nhìn Tề Huynh và Lâm Tinh Tinh, xoay người đi thẳng ra ngoài, không hề ngoái lại.
Chỉ còn lại Tề Huynh và Lâm Tinh Tinh đơ cứng tại chỗ, quên luôn phản ứng.
Một lúc lâu sau, Lâm Tinh Tinh mới lấy lại Tiên Phong: “Cô ta vừa mới nói gì? Cô ta muốn kiện chúng ta? Tội thông dâm? Tội thông dâm phải ngồi tù đó!”
“Cút!”
Tề Huynh đang rất buồn bực, nghe Lâm Tinh Tinh nói vậy thì chỉ càng buồn bực thêm.
Nhưng lúc này Lâm Tinh Tinh đâu thèm để ý hắn có phiền hay không, vừa nghĩ tới bản thân mình có thể phải vào tù, sắc mặt Lâm Tinh Tinh trắng bệch, vẻ mặt khẩn trương tóm lấy tay Tề Huynh, lắc đầu nói: “Không, em không muốn ngồi tù, Tề Huynh, anh nhanh chóng lý hôn với cô ta đi, em không thể ngồi tù, em tuyệt đối không thể ngồi tù...”
Tề Huynh vung tay lên, trực tiếp đẩy Lâm Tinh Tinh té xuống đất, hai mắt đầy tơ máu giận dữ hét: “Tôi bảo cô cút ra ngoài!”
Ly hôn? Không, hắn không ly hôn.
Ngồi tù? Không, tuyệt đối không thể.
Hiện tại, hắn cần tĩnh tâm ngẫm nghĩ xem tiếp theo nên làm gì.
Lâm Tinh Tinh bị Tề Huynh hung thần ác sát dọa sợ, nhịn đau bò lên, không dám tiếp tục nhiều lời, cắn răng trở về phòng của mình và Hoắc Mạnh Lam.
Hoắc Mạnh Lam còn đang ngủ say, căn bản không phát giác cô ta mới vừa rời đi, nằm trên giường, Lâm Tinh Tinh làm thế nào cũng không thể ngủ được, câu nói “tội thông dâm” của Đỗ Minh quả thực đã phá nát hết sự can đảm của cô ta.
Ở bên kia, Đỗ Minh một mình trở về phòng, đóng cửa lại, cả người dựa vào cánh cửa lạnh như băng từ từ trượt xuống đất, bóp thật chặt miệng mình, khóc nấc.
Trước mặt người khác, cô không bao giờ để lộ sự yếu đuối và đau khổ của mình, nhưng lúc này chỉ có một mình cô, sự kiên cường của cô đã không còn cách nào ngụy trang.
Lâm Phiên Phiên tất nhiên không biết những chuyện đã xảy ra, đến hôm sau, phát hiện không tìm thấy Đỗ Minh, bèn hỏi Lăng Bá.
Lăng Bá nhún nhún vai, nói: “chị Minh nói công ty đột nhiên có việc, chị ấy phải trở về xử lý, đã sớm lên máy bay về rồi.”
Vốn dĩ, là trợ lý hành chính của Đỗ Minh, công ty có việc, anh hẳn phải cùng Đỗ Minh trở về xử lý, nhưng Đỗ Minh lại để anh ở lại du ngoạn, đương nhiên là cầu còn không được.
Tề Huynh biết được Đỗ Minh đã trở về nước, liền tùy tiện mượn cớ, vội vàng chạy ra sân bay.
Mặc dù Hàn Phiêu có thể cùng đi, dù gì cũng nhờ Tề Huynh giúp đỡ, thấy Tề Huynh muốn đi, Hàn Phiêu cũng bắt đầu do dự, mình có nên đi hay không, nhưng rất nhanh thu hồi ý nghĩ này. Lần này trở về từ Hàn Quốc, anh quyết định sẽ không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào ở bên Lâm Phiên Phiên, không thể bởi vì một chút thất bại nho nhỏ trước mắt mà rút lui.
Kế tiếp, chính là tiết mục xem người chuyển giới biểu diễn.
Chỉ là nửa đường, Sở Tường Hùng lại đưa Lâm Phiên Phiên len lén rời khỏi đoàn, bắt đầu cuộc du ngoạn riêng của hai người bọn họ.
Bởi vì sự xuất hiện của Hoắc Mạnh Lam và Hàn Phiêu, Lâm Phiên Phiên cảm thấy rất khó chịu, đương nhiên vô cùng vui vẻ đi theo Sở Tường Hùng.
Người chuyển giới Thái Lan đa số đều rất xinh đẹp.
Nhìn những người chuyển giới còn đẹp hơn cả phụ nữ trên sân khấu, Lâm Phiên Phiên không khỏi cảm thán, thế giới này thật sự quá điên cuồng.
Lắm lúc, khi đẩy cửa ra, chân tướng thực sự phía sau cánh cửa luôn khiến người ta không thể nào chấp nhận nổi, cảnh tượng lúc đó vừa nhìn đã hiểu ngay, thế giới của Đỗ Minh như sụp đổ...
Trong phòng tắm, Lâm Tinh Tinh hoảng loạn cầm quần áo che thân mình, ngẩng đầu thấy Đỗ Minh đang nhìn chằm chằm, động tác của cô lập tức ngưng lại trên không. Giờ khắc này, trái tim dấy lên cảm giác hổ thẹn vì bị bắt gian tại trận.
Không giống với cảm giác lúc đầu ở cùng Hoắc Mạnh Lam bị Lâm Phiên Phiên bắt được, bởi vì Hoắc Mạnh Lam và Lâm Phiên Phiên dù sao vẫn chưa thực sự kết hôn, mà Tề Huynh và Đỗ Minh lại là vợ chồng hợp pháp.
Ngoài dự liệu của Lâm Tinh Tinh và Tề Huynh, Đỗ Minh không làm loạn lên, không mắng chửi cũng không đánh người, chỉ nhìn Lâm Tinh Tinh và Tề Huynh bằng một đôi mắt càng ngày càng lạnh, lạnh đến không mức không còn chút ấm áp nào, trong giọng nói quyết đoán đè nén sự run rẩy: “Tề Huynh, chúng ta ly hôn đi!”
“Không, vợ hãy nghe anh giải thích...”
Tề Huynh giật mình trong lòng, định kéo tay Đỗ Minh.
“Đừng đụng bàn tay bẩn thỉu của anh vào người tôi.”
Đỗ Minh hất tay Tề Huynh ra, lạnh lùng nhìn thẳng vào ánh mắt hoảng hốt của Tề Huynh, gằn từng chữ: “Sau khi về nước, chúng ta lập tức ký đơn ly hôn. Nếu anh không chịu, tôi sẽ kiện anh và người phụ nữ này ra tòa vì tội thông dâm.”
Nói xong, cô không thèm liếc mắt nhìn Tề Huynh và Lâm Tinh Tinh, xoay người đi thẳng ra ngoài, không hề ngoái lại.
Chỉ còn lại Tề Huynh và Lâm Tinh Tinh đơ cứng tại chỗ, quên luôn phản ứng.
Một lúc lâu sau, Lâm Tinh Tinh mới lấy lại Tiên Phong: “Cô ta vừa mới nói gì? Cô ta muốn kiện chúng ta? Tội thông dâm? Tội thông dâm phải ngồi tù đó!”
“Cút!”
Tề Huynh đang rất buồn bực, nghe Lâm Tinh Tinh nói vậy thì chỉ càng buồn bực thêm.
Nhưng lúc này Lâm Tinh Tinh đâu thèm để ý hắn có phiền hay không, vừa nghĩ tới bản thân mình có thể phải vào tù, sắc mặt Lâm Tinh Tinh trắng bệch, vẻ mặt khẩn trương tóm lấy tay Tề Huynh, lắc đầu nói: “Không, em không muốn ngồi tù, Tề Huynh, anh nhanh chóng lý hôn với cô ta đi, em không thể ngồi tù, em tuyệt đối không thể ngồi tù...”
Tề Huynh vung tay lên, trực tiếp đẩy Lâm Tinh Tinh té xuống đất, hai mắt đầy tơ máu giận dữ hét: “Tôi bảo cô cút ra ngoài!”
Ly hôn? Không, hắn không ly hôn.
Ngồi tù? Không, tuyệt đối không thể.
Hiện tại, hắn cần tĩnh tâm ngẫm nghĩ xem tiếp theo nên làm gì.
Lâm Tinh Tinh bị Tề Huynh hung thần ác sát dọa sợ, nhịn đau bò lên, không dám tiếp tục nhiều lời, cắn răng trở về phòng của mình và Hoắc Mạnh Lam.
Hoắc Mạnh Lam còn đang ngủ say, căn bản không phát giác cô ta mới vừa rời đi, nằm trên giường, Lâm Tinh Tinh làm thế nào cũng không thể ngủ được, câu nói “tội thông dâm” của Đỗ Minh quả thực đã phá nát hết sự can đảm của cô ta.
Ở bên kia, Đỗ Minh một mình trở về phòng, đóng cửa lại, cả người dựa vào cánh cửa lạnh như băng từ từ trượt xuống đất, bóp thật chặt miệng mình, khóc nấc.
Trước mặt người khác, cô không bao giờ để lộ sự yếu đuối và đau khổ của mình, nhưng lúc này chỉ có một mình cô, sự kiên cường của cô đã không còn cách nào ngụy trang.
Lâm Phiên Phiên tất nhiên không biết những chuyện đã xảy ra, đến hôm sau, phát hiện không tìm thấy Đỗ Minh, bèn hỏi Lăng Bá.
Lăng Bá nhún nhún vai, nói: “chị Minh nói công ty đột nhiên có việc, chị ấy phải trở về xử lý, đã sớm lên máy bay về rồi.”
Vốn dĩ, là trợ lý hành chính của Đỗ Minh, công ty có việc, anh hẳn phải cùng Đỗ Minh trở về xử lý, nhưng Đỗ Minh lại để anh ở lại du ngoạn, đương nhiên là cầu còn không được.
Tề Huynh biết được Đỗ Minh đã trở về nước, liền tùy tiện mượn cớ, vội vàng chạy ra sân bay.
Mặc dù Hàn Phiêu có thể cùng đi, dù gì cũng nhờ Tề Huynh giúp đỡ, thấy Tề Huynh muốn đi, Hàn Phiêu cũng bắt đầu do dự, mình có nên đi hay không, nhưng rất nhanh thu hồi ý nghĩ này. Lần này trở về từ Hàn Quốc, anh quyết định sẽ không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào ở bên Lâm Phiên Phiên, không thể bởi vì một chút thất bại nho nhỏ trước mắt mà rút lui.
Kế tiếp, chính là tiết mục xem người chuyển giới biểu diễn.
Chỉ là nửa đường, Sở Tường Hùng lại đưa Lâm Phiên Phiên len lén rời khỏi đoàn, bắt đầu cuộc du ngoạn riêng của hai người bọn họ.
Bởi vì sự xuất hiện của Hoắc Mạnh Lam và Hàn Phiêu, Lâm Phiên Phiên cảm thấy rất khó chịu, đương nhiên vô cùng vui vẻ đi theo Sở Tường Hùng.
Người chuyển giới Thái Lan đa số đều rất xinh đẹp.
Nhìn những người chuyển giới còn đẹp hơn cả phụ nữ trên sân khấu, Lâm Phiên Phiên không khỏi cảm thán, thế giới này thật sự quá điên cuồng.
/477
|