Phản bội anh là tim của tôi.
Trả lại anh là của sinh mạng của tôi.
Nên dùng cái gì hồi báo anh.
Chuyện xưa lúc bắt đầu anh ban cho tôi một đao.
Có phải lời tiên đoán đã sớm kết thúc hay không?
-------
"Cởi quần áo!"
"Tối như vậy, cái gì cũng nhìn không thấy, có cởi cũng như không cởi." Mặc dù cô cũng nhanh muốn chết, nhưng cô dù sao cũng là con gái, cũng sẽ xấu hổ.
Hắn cứ như vậy, không chút ngượng ngùng mà bắt cô cởi quần áo, không biết được hắn trên giường có háo sắc kỳ quái hay không?
Hi vọng sẽ không!
Hắn không lấy cho phép cô chất vấn, nói với cô: "Tôi bảo cô cởi thì cô cởi!"
Hắn muốn xem xem cô có còn xinh đẹp như trong ký ức của hắn hay không, hắn muốn tìm là bản thân đã bị cô lừa gạt từ trước, xem lòng của hắn còn có vì một mỹ nhân lòng dạ rắn rết mà mê muội hay không?
Bá đạo! Độc tài! Đáy lòng cô không khỏi dâng lên một tia hoài nghi, hắn có cần phải giày xéo cô từ lời đầu tiên hay không?
Nhưng cô biết cá tính tự đại của hắn, nhất định sẽ không để cho cô nói chết thì chết.
Cô sẽ dùng thân thể của mình, đổi được cái chết.
Bi ai a! Lại muốn lợi dụng thân thể của mình để tìm cái kết cho sinh mệnh của mình.
Thu Lăng miễn cưỡng cởi quần áo ra, cho đến toàn thân trần truồng, cô mới dùng đôi tay che trước ngực của mình.
"Tôi căn bản không cách nào vuốt ve đến anh, anh nghĩ làm sao làm đây?"
"Tay của cô sờ phía trước đi."
Tay của cô sờ phía trước, vậy hắn không phải cái gì đều nhìn thấy sao? Cô thầm nghĩ kĩ ở trong lòng, nhưng đã làm đến bước này, cô không làm cũng không được rồi.
Dù sao cô cũng nhanh muốn chết, đem dè dặt vứt qua một bên đi, hiện tại suy nghĩ hắn có bị bệnh AIDS hay không, cũng quá đã muộn!
Thu Lăng theo lời đưa tay đụng phía trước, đột nhiên, tay của cô đụng phải một cơ thể giống như bức tường.
Cứng quá đó!
Bắp thịt của hắn có phải làm bằng sắt hay không?
Hơn nữa, ngực cũng có mao (lông)!
Hắn rốt cuộc có diện mạo như thế nào?
Cô làm sao vậy, một người gần chết thì không nên đối với diện mạo người khác cảm thấy tò mò chứ!
Nhưng. . . . . . Nghe thanh âm của hắn, cô đã cảm thấy dáng dấp hắn nhất định rất quyến rũ cùng hấp dẫn.
Loại người gần chết giống như cô, có phải sẽ biến thành hoa si hay không?
Ai! Dù sao cô cũng nhanh muốn chết, cô hiện tại có thể phải đem lễ nghĩa liêm sỉ, luân lý đạo đức tạm thời quẳng đi, nếu không, cô có thể sẽ không chết được!
Thanh âm Dạ ma khàn đục nói với cô: "Sờ bên cạnh đi." Kỹ xảo của cô luôn cao siêu, điều này, hắn không hề hoài nghi.
Tay của cô vuốt ve bên cạnh, vừa vặn liền đụng phải đầu vú hắn.
Ở giữa mềm mại cùng cứng rắn, Thu Lăng tò mò nắm lên để cho nó bắn về.
"Sờ ở dưới!"
Mới vừa rồi là bên cạnh, bây giờ là đi xuống, hắn là muốn cô sờ bụng của hắn, có đúng hay không?
Tay ngọc của cô dừng ở trên bụng của hắn.
"Tiếp tục đi xuống!"
Nhưng tiếp tục đi xuống sẽ. . . . . . Sẽ đụng phải nơi đó!!!
Cô lấy giọng thương lượng nói với hắn: "Tôi không dám sờ, anh có muốn tự mình sờ không, sẽ nhanh thôi!”
"Cô đang vũ nhục tôi!" Hắn khó chịu.
"Tôi không có sỉ nhục anh, chỉ là đề nghị anh."
"Bảo cô sờ liền sờ, không được nói nhảm."
Người đàn ông này. . . . . . Không cho phép người khác cự tuyệt hắn chút nào, tay nhỏ bé của Thu Lăng hướng nơi đó của hắn lướt nhẹ qua, sau đó, vội rụt trở về.
Trong bóng tối, thanh âm dạ ma lại vang lên: "Giúp tôi cởi áo ra!"
Hắn tạm thời quyết định tha cho cô một lần, dù sao thời gian còn nhiều.
"Tôi cái gì cũng không nhìn thấy, tự anh cởi áo so với tôi còn nhanh hơn." Cô chưa bao giờ có kinh nghiệm ở trong bóng tối cởi quần áo cho đàn ông.
"Tôi nói cô làm, cô cũng làm nhanh chút đi!" Cô tốt nhất không nên khiêu chiến sự kiên nhẫn của hắn lần nữa.
Thu Lăng nhíu nhíu mày, thầm nghĩ, tính tình của hắn tệ như vậy, trên mặt nhất định hiện đầy nếp nhăn, nhưng mà, bằng vào chạm tới bắp thịt của hắn, hắn lại không giống như là một ông lão.
Tay cô run rẩy nhẹ nhàng đặt ở trên quần áo hắn, tìm kiếm nút áo trên quần áo hắn, từ từ thay hắn cởi ra.
Cô mở một nút lại một nút, thật vất vả mới cởi ra tất cả nút áo.
"Như vậy được chưa?" Hắn nên hài lòng chứ?
Dạ Ma nhìn thân thể của hắn nói: "Còn có quần!"
Hắn sao mà đến cả quần đều muốn cô giúp hắn cởi? Ừ! Có lẽ hắn là người đàn ông lười biếng, nhưng cởi quần của hắn? Thật kỳ quái!
Mặc dù trong lòng Thu Lăng cảm thấy kỳ quái, nhưng cô còn không dám không nghe lệnh, dù sao, trên người của hắn có sức mạnh với có lợi thế, đó chính là …… ban thưởng cô cái chết.
Cô từ từ đem quần hắn lột ra, ngón tay lơ đãng mơn trớn bắp đùi tráng kiện trên cơ thể hắn.
Loại khoái cảm như sét đánh do da thịt của hắn chạy sang đầu ngón tay của cô, tiến tới trong cơ thể cô dẫn từng cơn cảm giác như lửa cháy mạnh mẽ.
Thịt của hắn sao lại như lửa, giống như muốn cô cùng cháy!
"Chạm vào tôi!" Âm thanh ồm ồm của hắn ám hiệu giờ phút này, dục vọng hắn hết sức mãnh liệt.
"Ở đâu?" Cô không phải đã sờ hết hắn rồi sao?
Hắn cầm tay của cô, hướng xuống dưới bụng hắn mà vuốt ve.
Hắn khẽ cắn lỗ tai của cô, thanh âm mị hoặc mà nói: "Chúng ta muốn thân mật, không sờ tôi, chúng ta làm sao mà thân mật đây? Tôi muốn dùng đầu lưỡi của mình liếm qua từng nơi trên thân thể cô."
"Đồ háo sắc!" Cô nổi hết cả da gà lên rồi.
"Chờ chút nữa chúng ta sẽ làm chuyện sắc tình hơn."
Hắn khẽ cắn lỗ tai của cô, thanh âm mị hoặc mà nói: "Chúng ta muốn thân mật, không sờ tôi, chúng ta làm sao mà thân mật đây? Tôi muốn dùng đầu lưỡi của mình liếm qua từng nơi trên thân thể cô."
"Đồ háo sắc!" Cô nổi hết cả da gà lên rồi.
Thân thể mạnh mẽ của hắn đè cô trên giường lớn, thân thể cường tráng không cho phép cô chút phản kháng nào, bàn tay của hắn điên cuồng vuốt ve thân thể của cô.
Giọng điệu của hắn lạnh như băng, cô còn tưởng rằng thân thể của hắn cũng là lạnh như băng, chỉ là, thân thể của hắn rất nóng!
Vành tai và tóc mai hai người chạm vào nhau, thân thể dây dưa, lúc lửa dục thiêu cháy, dục vọng nguyên thủy đốt cháy đầy buông thả.
Hắn cúi đầu, ngậm đầu vú như nụ hoa màu hồng phấn chớm nở trước ngực cô, bừa bãi gặm cắm, ở trên người của cô khơi lên một luồng sóng cảm nhận run rẩy.
Tay của hắn cũng không có rảnh rỗi, lửa nóng bàn tay ở giữa hai chân cô vỗ về chơi đùa, hắn dùng ấm áp ngón tay tha hồ trêu chọc cô, khiến mật dịch say lòng người trong cơ thể cô tiết ra.
Thân thể của cô rung động, thân thể mềm mại, ấm áp cong lên, nghênh đón hắn vuốt ve.
Ngón tay của hắn ở giữa hai chân cô nhanh chóng khiêu khích, dần dần, mật dịch bên ngoài nhụy hoa của cô thấm ướt đầu ngón tay hắn, hắn duỗi ngón tay về, khêu gợi trên môi mình, thưởng thức hương vị của cô.
Mặc dù đang trong bóng tối cô nhìn không thấy mặt của hắn, nhưng nghe thanh âm của hắn, cô cũng hiểu được hắn đang làm cái gì, mặt của cô xấu hổ đến đỏ bừng.
Hắn không để ý tới cô ngượng ngùng, ngón giữa vững chãi tiến vào trong cơ thể cô, hắn lập tức cảm thấy cô rất chặt, đường vào như thu hẹp lại.
"Em chính là chặt như vậy, thậm chí so với lúc ban đầu của chúng ta còn chặt hơn."
"Anh nói cứ như chúng ta trước kia đã làm qua." Có sao? Không thể nào?
"Dĩ nhiên, em đã nói ân ái tựa như điểm tâm ngon miệng, em mỗi ngày đều muốn ăn một “bữa” trở lên."
Cũng là bởi vì lúc hắn lúc đầu không thỏa mãn được cô, cô mới có thể tìm tới. . . . . . Người kia sao?
Cô có nói qua lời háo sắc này sao? Người đàn ông này thật sự có điểm âm dương quái khí, nói cái gì cô hoàn toàn nghe không hiểu!
Lối vào ướt át của cô khiến cho dục vọng ở bụng dưới của hắn càng thêm cứng rắn cùng phấn chấn, hắn rút tay, lấy thân thể tráng kiện áp lên trên thân thể mềm mại của cô, không chừa khe hở.
"Tôi muốn ở trên người em lưu lại dấu vết hoàn toàn thuộc về tôi." Hắn muốn tuyên bố cô là của hắn.
"Anh muốn thỏa thích đoạt lấy tôi, rồi một đao chấm dứt tính mạng của tôi, vậy sao?" Đây coi như là ăn bữa tiệc cuối cùng trước khi chết, có đúng hay không?
"Đúng! Em có sợ hay không?" Hắn muốn xem cô sợ hãi, vẻ mặt hoảng sợ của cô.
"Tôi không sợ chết, nhưng tôi sợ miệng của anh. . . . . . Làm xằng làm bậy!" Cô từng tưởng tượng cùng người yêu làm chuyện kia, nhưng chưa từng nghĩ tới. . . . . . Cùng hắn! Một người đàn ông thường xuyên dây dưa ở trong những giấc mơ của cô.
"Em sẽ càng ngày càng thích tôi làm những chuyện như vậy với em." Cô là loại phụ nữ sẽ không dễ dàng cảm thấy thỏa mãn, hắn sẽ không để cho cô thất vọng.
Lưỡi linh hoạt của hắn tựa như một con rắn nhanh nhẹn, ở trên người cô trơn trượt di động, không ngừng thăm dò nơi tư mật nhất trên người cô.
Cô đột nhiên cảm giác tiếp xúc thân mật giống như vậy, bọn họ trước đây thật đã làm qua chuyện này, đã rất lâu? !
Nhưng mà. . . . . .
Cô không có suy xét đường sống.
Hắn nâng cao bắp đùi của cô, đặt thân thể cường tráng ở giữa hai chân cô, sau đó nhẫn tâm đâm vào.
"A!" Cô thét chói tai, cảm giác trong cơ thể có một luồng nóng bỏng mà áp lực nặng nề.
Hắn cắn đầu vú cô, cuồng dã mà hỏi: "Hắn ta là như vậy đoạt lấy em của tôi?" Ở trong lòng hắn, trong đầu, có bao nhiêu lần bị cái hình ảnh kích thích đó làm phát điên lên!
"Anh nói người nào?" Cô không hiểu hàm nghĩa trong lời nói của hắn, đây là lần đầu tiên từ lúc cô chào đời tới nay, tại sao hắn sẽ nói ra lời kỳ quái như thế?
Trong giọng nói hắn, "Hắn" kia chỉ rốt cuộc là ai?
"Tôi muốn tiêu trừ dấu vết trên người em thuộc về hắn ta." Chỉ để lại hắn mà thôi!
Đối với thân thể mềm mại, trắng như tuyết của cô lại gặm lại cắn, tựa như con dã thú mất khống chế, gặm cắm da thịt trắng nộn của cô.
Hắn tựa như con mãnh thú, làm cho cô đau đớn không chịu nổi, cô bắt đầu hoài nghi thù oán giữa hai người nhất định phải tương đối sâu đậm, sâu đến cô không cách nào gánh vác nổi.
Mặc dù nói. . . . . . Cô sẽ chết, bộ dạng này, xác thịt này đến lúc đó sẽ không liên quan đến cô, nhưng là. . . . . . bây giờ cô cảm thấy đau!
Hơn nữa còn là rất rất đau!
Nếu như vẫn tiếp tục đau như vậy, cô có thể chết, lúc đó cô cũng không tránh khỏi cực khổ!
"Dừng tay!" Cô lên tiếng muốn ngăn lại hành động điên cuồng của hắn.
"Không thể nào dừng lại, tôi và em sẽ vẫn triền miên."
Hắn lại lần nữa dùng môi răng vuốt ve cô, muốn cho thân thể của cô đáp lại hắn, mà hắn là vẫn duy trì kết hợp hai người, không chút dấu hiệu buông lỏng nào.
Đi qua giới hạn đau đớn cùng tư vị vui thích, ngược lại từng bước một đem Thu Lăng đẩy vào điểm giới hạn kích tình, cô bị nhiệt độ ấm áp trên người hắn hấp dẫn.
Cô đột nhiên cảm thấy người đàn ông phủ trên người cô này, hình như có thể lấy cô từ trong địa ngục cứu ra ngoài.
Chỉ là, là ảo giác của cô thôi!
Cô sẽ rất nhanh chết trong tay của hắn, đối với một người sẽ chết, có thể trải nghiệm khoái cảm điên cuồng một lần, coi như cái thế giới này đã cho cô một vật kỷ niệm đi!
Cô không để ý đau đớn, nâng cao chân của mình, vòng chắc thắt lưng cường tráng của hắn, mà kích thích biểu tượng nam tính của hắn đang trong cơ thể cô dùng sức rong ruỗi.
Hắn nâng cao cái mông của cô, ở trong cơ thể cô đâm vào qua lại, di động vào sâu ra cạn, khơi gợi cảm giác thoải mái cùng vui sướng nhất trong cơ thể cô.
Dần dần, mật huyệt cô giống như quen với cơ thể hắn tiến vào, nhụy hoa của cô bao quanh hắn, khi hắn một vào một ra, đang lúc vui vẻ, bọt sóng sôi trào. . . . . . Hắn lật thân thể của hai người, để cho cô ngồi trên người hắn, mà hắn là không ngừng va chạm phía trên, mỗi tiến lần vào, cô bám vịn lấy bả vai hắn một lực nhất định.
Thân thể của hắn tiến vào chỗ sâu nhất trong cơ thể cô, đồng thời dừng lại.
"Em muốn không?"
"Tôi muốn xin anh để cho tôi chết." Đây là mục đích cuối cùng của cô, cô chưa bao giờ quên.
"Tốt, tôi liền thành toàn em."
Tay của hắn đặt ở trên cổ của cô, để cho cô cảm giác trên cổ áp lực càng lúc càng nặng, giống như biểu tượng đàn ông ở trong cơ thể cô.
Lúc cô cho là nhất định sẽ chết ở trong lòng bàn tay của hắn thì hắn ở trong cơ thể cô bắn ra chất lỏng nóng bỏng, tiếp theo bàn tay đặt ở trên cổ cô cũng buông lỏng sức lực.
Thu Lăng thở hồng hộc, cô giống như người trong sóng biển cao như tòa nhà chọc trời kích thích trôi dạt đến phía chân trời. . . . . . Lại trở lại trần gian.
Đây coi như là chết khi lên đỉnh đi!
Cô trước khi chết mà lên “cao triều”, cũng coi là lần cuối cùng trong cuộc đời đặc biệt trải nghiệm.
Cô cũng không thương hắn, nhưng cô tại sao cảm nhận được thể nghiệm rung động như vậy?
Thân thể của bọn họ rất hợp, giống như ngay từ lúc mấy ngàn năm trước bọn họ đã quen biết nhau.
Cô rốt cuộc đang suy nghĩ gì? Hắn chỉ là một người xa lạ, hơn nữa hắn không muốn gặp lại cô còn có thể ẩn hình, để cho cô căn bản không gặp được hắn.
Vốn là cô cho là đụng phải hắn, sẽ làm cô nhớ tới chuyện lúc trước của hai người một chút, nhưng trong đầu cô căn bản không nghĩ ra được gì cả.
Cô rốt cuộc đã làm gì chuyện đắc tội với hắn? Tại sao lòng của hắn lại có oán hận đối với cô sâu vậy?
Chỉ là, hiện tại những thứ kia đều không quan trọng, bởi vì. . . . . . Cô cũng nhanh muốn chết.
"Ra tay đi!" Tất cả đều không có ý nghĩa, mọi thứ đều là giả dối, chết tốt hơn.
Cô có thể cảm giác đến lưỡi đao xẹt qua khuôn mặt của cô, từ lông mày cô chạm được chóp mũi của cô, cảm giác lạnh như băng khiến cô nổi lên một cơn run rẩy, nhưng mà, hắn lại chậm chạp không có xuống tay.
"Ra tay giết chết tôi đi!" Cô vốn là muốn chết, không biết vì sao sao cô còn có thể ở chỗ này?
Đao của hắn lưỡi dao trợt xuống cằm của cô, ở cô hai vú đột nhiên vẽ vòng vòng trên nụ hoa, sau lại dời xuống đến trên bụng của cô.
Nếu như hắn muốn mở rách bụng cô, không phải sẽ làm cô đau đập chết? Trời ạ! Hắn tại sao không nhanh một chút để cho cô chết vui vẻ đây?
Thu Lăng cho là hắn sẽ một đao xỏ xuyên qua bụng của cô, nhưng mà không nghĩ tới đao của hắn tiếp tục đi xuống, đến. . . . . . Giữa hai chân cô!
"Anh muốn làm gì?" Không thể nào! Hắn là đồ biến thái, coi như cô thật muốn chết, nhưng . . . . Nếu như là chết kiểu cực kỳ tàn ác đó, cô không muốn đâu!
"Em sợ?"
"Anh cầm đao tử đặt ở nơi đó của tôi làm gì?" Cây đao kia đặt ở nơi quá mập mờ.
Hắn tà nịnh đối cô nói: "Tôi thích xem dáng vẻ sợ hãi của em." Ngày trước cô chính là quá to gan, mới có thể làm ra cái loại chuyện chọc giận hắn đó.
"Anh nhìn thấy tôi?" Cô cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ có thể dựa vào cảm giác tiếp xúc, tại sao hắn có thể nhìn thấy cô?
"Đúng!" Loại da thịt nõn nà, đôi mắt đen như sao sáng, cặp môi đỏ mọng mê người, cô là hóa thân của nữ thần.
"Tại sao. . . . . . Tôi nhìn không thấy anh?" Nội tâm của cô đột nhiên dâng lên một luồng khát vọng, muốn xem bộ dáng của hắn.
"Tôi là Dạ Ma (Ma ban đêm), tôi có thể nhìn thấy thứ tôi muốn nhìn thấy." Toàn bộ thế giới này hắn nắm trong tay bằng ý chí tự do của mình.
"Vậy anh cảm thấy dáng dấp tôi như thế nào?" Cô đều phải chết, còn cùng hắn tán gẫu chuyện này, nhưng cô thực sự muốn biết đánh giá trong lòng hắn về cô.
"Rất đẹp!"
Thu Lăng vì những lời này của hắn mà cảm thấy vui vẻ không thôi, nhưng câu nói tiếp theo của hắn lại đánh vỡ niềm vui sướng của cô tan tành.
"Nhưng mà, cô có trái tim hiểm độc như bò cạp."
"Anh lại không nhìn thấy lòng của tôi, làm sao biết tôi có trái tim hiểm độc như bò cạp?" Cô không phục.
"Không cần nhìn, trước kia tôi từng thể nghiệm qua." Hắn còn vì vậy mà trả giá quá cao.
"Thôi! Chúng ta bây giờ thảo luận cái vấn đề này cũng không có ý nghĩa, anh mau giết chết tôi, nhưng chính là đừng đem dao găm đặt ở nơi đó của tôi!" Cô không muốn mổ xẻ hỉ nộ ái ố của hắn, cũng không hiểu rõ hắn muốn làm gì!
Thu Lăng khép mắt, chuẩn bị chịu đựng mùi vị đau đớn, nhưng đợi thật lâu, cái chết cũng không ập đến, ngược lại cảm thấy lưỡi đao vốn là chống đỡ ở giữa hai chân cô, đã bị môi của hắn thay thế.
Thân thể của cô lui về phía sau, thoát đi sự kiềm chế của hắn, hơn nữa lấy giọng không hiểu hỏi: "Tại sao anh không có xuống tay? Tôi đã chuẩn bị xong muốn chết." Hắn thật là một tên đàn ông tà ác, luôn là làm những chuyện vượt ngoài tưởng tượng cũng như dự đoán của cô.
"Tôi không thể giết em!" Hắn không muốn làm cho cô chết sớm, cũng không muốn để cho cô chết tử tế.
"Anh không có tuân thủ cam kết!" Sớm biết hắn là kiểu đàn ông như vậy, vừa rồi cô cũng không cần hy sinh thân thể của mình đổi lấy cái chết.
"Nơi này tôi là vua, tôi có quyền lợi hủy bỏ bất kỳ cam kết nào." Mà những thứ kia tất cả đều phải xem tâm tình lúc đó của hắn mà quyết định.
"Anh muốn làm gì?"
"Tôi muốn em mang thai đứa trẻ của tôi." Đây là điều hắn muốn nhất.
"Tôi sẽ không dễ dàng mang thai như vậy."
"Tôi sẽ một lần lại một lần ở trong cơ thể em gieo giống, cho đến trong cơ thể của em có đứa trẻ của tôi mới thôi." Máu trong cơ thể của hắn là thừa số, vì vậy có thể truyền cho đời sau.
Nói là làm, thân thể của hắn rất nhanh liền đặt lên thân thể của cô, hôn nhiệt liệt lên bả vai không tỳ vết của cô.
Đầu lưỡi của hắn giống như loại đỉa muốn điên cuồng hút huyết nhục của cô, tim của cô cùng thân thể cũng vì động tác khẩn cấp mà tràn đầy lực lượng của hắn mà rung động.
Cô không thể lại bị hắn quyến rũ, người đàn ông này ở trên người cô là có mục đích, điểm này cô so bất kỳ kẻ nào cũng rõ ràng, cô không thể để cho hắn được như ý.
Cô cùng hắn ân ái, là muốn cầu được chết, mà không phải vì có thai đứa trẻ của hắn.
Thu Lăng tăng lực giãy dụa, muốn phản kháng hắn, nhưng bắp đùi hắn cường tráng xâm nhập giữa hai chân cô, đôi tay cũng chiếm lấy hai tay của cô, ngăn lại cô lộn xộn.
"Thời điểm tôi muốn, em không nên làm loạn."
"Ma quỷ! Tôi không muốn." Hắn thật sự là tên khốn kiếp không hơn không kém, đồ trứng rùa, hột gà thúi.
"Tôi không cho phép em không muốn!"
Dục vọng của hắn nhắm ngay cô u cốc, đúng lúc muốn đi vào.
"Tôi muốn tiến vào trong cơ thể của em." Hắn báo trước nói.
"Không!!!"
Cô hướng bả vai to lớn của hắn cắn, đồng thời cũng nếm mùi vị máu tươi, hắn cũng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể cô.
Thân thể của cô mãnh liệt giùng giằng, "Anh đừng nghĩ ở bên trong cơ thể của tôi gieo giống, đừng có dùng máu bẩn thỉu nhiễm bẩn tôi."
Đột nhiên, tất cả dừng lại, Thu Lăng có thể cảm giác này giống như đêm trước giông bão sắp tới.
Sau đó, cô nghe được lời nói lạnh như băng của hắn khạc ra : "Tôi đều không chê em dơ bẩn, em lại nghi ngờ tôi?"
Thu Lăng cảm thấy hắn mới vừa cầm cây đao kia, lần nữa xuất hiện lại trong tay của hắn, cô khép mắt, muốn chờ đợi cái chết.
Nhưng hắn cũng không có xuống tay, mà hắn cũng không tiếp tục chiếm thân thể của cô, ngược lại rời khỏi cô.
"Em là muốn chọc giận tôi, để cho tôi giết chết em , nhưng tôi mạn phép không!" Hắn lấy ra một sợi dây thừng trói chặt tay của cô: "Tôi muốn để cho em phiêu phiêu dục tiên."
"Anh một đao kết liễu tôi, tôi sẽ phiêu phiêu dục tiên hơn." Hắn. . . . . . Còn muốn làm cái gì?
Sống lưng đao của hắn xẹt qua gò má trắng noãn của cô, mị hoặc nói nhỏ: "Em chết, trò chơi sẽ không vui rồi."
Sau một khắc, Thu Lăng cảm giác cả người bị ôm lấy, không biết hắn đặt cô ở nơi nào, chân của cô lắc lư giữa không trung.
Hắn tà ác ở bên tai của cô thì thầm hỏi: "Em biết ngoài cửa sổ là cái gì không?"
"Cái gì tôi cũng không nhìn thấy." Cô thật sợ.
"Vách đá, có muốn để cho em chết hay không, tất cả đều do tôi quyết định."
"Tự tôi nhảy ra ngoài, cũng không cần anh quyết định." Miệng cô nghẹn ngào tranh luận nói.
Thân thể hắn nghiêng về phía trước, hôn đầu vú tròn trịa trước ngực cô: "Tôi sẽ dùng ma lực cứu em về. "
"Anh. . . . . ."
Cô không có cơ hội cùng hắn đấu khẩu, bởi vì, hắn đã nhân cơ hội tách bắp đùi của cô ra, tiến vào trong cơ thể cô.
"Aaaaa!!!! Để cho tôi chết, để cho tôi chết. . . . . ."
"Tôi sẽ để em chết, chỉ là, không phải là chết kiểu em muốn này."
Hắn đang trong cơ thể cô đâm vào qua lại, co rút vào sâu ra nông, dường như nhất định khơi lên vui sướng trong cơ thể cô.
Lối vào nhỏ hẹp của cô, mỗi một lần đều bị hắn chen lấn dễ dàng ra vào, cái vũ khí nóng bỏng kia như dã thú hăm dọa làm ầm ĩ, không ngừng tập kích con mồi yếu đuối như cô.
Thân thể của hắn đụng cô, mỗi một lần, Thu Lăng cảm giác mình sẽ rơi ra đi thì hắn lại đem cô cứu trở về.
Là Thiên đường? ! Hay là địa ngục? ! Cô đã không rõ, thậm chí lý do ban đầu cô muốn chết, cô cũng không nhớ rõ ràng như vậy rồi.
Thứ duy nhất cô có thể rõ ràng cảm nhận được là cơ thể to lớn cùng sức mạnh của hắn.
Có thể chết như vậy. . . . . . Cũng không tồi.
"Tôi không cho phép em phân tâm."
Môi của hắn hung hăng cắn nụ hoa màu hồng trước ngực cô, cho đến khi cô cầu xin tha thứ.
"Anh không có. . . . . . Những chuyện khác có thể làm sao?" Tin chắc ở trên đời này, nhất định còn có rất nhiều chuyện có thể để cho hắn làm.
"Tôi chỉ cần cùng em lên giường là được, chỉ là, chúng ta bây giờ không cần giường." Bất kỳ thời gian nào, bất kỳ địa điểm nào, chỉ cần hắn muốn, nơi nào cũng có thể.
"Anh đối với mỗi người đàn bà đều là như vầy phải không?" Lòng của cô. . . . . . Giống như ê ẩm.
"Tôi chỉ làm cùng em!" Đây là số mệnh từ xưa, số mệnh tộc nhân bọn họ (người trong tộc), một người đàn ông cả đời chỉ có thể yêu một người phụ nữ.
"Để cho tôi chết đi. . . . . ." Cô có thể nghe ra từ trong giọng nói của hắn, hắn không muốn cho cô chết.
"Tôi có thể tiễn đưa cho em một bộ xinh đẹp quan tài."
"Anh phải đưa tôi đi chết rồi. . . . . ."
"Đúng vậy!"
Hai tay của hắn vòng chắc tấm lưng xinh đẹp của cô, bắt đầu dũng mãnh ở trong cơ thể cô bão tố vào bão tố ra.
Cô cơ hồ sắp không chịu nổi kích tình sóng lớn cuồn cuộn nổi lên của hắn, không nhịn được rên rỉ kêu.
Mà cô ngâm gọi càng thêm kích thích hắn, khiến cho hắn mãnh liệt hơn nữa tiến vào.
Va chạm của hắn mất dần tốc độ, động tác nhanh chóng nhưng mãnh liệt như Báo Châu Mỹ, thân thể của cô giống như từ cao không rơi xuống mặt đất loại, mắt hoa, không trọng lực. . . . . . Hắn nâng cái mông của cô lên, đón lấy vật nóng rực, cứng rắn của hắn, động tác mãnh lực như vậy, hắn đem nhiệt dịch nóng bỏng rót vào thật sâu trong cơ thể cô, cùng lúc, cô cũng ngất đi.
Không lâu, cô tỉnh lại, lập tức chất vấn hắn: "Anh gạt tôi, anh không để cho tôi chết!"
"Tôi vốn là không muốn cho em chết, tôi muốn em sinh hạ đứa con của tôi."
"Anh không phải là rất hận tôi sao? Tại sao lại muốn tôi sinh con anh?" Cô thật sự không hiểu người đàn ông này đang làm, đang nghĩ gì hết.
"Bởi vì. . . . . . Em hại chết đứa con của chúng ta, tôi muốn em bù lại một đứa cho tôi." Có lẽ cũng có thể bù mười, tất cả đều phụ thuộc vào vui vẻ của hắn.
Hắn lại đang nói gì cô nghe không hiểu, cũng không nhớ ra được từng chuyện đã làm.
"Nói cho tôi biết chuyện xảy ra ngày trước!" Cô không cần hắn luôn đem những chuyện cũ năm xưa kia dọa cô, ép tới ngực cô thật khó chịu, cũng không cách nào hít thở.
"Em muốn biết, tôi mạn phép không nói cho em." Ngày trước hắn chính là quá cưng chiều cô, cô muốn sao trên trời, hắn cũng sẽ nghĩ cách vì cô lấy xuống.
"Không nói, đừng nói, tôi sẽ tự mình nghĩ cách chết!" Hắn không giúp cô coi như xong, nhất định còn có những phương pháp khác có thể để cho cô chết.
"Bất kể em chết mấy lần, tôi đều sẽ đem em cứu về ."
Dạ Ma xuống giường, cầm quần áo mới vừa rơi xuống đất mặc vào.
Thu Lăng hồi tưởng lời của hắn, cô tin tưởng hắn làm được, cô muốn chết lại không chết được, vậy mà, tại sao hắn năm lần bảy lượt ngăn cản cô đi tìm chết?
"Anh có phải không nỡ để cho tôi chết hay không?" Nếu như ở trên đời này còn có một người không nỡ để cô chết, có lẽ, cô cũng sẽ không muốn chết như vậy rồi.
"Cô đừng tự mình đa tình, tôi chỉ muốn hành hạ cô." Nếu như cô quá sớm chết, sẽ khiến cái trò chơi này mất đi phần thú vị.
"Vậy không bằng anh một đao kết thúc tôi để cho tôi thoải mái!"
"Ở chỗ này, không có ai có thể kết thúc tính mạng của mình, trừ phi tôi ra lệnh."
"Anh thật ghê tởm, thậm chí ngay cả quyền lợi chết tôi cũng không có!" Cô tức giận.
"Tôi chính là ghê tởm thế đó, ức hiếp cô, xem dáng vẻ đáng thương của cô là niềm vui thú lớn nhất trong cuộc đời tôi."
Thu Lăng vì lời hắn nói mà cảm thấy tức giận, thân thể của cô đánh về phía trước, muốn bắt hắn lại, nhưng cô lại chỉ nhào tới không khí.
Cô biết cái người khiến người ta chán ghét đó lại ẩn hình rồi.
"Ghê tởm, tại sao chỉ có anh có thể ẩn hình, mà ta lại không được?"
"Cô nói cái gì? !"
"Tôi nói anh là thần linh của tôi, cám ơn anh mới vừa cưng chiều tôi." Cô cũng không hy vọng hắn lại đưa ra phương pháp quái đản để chỉnh đốn cô.
"Không khách khí!"
Dạ Ma phun ra ba chữ này, rồi rời cô đi.
Thu Lăng ở trong không khí không cảm thấy hơi thở tà ác của hắn, liền biết hắn đã rời đi.
Nghĩ đến hắn mới vừa nói "Không khách khí", Aaaa!!! Trời ạ! Cô đem trinh tiết của mình dâng hiến cho hắn, còn phải nói cám ơn với hắn?
Ở nơi này rét lạnh, thế giới không có nhiệt độ, có phải liên quan đến việc đầu óc của cô cũng đông lạnh đến hư rồi hay không?
Một ngày nào đó cô mới có thể thoát khỏi cái nơi quỷ quái này đây? Hiện tại cái vấn đề này giống như so cô tìm chết như thế nào còn quan trọng hơn ...
Trả lại anh là của sinh mạng của tôi.
Nên dùng cái gì hồi báo anh.
Chuyện xưa lúc bắt đầu anh ban cho tôi một đao.
Có phải lời tiên đoán đã sớm kết thúc hay không?
-------
"Cởi quần áo!"
"Tối như vậy, cái gì cũng nhìn không thấy, có cởi cũng như không cởi." Mặc dù cô cũng nhanh muốn chết, nhưng cô dù sao cũng là con gái, cũng sẽ xấu hổ.
Hắn cứ như vậy, không chút ngượng ngùng mà bắt cô cởi quần áo, không biết được hắn trên giường có háo sắc kỳ quái hay không?
Hi vọng sẽ không!
Hắn không lấy cho phép cô chất vấn, nói với cô: "Tôi bảo cô cởi thì cô cởi!"
Hắn muốn xem xem cô có còn xinh đẹp như trong ký ức của hắn hay không, hắn muốn tìm là bản thân đã bị cô lừa gạt từ trước, xem lòng của hắn còn có vì một mỹ nhân lòng dạ rắn rết mà mê muội hay không?
Bá đạo! Độc tài! Đáy lòng cô không khỏi dâng lên một tia hoài nghi, hắn có cần phải giày xéo cô từ lời đầu tiên hay không?
Nhưng cô biết cá tính tự đại của hắn, nhất định sẽ không để cho cô nói chết thì chết.
Cô sẽ dùng thân thể của mình, đổi được cái chết.
Bi ai a! Lại muốn lợi dụng thân thể của mình để tìm cái kết cho sinh mệnh của mình.
Thu Lăng miễn cưỡng cởi quần áo ra, cho đến toàn thân trần truồng, cô mới dùng đôi tay che trước ngực của mình.
"Tôi căn bản không cách nào vuốt ve đến anh, anh nghĩ làm sao làm đây?"
"Tay của cô sờ phía trước đi."
Tay của cô sờ phía trước, vậy hắn không phải cái gì đều nhìn thấy sao? Cô thầm nghĩ kĩ ở trong lòng, nhưng đã làm đến bước này, cô không làm cũng không được rồi.
Dù sao cô cũng nhanh muốn chết, đem dè dặt vứt qua một bên đi, hiện tại suy nghĩ hắn có bị bệnh AIDS hay không, cũng quá đã muộn!
Thu Lăng theo lời đưa tay đụng phía trước, đột nhiên, tay của cô đụng phải một cơ thể giống như bức tường.
Cứng quá đó!
Bắp thịt của hắn có phải làm bằng sắt hay không?
Hơn nữa, ngực cũng có mao (lông)!
Hắn rốt cuộc có diện mạo như thế nào?
Cô làm sao vậy, một người gần chết thì không nên đối với diện mạo người khác cảm thấy tò mò chứ!
Nhưng. . . . . . Nghe thanh âm của hắn, cô đã cảm thấy dáng dấp hắn nhất định rất quyến rũ cùng hấp dẫn.
Loại người gần chết giống như cô, có phải sẽ biến thành hoa si hay không?
Ai! Dù sao cô cũng nhanh muốn chết, cô hiện tại có thể phải đem lễ nghĩa liêm sỉ, luân lý đạo đức tạm thời quẳng đi, nếu không, cô có thể sẽ không chết được!
Thanh âm Dạ ma khàn đục nói với cô: "Sờ bên cạnh đi." Kỹ xảo của cô luôn cao siêu, điều này, hắn không hề hoài nghi.
Tay của cô vuốt ve bên cạnh, vừa vặn liền đụng phải đầu vú hắn.
Ở giữa mềm mại cùng cứng rắn, Thu Lăng tò mò nắm lên để cho nó bắn về.
"Sờ ở dưới!"
Mới vừa rồi là bên cạnh, bây giờ là đi xuống, hắn là muốn cô sờ bụng của hắn, có đúng hay không?
Tay ngọc của cô dừng ở trên bụng của hắn.
"Tiếp tục đi xuống!"
Nhưng tiếp tục đi xuống sẽ. . . . . . Sẽ đụng phải nơi đó!!!
Cô lấy giọng thương lượng nói với hắn: "Tôi không dám sờ, anh có muốn tự mình sờ không, sẽ nhanh thôi!”
"Cô đang vũ nhục tôi!" Hắn khó chịu.
"Tôi không có sỉ nhục anh, chỉ là đề nghị anh."
"Bảo cô sờ liền sờ, không được nói nhảm."
Người đàn ông này. . . . . . Không cho phép người khác cự tuyệt hắn chút nào, tay nhỏ bé của Thu Lăng hướng nơi đó của hắn lướt nhẹ qua, sau đó, vội rụt trở về.
Trong bóng tối, thanh âm dạ ma lại vang lên: "Giúp tôi cởi áo ra!"
Hắn tạm thời quyết định tha cho cô một lần, dù sao thời gian còn nhiều.
"Tôi cái gì cũng không nhìn thấy, tự anh cởi áo so với tôi còn nhanh hơn." Cô chưa bao giờ có kinh nghiệm ở trong bóng tối cởi quần áo cho đàn ông.
"Tôi nói cô làm, cô cũng làm nhanh chút đi!" Cô tốt nhất không nên khiêu chiến sự kiên nhẫn của hắn lần nữa.
Thu Lăng nhíu nhíu mày, thầm nghĩ, tính tình của hắn tệ như vậy, trên mặt nhất định hiện đầy nếp nhăn, nhưng mà, bằng vào chạm tới bắp thịt của hắn, hắn lại không giống như là một ông lão.
Tay cô run rẩy nhẹ nhàng đặt ở trên quần áo hắn, tìm kiếm nút áo trên quần áo hắn, từ từ thay hắn cởi ra.
Cô mở một nút lại một nút, thật vất vả mới cởi ra tất cả nút áo.
"Như vậy được chưa?" Hắn nên hài lòng chứ?
Dạ Ma nhìn thân thể của hắn nói: "Còn có quần!"
Hắn sao mà đến cả quần đều muốn cô giúp hắn cởi? Ừ! Có lẽ hắn là người đàn ông lười biếng, nhưng cởi quần của hắn? Thật kỳ quái!
Mặc dù trong lòng Thu Lăng cảm thấy kỳ quái, nhưng cô còn không dám không nghe lệnh, dù sao, trên người của hắn có sức mạnh với có lợi thế, đó chính là …… ban thưởng cô cái chết.
Cô từ từ đem quần hắn lột ra, ngón tay lơ đãng mơn trớn bắp đùi tráng kiện trên cơ thể hắn.
Loại khoái cảm như sét đánh do da thịt của hắn chạy sang đầu ngón tay của cô, tiến tới trong cơ thể cô dẫn từng cơn cảm giác như lửa cháy mạnh mẽ.
Thịt của hắn sao lại như lửa, giống như muốn cô cùng cháy!
"Chạm vào tôi!" Âm thanh ồm ồm của hắn ám hiệu giờ phút này, dục vọng hắn hết sức mãnh liệt.
"Ở đâu?" Cô không phải đã sờ hết hắn rồi sao?
Hắn cầm tay của cô, hướng xuống dưới bụng hắn mà vuốt ve.
Hắn khẽ cắn lỗ tai của cô, thanh âm mị hoặc mà nói: "Chúng ta muốn thân mật, không sờ tôi, chúng ta làm sao mà thân mật đây? Tôi muốn dùng đầu lưỡi của mình liếm qua từng nơi trên thân thể cô."
"Đồ háo sắc!" Cô nổi hết cả da gà lên rồi.
"Chờ chút nữa chúng ta sẽ làm chuyện sắc tình hơn."
Hắn khẽ cắn lỗ tai của cô, thanh âm mị hoặc mà nói: "Chúng ta muốn thân mật, không sờ tôi, chúng ta làm sao mà thân mật đây? Tôi muốn dùng đầu lưỡi của mình liếm qua từng nơi trên thân thể cô."
"Đồ háo sắc!" Cô nổi hết cả da gà lên rồi.
Thân thể mạnh mẽ của hắn đè cô trên giường lớn, thân thể cường tráng không cho phép cô chút phản kháng nào, bàn tay của hắn điên cuồng vuốt ve thân thể của cô.
Giọng điệu của hắn lạnh như băng, cô còn tưởng rằng thân thể của hắn cũng là lạnh như băng, chỉ là, thân thể của hắn rất nóng!
Vành tai và tóc mai hai người chạm vào nhau, thân thể dây dưa, lúc lửa dục thiêu cháy, dục vọng nguyên thủy đốt cháy đầy buông thả.
Hắn cúi đầu, ngậm đầu vú như nụ hoa màu hồng phấn chớm nở trước ngực cô, bừa bãi gặm cắm, ở trên người của cô khơi lên một luồng sóng cảm nhận run rẩy.
Tay của hắn cũng không có rảnh rỗi, lửa nóng bàn tay ở giữa hai chân cô vỗ về chơi đùa, hắn dùng ấm áp ngón tay tha hồ trêu chọc cô, khiến mật dịch say lòng người trong cơ thể cô tiết ra.
Thân thể của cô rung động, thân thể mềm mại, ấm áp cong lên, nghênh đón hắn vuốt ve.
Ngón tay của hắn ở giữa hai chân cô nhanh chóng khiêu khích, dần dần, mật dịch bên ngoài nhụy hoa của cô thấm ướt đầu ngón tay hắn, hắn duỗi ngón tay về, khêu gợi trên môi mình, thưởng thức hương vị của cô.
Mặc dù đang trong bóng tối cô nhìn không thấy mặt của hắn, nhưng nghe thanh âm của hắn, cô cũng hiểu được hắn đang làm cái gì, mặt của cô xấu hổ đến đỏ bừng.
Hắn không để ý tới cô ngượng ngùng, ngón giữa vững chãi tiến vào trong cơ thể cô, hắn lập tức cảm thấy cô rất chặt, đường vào như thu hẹp lại.
"Em chính là chặt như vậy, thậm chí so với lúc ban đầu của chúng ta còn chặt hơn."
"Anh nói cứ như chúng ta trước kia đã làm qua." Có sao? Không thể nào?
"Dĩ nhiên, em đã nói ân ái tựa như điểm tâm ngon miệng, em mỗi ngày đều muốn ăn một “bữa” trở lên."
Cũng là bởi vì lúc hắn lúc đầu không thỏa mãn được cô, cô mới có thể tìm tới. . . . . . Người kia sao?
Cô có nói qua lời háo sắc này sao? Người đàn ông này thật sự có điểm âm dương quái khí, nói cái gì cô hoàn toàn nghe không hiểu!
Lối vào ướt át của cô khiến cho dục vọng ở bụng dưới của hắn càng thêm cứng rắn cùng phấn chấn, hắn rút tay, lấy thân thể tráng kiện áp lên trên thân thể mềm mại của cô, không chừa khe hở.
"Tôi muốn ở trên người em lưu lại dấu vết hoàn toàn thuộc về tôi." Hắn muốn tuyên bố cô là của hắn.
"Anh muốn thỏa thích đoạt lấy tôi, rồi một đao chấm dứt tính mạng của tôi, vậy sao?" Đây coi như là ăn bữa tiệc cuối cùng trước khi chết, có đúng hay không?
"Đúng! Em có sợ hay không?" Hắn muốn xem cô sợ hãi, vẻ mặt hoảng sợ của cô.
"Tôi không sợ chết, nhưng tôi sợ miệng của anh. . . . . . Làm xằng làm bậy!" Cô từng tưởng tượng cùng người yêu làm chuyện kia, nhưng chưa từng nghĩ tới. . . . . . Cùng hắn! Một người đàn ông thường xuyên dây dưa ở trong những giấc mơ của cô.
"Em sẽ càng ngày càng thích tôi làm những chuyện như vậy với em." Cô là loại phụ nữ sẽ không dễ dàng cảm thấy thỏa mãn, hắn sẽ không để cho cô thất vọng.
Lưỡi linh hoạt của hắn tựa như một con rắn nhanh nhẹn, ở trên người cô trơn trượt di động, không ngừng thăm dò nơi tư mật nhất trên người cô.
Cô đột nhiên cảm giác tiếp xúc thân mật giống như vậy, bọn họ trước đây thật đã làm qua chuyện này, đã rất lâu? !
Nhưng mà. . . . . .
Cô không có suy xét đường sống.
Hắn nâng cao bắp đùi của cô, đặt thân thể cường tráng ở giữa hai chân cô, sau đó nhẫn tâm đâm vào.
"A!" Cô thét chói tai, cảm giác trong cơ thể có một luồng nóng bỏng mà áp lực nặng nề.
Hắn cắn đầu vú cô, cuồng dã mà hỏi: "Hắn ta là như vậy đoạt lấy em của tôi?" Ở trong lòng hắn, trong đầu, có bao nhiêu lần bị cái hình ảnh kích thích đó làm phát điên lên!
"Anh nói người nào?" Cô không hiểu hàm nghĩa trong lời nói của hắn, đây là lần đầu tiên từ lúc cô chào đời tới nay, tại sao hắn sẽ nói ra lời kỳ quái như thế?
Trong giọng nói hắn, "Hắn" kia chỉ rốt cuộc là ai?
"Tôi muốn tiêu trừ dấu vết trên người em thuộc về hắn ta." Chỉ để lại hắn mà thôi!
Đối với thân thể mềm mại, trắng như tuyết của cô lại gặm lại cắn, tựa như con dã thú mất khống chế, gặm cắm da thịt trắng nộn của cô.
Hắn tựa như con mãnh thú, làm cho cô đau đớn không chịu nổi, cô bắt đầu hoài nghi thù oán giữa hai người nhất định phải tương đối sâu đậm, sâu đến cô không cách nào gánh vác nổi.
Mặc dù nói. . . . . . Cô sẽ chết, bộ dạng này, xác thịt này đến lúc đó sẽ không liên quan đến cô, nhưng là. . . . . . bây giờ cô cảm thấy đau!
Hơn nữa còn là rất rất đau!
Nếu như vẫn tiếp tục đau như vậy, cô có thể chết, lúc đó cô cũng không tránh khỏi cực khổ!
"Dừng tay!" Cô lên tiếng muốn ngăn lại hành động điên cuồng của hắn.
"Không thể nào dừng lại, tôi và em sẽ vẫn triền miên."
Hắn lại lần nữa dùng môi răng vuốt ve cô, muốn cho thân thể của cô đáp lại hắn, mà hắn là vẫn duy trì kết hợp hai người, không chút dấu hiệu buông lỏng nào.
Đi qua giới hạn đau đớn cùng tư vị vui thích, ngược lại từng bước một đem Thu Lăng đẩy vào điểm giới hạn kích tình, cô bị nhiệt độ ấm áp trên người hắn hấp dẫn.
Cô đột nhiên cảm thấy người đàn ông phủ trên người cô này, hình như có thể lấy cô từ trong địa ngục cứu ra ngoài.
Chỉ là, là ảo giác của cô thôi!
Cô sẽ rất nhanh chết trong tay của hắn, đối với một người sẽ chết, có thể trải nghiệm khoái cảm điên cuồng một lần, coi như cái thế giới này đã cho cô một vật kỷ niệm đi!
Cô không để ý đau đớn, nâng cao chân của mình, vòng chắc thắt lưng cường tráng của hắn, mà kích thích biểu tượng nam tính của hắn đang trong cơ thể cô dùng sức rong ruỗi.
Hắn nâng cao cái mông của cô, ở trong cơ thể cô đâm vào qua lại, di động vào sâu ra cạn, khơi gợi cảm giác thoải mái cùng vui sướng nhất trong cơ thể cô.
Dần dần, mật huyệt cô giống như quen với cơ thể hắn tiến vào, nhụy hoa của cô bao quanh hắn, khi hắn một vào một ra, đang lúc vui vẻ, bọt sóng sôi trào. . . . . . Hắn lật thân thể của hai người, để cho cô ngồi trên người hắn, mà hắn là không ngừng va chạm phía trên, mỗi tiến lần vào, cô bám vịn lấy bả vai hắn một lực nhất định.
Thân thể của hắn tiến vào chỗ sâu nhất trong cơ thể cô, đồng thời dừng lại.
"Em muốn không?"
"Tôi muốn xin anh để cho tôi chết." Đây là mục đích cuối cùng của cô, cô chưa bao giờ quên.
"Tốt, tôi liền thành toàn em."
Tay của hắn đặt ở trên cổ của cô, để cho cô cảm giác trên cổ áp lực càng lúc càng nặng, giống như biểu tượng đàn ông ở trong cơ thể cô.
Lúc cô cho là nhất định sẽ chết ở trong lòng bàn tay của hắn thì hắn ở trong cơ thể cô bắn ra chất lỏng nóng bỏng, tiếp theo bàn tay đặt ở trên cổ cô cũng buông lỏng sức lực.
Thu Lăng thở hồng hộc, cô giống như người trong sóng biển cao như tòa nhà chọc trời kích thích trôi dạt đến phía chân trời. . . . . . Lại trở lại trần gian.
Đây coi như là chết khi lên đỉnh đi!
Cô trước khi chết mà lên “cao triều”, cũng coi là lần cuối cùng trong cuộc đời đặc biệt trải nghiệm.
Cô cũng không thương hắn, nhưng cô tại sao cảm nhận được thể nghiệm rung động như vậy?
Thân thể của bọn họ rất hợp, giống như ngay từ lúc mấy ngàn năm trước bọn họ đã quen biết nhau.
Cô rốt cuộc đang suy nghĩ gì? Hắn chỉ là một người xa lạ, hơn nữa hắn không muốn gặp lại cô còn có thể ẩn hình, để cho cô căn bản không gặp được hắn.
Vốn là cô cho là đụng phải hắn, sẽ làm cô nhớ tới chuyện lúc trước của hai người một chút, nhưng trong đầu cô căn bản không nghĩ ra được gì cả.
Cô rốt cuộc đã làm gì chuyện đắc tội với hắn? Tại sao lòng của hắn lại có oán hận đối với cô sâu vậy?
Chỉ là, hiện tại những thứ kia đều không quan trọng, bởi vì. . . . . . Cô cũng nhanh muốn chết.
"Ra tay đi!" Tất cả đều không có ý nghĩa, mọi thứ đều là giả dối, chết tốt hơn.
Cô có thể cảm giác đến lưỡi đao xẹt qua khuôn mặt của cô, từ lông mày cô chạm được chóp mũi của cô, cảm giác lạnh như băng khiến cô nổi lên một cơn run rẩy, nhưng mà, hắn lại chậm chạp không có xuống tay.
"Ra tay giết chết tôi đi!" Cô vốn là muốn chết, không biết vì sao sao cô còn có thể ở chỗ này?
Đao của hắn lưỡi dao trợt xuống cằm của cô, ở cô hai vú đột nhiên vẽ vòng vòng trên nụ hoa, sau lại dời xuống đến trên bụng của cô.
Nếu như hắn muốn mở rách bụng cô, không phải sẽ làm cô đau đập chết? Trời ạ! Hắn tại sao không nhanh một chút để cho cô chết vui vẻ đây?
Thu Lăng cho là hắn sẽ một đao xỏ xuyên qua bụng của cô, nhưng mà không nghĩ tới đao của hắn tiếp tục đi xuống, đến. . . . . . Giữa hai chân cô!
"Anh muốn làm gì?" Không thể nào! Hắn là đồ biến thái, coi như cô thật muốn chết, nhưng . . . . Nếu như là chết kiểu cực kỳ tàn ác đó, cô không muốn đâu!
"Em sợ?"
"Anh cầm đao tử đặt ở nơi đó của tôi làm gì?" Cây đao kia đặt ở nơi quá mập mờ.
Hắn tà nịnh đối cô nói: "Tôi thích xem dáng vẻ sợ hãi của em." Ngày trước cô chính là quá to gan, mới có thể làm ra cái loại chuyện chọc giận hắn đó.
"Anh nhìn thấy tôi?" Cô cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ có thể dựa vào cảm giác tiếp xúc, tại sao hắn có thể nhìn thấy cô?
"Đúng!" Loại da thịt nõn nà, đôi mắt đen như sao sáng, cặp môi đỏ mọng mê người, cô là hóa thân của nữ thần.
"Tại sao. . . . . . Tôi nhìn không thấy anh?" Nội tâm của cô đột nhiên dâng lên một luồng khát vọng, muốn xem bộ dáng của hắn.
"Tôi là Dạ Ma (Ma ban đêm), tôi có thể nhìn thấy thứ tôi muốn nhìn thấy." Toàn bộ thế giới này hắn nắm trong tay bằng ý chí tự do của mình.
"Vậy anh cảm thấy dáng dấp tôi như thế nào?" Cô đều phải chết, còn cùng hắn tán gẫu chuyện này, nhưng cô thực sự muốn biết đánh giá trong lòng hắn về cô.
"Rất đẹp!"
Thu Lăng vì những lời này của hắn mà cảm thấy vui vẻ không thôi, nhưng câu nói tiếp theo của hắn lại đánh vỡ niềm vui sướng của cô tan tành.
"Nhưng mà, cô có trái tim hiểm độc như bò cạp."
"Anh lại không nhìn thấy lòng của tôi, làm sao biết tôi có trái tim hiểm độc như bò cạp?" Cô không phục.
"Không cần nhìn, trước kia tôi từng thể nghiệm qua." Hắn còn vì vậy mà trả giá quá cao.
"Thôi! Chúng ta bây giờ thảo luận cái vấn đề này cũng không có ý nghĩa, anh mau giết chết tôi, nhưng chính là đừng đem dao găm đặt ở nơi đó của tôi!" Cô không muốn mổ xẻ hỉ nộ ái ố của hắn, cũng không hiểu rõ hắn muốn làm gì!
Thu Lăng khép mắt, chuẩn bị chịu đựng mùi vị đau đớn, nhưng đợi thật lâu, cái chết cũng không ập đến, ngược lại cảm thấy lưỡi đao vốn là chống đỡ ở giữa hai chân cô, đã bị môi của hắn thay thế.
Thân thể của cô lui về phía sau, thoát đi sự kiềm chế của hắn, hơn nữa lấy giọng không hiểu hỏi: "Tại sao anh không có xuống tay? Tôi đã chuẩn bị xong muốn chết." Hắn thật là một tên đàn ông tà ác, luôn là làm những chuyện vượt ngoài tưởng tượng cũng như dự đoán của cô.
"Tôi không thể giết em!" Hắn không muốn làm cho cô chết sớm, cũng không muốn để cho cô chết tử tế.
"Anh không có tuân thủ cam kết!" Sớm biết hắn là kiểu đàn ông như vậy, vừa rồi cô cũng không cần hy sinh thân thể của mình đổi lấy cái chết.
"Nơi này tôi là vua, tôi có quyền lợi hủy bỏ bất kỳ cam kết nào." Mà những thứ kia tất cả đều phải xem tâm tình lúc đó của hắn mà quyết định.
"Anh muốn làm gì?"
"Tôi muốn em mang thai đứa trẻ của tôi." Đây là điều hắn muốn nhất.
"Tôi sẽ không dễ dàng mang thai như vậy."
"Tôi sẽ một lần lại một lần ở trong cơ thể em gieo giống, cho đến trong cơ thể của em có đứa trẻ của tôi mới thôi." Máu trong cơ thể của hắn là thừa số, vì vậy có thể truyền cho đời sau.
Nói là làm, thân thể của hắn rất nhanh liền đặt lên thân thể của cô, hôn nhiệt liệt lên bả vai không tỳ vết của cô.
Đầu lưỡi của hắn giống như loại đỉa muốn điên cuồng hút huyết nhục của cô, tim của cô cùng thân thể cũng vì động tác khẩn cấp mà tràn đầy lực lượng của hắn mà rung động.
Cô không thể lại bị hắn quyến rũ, người đàn ông này ở trên người cô là có mục đích, điểm này cô so bất kỳ kẻ nào cũng rõ ràng, cô không thể để cho hắn được như ý.
Cô cùng hắn ân ái, là muốn cầu được chết, mà không phải vì có thai đứa trẻ của hắn.
Thu Lăng tăng lực giãy dụa, muốn phản kháng hắn, nhưng bắp đùi hắn cường tráng xâm nhập giữa hai chân cô, đôi tay cũng chiếm lấy hai tay của cô, ngăn lại cô lộn xộn.
"Thời điểm tôi muốn, em không nên làm loạn."
"Ma quỷ! Tôi không muốn." Hắn thật sự là tên khốn kiếp không hơn không kém, đồ trứng rùa, hột gà thúi.
"Tôi không cho phép em không muốn!"
Dục vọng của hắn nhắm ngay cô u cốc, đúng lúc muốn đi vào.
"Tôi muốn tiến vào trong cơ thể của em." Hắn báo trước nói.
"Không!!!"
Cô hướng bả vai to lớn của hắn cắn, đồng thời cũng nếm mùi vị máu tươi, hắn cũng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể cô.
Thân thể của cô mãnh liệt giùng giằng, "Anh đừng nghĩ ở bên trong cơ thể của tôi gieo giống, đừng có dùng máu bẩn thỉu nhiễm bẩn tôi."
Đột nhiên, tất cả dừng lại, Thu Lăng có thể cảm giác này giống như đêm trước giông bão sắp tới.
Sau đó, cô nghe được lời nói lạnh như băng của hắn khạc ra : "Tôi đều không chê em dơ bẩn, em lại nghi ngờ tôi?"
Thu Lăng cảm thấy hắn mới vừa cầm cây đao kia, lần nữa xuất hiện lại trong tay của hắn, cô khép mắt, muốn chờ đợi cái chết.
Nhưng hắn cũng không có xuống tay, mà hắn cũng không tiếp tục chiếm thân thể của cô, ngược lại rời khỏi cô.
"Em là muốn chọc giận tôi, để cho tôi giết chết em , nhưng tôi mạn phép không!" Hắn lấy ra một sợi dây thừng trói chặt tay của cô: "Tôi muốn để cho em phiêu phiêu dục tiên."
"Anh một đao kết liễu tôi, tôi sẽ phiêu phiêu dục tiên hơn." Hắn. . . . . . Còn muốn làm cái gì?
Sống lưng đao của hắn xẹt qua gò má trắng noãn của cô, mị hoặc nói nhỏ: "Em chết, trò chơi sẽ không vui rồi."
Sau một khắc, Thu Lăng cảm giác cả người bị ôm lấy, không biết hắn đặt cô ở nơi nào, chân của cô lắc lư giữa không trung.
Hắn tà ác ở bên tai của cô thì thầm hỏi: "Em biết ngoài cửa sổ là cái gì không?"
"Cái gì tôi cũng không nhìn thấy." Cô thật sợ.
"Vách đá, có muốn để cho em chết hay không, tất cả đều do tôi quyết định."
"Tự tôi nhảy ra ngoài, cũng không cần anh quyết định." Miệng cô nghẹn ngào tranh luận nói.
Thân thể hắn nghiêng về phía trước, hôn đầu vú tròn trịa trước ngực cô: "Tôi sẽ dùng ma lực cứu em về. "
"Anh. . . . . ."
Cô không có cơ hội cùng hắn đấu khẩu, bởi vì, hắn đã nhân cơ hội tách bắp đùi của cô ra, tiến vào trong cơ thể cô.
"Aaaaa!!!! Để cho tôi chết, để cho tôi chết. . . . . ."
"Tôi sẽ để em chết, chỉ là, không phải là chết kiểu em muốn này."
Hắn đang trong cơ thể cô đâm vào qua lại, co rút vào sâu ra nông, dường như nhất định khơi lên vui sướng trong cơ thể cô.
Lối vào nhỏ hẹp của cô, mỗi một lần đều bị hắn chen lấn dễ dàng ra vào, cái vũ khí nóng bỏng kia như dã thú hăm dọa làm ầm ĩ, không ngừng tập kích con mồi yếu đuối như cô.
Thân thể của hắn đụng cô, mỗi một lần, Thu Lăng cảm giác mình sẽ rơi ra đi thì hắn lại đem cô cứu trở về.
Là Thiên đường? ! Hay là địa ngục? ! Cô đã không rõ, thậm chí lý do ban đầu cô muốn chết, cô cũng không nhớ rõ ràng như vậy rồi.
Thứ duy nhất cô có thể rõ ràng cảm nhận được là cơ thể to lớn cùng sức mạnh của hắn.
Có thể chết như vậy. . . . . . Cũng không tồi.
"Tôi không cho phép em phân tâm."
Môi của hắn hung hăng cắn nụ hoa màu hồng trước ngực cô, cho đến khi cô cầu xin tha thứ.
"Anh không có. . . . . . Những chuyện khác có thể làm sao?" Tin chắc ở trên đời này, nhất định còn có rất nhiều chuyện có thể để cho hắn làm.
"Tôi chỉ cần cùng em lên giường là được, chỉ là, chúng ta bây giờ không cần giường." Bất kỳ thời gian nào, bất kỳ địa điểm nào, chỉ cần hắn muốn, nơi nào cũng có thể.
"Anh đối với mỗi người đàn bà đều là như vầy phải không?" Lòng của cô. . . . . . Giống như ê ẩm.
"Tôi chỉ làm cùng em!" Đây là số mệnh từ xưa, số mệnh tộc nhân bọn họ (người trong tộc), một người đàn ông cả đời chỉ có thể yêu một người phụ nữ.
"Để cho tôi chết đi. . . . . ." Cô có thể nghe ra từ trong giọng nói của hắn, hắn không muốn cho cô chết.
"Tôi có thể tiễn đưa cho em một bộ xinh đẹp quan tài."
"Anh phải đưa tôi đi chết rồi. . . . . ."
"Đúng vậy!"
Hai tay của hắn vòng chắc tấm lưng xinh đẹp của cô, bắt đầu dũng mãnh ở trong cơ thể cô bão tố vào bão tố ra.
Cô cơ hồ sắp không chịu nổi kích tình sóng lớn cuồn cuộn nổi lên của hắn, không nhịn được rên rỉ kêu.
Mà cô ngâm gọi càng thêm kích thích hắn, khiến cho hắn mãnh liệt hơn nữa tiến vào.
Va chạm của hắn mất dần tốc độ, động tác nhanh chóng nhưng mãnh liệt như Báo Châu Mỹ, thân thể của cô giống như từ cao không rơi xuống mặt đất loại, mắt hoa, không trọng lực. . . . . . Hắn nâng cái mông của cô lên, đón lấy vật nóng rực, cứng rắn của hắn, động tác mãnh lực như vậy, hắn đem nhiệt dịch nóng bỏng rót vào thật sâu trong cơ thể cô, cùng lúc, cô cũng ngất đi.
Không lâu, cô tỉnh lại, lập tức chất vấn hắn: "Anh gạt tôi, anh không để cho tôi chết!"
"Tôi vốn là không muốn cho em chết, tôi muốn em sinh hạ đứa con của tôi."
"Anh không phải là rất hận tôi sao? Tại sao lại muốn tôi sinh con anh?" Cô thật sự không hiểu người đàn ông này đang làm, đang nghĩ gì hết.
"Bởi vì. . . . . . Em hại chết đứa con của chúng ta, tôi muốn em bù lại một đứa cho tôi." Có lẽ cũng có thể bù mười, tất cả đều phụ thuộc vào vui vẻ của hắn.
Hắn lại đang nói gì cô nghe không hiểu, cũng không nhớ ra được từng chuyện đã làm.
"Nói cho tôi biết chuyện xảy ra ngày trước!" Cô không cần hắn luôn đem những chuyện cũ năm xưa kia dọa cô, ép tới ngực cô thật khó chịu, cũng không cách nào hít thở.
"Em muốn biết, tôi mạn phép không nói cho em." Ngày trước hắn chính là quá cưng chiều cô, cô muốn sao trên trời, hắn cũng sẽ nghĩ cách vì cô lấy xuống.
"Không nói, đừng nói, tôi sẽ tự mình nghĩ cách chết!" Hắn không giúp cô coi như xong, nhất định còn có những phương pháp khác có thể để cho cô chết.
"Bất kể em chết mấy lần, tôi đều sẽ đem em cứu về ."
Dạ Ma xuống giường, cầm quần áo mới vừa rơi xuống đất mặc vào.
Thu Lăng hồi tưởng lời của hắn, cô tin tưởng hắn làm được, cô muốn chết lại không chết được, vậy mà, tại sao hắn năm lần bảy lượt ngăn cản cô đi tìm chết?
"Anh có phải không nỡ để cho tôi chết hay không?" Nếu như ở trên đời này còn có một người không nỡ để cô chết, có lẽ, cô cũng sẽ không muốn chết như vậy rồi.
"Cô đừng tự mình đa tình, tôi chỉ muốn hành hạ cô." Nếu như cô quá sớm chết, sẽ khiến cái trò chơi này mất đi phần thú vị.
"Vậy không bằng anh một đao kết thúc tôi để cho tôi thoải mái!"
"Ở chỗ này, không có ai có thể kết thúc tính mạng của mình, trừ phi tôi ra lệnh."
"Anh thật ghê tởm, thậm chí ngay cả quyền lợi chết tôi cũng không có!" Cô tức giận.
"Tôi chính là ghê tởm thế đó, ức hiếp cô, xem dáng vẻ đáng thương của cô là niềm vui thú lớn nhất trong cuộc đời tôi."
Thu Lăng vì lời hắn nói mà cảm thấy tức giận, thân thể của cô đánh về phía trước, muốn bắt hắn lại, nhưng cô lại chỉ nhào tới không khí.
Cô biết cái người khiến người ta chán ghét đó lại ẩn hình rồi.
"Ghê tởm, tại sao chỉ có anh có thể ẩn hình, mà ta lại không được?"
"Cô nói cái gì? !"
"Tôi nói anh là thần linh của tôi, cám ơn anh mới vừa cưng chiều tôi." Cô cũng không hy vọng hắn lại đưa ra phương pháp quái đản để chỉnh đốn cô.
"Không khách khí!"
Dạ Ma phun ra ba chữ này, rồi rời cô đi.
Thu Lăng ở trong không khí không cảm thấy hơi thở tà ác của hắn, liền biết hắn đã rời đi.
Nghĩ đến hắn mới vừa nói "Không khách khí", Aaaa!!! Trời ạ! Cô đem trinh tiết của mình dâng hiến cho hắn, còn phải nói cám ơn với hắn?
Ở nơi này rét lạnh, thế giới không có nhiệt độ, có phải liên quan đến việc đầu óc của cô cũng đông lạnh đến hư rồi hay không?
Một ngày nào đó cô mới có thể thoát khỏi cái nơi quỷ quái này đây? Hiện tại cái vấn đề này giống như so cô tìm chết như thế nào còn quan trọng hơn ...
/10
|