Trong bóng tối hư vô, Hoắc Khứ Bệnh đứng ngạo nghễ, cả người tản ra cường quang loá mắt, nhìn xuống phía dưới, giống như Sáng Thế Thần.
Phía dưới có vô số ánh sáng, như là vũ trụ Tinh Hà, lít nha lít nhít, căn bản không cách nào đếm rõ
Thời khắc này Hoắc Khứ Bệnh là trạng thái nguyên thần, đến Vô Cực cảnh, nguyên thần không còn là nguyên thần, hắn ký thác ở trên chư thiên vũ trụ, nhìn xuống Nội vũ trụ cùng vô số Ngoại vũ trụ ở chung quanh, mảnh không gian này đã siêu việt các sinh linh nhận biết, chỉ có vượt qua Đại Đạo Chí Tôn cảnh, mới hiểu nơi này tồn tại.
Hoắc Khứ Bệnh duỗi hai tay, ngón trỏ nhô ra, hư không nhất chỉ, ngay sau đó hai điểm sáng bay tới hắn.
- Thiên Đế vũ trụ, Huyền Đương vũ trụ.
Hoắc Khứ Bệnh lẩm bẩm, hai tay đột nhiên đập cùng một chỗ, hai điểm sáng đánh tới lẫn nhau, hợp thành một thể.
Mà các sinh linh ở trong Thiên Đế vũ trụ, Huyền Đương vũ trụ đều không có cảm nhận được vũ trụ va chạm.
Vũ trụ có quy tắc của nó, bên trong thăng bằng, cùng không gian bên ngoài vũ trụ có cách ly, chỉ cần vũ trụ bất diệt, bên trong gió êm sóng lặng.
Hoắc Khứ Bệnh mỉm cười, tay trái bấm pháp quyết, ngón trỏ bắn ra một đạo cường quang, bao trùm hai điểm sáng dính liền nhau, để chúng nó triệt để dung hợp.
Toàn bộ quá trình rất nhanh, còn nhanh hơn thời gian uống trà.
Đây cũng là Vô Cực Chí Cao Đại Đế oai, trong lúc lật tay, dung hợp hai vũ trụ.
Sau đó Hoắc Khứ Bệnh biến mất, trở lại trong Thiên Đế vũ trụ.
Trong một viên tinh cầu màu xanh lục dày đặc, Tần Quân bồi bạn với ba hài tử, tiểu Lăng Mệnh trêu cợt lấy tiểu Thiên Võ, tiểu Tuyết Nhi thì ở trên đùi Tần Quân cười đùa vỗ tay, hình ảnh vui vẻ hòa thuận, Tần Quân cũng cười rất vui vẻ.
Từ khi hắn xưng Đế, đã rất ít có thể hưởng thụ được thời gian người một nhà đoàn tụ.
Thậm chí có thể nói, ngoại trừ kiếp trước ở Trái Đất hơn hai mươi năm, hắn có rất ít thời điểm ấm áp như thế này.
- Cũng không biết nàng và hài tử qua như thế nào.
Tần Quân không khỏi tưởng niệm, Liễu Nhược Lai bị Vận Mệnh chọn trúng, cưỡng chế bóc ra tình cảm, trước khi đi đã mang thai, đến nay, hắn cũng không biết Liễu Nhược Lai người ở chỗ nào.
Trước kia Huyền Đương đại thế giới liền truyền tin tức đến, nói Liễu Nhược Lai đã xuất hiện, nhưng về sau lại mất tích bí ẩn.
Hắn vốn muốn dựa vào Vận Mệnh phân thân đến giúp đỡ Liễu Nhược Lai, đáng tiếc vô số năm sau, Vận Mệnh mạnh hơn, Vận Mệnh phân thân cũng sợ hãi.
Nếu gặp lại, Tần Quân chắc chắn đoạt lại Liễu Nhược Lai cùng con của hắn.
Lúc này, Hoắc Khứ Bệnh bỗng nhiên xuất hiện ở trong Thạch Đình, nhìn Tần Quân quỳ bái, trầm giọng nói:
- Bệ Hạ, Thiên Đế vũ trụ đã cùng Huyền Đương vũ trụ dung hợp.
Tần Quân nghe xong, quay đầu nhìn về phía hắn hỏi:
- Nhanh như vậy?
- Vâng!
Hoắc Khứ Bệnh cười nói, ở trước mặt Bệ Hạ đại triển thân thủ, hắn vẫn rất cao hứng.
Tần Quân nở nụ cười, hắn bỗng nhiên rất ngạc nhiên đối với hai chữ Vô Cực, vô thanh vô tức dung hợp hai vũ trụ, cường giả Vô Cực cảnh rốt cuộc mạnh cỡ nào?
- Khứ Bệnh, ngươi cảm thấy trong ba hài tử của trẫm, ai tư chất cao hơn?
Tần Quân cười hỏi, lời vừa nói ra, đồng tử của Hoắc Khứ Bệnh phóng đại, cúi đầu nói:
- Mạt tướng nhìn không thấu.
Ở trong Thời Không tuyệt địa, Tần Lăng Mệnh từng giảng thuật qua một số tương lai.
Nhưng Tần Quân không muốn dựa theo tương lai làm việc, hắn không thèm để ý Quá Khứ Vị Lai, chỉ tranh sớm chiều.
- Đứa nhỏ Thiên Võ này, ngươi nguyện ý thu đồ đệ không?
Tần Quân tiếp tục hỏi, tiểu Lăng Mệnh đã bái Bồ Đề Tổ Sư làm sư, tự nhiên không thể lại đổi bái những cường giả khác.
Hắn ban tên cho Thiên Võ, là muốn tiểu Thiên Võ đi lộ tuyến cường giả, mà không phải Đế Vương.
Hoắc Khứ Bệnh ngẩn người, lúc này nói:
- Tự nhiên nguyện ý!
Trở thành sư tôn của con trai Thiên Đế, địa vị của hắn khẳng định sẽ bay vọt lần nữa.
Hắn có loại dự cảm, ngày sau Đại Tần thiên đình, Vô Cực Chí Cao Đại Đế cũng tính không được nhất lưu, Tần Quân nhìn như là giúp con của mình, thật ra là đề bạt hắn.
Các đồ đệ của Tần Quân đều mạnh hơn xa hắn, tùy tiện một vị đều có thể dạy bảo Tần Thiên Võ.
Phía dưới có vô số ánh sáng, như là vũ trụ Tinh Hà, lít nha lít nhít, căn bản không cách nào đếm rõ
Thời khắc này Hoắc Khứ Bệnh là trạng thái nguyên thần, đến Vô Cực cảnh, nguyên thần không còn là nguyên thần, hắn ký thác ở trên chư thiên vũ trụ, nhìn xuống Nội vũ trụ cùng vô số Ngoại vũ trụ ở chung quanh, mảnh không gian này đã siêu việt các sinh linh nhận biết, chỉ có vượt qua Đại Đạo Chí Tôn cảnh, mới hiểu nơi này tồn tại.
Hoắc Khứ Bệnh duỗi hai tay, ngón trỏ nhô ra, hư không nhất chỉ, ngay sau đó hai điểm sáng bay tới hắn.
- Thiên Đế vũ trụ, Huyền Đương vũ trụ.
Hoắc Khứ Bệnh lẩm bẩm, hai tay đột nhiên đập cùng một chỗ, hai điểm sáng đánh tới lẫn nhau, hợp thành một thể.
Mà các sinh linh ở trong Thiên Đế vũ trụ, Huyền Đương vũ trụ đều không có cảm nhận được vũ trụ va chạm.
Vũ trụ có quy tắc của nó, bên trong thăng bằng, cùng không gian bên ngoài vũ trụ có cách ly, chỉ cần vũ trụ bất diệt, bên trong gió êm sóng lặng.
Hoắc Khứ Bệnh mỉm cười, tay trái bấm pháp quyết, ngón trỏ bắn ra một đạo cường quang, bao trùm hai điểm sáng dính liền nhau, để chúng nó triệt để dung hợp.
Toàn bộ quá trình rất nhanh, còn nhanh hơn thời gian uống trà.
Đây cũng là Vô Cực Chí Cao Đại Đế oai, trong lúc lật tay, dung hợp hai vũ trụ.
Sau đó Hoắc Khứ Bệnh biến mất, trở lại trong Thiên Đế vũ trụ.
Trong một viên tinh cầu màu xanh lục dày đặc, Tần Quân bồi bạn với ba hài tử, tiểu Lăng Mệnh trêu cợt lấy tiểu Thiên Võ, tiểu Tuyết Nhi thì ở trên đùi Tần Quân cười đùa vỗ tay, hình ảnh vui vẻ hòa thuận, Tần Quân cũng cười rất vui vẻ.
Từ khi hắn xưng Đế, đã rất ít có thể hưởng thụ được thời gian người một nhà đoàn tụ.
Thậm chí có thể nói, ngoại trừ kiếp trước ở Trái Đất hơn hai mươi năm, hắn có rất ít thời điểm ấm áp như thế này.
- Cũng không biết nàng và hài tử qua như thế nào.
Tần Quân không khỏi tưởng niệm, Liễu Nhược Lai bị Vận Mệnh chọn trúng, cưỡng chế bóc ra tình cảm, trước khi đi đã mang thai, đến nay, hắn cũng không biết Liễu Nhược Lai người ở chỗ nào.
Trước kia Huyền Đương đại thế giới liền truyền tin tức đến, nói Liễu Nhược Lai đã xuất hiện, nhưng về sau lại mất tích bí ẩn.
Hắn vốn muốn dựa vào Vận Mệnh phân thân đến giúp đỡ Liễu Nhược Lai, đáng tiếc vô số năm sau, Vận Mệnh mạnh hơn, Vận Mệnh phân thân cũng sợ hãi.
Nếu gặp lại, Tần Quân chắc chắn đoạt lại Liễu Nhược Lai cùng con của hắn.
Lúc này, Hoắc Khứ Bệnh bỗng nhiên xuất hiện ở trong Thạch Đình, nhìn Tần Quân quỳ bái, trầm giọng nói:
- Bệ Hạ, Thiên Đế vũ trụ đã cùng Huyền Đương vũ trụ dung hợp.
Tần Quân nghe xong, quay đầu nhìn về phía hắn hỏi:
- Nhanh như vậy?
- Vâng!
Hoắc Khứ Bệnh cười nói, ở trước mặt Bệ Hạ đại triển thân thủ, hắn vẫn rất cao hứng.
Tần Quân nở nụ cười, hắn bỗng nhiên rất ngạc nhiên đối với hai chữ Vô Cực, vô thanh vô tức dung hợp hai vũ trụ, cường giả Vô Cực cảnh rốt cuộc mạnh cỡ nào?
- Khứ Bệnh, ngươi cảm thấy trong ba hài tử của trẫm, ai tư chất cao hơn?
Tần Quân cười hỏi, lời vừa nói ra, đồng tử của Hoắc Khứ Bệnh phóng đại, cúi đầu nói:
- Mạt tướng nhìn không thấu.
Ở trong Thời Không tuyệt địa, Tần Lăng Mệnh từng giảng thuật qua một số tương lai.
Nhưng Tần Quân không muốn dựa theo tương lai làm việc, hắn không thèm để ý Quá Khứ Vị Lai, chỉ tranh sớm chiều.
- Đứa nhỏ Thiên Võ này, ngươi nguyện ý thu đồ đệ không?
Tần Quân tiếp tục hỏi, tiểu Lăng Mệnh đã bái Bồ Đề Tổ Sư làm sư, tự nhiên không thể lại đổi bái những cường giả khác.
Hắn ban tên cho Thiên Võ, là muốn tiểu Thiên Võ đi lộ tuyến cường giả, mà không phải Đế Vương.
Hoắc Khứ Bệnh ngẩn người, lúc này nói:
- Tự nhiên nguyện ý!
Trở thành sư tôn của con trai Thiên Đế, địa vị của hắn khẳng định sẽ bay vọt lần nữa.
Hắn có loại dự cảm, ngày sau Đại Tần thiên đình, Vô Cực Chí Cao Đại Đế cũng tính không được nhất lưu, Tần Quân nhìn như là giúp con của mình, thật ra là đề bạt hắn.
Các đồ đệ của Tần Quân đều mạnh hơn xa hắn, tùy tiện một vị đều có thể dạy bảo Tần Thiên Võ.
/2383
|