Thiên Đạo diễn hóa, tất cả Thánh Nhân đều có thể cảm giác được, trong lúc nhất thời Hỗn Độn vũ trụ phong vân lan tràn.
Tần Quân cảm ứng được sau khi Thiên Đạo xuất hiện, không tiếp tục tu luyện nữa, mà đi ra tẩm cung của mình.
Từ nơi sâu xa, hắn có loại cảm giác đại kiếp sắp tới.
Truyền thuyết sau khi thời kỳ Hỗn Độn kết thúc, Hỗn Độn sinh linh gần như diệt tuyệt, chỉ có một chút Hỗn Độn sinh linh sống sót, trong đó bao quát Cực Viêm Ma Thần tộc.
Mà cho đến trước mắt, chủng tộc Hỗn Độn sinh linh vượt qua ngàn chi, nếu lại phát triển tiếp như thế, ngày sau tất cả đều là chủng tộc cái thế, làm sao mai danh ẩn tích.
- Chẳng lẽ sau đó sẽ phát sinh cái gì?
Tần Quân lẩm bẩm, hắn rất ngạc nhiên, cũng vì bọn thủ hạ của mình mà lo lắng.
Hi vọng đại kiếp phát sinh ở trước khi hắn trở về, như vậy hắn có thể bảo hộ thân tín của mình.
Rất nhanh, hắn đi tới trước của tẩm cung của Hi Linh.
Trải qua hơn ức năm, Thiên Đế Thạch Điện vẫn quạnh quẽ như vậy, ngoại trừ Hi Linh, không có người nào có thể tự do xuất nhập Thiên Đế Thạch Điện.
Đi tới trước cửa sổ, đưa mắt nhìn lại, hắn nhìn thấy Hi Linh xếp bằng ở trên giường, lẳng lặng tu luyện.
Dung nhan tuyệt mỹ, dáng người linh lung tinh tế, tựa như tạo vật hoàn mỹ nhất của trời xanh.
Theo thời gian trôi qua, mỗi lần Tần Quân thấy nàng, tâm lý liền không khỏi đau nhức.
Hắn có thể nào nhìn không thấu tâm ý của Hi Linh đối với mình, nhưng nghĩ đến mình trở lại lúc đầu, hắn không dám hứa hẹn cho Hi Linh thân phận.
Vô số kỷ nguyên chờ đợi, tuyệt đối là tàn khốc.
Nhưng thời gian dài như vậy, làm bạn hắn lâu nhất chính là nàng.
Mỗi một lần Tần Quân kết thúc tu luyện, vô luận Hi Linh đang làm gì, đều sẽ trước tiên tìm đến Tần Quân, cùng hắn nói chuyện phiếm, làm bạn hắn vượt qua năm tháng dài đằng đẵng.
- Nếu trẫm rời đi, ngươi nên làm gì bây giờ?
Trong lòng Tần Quân thở dài, trước đây thật lâu, hắn không muốn chậm trễ Hi Linh, thậm chí để Hi Linh ra ngoài lịch luyện, để cho nàng độc lập, không còn ỷ lại hắn.
Đáng tiếc Hi Linh đối mặt bất luận sinh linh gì cũng lạnh như băng, duy chỉ có đối mặt hắn, như là tiểu nữ tử, ôn nhu quan tâm.
Thời gian lâu dài, Tần Quân cũng không nghĩ đưa Hi Linh ra ngoài nữa, bởi vì hắn đã không nỡ.
Hi Linh tựa hồ cảm giác được cái gì, lông mi khẽ run, chậm rãi mở mắt.
Vừa nhìn thấy Tần Quân ở ngoài cửa sổ nhìn mình, nàng lập tức nở rộ nụ cười, tựa như tuyệt đại phương hoa, sáng chói thế giới trong mắt Tần Quân.
- Bệ Hạ, còn không tiến vào?
Hi Linh nhỏ giọng cười nói, bây giờ tu vi của nàng đã đạt tới Thánh Nhân cảnh hậu kỳ, thậm chí siêu việt đám người Hoắc Khứ Bệnh, Đông Vương Công, tuy có thiên phú, nhưng càng nhiều hơn chính là Tần Quân thiên vị.
Tần Quân hi vọng sau khi mình rời đi, nàng có thể có sức tự vệ.
Nghe vậy, Tần Quân mỉm cười, đi vào trong tẩm cung, ngồi ở bên giường, nhẹ nhàng vuốt mái tóc của Hi Linh.
- Không có quấy rầy ngươi tu luyện chứ?
Tần Quân cười hỏi, ngữ khí vô cùng ôn hòa, tựa như mặt đối thê tử của mình.
Hi Linh ngoẹo đầu, thản nhiên cười nói:
- Làm sao có thể, tu vi của Bệ Hạ thật là càng ngày càng cao, ta cũng không có phát giác được ngươi xuất hiện.
- Thiên Đạo xuất hiện, tiếp xuống có khả năng nghênh đón đại kiếp.
Tần Quân chuyển di lực chú ý nói, đối với tu vi của mình, hắn không muốn lộ quá nhiều, hắn muốn cho Hi Linh một ảo giác, ngày sau vô luận gặp được khó khăn gì, Tần Quân đều là mạnh nhất, vĩnh viễn là chỗ dựa của nàng.
Thiên Đạo?
Đại kiếp?
Hi Linh ngẩn người, ngày bình thường, nàng thường thường nghe Tần Quân nói tương lai phát triển, liên quan tới Thiên Đạo cùng Vận Mệnh là nhiều nhất.
- Đại kiếp gì?
Hi Linh hiếu kỳ hỏi, không có chút lo lắng nào.
Phóng tầm mắt nhìn toàn bộ vũ trụ, ai có thể là đối thủ của Thiên Đế?
Huống chi, trong Thiên Đế Thạch Điện có nhiều Thánh Nhân như vậy.
Người mạnh nhất là chiến quân Hoắc Khứ Bệnh, cho dù từng thua Tô Đế, bây giờ cũng là cường giả song song với Nguyên Sơ Đại Đế.
Còn có Đông Vương Công, Xa Bỉ Thi, Cụ Lưu Tôn, Câu Trần Đại Đế, Thập Nhị Thánh Tướng, Cơ Hạo Dạ, Ly Võ Ma Tôn, Ma Cảnh Thương, Huyền Đương… vượt qua 20 Thánh Nhân.
Tần Quân cảm ứng được sau khi Thiên Đạo xuất hiện, không tiếp tục tu luyện nữa, mà đi ra tẩm cung của mình.
Từ nơi sâu xa, hắn có loại cảm giác đại kiếp sắp tới.
Truyền thuyết sau khi thời kỳ Hỗn Độn kết thúc, Hỗn Độn sinh linh gần như diệt tuyệt, chỉ có một chút Hỗn Độn sinh linh sống sót, trong đó bao quát Cực Viêm Ma Thần tộc.
Mà cho đến trước mắt, chủng tộc Hỗn Độn sinh linh vượt qua ngàn chi, nếu lại phát triển tiếp như thế, ngày sau tất cả đều là chủng tộc cái thế, làm sao mai danh ẩn tích.
- Chẳng lẽ sau đó sẽ phát sinh cái gì?
Tần Quân lẩm bẩm, hắn rất ngạc nhiên, cũng vì bọn thủ hạ của mình mà lo lắng.
Hi vọng đại kiếp phát sinh ở trước khi hắn trở về, như vậy hắn có thể bảo hộ thân tín của mình.
Rất nhanh, hắn đi tới trước của tẩm cung của Hi Linh.
Trải qua hơn ức năm, Thiên Đế Thạch Điện vẫn quạnh quẽ như vậy, ngoại trừ Hi Linh, không có người nào có thể tự do xuất nhập Thiên Đế Thạch Điện.
Đi tới trước cửa sổ, đưa mắt nhìn lại, hắn nhìn thấy Hi Linh xếp bằng ở trên giường, lẳng lặng tu luyện.
Dung nhan tuyệt mỹ, dáng người linh lung tinh tế, tựa như tạo vật hoàn mỹ nhất của trời xanh.
Theo thời gian trôi qua, mỗi lần Tần Quân thấy nàng, tâm lý liền không khỏi đau nhức.
Hắn có thể nào nhìn không thấu tâm ý của Hi Linh đối với mình, nhưng nghĩ đến mình trở lại lúc đầu, hắn không dám hứa hẹn cho Hi Linh thân phận.
Vô số kỷ nguyên chờ đợi, tuyệt đối là tàn khốc.
Nhưng thời gian dài như vậy, làm bạn hắn lâu nhất chính là nàng.
Mỗi một lần Tần Quân kết thúc tu luyện, vô luận Hi Linh đang làm gì, đều sẽ trước tiên tìm đến Tần Quân, cùng hắn nói chuyện phiếm, làm bạn hắn vượt qua năm tháng dài đằng đẵng.
- Nếu trẫm rời đi, ngươi nên làm gì bây giờ?
Trong lòng Tần Quân thở dài, trước đây thật lâu, hắn không muốn chậm trễ Hi Linh, thậm chí để Hi Linh ra ngoài lịch luyện, để cho nàng độc lập, không còn ỷ lại hắn.
Đáng tiếc Hi Linh đối mặt bất luận sinh linh gì cũng lạnh như băng, duy chỉ có đối mặt hắn, như là tiểu nữ tử, ôn nhu quan tâm.
Thời gian lâu dài, Tần Quân cũng không nghĩ đưa Hi Linh ra ngoài nữa, bởi vì hắn đã không nỡ.
Hi Linh tựa hồ cảm giác được cái gì, lông mi khẽ run, chậm rãi mở mắt.
Vừa nhìn thấy Tần Quân ở ngoài cửa sổ nhìn mình, nàng lập tức nở rộ nụ cười, tựa như tuyệt đại phương hoa, sáng chói thế giới trong mắt Tần Quân.
- Bệ Hạ, còn không tiến vào?
Hi Linh nhỏ giọng cười nói, bây giờ tu vi của nàng đã đạt tới Thánh Nhân cảnh hậu kỳ, thậm chí siêu việt đám người Hoắc Khứ Bệnh, Đông Vương Công, tuy có thiên phú, nhưng càng nhiều hơn chính là Tần Quân thiên vị.
Tần Quân hi vọng sau khi mình rời đi, nàng có thể có sức tự vệ.
Nghe vậy, Tần Quân mỉm cười, đi vào trong tẩm cung, ngồi ở bên giường, nhẹ nhàng vuốt mái tóc của Hi Linh.
- Không có quấy rầy ngươi tu luyện chứ?
Tần Quân cười hỏi, ngữ khí vô cùng ôn hòa, tựa như mặt đối thê tử của mình.
Hi Linh ngoẹo đầu, thản nhiên cười nói:
- Làm sao có thể, tu vi của Bệ Hạ thật là càng ngày càng cao, ta cũng không có phát giác được ngươi xuất hiện.
- Thiên Đạo xuất hiện, tiếp xuống có khả năng nghênh đón đại kiếp.
Tần Quân chuyển di lực chú ý nói, đối với tu vi của mình, hắn không muốn lộ quá nhiều, hắn muốn cho Hi Linh một ảo giác, ngày sau vô luận gặp được khó khăn gì, Tần Quân đều là mạnh nhất, vĩnh viễn là chỗ dựa của nàng.
Thiên Đạo?
Đại kiếp?
Hi Linh ngẩn người, ngày bình thường, nàng thường thường nghe Tần Quân nói tương lai phát triển, liên quan tới Thiên Đạo cùng Vận Mệnh là nhiều nhất.
- Đại kiếp gì?
Hi Linh hiếu kỳ hỏi, không có chút lo lắng nào.
Phóng tầm mắt nhìn toàn bộ vũ trụ, ai có thể là đối thủ của Thiên Đế?
Huống chi, trong Thiên Đế Thạch Điện có nhiều Thánh Nhân như vậy.
Người mạnh nhất là chiến quân Hoắc Khứ Bệnh, cho dù từng thua Tô Đế, bây giờ cũng là cường giả song song với Nguyên Sơ Đại Đế.
Còn có Đông Vương Công, Xa Bỉ Thi, Cụ Lưu Tôn, Câu Trần Đại Đế, Thập Nhị Thánh Tướng, Cơ Hạo Dạ, Ly Võ Ma Tôn, Ma Cảnh Thương, Huyền Đương… vượt qua 20 Thánh Nhân.
/2383
|