Tinh Vân Đồ Lục Truyện

Chương 62 - Yêu Tộc

/115


Ánh sáng mặt trời luôn đặc biệt xinh đẹp, từng tia hào quang chiếu rọi những hạt sương đọng trên cành lá tạo nên những ánh cầu vồng tuyệt đẹp, làm đẹp mắt người, làm cho người ta si mê.

Ngay sau một khắc liền có mấy chục trăm thân ảnh nối nhau cắt đứt bầu ko khí thanh tĩnh của buổi bình minh này.

Trên mấy chục trăm thân ảnh giống như 'truy tinh cản nguyệt*', bay thẳng đến Thiên Trì Sơn, xé nát hồng quang, đạp phá sương sớm, cánh rừng đang yên tĩnh bỗng trở nên ồn ào ầm ĩ và bụi bặm bốc lên ùn ùn. Vì vậy đã đánh thức vô số dã thú vẫn còn đang ngủ.

*Truy tinh cản nguyệt: đuổi theo ngôi sao, ngăn cản mặt trăng.

NGAO rống, NGAO rống. . .

Một mãnh hổ bất mãn vì bị đánh thức đã ngửa mặt lên trời rống lên một tiếng rống kinh thiên động địa, khí thế hung ác quèt sạch bốn phía.

Nó là mãnh hổ săn người cường đại nhất trong vòng mười dặm quanh đây. Bình thường nó chỉ rống to một tiếng cũng đã làm cho dã thú bốn phía quỳ sát đất nhưng lúc này, nhưng bây giờ khi nó đang tức giận vì bị quấy rầy giấc ngủ lại lập tức bỗng nức nở nghẹn ngào cụp đuôi cuối đầu sát đất.

Mấy trăm thân ảnh phóng qua đỉnh đầu nó, đại đa số đều mang khí tức của một Khai Mạch thập nhị trọng thiên, đủ để làm cho mãnh thú sợ hãi.

Trong tiệc trà ngay hôm nay, nhóm người này là nhóm đầu tiên tiến đến, mỗi người để có tu vi trên Khai Mạch thập trọng. Dù ko phải là tồn tại tuyệt đỉnh nhưng cũng được coi như lực lượng trung kiên thế hệ trẻ, mãnh thú cấp thấp của Yêu tộc ko thể nào chống lại.

Cuộc tụ hôi của những thế hệ trẻ phương đông Vô Tận Sơn Mạch đã thu hút tu giả trẻ, tu giả từ bốn phương tám hướng tiến về Thiên Trì không thể nào dừng lại ở con số mười vạn người!

Nhưng rốt cuộc sẽ có bao nhiêu người thì đúng là khó đoán.

Thiên Trì Sơn cũng không phải nơi đơn giản, tới gần đỉnh, với độ cao này đủ để biến bất cứ tu giả Khai Mạch bình thường nào thành thịt nướng vì độ nóng của nó.

Gần đến chính ngọ Cơ Trường Không mới khởi hành, cùng đi với hắn chỉ có Hoàng Tiểu Vũ.

Nhóm người Liễu Chiến cũng đã chuẩn bị đi với hắn nhưng trưởng bối tứ đại gia tộc ko đồng ý. Bởi vì tiệc trà này có ảnh hưởng lớn đến bọn họ, mà nhóm người thế hệ trẻ Liễu Chiến bọn hắn là bộ mặt của gia tộc nên đương nhiên bọn họ cần bọn hắn đi quản lý tràng diện này.

Quan trọng nhất là, theo như Liễu Chiến lén lút tiết lộ, tiệc trà Thiên Trì lần này giống như sẽ có biến cố gì đấy phát sinh.

Ngọn núi chủ - Thiên Trì Sơn chủ phong, cách Yêu Huyết thành khoảng hơn 300 lý, với tốc độ của hắn thì nếu toàn lực mà chạy chắc chỉ mất khoảng một canh giờ là đến nơi nhưng vì có tiểu nha đầu nên cái suy nghĩ 'toàn lực' gì đó thôi dẹp đi.

Thật xinh đẹp a, đại thúc giúp ta bắt con hồ điệp kia được ko...

Oa, đại thúc xem tiểu tuyết điêu kia kìa, ta phải bắt nó làm sủng vật, thật dễ thương, đáng yêu...

Đại thúc, ngươi nghiêm túc quá, cười một cái đi, cười một cái được ko, oa, đại thúc là tốt nhất...

Đại thúc. . .

Đại thúc. . .

. . .

Với tình hình như vậy, hắn muốn dùng tốc độ cao nhất mà đi thì đúng là 'si tâm vọng tưởng', có thể đến nơi trước lúc mặt trời lặn đã là ko tệ lắm rồi!

Dưới tình cảnh bất đắc dĩ này thì hắn cũng chỉ có thể chậm rì rì đi theo sau tiểu nha đầu này mà du đãn bốn phía, dù sao thì hắn thật sự cũng ko muốn đi. Vì một khi bị nhìn thấu thân phận thì hắn lập tức biến thành chuột chạy qua đường ngay thôi.

Vì vậy, hắn cũng ko nóng vội mà đi, ung dung lắc lư khắp bốn phía ko ngừng, giống như đang dạo chơi ngoại thành.

Cùng lúc đó, dưới chân núi Thiên Trì Sơn, hơn mười thân ảnh đang mưu đồ bí mật làm chuyện gì đấy. Đây là con đường mà mọi người phải đi qua khi đi lên núi đến Thiên Trì Sơn.

Nghe đây, một khi nhìn thấy hắn thì giết ko tha, mặc kệ bên cạnh hắn có người nào đi nữa, ta muốn hắn chết. Một tiếng nói âm lãnh vang quát lên.

Vâng. Hơn mười thân ảnh liếc nhau một cái, gật đầu liên tục.

Hừ, lần này ta xem ngươi trốn thoát thế nào? Cơ Trường Không, ta ko giết được ngươi thề ko làm người. Người mặc đồ đen nghiến răng nghiến lợi nói thầm. Dù y đã áp chế nhưng hơn mười người xung quanh vẫn có thế nghe được tiếng nói của y và cảm thấy ngữ khí chứa đựng vô biên phẫn nộ oán độc.

Thiếu gia. Ngài yên tâm! Bây giờ thì tiểu tử kia ko thể nào chạy thoát được. Hắn cùng lắm chỉ là một Khai Mạch bát cửu trọng thiên, làm sao có thể là đối thủ của ngài. Một người bên cạnh người mặc đồ đen nói lấy lòng. Nếu Cơ Trường Không ở đây thì chỉ cần nhìn một cái là đã biết y chính là Lâm Tứ.

Đương nhiên, ở phương đông Vô Tận Sơn Mạch này, thiếu gia cũng chỉ thua một lần dưới tay Sở Bình Nguyên kia mà thôi. Một tiểu tốt vô danh, một mình ta là đủ rồi. Một tên khác lại nói.

Tốt, rất tốt, đợi ta bắt được hắn rồi, tất nhiên sẽ phanh thây xé xác hắn ra muôn mảnh. Cơ Trường Không! Hừ! Lâm Tôn Thiên lạnh lùng cười cười.

Đúng như lời nói của người thứ hai, Lâm Tôn Thiên là một thiên tài, từ sau khi đi vào phương đông Vô Tận Sơn Mạch này thì cũng chỉ thất bại một lần. Dù y ko chống được quá ba chiêu dưới tay Sở Bình Nguyên nhưng y nhìn khắp cả Vô Tận Sơn Mạch này cũng chỉ có một người này có khả năng tiếp cận được y mà thôi.

Chỉ một kẻ hèn mọn Cơ Trường Không thì hoàn toàn ko có thực lực chống trả, quả thật giết chết hắn thì dễ như trở bàn tay.

Đương nhiên, nếu như y biết được cách đây ko lâu Cơ Trường Không mới đại chiến 1 trận với Sở Bình Nguyên mà bất phân thắng bại thì không biết y sẽ phản ứng thế nào? Đáng tiếc là y ko biết!

Tốt, các ngươi đi đi, nhớ kỹ, trừ hắn ra thì những người khác một tên cũng ko để lại. Các ngươi hảo hảo làm việc, bổn tọa sẽ không bạc đãi các ngươi. Dù ta không được nhưng ở trên ta còn có người.'' Lâm Tôn Thiên cười dữ tợn với những người khác rồi phất tay.

Thiếu gia... Gần đây tiểu nhân nghe nói bên cạnh tiểu tử thối đó còn có một tiểu nữu* luôn đi theo bên cạnh, rất xinh đẹp. Nếu được thì thiếu gia ngài... Lâm Tứ ở một bên cúi đầu nói.

*Tiểu nữu: danh từ để gọi một cô bé còn nhỏ xin xắn.-KìNgộ

Tiểu nữu? Tốt, rất tốt! Để nàng lại, thiếu gia ta hưởng dụng rồi sẽ đến các ngươi, mỗi người đều có phần. Lâm Tôn Thiên nghe vậy, tâm phóng túng liền nổi lên.

Vậy, thiếu gia yên tâm. Tiểu nhân tuyệt đối sẽ làm mà 'thần không biết quỷ không hay'. Lâm Tứ hưng phấn cười cười.

Cơ Trường Không, ha ha ha ha. . . Hắc hắc hắc hắc. . . Trong nhất thời, tiếng cười hai chủ tớ hoà vào nhau, tất cả đều đắm chìm trong mộng tưởng báo thù và đùa bỡn nữ nhân. Nhưng Lâm Tôn Thiên lại ko thấy được sự sợ hãi rồi hưng phấn loé lên trong mắt Lâm Tứ.

...

Phốc!

Một con báo đã hoá thành Yêu tộc cấp thấp dần mất đi sinh sơ trong đôi mắt, Cơ Trường Không tuỳ tiện rút nắm đấm ra, khí tức toàn thân lay động ngăn cách máu tươi ở bên ngoài.

Con thứ 13 rồi. Yêu tộc rõ ràng ko chịu nổi cô đơn đây mà. Cơ Trường Không thở dài nói.

Đại thúc sợ cái gì? Yêu tộc sao? Thật muốn bắt một con đem về. Ngươi xem, con báo này có đôi tai xù thật đáng yêu. Tiểu nha đầu trưng ra bộ mặt phấn khởi nói.

Đáng yêu chỗ nào? Cơ Trường Không thật sự nhìn ko ra đó, móng vuốt sắc bén, ánh mắt hung ác, trong kẽ răng vẫn còn nhín chút ít thịt người... Thật là đáng yêu sao?

Chuyện lớn như vậy của Yêu Huyết thành, với tư cách là Yêu tộc có thế lực lớn nhất ở phía đông Vô Tận Sơn Mạch thì ko có khả năng ko biết, mà địa điểm tổ chức lại ngay trong ngọn núi lớn Thiên Trì, chỉ cần Yêu tộc đi ra nhúng một tay cũng coi như nói được.

Nhưng mà làm hắn ngạc nhiên chính là những tộc nhân Yêu tộc xuất đầu lộ diện này đều là Yêu tộc mới sinh, như thế thì có chút quái dị.

Yêu tộc hình thành cũng từ mãnh thú, ngoại trừ số ít tộc nhân Yêu tộc có huyết mạch cao quý thì những tộc nhân khác đều tiến hoá từ dã thú bình thường.

Mãnh thú tiến hoá thành Yêu tộc quan trọng nhất là xuất hiện linh trí. Mà một khi chúng trở thành Yêu tộc cấp thấp thì chiến lực của họ ít nhất có thể so với tu sĩ Thiên Môn nhất trọng thiên. Đây là điều mà nhân tộc ko thể sánh được!

Theo lý thuyết, nếu như Cơ Trường Không mà là Yêu tộc vào lúc này thì hắn sẽ phái cường giả Yêu tộc dốc toàn bộ lực lượng, trong một lần hành động mà gạt bỏ tu giả thế hệ trẻcủa Nhân tộc. Đến lúc đó, một đời Nhân tộc ở phía đông có sức mà ko dùng được, Yêu tộc liền tái xuất.

Nhưng tại sao Yêu tộc lại phái ra tộc nhân cấp thấp đi tìm chết quả thực làm hắn nghĩ ko ra. Chẳng lẽ Yêu tộc cũng muốn tham gia tiệc trà này? Trong lòng Cơ Trường Không xuất hiện một suy nghĩ quái dị.

Tiệc trà Yêu Huyết thành lần này chẳng ai ngờ rằng sẽ xuất hiện biến cố như vậy, vô số tộc nhân Yêu tộc cấp thấp từ bốn phía trong sơn mạch lao ra tập sát tu giả Nhân tộc. Trong nhất thời bốn phương tám hướng xuất hiện đại chiến ko ngừng, không ít tu sĩ Nhân tộc và Yêu tộc vẫn lạc.

Nhưng mà làm cho ngừoi ta kinh ngạc chính là ko biết vì sao, hai tộc nhân-yêu giống như đã thống nhất trước, ko bên nào phái ra cường giả.

Tu giả thế hệ trẻ giao phong với tộc nhân mới sinh Yêu tộc, chuyện này dù nhìn thế nào cũng thấy quái dị, làm cho người ta ko nhìn thấy, sương mù trùng trùng điệp điệp.

Nhân-yêu bất lưỡng lập, cừu hận vạn vạn năm, đây không phải chuyện một hai câu có thể nói rõ.

Nếu tình huống như vậy phát sinh giữa hai thế lực lớn của Nhân tộc, vậy thì mục đích rất là đơn giản, chính là để tôi luyện tu giả trẻ tuổi, luận bàn và cả giết chóc, từ trong thi cốt mà phát triển lên.

Nhưng việc này lại xảy ra ở hai tộc nhân-yêu thì thật khó tin. Như suy nghĩ của Cơ Trường Không, Yêu tộc biết rõ tình huống tu giả trẻ tuổi Nhân tộc tất nhiên sẽ ko tiếc bất cứ giá nào đểgạt bỏ, mà ngược lại, Nhân tộc phát hiện Yêu tộc cũng sẽ đuổi tận giết tuyệt.

Muốn hai bên hợp tác, chỉ một câu trả lời, không có khả năng!

/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status