Nói là cho con nghe hắn, lại bảo hộ an toàn của hắn, nhưng an toàn của con vẫn phải đặt chủ yếu, tình huống quá mức nguy hiểm, khái khái...Bằng vào Di Hình Hoán Vị đại pháp mà ta dạy cho con, tránh né nguy hiểm hẳn là vấn đề không lớn."
Vương bát đản! Súc sinh! Dược Thiên Sầu vừa đi qua, liền nghe được Lộng Trúc giáo dục đệ tử lời này, đó rõ ràng là gọi đồ đệ khi đụng phải nguy hiểm thì ném lại hắn bỏ chạy một mình. Thế nhưng đang ở dưới mái hiên nhà người không thể không cúi đầu, then chốt là do mình lộng không thắng người ta, ngay tên họ người ta đều là họ Lộng, Dược Thiên Sầu chỉ biết sụp mắt sụp mi đóng yên lặng một bên.
Tử Y nhìn Dược Thiên Sầu đứng một bên, đôi mày hơi nhíu nói: "Sư phụ, một mình con né tránh, vậy...Tất lão tiền bối muốn con bảo hộ hắn, vạn nhất hắn xảy ra chuyện gì, con làm gì còn mặt mũi gặp Tất lão tiền bối."
"Con ngốc nha!" Thanh âm Lộng Trúc chợt lớn lên, lập tức nghĩ tới tính nha đầu vốn cố chấp, đành tâm bình khí hòa chỉ vào Dược Thiên Sầu cười nói: "Tử Y, con cũng đừng xem người này, là do con không biết thôi! Binh thường ta hay ở bên ngoài đi lại nên rõ ràng, người này làm thịt hai ông cháu chưởng môn Thanh Quang Tông, cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ của Thanh Quang Tông đều không bắt được hắn, làm thịt con trai của chưởng môn nhân Đại La Tông, toàn bộ Đại La Tông chạy chung quanh bắt hắn, con xem, bây giờ hắn còn hảo hảo đứng ở đây, con phải biết rằng lúc đó hắn mới có tu vi Kết Đan kỳ thôi! Luận bản lĩnh chạy trốn, hắn còn mạnh hơn cả con."
Ta nhẫn! Chân mày Dược Thiên Sầu hơi giần giật.
Lộng Trúc thấy đồ đệ vẫn còn thần tinh do dự, không khỏi hít một hơi thật sâu nói, nên tâm bình khí hòa, hướng dẫn từng bước: "Tử Y, con nghĩ tu vi Tất lão đầu làm sao?"
Khuôn mặt Tử Y nghiêm túc nói: "Tất tiền bối pháp lực cao thâm, hầu như đã là nhân vật thần tiên, tu chân giới không người địch lại."
"Như vậy được rồi, con cũng không ngẫm lại, Tất lão đầu dạy dỗ đồ đệ há có thể kém cỏi, nếu thực sự không có vài phần bản lĩnh, Tất lão đầu có thể giao trọng trách như vậy cho hắn? Huống chi hắn tu luyện Hỏa bí quyết con cũng nhìn thấy, tu vi của con tuy rằng Độ Kiếp hậu kỳ, nhưng con nghĩ con có thể bắt được hắn sao?"
Dứt lời Lộng Trúc cảm thán: "Nói thật, ta thật ra không lo lắng cho hắn, trái lại là con! Nếu như con xảy ra chuyện gì, tại Nam Hải Tử Trúc Lâm chỉ còn lại một mình sư phụ cô linh linh, con bảo sư phụ mấy trăm năm sau này làm sao mà trôi qua!"
Đê tiện vô sỉ, ngay cả bài bi tình cũng đều đánh ra tới, lão tử tiếp tục nhẫn. Dược Thiên Sầu làm như không nghe thấy, tiếp tục không chút phản ứng.
Quả nhiên, Tử Y động dung gật đầu nói: "Sư phụ yên tâm, đệ tử nhất định không tổn hao chút lông tóc trở về hầu hạ ngài."
"Tốt tốt tốt, như vậy ta an tâm, vậy con theo hắn đi thôi!" Lộng Trúc thần tình sầu não phất tay nói lời từ biệt, trong lúc xoay người, trong ánh mắt không ngờ mơ hồ còn có nước mắt lưng tròng, cũng không biết là thật hay giả. Nhưng Dược Thiên Sầu lại tặng cho hắn ánh mắt hèn mọn, hắn suy bụng ta ra bụng người, nghĩ người này nhất định là đang giả vờ. Nguồn: http://truyenyy.com
Tử Y dịu dàng quỳ lạy nói: "Sư phụ bào trọng, hoàn thành sự giao phó của Tất lão tiền bối xong, đệ tử nhất định mau chóng gấp trở về."
Ngươi cho là đang đi chơi đùa sao? Còn mau chóng gấp trở về? Dược Thiên Sầu cũng theo cúc cung thi lễ.
Lộng Trúc đưa lưng về phía hai người phất tay, ý bảo bọn họ cứ đi. Dược Thiên Sầu đụng với khắc tinh, cũng không muốn ở lại thêm giờ khắc nào, trường kiếm sau lưng ra khỏi vỏ, nhảy lên kiếm lủi lên không trung. Sau đó Tử Y trực tiếp bay tới, hướng không trung đánh ra một đạo pháp quyết, hai người cấp tốc đi xa.
Trước mắt gặp lại mang mang biền rộng, Dược Thiên Sầu cảm giác tâm tình tốt hơn không ít, ai biết bên tai bỗng nhiên xuất hiện tiếng truyền âm của Lộng Trúc: "Tiểu tử thối, ta cảnh cáo ngươi, đừng thấy nữ nhi của ta xinh đẹp lại đánh chủ ý với nàng, nếu như bị ta biết, ta thiến ngươi."
Thanh âm rất lớn, chấn lỗ tai hắn tê dại, thân thể lảo đảo, thiếu chút nữa từ trên thân kiếm ngã xuống. Tử Y lập tức phát hiện, hỏi: "Dược Thiên Sầu, ngươi làm sao vậy?"
"Gió lớn, gió lớn." Dược Thiên Sầu lúng túng nói. Hắn biết tu vi Hóa Thần kỳ rất kinh khủng, hiện tại còn chưa rời xa Nam Hải Tử Trúc Lâm, hắn cũng không dám nói Lộng Trúc vừa nói bậy.
Tử Y nghi hoặc đưa mắt quan sát bốn phía, tựa hồ cảm thấy gió cũng không lớn lắm, quay đầu hỏi: "Dược Thiên Sầu, ta rất ít ra ngoài, hiện tại chúng ta nên đi chỗ nào, đến Hoa Hạ tu chân giới sao?"
"Không vội, về trước Yêu Quỷ Vực bái kiến sư phụ ta, chúng ta trước hết nên nghe ý kiến của lão nhân gia." Dược Thiên Sầu nói.
"Ân!" Tử Y gật đầu, nghe nói muốn đi gặp Tất Trường Xuân, trên mặt liền xuất hiện trang nghiêm sùng kính như đi hành hương.
Một người ngự kiếm, một người lăng không, nữ nhân đi theo bên cạnh Dược Thiên Sầu, cấp tốc hướng Yêu Quỷ Vực bay đi. Thỉnh thoảng Dược Thiên Sầu lại quan sát Tử Y, thật đúng cảm thấy gương mặt nàng có vài phần tương tự Lộng Trúc, nhưng ra vẻ Tử Y còn không biết Lộng Trúc là phụ thân của nàng, bằng không Lộng Trúc cũng không cần lén lút, ở phưong diện này không chuẩn có việc bí ẳn có thể đào móc a!
Bay qua biển rộng, hai ngày sau, hai người tiến nhấp Yêu Quỷ Vực âm trầm kinh khủng, thỉnh thoảng có các loại yêu hoặc quỷ gưong mặt dữ tợn kiêu ngạo lủi lên bầu trời, nhưng vừa nhìn thấy Dược Thiên Sầu thì lập tức biến sắc, đều vọt sang một bên khoanh tay cúi đầu. Gương mặt Dược Thiên Sầu không chút biểu tình, làm như không thấy, chỉ bay về phía trước. Thỉnh thoảng nhìn Dược Thiên Sầu kinh ngạc, không nghĩ tới hắn lại có lực uy hiệp lớn như vậy tại Yêu Quỷ Vực.
Thiên Lý Hồ, vừa đến Thuận Thiên Đảo, hai người trực tiếp hạ xuống, liền thấy Mộc Nương Tử đi tới hô: "Tiên sinh." Ánh mắt nàng chuyển qua người Tử Y, hơi hạ thấp người hành lễ.
Dược Thiên Sầu hỏi: "Sư phụ ta ở chứ?"
Mộc Nương Tử cười gật đầu. Hai người liền đi về trung trơng đào, Tử Y quay đầu lại đưa mắt nhìn Mộc Nương Tử kỳ quái nói: "Người kia là ai, sao trước đây ta chưa thấy qua." Hiển nhiên nàng không phải lần đầu đến Thuận Thiên Đảo, Dược Thiên Sầu thuận miệng trả lời: "Mới tới thôi."
Tất Trường Xuân vẫn đang nhắm mắt ngồi xệp bằng, Tử Y đứng ngay cửa, Dược Thiên Sầu tiến vào hành lễ nói: "Sư phụ, đệ tử đã trở về."
Tất Trường Xuân chậm rãi mờ hai mắt, tinh mang ánh mắt bắn ra bốn phía theo dõi hắn, thẳng đến khi Dược Thiên Sầu có chút bất an, mới mở miệng nói: "Sự tình trài qua, Lộng Trúc đều đã nói với ngươi đi!"
"Đều nói." Dược Thiên Sầu cung kính đáp.
Tất Trường Xuân lại hỏi: "Ngươi có bằng lòng làm chuyện này hay không?"
Kháo! Ta dám cự tuyệt ngay mặt ngài sao? Dược Thiên Sầu nói: "Tất cà để sư phụ an bài."
Tất Trường Xuân gật đầu, lại nhìn ngoài cửa nói: "Tử Y, ngươi có bằng lòng đi trợ giúp hắn một tay hay không?"
Tử Y vội vã cung kính bước tới, hành lễ nói: "Gặp qua tiền bối, Tử Y nguyện ý."
"Vậy ta sẽ không nhiều lời nữa, Dược Thiên Sầu có rất nhiều kinh nghiệm tại tu chân giới, tạm thời ủy khuất ngươi theo hiệp trợ hắn."
"Tử Y cẳn tuân tiền bối phân phó."
"Hiện tại các ngươi đi thôi!" Tất Trường Xuân nói xong lại chậm rãi nhắm mắt lại.
Dược Thiên Sầu vội vàng hỏi: "Sư phụ, lần này chúng ta đi, nên làm như thế nào, ngài không có gì chỉ thị sao?" Kết quả, Tất Trường Xuân vẫn không nói gì, hai người đợi một chút, không thể làm gì khác hơn là lui ra ngoài.
Nếu bảo bọn họ đi ngay, bọn họ cũng không dám dừng lâu, chỉ mới tới một lúc, lại cùng nhau bay đi. Vừa bay ra không bao lâu, bên tai Dược Thiên Sầu truyền đến thanh âm của Tất Trường Xuân: "Tử Y là nữ nhi của Lộng Trúc, là hòn ngọc quý trên tay hắn. Hôm nay toàn bộ Hóa Thần kỳ trong thiên hạ chỉ có Lộng Trúc tách ra ngoài, cũng chỉ có hắn có thể xuất thù, nhưng hắn lại cố kỵ quá nhiều, sở dĩ ta muốn Tử Y đi trợ giúp ngươi một tay, cũng không phải nàng giúp được gì ngươi, mà là Lộng Trúc nhất định sẽ không ném nữ nhi mặc kệ, nói vậy thời khắc mấu chốt sẽ có điều bang trợ đối với ngươi."
Kháo! Nguyên lai là như vậy, thực sự là một người so một người càng giảo hoạt, quà nhiên đều là lão thành tinh. Dược Thiên Sầu liếc mắt nhìn Tử Y cùng bay phía trước.
Tử Y không nói gì, chỉ đi theo hắn. Dược Thiên Sầu cũng ê răng không ngớt, phía sau có cái đuôi đi theo, phỏng chừng sau này nghĩ muốn thuấn di cũng không quá phương tiện. Bất quá làm hắn vui mừng chính là, Tất Trường Xuân cũng không có chỉ thị cụ thể, hẳn không thể làm gì khác hơn là lý giải mình muốn làm thế nào thì làm, đó đúng thích họp ý hắn. Nói như thế sẽ không bị cản trở, hắn đang muốn đến chỗ Ngu Cơ một chuyến, truyền thuyết bên trong Cửu U Minh động có được Hắc hỏa và Hoàn Hồn Thảo làm lòng hắn vẫn luôn nhớ thương...
Vương bát đản! Súc sinh! Dược Thiên Sầu vừa đi qua, liền nghe được Lộng Trúc giáo dục đệ tử lời này, đó rõ ràng là gọi đồ đệ khi đụng phải nguy hiểm thì ném lại hắn bỏ chạy một mình. Thế nhưng đang ở dưới mái hiên nhà người không thể không cúi đầu, then chốt là do mình lộng không thắng người ta, ngay tên họ người ta đều là họ Lộng, Dược Thiên Sầu chỉ biết sụp mắt sụp mi đóng yên lặng một bên.
Tử Y nhìn Dược Thiên Sầu đứng một bên, đôi mày hơi nhíu nói: "Sư phụ, một mình con né tránh, vậy...Tất lão tiền bối muốn con bảo hộ hắn, vạn nhất hắn xảy ra chuyện gì, con làm gì còn mặt mũi gặp Tất lão tiền bối."
"Con ngốc nha!" Thanh âm Lộng Trúc chợt lớn lên, lập tức nghĩ tới tính nha đầu vốn cố chấp, đành tâm bình khí hòa chỉ vào Dược Thiên Sầu cười nói: "Tử Y, con cũng đừng xem người này, là do con không biết thôi! Binh thường ta hay ở bên ngoài đi lại nên rõ ràng, người này làm thịt hai ông cháu chưởng môn Thanh Quang Tông, cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ của Thanh Quang Tông đều không bắt được hắn, làm thịt con trai của chưởng môn nhân Đại La Tông, toàn bộ Đại La Tông chạy chung quanh bắt hắn, con xem, bây giờ hắn còn hảo hảo đứng ở đây, con phải biết rằng lúc đó hắn mới có tu vi Kết Đan kỳ thôi! Luận bản lĩnh chạy trốn, hắn còn mạnh hơn cả con."
Ta nhẫn! Chân mày Dược Thiên Sầu hơi giần giật.
Lộng Trúc thấy đồ đệ vẫn còn thần tinh do dự, không khỏi hít một hơi thật sâu nói, nên tâm bình khí hòa, hướng dẫn từng bước: "Tử Y, con nghĩ tu vi Tất lão đầu làm sao?"
Khuôn mặt Tử Y nghiêm túc nói: "Tất tiền bối pháp lực cao thâm, hầu như đã là nhân vật thần tiên, tu chân giới không người địch lại."
"Như vậy được rồi, con cũng không ngẫm lại, Tất lão đầu dạy dỗ đồ đệ há có thể kém cỏi, nếu thực sự không có vài phần bản lĩnh, Tất lão đầu có thể giao trọng trách như vậy cho hắn? Huống chi hắn tu luyện Hỏa bí quyết con cũng nhìn thấy, tu vi của con tuy rằng Độ Kiếp hậu kỳ, nhưng con nghĩ con có thể bắt được hắn sao?"
Dứt lời Lộng Trúc cảm thán: "Nói thật, ta thật ra không lo lắng cho hắn, trái lại là con! Nếu như con xảy ra chuyện gì, tại Nam Hải Tử Trúc Lâm chỉ còn lại một mình sư phụ cô linh linh, con bảo sư phụ mấy trăm năm sau này làm sao mà trôi qua!"
Đê tiện vô sỉ, ngay cả bài bi tình cũng đều đánh ra tới, lão tử tiếp tục nhẫn. Dược Thiên Sầu làm như không nghe thấy, tiếp tục không chút phản ứng.
Quả nhiên, Tử Y động dung gật đầu nói: "Sư phụ yên tâm, đệ tử nhất định không tổn hao chút lông tóc trở về hầu hạ ngài."
"Tốt tốt tốt, như vậy ta an tâm, vậy con theo hắn đi thôi!" Lộng Trúc thần tình sầu não phất tay nói lời từ biệt, trong lúc xoay người, trong ánh mắt không ngờ mơ hồ còn có nước mắt lưng tròng, cũng không biết là thật hay giả. Nhưng Dược Thiên Sầu lại tặng cho hắn ánh mắt hèn mọn, hắn suy bụng ta ra bụng người, nghĩ người này nhất định là đang giả vờ. Nguồn: http://truyenyy.com
Tử Y dịu dàng quỳ lạy nói: "Sư phụ bào trọng, hoàn thành sự giao phó của Tất lão tiền bối xong, đệ tử nhất định mau chóng gấp trở về."
Ngươi cho là đang đi chơi đùa sao? Còn mau chóng gấp trở về? Dược Thiên Sầu cũng theo cúc cung thi lễ.
Lộng Trúc đưa lưng về phía hai người phất tay, ý bảo bọn họ cứ đi. Dược Thiên Sầu đụng với khắc tinh, cũng không muốn ở lại thêm giờ khắc nào, trường kiếm sau lưng ra khỏi vỏ, nhảy lên kiếm lủi lên không trung. Sau đó Tử Y trực tiếp bay tới, hướng không trung đánh ra một đạo pháp quyết, hai người cấp tốc đi xa.
Trước mắt gặp lại mang mang biền rộng, Dược Thiên Sầu cảm giác tâm tình tốt hơn không ít, ai biết bên tai bỗng nhiên xuất hiện tiếng truyền âm của Lộng Trúc: "Tiểu tử thối, ta cảnh cáo ngươi, đừng thấy nữ nhi của ta xinh đẹp lại đánh chủ ý với nàng, nếu như bị ta biết, ta thiến ngươi."
Thanh âm rất lớn, chấn lỗ tai hắn tê dại, thân thể lảo đảo, thiếu chút nữa từ trên thân kiếm ngã xuống. Tử Y lập tức phát hiện, hỏi: "Dược Thiên Sầu, ngươi làm sao vậy?"
"Gió lớn, gió lớn." Dược Thiên Sầu lúng túng nói. Hắn biết tu vi Hóa Thần kỳ rất kinh khủng, hiện tại còn chưa rời xa Nam Hải Tử Trúc Lâm, hắn cũng không dám nói Lộng Trúc vừa nói bậy.
Tử Y nghi hoặc đưa mắt quan sát bốn phía, tựa hồ cảm thấy gió cũng không lớn lắm, quay đầu hỏi: "Dược Thiên Sầu, ta rất ít ra ngoài, hiện tại chúng ta nên đi chỗ nào, đến Hoa Hạ tu chân giới sao?"
"Không vội, về trước Yêu Quỷ Vực bái kiến sư phụ ta, chúng ta trước hết nên nghe ý kiến của lão nhân gia." Dược Thiên Sầu nói.
"Ân!" Tử Y gật đầu, nghe nói muốn đi gặp Tất Trường Xuân, trên mặt liền xuất hiện trang nghiêm sùng kính như đi hành hương.
Một người ngự kiếm, một người lăng không, nữ nhân đi theo bên cạnh Dược Thiên Sầu, cấp tốc hướng Yêu Quỷ Vực bay đi. Thỉnh thoảng Dược Thiên Sầu lại quan sát Tử Y, thật đúng cảm thấy gương mặt nàng có vài phần tương tự Lộng Trúc, nhưng ra vẻ Tử Y còn không biết Lộng Trúc là phụ thân của nàng, bằng không Lộng Trúc cũng không cần lén lút, ở phưong diện này không chuẩn có việc bí ẳn có thể đào móc a!
Bay qua biển rộng, hai ngày sau, hai người tiến nhấp Yêu Quỷ Vực âm trầm kinh khủng, thỉnh thoảng có các loại yêu hoặc quỷ gưong mặt dữ tợn kiêu ngạo lủi lên bầu trời, nhưng vừa nhìn thấy Dược Thiên Sầu thì lập tức biến sắc, đều vọt sang một bên khoanh tay cúi đầu. Gương mặt Dược Thiên Sầu không chút biểu tình, làm như không thấy, chỉ bay về phía trước. Thỉnh thoảng nhìn Dược Thiên Sầu kinh ngạc, không nghĩ tới hắn lại có lực uy hiệp lớn như vậy tại Yêu Quỷ Vực.
Thiên Lý Hồ, vừa đến Thuận Thiên Đảo, hai người trực tiếp hạ xuống, liền thấy Mộc Nương Tử đi tới hô: "Tiên sinh." Ánh mắt nàng chuyển qua người Tử Y, hơi hạ thấp người hành lễ.
Dược Thiên Sầu hỏi: "Sư phụ ta ở chứ?"
Mộc Nương Tử cười gật đầu. Hai người liền đi về trung trơng đào, Tử Y quay đầu lại đưa mắt nhìn Mộc Nương Tử kỳ quái nói: "Người kia là ai, sao trước đây ta chưa thấy qua." Hiển nhiên nàng không phải lần đầu đến Thuận Thiên Đảo, Dược Thiên Sầu thuận miệng trả lời: "Mới tới thôi."
Tất Trường Xuân vẫn đang nhắm mắt ngồi xệp bằng, Tử Y đứng ngay cửa, Dược Thiên Sầu tiến vào hành lễ nói: "Sư phụ, đệ tử đã trở về."
Tất Trường Xuân chậm rãi mờ hai mắt, tinh mang ánh mắt bắn ra bốn phía theo dõi hắn, thẳng đến khi Dược Thiên Sầu có chút bất an, mới mở miệng nói: "Sự tình trài qua, Lộng Trúc đều đã nói với ngươi đi!"
"Đều nói." Dược Thiên Sầu cung kính đáp.
Tất Trường Xuân lại hỏi: "Ngươi có bằng lòng làm chuyện này hay không?"
Kháo! Ta dám cự tuyệt ngay mặt ngài sao? Dược Thiên Sầu nói: "Tất cà để sư phụ an bài."
Tất Trường Xuân gật đầu, lại nhìn ngoài cửa nói: "Tử Y, ngươi có bằng lòng đi trợ giúp hắn một tay hay không?"
Tử Y vội vã cung kính bước tới, hành lễ nói: "Gặp qua tiền bối, Tử Y nguyện ý."
"Vậy ta sẽ không nhiều lời nữa, Dược Thiên Sầu có rất nhiều kinh nghiệm tại tu chân giới, tạm thời ủy khuất ngươi theo hiệp trợ hắn."
"Tử Y cẳn tuân tiền bối phân phó."
"Hiện tại các ngươi đi thôi!" Tất Trường Xuân nói xong lại chậm rãi nhắm mắt lại.
Dược Thiên Sầu vội vàng hỏi: "Sư phụ, lần này chúng ta đi, nên làm như thế nào, ngài không có gì chỉ thị sao?" Kết quả, Tất Trường Xuân vẫn không nói gì, hai người đợi một chút, không thể làm gì khác hơn là lui ra ngoài.
Nếu bảo bọn họ đi ngay, bọn họ cũng không dám dừng lâu, chỉ mới tới một lúc, lại cùng nhau bay đi. Vừa bay ra không bao lâu, bên tai Dược Thiên Sầu truyền đến thanh âm của Tất Trường Xuân: "Tử Y là nữ nhi của Lộng Trúc, là hòn ngọc quý trên tay hắn. Hôm nay toàn bộ Hóa Thần kỳ trong thiên hạ chỉ có Lộng Trúc tách ra ngoài, cũng chỉ có hắn có thể xuất thù, nhưng hắn lại cố kỵ quá nhiều, sở dĩ ta muốn Tử Y đi trợ giúp ngươi một tay, cũng không phải nàng giúp được gì ngươi, mà là Lộng Trúc nhất định sẽ không ném nữ nhi mặc kệ, nói vậy thời khắc mấu chốt sẽ có điều bang trợ đối với ngươi."
Kháo! Nguyên lai là như vậy, thực sự là một người so một người càng giảo hoạt, quà nhiên đều là lão thành tinh. Dược Thiên Sầu liếc mắt nhìn Tử Y cùng bay phía trước.
Tử Y không nói gì, chỉ đi theo hắn. Dược Thiên Sầu cũng ê răng không ngớt, phía sau có cái đuôi đi theo, phỏng chừng sau này nghĩ muốn thuấn di cũng không quá phương tiện. Bất quá làm hắn vui mừng chính là, Tất Trường Xuân cũng không có chỉ thị cụ thể, hẳn không thể làm gì khác hơn là lý giải mình muốn làm thế nào thì làm, đó đúng thích họp ý hắn. Nói như thế sẽ không bị cản trở, hắn đang muốn đến chỗ Ngu Cơ một chuyến, truyền thuyết bên trong Cửu U Minh động có được Hắc hỏa và Hoàn Hồn Thảo làm lòng hắn vẫn luôn nhớ thương...
/1255
|