Thảm nhưng màu hồng nhạt không chút tổn hao gì, chỉ là có thêm bãi tro tàn, rất khó tin tưởng hỏa diễm lợi hại như vậy thiêu đốt trên mặt thảm, không ngờ không làm cháy hỏng thảm, có thể thấy được năng lực khống chế hỏa diễm trong tay Dược Thiên Sầu đã tinh diệu tới tình trạng gì. Bí mật trong đó chỉ có Dược Thiên Sầu tự minh biết được, đều nói chơi lửa phỏng tay, nhưng hắn vẫn nắm chắc trong tay như thường.
Yêu vương Mộc Nương Tử còn hoàn hảo một chút, trước đó đã xem qua hạ tràng của hai phu thê Đằng bà. Nhưng quỷ vương u Yến nhìn thấy chợt có chút dựng đứng tóc gáy, Dược Thiên Sầu chì nhẹ nhàng dùng một ngón tay đã biến nữ yêu thành tro tàn, nàng tự nhận mình có thể đơn giản giết chết nữ yêu, nhưng tuyệt đối không có khả năng trong nháy mắt vung tay đã biến đối phương thành mây khói. Nhất là khí tức chí dương do thanh sắc liệt diễm tản ra, không cần nếm thử cũng đã biết đủ khả năng khắc chế chính mình.
Đệ tử của chưởng hình sử quà nhiên không tầm thường, hình dạng giết người không chớp mắt rất có phong phạm của chưởng hình sử. Ánh mắt u Yến nhìn về phía Dược Thiên Sầu càng phát ra cung kính.
Dược Thiên Sầu đưa mắt nhìn u Yến đang đứng, tuy rằng hắn chán ghét kẻ vong ân phụ nghĩa, nhưng ở ngay chỗ này tru sát Đào Hoa, nhiều ít có điểm vị đạo giết gà dọa khi, đây là muốn làm cấp cho nữ quỷ vương nhìn xem, thế nào cũng phải cho họ biết đệ tử chưởng hình sử cũng không phải là thứ ngồi không. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Hắn không khách khí đi tới ghế giữa chính đường ngồi xuống, nhìn hai người đứng bên dưới nói: "Nếu yêu vương và quỷ vương chấp chưởng nơi đây đều có mặt, có chuyện ta sẽ nói thăng. Lần này đến là có việc muốn tìm các ngươi hỗ trợ, ta cần một số linh thạch, không biết các ngươi có thể xuất ra bao nhiêu? "
Mộc Nương Tử cười nói: "Linh thạch đã chuẩn bị xong, tiên sinh hà tất phải tự minh chạy tới một chuyến. "
Dược Thiên Sầu nghe được sửng sốt hỏi: "Thế nào? Các ngươi biết ta muốn tới lấy linh thạch? "
Mộc Nương Tử và u Yến nhìn nhau, Mộc Nương Tử nghi hoặc nói: "Lúc Hạc Ly còn sống, từng hạ quy củ, lẽ nào tiên sinh không biết? "
"Không biết, là quy củ gì? "
Mộc Nương Tử giải thích: "Yêu Quỷ Vực tổng cộng phân chia thành ba trăm lãnh địa, mỗi lãnh địa đều có một yêu một quỷ cùng chấp chưởng, vì vậy Hạc Ly hạ xuống quy củ, mỗi lãnh địa mỗi tháng phải nộp lên một vạn thượng phẩm linh thạch, người chấp chưởng ba trăm lãnh địa mỗi đầu tháng sẽ phái người đưa linh thạch đến ven Thiên Lý Hồ, Hạc Ly sẽ thống nhất lấy đi, không cần tiên sinh đi tới từng nhà để thu. "
"Cái gì? " Dược Thiên Sầu cà kinh kêu lên: "Mỗi lãnh địa mỗi tháng chỉ nộp lên một vạn thượng phẩm linh thạch? " Trong ngực hắn còn chưa nói ra, mẹ nó! Không phải đang lừa dối lão tử chứ! Địa bàn một lãnh địa lớn đến dọa người, mỗi tháng chi cung cấp một vạn mà các ngươi cũng có thể lấy ra được.
U Yến hành lễ nói: "Tiên sinh nghĩ có gì không thích họp? "
"Không phải là không thích họp, chỉ là.. Dược Thiên Sầu sờ cằm do dự một lúc, nói: "Mỗi lãnh địa mỗi tháng chì nộp lên một vạn thượng phẩm linh thạch có phải là quá ít một chút hay không? "
Mộc Nương Tử nói: "Tiên sinh muốn lập lại quy củ một lần nữa? Vậy tiên sinh nghĩ mỗi tháng cần nộp lên trên bao nhiêu mới thích họp? "
"Cái này sao... " Dược Thiên Sầu âm thầm tính toán, ba trăm lãnh địa, mỗi tháng một vạn xác thực quá ít một chút, một năm tổng cộng chi được hơn ba ngàn vạn, còn không bằng minh bán hai gốc Thất Tinh Huyết Lan, nếu như lật tay một trăm lần, một năm còn tới ba mươi triệu, vậy kiếm lớn. Hắn suy nghĩ một chút nói: "Các ngươi xem, từng lành địa mỗi tháng nộp lên trên một trăm vạn thế nào? "
"Cái gì.. . Một trăm vạn.. Mộc Nương Tử và u Yến cùng la hoảng lên, vẻ mặt khó có thể tin.
Sắc mặt Dược Thiên Sầu nhất thời sầm xuống, hừ lạnh nói: "Thế nào? Lẽ nào một trăm vạn rất nhiều sao? "
"Xác thực nhiều lắm, phỏng chừng đại đa số lãnh địa đều giao không nổi. " Mộc Nương Tử lắc đầu cười khổ nói: "Tiên sinh khả năng có điều chẳng biết, linh thạch ở trong Yêu Quỷ Vực là khan hiếm nhất, tựa như khối lãnh địa của hai người chúng ta, một năm cộng lại cũng rất khó gom được một trăm vạn thượng phâm linh thạch, tiên sinh muốn chúng ta giao ra một trăm vạn một tháng, đây.. , không phải chúng ta không
Muốn giao, thật sự là chúng ta không cách nào giao ra được. "
Dược Thiên Sầu ngẩn người, hồ nghi nói: "Yêu Quỷ Vực lại nghèo như vậy? "
Ờ trong ấn tượng của hắn, Yêu Quỷ Vực không chỉ có đủ loại linh thảo phong phú, linh thạch lẽ ra cũng phải rất nhiều mới đúng, nhớ năm xưa, hắn ở tại Yêu Quý Vực không chi lấy được một đống lớn cực phẩm linh thạch, thậm chí tuyệt phẩm cũng đều lấy tới, ngay cả thượng phẩm linh thạch hắn cũng lười đi đào, thế nào khả năng mỗi yêu vương quỷ vương một phương mỗi tháng chi lấy ra một trăm vạn thượng phẩm linh thạch cũng lấy không được.
Mộc Nương Tử cười khổ nói: "So sánh với nhân gian mà nói, Yêu Quỷ Vực xác thực rất nghèo, đồng dạng là yêu tu, ở tu vi ngang nhau, thời gian tiêu hao trong tu luyện của yêu tu tại Yêu Quỷ Vực càng lâu hơn, thậm chí còn gấp vài lần, may mắn chính là linh khí bên trong Yêu Quỷ Vực lại sung túc hơn nhân gian. "
Lần này Dược Thiên Sầu có chút buồn bực, tin tưởng hai nàng còn không có lá gan dám lừa gạt hắn, xem ra kế hoạch phát tài của mình đã bị ngâm nước nóng. Hắn có điểm không cam lòng hỏi: "Lẽ nào mỗi khối lãnh địa đều nghèo như vậy, không có nơi nào có nhiều chút sao? "
"Điều này không nhất định, lãnh địa có vận khí tốt có thể ngẫu nhiên phát hiện tân quáng còn chưa bị khai thác, nhưng loại cơ suất này rất nhỏ, Yêu Quỷ Vực dù sao đã tồn tại nhiều năm như vậy, hơn nữa ti lệ tu hành còn vượt xa nhân gian, dù khai thác tân quáng, tỉ lệ gánh vác cũng thật lớn. Cho nên nói, linh thạch quáng còn chưa bị phát giác thật ra rất ít, đại khái các lãnh địa đều tìm kiếm linh thạch còn sót lại trong một số linh thạch quáng cũ xưa mà thôi. " Mộc Nương Tử giải thích.
Xem ra ngày trước có thể gặp được linh thạch quáng chỉ là xảo ngộ, Dược Thiên Sầu ngồi nơi đó trầm mặc hết lời để nói, lúc này hắn phi thường nhớ thương mấy ngàn vạn thượng phẩm linh thạch bị Võ gia nuốt mất. Một lúc lâu, hắn đành bất đắc dĩ nói: "Đã như vậy, tất cả cử làm theo quy củ trước đây đi! "
Nhìn sắc trời bên ngoài một chút, đã trở nên trắng, đánh giá đã qua một ngày đêm, minh còn phải chạy trở về lo trồng trọt, cách đầu tháng còn lại vài ngày, linh thạch bón cho Khuyết Diễm Huyền Quả không thể thiếu được, xem ra chính mình còn phải đào vốn riêng bù lấp vài ngày. Bỏ đi, có ít, nhưng một năm cũng có ba ngàn sáu trăm vạn, trừ ra số cần dùng, minh cũng còn kiếm được hơn ba ngàn vạn. Hắn chì đành an ủi mình như thế, vô tình đứng lên khoát khoát tay nói: "C頮hư vậy đi, ta còn có việc, phải chạy trở về. "
Tâm tình hạ thấp hắn cũng không ngẫm lại, một năm ba ngàn vạn dù đặt trong tu chân giới nhân gian, lại có mấy môn phái có thể kiếm được? Hẳn là nên thấy đủ mới đúng. Thế nhưng hắn là người đã quen nhìn thấy đồng tiền lướn, thiếu tiền dĩ nhiên không khởi nổi tinh thần.
"Tiên sinh. " Mộc Nương Tử đi tới hành lễ nói: "Ta vừa nhận được tin, những yêu vương và quỷ vương ở những lãnh địa gần bên nghe nói có tiên sinh ở đây, đang nhanh chóng chạy tới, muốn bái kiến tiên sinh, có lãnh địa thậm chí còn chuẩn bị lễ gặp mặt cho tiên sinh, tiên sinh có nên chờ một chút hay không? "
Dược Thiên Sầu liếc liếc mắt nhìn nàng, thầm nghĩ, mẹ nó! Nghèo đến mức linh thạch còn không có, còn có lễ gặp mặt tốt cái rắm gì, Yêu Quỷ Vực ngoại trừ linh thảo còn có được thứ gì a!
Nghĩ đến linh thảo, hắn hơi sửng sốt, đưa tay lấy ra ngọc điệp luyện đan, lại lấy ra một ngọc điệp còn ừống, tìm chút thời gian đem hình ảnh linh thảo trong ngọc điệp luyện đan phục chế lại một phần, giao cho Mộc Nương Tử nói: "Bên trong đây có chút hình ảnh linh thào, ngươi có thể phục chế ra vài phần, chuyển giao cho những yêu vương và quỷ vương khác, dặn dò họ lúc rảnh rỗi giúp ta thu thập, về phần lễ gặp mặt gì đó, ngươi giúp ta thu nhận trước, có cơ hội đưa tới cho ta. "
Tiếp nhận ngọc điệp, Mộc Nương Tử có chút kinh ngạc hỏi: "Lẽ nào tiên sinh biết luyện đan? "
"Điều này có gì kỳ quái đâu. " Dược Thiên Sầu vô lực phất tay nói: "Ta đi trước. " Hắn không biết, tại Yêu Quỷ Vực hầu như không có ai biết luyện đan, bằng không Yêu Quỷ Vực cũng không có nhiều linh thảo mà không có ai đi hái như vậy.
Mộc Nương Tử đưa mắt nhìn u Yến, hành lễ nói: "Trên đường sợ sẽ đụng phải nhừng kẻ không có mắt như Đằng lão quái, chúng ta tiễn tiên sinh. "
"Không cần! " Dược Thiên Sầu một minh đi ra đại đường, đưa lưng về hai nàng khoát tay nói: "Lão tử tâm tình không tốt, còn có tên nào không có mắt, lão tử lười nói nhiều vô ích, thấy một người giết một người. " Nói xong trường kiếm ra khỏi vỏ, đưa hắn bắn lên khoảng không bay đi...
Yêu vương Mộc Nương Tử còn hoàn hảo một chút, trước đó đã xem qua hạ tràng của hai phu thê Đằng bà. Nhưng quỷ vương u Yến nhìn thấy chợt có chút dựng đứng tóc gáy, Dược Thiên Sầu chì nhẹ nhàng dùng một ngón tay đã biến nữ yêu thành tro tàn, nàng tự nhận mình có thể đơn giản giết chết nữ yêu, nhưng tuyệt đối không có khả năng trong nháy mắt vung tay đã biến đối phương thành mây khói. Nhất là khí tức chí dương do thanh sắc liệt diễm tản ra, không cần nếm thử cũng đã biết đủ khả năng khắc chế chính mình.
Đệ tử của chưởng hình sử quà nhiên không tầm thường, hình dạng giết người không chớp mắt rất có phong phạm của chưởng hình sử. Ánh mắt u Yến nhìn về phía Dược Thiên Sầu càng phát ra cung kính.
Dược Thiên Sầu đưa mắt nhìn u Yến đang đứng, tuy rằng hắn chán ghét kẻ vong ân phụ nghĩa, nhưng ở ngay chỗ này tru sát Đào Hoa, nhiều ít có điểm vị đạo giết gà dọa khi, đây là muốn làm cấp cho nữ quỷ vương nhìn xem, thế nào cũng phải cho họ biết đệ tử chưởng hình sử cũng không phải là thứ ngồi không. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Hắn không khách khí đi tới ghế giữa chính đường ngồi xuống, nhìn hai người đứng bên dưới nói: "Nếu yêu vương và quỷ vương chấp chưởng nơi đây đều có mặt, có chuyện ta sẽ nói thăng. Lần này đến là có việc muốn tìm các ngươi hỗ trợ, ta cần một số linh thạch, không biết các ngươi có thể xuất ra bao nhiêu? "
Mộc Nương Tử cười nói: "Linh thạch đã chuẩn bị xong, tiên sinh hà tất phải tự minh chạy tới một chuyến. "
Dược Thiên Sầu nghe được sửng sốt hỏi: "Thế nào? Các ngươi biết ta muốn tới lấy linh thạch? "
Mộc Nương Tử và u Yến nhìn nhau, Mộc Nương Tử nghi hoặc nói: "Lúc Hạc Ly còn sống, từng hạ quy củ, lẽ nào tiên sinh không biết? "
"Không biết, là quy củ gì? "
Mộc Nương Tử giải thích: "Yêu Quỷ Vực tổng cộng phân chia thành ba trăm lãnh địa, mỗi lãnh địa đều có một yêu một quỷ cùng chấp chưởng, vì vậy Hạc Ly hạ xuống quy củ, mỗi lãnh địa mỗi tháng phải nộp lên một vạn thượng phẩm linh thạch, người chấp chưởng ba trăm lãnh địa mỗi đầu tháng sẽ phái người đưa linh thạch đến ven Thiên Lý Hồ, Hạc Ly sẽ thống nhất lấy đi, không cần tiên sinh đi tới từng nhà để thu. "
"Cái gì? " Dược Thiên Sầu cà kinh kêu lên: "Mỗi lãnh địa mỗi tháng chỉ nộp lên một vạn thượng phẩm linh thạch? " Trong ngực hắn còn chưa nói ra, mẹ nó! Không phải đang lừa dối lão tử chứ! Địa bàn một lãnh địa lớn đến dọa người, mỗi tháng chi cung cấp một vạn mà các ngươi cũng có thể lấy ra được.
U Yến hành lễ nói: "Tiên sinh nghĩ có gì không thích họp? "
"Không phải là không thích họp, chỉ là.. Dược Thiên Sầu sờ cằm do dự một lúc, nói: "Mỗi lãnh địa mỗi tháng chì nộp lên một vạn thượng phẩm linh thạch có phải là quá ít một chút hay không? "
Mộc Nương Tử nói: "Tiên sinh muốn lập lại quy củ một lần nữa? Vậy tiên sinh nghĩ mỗi tháng cần nộp lên trên bao nhiêu mới thích họp? "
"Cái này sao... " Dược Thiên Sầu âm thầm tính toán, ba trăm lãnh địa, mỗi tháng một vạn xác thực quá ít một chút, một năm tổng cộng chi được hơn ba ngàn vạn, còn không bằng minh bán hai gốc Thất Tinh Huyết Lan, nếu như lật tay một trăm lần, một năm còn tới ba mươi triệu, vậy kiếm lớn. Hắn suy nghĩ một chút nói: "Các ngươi xem, từng lành địa mỗi tháng nộp lên trên một trăm vạn thế nào? "
"Cái gì.. . Một trăm vạn.. Mộc Nương Tử và u Yến cùng la hoảng lên, vẻ mặt khó có thể tin.
Sắc mặt Dược Thiên Sầu nhất thời sầm xuống, hừ lạnh nói: "Thế nào? Lẽ nào một trăm vạn rất nhiều sao? "
"Xác thực nhiều lắm, phỏng chừng đại đa số lãnh địa đều giao không nổi. " Mộc Nương Tử lắc đầu cười khổ nói: "Tiên sinh khả năng có điều chẳng biết, linh thạch ở trong Yêu Quỷ Vực là khan hiếm nhất, tựa như khối lãnh địa của hai người chúng ta, một năm cộng lại cũng rất khó gom được một trăm vạn thượng phâm linh thạch, tiên sinh muốn chúng ta giao ra một trăm vạn một tháng, đây.. , không phải chúng ta không
Muốn giao, thật sự là chúng ta không cách nào giao ra được. "
Dược Thiên Sầu ngẩn người, hồ nghi nói: "Yêu Quỷ Vực lại nghèo như vậy? "
Ờ trong ấn tượng của hắn, Yêu Quỷ Vực không chỉ có đủ loại linh thảo phong phú, linh thạch lẽ ra cũng phải rất nhiều mới đúng, nhớ năm xưa, hắn ở tại Yêu Quý Vực không chi lấy được một đống lớn cực phẩm linh thạch, thậm chí tuyệt phẩm cũng đều lấy tới, ngay cả thượng phẩm linh thạch hắn cũng lười đi đào, thế nào khả năng mỗi yêu vương quỷ vương một phương mỗi tháng chi lấy ra một trăm vạn thượng phẩm linh thạch cũng lấy không được.
Mộc Nương Tử cười khổ nói: "So sánh với nhân gian mà nói, Yêu Quỷ Vực xác thực rất nghèo, đồng dạng là yêu tu, ở tu vi ngang nhau, thời gian tiêu hao trong tu luyện của yêu tu tại Yêu Quỷ Vực càng lâu hơn, thậm chí còn gấp vài lần, may mắn chính là linh khí bên trong Yêu Quỷ Vực lại sung túc hơn nhân gian. "
Lần này Dược Thiên Sầu có chút buồn bực, tin tưởng hai nàng còn không có lá gan dám lừa gạt hắn, xem ra kế hoạch phát tài của mình đã bị ngâm nước nóng. Hắn có điểm không cam lòng hỏi: "Lẽ nào mỗi khối lãnh địa đều nghèo như vậy, không có nơi nào có nhiều chút sao? "
"Điều này không nhất định, lãnh địa có vận khí tốt có thể ngẫu nhiên phát hiện tân quáng còn chưa bị khai thác, nhưng loại cơ suất này rất nhỏ, Yêu Quỷ Vực dù sao đã tồn tại nhiều năm như vậy, hơn nữa ti lệ tu hành còn vượt xa nhân gian, dù khai thác tân quáng, tỉ lệ gánh vác cũng thật lớn. Cho nên nói, linh thạch quáng còn chưa bị phát giác thật ra rất ít, đại khái các lãnh địa đều tìm kiếm linh thạch còn sót lại trong một số linh thạch quáng cũ xưa mà thôi. " Mộc Nương Tử giải thích.
Xem ra ngày trước có thể gặp được linh thạch quáng chỉ là xảo ngộ, Dược Thiên Sầu ngồi nơi đó trầm mặc hết lời để nói, lúc này hắn phi thường nhớ thương mấy ngàn vạn thượng phẩm linh thạch bị Võ gia nuốt mất. Một lúc lâu, hắn đành bất đắc dĩ nói: "Đã như vậy, tất cả cử làm theo quy củ trước đây đi! "
Nhìn sắc trời bên ngoài một chút, đã trở nên trắng, đánh giá đã qua một ngày đêm, minh còn phải chạy trở về lo trồng trọt, cách đầu tháng còn lại vài ngày, linh thạch bón cho Khuyết Diễm Huyền Quả không thể thiếu được, xem ra chính mình còn phải đào vốn riêng bù lấp vài ngày. Bỏ đi, có ít, nhưng một năm cũng có ba ngàn sáu trăm vạn, trừ ra số cần dùng, minh cũng còn kiếm được hơn ba ngàn vạn. Hắn chì đành an ủi mình như thế, vô tình đứng lên khoát khoát tay nói: "C頮hư vậy đi, ta còn có việc, phải chạy trở về. "
Tâm tình hạ thấp hắn cũng không ngẫm lại, một năm ba ngàn vạn dù đặt trong tu chân giới nhân gian, lại có mấy môn phái có thể kiếm được? Hẳn là nên thấy đủ mới đúng. Thế nhưng hắn là người đã quen nhìn thấy đồng tiền lướn, thiếu tiền dĩ nhiên không khởi nổi tinh thần.
"Tiên sinh. " Mộc Nương Tử đi tới hành lễ nói: "Ta vừa nhận được tin, những yêu vương và quỷ vương ở những lãnh địa gần bên nghe nói có tiên sinh ở đây, đang nhanh chóng chạy tới, muốn bái kiến tiên sinh, có lãnh địa thậm chí còn chuẩn bị lễ gặp mặt cho tiên sinh, tiên sinh có nên chờ một chút hay không? "
Dược Thiên Sầu liếc liếc mắt nhìn nàng, thầm nghĩ, mẹ nó! Nghèo đến mức linh thạch còn không có, còn có lễ gặp mặt tốt cái rắm gì, Yêu Quỷ Vực ngoại trừ linh thảo còn có được thứ gì a!
Nghĩ đến linh thảo, hắn hơi sửng sốt, đưa tay lấy ra ngọc điệp luyện đan, lại lấy ra một ngọc điệp còn ừống, tìm chút thời gian đem hình ảnh linh thảo trong ngọc điệp luyện đan phục chế lại một phần, giao cho Mộc Nương Tử nói: "Bên trong đây có chút hình ảnh linh thào, ngươi có thể phục chế ra vài phần, chuyển giao cho những yêu vương và quỷ vương khác, dặn dò họ lúc rảnh rỗi giúp ta thu thập, về phần lễ gặp mặt gì đó, ngươi giúp ta thu nhận trước, có cơ hội đưa tới cho ta. "
Tiếp nhận ngọc điệp, Mộc Nương Tử có chút kinh ngạc hỏi: "Lẽ nào tiên sinh biết luyện đan? "
"Điều này có gì kỳ quái đâu. " Dược Thiên Sầu vô lực phất tay nói: "Ta đi trước. " Hắn không biết, tại Yêu Quỷ Vực hầu như không có ai biết luyện đan, bằng không Yêu Quỷ Vực cũng không có nhiều linh thảo mà không có ai đi hái như vậy.
Mộc Nương Tử đưa mắt nhìn u Yến, hành lễ nói: "Trên đường sợ sẽ đụng phải nhừng kẻ không có mắt như Đằng lão quái, chúng ta tiễn tiên sinh. "
"Không cần! " Dược Thiên Sầu một minh đi ra đại đường, đưa lưng về hai nàng khoát tay nói: "Lão tử tâm tình không tốt, còn có tên nào không có mắt, lão tử lười nói nhiều vô ích, thấy một người giết một người. " Nói xong trường kiếm ra khỏi vỏ, đưa hắn bắn lên khoảng không bay đi...
/1255
|