Tinh Thần Châu

Chương 225: Kính lễ

/1255


Phù Tiên Đảo Vạn Phân Viên, trong khoảng thời gian này Phí Đức Nam thật khổ! Thật vất vả mới cải thiện được quan hệ cha con, hôm nay lại xuống dốc không phanh, đánh về nguyên hình. Phù Dung lại lần nữa xem phụ thân như người xa lạ, thậm chí còn luôn luôn lảng tránh, không muốn thấy hắn. Nguyên nhân sự tinh tự nhiên do Dược Thiên Sầu bị trục xuất Phù Tiên Đảo. Phí Đức Nam cũng là lão thành tinh, tự nhiên cũng đã nhìn ra nữ nhi cùng tên hỗn đản đã gần gũi xác thịt, thế nhưng hắn không chịu cũng vô dụng, ai kêu nữ nhi thích hắn. Hắn chỉ đành mỗi ngày chuyển vòng trong tông môn, mong muốn có thể thu được một chút tin tức của tiểu tử kia.
 
Mấy ngày nay Phù Dung cũng không còn tâm tư đi tu luyện, suốt ngày nằm trên giường trong phòng, nhìn dây chuyền tử kim đờ ra, đây là Dược Thiên Sầu luyện chế cho nàng, dây chuyền tử sắc có một tiểu tinh cầu trong suốt như nước, bên trong hình cầu có một điểm nho nhỏ đỏ bừng, trông rất đẹp mắt. Dược Thiên Sầu từng nói cho nàng, màu đỏ tươi bên trong chính là một giọt máu của hắn, cũng không biết hắn làm sao bỏ vào được.
 
"Huynh không cần ta nữa sao? Huynh ném ta mặc kệ sao?" Phù Dung nhìn dây chuyền trong tay, thì thào tự nói, nước mắt lại thấm trớt chiếc gối trên đầu. Những lời này mấy ngày nay không biết nàng đã lặp lại bao nhiêu lần.
 
"Ai không cần nàng vậy?" Trong phòng đột nhiên xuất hiện một thanh âm quen thuộc. Phù Dung quay đầu vừa nhìn, Dược Thiên Sầu một thân hắc y, đầu đội mũ dưa đang đứng nhìn nàng cười hắc hắc không ngừng. Phù Dung bật người ngồi dậy, lau đôi mắt, còn tưởng rằng mình đang nhìn lầm. Dược Thiên Sầu cạc cạc cười nói: "Thế nào? Ngay cả lão công cũng không nhận thức sao?"
 
"Dược Thiên Sầu!" Ánh mắt Phù Dung sáng lên, lúc này đề trần đôi chân từ trên giường chạy xuống, trực tiếp nhảy lên trên người Dược Thiên Sầu, ôm chặt không tha, vùi đầu khóc ô ô liên tục. Dược Thiên Sầu dùng hai tay ôm mông nàng sờ sờ, tấm tắc nói: "Thế nào lại thấy khớp xương rồi? Có phải thời gian dài không có thứ đó? Không thư thái như lúc mò trước đây."
 
Nghe vậy, Phù Dung cũng không khóc được nữa, hoa một tiếng từ trên người hắn tuột xuống tới, tự mình dùng tay sờ sờ, nhíu mày nói: "Hình như là gầy một chút, huynh không thích sao?"
 
"Ai!" Dược Thiên Sầu thở dài một tiếng, ôm nàng bế xốc lên đến giường đặt xuống, chính hắn ngồi xổm xuống, nắm lấy đôi chân vừa đạp dơ trên mặt đất của nàng, cẩn thận tỉ mỉ giúp nàng phủi sạch sẽ, cầm lấy đôi giày giúp nàng mang vào, vừa nói: "Phù Dung nhà tay đẹp thì xinh đẹp, thế nhưng nếu gầy ốm như cây củi thì không đẹp nữa, sau này nhớ kỹ phải ăn nhiều một chút, đừng tưởng rằng tới Kết Đan kỳ không ăn gì thì được, nàng xem những lão già ở Phù Tiên Đảo bình thường không chịu ăn gì không? Già thì không nói, còn gầy ốm, nàng nghĩ nàng biến thành như vậy đẹp mắt không? Dù sao ta không thích đâu."
 
Phù Dung ngẫm nghĩ lời hắn nói, nhớ lại những gương mặt khô gầy hiện lên trong đầu, nếu như chính mình cũng biến thành như vậy...Phù Dung ngẫm lại cũng sợ hãi, vội vàng gật đầu nói: "Sau này ta ăn nhiều một chút là được, huynh cũng mang ta đi cùng đi!"
 
"Ách..." Sắc mặt Dược Thiên Sầu có chút co quặp, mang nàng theo không khó, then chốt là hôm nay bên trong Ô Thác Châu đã có một Khúc Bình Nhi, nơi Bạch Tố Trinh thì không có vấn đề, nhưng không biết Khúc Bình Nhi cùng Phù Dung hai người gặp mặt sẽ có phản ứng ra sao? Chính mình tạm thời đừng cho hai nàng gặp mặt mới tốt. Sau khi hiểu rõ, thần tình hắn bỗng nhiên nghiêm túc lên, ngồi xuống cạnh nàng nói: "Phù Dung, ta muốn nàng giúp ta một chuyện!"
 
Phù Dung lúc nãy còn đang khóc hi lý rầm, hiện tại có Dược Thiên Sầu bên người, giống như thay đổi thành một người khác, hưng phấn gật đầu nói: "Muốn ta hỗ trợ cái gì? Muốn hạt giống linh thảo sao? Ta đi tìm phụ thân hỏi, hắn không cho ta sẽ giúp huynh trộm là được." ở trong ấn tượng của nàng, mỗi lần hắn muốn nàng giúp đỡ cũng chỉ là đi lấy hạt giống linh thảo mà thôi.
 
Sắc mặt Dược Thiên Sầu lại co quặp, chỉ bằng tu vi của nàng mà cũng có thể trộm đồ từ trong Vạn Phân Viên ra sao? Cũng nhờ lão gia hỏa Phí Đức Nam mắt nhắm mắt mở thôi. Hắn ho khan một tiếng, thận trọng nói: "Không phải nhờ nàng giúp chuyện này, ta muốn nàng ở lại Phù Tiên Đảo giúp ta nằm vùng."
 
"Cái gì là nằm vùng?" Phù Dung mở to hai mắt kinh ngạc nói. Dược Thiên Sầu lộ ra hình dạng như rất quan trọng, ghé tai nói nhỏ bên tai nàng. Sau khi Phù Dung nghe xong, thần tình cũng trở nên nghiêm túc lên, gật đầu nói: "Huynh yên tâm đi! Bên Phù Tiên Đảo có tin tức gì ta nhất định toàn bộ nhớ kỹ, chờ khi huynh tới ta sẽ nói cho huynh nghe."
 
"Ân! Vậy chuyện ở đây ta giao cho nàng, ta đi trước." Dược Thiên Sầu đứng dậy nói.
 
"Chờ một chút!" Phù Dung ôm cổ hắn, có điểm ngại ngùng nhẹ giọng nói: "Huynh không muốn ta sao?" Dược Thiên Sầu giật mình, lập tức liền hiểu, ai nha! Nha đầu này trước kia thì sợ, hiện tại nếm mùi biết vị rồi. Hắn quan sát bốn phía, hắc hắc cười nói: "Ngay ở đây sao? Có phương tiện không a! Vạn nhất bị người khác nghe được thật không tốt." Phù Dung cắn cắn môi, đỏ mặt nói: "Chúng ta không lớn tiếng là được."
 
"Như vậy a!" Dược Thiên Sầu gật đầu, miệng kề sát tai nàng âm hiềm cười nói: "Chúng ta thử xem?" Trong miệng thì khách khí, kỳ thực đôi tay đã rất tự giác giúp Phù Dung cởi áo, tháo đai lưng...
 
Dược Thiên Sầu quay về Ô Thác Châu liền trực tiếp tới phòng Quan Vũ trong quân doanh, tiếp nhận trang phục màu đen do Quan Vũ đưa qua, vừa thay vừa hỏi: "Phương án tác chiến vừa chế định đã diễn luyện thế nào rồi?"
 
"Không thành vấn đề!" Quan Vũ dùng giọng nói như hồi báo: "Dựa theo yêu cầu của ngươi, hoàn toàn dùng tiêu chuẩn tốc chiến tốc thắng để huấn luyện. Bên chỗ Trần Phong cũng theo yêu cầu của ngươi cung cấp đủ Hồi Khí Đan, đã phát trên tay mỗi bộ đội, túi trữ vật mỗi người cũng có dung lượng hai ba gian phòng."
 
"Tốt." Dược Thiên Sầu gật đầu, còn nói thêm: "Lần trước ta đưa tới hơn một trăm người đã an bài xong chưa?"
 
"Đã bắt đầu tu luyện, công pháp cơ sở tu luyện chủ yếu dùng pháp quyết của Phù Tiên Đảo là chính. Bên chỗ Trần Phong mới luyện chế Nạp Khí Đan cũng đã phân phát xuống dưới, có thể cho bọn họ mau chóng tiến nhấp Luyện Khí kỳ. Thủ hạ của Bạch tỷ cũng đang trồng đại lượng linh thảo luyện chế Trúc Cơ Đan, bên chỗ Trần Phong cũng bắt đầu luyện chế Trúc Cơ Đan rồi, tin tưởng khi bọn hắn đạt tới Luyện Khí thấp cấp, toàn bộ đều có thể đột phá Trúc Cơ kỳ." Quan Vũ hồi báo. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
 
Dược Thiên Sầu suy nghĩ một chút hồi báo nói: "Những ai tuổi tác quá lớn, sau khi đột phá Trúc Cơ kỳ để cho bọn họ đi khai hoang trồng trọt! Dù sao tuổi tác lớn, hiện tại mới bắt đầu tu luyện cũng đã quá muộn, tiếp tục tu luyện cũng không có đột phá gì quá lớn, để cho bọn họ tự tại sống lâu thêm vài năm, chuyện đánh giết không thích họp đâu. Vừa vặn lại có thể giải quyết cục diện khẩn trương cung cấp thực vật ở đây của chúng ta, chúng ta tận lực tự cấp tự túc thôi! Đỡ phải đi ra bên ngoài mua đồ ăn hay thực vật, có cơ hội ta đưa thêm người đến."
 
"Đã biết." Quan Vũ gật đầu nói.
 
Dược Thiên Sầu thay quần áo chợt dừng lại, trầm giọng nói: "Lần này xuất chiến, ngươi nên chuẩn bị tâm lý, chỉ sợ nhất định không tránh được thương vong."
 
"Ta minh bạch. Chiến tranh không có khả năng không chết người." giọng nói Quan Vũ có điểm nặng nề.
 
Thay xong một thân trang phục màu đen, hai người cùng hướng nơi tác chiến quân doanh đi đến, bên trong có một chiếc bàn dài, các liên trưởng, cai trưởng đều đã sớm cung kính bồi tiếp, vừa thấy hai người tiến đến, có người hô to: "Đứng lên!"
 
Tất cả đều "bá" một tiếng đứng dậy, hướng Dược Thiên Sầu chào theo nghi thức quân đội tiêu chuẩn, cùng kêu lên: "Thủ lĩnh!"
 

/1255

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status