Mọi người không khỏi đưa mắt nhìn về phía Dược Thiên Sầu. Lời là hắn nói, đạo lý là hắn giảng, tự nhiên muốn nhìn xem phản ứng của hắn như thế nào. Dù sao cũng chẳng ai biết chân tướng rõ ràng, nếu hắn ra giá thì rất có khả năng là đang lừa gạt mọi người.
Dược Thiên Sầu nhắm mắt dưỡng thần, trên dưới đài cũng hoàn toàn yên tĩnh, ở bên trên, Võ Thái âm thầm than thở, một bút mua bán tốt thế nhưng lại vì một người mua ảnh hưởng. Dưới đài, vài người miên man suy nghĩ xong, cũng có không ít kẻ hoài nghi Dược Thiên Sầu không đủ tiền, nên cố tình quấy rối, cho nên nghe thấy thanh âm ho: "Ba trăm vạn!"
Một người mở miệng, tất cả chúng nhân đều tỉnh ngộ. Đầu tiên chậu hoa này đúng là Thất Tinh Huyết Lan không thể nghi ngờ, dù sao mua về tranh công cũng tốt, về phần bao nhiêu năm nó kết trái đều chẳng quan hệ, chẳng nhẽ còn trông chờ vào ngày nào đó tìm đủ phối phương luyện chế ra Thất Khiếu Linh Lung Đan sẽ có phần của mình ở trong đó sao? Quản chi lời của hắn, chỉ cần các nguyên lão trong tông môn cao hứng là được rồi. Đây cũng là một cái công lớn!
"Ba trăm mười vạn!" Lúc này đã có người cạnh tranh.
"Ba trăm hai mươi vạn Ba trăm năm mươi vạn...Bốn trăm vạn..." Nhất thời
Thanh âm bốn phía xung quanh vang lên hết đợt này đến đợt khác. Giá cả cũng dần dần nâng lên cao, trên đài dung nhan sầu khổ của Võ Thái xem ra đã có chút khởi sắc.
Mấy người Tất Tử Thông liếc mắt nhìn Dược Thiên Sầu vẫn lãnh đạm, thầm nghĩ quả nhiên hắn không còn tiền, nếu không đã xuất ra đòn phủ đầu rồi. Suy nghĩ của Võ Lập Tuyết cùng mấy người anh trai cũng giống nhau, nhìn thẻ bài trong tay mọi người xung quanh náo nhiệt giờ lên, nàng nhẹ nhàng thở dài ra một hơi. Lúc này nàng đang nhớ tới phần trăm của buổi đấu giá, nên tự nhiên là hi vọng giá càng cao càng tốt, đôi mắt tròn to cũng không ngừng vận chuyển!
Nghe tiếng mãi giá càng lúc càng cao, Dược Thiên Sầu nhận ra ánh mắt của Võ Lập Tuyết đã chuyển dời đi xem náo nhiệt và trợn mắt đánh giá động tĩnh xung quanh. Nhìn bộ dạng này đại khái cũng đoán ra suy nghĩ trong đầu của nàng. Đúng là cái thứ nữ nhân ngực to nhưng không có đầu óc. Dược Thiên Sầu mỉm cười, hai mắt nhắm nghiền thầm nghĩ như vậy càng tốt! Tràng cảnh chấn động càng lớn, thì tứ đại gia tộc sẽ càng trọng thị chính mình. Tiền là thứ vương bát đản, nhưng không tiêu ở trên đao của ta, ta cũng không đau lòng! Hắn thầm an ủi ở trong lòng chính mình một câu.
Khi giá tiền vượt qua năm trăm vạn thì những thanh âm cạnh phách cũng đã giảm đi hơn một nửa, còn lại ở đây phỏng chừng đều là những môn phái thượng hào trong tu chân giới. Phù Tiên Đảo - Đồng Phương Trường Ngạo và Vạn Ma Cung - Cừu Vô Oán đều đang rất lãnh đạm, hai người đồng dạng quyết tâm mua cho được chậu Thất Tinh Huyết Lan này, bất quá hiện giờ có vè như, người cạnh phách vẫn còn nhiều. Tuy nhiên hai người họ đều đã tính toán xong kế hoạch bộ ngựa bắt ve. Chim sẻ rình mồi ở trong đầu.
Khi giá tiền xuất huyết lên đến tám trăm vạn, thì người cạnh phách đã chẳng còn mấy ai, chủ trì buổi đấu giá Võ Thái cũng khôi phục nụ cười tin tưởng ban đầu, ung dung khắp mọi nơi dưới trường đấu giá. Tới lúc giá tiền vượt qua chín trăm vạn thì chỉ còn năm người luân phiên, lại tăng giá lên đến một trăm ngàn! Cuối cùng tranh phong với nhau chỉ có ba người...
"Một ngàn ba trăm vạn!" giá này vừa xuất ra, thế kiềng ba chân lập tức trở thành độc lĩnh phong tôn, toàn trường không nghe thấy thanh âm nào, dường như thắng bại đã được phân định. Võ Thái thỏa mãn hô lớn: "Vị tiên sinh này ra giá một ngàn ba trăm vạn thượng phẩm linh thạch, còn ai tăng giá nữa không?"
Lúc này ánh mắt của một số người mua ở dưới tràng đều không quên liếc nhìn Dược Thiên Sầu, thấy hắn vẫn lãnh đạm, thầm nghĩ quả nhiên là hắn không còn tiền, lúc trước tất cả mọi người đã bị chính hắn lừa dối rồi.
Không ít người nhầm tính tổng giá trị hắn đắc thủ trong ba vòng, ngay cả một trăm ngàn đều chưa mang đủ, thì tâm tư không khỏi âm thầm kinh bỉ hành động giả bộ rộng rãi lúc trước của hắn. Chỉ riêng đám người Tất Tử Thông cùng Võ gia là không nghĩ như vậy, Dược Thiên Sầu so với những người ở đây, những người kia xuất thủ chính là dùng tiền vốn của tông môn, còn hắn chỉ dùng tiền vốn cá nhân, có thể xuất ra hơn tám trăm vạn thượng phẩm linh thạch ở tu chân giới liệu có được mấy người? Huống chi còn là thượng hạng linh thạch!
Dược Thiên Sầu đáy lòng cười lạnh, hai vị kia còn chưa lên tiếng nào ah! Ta không tin bọn họ sẽ không có tiền.
"Vị tiên sinh này ra giá một ngàn ba trăm vạn thượng phẩm linh thạch, có ai tăng giá không?" Võ Thái dò hỏi, nếu như xác định ba lần không thấy người hưởng ứng,
Thất Tinh Huyết Lan sẽ thuộc về chủ nhân mới.
"Một ngàn bốn trăm vạn!" Đang lúc mọi người tưởng thế cục đã định, thì bỗng dưng nghe thấy thanh âm tăng giá. Thanh âm này không phải của ai khác mà chính là Vạn Ma Cung - Cừu Vô Oán.
"Một ngàn bốn trăm mười vạn!" Người lúc trước tăng thêm mười vạn, có thể nghe ra thanh âm này có điểm miễn cưỡng.
"Một ngàn năm trăm vạn!" Cừu Vô Oán tăng giá. Thanh âm của người nọ nhất thời im bặt, chúng nhân tấm tắc không thôi, quả nhiên núi cao còn có núi cao hơn!
Đợi phía bên dưới yên tĩnh trở lại, Võ Thái nhìn bốn phía xung quanh cao giọng nói: "Vị này ra giá một ngàn năm trăm vạn, có ai tăng giá hơn không?"
"Một ngàn sáu trăm vạn!" Lúc này Đông Phương Trường Ngạo mới chịu xuất thủ, hắn không thể không ra giá cạnh phách, bởi vì trong Thiên Tâm Các trên Phù Tiên Đảo có không ít người tuổi già đại hạn gần kề, so với những môn phái khác càng cần Thất Tinh Huyết Lan hơn. Mặc kệ sau khi mua, nó có xuất hiện dị tượng đúng như trong truyền thuyết hay không, hắn nhất định phải hết sức cạnh tranh, nếu không quay về sẽ khó đối diện với đám chư lão trên Phù Tiên Đảo.
Nhãn tình trong khóe mắt của Dược Thiên Sầu sáng lên! Rốt cục đều muốn mạo hiểm rồi.
Cừu Vô Oán nhìn về phía Đông Phương Trường Ngạo. Hiện giờ có thể lão đã xác định người này chính là nhân vật đại biểu của Phù Tiên Đảo, cho nên tăng giá tiếp: "Một ngàn bảy trăm vạn!"
"Một ngàn tám trăm vạn!" Đông Phương Trường Ngạo cũng nâng giá, bản thân hắn cũng bắt đầu hoài nghi đối phương là người của Vạn Ma Cung.
"Một ngàn chín trăm vạn!" Cừu Vô Oán cắn răng truy đuổi. Bởi người sắp tới đại nạn trong Vạn Ma Cũng tuy rằng ít hơn Phù Tiên Đảo, nhưng cũng là không ít, áp lực đồng dạng rất lớn.
"Hai ngàn vạn!" giá tiền mà Đông Phương Trường Ngạo vừa xuất ra khỏi miệng, đã khiến cho mọi người ở dưới tràng chấn động. Mới vật phẩm thứ sáu mà đã xuất nhiều tiền như vậy, hai người này hẳn phải là người đại diện cho Phù Tiên Đảo cùng Vạn Ma Cung rồi.
Dược Thiên Sầu đồng dạng cũng thầm nghĩ, chẳng nhẽ hai lão vương bát đản này đúng là người của Phù Tiên Đảo cùng Vạn Ma Cung sao?
"Hai ngàn một trăm vạn!" Cừu Vô Oán vẫn nhẫn tâm tăng giá. Kì thực chậu Huyết Lan giá hai ngàn vạn là đã tới điểm mấu chốt của hắn, nhưng vừa nghĩ tới song phương một bên là Vạn Ma Cung, một bên là Phù Tiên Đảo! Hắn liền quyết định bất kể như thế nào cũng phải tăng giá thêm hai lần. Cho dù cuối cùng không lấy được, cũng sẽ khiến cho đối phương phải xuất huyết thực nhiều, bằng không sẽ nuốt không trôi nổi cơn tức này. Nguồn: http://truyenyy.com
"Hai ngàn hai trăm vạn!" Đông Phương Trường Ngạo không nhiều tâm tư như Cừu Vô Oán, chỉ nghĩ thứ này không đến hai ngàn năm trăm vạn hắn sẽ không bao giờ buông tha. Đương nhiên tiền vốn hùng hậu của Phù Tiên Đảo cũng là nguyên do trọng yếu nhất.
"Hai ngàn ba trăm vạn!" Đây là định mức tăng giá cuối cùng của Cừu Vô Oán. Nói xong câu này bản thân hắn cảm thấy thoải mái hơn không ít, thành hay bại liền phải xem lần này. Hắn đã tận lực, nói vậy mấy lão tổ tông trong Vạn Ma Cũng sau khi biết chuyện cũng sẽ không trách tội mình.
"Hai ngàn bốn trăm vạn!" Đông Phương Trường Ngạo đồng dạng cũng tăng giá một lần cuối. Nếu đối phương tăng thêm tiền, hắn sẽ bỏ qua!
Im lặng! Người kia không mở miệng nữa sao, chẳng nhẽ đã phân thắng bại rồi ư? Mọi người ở dưới tràng tim đập thình thịch, không dám tưởng tượng chậu Huyết lan này lại bán được cái giá trên trời như thế! Phù Tiên Đảo cùng Vạn Ma Cung quả nhiên là nhiều tiền lắm của.
Ngoài dự tính! Phi thường nằm ngoài dự tính! Võ Thái trên đài đồng dạng hơi thở cũng trầm trọng, mà ngay cả Võ Tứ Hải ngồi trong hậu trường cũng không nghĩ tới "Thất Tinh Huyết Lan" sẽ tăng lên đến mức giá này.
Thấy đã không có người cạnh phách, Võ Thái kích động nói: "Thất Tinh Huyết Lan, người mua số ba ra giá hai ngàn bốn trăm vạn thượng phẩm linh thạch, còn người nào tăng giá nữa không?"
Dược Thiên Sầu nhắm mắt dưỡng thần, trên dưới đài cũng hoàn toàn yên tĩnh, ở bên trên, Võ Thái âm thầm than thở, một bút mua bán tốt thế nhưng lại vì một người mua ảnh hưởng. Dưới đài, vài người miên man suy nghĩ xong, cũng có không ít kẻ hoài nghi Dược Thiên Sầu không đủ tiền, nên cố tình quấy rối, cho nên nghe thấy thanh âm ho: "Ba trăm vạn!"
Một người mở miệng, tất cả chúng nhân đều tỉnh ngộ. Đầu tiên chậu hoa này đúng là Thất Tinh Huyết Lan không thể nghi ngờ, dù sao mua về tranh công cũng tốt, về phần bao nhiêu năm nó kết trái đều chẳng quan hệ, chẳng nhẽ còn trông chờ vào ngày nào đó tìm đủ phối phương luyện chế ra Thất Khiếu Linh Lung Đan sẽ có phần của mình ở trong đó sao? Quản chi lời của hắn, chỉ cần các nguyên lão trong tông môn cao hứng là được rồi. Đây cũng là một cái công lớn!
"Ba trăm mười vạn!" Lúc này đã có người cạnh tranh.
"Ba trăm hai mươi vạn Ba trăm năm mươi vạn...Bốn trăm vạn..." Nhất thời
Thanh âm bốn phía xung quanh vang lên hết đợt này đến đợt khác. Giá cả cũng dần dần nâng lên cao, trên đài dung nhan sầu khổ của Võ Thái xem ra đã có chút khởi sắc.
Mấy người Tất Tử Thông liếc mắt nhìn Dược Thiên Sầu vẫn lãnh đạm, thầm nghĩ quả nhiên hắn không còn tiền, nếu không đã xuất ra đòn phủ đầu rồi. Suy nghĩ của Võ Lập Tuyết cùng mấy người anh trai cũng giống nhau, nhìn thẻ bài trong tay mọi người xung quanh náo nhiệt giờ lên, nàng nhẹ nhàng thở dài ra một hơi. Lúc này nàng đang nhớ tới phần trăm của buổi đấu giá, nên tự nhiên là hi vọng giá càng cao càng tốt, đôi mắt tròn to cũng không ngừng vận chuyển!
Nghe tiếng mãi giá càng lúc càng cao, Dược Thiên Sầu nhận ra ánh mắt của Võ Lập Tuyết đã chuyển dời đi xem náo nhiệt và trợn mắt đánh giá động tĩnh xung quanh. Nhìn bộ dạng này đại khái cũng đoán ra suy nghĩ trong đầu của nàng. Đúng là cái thứ nữ nhân ngực to nhưng không có đầu óc. Dược Thiên Sầu mỉm cười, hai mắt nhắm nghiền thầm nghĩ như vậy càng tốt! Tràng cảnh chấn động càng lớn, thì tứ đại gia tộc sẽ càng trọng thị chính mình. Tiền là thứ vương bát đản, nhưng không tiêu ở trên đao của ta, ta cũng không đau lòng! Hắn thầm an ủi ở trong lòng chính mình một câu.
Khi giá tiền vượt qua năm trăm vạn thì những thanh âm cạnh phách cũng đã giảm đi hơn một nửa, còn lại ở đây phỏng chừng đều là những môn phái thượng hào trong tu chân giới. Phù Tiên Đảo - Đồng Phương Trường Ngạo và Vạn Ma Cung - Cừu Vô Oán đều đang rất lãnh đạm, hai người đồng dạng quyết tâm mua cho được chậu Thất Tinh Huyết Lan này, bất quá hiện giờ có vè như, người cạnh phách vẫn còn nhiều. Tuy nhiên hai người họ đều đã tính toán xong kế hoạch bộ ngựa bắt ve. Chim sẻ rình mồi ở trong đầu.
Khi giá tiền xuất huyết lên đến tám trăm vạn, thì người cạnh phách đã chẳng còn mấy ai, chủ trì buổi đấu giá Võ Thái cũng khôi phục nụ cười tin tưởng ban đầu, ung dung khắp mọi nơi dưới trường đấu giá. Tới lúc giá tiền vượt qua chín trăm vạn thì chỉ còn năm người luân phiên, lại tăng giá lên đến một trăm ngàn! Cuối cùng tranh phong với nhau chỉ có ba người...
"Một ngàn ba trăm vạn!" giá này vừa xuất ra, thế kiềng ba chân lập tức trở thành độc lĩnh phong tôn, toàn trường không nghe thấy thanh âm nào, dường như thắng bại đã được phân định. Võ Thái thỏa mãn hô lớn: "Vị tiên sinh này ra giá một ngàn ba trăm vạn thượng phẩm linh thạch, còn ai tăng giá nữa không?"
Lúc này ánh mắt của một số người mua ở dưới tràng đều không quên liếc nhìn Dược Thiên Sầu, thấy hắn vẫn lãnh đạm, thầm nghĩ quả nhiên là hắn không còn tiền, lúc trước tất cả mọi người đã bị chính hắn lừa dối rồi.
Không ít người nhầm tính tổng giá trị hắn đắc thủ trong ba vòng, ngay cả một trăm ngàn đều chưa mang đủ, thì tâm tư không khỏi âm thầm kinh bỉ hành động giả bộ rộng rãi lúc trước của hắn. Chỉ riêng đám người Tất Tử Thông cùng Võ gia là không nghĩ như vậy, Dược Thiên Sầu so với những người ở đây, những người kia xuất thủ chính là dùng tiền vốn của tông môn, còn hắn chỉ dùng tiền vốn cá nhân, có thể xuất ra hơn tám trăm vạn thượng phẩm linh thạch ở tu chân giới liệu có được mấy người? Huống chi còn là thượng hạng linh thạch!
Dược Thiên Sầu đáy lòng cười lạnh, hai vị kia còn chưa lên tiếng nào ah! Ta không tin bọn họ sẽ không có tiền.
"Vị tiên sinh này ra giá một ngàn ba trăm vạn thượng phẩm linh thạch, có ai tăng giá không?" Võ Thái dò hỏi, nếu như xác định ba lần không thấy người hưởng ứng,
Thất Tinh Huyết Lan sẽ thuộc về chủ nhân mới.
"Một ngàn bốn trăm vạn!" Đang lúc mọi người tưởng thế cục đã định, thì bỗng dưng nghe thấy thanh âm tăng giá. Thanh âm này không phải của ai khác mà chính là Vạn Ma Cung - Cừu Vô Oán.
"Một ngàn bốn trăm mười vạn!" Người lúc trước tăng thêm mười vạn, có thể nghe ra thanh âm này có điểm miễn cưỡng.
"Một ngàn năm trăm vạn!" Cừu Vô Oán tăng giá. Thanh âm của người nọ nhất thời im bặt, chúng nhân tấm tắc không thôi, quả nhiên núi cao còn có núi cao hơn!
Đợi phía bên dưới yên tĩnh trở lại, Võ Thái nhìn bốn phía xung quanh cao giọng nói: "Vị này ra giá một ngàn năm trăm vạn, có ai tăng giá hơn không?"
"Một ngàn sáu trăm vạn!" Lúc này Đông Phương Trường Ngạo mới chịu xuất thủ, hắn không thể không ra giá cạnh phách, bởi vì trong Thiên Tâm Các trên Phù Tiên Đảo có không ít người tuổi già đại hạn gần kề, so với những môn phái khác càng cần Thất Tinh Huyết Lan hơn. Mặc kệ sau khi mua, nó có xuất hiện dị tượng đúng như trong truyền thuyết hay không, hắn nhất định phải hết sức cạnh tranh, nếu không quay về sẽ khó đối diện với đám chư lão trên Phù Tiên Đảo.
Nhãn tình trong khóe mắt của Dược Thiên Sầu sáng lên! Rốt cục đều muốn mạo hiểm rồi.
Cừu Vô Oán nhìn về phía Đông Phương Trường Ngạo. Hiện giờ có thể lão đã xác định người này chính là nhân vật đại biểu của Phù Tiên Đảo, cho nên tăng giá tiếp: "Một ngàn bảy trăm vạn!"
"Một ngàn tám trăm vạn!" Đông Phương Trường Ngạo cũng nâng giá, bản thân hắn cũng bắt đầu hoài nghi đối phương là người của Vạn Ma Cung.
"Một ngàn chín trăm vạn!" Cừu Vô Oán cắn răng truy đuổi. Bởi người sắp tới đại nạn trong Vạn Ma Cũng tuy rằng ít hơn Phù Tiên Đảo, nhưng cũng là không ít, áp lực đồng dạng rất lớn.
"Hai ngàn vạn!" giá tiền mà Đông Phương Trường Ngạo vừa xuất ra khỏi miệng, đã khiến cho mọi người ở dưới tràng chấn động. Mới vật phẩm thứ sáu mà đã xuất nhiều tiền như vậy, hai người này hẳn phải là người đại diện cho Phù Tiên Đảo cùng Vạn Ma Cung rồi.
Dược Thiên Sầu đồng dạng cũng thầm nghĩ, chẳng nhẽ hai lão vương bát đản này đúng là người của Phù Tiên Đảo cùng Vạn Ma Cung sao?
"Hai ngàn một trăm vạn!" Cừu Vô Oán vẫn nhẫn tâm tăng giá. Kì thực chậu Huyết Lan giá hai ngàn vạn là đã tới điểm mấu chốt của hắn, nhưng vừa nghĩ tới song phương một bên là Vạn Ma Cung, một bên là Phù Tiên Đảo! Hắn liền quyết định bất kể như thế nào cũng phải tăng giá thêm hai lần. Cho dù cuối cùng không lấy được, cũng sẽ khiến cho đối phương phải xuất huyết thực nhiều, bằng không sẽ nuốt không trôi nổi cơn tức này. Nguồn: http://truyenyy.com
"Hai ngàn hai trăm vạn!" Đông Phương Trường Ngạo không nhiều tâm tư như Cừu Vô Oán, chỉ nghĩ thứ này không đến hai ngàn năm trăm vạn hắn sẽ không bao giờ buông tha. Đương nhiên tiền vốn hùng hậu của Phù Tiên Đảo cũng là nguyên do trọng yếu nhất.
"Hai ngàn ba trăm vạn!" Đây là định mức tăng giá cuối cùng của Cừu Vô Oán. Nói xong câu này bản thân hắn cảm thấy thoải mái hơn không ít, thành hay bại liền phải xem lần này. Hắn đã tận lực, nói vậy mấy lão tổ tông trong Vạn Ma Cũng sau khi biết chuyện cũng sẽ không trách tội mình.
"Hai ngàn bốn trăm vạn!" Đông Phương Trường Ngạo đồng dạng cũng tăng giá một lần cuối. Nếu đối phương tăng thêm tiền, hắn sẽ bỏ qua!
Im lặng! Người kia không mở miệng nữa sao, chẳng nhẽ đã phân thắng bại rồi ư? Mọi người ở dưới tràng tim đập thình thịch, không dám tưởng tượng chậu Huyết lan này lại bán được cái giá trên trời như thế! Phù Tiên Đảo cùng Vạn Ma Cung quả nhiên là nhiều tiền lắm của.
Ngoài dự tính! Phi thường nằm ngoài dự tính! Võ Thái trên đài đồng dạng hơi thở cũng trầm trọng, mà ngay cả Võ Tứ Hải ngồi trong hậu trường cũng không nghĩ tới "Thất Tinh Huyết Lan" sẽ tăng lên đến mức giá này.
Thấy đã không có người cạnh phách, Võ Thái kích động nói: "Thất Tinh Huyết Lan, người mua số ba ra giá hai ngàn bốn trăm vạn thượng phẩm linh thạch, còn người nào tăng giá nữa không?"
/1255
|