Chương 129: Giao côn thịt cho em, hầu hạ cho tốt!
“Ân… A… A…” Vừa mới bắt đầu, Tiếu Dao không ngừng rêи rỉ, tựa hồ thực hưởng thụ nam nhân đùa bỡn.
Cô thậm chí còn nương theo ngón tay của nam nhân thọc vào rút ra, vặn vẹo hai иɦũ ɦσα, đón ý hùa theo động tác của hắn.
Nhưng khi nghe thấy Quân Dạ Huyền nói, thân thể càng run rẩy dữ dội, ngay cả tiểu huyệt cũng không tự giác cắn thật chặt.
Quân Dạ Huyền rõ ràng cảm giác được hô hấp của nữ nhân càng nặng thêm, nhưng, thực mau Tiếu Dao liền khôi phục bộ dáng ɖâʍ đãng.
“Có… Rất nhiều, rất nhiều… Ân a…” Tiếu Dao lại lần nữa nhắm lại hai tròng mắt, bắt lấy hai иɦũ ɦσα, không ngừng chà đạp.
Làm cô cao trào đi, chỉ có lúc cao trào, mới có thể quên được tất cả.
Thân thể này có phải hay không lại sẽ cắm vào một cái côn thịt của nam nhân khác, trừ bỏ hắn, còn sẽ có rất nhiều, đời này, muốn thoát khỏi hiện tại hẳn là rất khó.
Tựa hồ, trừ phi chết, Tiếu Dao căn bản không thể nghĩ ra được biện pháp để giải thoát.
Nhưng, tìm chết lại là biện pháp ngu xuẩn nhất trêи thế giới, Anh Tử cùng Nhất Phi còn đang kiên trì, cô làm sao có thể tự sa ngã!
Cho nên, chỉ có ép buộc chính mình trở nên vô tình, liền sẽ không lại để ý cái gì nữa.
Nữ nhân này đang khổ sở? Quân Dạ Huyền không khỏi nhăn nhăn mày.
Kia đến tột cùng là cái tổ chức gì, Tiếu Dai tiếp cận mình vì mục đích gì?
Điểm mấu chốt nhất, Quân Dạ Huyền lại không rõ, vì cái gì nha đầu này hôm nay lại thay đổi nhanh như vậy?
Từ huyệt nhỏ đem ngón tay rút ra, Quân Dạ Huyền duỗi tay, bỏ vào trong miệng nữ hài.
Miệng Tiếu Dao đang hàm chứa ngón tay bị vấy bẩn của nam nhân, chậm rãi ɭϊếʍ láp, giống như muốn đem ɖâʍ thủy ở trêи ᘻút̼ vào sạch sẽ.
Cô nhìn người trước mặt, sắc mặt đã sớm nhiễm nồng đậm tình ɖu͙ƈ, ánh mắt càng là có thể câu hồn.
Quân Dạ Huyền nhìn Tiếu Dao mà cong cong môi, một lát sau, mới đưa tay từ trong miệng nữ nhân lấy ra tới.
Tay to đi xuống, Quân Dạ Huyền cởi bỏ thắt lưng.
“Giao côn thịt cho em, hầu hạ cho tốt!”
Lời nói vừa xong Quân Dạ Huyền đem dây lưng rút ra, bắt lấy tay nữ hài, đặt nó ở bụng dưới.
Hắn tùy ý đẩy, làm cho cái bàn cách xa xa một chút.
Nhìn nữ nhân đang thẳng đứng, Quân Dạ Huyền lại lần nữa cong cong môi.
“Không làm à?”
Thân thể đột nhiên có cảm giác ớn lạnh, nhưng, Tiếu Dao cũng thực mau khiến cho chính mình tiếp nhận hết thảy.
“Đương nhiên, sẽ.” Cô nửa ngồi xổm xuống, đôi tay đặt ở trêи quần Quân Dạ Huyền.
Tay nhỏ mở ra nút quần, lại đem khóa kéo kéo xuống dưới.
Nhìn qυầи ɭσ"ȶ cơ hồ bị nứt vỡ, Tiếu Dao không khó tưởng tượng côn thịt nam nhân đến tột cùng có bao nhiêu lớn.
“A! Tứ thiếu, côn thịt anh…” Đôi tay như trân bảo, cách qυầи ɭσ"ȶ cầm côn thịt, Tiếu Dao ngước mắt nhìn Quân Dạ Huyền liếc mắt một cái.
“Rất lớn!” Bổ sung thêm một câu, cô hơi hơi cong cong môi, đem qυầи ɭσ"ȶ thật cẩn thận kéo xuống.
Côn thịt lớn tựa như có linh tính, được giải phóng lập tức từ bên trong bắn ra tới, đánh vào trêи khuôn mặt nhỏ của Tiếu Dao.
“Wow! Quá lớn!” Tiếu Dao cảm thán.
Điều làm cô bất ngờ hơn chính là, côn thịt lớn Quân Dạ Huyền cư nhiên cũng đẹp như hắn, tuy rằng không phấn nộn như cái kia của Nam Cung Tịch, nhưng cũng là tuyệt đối cực phẩm.
Vừa to vừa dài, lớp da còn láng như vậy, thực sự có chút mới lạ.
Đôi tay đem côn thịt nắm, Tiếu Dao ngước mắt lại nhìn Quân Dạ Huyền liếc mắt một cái, nhấp môi mỉm cười.
“Không nghĩ tới Tứ thiếu ngày thường cũng rất sẽ bảo dưỡng.”
Tiếu Dao hì hì cười, cúi đầu, trực tiếp vươn đầu lưỡi mềm như bông, ɭϊếʍ xuống quy đầu của côn thịt.
“A, hương vị cũng không tồi!”
Lời nói vừa ra, Tiếu Dao lại lần nữa ngước mắt nhìn Quân Dạ Huyền.
Thân thể hắn càng thêm căng thẳng, hơi thở cũng càng ngày càng hỗn loạn, cho dù sắc mặt vẫn như thường, Tiếu Dao vẫn là có thể nhìn ra tới.
Nếu Tứ thiếu không cần tiểu huyệt này, chỉ cần mình dùng miệng giúp hắn hút ra tới cũng không tồi.
Hoa huyệt chịu không nổi là thật sự, nhưng, ít nhất đêm nay có thể tránh thoát vận mệnh thêm một người nam nhân nữa thao huyệt.
“Ân… A… A…” Vừa mới bắt đầu, Tiếu Dao không ngừng rêи rỉ, tựa hồ thực hưởng thụ nam nhân đùa bỡn.
Cô thậm chí còn nương theo ngón tay của nam nhân thọc vào rút ra, vặn vẹo hai иɦũ ɦσα, đón ý hùa theo động tác của hắn.
Nhưng khi nghe thấy Quân Dạ Huyền nói, thân thể càng run rẩy dữ dội, ngay cả tiểu huyệt cũng không tự giác cắn thật chặt.
Quân Dạ Huyền rõ ràng cảm giác được hô hấp của nữ nhân càng nặng thêm, nhưng, thực mau Tiếu Dao liền khôi phục bộ dáng ɖâʍ đãng.
“Có… Rất nhiều, rất nhiều… Ân a…” Tiếu Dao lại lần nữa nhắm lại hai tròng mắt, bắt lấy hai иɦũ ɦσα, không ngừng chà đạp.
Làm cô cao trào đi, chỉ có lúc cao trào, mới có thể quên được tất cả.
Thân thể này có phải hay không lại sẽ cắm vào một cái côn thịt của nam nhân khác, trừ bỏ hắn, còn sẽ có rất nhiều, đời này, muốn thoát khỏi hiện tại hẳn là rất khó.
Tựa hồ, trừ phi chết, Tiếu Dao căn bản không thể nghĩ ra được biện pháp để giải thoát.
Nhưng, tìm chết lại là biện pháp ngu xuẩn nhất trêи thế giới, Anh Tử cùng Nhất Phi còn đang kiên trì, cô làm sao có thể tự sa ngã!
Cho nên, chỉ có ép buộc chính mình trở nên vô tình, liền sẽ không lại để ý cái gì nữa.
Nữ nhân này đang khổ sở? Quân Dạ Huyền không khỏi nhăn nhăn mày.
Kia đến tột cùng là cái tổ chức gì, Tiếu Dai tiếp cận mình vì mục đích gì?
Điểm mấu chốt nhất, Quân Dạ Huyền lại không rõ, vì cái gì nha đầu này hôm nay lại thay đổi nhanh như vậy?
Từ huyệt nhỏ đem ngón tay rút ra, Quân Dạ Huyền duỗi tay, bỏ vào trong miệng nữ hài.
Miệng Tiếu Dao đang hàm chứa ngón tay bị vấy bẩn của nam nhân, chậm rãi ɭϊếʍ láp, giống như muốn đem ɖâʍ thủy ở trêи ᘻút̼ vào sạch sẽ.
Cô nhìn người trước mặt, sắc mặt đã sớm nhiễm nồng đậm tình ɖu͙ƈ, ánh mắt càng là có thể câu hồn.
Quân Dạ Huyền nhìn Tiếu Dao mà cong cong môi, một lát sau, mới đưa tay từ trong miệng nữ nhân lấy ra tới.
Tay to đi xuống, Quân Dạ Huyền cởi bỏ thắt lưng.
“Giao côn thịt cho em, hầu hạ cho tốt!”
Lời nói vừa xong Quân Dạ Huyền đem dây lưng rút ra, bắt lấy tay nữ hài, đặt nó ở bụng dưới.
Hắn tùy ý đẩy, làm cho cái bàn cách xa xa một chút.
Nhìn nữ nhân đang thẳng đứng, Quân Dạ Huyền lại lần nữa cong cong môi.
“Không làm à?”
Thân thể đột nhiên có cảm giác ớn lạnh, nhưng, Tiếu Dao cũng thực mau khiến cho chính mình tiếp nhận hết thảy.
“Đương nhiên, sẽ.” Cô nửa ngồi xổm xuống, đôi tay đặt ở trêи quần Quân Dạ Huyền.
Tay nhỏ mở ra nút quần, lại đem khóa kéo kéo xuống dưới.
Nhìn qυầи ɭσ"ȶ cơ hồ bị nứt vỡ, Tiếu Dao không khó tưởng tượng côn thịt nam nhân đến tột cùng có bao nhiêu lớn.
“A! Tứ thiếu, côn thịt anh…” Đôi tay như trân bảo, cách qυầи ɭσ"ȶ cầm côn thịt, Tiếu Dao ngước mắt nhìn Quân Dạ Huyền liếc mắt một cái.
“Rất lớn!” Bổ sung thêm một câu, cô hơi hơi cong cong môi, đem qυầи ɭσ"ȶ thật cẩn thận kéo xuống.
Côn thịt lớn tựa như có linh tính, được giải phóng lập tức từ bên trong bắn ra tới, đánh vào trêи khuôn mặt nhỏ của Tiếu Dao.
“Wow! Quá lớn!” Tiếu Dao cảm thán.
Điều làm cô bất ngờ hơn chính là, côn thịt lớn Quân Dạ Huyền cư nhiên cũng đẹp như hắn, tuy rằng không phấn nộn như cái kia của Nam Cung Tịch, nhưng cũng là tuyệt đối cực phẩm.
Vừa to vừa dài, lớp da còn láng như vậy, thực sự có chút mới lạ.
Đôi tay đem côn thịt nắm, Tiếu Dao ngước mắt lại nhìn Quân Dạ Huyền liếc mắt một cái, nhấp môi mỉm cười.
“Không nghĩ tới Tứ thiếu ngày thường cũng rất sẽ bảo dưỡng.”
Tiếu Dao hì hì cười, cúi đầu, trực tiếp vươn đầu lưỡi mềm như bông, ɭϊếʍ xuống quy đầu của côn thịt.
“A, hương vị cũng không tồi!”
Lời nói vừa ra, Tiếu Dao lại lần nữa ngước mắt nhìn Quân Dạ Huyền.
Thân thể hắn càng thêm căng thẳng, hơi thở cũng càng ngày càng hỗn loạn, cho dù sắc mặt vẫn như thường, Tiếu Dao vẫn là có thể nhìn ra tới.
Nếu Tứ thiếu không cần tiểu huyệt này, chỉ cần mình dùng miệng giúp hắn hút ra tới cũng không tồi.
Hoa huyệt chịu không nổi là thật sự, nhưng, ít nhất đêm nay có thể tránh thoát vận mệnh thêm một người nam nhân nữa thao huyệt.
/189
|