Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt

Q.4 - Chương 17 - Chương 14 (2)

/285


Khi Bùi Thiếu Nam cùng Doãn Lãng đi đến trước đại viện, thì nhìn thấy bên ngoài chật ních người xem náo nhiệt. Bởi vì còn chưa bắt đầu dùng cơm, mọi người cũng chưa có chuyện làm, giờ cư nhiên nhìn thấy hội trưởng Công hội Thuần thú sư tại ngày hôm nay đến địa bàn của Công hội Linh sư nháo, đều tò mò là nguyên nhân gì khiến bọn họ không để ý ước định giữa các công hội, cho nên trong viện đều là người xem náo nhiệt. Mà ngoài cửa lớn bị cư dân thành Nấm và người của Công hội Thuần thú sư vây quanh chật như nêm cối.

"Thì Hoằng Quy, Độc Cô Thiên Diệp đâu?" Bách Tân Nham nhìn Thì Hoằng Quy đi ra một mình, âm trầm hỏi.

Hắn nhìn thấy có thị vệ vào thông tri, còn tưởng rằng Thì Hoằng Quy sẽ mang theo tiện nhân kia ra, không nghĩ tới chỉ có một người là hắn.

"Bách Tân Nham, ngươi tìm đồ đệ bảo bối của ta làm gì ?" Thì Hoằng Quy tà tà liếc mắt nhìn Bách tân nham một cái, hỏi.

"Đồ đệ của ngươi giết ngoại tôn của ta, ngươi đừng có giả bộ không biết với ta!" Bách Tân Nham nói.

"Nga, ngươi nói chuyện này sao, nàng nói với ta rồi. Nhưng nàng cũng không nói nàng giết ngoại tôn của ngươi, chỉ nói gặp phải một sắc lang muốn đùa giỡn nàng, không cẩn thận thất thủ giết mất. Chẳng lẽ tên sắc lang đáng khinh kia là ngoại tôn của ngươi sao? Ngô, nghe nói ngoại tôn của ngươi không học vấn không nghề nghiệp, thường làm mấy chuyện cường thưởng con gái đàng hoàng, xem ra là thật ? ! Có ngoại tôn như vậy, nếu ta là ngươi, đã sớm phen bóp chết, đâu có chờ người khác giết chứ !"

"Ngươi..." Bách Tân Nham bị lời nói của Thì Hoằng Quy làm tức muốn hộc máu, muốn nói chuyện, lại bị Thì Hoằng Quy đánh gãy.

"Ta tốt lắm phải không? Ta biết là ta tốt, rất biết chăm sóc người khác, bằng không sao có thể thu một đồ đệ tri kỷ như vậy chứ ?" Thì Hoằng Quy nhìn Bách Tân Nham tức đến mặt đỏ lên, thì nói: "Ngươi xem ngươi, ngượng ngùng rồi kìa, nếu ta là ngươi, ta cũng sẽ ngượng ngùng đó."

"Ngươi không cần đánh lạc hướng ta, ta hỏi ngươi có giao người không? Nếu ngươi giao người, hai công hội chúng ta vẫn có thể giống như trước, nước giếng không phạm nước sông. Nếu không giao, vậy chớ có trách ta không để ý ước định giữa các công hội." Bách Tân Nham nói thẳng ra mục đích hôm nay đến.

"Hừ, Bách Tân Nham, ngươi chọn ngày ta đại thọ đến, chẳng lẽ còn tốt như vậy sao ?" Thì Hoằng Quy nói.

"Chọn hôm nay là muốn các thế lực trên đại lục Không Linh làm chứng cho chuyện hôm nay. Nếu hôm nay ngươi giao Độc Cô Thiên Diệp ra, Công hội Thuần thú sư ta vẫn đưa lên đại lễ chúng ta chuẩn bị cho ngươi. Nếu ngươi không giao ra, vậy đành phải xin lỗi ngươi rồi." Bách Tân Nham nói.

"Con ta là đứa nhỏ nhu thuận như vậy. Sao có thể đi đùa giỡn đồ đệ ngươi? Lão tổ tông Kim gia cũng bị người của Công hội Linh sư các ngươi giết, còn có trượng phu ta! Đều là vì nàng mới chết đi , nói vậy còn có những người khác của Công hội Linh sư tham dự , các ngươi nếu không cho ta một công đạo, ta cho ngươi biết Công hội Thuần thú sư ta cũng phải dễ khi dễ !" Bách Phượng Lan nhìn Thì Hoằng Quy nói.

Người xung quanh nghe thấy lời nói của người Bách gia, kinh ngạc không thôi. Không nghĩ tới đồ đệ Thì Hoằng Quy mới thu gan lớn như vậy, cư nhiên giết ngoại tôn Bách Tân Nham.

"Nàng kia lá gan không nhỏ, đúng là hậu sinh khả uý !" Có người cảm thán như vậy.

"Ta thấy nàng là thị sủng mà kiêu, nghĩ rằng có Công hội Linh sư là chỗ dựa, thì cả gan làm loạn!" Cũng có người cho là như vậy.

"Vì sao nàng không dám ra đây gặp người? Thì Hoằng Quy, ta khuyên ngươi vẫn giao nàng ra đây thì tốt. Nàng vốn là một tiểu nữ tử đến từ đại lục Huyền Nguyệt, ngươi thu nàng làm đồ đệ chỉ là chuyện của hai tháng này, vì một nữ tử như vậy cắt đứt tình hữu nghị của hai công hội chúng ta, chuyện này không có lời đâu." Bách Tân Nham nói, khui gốc gác Độc Cô Thiên Diệp ra.

"Cái gì? Đồ đệ mới của hội trưởng cư nhiên đến từ không gian nhỏ như đại lục Huyền Nguyệt?"

"Trước kia bao nhiêu tiểu thư gia tộc lớn muốn bái ông ta làm thầy, ông ta cũng không đáp ứng, không nghĩ tới cư nhiên lại thu một nha đầu không hề có bối cảnh!"

"Chẳng lẽ nàng có chỗ nào hơn người sao?" (rin: chuyện này là tất nhiên)

"Loại người đến từ không gian thấp này, có thể có chỗ nào hơn người?"

"Cũng đúng !"

Nghe thấy bối cảnh thân thế của Độc Cô Thiên Diệp, mọi người ở đây vô cùng kinh ngạc, không biết Thì Hoằng Quy coi trọng chỗ nào của nàng.

"Nghe nói nàng là một đại mỹ nhân."

Bùi Thiếu Nam và Doãn Lãng cũng lắp bắp kinh hãi, không nghĩ tới sư phó thu một nữ tử như vậy. Bốn sư huynh đệ bọn họ, đều là con trai trưởng đại gia tộc, còn là vì căn cốt kỳ giai mới được hắn coi trọng thu làm đồ đệ, không nghĩ tới tiểu sư muội của bọn họ cư nhiên là người đến từ không gian thấp !

Điều này khiến bọn họ càng thêm tò mò với sư muội chưa gặp mặt này.

"Thì Hoằng Quy, ngươi giao hay không giao?" Bách Tân Nham hỏi lần cuối cùng.

"Giao cái đầu ngươi!" Thì Hoằng Quy nói, "Không nói ta đồ đệ bảo bối không có ở đây, cho dù có, ta cũng sẽ không giao cho ngươi. Ngươi cho là mỗi người đều vô tâm vô phế như ngươi sao ! Ta không giao ngươi có năng lực gì ta ?"

"Ngươi..." Bách Tân Nham không nghĩ tới Thì Hoằng Quy cư nhiên chơi xấu, "Chúng ta không nghĩ làm gì ngươi. Truyền lệnh của ta, từ hôm nay trở đi, người của Công hội Thuần thú sư không được thuần hóa một con linh thú nào cho Công hội Linh sư, người trái lệnh theo xử lý quy định! Tất cả người tiếp tục lui tới với Công hội Linh sư, đều vào sổ đen của Công hội Thuần thú sư ta, Công hội Thuần thú sư sẽ không thuần hóa một con huyễn thú nào cho hắn!"

Bách Tân Nham vừa nói xong, không khí nhất thời trở nên xấu hổ. Mọi người đều tới chúc thọ cho Thì Hoằng Quy, giờ lại bị Công hội Thuần thú sư nói như vậy, đi cũng không được, ở lại cũng không xong. Nếu thật sự tiếp tục ở lại, vậy không phải sau này một linh thú cũng không có để khế ước sao?

"Chiêu này không tệ." Thì Hoằng Quy nói, "Ta cũng không làm khó dễ các ngươi, nếu lúc này muốn rời đi, Thì mỗ tuyệt không nói gì."

Bùi Thiếu Nam và Doãn Lãng đứng sau lưng Thì Hoằng Quy, nhìn bộ dáng lắc lư trái phải của tân khách ở đây.

"Thì Hoằng Quy, ngươi đã thật lâu không thăng cấp đúng không, tật cũ của ngươi nếu không khỏi, vậy Công hội Linh sư sẽ xuống dốc phải không nào ? Nhưng ta nghe nói, Chuẩn Mị cũng không thể chữa trị tật cũ của ngươi..." Bách Tân Nham khi mọi người không ra được quyết định, lại yêu sách, "Ta đã mời quận chúa các quận, một tháng sau sẽ thảo luận vấn đề sở hữu truyền tống trận. Chỉ sợ hiện tại Công hội Linh sư đã không có tư cách quản lý truyền tống trận !"

Lời nói của Bách Tân Nham khiến không ít thế lực đang dao động rời khỏi viên của Công hội Linh sư, đi ra ngoài. Có người trực tiếp đi tới phía sai Công hội Thuần thú sư, có người thì đứng một bên, không lập tức gia nhập trận doanh của Công hội Thuần thú sư.

"Thì Hoằng Quy, ta hỏi ngươi lần cuối, tiện nhân Độc Cô Thiên Diệp kia, ngươi giao hay không giao? Nếu không giao, ngươi cũng thấy đấy, người ở lại trong viện ngươi chỉ có vài người như vậy. Đến lúc đó cho dù người của Công hội Linh sư ngươi nhiều, có thể nhiều hơn người trên toàn bộ đại lục Không Linh không ? Ta cho ngươi nửa giờ suy nghĩ, nếu ngươi còn không giao người, ta đây sẽ san bằng Công hội Linh sư của ngươi!"

Bách Tân Nham nói xong, những người của Công hội Thuần thú sư kêu khế ước thú của mình ra, vây quanh Công hội Linh sư.

Nhìn thấy thần thú và siêu thần thú của Công hội Thuần thú sư, những người lựa chọn phân rõ giới hạn với Công hội Linh sư thở phào nhẹ nhõm trong lòng, nếu mình không ra quyết định này, vậy không phải khế ước thú kia không duyên với mình sao? May mà mình đi ra, may mà...

Thời gian một phút một giây cứ đi qua, Thì Hoằng Quy ngại đứng quá mệt, bảo Bùi Thiếu Nam chuẩn bị cho hắn một phen ghế dựa ngồi chờ. Dù sao Độc Cô Thiên Diệp cũng không ở, bọn họ muốn chờ bao lâu thì cứ chờ đi.

"Sư phó không vội sao ?" Bùi Thiếu Nam nói.

"Hắn vẫn ngại mình nhàn hoảng, có chút việc nháo nháo hắn sẽ thoải mái một chút." Một trưởng lão nghe thấy lời nói của Bùi Thiếu Nam, nói.

Trưởng lão này đều do Thì Hoằng Quy mang ra hoặc nhặt về, một lòng hướng về hắn, không có phản bội trong thời khắc mấu chốt. Điều này khiến Thì Hoằng Quy phi thường vừa lòng.

Nửa giờ sau, Bách Tân Nham mở miệng: "Thì Hoằng Quy, ngươi thật sự không biết thân phận. Ngươi đã muốn để người của Công hội Linh sư chôn cùng ngươi, vậy..."

"Nhiều linh thú như vậy, sư huynh, đây là đang hoan nghênh chúng ta sao?" Ngay lúc Bách Tân Nham chuẩn bị hạ lệnh tiến công Công hội Linh sư, một thanh âm nữ tử truyền đến từ không trung.

Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com


/285

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status