Tiểu thiếp vị thành niên

Chương 98: Bắt kẻ thông dâm

/225


“Nhưng nếu không nói cho Vương gia, mặc cho Vương gia chẳng hay biết gì, để nàng ta cứ ung dung vui sướng sao? Khổ thân Vương gia đối xử với nàng ta tốt như vậy, nàng ta lại cả gan dám làm như thế.” Lan Cơ bất bình nói một cách đầy sôi nổi.

“Các nàng đang nói gì vậy?” Mộ Dung Trần đột nhiên đứng ở đằng sau bọn họ, sắc mặt bình tĩnh, nghe ý tứ trong lời nói của các nàng hẳn không phải chuyện tốt đẹp gì.

“Thiếp thân tham kiến Vương gia.” Các nàng làm bộ sửng sốt, cuống quít muốn che giấu mảnh giấy trong tay, lại khéo léo cố ý lộ ra ngoài.

“Trong tay đang cầm gì vậy? Đưa cho bổn vương xem.” Mộ Dung Trần vươn tay ra lệnh.

“Dạ, Vương gia.” Lúc này Mai Cơ mới bất đắc dĩ giao thứ đang cầm trong tay ra cho hắn.

Mộ Dung Trần vừa mở tờ giấy ra xem, sắc mặt lập tức biến sắc, vẻ mặt xanh mét nhìn các nàng hỏi: “Mảnh giấy này ở đâu ra?”

“Bẩm Vương gia, là do một người đưa tới, vừa lúc thiếp thân nhìn thấy nên cầm lại đây.” Mai Cơ vội vàng hồi đáp.

Mộ Dung Trần lại nhìn vào những chữ trên tờ giấy lần nữa: “Vương gia, tiểu nhân nhìn thấy Tuyết chủ tử của Vương phủ cùng nam nhân lén lút qua lại ở Phúc Xuân lâu nên đặc biệt đến bẩm báo Vương gia.” Chỉ là một dòng chữ ngắn ngủi như vậy. Mạnh Tâm Nghi rất ít khi ra khỏi Vương phủ, những người nhận ra nàng hẳn phải rất ít mới đúng. Là người ngoài cố ý vu oan hay là do người của Vương phủ? Điểm này thật đáng hoài nghi.

Dường như nhận ra sự hoài nghi của Vương gia, Mai cơ cùng Lan Cơ khẽ trao đổi ánh mắt, gật gật đầu sau đó cùng nhau nói: “Vương gia, việc này vừa không thể tin, lại cũng không thể không tin, nhưng vì thể diện của Vương gia, không bằng để cho chúng thiếp đi xem thật hư thế nào.”

“Không cần, đích thân bổn Vương sẽ đến xem đến tột cùng là có chuyện gì.” Sắc mặt Mộ Dung Trần âm trầm nói, nếu quả thật có chuyện như vậy, thì che lấp có thể khiến cho mọi chuyện không tồn tại sao.

“Vương gia, không bằng thần thiếp đi cùng người, không cần dẫn theo người, chuyện như vậy ít người biết vẫn tốt hơn.” Mai cơ ra vẻ vì hắn suy nghĩ, đề nghị.

Mộ Dung Trần liếc mắt nhìn bọn họ một cái. Các nàng không phải là muốn đi nhìn xem Mạnh Tâm Nghi xấu mặt sao, một chút tâm tư đó còn muốn giấu diếm được ai, đã vậy thì hắn sẽ thành toàn cho tâm nguyện của các nàng, liền quay người lại nói: “Đi.”

Ở phía sau, bọn người Mai Cơ lập tức vui mừng, Vương gia đồng ý rồi, sau đó cũng vội vàng đi theo phía sau ra khỏi Vương phủ.

Lập tức xông vào Phúc Xuân lâu.

“Vương…Vương gia” Chủ quán bị dọa đến mức run run, vội vàng hành lễ nói: “Tiểu nhân tham kiến Vương gia.”

“Chủ quán đứng lên đi, có một người có thể đã tới chỗ này.” Mai Cơ trả lời, miêu tả đơn giản về Mạnh Tâm Nghi một chút.

“Dạ có.” Ông chủ nhớ lại một chút rồi đáp.

“Ở phòng nào?” Mai cơ lại hỏi.

“Ở gian phòng số một trên lầu ba.” chủ quán nói, sở dĩ ông ta nhớ rõ là bởi vì lúc các nàng đến là được người khác dìu vào khiến trong lòng ông ta hơi hoài nghi nên nhìn mấy lần.

Sắc mặt Mộ Dung Trần lại âm trầm thêm vài phần, xoay người liền chạy lên lầu, bọn người Mai cơ cũng vội vàng theo sau.

Mộ Dung Trần vừa đi tới cửa gian phòng số một liền chợt nghe thanh âm từ bên trong truyền ra.

“Thật thoải mái, dùng sức một chút.”

“Á, mạnh quá rồi, nhẹ chút, ngươi muốn đè chết ta chắc.” Là giọng nói của nàng.

Trên mặt bọn người Mai Cơ liền lộ ra nụ cười tươi vì âm mưu đã thực hiện được. Mạnh Tâm Nghi, xem ngươi còn đắc ý được nữa không, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi.

Trong mắt Mộ Dung Trần bừng bừng lửa giận, sắc mặt trở nên xanh mét, hung hăng dùng chân đá văng cửa.

Một tiếng ‘rầm’ thật lớn vang lên, cánh cửa lập tức rớt xuống mặt đất.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Mạnh Tâm Nghi xoay đầu lại, kinh ngạc nhìn hắn nói: “Vương gia, tại sao người lại ở chỗ này?”

Mộ Dung Trần cùng bọn người Mai cơ lại càng sửng sốt, trong phòng lại là Tiểu Vân đang tự tay xoa bóp cho nàng.

“Nô tì tham kiến Vương gia, tham kiến các vị chủ tử.” Tiểu Vân vội vàng hành lễ.

“Vương gia, các vị tỷ tỷ, các người đang làm gì vậy?” Cung Tuyết Thiến đứng dậy xuống giường đi về phía bọn họ, vẻ mặt ẩn chứa nghi ngờ hỏi.

Ánh mắt Cung Tuyết Thiến nhìn bọn người Mai cơ, trong lòng không khỏi cười lạnh.

Nhìn thấy tình hình như vậy, sắc mặt Mộ Dung Trần dịu đi rất nhiều, tâm cũng lập tức thả lỏng, hắn cơ hồ có thể khẳng định chuyện này là có âm mưu gì đó liền ôm lấy bả vai nàng, nói: “Sao nàng không ở Vương phủ đợi ta mà lại chạy đến nơi này chứ?”

“Vương gia.” Cung Tuyết Thiến lộ vẻ ủy khuất, làm nũng tựa vào trước ngực hắn, “Chàng cho là ta muốn đến đây sao, là có người cố tình mời ta đến, sau đó ta lại nghĩ nếu tiền thuê phòng người ta cũng đã trả rồi, nếu không ở thì thật lãng phí nên ta đây liền ở lại.” Nàng không cần nói thẳng ra nhưng hắn nhất định sẽ hiểu được là nàng bị người khác gài bẫy.

“Ai cố ý mời nàng tới?” Trong lòng Mộ Dung Trần liền hiểu ra, hóa ra có người cố ý gài bẫy nàng.

“Vương gia, ta cũng muốn biết lắm.” Cung Tuyết Thiến nói, ánh mắt liếc về phía bọn người Mai cơ.

Bọn họ bị hoảng sợ lập tức cúi thấp đầu xuống.

Nhưng Cung Tuyết Thiến lại không muốn buông tha các nàng như vậy liền kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ các vị tỷ tỷ cũng bị người ta mời đến sao?”

“Muội muội, là bọn ta phát hiện muội mất tích, sợ muội xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên mới cố ý cùng Vương gia đến tìm muội.” Vẻ mặt Mai Cơ tươi cười nói, nhưng trong lòng lại hận muốn chết. Sao nàng lại không có việc gì cả?

“Thế thì muội muội cần phải đa tạ tỷ tỷ quan tâm rồi.” Cung Tuyết Thiến ngoài cười nhưng trong không cười, lúc nói đến từ ‘quan tâm’ nàng nhấn giọng rất mạnh.

“Được rồi, nếu không có việc gì thì trở về Vương phủ đi.” Mộ Dung Trần nói, cũng khó trách nàng nghĩ chuyện này là do bọn người Mai Cơ làm ra, nhưng mà hắn sẽ điều tra thật rõ ràng.

“Không cần, Vương gia để các tỷ tỷ về trước đi, khó có được người trả tiền thuê phòng cho chúng ta, cứ xem như chúng ta hẹn hò ở bên ngoài đi.” Cung Tuyết Thiến giữ chặt cánh tay hắn, ánh mắt có chút ái muội.

Nàng chính là cố ý muốn diễn cho bọn người Mai cơ xem, gần gũi hắn khiến cho bọn họ tự động dọn sạch tảng đá đang ngáng chân mình đi.

Mộ Dung Trần sao lại không rõ tâm tư của nàng, chỉ có điều hắn rất vui lòng phối hợp cùng nàng, liền kéo nàng ôm vào trong ngực mình, nói: “Được.” Sau đó phân phó bọn người Mai cơ: “Các nàng về Vương phủ trước đi.”

“Dạ, Vương gia, thiếp thân cáo lui.” Mấy người Mai Cơ hành lễ rồi cáo lui, Tiểu Vân cũng biết điều lui xuống.

Ra khỏi khách điếm, sắc mặt bọn họ liền trở nên hung ác khiến người ta sợ hãi.

/225

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status