Tiên Ma Biến

Chương 338: Tam công tử rú thảm

/875


Một dòng sông nhỏ trong suốt chảy ngang qua núi rừng, trên nước sông có không ít lá khô trôi nổi, khiến người ta liên tưởng đến một thiếu nữ sơn dã trên trán lấm tấm những cánh hoa vàng, một khung cảnh thật đẹp.

Từng tiếng vó ngựa vang lên phá vỡ khung cảnh u tĩnh núi rừng.

Hơn ba mươi kỵ binh từ con đường hẹp quanh co chạy ra, dừng trước con sông nhỏ trong suốt.

Những kỵ binh này ăn mặc bình thường, những con ngựa họ cưỡi cũng rất bình thường, trông như một thương đội đang trên đường làm ăn. Hứa Châm Ngôn sửa sang lại mái tóc rối bù vì khô và bụi, khó khăn uống một hớp nước sông, ánh mắt hơi hoảng sợ và cảnh giác nhìn núi rừng xung quanh.

Bởi vì phụ thân của hắn, cũng là người mạnh nhất Hứa gia hiện nay là Hứa Thiên Vọng, là tâm phúc đắc lực nhất của vị nguyên lão Giang gia đang ngồi sau những bức màn che nặng nề ở hoàng thành Trung Châu, nên đối với việc Văn Nhân Thương Nguyệt nắm quyền ở phía tây thế nào, tất nhiên Hứa Thiên Vọng biết rõ hơn các nhà quyền quý khác rất nhiều.

Trước khi biểu lộ sự thất vọng với Hứa Châm Ngôn, bắt Hứa Châm Ngôn thi hành nhiệm vụ như vậy, Hứa Thiên Vọng đã nói với Hứa Châm Ngôn toàn bộ thế cục phía tây.

Nhưng khác với giọng điệu của Đông Vi khi nói với Lâm Tịch khi ở trong doanh trướng quân bộ vùng núi Dương Tiêm. Học viện Thanh Loan để cho Lâm Tịch biết là vì cảm thấy Lâm Tịch có quyền biết, có quyền lựa chọn đi hay không đi, mặc dù chính Đông Vi đã khẳng định rằng Lâm Tịch chắc chắn sẽ đi khi biết bạn bè của mình đang ở phía tây. Hứa Thiên Vọng nói với Hứa Châm Ngôn những điều này là vì hi vọng một khi bị bóng ma tử vong bao phủ, Hứa Châm Ngôn sẽ tiến bộ nhanh hơn. Nói cách khác, ông ta muốn dùng cái chết và sợ hãi để ma luyện Hứa Châm Ngôn.

Về phần việc này là tốt hay xấu đối với Hứa Châm Ngôn, Hứa Thiên Vọng cũng không suy nghĩ nhiều, bởi vì theo cách nghĩ của một người đã được Giang gia coi trọng nhờ tính cách lãnh khốc và sức mạnh bản thân mạnh mẽ như ông ta, nếu như đã được áp bách và sợ hãi bao phủ mà không thể tiến bộ nổi, ngược lại còn bị đẩy lui về sau...người như vậy chính là phế vật, căn bản không đáng để quan tâm, cho dù người đó có là con hắn.

Văn Nhân Thương Nguyệt đáng sợ và mạnh mẽ không chỉ vì đã quét sạch bóng dáng của Tây di thập ngũ bộ cùng nắm trọn lãnh thổ lăng Bích Lạc trong tay, không chỉ vì dưới hắn còn có rất nhiều môn khách là người tu hành và chi quân đội Thiên Lang vệ đáng sợ, mà còn dựa vào việc trong những năm qua không có ai biết hắn ta đã sắp xếp mọi việc như thế nào, rốt cuộc đã có bao nhiêu người nhận được lợi ích từ hắn hoặc giao dịch trong bóng tối với hắn.

Hắn chính là kiêu hùng tài giỏi nhất sau khi tiên hoàng Vân Tần chết đi, sau khi Trưởng Tôn Cẩm Sắt kế vị, chứ không phải là một vũ phu chỉ hiểu chinh chiến sát phạt.

Sau khi Văn Nhân Thương Nguyệt dùng những thủ đoạn hắc ám lôi đình giải quyết toàn bộ người do Thánh thượng phái đến, hoàn toàn biểu lộ sự quyết tâm và điên cuồng của hắn ta, tất cả các đội ngũ muốn đi vào trong lăng Bích Lạc đều lựa chọn cách lén lút, chứ không thể công khai thông qua các trạm giao dịch quan phủ. Hứa Châm Ngôn cũng không biết đến bây giờ đã có bao nhiêu đội ngũ giống như bọn họ phải dựa vào con đường giang hồ ở đế quốc Vân Tần đi vào, nhưng hắn biết khi trước đã có đội ngũ chỉ vừa mới bước ra khỏi hoàng thành Trung Châu không bao lâu thì bị ám sát ngay lập tức. Cho nên, không phải khi đến gần lăng Bích Lạc bọn họ mới bị nguy hiểm, mà trong ba mươi ngày trằn trọc lăn lộn vừa qua, đám người Hứa Châm Ngôn luôn bị cái chết kề sát bên cạnh.

Hứa Châm Ngôn thấy mực nước dòng sông nhỏ đằng trước rất sâu, khẳng định không thể nào cưỡi ngựa đi qua được.

Hắn thấy cách đó không xa có một cái thuyền thôn quê, một cây cầu trúc bắc ngang hai bên, nhưng lại không có dấu người. Hắn còn thấy ở trên đỉnh núi nơi xa có một tòa miếu, nơi đó thờ phụng sơn thần được dân chúng tín ngưỡng và tôn thờ.

Sau đó, hắn bất giác quay đầu nhìn một người đang ngồi trên con ngựa màu xám tro trước mặt mình.

Ngồi trên con ngựa màu xám tro đó là một nam tử trung niên, vầng thái dương hơi trắng bệch, tướng mạo gầy gò, trông rất giống một người đi học. Trang phục của gã rất giống như một quản sự hoặc người phụ trách thu chi trong thương đội. Hứa Châm Ngôn không biết người này là ai, vì giữ bí mật và an toàn nên mọi người trong "thương đội" này không biết họ tên và thân phận người khác, thậm chí còn không biết kẻ nào là người họ phải bảo vệ trong hành trình đi tới lăng Bích Lạc. Toàn bộ đường đi và sinh hoạt hàng ngày của "thương đội" này đều do một trung niên trầm mặc ít nói, thân hình vạm vỡ an bài. Nhưng Hứa Châm Ngôn có thể cảm thấy tên nam tử trung niên rất giống quản sự và vị này rất khác với người bình thường, dựa vào khí chất trên người, hắn ta có thể đoán thực lực của họ vượt xa hắn.

Hiện giờ Hứa Châm Ngôn đang nhìn lén một bên tên nam tử trung niên, tâm tình vốn rất hoảng sợ tạm thời bình tĩnh hơn.

Bởi vì đã đi quá nhiều ngày nên có vài người trong thương đội không còn nhiều nước nữa, nay thấy có dòng sông nhỏ trước mặt mình, họ lập tức xuống ngựa, chuẩn bị rót đầy túi nước. Tên trung niên trầm mặc ít nói, thân hình cao lớn và mặc võ phục kia đang quan sát xem thử có thể đi vòng qua sông nhỏ hay không, hoặc là gia cố cây cầu bằng trức, sau đấy tìm cách vượt sông.

Nhưng ngay lúc này, Hứa Châm Ngôn lại thấy nam tử trung niên mặc trang phục rất giống người ở phòng thu chi kia hơi khác lạ,

Hắn thấy lỗ tai của gã hơi động đậy, tấm lưng trở nên căng cứng. Sau đấy tên nam tử này nghiêng người, nhìn vào trong một khu rừng ở cạnh con sông nhỏ.

- Cẩn thận, có động!

Hứa Châm Ngôn vừa cảm thấy có những âm thanh nhỏ khác lạ, thì gã trung niên có bộ dáng như người ở phòng thu chi đã quát khẽ.

Mọi người lập tức kinh ngạc, cả người căng thẳng.

"Rắc...rắc...rắc..."

Cùng một lúc, ở khu rừng đối diện bờ sông mà gã trung niên có bộ dáng như người ở phòng thu chi đang quan sát đột nhiên vang lên những âm thanh chói tai làm người nghe tê dại, đó là tiếng móc xích kim loại va vào với nhau.

Nhưng không hiểu vì sao gã trung niên có bộ dáng như người ở phòng thu chi lại xoay người, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về một hướng khác.

Hướng này cùng một bên với nơi họ đang đứng, một sườn núi ở ngay cạnh cây cầu bằng trúc cách đấy không xa.

Gần như là cùng một lúc, hắn lại nghe thấy những âm thanh vù vù trầm thấp do tiếng kim loại ma sát mãnh liệt từ bờ sông bên kia vọng về.

Tất cả những âm thanh này, trong nháy mắt biến thành tiếng sấm nổ mạnh.

Trong lúc mọi người cảm thấy sợ hãi, con ngươi chợt co lại, ở bờ sông đối diện, bỗng nhiên có ba cây tên kim loại màu đen xé gió bắn ra, nhanh như một tia chớp.

Trên sườn núi ở cạnh cây cầu trúc, một lưỡi liềm với chiều dài như một thân ngựa đang xoay tròn với tốc độ rất nhanh, tỏa ra ánh sáng trắng lạnh lẽo, chặt đứt những thứ trên đường đi tới. Tất cả cỏ hoang và mảnh cây không thể nào kháng cự với sức mạnh khủng khiếp này, đồng loạt bị chém xuống dưới.

"Phốc!" "Phốc!"

Ba cây tên kim loại khổng lồ màu đen nhanh chóng bắn vào trong thương đội, một cây không trúng, hai cây kia chia ra xuyên thủng người hai gã kỵ sĩ, tạo thành lổ thủng máu kinh khủng, xé nát toàn bộ nội tạng cơ quan bên trong ngực bụng, hóa thành máu chảy ra phía sau lưng.

Lưỡi liềm khổng lồ đang xoay mạnh tỏa ra ánh sáng trắng lạnh lẽo từ phía sau đồng thời phủ xuống, trong nháy mắt chém đứt hai gã kỵ sĩ và ngựa của họ, mà cái khí thế như sấm nổ gió giật kia vẫn không hề chậm lại.

Bởi vì Hứa Châm Ngôn luôn quan sát nhất cử nhất động của gã trung niên có bộ dáng như người ở phòng thu chi, nên hắn đã sớm phát hiện lưỡi liềm khổng lồ này hơn phần lớn những người ở đây. Ngoài ra, dù sao hắn cũng là đệ tử học viện Thanh Loan, từng trải qua rất nhiều huấn luyện trong sơn cốc. Nên ngay lúc lưỡi liềm khổng lồ kim loại màu đen này mang theo khí thế kinh người từ trên sườn núi phủ xuống, Hứa Châm Ngôn mặc dù rất sợ hãi nhưng vẫn kịp phản ứng. Hắn ta vội vàng nhảy xuống ngựa, nằm sát dưới đất.

Ngay lúc thân thể của hắn chỉ còn cách mặt đất khoảng mấy tấc, lưỡi liềm khổng lồ xoay mạnh tỏa ra ánh sáng màu trắng lạnh lẽo kia đã chém xẹt qua con ngựa hắn vừa cưỡi. Mặt của hắn hướng xuống đất, không nhìn thấy cảnh tượng cổ của con ngựa này bị chém đứt dễ dàng, nhưng hắn lại nghe được âm thanh máu phụt ra ngoài,, cảm thấy ánh sáng kim loại lạnh lẽo lướt qua ngay trên lưng.

Lỗ chân lông trên người hắn nở ra, mồ hôi lạnh chảy đầm đìa, tay chân nhất thời bủn rủn, cả người gần như không còn sức lực.

Gã trung niên bộ dáng người phòng thu chi kia híp mắt lại thành một đường thẳng hẹp.

Gã tuyệt đối có năng lực tránh được lưỡi liềm kinh khủng này, nhưng gã hiểu rõ có ít nhất năm tên kỵ binh đang ở sau gã không thể nào tránh được. Nên vào giờ khắc này, gã không tránh né, mà thổ khí cất giọng, rút một thanh trường kiếm màu vàng từ bên yên ngựa qua.

Theo tiếng quát to của gã, thanh trường kiếm màu vàng này hóa thành một luồng sấm sét chói mắt, nhanh chóng từ dưới quét lên cao rồi đánh xuống, đập vào mặt lưỡi liềm khổng lồ đang xoay tròn.

"Keng!"

Hai đồ vật kim loại va vào nhau, tạo thành vô số âm thanh cộng hưởng trầm thấp.

Lưỡi liềm khổng lồ bị đánh bật bay lên trên, giống như một vỏ trai to lớn không ngừng phiêu động trong không trung.

Con ngựa màu xám tro mà người trung niên tu hành tay cầm trường kiếm màu vàng bỗng nhiên ngã xuống, bốn vó đồng thời bị bẻ gãy, mà nó lại không thể la hét bất cứ tiếng nào, một luồng máu tươi từ trong miệng bay ra bên ngoài.

Người tu hành trung niên từ trên lưng ngựa bị đánh bay ra, "rầm" một tiếng, rơi vào trong dòng sông nhỏ.

Hứa Châm Ngôn nằm sát dưới đất lập tứ run rẩy, hiện giờ cảm giác duy nhất của hắn chính là vô cùng sợ hãi và không thể tin được.

Quán nguyệt nỗ!

Nhóm thích khách này của Văn Nhân Thương Nguyệt lại dám sử dụng Quán nguyệt nỗ, uy lực chỉ thua Xuyên sơn nỗ ư?

Ngoài ra chúng còn sử dụng cả chiến xa đao xoáy, đây là một loại quân giới còn uy lực trên cả Quán nguyệt nỗ, cả quân đội cũng không có bao nhiêu chiếc, bình thường phải dùng đến năm hoặc sáu binh sĩ mới di chuyển được.

Dù là Quán nguyệt nỗ hay chiến xa đao xoáy, tất cả đều rất khổng lồ. Nhưng không ngờ người của Văn Nhân Thương Nguyệt lại có thể vận chuyển quân giới một cách âm thầm, đưa đến đây để dùng trong cuộc ám sát này!

...

Hai kỵ binh bị chém ngang rơi xuống mặt đất.

Lưỡi liềm màu trắng rơi ầm xuống.

Ba thớt ngựa không đầu cùng với một con ngựa bị chấn nát bốn vó ầm ầm đổ xuống, hợp với hai gã kỵ binh bị chém ngang vừa rồi tạo thành một vũng máu.

Trong nháy mắt mùi máu nồng nặc bao phủ đội ngũ này, mười mấy móc trảo phát ra ánh sáng lạnh từ sợi dây xích màu đen trong rừng đối điện ném ra ngoài, đồng loạt tấn công người tu hành trung niên bị rớt dưới sông.

Mười mấy tên thích khách mặt mang mặt nạ kim loại, tay cầm trường đao, từ trên sườn núi đã phóng lưỡi liềm khổng lồ lao ra ngoài rất lặng lẽ. Bọn chúng như hóa thành những luồng ánh sáng màu đen, nhanh chóng xâm nhập vào trong "thương đội", bắt đầu một cuộc chém giết đầy máu tanh.

Hứa Châm Ngôn từ trên mặt đất bò dậy, cả người run rẩy rút ra hai thanh đao hình tam giác. Hắn thấy một kỵ binh trước mặt mình đã bị thích khách dùng kiếm đâm thẳng vào hốc mắt, nhưng vừa lúc Hứa Châm Ngôn bò dậy, lại có một thanh trường đao khác chém thẳng xuống, tạo thành một đường rách dài từ đỉnh đầu xuống bả vai tên kỵ binh đó, máu tươi phụt ra phun trên mặt Hứa Châm Ngôn.

Sau khi chém chết kỵ binh, thích khách lập tức xông mạnh tới trước, xuất hiện trước mặt Hứa Châm Ngôn.

Hứa Châm Ngôn phản ứng theo như một băn năng, hai chân lui về sau, tay phải nắm chặt lưỡi đao đâm thẳng vào hộ giáp trước ngực thích khách, xuyên sâu vào trong.

Thích khách bi thảm rống lên, trước lúc chết phát lực một cách mạnh mẽ, dùng hết ý chí của mình để vung trường đao ra ngoài, đâm thẳng vào vai Hứa Châm Ngôn.

Lưỡi đao lạnh như băng đâm vào máu thịt, cọ sát với xương cốt, bị kẹt hẳn vào trong. Hứa Châm Ngôn co quắp, rống lên thảm thiết như một con dã thú, lưỡi đao trong tay điên cuồng xoáy sâu vào cơ thể tên thích khách, cùng với tên thích khách này té xuống mặt đất. Hắn bị thi thể tên thích khách này đè lên trên, vừa rống to, vừa dùng đao đâm vào một thi thể đã không thể động đậy được nữa.


/875

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status