Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ

Chương 52: Nguyên soái tức giận rồi

/298


Phòng khách yên tĩnh lại trong nháy mắt.

“Ông hung như vậy làm gì, chẳng lẽ là tôi không đúng!” Tần phu nhân phản ứng lại đầu tiên, tức khắc nước miếng bay tứ tung quát.

Dáng vẻ lúc này của bà không giữ lại chút hình tượng nào của một quý phu nhân cao quý nhã nhặn.

Tần nguyên soái thấy Tần phu nhân hiện giờ thật sự rất xa lạ, từ trước đến nay bà đều đoan trang hiền thục, cực kỳ ít khi giống như bây giờ lớn tiếng nói chuyện, lại còn càng ngày càng nói lời khó nghe, tuy rằng ông cũng không quá tán thành cho Tần Vũ và Lộ Lê ở bên nhau, nhưng sống chung đến tận bây giờ rồi, phản đối cũng không có tác dụng.

Huống chi Lộ Lê từ khi tiến vào Tần gia thì vẫn biểu hiện tốt, không làm chuyện gì không nên làm, tình cảm với Tần Vũ cũng rất ổn định, quan trọng nhất là y chưa từng lợi dụng địa vị của Tần Vũ, của Tần gia rồi ỷ thế hϊế͙p͙ người, cho nên Tần nguyên soái cũng chậm rãi tiếp nhận.

Ông hiểu suy nghĩ của phu nhân mình, nhưng không đồng ý cho bà làm như vậy.

“Tạm thời không nói có phải Lộ Lê nói với Tần Vũ hay không, mẹ con bà có dám cam đoan không làm gì Lộ Lê không? Bà thừa biết tính Tần Vũ rồi còn gì, nếu tiểu Tuyết thật sự không làm gì thì nó sẽ bảo Tần Ca làm vậy sao?” Tần nguyên soái còn chưa già tới mức lẩm cẩm, ngày đó con gái mời công chúa Barbara tới nhà, nhưng công chúa Barbara lại rời đi sớm, ông cũng đã đoán được nhất định có chuyện gì rồi, nhưng mọi chuyện chỉ dừng lại ở đó nên ông cũng không để ý nữa.

Tần Tuyết đương nhiên không dám cam đoan, cô rất sợ anh cả và anh hai cho nên ngày đó cô không dám cho anh cả biết, còn cẩn thận dặn dò người hầu trong nhà.

Tần phu nhân lại không phải lần đầu tiên hồ đồ, đúng lý hợp tình mà nói: “Tiểu Tuyết nói nó vài câu thì thế nào, nó cũng có mất khối thịt nào đâu, bây giờ người chịu uất ức là con gái ông, ông lại vì một người ngoài mà chỉ trích chúng tôi sao?”

“Đó cũng là do Tiểu Tuyết tự tìm, tối hôm nó trở về, tôi đã nói với nó rồi, Lộ Lê là dâu trưởng Tần gia, là chị dâu của nó, cũng coi như là trưởng bối của nó, thái độ của tiểu bối với trưởng bối là thế này sao?”

“Phụ thân, trưởng bối cái gì chứ, có trưởng bối nào lại nói bậy sau lưng người khác, nếu không phải anh ta mách với anh cả thì anh cả cũng sẽ không đóng băng tài khoản của con.” Tần Tuyết dậm dậm chân, quả thực không thể tin được người cha luôn yêu thương cô từ nhỏ bây giờ lại giúp người ngoài, còn chỉ trích cô.

Lúc này, Nhạc Hiểu đột nhiên đứng ra, “Thưa nguyên soái, chuyện này không liên quan đến đại thiếu phu nhân, là thượng tướng ra lệnh cho tôi báo cáo lại mọi chuyện, thượng tướng lo lắng đại thiếu phu nhân ở Tần gia chịu uất ức nên phái tôi tới chăm sóc đại thiếu phu nhân.” Ngụ ý chính là Tần Vũ vẫn không tin Tần phu nhân, sự thật chứng minh quyết định của hắn không sai.

“Ngày đó tiểu thư Tần Tuyết mời công chúa Barbara tới nhà làm khách, hai người không chỉ nhục mạ Đại thiếu phu nhân, còn sai bảo ngài ấy như người hầu, muốn ngài ấy hầu hạ công chúa. Tôi biết Tần phu nhân cùng tiểu thư Tần Tuyết không thích Đại thiếu phu nhân, nhưng ngài ấy tốt xấu gì cũng là người Tần gia, sao có thể làm nhục Đại thiếu phu nhân trước mặt người ngoài.” Nhạc Hiểu đã sớm không vừa mắt hai người, thừa dịp này báo cáo chuyện ngày đó cho nguyên soái, cậu ta tin tưởng nguyên soái là người lý lẽ phân minh.

“Hai người có gì muốn nói nữa không?” Tần nguyên soái trầm mặt, nghiêm khắc nhìn phu nhân mình và con gái út, ông cho rằng hồ nháo cũng phải có giới hạn.

Tần Tuyết sợ nhất là khi phụ thân có vẻ mặt này, tận lực rụt cổ giấu mình sau lưng Tần phu nhân.

“Barbara là cháu ngoại tôi, sao có thể là người ngoài.” Tần phu nhân bất mãn với Tần nguyên soái.

Tần nguyên soái thấy tính xấu của bà vẫn không đổi, chuẩn bị trách cứ thì Lộ Lê mở miệng ngăn trở.

“Thưa phụ thân, con thấy chuyện này nên dừng lại ở đây thôi.”

Tần nguyên soái trầm ngâm vài giây, “Con xác định chứ?”

Lộ Lê cười gật đầu, “Tần Vũ đã giúp con đòi lại rồi, không cần thiết phải truy cứu nữa.” Quan trọng nhất chính là, y biết trong lòng Tần nguyên soái, Tần phu nhân và Tần Tuyết vẫn quan trọng hơn y, cứ dây dưa như vậy thì người khó xử vẫn là Tần nguyên soái, ông ấy sẽ không làm gì Tần phu nhân và Tần Tuyết nên cuối cùng sẽ chẳng giải quyết được gì.

Tần nguyên soái còn chưa nói gì, Tần Tuyết đã cảm thấy bị chọc giận, “Tôi biết ngay anh rất giỏi làm bộ mà.”

Lộ Lê không muốn tranh cãi nữa.

Tần nguyên soái cười, “Được rồi, chuyện này chấm dứt ở đây thôi, từ bây giờ không ai được nhắc lại nữa.” Ừ, không tồi, biết ông khó xử nên lấy Tần Vũ ra để giải thoát cho ông.

“Phụ thân, vậy tài khoản của con thì làm sao bây giờ?” Tần Tuyết không thể tin được, phụ thân không muốn giúp cô sao?

“Đây là giáo huấn của anh cả con thì chịu khó tiếp nhận đi, anh cả con không mở lại tài khoản cho con thì phụ thân cũng không còn cách nào.” Tần nguyên soái không muốn đi quản những chuyện lớn như hạt vừng đó, nếu mấy lão già kia biết ông đường đường là nguyên soái mà mỗi ngày về nhà đều phải xử lý mấy chuyện vặt vãnh thì chắc chắn sẽ cười chết ông, đứng dậy đi luôn.

“Phụ thân!” Tần Tuyết lớn tiếng gọi, Tần nguyên soái cũng không quay đầu lại.

“Mẫu thân ơi, phụ thân mặc kệ rồi, làm sao bây giờ, mấy ngày nữa là tới ngày khai giảng rồi, tài khoản vẫn bị đóng băng thì con còn lui tới với bạn bè thế nào nữa, con không biết, con không biết đâu, mẫu thân nhất định phải giúp con.” Tần Tuyết không xin được sự giúp đỡ từ Tần nguyên soái, cuối cùng vẫn chỉ có thể cầu Tần phu nhân.

“Yên tâm, ta nhất định sẽ giúp con.” Tần phu nhân sao có thể để con gái bảo bối chịu khổ, là nữ chủ Tần gia, bà từ trước đến nay không thiếu tinh tệ, chi viện cho con gái là chuyện nhỏ.

Tần nguyên soái vừa đi, Lộ Lê và Nhạc Hiểu cũng không ở lại phòng khách nữa.

“Phu nhân, Tần phu nhân nếu giúp tiểu thư Tần Tuyết thì chẳng phải giáo huấn của thượng tướng là vô dụng sao?” Nhạc Hiểu nghe thấy Tần phu nhân nói vậy, ngũ quan nhăn thành một cục.

“Cậu cảm thấy Tần Vũ sẽ không nghĩ đến điểm này sao?” Lộ Lê cười hỏi lại.

Nhạc Hiểu sáng mắt lên, “Đúng rồi, thượng tướng thông minh như vậy thì chắc chắn đã sớm nghĩ đến.”

Lộ Lê gật đầu, trẻ nhỏ dễ dạy.

Tần Vũ không quên chỗ dựa to lớn nhất của Tần Tuyết chính là Tần phu nhân. Khi cô phát hiện tài khoản của mình bị đóng băng, phản ứng đầu tiên nhất định sẽ là cầu cứu Tần phu nhân, cho nên hắn đã chuẩn bị, chỉ có điều Tần phu nhân cùng Tần Tuyết hiện tại còn chưa biết.

Cuộc sống một lần nữa bình yên lại. Tần Tuyết nếm trải giáo huấn, trong thời gian ngắn không dám gây phiền phức cho Lộ Lê. Cô lên kế hoạch lại mời Barbara tới nhà chọc tức Lộ Lê, hiện tại cũng bởi vậy mà gác lại.

Một lần, anh cả đã khóa tài khoản, lại có lần sau, Tần Tuyết đã không dám tưởng tượng hậu quả.

Toàn bộ Tần gia, cô sợ nhất không phải Tần nguyên soái nghiêm khắc, cũng không phải Tần Ca mưu kế thâm trầm, giảo hoạt như hồ ly, mà là Tần Vũ lục thân không nhận.

Đối với Tần nguyên soái, cô là con gái, đối với Tần Ca, cô là em gái, dù thế nào cũng sẽ không phạt quá nặng, nhưng Tần Vũ thì không. Tần Tuyết chỉ cần nghĩ đến Tần Vũ lúc tức giận, lại không thể nhịn được nghĩ đến chuyện xảy ra mấy năm trước, đến bây giờ, chỉ cần đối mặt hắn, trong lòng cô vẫn sẽ run rẩy.

Sau chuyện này, cô kỳ thực đã nhận ra anh cả rất tốt với con hồ ly tinh kia, chỉ là lựa chọn làm lơ.



Vì tăng thêm mấy phần tự tin, Lộ Lê bắt đầu thu thập tư liệu liên quan đến cơ giáp, bất kỳ thứ gì tương quan đều không buông tha, dường như đến nỗi mất ăn mất ngủ. Ấy vậy mà mỗi lần trò chuyện với Tần Vũ, y đều cực kỳ bình thường, hoàn toàn không nhìn ra hiện tại y làm việc và nghỉ ngơi không có quy luật.

Nhạc Hiểu không nhìn nổi, lấy dũng khí lén lút mách chuyện này cho thượng tướng, cậu ta rất cẩn thận, Lộ Lê không phát hiện ra, buổi tối đến thời gian gọi cho Tần Vũ, y đẩy tư liệu qua một bên.

Người trêи không trung sắc mặt âm trầm tản ra khí tức bề trêи, ánh mắt bén nhọn xuyên thấu, có cảm giác khϊế͙p͙ đảm.

“Làm sao vậy, lẽ nào chiến tranh xảy ra vấn đề gì?” Lộ Lê cho rằng chiến sự không thuận lợi, sắc mặt Tần Vũ mới khó coi như vậy.

“Em gần đây ba bữa đều không ăn đúng giờ, buổi tối cũng không ngủ đúng lúc?” Tần Vũ sầm mặt lại, ngữ khí nghiêm trọng như đang nói quốc gia đại sự.

“À…” Lộ Lê phản ứng một hồi, “Làm sao anh biết?”

Tần Vũ không trả lời, chỉ lạnh lùng nhìn y.

Lộ Lê đã đoán được là ai, lập tức quay đầu tìm Nhạc Hiểu, Nhạc Hiểu đã nhanh chân chạy đi, lại ảo não quay đầu lại.

“Cái đó, bởi vì thời gian không nhiều, em có chuyện rất trọng yếu muốn làm, không thể thất bại, liên quan đến 20 triệu tinh tệ em mượn anh.” Lộ Lê chột dạ giải thích.

“Trọng yếu đến có thể không để ý sức khỏe của mình.” Tần Vũ bình tĩnh thuật lại.

Lộ Lê nghe thấy là biết hắn rất tức giận. Thượng tướng đại nhân tức giận, y thật sự không muốn trải nghiệm hậu quả, “Được rồi, anh đừng nóng giận, em thừa nhận là em sai rồi, em không nên làm lơ sức khỏe của mình, em chỉ là quá nhàm chán, cho nên muốn làm gì đó. Em cam đoan với anh tuyệt đối sẽ không có lần sau, anh có thể để Nhạc Hiểu giám sát, lại nói, anh không phải đã sớm lệnh cho cậu tưa báo cáo nhất cử nhất động của em sao.” Nói xong, lời cuối cùng biến thành oán giận.

Tần Vũ không chút hổ thẹn nhận lấy lời bảo đảm của y.

Lộ Lê sớm biết hắn là người như vậy, nhưng hết cách rồi, y chính là vừa yêu vừa hận Tần Vũ như vậy. Nếu không phải loại tính cách này, có lẽ y sẽ không yêu Tần Vũ?

“Em nghe nói anh khóa tài khoản của Tần Tuyết, em ấy là em gái ruột của anh, cũng ra tay được?” Lộ Lê cố ý nói, tâm lý thực ra cảm thấy Tần Vũ làm thật đẹp.

Tần Vũ hiển nhiên cũng không muốn trả lời vấn đề tẻ nhạt này.

Khi gọi cho Lộ Lê, hắn đang xử lý một ít việc, nếu không phải nghe Nhạc Hiểu nói, hắn sẽ không liên hệ lúc ban ngày, hai người đều là buổi tối mới liên hệ. Được Lộ Lê bảo đảm, hắn mới bỏ xuống bộ mặt người chết không cảm xúc.

Nếu là lúc

thường, Tần Vũ sẽ ngắt máy sớm, hiện tại hắn lại không làm vậy, Lộ Lê nhìn hắn nghiêm túc, một tay chống cằm cười híp mắt nhìn.

Đàn ông nghiêm túc rất có mị lực, đặc biệt là chồng y.

“Anh định khóa tài khoản của Tần Tuyết tới khi nào?” Lộ Lê nghĩ đến Tần phu nhân muốn giúp cô, đột nhiên thấy tò mò.

Tần Vũ rốt cục cũng có phản ứng, nhàn nhạt nói: “Đến khi con bé nhận sai mới thôi.”

Lộ Lê cảm thấy với tính cách của Tần Tuyết, muốn cô ấy nhận sai có hơi khó, đặc biệt khi còn có Tần phu nhân.

“Không có việc gì khác, anh còn có việc.”

“Có một việc.” Lộ Lê thấy hắn định ngắt máy truyền tin, vội vàng ngăn cản, “Em muốn tìm chút tư liệu có liên quan cơ giáp nhưng quyền hạn không đủ, chỉ tìm thấy tư liệu cơ sở thông thường, anh có thể giúp không?”

Tần Vũ nhíu mày, “Em muốn tư liệu cơ giáp làm gì?”

“Rỗi rãnh không có việc gì cho nên muốn nghiên cứu một chút.” Lộ Lê không dự định nói thẳng với Tần Vũ bây giờ, y tin tưởng nếu như y nói, Tần Vũ có thể sẽ lợi dụng quyền hạn giúp y. Y không muốn người khác nghĩ y lợi dụng Tần Vũ, thật vất vả Tần nguyên soái mới có hảo cảm với y, y không nghĩ bởi vì chuyện này mà dã tràng xe cát, hơn nữa y cũng không phải là không có biện pháp.

“Anh biết rồi.” Bỏ lại câu nói này, trong nháy mắt màn hình trêи không trung tối sầm.

Lộ Lê biết hắn đáp ứng, vui vẻ nhếch khóe miệng.

/298

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status