Thương Thiên Phách Huyết

Chương 43: Tông sư

/414


Tới sau điện, huynh đệ Phương Lệnh Thiên dặn Hứa Hải Phong đợi bên ngoài cửa, bọn họ tự tiến vào trong.

Hứa Hải Phong đứng bên ngoài cửa, phát hiện sau khi bọn họ đi vào cũng không đóng cửa lại, trong lòng tò mò, thò dài cổ len lén quan sát. Chỉ thấy bên trong có một vị lão đạo râu tóc bạc trắng đang an vị, Hứa Hải Phong đánh giá hồi lâu, vẫn nhìn không ra hắn có chỗ nào đặc biệt, nếu thay đổi một thân trang phục bình thường, cũng sẽ giống y như một vị lão nhân có thể nhìn thấy bất kỳ nơi nào ngoài đường phố. Nhưng nhìn thấy thái độ cung kính của huynh đệ Phương Lệnh Thiên, hiển nhiên người này có một thân phận tuyệt đối không phải chuyện đùa.

" Vãn bối Phương Lệnh Thiên bái kiến chân nhân." Huynh đệ Phương Lệnh Thiên đồng thời hành lễ nói.

Lão đạo nhân kia giương đôi mắt, sóng mắt cũng vô cùng bình thản, không có chút sắc bén, hắn đạm nhiên cười nói: " Lệnh Thiên, gần đây ngươi vất vả quá độ."

Phương Lệnh Thiên cúi đầu nói: " Vãn bối biết, chỉ là bản thân có trách nhiệm, tục sự quá nhiều, thật sự là vạn bất đắc dĩ."

Lão đạo nhân yên lặng gật đầu, cũng không trả lời. Phương Lệnh Thiên lại nói: " Lần trước chuyện chân nhân phân phó, vãn bối đã làm được, Hứa tướng quân đang đợi bên ngoài điện."

" Nga, nhanh như vậy, mời vào."

" Dạ." Phương Lệnh Thiên xoay người nhìn Hứa Hải Phong đang đứng nghe trộm bên ngoài nói: " Hiền chất, mau vào đây, chân nhân lão nhân gia muốn gặp ngươi."

" Tuân mệnh." Hứa Hải Phong lớn tiếng ứng đáp, nhanh tiến vào. Tuy hắn không biết thân phận của vị lão đạo này, nhưng cũng biết không thể đắc tội người này, nên sau khi tiến đến, mắt nhìn thẳng, cung kính đứng vững nói: " Vãn bối Hứa Hải Phong ra mắt chân nhân."

Lão đạo nhân nhìn Hứa Hải Phong nửa giây, đột nhiên hai mắt thoáng hiện thần quang, trong lòng Hứa Hải Phong căng thẳng, chỉ cảm thấy ánh mắt của hắn sáng rực, nhìn mình đăm đăm, ở trước mặt lão nhân gia này, hắn không hề khởi lên được chút tâm trạng đối kháng nào.

Lão đạo nhân mỉm cười, lại biến thành bộ dáng như tuổi già sức yếu, chỉ là lần này trong lòng Hứa Hải Phong cũng không còn dám có chút khinh thị.

" Hay cho một người tuổi trẻ, lão đạo đúng thật đã già, tiểu tử, lão đạo cùng ngươi có duyên, ta có một bộ tâm pháp gọi là Tĩnh Tâm Quyết, cũng không có tác dụng gì lớn, chỉ là có thể giúp cho người bình tâm tĩnh khí, ý nghĩ minh mẫn, ngươi có chịu học không?" Lão đạo nhân mặt mày hớn hở hỏi.

" A…"

Hứa Hải Phong quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Phương Lệnh Đức không tự chủ được kinh hô lên, mà Phương Lệnh Thiên tuy không thất thố như đệ đệ, cũng trợn tròn hai mắt, vẻ mặt như không thể tưởng tượng. Cho dù hắn có ngu ngốc hơn gấp đôi, cũng biết Tĩnh Tâm Quyết này tuyệt đối không vô dụng như vị lão đạo này đã nói. Nhất thời, hắn phúc chí tâm linh, xoay người sụp bái: " Vãn bối nguyện bái nhập môn hạ của chân nhân, còn thỉnh chân nhân từ bi."

Lão đạo nhân ha ha cười nói: " Nếu lão đạo trẻ lại được năm mươi tuổi, thu ngươi làm đồ đệ cũng không có gì không ổn. Chỉ là nếu hiện tại thu ngươi, chỉ sợ ngày sau sẽ bị đám đồ tử đồ tôn oán giận, quái lão đạo ta tìm cho bọn hắn một vị sư thúc hay sư thúc tổ còn trẻ tuổi như vậy, ha ha ha. Tiểu tử, ngày sau ngươi cũng không phải là vật trong ao, chúng ta liền làm anh em kết nghĩa đi."

Hứa Hải Phong nghe hắn nói chuyện thật thú vị, cũng bật cười. Chỉ có huynh đệ Phương Lệnh Thiên dở khóc dở cười nhìn hai người già trẻ này, không biết nên nói gì mới tốt.


/414

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status