Thực Hoan Giả Yêu

Chương 114 - Chương 92

/233


Editor: Nguyen Hien.

Buổi tối ở Lan Uyển, đèn đuốc sáng trưng.

Bên trong phòng khách rộng rãi, sáng ngời như ban ngày. Đứng bên dưới chiếc đèn thủy tinh sáng chói, đôi mắt hoảng hốt của Đồng Niệm có chút khó chịu, ánh mắt đau thương.

“Nói đi, hai đứa bắt đầu từ khi nào?”

Lăng Trọng ngồi ở trên ghế sofa, sắc mặt trắng xanh, ông ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm hai người đứng trước mặt, đôi mắt âm u không thấy đáy.

Một đôi bàn tay ấm áp bao bọc lấy tay cô, Đồng Niệm liếc mắt, nhìn thấy người đàn ông bên cạnh nháy mắt với cô, ý bảo cô không cần nói, tất cả hãy để cho anh nói.

“Bốn năm trước, khi Lăng thị gặp khó khăn, chúng con đã ở cùng nhau.” Lăng Cận Dương mắt sáng như đuốc, nhìn chằm chằm ba của mình, trên mặt không chút tránh né. Thật ra, trong giờ phút này, khi nói ra ra sự thật trong lòng, anh bỗng nhiên cảm thấy nhẹ nhõm, giống như tảng đá nhiều năm bị đè ép được dời đi.

“Bốn năm trước?” Lăng Trọng mím môi, trên mặt lo lắng, giọng nói vì tức giận mà phát run: “Các người thật là có bản lĩnh, dám gạt ông già này lâu như vậy?”

Lăng Trọng không kiềm chế được cơn giận, thuận tay cầm tàn gạt thuốc trên bàn ném về phía hai người bọn họ.

Khóe mắt thoáng qua ánh sáng trắng, Lăng Cận Dương thấy có cái gì đó ném qua, theo bản năng xoay người, bảo vệ người bên cạnh vào trong ngực. Anh đưa lưng về phía sau, cái gạt tàn thuốc đúng lúc rơi trúng trên bả vai anh, rồi nặng nề rớt xuống.

Được anh che chở ở trong ngực, Đồng Niệm không có bị thương, cô chỉ nghe có cái gì đó rớt trên mặt đất, vang lên tiếng “Bốp” thật lớn, vỡ nát trên mặt đất.

Đồng Niệm đẩy người đàn ông bên cạnh ra, thấy cái gạt tàn thuốc vỡ nát, ánh mắt dần dần biến sắc. Cô sốt ruột xem xét Lăng Cận Dương, thấy anh cũng không có bị thương gì, mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

“Ba.” Đồng Niệm bước về phía trước một bước, định mở miệng nói, lại bị Lăng Trọng giơ tay lên ngăn lại.

Khuôn mặt Lăng Trọng nặng nề, mắt cũng không nhìn tới, mở miệng nói: “Khuya lắm rồi, con về nhà đi.”

Một câu nói này, hung hăng đập vào trong lòng Đồng Niệm, cô cắn môi, nói không ra lời. Từ nhỏ đến lớn, cô phạm rất nhiều lỗi lầm, ông vẫn luôn cưng chiều cô, chưa bao giờ nói ra những lời nặng lời.

Đã lâu như vậy, cô bởi vì được cưng chiều mà cảm động, nhưng trong giờ phút này, cô mới hoàn toàn tỉnh ngộ lại. Không có trách mắng, cũng không phải thật sự yêu thương, có lẽ chỉ coi cô như người ngoài, cho nên mới không quở trách cô.

Ông có thể nổi giận với Lăng Cận Dương, thế nhưng đối với cô một câu nặng lời cũng không có. Đồng Niệm rũ mắt xuống, trong lòng cảm thấy buồn bã, cuối cùng cũng không giống nhau.

Lăng Cận Dương nhìn thấy sắc mặt khó coi của ba mình, lo lắng cho thân thể ông, lại sợ ông nổi giận với Đồng Niệm, cho nên cũng không có suy nghĩ nhiều, bảo tài xế đưa Đồng Niệm đi về nhà.

Đảo mắt, trong phòng khách chỉ còn lại hai ba con họ. Lăng Cận Dương vẫn đứng tại chỗ, không có nhúc nhích, bên chân là những mảnh thủy tinh trong suốt vỡ nát, nằm đầy trên mặt đất.

Sau một hồi, Lăng Trọng mới chậm rãi từ ghế sofa đứng lên, ông bước từng bước đi về phía con trai mình, nhìn đứa con trai cao lớn của ông, trong đôi mắt có ánh sáng vỡ vụn thoáng qua: “Lăng Cận Dương, từ nhỏ đến lớn, con chưa bao giờ để cho ba thất vọng! Hôm nay là lần đầu tiên con làm cho ba thất vọng!”

Nói xong những lời này, ông trầm mặt xoay người, bước đi lên lầu trở lại phòng ngủ.

Nhìn bước chân lảo đảo của ba, trái tim Lăng Cận Dương chua xót, hai tay xuôi bên người hung hăng nắm chặt lại đến nỗi trên mu bàn tay nổi đầy gân xanh.

Nếu như giờ khắc này có thể tránh khỏi, như vậy anh tình nguyện chưa từng xảy ra.

Trở lại phòng ngủ, Lăng Cận Dương mệt mỏi dựa vào cánh cửa thở dài một hơi, anh cau mày đi tới


/233

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status