Thứ Nữ Công Lược

Chương 121: An bài

/755


Từ Lệnh Trữ vội từ chỗ buôn gạo của Từ gia ở Thông Châu điều gạo đến, Thập Nhất Nương thì tại nghe Giang Bỉnh Chính báo tin:”…… Khắp Yến Kinh chỉ có hai cửa hàng hương lộ. Đường cái phía Đông là chuyên bán cho các phu nhân dùng thoa ở trên người, đường cái phía tây là chuyên bán cho cửa hàng bán trái cây ướp quả.”

Lúc hắn nói chuyện mặt mày hớn hở,”Chỗ đường cái phía đông bên kia, dùng cái chai ngọc lưu ly nho nhỏ chứa, quý giá có thể mua ba lượng bạc, rẻ cũng có thể bán đến tám phân tiền. Về phần đường cái phía tây bên kia, ba, bốn lượng bạc có thể mua một lọ sứ, thực rẻ. Phu nhân là muốn khai cửa hàng hương lộ đi? Ta xem chủ ý này có thể thực hiện được.” Nói xong, tươi cười của hắn trở nên cực kỳ đắc ý,” Ngài khẳng định đoán không được, cửa hàng ở đông đường cái kia là ai ?” Cũng không đợi Thập Nhất Nương trả lời, hắn giảo hoạt cười nói,” Là Ngũ phu nhân của phủ chúng ta.”

Thập Nhất Nương lắp bắp kinh hãi.

Không nghĩ tới chuyện lại khéo như vậy.

” Chúng ta đến lúc đó nói cùng Ngũ phu nhân, Ngũ phu nhân khẳng định đem cửa hàng thu hồi lại. Đến lúc đó ra số tiến lớn đem tiểu nhị, gã sai vặt, công tượng làm hoa lộ của cửa hàng lưu lại, đổi cái tên, chúng ta chính mình làm chủ!” Giang Bỉnh Chính dương dương đắc ý nhìn Thập Nhất Nương ,” Căn bản không cần tốn công phu gì.” Khó trách bị Đào tổng quản đá ra ngoài, một bụng tâm địa giảo hoạt.

“Vậy ngươi đã hỏi thăm rõ ràng, nhà bọn họ hoa lộ đắt giá nhất một ngày bán bao nhiêu bình? Hoa lộ rẻ nhất một ngày bán bao nhiêu bình? Mỗi ngày tổng cộng bán bao nhiêu tiền? Mua hoa lộ đắt tiền là những người nào? Mua hoa lộ rẻ nhất lại là ai? Ngươi đã nhất nhất hỏi thăm rõ ràng sao?” Thập Nhất Nương một câu tiếp theo một câu, một người bình thường ôn hòa chuyển sang bức người, hỏi đến mặt Giang Bỉnh Nghiêm đỏ hồng ngây ngô nói:” Này, đây đều là bí quyết kinh doanh của nhà người ta, như thế nào lại tùy tiện nói cho người khác biết?”

“Tốt lắm. Ta nói cho ngươi.” Thập Nhất Nương cười nói:” Ngươi ngồi xổm ở trước cửa hàng hoa lộ cho ta, từ sáng đến tối nhìn chằm chằm, nhìn xem ra vào đều những người nào? Mua những cái gì? Không phải sẽ thành công sao!”‘

Ánh mắt Giang Bỉnh Chính trừng lớn. Lời Thập Nhất Nương nói hoàn toàn là người biết nghề nói. Nhưng những cái này là ai nói cho nàng chứ? Đào mama? Không đúng, Đào mama hẳn là không hiểu những chuyện này? Chẳng lẽ là Dương Huy Tổ nói cho nàng? Cũng không đúng a, Dương Huy Tổ tuy khôn khéo, nhưng không có làm qua cửa hàng…… Trong lúc nhất thời, hắn thì thào không biết làm sao.

Tuy không có làm qua việc kinh doanh, nhưng kiếp trước mẫu thân Thập Nhất Nương là làm việc kinh doanh, mưa dầm thấm đất, có đoạn thời gian còn muốn cho nữ nhi nàng thừa kế gia nghiệp của mẹ, thì ít nhiều cũng biết chút.

Nàng xem bộ dáng Giang Bỉnh Chính, không phải là không biết trước khi làm việc kinh doanh phải phải làm chút công tác chuẩn bị như vậy, hoàn toàn chính là xem thường mình là tiểu cô nương không hiểu, lười làm thôi.

” Nếu ngươi còn không có hỏi thăm rõ ràng toàn bộ, vậy hỏi thăm rõ ràng xong lại đến đáp lời cho ta đi!” Thập Nhất Nương nói xong, bưng trà lên uống.

Giang Bỉnh Chính có chút chật vật lui ra ngoài.

Thập Nhất Nương nhìn bóng dáng hắn dặn Hổ Phách:” Ngươi đi đưa tín cho Dương Huy Tổ, bảo hắn nhìn chằm chằm Giang Bỉnh Chính này một chút. Miễn cho hắn dùng chiêu bài Vĩnh Bình Hầu phủ làm ra chút chuyện lừa gạt.”

” Không thể nào!” Hổ Phách nhỏ giọng nói:” Hắn có lá gan đó sao?”

” Người như thế ta hiểu biết nhất.” Thập Nhất Nương cười lạnh:” Chuẩn bị đi theo ta đến Yến Kinh để vơi vét một khoản. Ngươi trực tiếp cho Dương Huy Tổ đi nhìn chằm chằm hắn. Vừa lúc, có thể nhìn xem Dương Huy Tổ người này rốt cuộc như thế nào!”-

Hổ Phách trả lời mà đi, bị Thập Nhất Nương kêu lại:” Đi tìm Vạn Nghĩa Tông đến cho ta!”

” Ân!” Hổ Phách vội đi an bài người kêu Vạn Nghĩa Tông đến.

Trong lòng ngực Vạn Nghĩa Tông lộ ra một tờ giấy, lấy ra nói với Thập Nhất Nương: “Dưa ngọt lúc mới vừa ra thị trường có thể bán đến bốn văn tiền một trái, đợi cho đến lúc giữa mùa, liền chỉ có thể bán hai văn tiền một trái. Táo tám phân bạc một cân, mận năm phân bạc một cân, lê hai văn tiền một trái, Hạch đào chín phân bạc một cân……”

” Tốt lắm, tốt lắm, ngươi lấy lại đây cho ta xem đi!” Thập Nhất Nương thấy hắn nói lắp ba lắp bắp vất vả lao lực. Vạn Nghĩa Tông đỏ mặt, cầm tờ giấy trong tay mang qua.

Lục Vân tiếp lấy đưa cho Thập Nhất Nương, thật sự đem Thập Nhất Nương xem qua mắt choáng váng. Trên đó giống như vẽ bùa chống quỷ lau xóa nhiều điểm trông như đốm lửa.

Vạn Nghĩa Tông lẩm bẩm:” Ta, ta không biết chữ……”: Thập Nhất Nương đem trang giấy đưa cho hắn, hỏi:” Ngươi nói, cây ăn quả này nên trồng loại nào?”

Vạn Nghĩa Tông liên tục gật đầu, nói:” Ta đã hỏi qua những nhà chung quanh trồng cùng loại, nhà bọn họ chỉ có mười hai mẫu, trồng toàn là lê cùng mận, một năm đã có mười sáu lượng bạc thu vào.”

Thập Nhất Nương ” Nga” một tiếng, nói:” Ngươi như thế nào biết ?”

Vạn Nghĩa Tông nói:” Ta ngồi xổm ở cửa nhà bọn họ chờ đợi vài ngày, thiếu chút nữa bị gia nhân nhà bọn họ xem là ăn mày– ta mỗi ngày đếm xem nhà bọn họ bán bao nhiêu sọt lê cùng mận đi ra ngoài. Phương pháp là chậm một chút, nhưng cũng dùng được.”

Thập Nhất Nương không khỏi âm thầm gật đầu.

Vạn Nghĩa Tông là người làm thực tế!

Nàng suy nghĩ một chút, nói:” Ngày hôm qua Bạch tổng quản đem khế ước năm trăm mẫu đất cát cùng bạc đều mang lại đây, chuyện này ngươi cũng biết. Nếu ta cho ngươi đi chỗ Trần đại nhân nơi đó quản đất cát, ngươi có thể nắm chắc mười năm sau có thể hoàn toàn tiếp nhận không.”

Vạn Nghĩa Tông giật mình:” Phu nhân, cảm thấy ta làm có chỗ nào không đúng……” Giọng điệu rất sợ hãi- Thập Nhất Nương vội nói:” Nguyên nhân chính là vì ngươi thực sự có thể làm, cho nên ta mới muốn cho ngươi đi quản đất cát. Phải biết rằng, loại cây ăn quả này, chính là một môn kỹ thuật sống, ngươi tuy tuổi lớn một ít, nhưng còn có ba con trai. Nếu đem tay nghề này của Trần đại nhân học xong, về sau hưởng thụ vô cùng. Tuy nói mười năm là dài chút, nhưng nóng vội sao có thể ăn được bánh trôi nóng.”

Vạn Nghĩa Tông lập tức hiểu được, quỳ trên mặt đất nói:” Phu nhân yên tâm. Ta nếu ngay cả điểm nhỏ ấy đều làm không tốt, cũng không cần cất công từ Giang Nam đuổi lại đây.”

Thập Nhất Nương vừa lòng gật đầu, nói:” Ta hỏi qua, người giúp việc giống ngươi như vậy, mỗi tháng tiền công bất quá bảy phân bạc, Đại Hiển có thể cao một chút, năm phân bạc, hơn nữa Nhị Hiển cùng Tam Hiển, bất quá là ba, hai phân bạc, một năm xuống cũng liền chỉ có mười lăm, mười sáu lượng bạc, trong nhà còn có vợ, cũng quá kham khổ. Ngươi sau khi đi qua, cũng không cần nói gì nhiều về chuyện này cùng Trần đại nhân. Ta hàng năm tiếp ngươi mười lượng bạc.”

Vạn Nghĩa Tông mừng rỡ quá đỗi, lão luyện cấp Thập Nhất Nương khấu đầu.

Thập Nhất Nương cho Lục Vân dìu hắn đứng lên, hỏi hắn ba con trai:” Có từng định chuyện thân sự?”

Ánh mắt Vạn Nghĩa Tông tối sầm lại, nói:” Trong nhà khổ cực, cố không được những chuyện đó!”

Thập Nhất Nương hơi gật đầu, nói:” Bạch tổng quản cùng Trần đại nhân nói xong rồi, ngày sáu tháng mười một liền giao, các ngươi đến lúc đó liền phải đi qua. Đến ngày hai mươi tháng mười hai thuận tiện ngươi đi chỗ đất cát đi.”

Vạn Nghĩa Tông gật đầu ”Vâng”, Thập Nhất Nương lại cùng hắn nói vài câu, cho hắn lui ra, kêu Thường Cửu Hà đến.

Trong khoảng thời gian này đem bọn họ để ở trong nhà ngõ Kim Ngư, trong lòng hắn đã sớm bồn chồn, giờ phút này bị Thập Nhất Nương kêu đến, hắn có vẻ rất bất an không yên, hành xong lễ cho Thập Nhất Nương, hắn sợ hãi rụt rè đứng ở cửa chính.

Thập Nhất liền hỏi hắn:” Ta ở Yến Kinh có tòa nhà cũng có điền trang, ngươi nguyện ý đi điền trang không? Hay vẫn là nguyện ý giúp ta trông coi tòa nhà?”

Thường Cửu Hà biết Vạn Nghĩa Tông một mực bận bịu giúp Thập Nhất Nương. Nếu đất cát cho bên ngoài thuê, chỉ có lại điền trang ruộng dốc ở trong tay, Thập Nhất Nương khẳng định là muốn đem điền trang ruộng dốc đưa cho Vạn Nghĩa Tông quản, dù sao điền trang ruộng dốc là sản nghiệp của mình, vẫn hơn là chỗ đất cát cho người khác thuê. Hắn đã sớm không ôm hy vọng gì, trả lời cũng liền thực thuận theo:” Đều có thể, đều có thể, phu nhân cứ việc phân phó là được.”

” Vậy giúp ta quản mảnh ruộng dốc đi!” Thập Nhất Nương cười nói,” Đến lúc đó trồng chút đậu phộng dưa chuột gì đó, ngươi có hai cái đứa con cùng giúp, nghĩ cũng không phải là việc khó gì!”

Thường Cửu Hà kinh ngạc nhìn Thập Nhất Nương .

Hắn tự nhiên nguyện ý đi điền trang, không nói những cái khác, nuôi hai ba con gà, thu tá trứng gà, là mấy đứa nhỏ cũng có bữa ăn ngon, không thể so với quản tòa nhà, tuy là thoải mái, nhưng trừ bỏ tiền công, chẳng có gì thu vào thêm.

Thường Cửu Hà sợ nếu hắn chần chờ cơ hội sẽ bay mất, vội quỳ xuống đi khấu đầu cho Thập Nhất Nương.

Thập Nhất Nương cho hắn đi tìm Bạch tổng quản, hỏi ruộng dốc nên trồng loại nào — Thường Cửu Hà cũng là tay trồng trọt lúa nước cao thủ, nhưng đối với phương diện này không quá thành thạo.

Hắn vẻ mặt cười, cung kính trả lời mà đi.

Thập Nhất Nương lại kêu Lưu Nguyên Thụy đến:” Ngươi giúp ta trông coi tòa nhà ở ngõ Kim Ngư?”

Che dấu không được kinh hỉ từ trong khóe mắt của hắn tràn ra.

Trước lúc đến lão bà liền dặn hắn, nhất định phải tranh chuyện quản tòa nhà, gác cổng nhà tể tướng so quan bát phẩm còn tốt hơn, nói chính xác là hầu hạ gần người thật có chỗ tốt. Nếu đến điền trang, núi cao hoàng đế xa, phu nhân ngay cả mặt đều nhận không rõ ràng lắm, huống chi Hầu Gia phu nhân lúc trước còn lưu lại rất nhiều người ở bên trong làm việc, nếu người nào bị phu nhân xem trúng, muốn mình làm việc, thay đổi bọn họ cũng là có thể. Đến tòa nhà tuy không thể tự do bằng so với ở điền trang, nhưng đây là Yến Kinh, lão bà hắn thường đi ra ngoài dạo, mang ra hài thêu hoa phổ thông bình thường cũng có thể bán trên một văn tiền, bọn họ có thể ở phía sau tòa nhà mở lều làm đồ ăn, thêu chút hoa xuất ra đi bán, trợ cấp đồ dùng trong nhà, nếu cùng hàng xóm đi lại, còn có thể giúp đỡ người khác làm việc hiếu hỉ, một năm cũng thu vào thực khả quan.

Hắn liền đáp ứng”Vâng”.

Thập Nhất Nương cười nói:” Nhưng ngươi mang cho lão bà ngươi một câu đi. Nếu lão bà ngươi đồng ý, bắt đầu ngày mai ngươi liền cùng lớn nhỏ vạn gia đem tòa nhà sửa sang lại đi. Nếu không đồng ý, ta lại tìm chuyện khác cho ngươi.”

Lưu Nguyên Thụy ngây người. Chủ tử nhà ai giao việc lại nói như vậy? Nhưng hắn không dám nói gì, chỉ biết cúi đầu nói:” Phu nhân trực tiếp phân phó, vợ nhà chúng ta nhất định đáp ứng .”

Một người vợ khôn khéo như vậy, như thế nào không có tính toán của riêng mình?

Thập Nhất Nương cười nói:” Nàng nghĩ muốn ở trong nhà ta làm ăn cũng tốt, trồng cây ăn quả cũng tốt, nhưng không thể phá hư cảnh trí hiện tại, đem hoa cỏ ta trồng rút bỏ hết, vừa tiến môn đã nghe đến một mùi phân bón. Về phần ra bên ngoài đi làm việc hiếu hỉ, không thể dùng danh nghĩa Vĩnh Bình Hầu phủ.”

Lưu Nguyên Thụy bị dọa một thân mồ hôi lạnh.

Cảm thấy Thập Nhất Nương giống như nghe được hắn cùng lão bà nói chuyện trong tư phòng ……. Toàn là những câu thật, hắn vốn thành thật, hiện tại lại hoảng sợ bất an, chỉ biết ứng ”Vâng”.

Thập Nhất Nương mỉm cười, cho hắn lui đi xuống.

Quá hai ngày thì kêu mấy người đến trước mặt, đem mọi người phân công đều nói một lần.

Mặt khác ba người đã sớm nhận tín, cũng người trong nhà thương lượng tốt lắm, đều được thỏa mãn sở nguyện, không chỉ không có dị nghị còn sợ Thập Nhất Nương đổi ý. Chỉ có Giang Bỉnh Chính, bị phân đến một tòa nhà khác của Thập Nhất Nương chỗ càng hoang vắng, rất không phục, trước mặt Thập Nhất Nương không dám nói cái gì, hắn lén phát cáu với ba người tìm Thập Nhất Nương một lần nữa phân công lại, ba người một cái cũng không để ý đến hắn, đều dựa theo phân phó của Thập Nhất Nương đều tự chuyển địa phương, sửa sang tòa nhà thì bắt đầu sửa sang tòa nhà, chỉnh điền trang bắt đầu chỉnh điền trang, Giang Bỉnh Chính một người không tạo nên sóng gió gì, cũng liền tạm thời tiêu tan. Toàn tâm toàn ý chú ý đến cửa hàng hương lộ. Mỗi ngày ở lãng vảng chung quanh cửa hàng.

Thập Nhất Nương thật không phải sợ những người này không phục mình quản, có thể cho tất cả mọi người có cái kết cục vừa lòng, bắt đầu làm việc so với miễn cưỡng bọn họ càng có động lực, làm tốt hơn.

Hổ Phách không khỏi lo lắng:”…… Chẳng lẽ thật đúng là mở miệng cùng Ngũ phu nhân muốn gian cửa hàng kia của nàng sao?”

” Tự nhiên là không thể mở miệng .” Thập Nhất Nương cau mày,” Ta không thích nhất chính là ỷ thế khinh người, như thế nào có thể xử dụng thủ đoạn như vậy, ngươi ngẫm lại, Yến Kinh tàng long ngọa hổ, lại chỉ có hai gian cửa hàng hương lộ, chỉ sợ mặt sau cũng không đơn giản. Chúng ta cần gì vì mấy lượng bạc mà phải làm lớn chuyện. Chuyện này vẫn cứ đợi Nhị phu nhân trở lại, xem có biện pháp nào khác hay không.”

Trên thực tế, Thập Nhất Nương hoài nghi này cửa hàng hương lộ này cùng Nhị phu nhân có quan hệ.

Làm hương lộ tuy không phải kỹ thuật cao bí mật gì, nhưng muốn tạo ra sản lượng lớn, lại bảo đảm chất lượng cũng là vấn đề khó, cũng không phải là người bình thường có thể làm được ……


/755

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status