Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1074: Nội đan đến tay.

/1489



- Đều đi chết đi!

Ngay khi Địa Sát Hỏa Kỳ Lân sắp bị kiếm quang bổ vào liền gầm lên giận dữ, vang vọng giữa thiên địa, sau đó, một cổ khí tức vô cùng băng hàn cuốn tới.

Băng hàn chi khí điên cuồng phác thiên cái địa, hủy diệt hết thảy.

Vô luận là là một đám Chân Tiên đang vây quanh Địa Sát Hỏa Kỳ Lân tranh đấu hay là Tống Tử Phật và Vân Thiên Hà đang đấu pháp, hay là bọn người Chu Báo và Ngọc Nam Thiên đang đứng ở một bên chờ xem náo nhiệt sau khi hào quang vô cùng vô tận này bạo khởi, cơ hồ trong cùng một thời gian, đều thi triển tốc độ nhanh nhất của mình để bỏ chạy.

Oanh!

Một tiếng nổ mạnh vang vọng thiên địa, trong Cẩm Tú Sơn Hà Đồ một mảnh bừa bộn, bọn người Minh Lạc và Minh Trần vốn cực lực khống chế Cẩm Tú Sơn Hà Đồ dưới lực trùng kích cực lớn, lập tức đều điên cuồng phun máu tươi, uể oải không thôi, khống chế đối với Cẩm Tú Sơn Hà Đồ tự nhiên cũng biến mất, Cẩm Tú Sơn Hà Đồ này vốn là La Thiên pháp khí, thượng phẩm Thuần Dương chi khí, bên trong tự thành thế giới, Thái Âm Chân Lôi nổ lên vậy mà bất ngờ tạc cái thế giới hoàn mỹ vô khuyết này ra một lỗ hổng, cũng chính vì xuất hiện một lỗ hổng như vậy, cho nên một đám Tôn Giả, Thượng Nhân trong Cẩm Tú Sơn Hà Đồ mới có cơ hội đào tẩu.

Dưới sự bao phủ của hào quang màu xanh ra trời, một đạo lưu quang chớp động, vọt thẳng ra khỏi lổ hổng này, Chu Báo là người đầu tiên, sau đó chính là Tống Tử Phật, Hồng Tuyên Long, ba người này cũng không bị thương hại quá nặng, Tống Tử Phật có Tinh Thần Lượng Thiên Xích hộ thể, lại thu hai kiện thượng phẩm Thuần Dương pháp khí Cửu Cửu Quy Nguyên Hồ Lô và Thái Ất Du Tiên Phất Trần, lực phòng hộ đại tăng, Hồng Tuyên Long cũng có một kiện thượng phẩm Thuần Dương pháp khí Hỗn Nguyên Tuyệt Tiên Kiếm, mặc dù chỉ là pháp chỉ chủ giết chọc, nhưng vung lên cũng triệt tiêu được một bộ phận uy lực của Thái Âm Chân Lôi, mà Chu Báo thì sao, bản thân hắn chính là có thân thể hung thú, hơn nữa có huyết mạch của Tiên Thiên Thần Chích, có sức khôi phục siêu cường cùng với Phiên Thiên Ấn và Kim Cương Trạc hộ thân, bị thương hại cũng không tính quá sâu, vẫn có cơ hội chạy trốn.

Ba người cơ hồ trong cùng một thời gian chạy ra khỏi Cẩm Tú Sơn Hà Đồ, liếc nhìn nhau, xoát, thoáng cái tách ra, trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ cảnh giác, mà gia hỏa theo nhanh sau lưng ba người bọn họ, muốn lao ra ngoài, dĩ nhiên là Ngọc Nam Thiên.

Chỉ thấy Ngọc Nam Thiên toàn thân chớp động lên một tầng hào quang màu tím, nhìn cũng biết là một kiện chí bảo hộ thận, chỉ là hiện giờ, hộ thân chí bảo này dưới sự oanh tạc của Thái Âm Chân Lôi đã biến thành vô cùng ảm đạm, sắc mặt của hắn cũng thập phần tái nhợt, khóe miệng chớp động lên một tia tơ máu nhàn nhạt, lộ ra hết sức chật vật.

Chỉ là hết thảy chuyện này cũng không trọng yếu, quan trọng nhất là còn sống đi ra. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.com

Mắt thấy cửa ra vào của Cẩm Tú Sơn Hà Đồ đã ở ngay trước mặt, trên mặt hắn lộ ra vẻ mừng rõ, bất quá, sự vui sướng của hắn rất nhanh liền biến thành hoảng sợ.

- Muốn đi, cũng không dễ dàng như vậy đâu!

Tiếng gầm giận dữ vang lên từ trong Cẩm Tú Sơn Hà Đồ, sau đó là một đạo khói đen quỷ mị hiện ra phía sau hắn, hóa thành một đạo hắc tác, một mực cuốn lấy hắn.

(Hắc tác: sợi dây màu đen)

- Tiểu tử Linh Tiêu Điện, hôm nay ngươi chết chắc rồi!

- Cổn Long Vương!

Tuy rằng không thấy rõ lắm chân diện mục của đạo hắc tác này, nhưng Thái Âm Chân Lôi sắp nổ, Chu Báo sao lại không biết đã xảy ra chuyện gì chứ?

- Ta kháo, Cổn Long Vương mò lên bờ từ lúc nào rồi, ván cờ này hẳn là do hắn bày ra!

Trong một sát na, Chu Báo liền đại khái minh bạch tiền căn hậu quả mọi chuyện, tuy rằng trong đó còn rất nhiều chỗ không nghĩ thấy, nhưng Thanh Kiếm Sơn này là một ván cờ mà Cổn Long Vương thiết hạ, cũng đã là chuyện ván đã đóng thuyền.

- Hồng Tuyên Long, ngươi cái tên đáng chết này, còn không mau qua cứu, cứu ta! "

Mỗi lần bị cuốn lấy, Ngọc Nam Thiên liền phát ra một tiếng rống to, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Hồng Tuyên Long

- Ngươi không ra tay cứu ta, ngươi cũng không tốt lành đâu!

- Tên phế vật này!

Hồng Tuyên Long âm thầm tức giận mắng một tiếng, ánh mắt lập loè một hồi, tuy rằng hắn thập phần xem thường tên thiếu gia ăn chơi Ngọc Nam Thiên này, bất quá, nếu như Ngọc Nam Thiên thật sự xảy ra chuyện trước mắt hắn thì hắn quả thật sẽ rất phiền toái.

Ngọc gia là đệ nhất gia tộc ở Linh Tiêu Điện, Hồng gia là đệ nhị gia tộc, hai gia tộc tranh đấu gay gắt đã rất nhiều năm, thật vất vả đến thế hệ này mới xuất hiện Hồng Tuyên Long hắn có thể áp đảo triệt để Ngọc Nam Thiên của Ngọc gia, nhưng một hai nhân tài ưu tú cũng không thể thay đổi thực lực của hai nhà được, nếu như hôm nay mình thật sự thấy chết mà không cứu, lan truyền ra bên ngoài thì thời gian sau này mình ở Linh Tiêu Điện sẽ rất khổ sở, lại nhìn nhìn hai người Tống Tử Phật và Chu Báo đứng ở một bên xem trò vui trong lòng hắn liền nổi lên tâm tư muốn giết người diệt khẩu, trong tay lóe lên ánh sáng màu xanh, chém về phía hắc tác kia.

- Tiểu tử, ngươi muốn chết!

Cổn Long Vương đã bắt được Ngọc Nam Thiên, mắt thấy báo thù có hi vọng, sao có thể đơn giản buông tha được, trông thấy Hồng Tuyên Long cầm kiếm lao thẳng về phía trước, hắn phẫn nộ quát một tiếng, một đạo lam mang từ trong khói đen bay ra, lập tức hóa thành một cơn sóng lớn màu xanh da trời, cuốn tới.

- Lại là một kiện thượng phẩm Thuần Dương pháp khí!

Tống Tử Phật đứng ở một bên lúc này đã bị thượng phẩm Thuần Dương pháp khí liên tiếp xuất hiện làm cho chết lặng.

Nhưng rất rõ ràng, Cổn Long Vương đã đánh giá thấp thực lực của Hồng Tuyên Long, ánh sáng màu xanh của Hỗn Nguyên Tuyệt Tiên Kiếm cực kỳ sắc bén, thoáng cái đã cắt ra sóng lớn màu xanh da trời kia, đồng thời cũng cắt ra đạo hắc tác kia. Chỉ thấy Hồng Tuyên Long thò tay chụp tới, liền nắm Ngọc Nam Thiên vào trong tay, sau đó ánh sáng màu xanh trong tay đại hiện, bảo vệ toàn thần, chạy ra khỏi sự trói buộc của Cẩm Tú Sơn Hà Đồ.

Cổn Long Vương không thể tưởng được tốc độ của Hồng Tuyên Long lại nhanh như vậy, kiếm trong tay lại sắc bén như vậy, nhìn thấy Ngọc Nam Thiên rời tay, hắn lại một lần nữa phát ra âm thanh gào thét, bụi mù màu đen hóa thành một bàn tay màu đen lớn, chộp thẳng về phía hai người.

Mắt thấy bàn tay này đã sắp bắt được hai người, Cẩm Tú Sơn Hà Đồ lại rung chuyển một hồi, lỗ hổng bị chân lôi nổ ra kia vậy mà lại khép lại.

- Không thể thế được!

Cổn Long Vương phát ra một tiếng hô không cam lòng, cái bàn tay lớn màu đen kia bị Cẩm Tú Sơn Hà Đồ cắt đứt, phiêu tán trên bầu trời.

Cơ hồ đồng thời, bên trong Cẩm Tú Sơn Hà Đồ cũng xảy ra một loạt rung chuyển, Vân Thiên Hà đột nhiên bị ngoài ý muốn hiện giờ đã phẫn nộ rồi, chuyện xảy ra vừa rồi hoàn toàn nằm ngoài sự khống chế của hắn, một đạo Thái Âm Chân Lôi cơ hồ đã phá vỡ tất cả kế hoạch của hắn, bất quá may mắn, hắn còn có thể khống chế được Cẩm Tú Sơn Hà Đồ, hiện giờ, hắn điều khiển Cẩm Tú Sơn Hà Đồ tìm được tung tích của Cổn Long Vương, điều khiển tất cả lực lượng trong đồ bức thắng tới Cổn Long Vương

"Hỗn đãn, hỗn đãn, hỗn đãn!

Theo từng tiếng mắng tức giận của hắn, tất cả ngọn núi trong Cẩm Tú Sơn Hà Đồ đều nổ ra, hóa thành từng đạo lưỡi đao vô cùng sắc bén, tất cả dòng sông, nguồn nước trong đồ cũng đều không gió dậy sóng cuốn thẳng về phía Cổn Long Vương, mặt đất cũng bạo liệt ra, dung nham trong hỏa mạch dưới lòng đất xì ra, biến thành một mảnh Hỏa Long dài hẹp, gào thét lên đánh về phía Cổn Long Vương, nguyên khí bắt đầu bạo tẩu, hình thành từng đạo cuồng phong, cũng lao về phía Cổn Long Vương ẩn thân.

Đoàn tinh quang màu đen do Cổn Long Vương biến thành kia dưới từng đợt công kích liền trở nên ảm đạm, bất quá trong giây lát tiếp theo, liền biến thành một đoàn bụi mù màu đen, biến mất trong không khí của Cẩm Tú Sơn Hà Đồ.

- Chết tiệt, Linh Tiêu Điện, Du Tiên Quan, Cổn Long Vương ta thề không bỏ qua cho các ngươi đâu!

Linh hồn của Cổn Long Vương phát ra từng đợt gào thét, theo thời gian trôi qua dần biến mất, cùng lúc đó, trong Ngũ Long Hải vực nội cách đó mấy trăm vạn dặm, Cổn Long Vương vốn ở trong nội cung, khoanh chân ngồi trên giường ngọc liền thổ ra một búng máu tưoi, thân hình lay động một hồi, mở mắt ra, lúc này, trong mắt của hắn hiện đầy tơ máu và oán độc chi ý, trầm thấp gầm thét:

- Linh Tiêu Điện, Du Tiên Quan, các ngươi cứ chờ đấy!

Tiếng gào thét và không cam lòng của Cổn Long Vương cũng không ảnh hưởng tới Chu Bao, cũng không ảnh hưởng Hồng Tuyên Long và Tống Tử Phật.

Nhìn thấy Cẩm Tú Sơn Hà Đồ đã bổ khuyết lỗ hổng, thân hình của hai người Chu Báo và Hồng Tuyên Long cơ hồ đồng thời khẽ động, vọt xuống phía dưới, mấy đạo quang mang lóe lên, lại một lần nữa phá vỡ không gian cấm chế của Cẩm Tú Sơn Hà Đồ, tiến nhập vào trong Cẩm Tú Sơn Hà Đồ

Chỉ còn lại Tống Tử Phật kia, một bộ dáng đi đánh xì dầu (*đánh đấm giả bộ cho có khí thế), hắc hắc cười một tiếng, hóa thành một đoàn hồng vân phá không mà đi.

Lúc này ở trong đồ đã là một mảnh bừa bộn, bộ dáng như tận thế, lực lượng của Cẩm Tú Sơn Hà Đồ đang chậm chạp chữa trị nhưng bất quá có trời mới biết phải chữa trị tới khi nào.

Mấy mấy người bọn họ kịp thời chạy ra ngoài, Ngũ đại tông môn và Du Tiên Quan dưới một đợt Thái Âm Chân Lôi đã nhận phải tổn thất thảm trọng.

Hơn phân nửa người bị nổ chết tại chỗ, cho dù không chết cũng chỉ còn nửa mạng, chính thức lông tóc ít bị tổn thương cũng chỉ có mình Vân Thiên Hà mà thôi.

Địa Sát Hỏa Kỳ Lân cũng nhận lấy trọng thương, hắn đang nằm trên một đỉnh núi, miệng lớn thở phì phò, đôi con mắt tử sắc đảo loạn, tìm cơ hội bỏ chạy.

Đây là cơ hội đào tẩu tốt nhất của nó hiện giờ, người đến tìm hắn gây phiền toái phần lớn đều đã bị trọng thương, căn bản không rảnh để chú ý tới hắn, mà Vân Thiên Hà vừa rồi điều khiển Cẩm Tú Sơn Hà Đồ, tinh lực bị hao tổn quá nhiều, lúc này cũng không có dư lực, việc duy nhất hắn phải làm hiện giờ là tiến vào đường nhỏ của hỏa mạch dưới lòng đất Thanh Kiếm Sơn, nơi đó là địa bàn của hắn, hắn tin tưởng, đã mất đi sự trói buộc của Cổn Long Vương, trong hỏa mạch dưới lòng đất, căn bản sẽ không có người nào tìm được hắn cả.

Chỉ là, trời không theo ý nguyện người, lại càng không theo ý nguyện của hắn.

Ngay khi hắn chuẩn bị dùng thổ độn để rời đi, một đạo ánh sáng màu xanh phá không mà đến, đánh thẳng vào đầu hắn.

- Xoát!

Căn bản không có bất kì chỗ phản kháng nào, ánh sáng màu xanh hiện lên, đầu lâu của hắn liền bay lên, một cột máu nóng bay lên cao mười trượng, cũng không rơi xuống mà bị một đạo hào quang kim sắc xoáy lên, lấy đi, đạo hào quang kim sắc đó không chỉ thu lấy một bộ phận lớn máu huyết Kỳ Lân mà đồng thời còn cuốn lấy thi thể nó nữa.

- Ngươi dám!

Trông thấy tình hình này, Vân Thiên Hà gào thét một tiếng, thúc dục Cẩm Tú Sơn Hà Đồ lập tức, nguyên khí khắp nơi liền hóa thành một bàn tay lớn chộp về phía hào quang màu vàng.

Hào quang màu vàng phảng phất biết rõ lợi hại, mãnh liệt co rụt lại, rút về trong ánh sáng màu xanh, mà ánh sáng màu xanh kia đột nhiên lại biến dài ra, phát ra từng tiếng thanh mình chém bàn tay lớn kia thành hai nửa, không chú ý đến thi thể của Kỳ Lân nữa, phá không mà đi, mở Cẩm Tú Sơn Hà Đồ ra một lổ hổng, biến mất ở phía chân trời.

- Hừ!

Nhìn thấy Hồng Tuyên Long bỏ chạy, Vân Thiên Hà phát ra một tiếng cười lạnh, tuy rằng Hồng Tuyên Long này mang đi đại bộ phận máu huyết của Địa Sát Hỏa Kỳ Lân nhưng vẫn còn để lại thi thể Kỳ Lân và một bộ phận máu huyết, thế cũng đã đủ rồi, hắn thấy thế liền không quan Hồng Tuyên Long nữa, bàn tay lớn bị ánh sáng màu xanh mở ra lại lần nữa dung làm một thể, chộp tới thi thể của Địa Sát Hỏa Kỳ Lân.

Mắt thấy đã sắp bắt được thi thể của Hỏa Kỳ Lân thì dị biến lại nổi lên.

Một nắm đấm trắng noãn như ngọc xuất hiện trong hư không, hung hăng đánh vào trên bàn tay lớn do nguyên khí tạo thành kia.

Một quyền này, nếu so với ánh sáng xanh vừa rồi còn ác hơn, trực tiếp đánh tan bàn tay lớn, sau đó lại là một quyền, đánh nát bấy đầu lâu của Địa Sát Hỏa Kỳ Lân, một chụp bắt lấy nội đan hỏa hồng sắc, sau đó biến mất không thấy gì nữa.

- Không, Cẩm tú sơn hà, Phiên thiên phúc địa!

Mất đi nội đan Địa Sát Hỏa Kỳ Lân, Vân Thiên Hà rốt cục nhịn không được nữa, nổi giận gầm lên một tiếng, nguyên khí trong Cẩm Tú Sơn Hà Đồ thoáng cái trở nên quay cuồng, Chu Báo đã đoạt nội đan, đang chuẩn bị phá vỡ không gian của Cẩm Tú Sơn Hà Đồ thì bỗng nhiên lại phát hiện ra, không gian của Cẩm Tú Sơn Hà Đồ thoáng cái trở nên chắc chắn, không dễ dàng phá vỡ như trước kia nữa, sau đó, hắn liền cảm thấy, phảng phất toàn bộ Thiên địa đều như đang đối nghịch với hắn vậy, một tầng tầng áp lực áp thẳng về phía hắn, trong khoảng thời gian ngắn,phảng phất có vô số ngọn núi từ không trung rơi xuống, thề phải trấn áp hắn ở trong Sơn Hà Đồ.


/1489

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status