Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1060: Bức bách.

/1489



Thiên hạ ồn ào!

Đan phương Đoán Cốt Đan và Định Mạch Đan là hay chủng đan dược tuyệt thế đã thất truyền ngàn vạn năm, nay đã tái hiện nhân gian, được truyền lưu trong thời gian cực ngắn.

Từ đó, câu chuyện tranh đoạt đan phương đã không còn diễn ra, nhưng lại làm dấy lên một hồi phong ba lớn hơn nữa.

Cuộc đại chiến tranh đoạt dược liệu, sau đó trong vòng một năm, các loại dược liệu có liên quan trong đan phương có giá cực cao, mà giá của các linh dược này tăng lên cũng kéo theo giá các linh dược khác tăng theo, vì tranh đoạt dược liệu, luyện chế đan dược, trong giang hồ xuất hiện hỗn loạn, đao quang huyết ảnh, điên cuồng giết chóc, liên tục diễn ra.

Mà người khởi xướng tất cả chuyện này là Chu Báo, cũng không dễ dàng, hiện tại hắn đang tiếp khách trong Vũ Dương Lĩnh, gương mặt lạnh lùng, đưa mắt nhìn năm đại tông môn, bát đại thế gia.

Nơi tiếp khách của Vũ Dương Lĩnh vừa xây dựng không lâu, là một bộ phận của Trấn Hải Cung, nơi này vốn có tên là Nghênh Tiên Các, nhưng rất hiển nhiên, danh tự này không thích hợp trong Vũ Dương Lĩnh.

Mà Nghênh Tiên Các nằm ở giữa sườn núi Tích Lôi Sơn, vị trí thập phần vi diệu, ngồi ở trong các, nhìn xuyên qua cửa sổ, liền có thể nhìn thấy toàn cảnh của Trấn Hải Cung.

Tuy sớm biết năm đó Chu Báo ở Vũ Dương Lĩnh xây dựng rầm rộ, nhưng khi tận mắt nhìn thấy toàn cảnh bố cục xếp đặt của Trấn Hải Cung, cả đám người đều cảm thấy khiếp sợ.

Không nói đến diện tích của công trình, mà nói tới con số tiêu tốn trong việc xây dựng nó, đây là một con số thiên văn, số tài phú phải bỏ ra trong lúc xây dựng phải vượt qua mấy chục lần chi phí xây dựng Tây Kinh hoành thành, mà hắn có được đất phong trong bao lâu, trong khoảng thời gian vài năm như vậy, kiến thiết đến mức này?

Tuy hiện tại không biết số tiền nó bỏ ra là bao nhiêu, nhưng từ hình dáng của nó, thì biết rõ công trình này không thể nào hoàn thành trong vòng một hai năm được, nhưng chỉ hoàn thành một bộ phận, nhưng đã không sai biệt lắm với Tây Kinh hoàng thành.

Tuy mọi người đều biết Chu Báo từ bên trong mật thất của Thanh Phong Lâu lấy được tài phú cực lớn, đồn đãi còn có được bảo tàng của Bắc Nguyên Hắc Lang bộ lạc, nhưng mà, muốn xây dựng công trình lớn thế này, chỉ sợ cũng là một chuyện rất khó, chẳng lẽ, hắn còn có tài phú khác mà người ta không biết?

- Cái Vũ Dương Lĩnh này đúng là có khí tượng a, Trấn Hải Cung, hắc hắc, cung điện khổng lồ như vậy, cho dù là cả Đại Tấn cũng không thể nào nhìn thấy a.

Thời điểm mọi người ở đây suy tư cảm thán và kinh ngạc, một tiếng âm dương quái khí vang lên, mọi người xem xét, đều cười cười, vì sao?

Thì ra người nói chuyện cũng không phải là người của năm đại tông môn, cũng không phải người của bát đại thế gia, mà là hoàng tộc của Đại Tấn, là đứa con thứ tư của Yến Vân Thiên, Ung Vương Yến Ngọc Thành.

Chu Báo nhíu mày, hắn cũng không có hiểu biết gì với tên Ung Vương này, cũng không phải rất quen thuộc, nhưng khi nghe giọng nói âm dương quái khí của hắn thì rất không thoải mái, cho nên liền cười lạnh.

- Không nhìn thấy thì thế nào, hôm nay ngươi giống như hai lúa được mở mắt, ngươi còn không cảm tạ ta sao?

- Ngươi...

Yến Ngọc Thành nghe xong, đột nhiên gương mặt tuấn tú của hắn đỏ bừng, những người khác không nghĩ tới Chu Báo lại nói chuyện chua ngoa như vậy, không lưu lại chút mặt mũi nào cho hắn, nhưng không ngờ Chu Báo nói chưa xong, không đợi Yến Ngọc Thành tiếp lời, Chu Báo nói tiếp.

- Đúng là không biết lão đầu tử của ngươi suy nghĩ thế nào mà phái một tên ngu ngốc như ngươi tới đây, ngươi nhìn mình thử xem, còn muốn tranh cái gì đại vị? Ta thấy ngươi nên tỉnh lại đi, thành thành thật thật mà làm Vương gia của ngươi thì có thể sống thêm vài năm, nếu không biết tự lượng sức mà đi tranh đoạt vương vị, cho dù ngươi tranh giành được, ta cũng sẽ cho người kéo ngươi xuống đánh cho một trận!

- Ngươi...

Ai cũng không nghĩ tới Chu Báo lại nói hung hăng như vậy, không chừa đường lui và mặt mũi cho người khác, Ung Vương Yến Ngọc Thành đứng phất dậy, hổn hển chỉ vào Chu Báo, nhưng trừ một chữ "Ngươi" ra, cũng không nói được câu nào.

- Được rồi, câm miệng, ngồi xuống cho ta!

Ánh mắt Chu Báo lóe lên, một cổ uy thế khổng lồ lập tức lao về phía Ung Vương Yến Ngọc Thành, Yến Ngọc Thành như bị sét đánh, chấn động một cái, ngồi xuống ghế, ánh mắt cũng biến thành ngây ngốc, sau nửa ngày cũng chưa khôi phục được.

- Chư vị, thật là không có ý tứ a, ta vì đầu óc của vị tiểu cửu tử (em vợ) này mà nóng lên, mong mọi người đừng để ý.

Sau khi chấn trụ Yến Ngọc Thành, trên mặt Chu Báo mang theo nụ cười ấm áp nói ra.

- Chư vị đột nhiên đến tìm, làm cho tại hạ không thể tiếp đón kịp, nếu có chỗ nào tiếp đón không chu đáo, mong chư vị rộng lòng tha thứ a!

- Đâu có đâu có, Võ Dương Vương nói quá lời, lúc này đây, là chúng ta tới quá mức đường đột a!

Năm đại tông môn, bát đại thế gia, cộng thêm hoàng tộc Yến Ngọc Thành, tổng cộng là mười bốn người, đều lấy người mở miệng là kẻ cầm đầu.

- Nhân Nhị tiên sinh, ta nên gọi ngươi là viện trưởng Ngũ Thường Viện? Hay nên gọi ngươi là đại viện chủ của Minh Nghĩa Kinh Viện đây?

Ánh mắt Chu Báo nheo lại, ánh mắt nhìn về phía người thanh niên này, một thân nho phục màu trắng, toàn thân cao thấp lộ ra tử khí văn nhược, trong tay cầm một cây quạt, các ăn mặc giống như thư sinh yếu đuối, nhưng khí tức này lại giống Chu Báo tới chín phần.

- Đã gọi ta là Nhân Nhị, thì cứ gọi như thế đi, Nhân Nhị chỉ là tên giả, về phần tên thật của ta, ha ha, cho tới bây giờ ta không nói cho ai biết cả!

- Thì ra là thế, như vậy, ta sẽ gọi tiên sinh là Nhân Nhị a!

Chu chước gật đầu nói ra. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Không biết Nhân Nhị tiên sinh và chư vị cùng tới, bộ dáng hùng hổ, rốt cuộc là có chuyện gì chứ?

- Võ Dương Vương nói quá lời, chúng ta chỉ tới bái phỏng thôi, không có gì phải hùng hổ cả.

Nhân Nhị mở quạt xếp ra.

- Lúc này chúng ta tới đây, có mang theo mười hai vạn phần thành ý a!

- Ta cũng không biết các ngươi tới tìm ta có chuyện gì, nói thành ý với ta, có sớm quá không?

Ánh mắt Chu Báo ngưng tự lại, khóe miệng xuất hiện nụ cười lạnh.

- Ta thấy các ngươi làm ra đại giá như thế này, nghĩ tới, hẳn là đại sự phải không?

- Đúng là có một chuyện đại sự!

Nhân Nhị cười nói.

- Lúc này đây, chúng ta chủ yếu là vì Võ Dương Vương mà tới!

- Vì ta mà tới? Có chuyện gì?

- Vương gia chắc hẳn biết rõ, trong thiên địa này, một khi tu vi vượt qua Cửu phẩm, đạt tới Thông Huyền Bí Cảnh, sẽ dẫn phát hiện tượng thiên văn, sẽ có một đám Chân Linh xuất hiện trong Tạo Hóa Kim Sách, đứng hàng Tiên Tịch, vĩnh sinh bất tử!

- Đây là đương nhiên!

Vẻ mặt Chu Báo vui vẻ.

- Nói thật ra, ta cũng rất hâm mộ đám người đứng vào hàng ngũ Tiên Tịch kia, vĩnh sinh bất tử, ha ha, đúng là làm cho người ta hướng tới, chỉ tiếc, thực lực của ta quá kém, tu luyện đã đạt tới bình cảnh, cũng không biết tới khi nào, mới có thể đạt tới cảnh giới như vậy a!

Câu nói này, làm cho ánh mắt người ngồi phía dưới trợn trắng, hâm mộ, ngươi ngay cả Tôn Giả cấp Chân Tiên còn giết không tha, còn nói cái gì mà hâm mộ Tán Tiên?

Dù tu vi của ngươi là Cửu phẩm, nhưng chỉ cần nguyện ý, chỉ sợ có thể đột phá tầng cấp kia, đạp tới Thông Huyền Bí Cảnh, nhưng bởi vì ngươi vẫn còn trẻ, mới hai mươi tuổi, cho dù không đạp tới Thông Huyền Bí Cảnh. với tu vi của ngươi, cũng sống ít nhất mấy trăm năm.

Hơn nữa chiến lực của hắn khủng bố như vậy, trên cơ bản là không có thế lực nào có thể uy hiếp nổi, cho nên, cũng không vội đứng vào hàng Tiên Tịch, điểm này, những gia hỏa ngồi dưới kia đều biết rõ, đúng là đứng vào hàng Tiên Tịch có thể vĩnh sinh bất tử, nhưng dù muốn hay không, sẽ có một điểm Chân Linh tiến vào bên trong Tạo Hóa Kim Sách, mặc kệ là năm đại tông môn nói chuyện êm tai cỡ nào, tóm lại vận mệnh không thể nào nắm được trong tay của mình, tất cả đám người ngồi phía dưới tự vấn lòng, nếu như bọn họ có chiến lực như Chu Báo, chiến lực cực mạnh, cũng sẽ lựa chọn giống như Chu Báo, không vội mà đột phát, đứng vào hàng Tiên Tịch.

- Nếu ta đoán đúng, Vương gia đã sớm đạp tới Thông Huyền Bí Cảnh, bước ra một bước kia, đã đứng vào hàng Tiên Tịch, vĩnh sinh bất tử, không biết Vương gia còn điều gì cố kỵ?

Chu Báo mở mắt ra, liếc nhìn Nhân Nhị, thản nhiên nói.

- Bước ra một bước kia hay không, là chuyện của ta, mà chuyện của ta, không cần Nhị tiên sinh quản tới a?

- Đương nhiên, loại chuyện này đương nhiên ta sẽ không quản tới, nhưng với thực lực của các hạ, đã sớm thoát ly phạm vi thế tục, đạt tới cảnh giới Tiên tạ, nếu luôn nhúng tay vào chuyện của thế tục, sẽ tạo thành phức tạp, nói thí dụ như lúc này đây, các hạ đem đan phương công bố cho hậu thế, làm cho thiên hạ bạo động, không biết đã làm nảy sinh bao nhiêu gió tanh mưa máu, trọng yếu nhất là, hiện tại giá dược liệu trong thiên hạ tăng cao, rất nhiều người muốn có đan dược, nhưng không cách nào ăn nổi a.

- Chê cười, ta đoạt được hai bản đan phương đó, công bố chúng ra ngoài, không biết đã miễn đi bao nhiêu gió tanh mưa máu trên giang hồ, ngươi lại ngậm máu phun người, nói ta kích thích gió tanh mưa máu, quả thực là vớ vẩn, Nhân Nhị, xem ra hôm nay ngươi tới đây tìm ta là không có ý tốt rồi!

- Nhân Nhị không dám!

Nghe được giọng nói trách cứ của Chu Báo, Nhân Nhị mặt không đổi sắc.

- Không sai, công khai đan phương đã giải quyết được chuyện tranh đoạt đan phương, lại mang tới phiền toái lớn hơn, giống như ta vừa nói, bởi vì công bố đan phương, đã làm cho thị trường đan dược biến thành hỗn loạn, tranh đấu tranh đoạt dược liệu, còn kịch liệt hơn so với tranh đoạt đan phương, càng huyết tinh hơn, điểm này, ta nghĩ với tài trí của Vương gia, hẳn phải nhìn ra a!

- Thì thế nào, chuyện bọn họ tranh giành liên quan gì tới ta!

Chu Báo cười lạnh, sắc mặt càng âm lạnh.

- Mà từ lúc nào Thiên Đình các ngươi, đã quản tới giết chóc của nhân gian rồi?

Một câu này, đã làm cho sắc mặt của bốn đại sứ giả các tông môn biến sắc, chuyện Linh Tiêu Điện muốn tái hiện uy nghiêm của Thiên Đình ai cũng biết, nhưng chuyện này nói trắng ra thì lại khác, hơn nữa cũng xúc phạm lợi ích của tất cả tông môn, trong nội tâm của mọi người chống lại, nhưng loại chống lại chỉ xuất hiện trong lòng, hiện tại bị Chu Báo nói lời vạch trần, bầu không khí xuất hiện tình cảnh quỷ dị.

Sắc mặt Nhân Nhị cứng đờ, không thể tưởng được Chu Báo lại nói trắng ra như vậy, nhưng mà, thân là lão đại Ngũ Thường Viện, đại viện chủ của Minh Nghĩa Kinh Viện, Nhân Nhị sẽ không vì câu nói này của Chu Báo mà trở mặt, sắc mặt hơi cứng lại, lúc này đã khôi phục như ban đầu.

- Vương gia hiểu lầm, cũng không phải ta quản chuyện giết chóc trong thiên hạ, mà thiên hạ vì hành vi của Vương gia mà xuất hiện không ít trùng kích, vì chuyện đan phương, còn có chuyện Tần Gia Sơn Thành, hai chuyện này cho thấy, ngươi đã không còn thích hợp quản lý sự vụ trong thế tục nữa!

- Ha ha, thú vị, theo ta được biết, chỉ có người trong hàng ngũ Tiên Tịch mới bị hạn chế, ta chẳng qua chỉ là Cửu phẩm mà thôi, hình như Nhân Nhị tiên sinh quản hơi quá rộng đấy?

- Chính vì ngươi là cường giả Cửu phẩm, không phải Tán Tiên, cho nên mấy đại tông môn chúng ta mới phải tới đây!

Nhân Nhị vẫn treo trên mặt nụ cười làm cho người ta cảm thấy như đang tắm trong gió xuân.

- Chúng ta đến nơi đây, nói cho cùng, là muốn tỏ thái độ của năm đại tông môn chúng ta với ngươi, nếu như ngươi có thể sớm một bước bước vào Thông Huyền Bí Cảnh thì bỏ đi, nếu như không, chỉ cần ngươi không nhúng tay vào chuyện trong thế tục là được, được chứ?

- Cho nên, chẳng phải ngươi sớm nói ra ngay từ đầu chẳng phải là tốt hay sao, làm gì thần bí như vậy, ta còn cho rằng các ngươi đang tính đối phó ta đấy!

Chu Báo trong ánh mắt chớp động lên yêu dị tinh mang,

- Đã có người của tất cả đại tông môn đều tới đây, mà các vị ở đây, có lẽ đã đại biểu cho thái độ của tông môn mình, đúng không?

Chu Báo đem ánh mắt đảo qua tất cả mọi người, cuối cùng, dừng lại trên người Bạch Hổ.

- Bạch lão hổ, ngươi có thể đại biểu cho Tiên Cung sao?

- Đương nhiên!

Bạch Hổ hướng Chu Báo nhẹ gật đầu.

- Nhưng mà, hôm nay ta không có chuyện gì làm, ta chỉ tới đây làm người chứng kiến mà thôi!

- Đến làm người chứng kiến, nói cách khác là không nói chuyện?

- Đương nhiên, ngươi sẽ cho rằng là ta ngu như vậy sao?

Bạch Hổ cười lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn Nhân Nhị.

- Cho nên, hôm nay người nói chuyện chủ yếu là Nhân Nhị, chính là Ngũ Thường Viện, là chuyện của Linh Tiêu Điện, không cần chúng ta xen miệng vào.

Lời này làm trong mắt Nhân Nhị xuất hiện sát khí, nhưng lại khôi phục lại bình thường, nói ra:

- Bạch Hổ huynh nói quá lời rồi, chuyện hôm nay, chính là chuyện năm đại tông môn chúng ta đã thương lượng tốt, cũng không phỉa là chuyện của một nhà chúng ta!

Bạch Hổ không để ý tới hắn, quay đầu sang hướng khác, một bộ bộ dáng vô lại, làm cho Nhân Nhị hận đến ngứa răng.

- Tốt rồi, hai vị, đừng nên nội chiến với nhau, nếu như các ngươi muốn ta không xen vào chuyện thế tục, các ngươi cũng nên xuất chút thành ý chứ, coi như ta sẽ cho năm đại tông môn các ngươi mặt mũi, ta sẽ đồng ý, nếu không, còn nói năm đại tông môn các ngươi công nhiên làm trái luật trời, bức bách ta, làm cho lòng người cảm thấy bất an, như vậy sẽ không tốt lắm!

- Phốc!

Vào lúc này Bạch Hổ nhịn không được, thoáng cái cười lên, chỉ vào Chu Báo và liên tục gật đầu, nói:

- Đúng đúng đúng, ngươi nói có đạo lý, cũng không phải năm đại tông môn chúng ta không giảng đạo lý, nhất là Linh Tiêu Điện, tài đại khí thô, có yêu cầu gì cứ nói ra, nhất định bọn họ sẽ thỏa mãn yêu cầu của ngươi, trên đời này, sẽ không có chuyện gì mà Linh Tiêu Điện không làm được.

- Bạch Hổ huynh, chẳng lẽ đây là chuyện của một nhà Linh Tiêu Điện ta sao, đừng quên, Vũ Dương Vương đã ở trong Trung Thổ Vực, cho dù hắn có náo Trung Thổ Vực long trời lỡ đất, cũng không có bao nhiêu quan hệ tới Linh Tiêu Điện chúng ta.

- Nhân Nhị tiên sinh nói thế nhưng còn có dụng ý khác a!

Bạch Hổ quay đầu lại, liếc nhìn Nhân Nhị, nói ra:

- Chiếu theo ý tứ của ngươi, không phải là muốn đem toàn bộ quan hệ lợi hại trong đó nói ra hay sao? Làm rõ ra đi!

- Bạch Hổ, ngươi không nên quá mức!

- Không phải ta quá mức, mà là Linh Tiêu Điện các ngươi quá phận!

Bạch Hổ cũng không nhường bước mà cười lạnh, mà Chu Báo là nhân vật chính là này đang ngồi ngay ngắn trên ghế, vừa uống trà xem cuộc vui.

- Chuyện này, sau này hãy nói!

Nhân Nhị liếc nhìn Bạch Hổ thật sâu, quay đầu nhìn vẻ mặt cười lạnh của Chu Báo, không khỏi có chút xấu hổ, nói ra:

- Vũ Dương Vương nói rất có đạo lý, năm đại tông môn chúng ta cũng không phải không giảng đạo lý, chúng ta tuyệt đối sẽ không để cho ngươi chịu thiệt.

- A, thật sao? Ta lại có hứng thú nghe một chút, các ngươi sẽ dùng cái gì để bồi thường tổn thất cho ta đây!

- Chỉ cần Vương gia đáp ứng không nhúng tay vào chuyện thế tục, thì chúng ta và bát đại thế gia sẽ thừa nhận Tây Bắc Chu gia là một trong cửu đại thế gia của Đại Tấn, cùng bát đại thế gia của chúng ta tồn tại thiên thu muôn đời.

Không đợi Nhân Nhị nói ra, một thanh âm từ bên cạnh truyền ra.

- Ha ha ha ha ha ha...

Chu Báo nghe xong liền cười to, cười không ngừng, cười đến mức chén trà trong tay cũng rung rung lên.

- Thiên hạ đệ cửu thế gia, chê cười, một chân của ta cũng có thể giẫm Vương gia các ngươi thành bột mịn, Vương gia các ngươi dựa vào cái gì có thể đứng ngang hàng với Chu gia ta?

Chu Báo dùng ngón tay chỉ vào gia hỏa vừa nói, nghiêm nghị hỏi lại.

- Hiện tại ta nắm giữ An Viễn Đường, nắm giữ đan phương Đoán Cốt Đan và Định Mạch Đan, chỉ cần ta nguyện ý, tùy thời có thể đào tạo ra một lượng lớn cao thủ, cường giả, thực lực cũng không chênh lệch với Vương gia các ngươi, hơn nữa, Vương gia các ngươi có tư cách gì đứng ngang hàng với ta?

Chu Báo không thèm liếc nhìn hắn, liền xoay đầu nhìn Nhân Nhị, nói ra:

- Điều kiện này không được, không có thành ý!

- Như vậy, Vương gia cho rằng làm như thế nào mới có thành ý?

- Rất đơn giản, ta nghĩ các ngươi cũng biết, đoạn thời gian, ta rời khỏi Vũ Dương Lĩnh, kết quả Vũ Dương Lĩnh lọt vào tập kích của Côn Lôn Sơn và Tịch Diệt Ma Cung, trong nhà lại xảy ra chuyện, một mình không có phương pháp phân thân, cho nên, ta cần năm đại tông môn các ngươi cam đoan, cho dù như thế nào, dù là cái gì, bởi vì sao, các ngươi đều phải bảo vệ an toàn cho người nhà của ta!

- Chuyện này...

Điều kiện của Chu Báo quá rộng, nghe thì thấy khó xử lý, nhưng thử nghĩ lại xem, nếu quả thật đáp ứng hắn, thì tương đương với việc năm đại tông môn sẽ làm bảo tiêu miễn phí cho người nhà của hắn, lại nói, Chu Báo một câu "Người nhà ", phạm vi bao trùm quá rộng, có thể là phụ mẫu, có thể là thê nhi, thậm chí có thể làm tôn tử hậu nhân, chỉ cần là người có quan hệ huyết thống với Chu Báo, đều có thể gọi là người nhà, nếu như đáp ứng, vậy công việc phiền lòng trong tương lai quá nhiều.

Nghĩ vậy phương diện, nhân hai sắc mặt không khỏi có chút khó xử,

- Vương gia, ta biết rõ ngươi cố kỵ người nhà của mình, nhưng cho dù là luật trời, cũng không có hạn chế đột phá Tán Tiên, thậm chí là Chân Tiên, không thể nhúng tay vào chuyện người nhà ở thế tục, cho dù là thành Tán Tiên, một khi người nhà bị uy hiếp, cũng không ai ngăn cản hắn ra tay, thậm chí còn ra tay giúp đỡ!

- Vấn đề là ta không phải Tán Tiên a!

Chu Báo khoát khoát tay, nói ra:

- Được rồi, ta biết rõ, lời này của ta quá rộng, làm cho ngươi có chút khó xử, như vậy đi, ta ra thời hạn một trăm năm, thời gian một trăm năm, tính từ bây giờ, trong một trăm năm, như vậy, ta mới không có nổi lo về sau, cũng không còn băn khoăn lớn, nếu như các ngươi đồng ý, ta sẽ không đánh chủ ý lên thế tục, các ngươi thấy thế nào?

- Ta không có vấn đề!

Lúc này Bạch Hổ là người đầu tiên tỏ thái độ, nói ra:

- Nói cho cùng, ngươi là ở Trung Thổ Vực, căn cơ Tiên Cung của ta cũng ở Trung Thổ Vực, nếu như ngươi có chuyện gì phiền toái, cũng có Tiên Cung chúng tôi, chắc không có gì phiền toái cả, cho nên, ta đồng ý, các ngươi thấy thế nào?

- Đồng ý!

Tuyết Sơn Đại Luân Tự là Ngọc Côn Phật, hắn suy nghĩ một chút, gật đầu nói ra.

- Ta không có ý kiến!

Kế tiếp, Long Lôi Cung, Dao Trì và những phái khác gật đầu, đối với bọn họ mà nói, Chu gia an toàn trăm năm, chẳng khác gì là một bữa ăn sáng, chỉ cần Chu Báo không chọc gậy bánh xe, trả giá chút ít vất vả cũng đáng, lại nói, cẩn thận suy nghĩ, kỳ thật cũng không có cái gì, với danh tiếng của Chu Báo, hơn nữa thực lực của Vũ Dương Lĩnh hiện giờ, cũng không có kẻ nào ngu đi trêu chọc phiền toái, mà vụng trộm gây phiền toái nhỏ, cũng bị năm đại tông môn khóa lại, khả năng nhỏ nhất, cho dù năm đại tông môn không quản những gia hỏa này, năm đại tông môn cùng phát ra tin tức, với thế lực của bọn họ, nếu có động thủ, tất sẽ bị năm đại tông môn phát hiện, đề phòng chuyện trước khi nó diễn ra rất dễ dàng, thời gian trăm năm, chỉ một thoáng là qua, nếu không, thì cũng không dễ dàng đồng ý, tránh được một kẻ có thể chọc gậy bánh xe, nếu không đồng ý thì hắn sẽ ỷ vào tu vi Cửu phẩm mà đại náo, đến lúc đó, tổn thất của bọn họ sẽ rất lớn.

- Nhân Nhị tiên sinh, ý của ngươi thế nào?

Nghe được bốn đại tông môn khác tỏ thái độ, Chu Báo hết sức hài lòng, quay đầu lại hỏi.

- Nếu mọi người đã không có ý kiến, đương nhiên ta sẽ không có ý kiến.

Nhân Nhị nói, vào lúc này, hắn đương nhiên sẽ không phản đối.

- Những chi tiết, phương diện tỉ mĩ, có phải chúng ta nên thương lượng cho tốt đúng không?

- Đó là đương nhiên!

Chu Báo nói ra.

- Có một số việc, nói trước vẫn tốt hơn!


/1489

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status