Thoát Khỏi Nam Thần, Gả Vào Hào Môn

Chương 7 - Chương 7

/62


Cô nhìn người đàn ông đang đứng bên cửa sổ, ngược sáng, cô không thể nhìn rõ vẻ ngoài của anh ta, nhưng ánh sáng mặt trời phản chiếu rõ ràng đường viền cơ thể của anh ta.

Theo tin đồn, Sở Tu Cẩn, chủ tịch mới của tập đoàn Bắc Việt, chỉ cao 1 mét 67, nhưng Mạnh Vũ nhìn người đàn ông cao lớn, đứng thẳng bên cửa sổ lại thấy hơi choáng váng.

Mạnh Vũ cao 1 mét 65, trên chân còn đi đi một đôi giày cao gót 5 phân, nhưng người đó vẫn cao hơn cô nửa cái đầu, chiều cao của anh chắc chắn không dưới 1 mét 8.

Khác quá xa với lời đồn thổi, cô buột miệng thốt ra những nghi ngờ của mình, “Anh là anh Sở sao?”

Anh bước đến cửa sổ, nói: “Tôi là Sở Tu Cẩn, xin lỗi, khi nãy tôi đang nghỉ ngơi nên mới kéo rèm cửa lại, không làm cô Mạnh sợ đúng không?”

Anh đi đến ghế sofa, làm cử chỉ “mời” với cô, “Cô Mạnh, mời ngồi.”

Lúc này, cô có thể nhìn rõ khuôn mặt anh, anh tóc ngắn, cả người trông gọn gàng sạch sẽ, mặc một chiếc quần âu cao cấp, quần áo thẳng, không có nếp nhăn, con người anh trang nghiêm như toàn bộ tòa nhà Bắc Việt.

Điều đáng kinh ngạc nhất là ngoại hình của anh ta, có tin đồn rằng anh ta cực kỳ xấu xí, khuôn mặt của anh ta đầy mụn. Nhưng người đàn ông trước mặt không có bất kỳ vết mụn nào, da mặt thậm chí không có một chút khuyết điểm nào, các đường nét trên khuôn mặt của anh ta vô cùng đẹp, đặc biệt là đôi mắt, đuôi mắt hơi dài, có cảm giác mê hoặc trời sinh, góc cạnh khuôn mặt lộ ra vẻ nam tính điềm tĩnh, không phải vẻ mặt nữ tính.

Mạnh Vũ tỉnh táo lại, ngồi xuống ghế sofa, cô đã chuẩn bị tâm lý cho chuyến đi này. Cô đã đưa ra những giả định tồi tệ nhất về ngoại hình và chiều cao của anh ta, hôm nay, cô đến gặp anh chủ yếu là vì cô muốn làm rõ.

Tuy nhiên, ngoại hình và dáng người của anh rõ ràng khiến cô ngạc nhiên.

Thật kỳ lạ là rõ ràng anh ta rất đẹp trai còn có dáng người đẹp nữa, tại sao bên ngoài lại đồn anh như vậy? Với tư cách là nhà lãnh đạo của miền Bắc Việt, anh ta có thể để cho những tin đồn gây bất lợi cho mình hay không?

Đang mê man suy nghĩ, thư ký đi vào rót trà cho hai người, Mạnh Vũ nhấp một ngụm, chỉ nghe thấy người đàn ông đối diện nói: “Cô Mạnh đến tìm tôi có chuyện gì không?”

Mạnh Vũ ngước mắt lên nhìn anh, người này rất đẹp, nói chuyện với người khác cũng rất lễ độ, lịch sự, nhưng cả người lộ ra khí chất khó dò, vô thức khiến người ta cảm thấy đây là người rất nguy hiểm. Đối mặt với anh giống như đối mặt với vực thẳm không đáy, không thể vì vẻ đẹp của anh mà lờ đi được những cuộc chiến tranh đẫm máu của nhà họ Hạ trước đó và anh là người chiến thắng cuối cùng.

Vấn đề là anh vẫn còn quá trẻ, bởi vì điều này càng khiến mọi người càng tôn trọng anh hơn.

Mà anh lại sắp trở thành chồng của cô.

Mạnh Vũ nghĩ đến đây thì mất tự nhiên, cô đặt ly xuống, cúi đầu không dám nhìn anh.

“Tôi đến đây để hỏi anh Sở vài câu.”

“Cô Mạnh, mời nói.”

“Chính là…Tôi biết ban đầu, anh Sở muốn cưới chị của tôi, chị tôi đúng là một người vợ tốt. Chỉ là…tôi kém chị tôi khá nhiều về thân phận và thành tựu, không biết vì sao anh Sở lại đồng ý đổi cô dâu lại thành tôi?”

“Trước hết, cô có chút hiểu lầm, tôi cũng không muốn cưới chị cô, mà là người trong nhà sắp xếp tôi cưới chị cô, thứ hai, đối với tôi mà nói, cưới ai cũng như nhau thôi.”

Mạnh Vũ hiểu, hóa ra không phải vì sức hấp dẫn của cô mà anh mới đồng ý sự thay đổi của nhà họ Uông. Đối với anh, chỉ đơn giản là lấy vợ, đơn giản như hoàn thành nhiệm vụ vậy.

Thật ra, câu trả lời của anh khiến Mạnh Vũ thở phào nhẹ nhõm, cô mới có thể lên tiếng tiếp.

“Còn một điều nữa tôi muốn nói rõ với anh Sở trước khi kết hôn, sau khi nghe, anh Sở sẽ cân nhắc lại xem có nên kết hôn với tôi hay không. “

“Mời nói. “

“Tôi…Tôi đã từng có một người bạn trai mà tôi đã hẹn hò được vài năm, tất nhiên bây giờ chúng tôi đã chia tay, tôi đã từng yêu anh ấy rất nhiều, đã dành cho anh ấy rất nhiều tinh lực, tôi không biết liệu tôi có còn tinh lực yêu người khác hay không nữa. Tôi nói với anh Sở điều này chỉ để biết liệu anh Sở có phiền không nếu vợ tương lai của anh đã từng yêu một người đàn ông khác quá lâu, hay anh có phiền nếu vợ của anh đã từng yêu người khác sâu đậm như vậy.”

Yên lặng khá lâu, sau đó cô nghe thấy giọng nói trầm ấm của anh vang lên, anh nói, “Tôi không phải là người quan tâm đến quá khứ.”

Đã như vậy, không còn gì tốt hơn, Mạnh Vũ nói: “Được rồi, cảm ơn anh Sở đã dành thời gian để gặp tôi. Tôi nói xong rồi, đi trước đây. “



Mạnh Vũ đứng dậy, Sở Tu Cẩn gọi thư ký đến đưa Mạnh Vũ trở về. Anh rất chu đáo trong việc đối xử với mọi người, dù sao anh cũng là người cô sẽ kết hôn trong tương lai, e rằng cô sẽ phải sống với anh nhiều năm trong tương lai nữa, tóm lại, cuộc gặp gỡ này khiến Mạnh Vũ rất hài lòng, Sở Tu Cẩn không khủng khiếp như lời đồn, anh không phải là loại người đáng ghét.

Vốn dĩ Tiêu Tề nghỉ vài ngày để tìm Mạnh Vũ, nhưng Ngải Thanh đột nhiên ngã bệnh, anh phải trở về chăm sóc cho chị ta hai ngày, kỳ nghỉ cũng sắp đến, anh muốn đến công ty nên không thể tự mình chăm sóc, nên đành phải thuê hộ lý cho Ngải Thanh.

Vốn dĩ buổi sáng là lúc tràn đầy tinh lực nhất, bình thường cũng là thời gian bận rộn nhất đối với Tiêu Tề, nhưng hôm nay rõ ràng là anh không tập trung được, anh lấy điện thoại di động ra gọi cho Mạnh Vũ, số của anh vẫn nằm trong danh sách đen của cô, anh không thể liên lạc được.

Anh xoa lông mày, nghe thấy tiếng gõ cửa, cửa cũng không khóa, anh nhẹ giọng đáp: “Vào đi.”

Người đi vào là Hàn Mặc Nhiễm, anh nói với anh ta, “Có số liệu chính xác và đánh giá mới nhất chưa?”

Tiêu Tề nói: “Tôi vẫn đang làm.”

Hàn Mặc Nhiễm vỗ bả vai hắn, “Gần đây hiệu suất của cậu hơi chậm, bởi vì biết Mạnh Vũ sắp kết hôn mà bị ảnh hưởng sao?”

Tiêu Tề đột nhiên quay đầu nhìn Hàn Mặc Nhiễm, “Cậu…Cậu mới nói cái gì, ai kết hôn?”

“Vẻ mặt này…Chẳng lẽ cậu chưa biết sao?”

Tiêu Tề đứng dậy, “Cậu nói Mạnh Vũ sắp kết hôn, cô ấy kết hôn với ai?”

“Chú nhỏ của vị kia nhà tôi.”

Hàn Mặc Nhiễm nhìn vẻ mặt của anh, “Cậu thật sự không biết sao?”

Sắc mặt Tiêu Tề lập tức thay đổi, anh cứng đờ không nhúc nhích hồi lâu, đột nhiên nhớ tới lần trước anh đến gặp cô, dường như cô đã có nói với anh rằng cô sẽ kết hôn. Lúc đó, anh chỉ nghĩ rằng cô đang cố tình khiêu khích mình. Đôi khi cô hơi ngây thơ, luôn thích nói những điều vô nghĩa để trêu chọc và thu hút sự chú ý của anh, cho nên khi nhe vậy, anh không quan tâm đến.

Có lẽ trong lòng anh, anh không nghĩ rằng cô sẽ thực sự kết hôn với người khác, sớm muộn gì cô cũng sẽ quay lại với anh.

Lẽ nào cô không lừa anh, cô thật sự sắp kết hôn sao?

Sau một hồi im lặng, anh đột nhiên rút ổ flash USB ra, lấy ra nhét vào tay Hàn Mặc Hiên.

“Làm đánh giá dùm tôi, tôi phải đến thành phố Yên.”

Bởi vì trước đây thường xuyên đến thành phố Yên tìm Mạnh Vũ, Tiêu Tề đã mua một chiếc xe hơi, đặt ở sân bay để dễ di chuyển. Anh lái xe đến nơi Mạnh Vũ ở, nhưng không ngờ lại nhìn thấy xe của cô lái ra, Tiêu Tề quay đầu lại vội vàng đuổi theo.

Mạnh Vũ dự định đến trung tâm thương mại mua một ít mặt nạ, mặc dù làn da tự nhiên rất tốt, nhưng là một tiểu tiên nữ, cô sẽ không bao giờ xem nhẹ việc chăm sóc da. Hơn nữa, cô sắp kết hôn, mặc dù đám cưới có thể chỉ là hình thức, nhưng suy cho cùng, đó vẫn là sự kiện lớn trong đời cô, cô phải xuất hiện ở trạng thái tốt nhất. Tóm lại, theo nguyên tắc sống của cô, Mạnh Vũ không thể xấu được.

Mạnh Vũ đỗ xe ở bãi đỗ xe ngoài trời của trung tâm thương mại, xe của Tiêu Tề nhanh chóng lái vào, anh đỗ xe xong thì nhìn thấy cô đi về phía cửa trung tâm thương mại, Tiêu Tề nhanh chóng đi theo.

Trước khi vào trung tâm thương mại, Mạnh Vũ nghe thấy có người gọi cô sau lưng.

“Mạnh Vũ.”

Mạnh Vũ nghe được đó là giọng nói của Tiêu Tề, nhưng lại khác với lúc trước, lúc này giọng nói của Tiêu Tề rất lo lắng.

Mạnh Vũ quay đầu nhìn người tới, quả nhiên thấy Tiêu Tề chậm rãi đi về phía mình.

“Sao anh lại ở đây?”

Tiêu Tề không lên tiếng, ánh mắt dán chặt vào người cô, hai mắt ửng đỏ, đôi môi mỏng mím chặt thành một đường. Cô quá hiểu anh rồi, vẻ mặt như thế chứng tỏ là đang tức giận, hơn nữa là tức giận đến cực điểm. Khi tức giận, anh thường chọn cách kìm nén, nói chung, anh thường không thể hiện sự tức giận của mình, nhưng khi tức giận ở một mức độ nhất định, thậm chí vẻ ngoài lạnh lùng cũng không đè nén được.



Mạnh Vũ không hiểu tại sao Tiêu Tề lại nhìn cô như vậy.

Trạng thái của anh lúc này thật sự khiến cô kinh ngạc, Mạnh Vũ lại hỏi anh: “Anh theo tôi đến tận đây sao? Tìm tôi có chuyện gì?”

Cuối cùng anh cũng lên tiếng: “Em sắp kết hôn rồi sao?”

Anh theo cô đến tận đây vì chuyện này sao?

“Đúng, tôi sắp kết hôn. “

“Sao em không nói cho anh biết?”

Giọng anh căng thẳng, dường như rất giận dữ.

“Tôi đã nói với anh rồi, là do anh không tin thôi.”

Đường viền hàm của anh đột nhiên siết chặt, hai tay ở hai bên nắm chặt thành nắm đấm trong chốc lát. Cô biết anh đang kiềm chế, có lẽ là kiềm chế cơn giận của mình.

Cô hiếm khi thấy Tiêu Tề tức giận, anh luôn lạnh lùng, cho dù gặp phải chuyện lớn như thế nào, cũng không thể tác động đến cảm xúc của mình.

Nhưng bây giờ rõ ràng cô cảm thấy anh đang tức giận, bởi vì anh biết cô sắp kết hôn sao? Đây thật sự là chuyện đặc biệt khó tin, hóa ra anh cũng sẽ quan tâm cô rất nhiều, vì vậy anh đặc biệt vội vã đến thành phố Yên, còn theo cô đến tận đây để hỏi cô liệu cô có kết hôn không.

Đây vẫn là Tiêu Tề luôn lạnh lùng trước mặt cô sao? Anh chưa bao giờ chú ý đến cô, cô muốn làm gì anh cũng thờ ơ.

“Khi nào kết hôn?”

“Ba tháng sau.”

“Ba tháng?”

Anh nói, kìm nén cực độ, nhưng sự tức giận trong giọng điệu của anh vẫn còn rõ ràng, “Tại sao?”

Anh hỏi.

“Trai lớn dựng vợ gái lớn  gả chồng, sớm muộn gì tôi cũng phải kết hôn, không có vì sao.”

Anh nhìn chằm chằm vào mắt cô, đôi môi mím lại thành một đường, ánh mắt tràn ngập sự tức giận không thể kìm nén.

Anh chỉ nhìn cô, trong một khoảnh khắc, thậm chí còn lo rằng trong giây tiếp theo, anh sẽ nổ tung.

Tuy nhiên, anh đột nhiên nhắm mắt lại, phải mất một lúc lâu anh mới mở mắt ra, sự tức giận trong mắt đã lắng xuống. Anh đột nhiên nắm lấy vai cô, anh nhìn vào mắt cô, nhẹ nhàng nói, “Em có thể hủy đám cưới không? Anh biết mình đã làm không tốt, sau này anh sẽ bù đắp.”

Khác với vẻ mặt đáng sợ đang kìm nén cơn tức giận vừa rồi, bây giờ anh rất dịu dàng, giọng điệu nhẹ nhàng như đang cầu xin, sao anh lại dịu dàng với cô như vậy?

Anh là nam thần của cô, nam thần mà cô từng yêu rất nhiều, anh lạnh lùng kiêu ngạo và khinh thường cô, nhưng chỉ cần anh mỉm cười với cô, cô có thể vì anh mà xông pha khói lửa, có chết cũng không chối từ.

Cô nhớ rằng lần cuối cùng anh xuất hiện đột ngột như vậy, anh đã dọn dẹp phòng của cô, nấu ăn cho cô, anh đã ân cần đến mức cô gần như lại rơi vào tay anh.

Nhưng sau đó, một người phụ nữ khác đã khiến anh vội vàng rời đi chỉ bằng một cuộc điện thoại, lúc đó cô rất ghét bản thân của mình khi suýt chút nữa lại đắm chìm như vậy.

Cô sẽ không lặp lại những sai lầm trong quá khứ, cô không bao giờ tiếp tục trở thành Mạnh Vũ yêu anh đến mức đánh mất chính mình!

Cho nên…Cô lạnh lùng đẩy tay anh ra, nói với anh với vẻ mặt không có chút biểu cảm: “Tôi sẽ không hủy hôn vì anh, tôi sẽ là vợ của người khác, còn anh và tôi sẽ không bao giờ có bất kỳ khả năng nào nữa.”

/62

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status