Thiếu Soái Đại Nhân Của Nàng Tổng

Chương 40: 40: Vạch Trần

/60



...
Lúc này ở doanh trại, binh sĩ cũng đã tập hợp nơi sân huấn luyện.

Đám bọn họ cũng không quan tâm Bạch chỉ huy của bọn họ bị gì, bởi vì nếu Bạch Ngôn Hạo mà bị xảy ra chuyện, thì anh đã chẳng là chỉ huy tài ba của bọn họ.

Không xứng đáng được gọi là ưu tú.
Người thấp thỏm lúc này không ai khác chính là Mạc Văn Kiên và Lạc Quân Quân, vì sự cố Bạch Ngôn Hạo và Thẩm Ngải Yến mất tích lần này chính là có phần của cả hai người.

Lạc Quân lo lắng cô ta sẽ bị vạch trần nếu như Bạch Ngôn Hạo trở lại, anh đã từng cảnh cáo cô ta rằng không được động vào Thẩm Ngải Yến, nếu không cô ta liền biết số phận của mình, mà kết quả lớn nhất chính là cô ta sẽ mất đi công việc tốt đẹp hiện tại.
Vậy nên hiện tại tốt nhất là Bạch Ngôn Hạo và Thẩm Ngải Yến mãi mãi đừng xuất hiện nữa, chết thì càng tốt, như vậy sẽ không ai vạch trần được cô ta nữa.

Mạc Văn Kiên thì lại khác, hắn ta đã trù tính sang chuyện khác, hắn ta biết sự việc đã không xảy ra gì xấu khi nhìn thấy thái độ của đám binh sĩ và sĩ quan khác ở đây, vậy nên hắn phải tính nước khác cho mình, cũng phải làm sao để thoát được hiềm nghi lần này.
Cả hai người đều có tính toán riêng ở trong lòng, nhưng không nghĩ đến lần này Bạch Ngôn Hạo trở lại sẽ vạch trần cả hai người.
Bên trong lều, bốn người tiểu Đào, Viên Cảnh Chí, Lạc Quân Quân và Mạc Văn Kiên mỗi người đeo đuổi một suy nghĩ, thì bên ngoài sân tập huấn, binh sĩ vừa tập khởi động xong lập tức reo hò náo nhiệt.
"Hoan hô, Bạch Chỉ huy trở lại rồi."
Tiếng hét lớn làm kinh động đến cả bốn người trong lều kia.

Viên Cảnh Chí chạy ra đầu tiên, kế đến là tiểu Đào, hai người còn lại là Lạc Quân Quân và Mạc Văn Kiên cũng đi theo sau, ngoài mặt tuy cả hai đều đang bình tĩnh vờ như không biết xảy ra chuyện gì, nhưng bên trong lòng lúc này thật sự thấy bất an và cực kỳ lo sợ.
Và tất nhiên nỗi sợ kia là đến từ Bạch Ngôn Hạo.
Chiếc xe của Bạch Ngôn Hạo lái vào quân doanh trong sa mạc.

Thật may là anh và Thẩm Ngải Yến đều trở về an toàn, và lần này, ai giả ai thật, ai muốn hãm hại chia rẽ tình cảm của anh và Ngải Yến, anh nhất định sẽ vạch trần toàn bộ, nửa điểm cũng đừng mong anh sẽ bỏ quá cho.
Bạch Ngôn Hạo bước xuống xe trước, ôm Thẩm Ngải Yến còn đang có chút mơ ngủ, vì Bạch Ngôn Hạo phải dò đường trở về, xe chạy nhiều quãng đường dài nên Thẩm Ngải Yến thiếp đi lúc nào không hay.

Đến lúc mở mắt ra thì trước mắt có bao nhiêu cặp mắt đang nhìn cô, tò mò có, ghen tị có, tất cả đều tập trung vào Thẩm Ngải Yến.
Bạch Ngôn Hạo thả cô xuống, anh nhìn binh sĩ rồi nói: "Các cậu đi làm việc của mình đi, chỗ này không cần các cậu hóng chuyện, có muốn bị phạt không?"
"Vâng, chỉ huy, tụi em đi ngay." Đám binh sĩ gật đầu răm rắp rồi tản đi, rốt cuộc chỉ còn lại hai vị sĩ quan khác và đám người Bạch Ngôn Hạo, Thẩm Ngải Yến, Viên Cảnh Chí, Tiểu Đào, Lạc Quân Quân và Mạc Văn Kiên.
Hai người Lạc Quân Quân và Mạc Văn Kiên nhìn thấy Bạch Ngôn Hạo đưa Thẩm Ngải Yến trở về an toàn, trong lòng cả hai đương nhiên hiểu rõ, kế hoạch kia đã thất bại dưới tay Bạch Ngôn Hạo, thiếu điều có bị vạch trần nữa hay không thôi.
Cả hai người còn chưa kịp mở miệng vờ hoit thăm thì lại nghe tiếng Bạch Ngôn Hạo, "Mọi người, chuyến tham quan ban đầu có lẽ nên dừng tại đây, tôi không muốn đem mạng của bà xã nhà tôi cược một lần nữa."
Viên Cảnh Chí nhìn thái độ dần dần băng lãnh của Bạch Ngôn Hạo, liền biết có vấn đề ở chuyến đi hôm qua rồi, nhưng vì ở đây là quân doanh, mà anh đối với Thẩm Ngải Yến dù có tình nhưng lại không có được tư cách tra hỏi tất cả mọi chuyện rõ ràng.


Rốt cuộc anh ra hiệu với tiểu Đào đừng manh động, để cho Bạch Ngôn Hạo làm việc mà tư cách người chồng làm cho vợ của hắn.
Bạch Ngôn Hạo nhìn chằm chằm Mạc Văn Kiên, nhàn nhạt nói, nhưng thật dễ dàng nhận thấy, mỗi chữ thốt ra như muốn đóng băng hắn ta.

"Kỹ sư Mạc, sẽ ra sao, khi tôi với tư cách là chỉ huy của không quân, phán cậu bị tội làm hư hại tài sản của chính phủ, thêm nữa còn có hành vi mưu sát cán bộ nhà nước?"
Mạc Văn Kiên hoàn toàn bất ngờ, mà Lạc Quân Quân bên này đã như kiến bò trên chảo, cô ta sợ bị vạch trần chung với Mạc Văn Kiên, cả hai không nghĩ Bạch Ngôn Hạo lần này vậy mà có manh mối để vạch trần.
"Bạch Chỉ huy, cơm có thể ăn bậy, nhưng lời nói không thể nói bậy, anh dựa vào đâu mà nói tôi làm hư tài sản chính phủ, dựa vào đâu nói tôi mưu sát cán bộ nhà nước?" Mạc Văn Kiên gượng gạo, có chút chống chế nói.
"Ồ, dựa vào đâu sao?" Bạch Ngôn Hạo cười khẩy, "Hiện tại, cấp dưới của tôi có đầy đủ bằng chứng vạch trần tội của cậu, hơn nữa, việc này không phải chỉ có mình cậu làm đâu?"
"Là ai nữa? Ai lại có gan lớn như vậy, muốn hại cả hai người anh Bạch và Thẩm tổng đây?" Lạc Quân Quân giống như có tật giật mình, vội vàng lên tiếng hỏi.
Thẩm Ngải Yến đứng cạnh Bạch Ngôn Hạo, cô thật sự không hiểu lắm những gì mà Bạch Ngôn Hạo vừa nói, Mạc Văn Kiên kia gan có lớn cỡ nào cũng không dám làm bậy như vậy, phải biết rằng làm hỏng vật tư trong quân đội, mưu sát cấp cao của quân đội là bị truy cứu không hề nhẹ chút nào, hắn ta mặc dù là thiếu gia nhà họ Mạc, nhưng mà nhà họ Mạc có bao nhiêu quyền hạn để bao che hắn?
Hắn ta đùa với lửa sao?
Không đợi Bạch Ngôn Hạo nói tiếp, Mạc Văn Kiên làm vẻ mặt tức giận nói: "Bạch Ngôn Hạo, tôi nể anh là cấp cao của không quân nên không chấp nhất điều anh vừa vu khống tôi, tôi thật sự sai lầm khi tham gia chuyến đi này.


Cáo từ."
Hắn nói xong, toan bỏ đi, hắn không muốn ở đây dây dưa rồi bị Bạch Ngôn Hạo thật sự vạch trần, hắn không muốn bị làm xấu mặt trước Thẩm Ngải Yến.
Nhưng Bạch Ngôn Hạo nào dễ dàng bỏ qua, anh quát: "Bắt hắn ta lại, giải về trụ sở của quân doanh, tôi muốn hắn ta mặt đối mặt mà đối chất với chứng cứ của tôi."
Lập tức hai viên sĩ quan còn lại tóm lấy Mạc Văn Kiên, không để hắn chạy, Mạc Văn Kiên dù có dãy đến đâu, cũng không thoát khỏi hai người sĩ quan kia, hắn hét to trong khi bị mang đi, "Bạch Ngôn Hạo, mày chờ đấy, nhà họ Mạc sẽ không tha cho mày đâu.

Thả tôi ra, các người không có quyền bắt người, thả ra..."
Tiếng hắn nhỏ dần khi bị mang đi xa.
Chỉ còn lại Lạc Quân Quân và hai người Viên Cảnh Chí tiểu Đào, Lạc Quân cúi đầu không dám nói câu nào, Bạch Ngôn Hạo không biểu cảm nói tiếp, "Cô Lạc, không phải tôi từng nói rất rõ ràng với cô sao, rằng khônv được chạm đến giới hạn của tôi, chuyện này cô cũng không thiếu phần đâu nhỉ, nhưng vì cô là cấp dưới của vợ tôi, nên tôi sẽ để cho vợ tôi xử lý cô."
Lạc Quân Quân vừa nghe câu nói đó xong, trong lòng đánh trống lùng bùng, cô ta thầm than không ổn, lần này, mất tất cả rồi, với tính cách của Thẩm Ngải Yến, việc Lạc Quân Quân cô ta đồng lõa với Mạc Văn Kiên nếu bị vạch trần, cô ta thật sự không dám tưởng tượng hậu quả mà bản thân mình phải gánh....



/60

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status