Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1228: Thoáng qua

/2272


Kỷ Bẩm nghi hoặc nhìn Mông Hàn An:

- Cô không biết cậu ấy là Đan Vương thất phẩm sao?

Diệp Mặc vội vàng đem chuyện bản thân vì đi tìm tin tức của 'Tiên khuyên hoa' mà quen biết Mông Hàn An ra sao kể lại đơn giản một lần cho Kỷ Bẩm. Mông Hàn An cũng chỉ đứng nghe Diệp Mặc nói, song trong lòng cô cũng bình tĩnh trở lại. Nếu không phải là Kỷ Bẩm nói ra, thì cho dù cô có tưởng tượng đến đâu cũng không thể nghĩ rằng Diệp Mặc là một Đan Vương thất phẩm được. Một Đan Vương thất phẩm đấy, cho dù cả Tam Hải cũng không có một Đan Vương thất phẩm nào, cao nhất cũng chỉ là một Đan Vương ngũ phẩm mà thôi.

Tâm tư của Mông Hàn An có chút ảo tưởng, thật sự là còn có ý nghĩ muốn đi theo Diệp Mặc. Ba người nói chuyện một hồi, thì cái nhìn của Diệp Mặc đối với cô lại có chút thay đổi.

Mà Mông Hàn An càng biết thêm về Diệp Mặc thì lại càng khiếp sợ nhiều hơn, lúc này cô mới biết được Diệp Mặc chính là người đạt danh hiệu đệ nhất trong đại hội Đan Vương, hơn nữa lại còn dám đối địch với môn phái chín sao là Vô Cực Tông, tự mình thành lập một Mặc Nguyệt Chi Thành. Khiến cho cô thấy rung động nhất chính là ở Mặc Nguyệt Chi Thành có đến ba Đan Vương trên tam phẩm thất phẩm, trong đó có một người là Đan Vương bát phẩm.

Giờ phút này cô mới hiểu được Ung Lam Y thực sự không là cái gì so với Diệp Mặc cả, Thông Hải Giáo cho dù là có lợi hại hơn, thì cũng chỉ có ba tên tu sĩ Hóa Chân mà thôi, nhiều nhất chỉ là ngang với một tông môn chín sao bậc trung. Diệp Mặc thì ngay cả tông môn chín sao mạnh nhất cũng không sợ, thì sao có thể e ngại một cái Thông Hải Giáo chứ? Lão già Ung Lam Y kia chỉ là ở Vô Tâm Hải thôi, chứ nếu tới Nam An Châu thì y căn bản là không có can đảm đi khiêu khích Diệp Mặc.

Sau khi Mông Hàn An biết Diệp Mặc muốn đi Bắc Vọng Châu, thì trong lòng liền nghĩ cách để được đi theo hắn. Bất luận là như thế nào, thì được đi cùng với một Đan Vương thất phẩm trẻ tuổi, đều là một việc may mắn vô cùng. Riêng việc Kỷ Bẩm coi trọng Diệp Mặc đã nói rõ vấn đề, huống chi là ở Mặc Nguyệt Chi Thành còn có cả một Đan Vương bát phẩm nữa. Cơ hội như thế này, nếu cô không cố gắng nắm bắt, thì thực là quá uổng phí.

Nhưng đi theo hắn đến Bắc Vọng Châu thì cô có thể làm được cái gì? Bắc Vọng Châu là nơi thiếu thốn tài nguyên nhất đại lục Lạc Nguyệt, hơn nữa nghe nói còn không có tu sĩ Hóa Chân. Nếu muốn tu luyện tới trình tự cao hơn, thì chỉ có thể đi Nam An Châu, nhưng mà có thể đi cùng với một Đan Vương thất phẩm, thì là một việc mà người khác nằm mơ cũng muốn có cơ hội.

Mông Hàn An có kinh nghiệm lão luyện qua nhiều năm. Nên cô quen biết với Diệp Mặc tuy không lâu, nhưng cũng nhìn ra được Diệp Mặc là người rất trọng tình cảm, nếu không cũng sẽ không giúp Mông Kỳ chạy trốn. Tuy rằng cô không biết Mông Kỳ rời đi như thế nào, nhưng Diệp Mặc là một tông sư trận pháp, thì hắn đương nhiên là sẽ có cách của hắn mà cô không thể biết được.

Bởi vì đã hiểu được một chút tính cách của Diệp Mặc, cho nên cô mới nắm chắc rằng chỉ cần bản thân không nổi lên dị tâm, toàn lực trợ giúp Diệp Mặc, thì sớm hay muộn cô cũng sẽ được Diệp Mặc coi trọng.

- Kỷ tiền bối. Ngài bây giờ quay về Nam An Châu hay là muốn cùng tôi đi Bắc Vọng Châu?

Diệp Mặc không để ý đến tâm tư của Mông Hàn An, mà trực tiếp hỏi Kỷ Bẩm.

Suy nghĩ của hắn cũng rất đơn giản, nếu Kỷ Bẩm phải đi về Nam An Châu, vậy thì tốt nhất là đưa Mông Hàn An cùng đi theo. Nếu Kỷ Bẩm muốn đi Bắc Vọng Châu thì cũng tốt, trên đường có thể cùng lão thảo luận một chút về trận pháp, hơn nữa có thêm một tu sĩ Kiếp Biến đỉnh cùng đi, thì lộ trình cũng sẽ an toàn hơn không ít.

Kỷ Bẩm cười ha hả:

- Tôi đang lo không có thời gian cùng cậu đàm luận về trận pháp. Thật sự không ngờ là bản lĩnh trận pháp của cậu đã đạt tới tông sư cấp chín rồi. Trên đường đi chúng ta có thể cùng nhau tham khảo, cho nên nhất định tôi sẽ cùng cậu đi Bắc Vọng Châu.

Diệp Mặc nghe Kỷ Bẩm nói xong, thì trong lòng cũng rất vui mừng.

Diệp Mặc tính toán với tốc độ của mình thì có thể đến điểm hẹn trước cả Đằng Dịch và Biên Phượng Tháp. Tuy rằng hắn mất vài ngày trong Lạc Hồn Khư, lại thêm vài ngày lòng vòng sau khi ra khỏi Lạc Hồn Khư nữa, nhưng nếu so với tốc độ của pháp bảo phi hành chân khí trung phẩm thì cũng phải nhanh hơn đến mười ngày nửa tháng.

Thấy Kỷ Bẩm cũng muốn đi Bắc Vọng Châu, thì Mông Hàn An vô cùng cao hứng. Cô sao có thể không biết Diệp Mặc cũng không có thiện cảm gì với cô cho lắm, một khi Kỷ Bẩm muốn trở lại Nam An Châu, thì cô nhất định cũng sẽ phải theo Kỷ Bẩm đi Nam An Châu, vậy thì sẽ không có khả năng được đi cùng Diệp Mặc rồi.

...

Hai ngày sau. Trên 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt', Diệp Mặc đang thảo luận về trận pháp cùng với Kỷ Bẩm, thì bỗng nhiên Kỷ Bẩm nhìn về hướng bắc rồi nói:

- Hướng kia có một pháp bảo phi hành chân khi trung phẩm, có vẻ như là đang đi về cùng một hướng giống như chúng ta. Diệp Mặc, cậu đi xem xem, có phải là bạn của cậu hay không?

Thần thức của Diệp Mặc tuy rằng rất mạnh mẽ, nhưng cũng chưa thể đến được trình độ như của Kỷ Bẩm. Cho nên thần thức của Kỷ Bẩm có thể nhìn thấy, còn hắn thì lại không thấy gì cả.

Sau khi nghe Kỷ Bẩm nói xong, thì Diệp Mặc gần như đã khẳng định là hai người Biên Phượng Tháp cùng Đằng Dịch rồi. Hắn lập tức khống chế 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt' đi chếch sang. Sau một lát, Diệp Mặc quả nhiên đã nhìn thấy Biên Phượng Tháp cùng Đằng Dịch.

Khi Diệp Mặc thấy được hai người họ, thì hai người họ cũng đã chú ý tới Diệp Mặc, lập tức khống chế pháp bảo phi hành của mình tiến đến gần.

Ba người gặp mặt liền vui mừng một phen, Diệp Mặc lại giới thiệu Kỷ Bẩm cùng Mông Hàn An cho hai người biết, sau đó cả năm người rất nhanh đều đã quen thuộc nhau.

'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt' liền được khống chế thay đổi theo một phương hướng khác, không tiếp tục đi tới tiểu đảo kia nữa mà trực tiếp hướng tới Bắc Vọng Châu.

Khi Biên Phượng Tháp cùng Đằng Dịch biết được Diệp Mặc vào trong Lạc Hồn Khư và lấy được 'Tiên khuyên hoa', hơn nữa đã cứu trị hoàn toàn cho Kỷ Bẩm, thì lại sợ hãi than thở một phen. Giờ phút này thì bọn họ cũng có ý nghĩ là không có chuyện gì mà Diệp Mặc không làm được cả.

Nếu như là lúc trước Mông Hàn An thấy hai tu sĩ Thừa Đỉnh hậu kỳ đi theo Diệp Mặc, thì có lẽ cô sẽ thấy có chút kỳ quái, nhưng hiện tại thì hoàn toàn khác. Có một người bạn là Đan Vương thất phẩm mà không đi theo, thì đó mới là việc lạ.

Tốc độ của 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt' càng lúc càng nhanh, mà năm người Diệp Mặc nói chuyện càng lúc càng hòa hợp. Diệp Mặc cũng thật không ngờ, lúc trước hắn một mình rời khỏi Nam An Châu, hiện tại còn chưa tới một năm, thì đã trở thành một tiểu đội năm người rồi.

...

Lúc này trên hoang đảo mà Diệp Mặc cùng với Biên Phượng Tháp hẹn gặp nhau, đang có năm tên tu sĩ Hóa Chân đứng ở đó. Nếu Diệp Mặc ở chỗ này, thì khẳng định là có thể nhận ra đây chính là năm tên tu sĩ Hóa Chân hắn đã gặp ở Giao Đằng Cung. Trong đó còn có cả Đằng Hùng cha của Đằng Dịch, và cả tên tu sĩ họ Lãm của Tự Thiên Đảo nữa.

Có thể khẳng định là nếu không phải Diệp Mặc gặp được Biên Phượng Tháp ở trên đường đi, thì giờ phút này bọn họ chắc chắn đã rơi vào trong tay những người này rồi. Đôi khi, sự sống chết cũng chỉ cách nhau có một đường như vậy thôi.

Năm người Đằng Hùng có thể tìm tới tiểu đảo này, là vì bọn họ đã tìm được dấu vết trận pháp của Diệp Mặc lưu lại ở đây. Chính là trận pháp lúc trước Diệp Mặc bố trí để giúp đỡ Mông Kỳ rời đi.

Cũng là khi năm người Đằng Hùng muốn đi tới Tam Hải, thì vừa lúc đi ngang qua chỗ này nên mới nhìn thấy được dấu vết của trận pháp, và ngay lập tức đã đi xuống để tra xét.

Đằng Hùng tuy không phải là cao thủ trận pháp, nhưng những trận kỳ lưu lại chỗ này cùng với những trận kỳ lão đã thấy ở Lạc Hồn Khư chính là cùng một người luyện chế ra. Chẳng nhưng lão nhìn ra được, mà mấy người còn lại cũng đều phát hiện được.

- Xem ra Diệp Mặc đúng là từ Tam Hải mà đến, chỉ là không biết hắn có quay lại Tam Hải hay không?

Lâm Kỳ Thủy nghe Đằng Hùng phân tích xong, lập tức biết là Diệp Mặc đã từ Tam Hải mà tới đây. Vì tiểu đảo này gần với nơi tập trung tu sĩ loài người là Tam Hải, chứ không phải là Nam An Châu.

Đằng Hùng gật đầu:

- Chính là như thế, nếu tôi không đoán sai, thì Diệp Mặc khẳng định sẽ trở về Tam Hải, có lẽ còn ở phía sau chúng ta. Ý của tôi là sẽ lưu lại hai người trông chừng ở đây, còn ba người sẽ đi tới Tam Hải. Chỉ cần Diệp Mặc đi về Tam Hải sẽ phải qua chỗ này. Nhưng bất luận là ai tìm được Diệp Mặc, thì phải để cả năm người chúng ta cùng nhau khống chế.

Nói xong Đằng Hùng nhìn về phía Lâm Kỳ Thủy, lão nói cả năm người cùng nhau khống chế Diệp Mặc, chính là muốn biết ý tứ của Lâm Kỳ Thủy, bởi vì ở đây chỉ có tu vi của Lâm Kỳ Thủy là không chênh lệch nhiều với y.

Đằng Hùng nói như vậy, thì mấy người còn lại đều không cảm thấy có vấn đề gì, đều đồng ý với đề nghị của Đằng Hùng. Cuối cùng Cung Tuyệt và Hoàng Thất ở lại chỗ này trông chừng, ba người còn lại tiếp tục đi đến Tam Hải tìm tung tích của Diệp Mặc.

Năm tên tu sĩ Hóa Chân đem Diệp Mặc trở thành hàng hóa chia chác với nhau, còn Diệp Mặc lúc này vẫn đang trên đường hướng đến Bắc Vọng Châu.

...

Đan Thành – Nam An Châu

Đan Thành vẫn là Đan Thành trước kia, chỉ khác là đã không còn phồn hoa như trước nữa. Thế nhưng, một thành thị mười sao có đông đảo Đan Vương, thì vẫn là một nơi mà các tu sĩ tề tụ về.

Giờ phút này ở một Đan Vương phủ trong Đan Thành, có một tu sĩ thanh niên chỉ mới tu vi Nguyên Anh tầng hai, cùng một tu sĩ mặc áo xám ngồi đối diện nhau. Hai người này Diệp Mặc đều biết. Tên tu sĩ trẻ tuổi chính là kẻ vẫn muốn giết Diệp Mặc, Mạc Hữu Thâm, còn tu sĩ áo xám thì chính là trưởng lão của Đan Thành, Đan Vương tứ phẩm với danh hiệu Trương Thuận Đan Vương - Triệu Thuận Thiên.

Hiện tại Diệp Mặc trở mặt với Đan Thành, hiển nhiên sẽ không quay lại Đan Thành nữa, cho nên Trường Thuận Đan Vương đã sớm đưa Mạc Hữu Thâm trở lại Đan Thành rồi.

Triệu Thuận Thiên thở dài một tiếng:

- Lần này không làm gì được Diệp Mặc, nên về sau con cũng không cần phải ra ngoài đi loạn nữa. Hắn là Đan Vương thất phẩm, lại có Nguyệt Kỳ Siêu cùng Thẩm Nghiễn Thanh làm chỗ dựa, lông cánh càng ngày càng đầy đủ rồi. Nếu như con muốn báo thù, thì nhất định phải nhanh chóng tăng tu vi của chính mình lên. Ta nghe nói cái tên Diệp Mặc kia đã là tu vi Ngưng Thể rồi, con còn cách biệt quá lớn so với hắn.

Mạc Hữu Thâm gật đầu, giọng nói đầy căm hận:

- Sư phụ, con biết. Lần này nếu không phải nhờ có người, thì con khẳng định là đã bị Diệp Mặc kia giết chết rồi. Chỉ hận một nỗi là tu vi của con quá thấp, không có cách nào để tìm hắn báo thù. Từ hôm nay trở đi, con khẳng định sẽ điên cuồng tu luyện.

Triệu Thuận Thiên ừ một tiếng, bỗng nhiên lại nói:

- Con cũng họ Diệp, hơn nữa tướng mạo của còn cùng Diệp Mặc có chút tương tự, ta thậm chí hoài nghi có khi nào con và hắn có quan hệ với nhau không?

Mạc Hữu Thâm lập tức nói:

- Cho dù là con cùng hắn có quan hệ gì đi nữa, thì con nhất định cũng phải giết chết hắn. Hắn chính là kẻ thù không đội trời chung với con, nếu không giết hắn, thì tâm tình của con không thể viên mãn được. Sư phụ...

Triệu Thuận Thiên cũng gật đầu:

- Ta chỉ trợ giúp một mình con thôi, bất luận là Diệp Mặc kia có phải là hậu nhân của Diệp Thải hay không, thì cũng thế thôi. Diệp Thải cha con thì ta cũng chưa từng gặp, nhưng ta đã đáp ứng với ông nội của con là Diệp Vô Tác. Chỉ cần là bất cứ một hậu nhân nào của lão cầm tín vật tìm được đến ta, thì ta đều sẽ coi người đó là thân nhân của mình, cho nên con không cần phải lo lắng về điểm này...

Giọng Mạc Hữu Thâm có chút khàn khàn:

- Con cũng chưa từng gặp qua cha của mình, nhưng con nghe mẹ con nói cha con đã rời đi từ khi con còn rất nhỏ. Nói là muốn đi tìm ông nội của con, con cũng không biết là ông ta đã đi nơi nào.

Mạc Hữu Thâm nói xong, cũng không để sư phụ hỏi chuyện khác nữa, mà nói tiếp:

- Sư phụ, con nghe nói, Diệp Mặc kia tới từ Bắc Vọng Châu, liệu hắn còn có người thân nào ở Bắc Vọng Châu hay không?

Hiển nhiên là Mạc Hữu Thâm cũng không có quan tâm đến Diệp Thải, mà y chỉ chú ý đến Diệp Mặc mà thôi.

/2272

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status