Thiên Túng Xinh Đẹp

Chương 85: Dã tâm của Cửu Trọng Cung

/113


Dưới màn mưa hoa đào, một nữ tử ghé mình nằm trên giường êm do bạch ngọc thượng hạng điêu thành.Kỳ thật, nữ tử kia bất quá mới mười sáu mười bảy tuổi, nhưng vẻ đẹp của nàng quả thật làm mờ nhạt giới tính, mờ nhạt số tuổi. Chỉ thấy da thịt nàng trơn mềm như nước, gần như trong suốt. Cánh môi màu hồng nhạt xinh đẹp ngay cả hoa đào cũng không thể sánh bằng, một đôi mắt màu băng lam tựa như vân đạm phong khinh, như khói sương trên mặt nước mênh mông, dường như tinh hoa của bầu trời đều ở trong đó. Sóng mắt rung chuyển, ánh sáng mênh mông, câu hồn nhiếp phách. Mái tóc màu bạc như dải ngân hà dài tới gót chân, tựa như tảo biển tán lạc quanh thân nàng, hương thơm theo gió nhẹ đong đưa.Thiếu nữ áo tím chỉ cảm thấy những sợi tóc màu bạc kia tựu như những sợi dây thần kinh tác động tới tâm thần con người, làm cho người ta nhìn qua đều say mê, không biết đêm nay là đêm nào.Giờ phút này, nữ tử kia nhẹ nhàng nâng cánh tay phải lên, chống tại dưới đầu. Chính là một động tác đơn giản như vậy, nàng làm lại quả thực xinh đẹp quyến rũ đến cực hạn. Quả nhiên là một tiếng cười đều là cảm giác ma mị, giơ tay nhấc chân, tất cả đều là phong tình!Thiếu nữ áo tím luôn luôn tự đánh giá cao bản thân mình, nhưng một khắc này, nàng bất giác tự thấy xấu hổ. Nữ tử như vậy, đủ khiến cho hoa cúc vàng trong thiên hạ biến thành màu đỏ thắm.“Ngươi. . . . . . Ngươi là ai?” Thanh âm thiếu nữ si mê hỏi.Lúc này, thiếu nữ trên giường ngọc cuối cùng cũng đưa ánh mắt chuyển hướng về phía thiếu nữ áo tím, “Ta là Diệp Thiên Túng.”Thanh âm của nàng thanh như tiếng châu ngọc rơi xuống, lại mang theo mấy phần trong trẻo lạnh lùng. Thanh âm trong trẻo lạnh lùng này rốt cuộc làm cho thiếu nữ áo tím thanh tỉnh vài phần. Nàng không khỏi thất thanh kêu to: “Ngươi. . . . . . Ngươi chính là Diệp Thiên Túng? Diệp Thiên Túng phá tháp Thành môn, hạ Sát thành?”“Này, nói chuyện với chủ nhân, không được lớn tiếng như vậy!” Một thanh âm trong suốt như ánh mặt trời lại cực kỳ bất mãn từ phía bên phải giường Thiên Túng truyền đến.Mãi cho đến lúc này, thiếu nữ áo tím mới phát hiện bên phải giường ngọc cư nhiên còn đứng một nam tử khuynh thành có mái tóc màu bạch kim, mắt màu lam đồng dạng với nữ tử trên giường. Nhưng so với nữ tử trên giường, đôi mắt của nam tử thần tiên này có chút u ám không sáng.“Không sao.” Thiên Túng không chút nào để ý khoát tay với Tiểu Hồ.“Đúng. . . . . . Thật xin lỗi!” Thiếu nữ áo tím giống như cũng cảm thấy mình nói chuyện lớn tiếng với một nữ tử như vậy là một loại tội lỗi.Lúc này, Thiên Túng khoát tay, ngọc bội bên hông thiếu nữ áo tím liền bị hút lấy.“A! Ngươi làm gì vậy?” Vẻ mặt thiếu nữ áo tím vốn có chút ngượng ngùng, nhưng vừa nhìn thấy Thiên Túng lấy đi bảo ngọc của nàng, lập tức điên cuồng bổ nhào về phía Thiên Túng.Thiên Túng chẳng qua là nhẹ nhàng vung tay lên, một cỗ Kiếm Khí nhu hòa liền đẩy thiếu nữ trở lại chỗ cũ.Không để ý tới ánh mắt hung tợn của thiếu nữ áo tím, Thiên Túng vừa ngắm nghía ngọc bội, vừa thờ ơ nói: “Hôm kia, ở Thánh Thiên xảy ra một chuyện lớn. Tam triều nguyên lão, phủ đệ của Dương Thư Dương đại nhân đột nhiên phát sinh hỏa hoạn, 300 người trong phủ không người nào sống sót. Đáng tiếc Dương gia cả nhà trung liệt cuối cùng lại rơi vào kết cục táng thân trong biển lửa hài cốt cũng không còn. Hơn nữa, ta nghe nói Dương gia này có một khối bảo ngọc truyền lại cho đời sau, vẫn được đeo trên người tiểu nữ nhi của Dương Thư, Dương Lan Nhi. Thế nhưng, khi kiểm tra thi thể, mọi người phát hiện Dương Lan Nhi bị thiêu cháy diện mạo hoàn toàn thay đổi, lại không tìm ra khối bảo ngọc kia. Không biết ta nói có đúng hay không?”Thiên Túng nói mỗi một câu, sắc mặt của thiếu nữ áo tím sắc kia liền trắng bệch đi một phần.“Ngươi rốt cuộc muốn nói gì?” Thiếu nữ áo tím không hổ là hậu duệ tướng môn, rất nhanh liền ổn định tâm thần, sóng nước chẳng xao hỏi. Nhưng sự run rẩy trong thanh âm của nàng cũng tiết lộ cảm xúc trong lòng nàng.“Ngươi là Dương Lan Nhi sao?” Thiên Túng cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp hỏi ra vấn đề trong lòng mình.Dương Lan Nhi vốn hạ quyết tâm không muốn nói ra thân phận của mình, thế nhưng không biết tại sao, nàng chính là cảm thấy nữ tử làm điên đảo chúng sinh trước mắt này cũng không muốn hại nàng.“Đúng!” Dương Lan Nhi hít sâu một hơi, có chút nghiêm nghị nói, “Ngươi muốn như thế nào?”“Khí thế không tệ!” Thiên Túng đối với Dương Lan Nhi ngược lại sinh ra mấy phần thưởng thức. “Ta chỉ là nghĩ một trận hỏa hoạn có thể cháy sạch 300 người Dương gia hài cốt không còn sao?”“Dĩ nhiên không thể!” Dương Lan Nhi cơ hồ kích động khó có thể tự kiềm chế, “Là bọn chúng! Là hắc y nhân! Là bọn chúng trắng trợn tàn sát Dương phủ, sau đó phóng hỏa đốt sạch!”Dương Lan Nhi nắm chặt hai quả đấm, mắt chứa lệ nóng. Trước mắt của nàng tựa hồ lại xuất hiện cạnh tượng như cơn ác mộng kia.“Ngươi muốn báo thù không?”Đột nhiên, thanh âm Thiên Túng tựu như thanh tuyền từ chín tầng mây truyền đến.Dương Lan Nhi bị những lời này của Thiên Túng làm cả kinh. Báo thù sao? Nàng dĩ nhiên muốn, nằm mơ cũng muốn! Nhưng thực lực của những người đó thật sự là. . . . . . Quá đáng sợ!“Ta muốn báo thù! Nhưng ta không làm được!” Trong mắt Dương Lan Nhi tràn đầy một loại tuyệt vọng vô lực.“Nếu như ta nói ta có thể giúp ngươi?” Thiên Túng nhẹ chuyển tay, phủi phủi một cánh hoa trên người. Tiểu Hồ đứng bên cạnh nàng thấy thế vội vàng tiến lên, nhẹ nhàng giúp nàng hất cánh hoa trên vạt áo xuống.Ngữ khí của Thiên Túng giống như là hỏi “ngươi muốn ăn cơm không?” Nhưng Dương Lan Nhi cũng nghe được sự nghiêm túc trong lời nói của Thiên Túng. Nàng chính là không khỏi tin tưởng nữ tử tuyệt sắc thiên hạ này có thể giúp nàng báo mối thù diệt môn.Dương Lan Nhi đột nhiên phịch một tiếng, té quỵ xuống đất.“Mối thù diệt môn, không đội trời chung! Nếu tiểu thư thật sự có thể giúp ta báo mối thù diệt môn này, Dương Lan Nhi nguyện vì ngài làm trâu làm ngựa, hầu hạ ngài cả đời! Cho dù ngươi muốn cái mạng này của ta, ta cũng sẽ không nói nửa chữ không!”Thiên Túng nhìn thân ảnh Dương Lan Nhi quỳ thẳng tắp cùng thần sắc quyết tuyệt không khỏi có vài phần xúc động. Nàng nhớ lại tình cảnh mười một năm trước, khi mình còn là nữ oa năm tuổi lập lời thề ở đáy cốc. Cái loại cô độc, tuyệt vọng, cừu hận đó có lẽ cuối cùng cả đời cũng sẽ chôn trong trí nhớ của nàng khó có thể xóa đi.“Được! Ta sẽ giúp ngươi báo thù. Làm trâu làm ngựa thì không cần, sau này ngươi hãy ở bên cạnh ta đi!” Thiên Túng vung tay lên, ngọc bội kia lại an toàn rơi vào bên hông của Dương Lan Nhi.Dương Lan Nhi nhìn ngọc bội rơi vào bên hông cùng ánh mắt hơi có vẻ nhu hòa của Thiên Túng, trong lòng dâng lên một cỗ an tâm kỳ lạ. Chính là câu “ở bên cạnh ta đi” khiến cho trái tim tuyệt vọng của Dương Lan Nhi dâng lên một loại ấm áp trước nay chưa từng có. Chuyện trên thế giới này chính là như vậy, dệt hoa trên gấm vĩnh viễn không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Chính là Thiên Túng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi đổi được lòng trung thành cả đời của Dương Lan Nhi.“Tử Long, ngươi mang Lan Nhi đi xuống nghỉ ngơi một chút, đổi một bộ y phục đi.” Thiên Túng nói với Diệp Tử Long.“Dạ!” Diệp Tử Long xoay người liền muốn đưa Dương Lan Nhi đi xuống. Nhưng Dương Lan Nhi lại vội vàng nói với Thiên Túng: “Chẳng lẽ tiểu thư không hỏi Lan Nhi chuyện gì đã xảy ra sao?”“Có gì đáng hỏi?” Thanh âm Thiên Tung vẫn trong trẻo lạnh lùng như cũ, tuy nhiên nó mang theo một phần ấm áp, bởi vì nàng nghe được ý lo lắng bao hàm trong lời nói của Dương Lan Nhi. “Hiện tại hoàng thất Thánh Thiên đang trong thời kỳ tranh đoạt chủ chốt. Đại hoàng tử tàn bạo bướng bỉnh, không được lòng dân. Nhị hoàng tử nho nhã đại độ, được dân yêu mến. Phụ thân ngươi cũng là bởi vì ủng hộ nhị hoàng tử lên Long vị mới có thể gặp phải tai họa bất ngờ này. Hơn nữa, sau lưng Đại hoàng tử còn có một thế lực cực lớn đang ủng hộ. Ta nói có đúng hay không?”“Tiểu thư quả thật là liệu sự như thần!” Vẻ mặt Lan Nhi sùng kính nói, “Lan Nhi hi vọng tiểu thư giúp ta báo thù, nhưng thực lực của những hắc y nhân kia thật sự rất mạnh! Nghe phụ thân nói, tất cả mười người đến tập kích Dương phủ ta cư nhiên đều là cường giả Kiếm Tiên!”“Kiếm Tiên sao? Hừ! Ta còn không để vào mắt!” Thiên Túng cười ngạo nghễ, thần thái phi dương, một đầu tóc bạc không gió mà bay.“Lan Nhi, ngươi đi xuống đi.”“Dạ!”Sau khi Lan Nhi cùng Diệp Tử Long rời đi, Tiểu Hồ đột nhiên lấy ra một cái ống trúc. “Chủ nhân, đây là tin tức Tề Phong cùng Tề Vũ truyền đến.”Thiên Túng lười biếng nhận lấy, lấy tờ giấy trong ống trúc ra, vừa mở ra nhìn, trong mắt thoáng qua một chút thần sắc sáng tỏ. “Quả nhiên là bọn họ! Cửu Trọng Cung!”“Tiểu Thiên, có tin tức sao?” Lúc này, ba người Bạch Ngân, U Minh cùng Phi Dạ từ trong rừng đào đi tới tụ tập đến bên cạnh Thiên Túng. Phi Dạ hết sức tự nhiên ngồi trên mặt đất phủ kín hoa đào, thân thể tà tà tựa vào chân giường. U Minh không chút khách khí trực tiếp tựa đầu trên đùi Thiên Túng. Bạch Ngân trước tiên chiếm đoạt một vị trí trên giường của Thiên Túng, dáng người tao nhã ngồi ở đó. Thiên Túng tựa hồ đã quen với loại tạo hình này của bọn họ. Mỗi lần sau khi mình tu luyện xong, tổng hội mấy người này lại dính bên người nàng, đoán chừng bọn họ mới vừa chờ thật lâu trong rừng đào.“Quả nhiên là Cửu Trọng Cung!” Thiên Túng đem thư Tề Phong Tề Vũ gửi tới từ Diệp sát môn đưa cho Bạch Ngân xem. “Xem ra, bọn họ tính toán vứt bỏ Thánh môn rồi xuống tay với Thánh Thiên đế quốc. Thế lực sau lưng ủng hộ đại hoàng tử chính là người của Cửu Trọng Cung.” Bạch Ngân bình tĩnh phân tích.“Cửu Trọng Cung trên danh nghĩa ẩn cư tị thế, nhưng trên thực tế vẫn động tay động chân ở sau lưng, giật giây cả Thánh Thiên đại lục. Đầu tiên là Thánh môn, tiếp theo là hoàng thất, dã tâm của bọn chúng cũng thật là lớn!” U Minh cũng nhận lấy tờ giấy trong tay Bạch Ngân, nhìn một chút rồi nói.“Tiểu Diệp, ngươi định làm như thế nào?” Phi Dạ xinh đẹp nhẹ nhàng ngồi lên giường, áo bào đỏ tươi tùy ý mở rộng ra, lộ ra một mảng lớn da thịt trắng sữa, nói với Thiên Túng.“Hừ! Nếu Cửu Trọng Cung không sợ sống chết, chúng ta cần gì phải khách khí, muốn làm hoàng đế ngầm của Thánh Thiên, ta cho bọn chúng tiền mất tật mang!” Trong đôi mắt màu băng lam của Thiên Túng chợt lóe lên một tia quang mang huyết sắc, “Món nợ hai năm trước, ta nhân tiện cũng muốn hảo hảo tính toán luôn với bọn chúng!”Lúc này, Thiên Túng không khỏi nhớ lại chừng hai năm trước, sau khi bọn họ rời khỏi Xích Viêm động, liền nghe mọi người trên đại lục đều truyền tai nhau Diệp Thiên Túng vì báo mối thù Ám Ma Tộc diệt tộc, đại phá Thánh môn, trừ bỏ Sát thành. Các thế lực lớn trong thiên hạ đều là mục tiêu công kích của nàng. Trong lúc nhất thời, trên đại lục người người suy sụp. Diệp Thiên Túng trong một đêm cơ hồ trở thành một cái tên mà mọi người mắng chửi nhiều nhất.Đám người Thiên Túng tự nhiên biết đây là Cửu Trọng Cung giở trò quỷ. Mục đích chính là muốn mượn lực lượng của người trong thiên hạ ép Diệp Thiên Túng hiện thân. Nhưng Diệp Thiên Túng nàng mới không thèm quan tâm cách nhìn của người trong thiên hạ. Cửu Trọng Cung muốn ép nàng hiện thân, nàng liền hết lần này tới lần khác lấy lui làm tiến, mang theo mọi người trốn vào trong Ngọc Ma Lâm. Ai sẽ nghĩ tới Thiên Túng sẽ trở lại nơi cư trú trước đây của Ám Ma Tộc chứ?Hai năm qua, Thiên Túng luôn luôn không ngừng tu luyện, mục đích chính là vì nâng cao thực lực của mình, cho Cửu Trọng Cung một kích trí mạng. Hôm nay, thời cơ đã đến!“Nữ nhân, lần này ngươi bế quan cũng đủ lâu đấy!” Thanh âm hơi chút bất mãn của U Minh cắt ngang hồi ức của Thiên Túng.“Tiểu Diệp, ngươi đột phá sao?” Phi Dạ vội vàng hỏi.“Ừ, đột phá! Hiện tại, hỏa nguyên tố cùng kim nguyên tố của ta cũng đạt tới cấp Kiếm Đế, thủy nguyên tố, quang nguyên tố đạt tới cấp Kiếm Tiên. Về phần nguyên tố hắc ám . . . . . .” , Thiên Túng khẽ thất vọng nói, “Ta vẫn chưa đột phá cấp Thần.”“Tiểu Thiên, thế này đã đủ kinh người rồi. Phải chú ý thân thể, không cần quá mức liều lĩnh!” Bạch Ngân ôn nhu an ủi.“Đúng đó, đúng đó! Bạch Ngân đại ca nói không sai, chủ nhân, thế gian vốn không có người biến thái hơn ngươi đâu!” Tiểu Hồ vừa nói ra lời này, lập tức nhận được sự nhất trí xem thường của mọi người.Trong lòng Thiên Túng phỉ báng không thôi: lời này làm sao nghe thế nào giống như đang làm tổn thương mình a! Thiên Túng còn chưa kịp nói gì, Phi Dạ cùng U Minh đã ra tay trước. Ba người bắt đầu trình diễn màn “ma thú đại chiến” cơ hồ mỗi ngày đều tái diễn.“Đúng rồi, Lân Nhi đâu?” Thiên Túng nhìn chung quanh một lần, “Sao lại không thấy bóng dáng Lân Nhi?”Bạch Ngân ôn nhu nắm tay Thiên Túng tay, mang theo ai oán nói, “Mỗi lần sau khi ngươi xuất quan, tiểu tử kia liền ngày ngày chiếm cứ ngươi. Lần này, chúng ta nói gì cũng không thể nhường ngươi cho tiểu tử kia!”Bạch Ngân nói lời này cơ hồ có chút cắn răng nghiến lợi. Điều này cũng không thể trách hắn không thể duy trì hình tượng cao quý ưu nhã trước sau như một, tiểu tử kia thật sự làm người ta rất tức giận. Kể từ khi mang hắn rời khỏi Xích Viêm động, cơ hồ đã định trước vận mệnh bi thảm của mấy người bọn họ. Tiểu tử kia hầu như mỗi ngày kề cận Tiểu Thiên, làm cho thời gian bọn họ một mình ở chung với Tiểu Thiên trong hai năm qua quả thật có thể đếm được trên đầu ngón tay. Bi phẫn không thôi, mấy người rốt cuộc không nhịn được, hôm nay đã ra tay. “Đoàn kết” lực lượng của tam đại dị thú, đem con dị thú đầu bảng kia vây trong địa hạt.“Ai!” Nhìn ánh mắt trẻ con của Bạch Ngân, Thiên Túng thật sự không biết nên nói gì. Chỉ đành phải thở dài dằng dặc.“Tiểu Thiên, khi nào chúng ta lên đường?” Bạch Ngân hỏi ra lời này thì lập tức hấp dẫn sự chú ý của ba người kia, ba người Phi Dạ cũng không đánh nhau nữa mà ngoan ngoãn vây đến bên cạnh Thiên Túng, chờ đợi quyết định của nàng.“Liền ngày mai đi!” Thiên Túng xoa nhẹ cái trán nói, “Chúng ta đã không có nhiều thời gian nữa rồi!“Này, nữ nhân, ngươi muốn lấy dáng vẻ này đi ra ngoài sao?” U Minh hiếm khi nhăn lại đôi lông mày đẹp hỏi.Bạch Ngân, Phi Dạ cùng Tiểu Hồ tựa hồ càng chú ý vấn đề này hơn. Nguyên dạng của Thiên Túng thật sự là rất hại nước hại dân, bọn họ thật sự không hy vọng nàng ra ngoài gieo họa cho người khác, vẫn là gieo họa cho mình là được rồi.“Đúng! Ta không muốn trốn trốn tránh tránh nữa, từ nay về sau, Diệp Thiên Túng ta sẽ xuất hiện với diện mạo thật!” Khẳng định của Thiên Túng làm cho chờ mong của đám người Bạch Ngân tan vỡ.Thiên Túng cực kì thông minh như thế, dĩ nhiên biết được tính toán trong lòng bọn họ, cũng biết dung mạo của mình sẽ gây ra một cuộc mưa gió như thế nào. Thế nhưng, nàng chính là nàng, Diệp Thiên Túng, nàng không muốn lại lấy thân phận khác tiếp tục tồn tại nữa. Nàng muốn rành mạch làm cho đại lục này biết, Diệp Thiên Túng nàng đã trở lại!

/113

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status