Thiên Túng Xinh Đẹp

Chương 56: Làm thịt ngươi!

/113


Theo bụi mù tiêu tán, ba đạo thân ảnh dần dần rõ ràng. Chỉ thấy trên đỉnh tháp Thánh môn, một thiếu nữ cùng hai nam tử xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Thiếu nữ kia thanh cao thoát tục, linh khí bốn phía. Rõ ràng là một dung mạo trong trẻo lạnh lùng, lại khó nén tuyệt diễm trong xương cốt. Khiến cho người ta kinh ngạc chính là, nàng cả người đứng ở nơi đó liền làm cho người ta có một loại cảm giác hư vô lúc ẩn lúc hiện, giống như cùng tự nhiên hòa làm một thể, làm cho người ta không phát hiện được khí tức của nàng. Mà hai nam tử bên cạnh nàng có thể nói mỗi người mỗi vẻ. Một người đẹp như yêu nghiệt, xinh đẹp tà tứ; một người thanh nhã xuất trần, phiêu nhiên như tiên. Ba người này vốn là phong hoa tuyệt đại, tiên tư ngọc mạo. Hơn nữa sự “lên sàn” cường hãn này, trên dưới tháp Thánh môn nhất thời yên lặng như tờ, tất cả mọi người bị tình cảnh cực độ phong cách này chấn động!“Là . . . . . Là Thiên Túng?!” Tề Thiên Ngạo kêu lên thất thanh.“Không sai! Vật nhỏ này vẫn thích làm náo động như vậy, làm sao lại học không được khiêm tốn đây?” Tề Thiên Sách thấy Thiên Túng từ trong tháp Thánh môn bình an ra ngoài, nhất thời, thở phào nhẹ nhõm.“Bất quá, hai nam tử bên cạnh vật nhỏ là ai?” Tề Thiên Sách gắt gao nhìn đến hai nam tử tuyệt mỹ vô song bên người Thiên Túng thì chân mày không tự chủ nhíu lại.“A! Mau nhìn! Mau nhìn! Tiểu Thiên không có sao! Tiểu Thiên không có sao!” Mục Nhạc Ca kích động nắm chặt cánh tay Nguyệt Tiêu Nhiên. Thế nhưng, lông mày như dáng núi của Nguyệt Tiêu Nhiên vẫn như cũ cau chặt.“Thiên muội, nàng giống như đã gây họa, chuyện này như thế nào mới tốt?” Nguyệt Tiêu Nhiên lo lắng lẩm bẩm nói.Lúc này, chỉ nghe thấy một thanh âm giận dữ phá không truyền tới, “Tề Thiên Túng, ngươi lại dám phá hủy tháp Thánh môn, thả thú dữ của Ám Ma Tộc ra, chặt đứt linh mạch vạn năm của Thánh môn ta?! Hai trưởng lão thủ pháp kia đâu rồi? Ngươi đã làm gì bọn họ?”“Hừ! Tần Duyệt, ta đã thấy người ngu, nhưng chưa từng thấy qua người nào ngu như ngươi!” Khóe miệng Thiên Túng kéo ra một nụ cười lạnh, “U Minh, ngươi nói cho Tần Đại trưởng lão của chúng ta, hai trưởng lão thủ tháp kia như thế nào!”“A! Hai lão kia không chết nha –” U Minh cố ý đem thanh âm kéo thật là dài, giống như cố ý trêu học người, “Ta không cẩn thận làm thịt bọn hắn! Chủ nhân, ngượng ngùng, dù sao cũng động thủ rồi, xuống tay không nhẹ không nặng.”“Chủ nhân?!” Tần Duyệt vừa nghe U Minh thú thủ hộ của Ám Ma Tộc cư nhiên gọi Thiên Túng là chủ nhân, nhất thời hiểu ra cái gì, đưa ngón tay hướng Thiên Túng, thanh âm run rẩy hỏi: “Ngươi. . . . . . Ngươi rốt cuộc là ai?”“Ta là ai?” Thiên Túng giống như nghe được một câu hỏi hết sức buồn cười, “Ta là ai? Ha ha. . . . . . Ngươi giết tộc nhân của ta, tàn sát song thân của ta, bây giờ còn tới hỏi ta là ai? Tần Đại trưởng lão, ngươi không phải là sớm nên đoán được thân phận của ta rồi sao?” Ngay một khắc này, đáy mắt Thiên Túng lại dấy lên huyết quang khó có thể dập tắt, không sai! Chuyện đến bước này, nàng không tính toán giấu giếm nữa, nếu như không báo ra thân phận chân thật của mình, Thánh môn làm sao xuất ra con át chủ bài đây.“Ngươi. . . . . . Ngươi là. . . . . .” Thanh âm của Tần Duyệt không chỉ là run rẩy, còn kèm theo một tia sợ hãi. “Ngươi là nữ nhi của Diệp Phong?” Chỉ có Thánh Vương Ám Ma Tộc mới có tư cách được Ám Ma Huyết Long gọi là chủ nhân, thân phận của Thiên Túng có thể nói là rõ rành rành.“Không sai! Ta chính là nữ nhi của Diệp Phong, Diệp Thiên Túng!” Thiên Túng không chút do dự thừa nhận.Trong khoảnh khắc, toàn trường xôn xao!“Nàng. . . . . . Nàng lại là người của Ám Ma Tộc?” Mục Nhạc Ca khó có thể tin nói nhỏ. Hắn không hề phát hiện huynh đệ Nguyệt Tiêu Nhiên của hắn, Nguyệt Tiêu Nhiên vẫn xưng là nho nhã cặp mắt đã đăm đăm, ánh mắt nóng như lửa nhìn chằm chằm về phía Thiên Túng, lẩm bẩm nói: “Là nàng? Ta đoán không sai! Thật sự là nàng!”Tình hình của hai người Bạch Tử Nhan cùng Nguyệt Tiêu Nhiên không khác nhau là mấy, ánh mắt nóng như lửa mừng rỡ giống như chuyện gì được chứng thực. Về phần Lục Thăng cùng đám người Bắc Thần Diêm, vẻ mặt cũng có chút phức tạp. Trừ khiếp sợ ra, trên mặt của bọn họ còn có một loại phân vân khó có thể tiêu tan.Thế nhưng, nếu bàn về vẻ mặt phong phú, chỉ sợ cũng phải kể tới mấy người đứng bên cạnh Tần Duyệt. Thiên Túng quét nhìn qua từng người, phát hiện mấy người Tiêu Tịch, Mục Thiên Thành, Lục Ẩn, Nguyệt Hoa Dung rõ ràng chính là những Kiếm Tiên cường giả năm đó bao vây tiễu trừ cha mẹ của nàng!! Thiên Túng đối với mấy người Tần Duyệt, Tiêu Tịch, Lục Ẩn cùng Nguyệt Hoa Dung tuyệt đối là giết cho thống khoái. Thế nhưng đối mặt với Mục Thiên Thành, nàng vẫn có mấy phần do dự. Bởi vì bất kể là mới vừa rồi hay là hiện tại, sau khi Mục Thiên Thành biết nàng là nữ nhi của Diệp Phong cùng Mục Tiêm Tuyết, khuôn mặt hiền từ thường ngày liền phủ đầy tư niệm, áy náy cùng vui mừng. Thiên Túng có thể cảm giác được tình cảm huyết mạch từ tận trong xương cốt của Mục Thiên Thành, đây là không thể giả bộ!“Diệp Thiên Túng! Tần Mộ Ngôn đâu? Còn có Tề gia, bọn họ có phải cùng một đám với ngươi hay không?” Tần Duyệt như muốn nổi điên quát.“Tần Mộ Ngôn bất quá là một nhân vật nhỏ, Diệp Thiên Túng ta luôn luôn ân oán rõ ràng, nếu đây là cừu hận của đời trước, như vậy ta chỉ biết tìm các ngươi báo thù, tuyệt sẽ không liên luỵ đệ tử của các ngươi. Tần Mộ Ngôn là người không liên quan, ta đánh hắn bất tỉnh ở trong tháp. Về phần Tề gia, ta bất quá là vận khí tốt trở thành dưỡng nữ của bọn họ, Tề gia đối với thân thế của ta, nửa phần không biết. Thánh môn ngươi muốn mượn đề phát huy, ta không xen vào. Các ngươi muốn có thêm cường địch, vậy cũng bớt cho ta chút khí lực mà thôi!” Thiên Túng khuôn mặt lạnh lùng giải thích.“Ngươi?!” Tần Duyệt bị lời nói này thiếu chút nữa làm tức chết, nhưng lại không thể làm gì. Chuyện Tần Mộ Ngôn là thật hay giả tạm dừng không nói. Tề gia kia tuyệt đối không phải là trái cây dễ gặm, coi như trong lòng biết Tề gia cùng Ám Ma Tộc cấu kết, giờ phút này cũng chỉ có thể nhắm một mắt mở một mắt.“Nàng, là vì chúng ta sao?”Bất kể là Lục Thăng, Tiêu Ngọc Thương, Mục Nhạc Ca hay Nguyệt Tiêu Nhiên, thậm chí là đám người Bắc Thần Diêm. Bọn họ nghe được những lời này của Thiên Túng trên mặt không khỏi lộ vẻ cảm động. Chỉ cần là người hiểu tính cách của Thiên Túng sẽ biết, Thiên Túng tuyệt đối là một người sát phạt quả quyết, có thù tất báo, huống chi là tám năm trước Ám Ma Tộc diệt tộc thảm án. Thế nhưng, nàng lại lớn tiếng phủ nhận quan hệ với mọi người, hơn nữa đem phạm vi báo thù của mình co lại nhỏ nhất. Đây hết thảy là vì cái gì? Chỉ cần có đầu óc sẽ nghĩ rồi sẽ biết, nàng là sợ mình kẹt giữa gia tộc và nàng khó xử mà thôi.Cho đến giờ phút này, bọn họ cảm thấy mình mới chính thức biết Thiên Túng là một người như thế nào, thì ra dưới tầng băng tuyết đó, cư nhiên chứa đựng một linh hồn mềm mại như thế sao?“Diệp Thiên Túng, ngươi không cần ở chỗ này hoa ngôn xảo ngữ! Hôm nay, chúng ta trước hết giải quyết ngươi, cho dù ngươi thật có đồng đảng gì cũng sẽ không chạy thoát khỏi lòng bàn tay chúng ta! Nếu tám năm trước, Thánh môn ta có thể đem ngươi diệt tộc, hôm nay cũng có thể!” Tiêu Tịch không sợ chết đột nhiên nói.“Hừ! Không biết tự lượng sức mình!” Thiên Túng hừ lạnh một tiếng, nói với U Minh: “U Minh, ngươi đi dạy dỗ lão tạp chủng này một chút!”“Hảo!” U Minh nhận được lệnh của Thiên Túng, rất sảng khoái bay nhanh về hướng Tiêu Tịch.Mấy người Tần Duyệt nhìn nhóm người Thiên Túng nói công kích liền công kích, bất ngờ không đề phòng, vội vàng cho gọi Kiếm Khí chống cự.“Tần Duyệt, đối thủ của ngươi là ta!” Theo Thiên Túng quát to một tiếng, mọi người trên trận lại một lần nữa bị chấn động.Chỉ thấy ngay đối diện Tần Duyệt, Thiên Túng lơ lửng trong không trung. Bốn cánh chim cực lớn dài chừng bảy thước ở sau lưng Thiên Túng không ngừng phách động, mảnh kim loại sáng bóng phiếm khí tức hắc ám dường như làm cho không khí ngưng trệ trong nháy mắt. Sau khi thân thể Thiên Túng cùng Huyết Ma châu dung hợp, trong luồng khí xoáy tụ màu đen mang theo nhàn nhạt huyết khí, hôm nay trên Chư Thần Dực cũng phủ một tầng huyết khí sáng bóng, trực tiếp khiến mọi người cảm nhận được khí tức giết chóc.Nhưng loại rung động này tựa hồ còn chưa kết thúc, mọi người còn đang ngây người, một đạo kim quang từ phía trong cơ thể Thiên Túng nổ bắn ra, Đoạn Hồn tiên màu vàng óng trong nháy mắt xuất hiện trong tay Thiên Túng.Giờ phút này Thiên Túng cứ như vậy lẳng lặng lơ lửng giữa không trung, sau lưng là Chư Thần Dực, cầm trong tay Đoạn Hồn tiên. Cái loại khí chất ma mỵ cùng thánh khiết đó khiến cho nàng nhìn qua giống như một thiên sứ rơi vào Tu La Địa Ngục, bị ánh sáng và bóng tối đồng thời bao quanh, trong tay phiếm huyết quang tàn nhẫn.“Quang nguyên tố cùng Hắc Ám Nguyên Tố cư nhiên ở trên thân một người?! Ngươi lại là song nguyên thể?” Tần Duyệt khó có thể tin nói, trong mắt hắn tràn đầy hoảng sợ cùng ghen tỵ.“Lão tạp chủng, ngươi biết đã là quá muộn!” Thiên Túng trong nháy mắt đã đánh tới trước mặt Tần Duyệt, Chư Thần Dực hóa thành từng mảnh lưỡi dao sắc bén hướng Tần Duyệt bắn tới, Đoạn Hồn tiên thẳng đến khe hở hai bên Tần Duyệt. Mà ở bên kia, U Minh, Tiểu Hồ cùng đám người Tiêu Tịch, Lục Ẩn, Nguyệt Hoa Dung cũng đang đánh nhau.Trong lúc nhất thời, gió nổi mây phun, Thiên Địa biến sắc.“Đại ca, chúng ta chẳng lẽ không đi giúp Thiên Túng sao?” Tề Thiên Ngạo vừa nói liền muốn xông ra. Cánh tay lại bị Tề Thiên Sách bắt được.“Nhị đệ, đừng xúc động! Chẳng lẽ ngươi không cảm nhận được sao? Tu vi của vật nhỏ đã không còn ở dưới Tần Duyệt, huống chi, bên người nàng còn có hai dị thú, không có việc gì! Nếu như, bây giờ chúng ta tùy tiện xông ra, chẳng phải sẽ lãng phí một mảnh khổ tâm của Thiên Túng, trở thành gánh nặng của nàng sao!” Lúc Tề Thiên Sách nói hai từ gánh nặng này thì hơi có chút cắn răng nghiến lợi.Những lời này chẳng những Tề Thiên Ngạo nghe được, đám người Nguyệt Tiêu Nhiên cũng đã nghe được, tất cả mọi người đồng thời thu hồi bước chân muốn bước ra.“Vậy chúng ta bây giờ phải làm gì?” Mục Nhạc Ca nắm thật chặt chiếc quạt xếp, đột nhiên hỏi.“Chờ!”Lúc này, tình hình chiến đấu trên trận thật sự là kịch liệt dị thường. Thiên Túng mặc dù thực lực tăng vọt, trở thành kiếm tiên. Thế nhưng cuối cùng lại không sánh bằng Tần Duyệt mấy chục năm kinh nghiệm, huống chi Tần Duyệt đã là Kiếm Tiên cấp cao nhất, tu vi nếu so với Thiên Túng cao hơn một mảng lớn. Nhưng Tần Duyệt hiện tại cũng tuyệt đối không thoải mái, Thiên Túng ra chiêu mau, chính xác, hung ác, hơn nữa kiếm khí song nguyên tố cũng làm cho Tần Duyệt sứt đầu mẻ trán, không rảnh tiến công. Hai người này có thể nói một tấn công mãi không được, một phòng ngự bị động.Nhưng vào lúc này, Tần Duyệt liếc mắt nhìn chiến trường bên cạnh, không nhìn không cần gấp gáp, vừa nhìn thiếu chút nữa làm hắn tức chết. Chỉ thấy Tiêu Tịch, Lục Ẩn đều đã bị thương, Nguyệt Hoa Dung cũng không chống đỡ được bao lâu nữa. Chiến bại bỏ mình chẳng qua là chuyện sớm hay muộn! Thật chẳng lẽ phải đợi “những người đó” tới đây cứu viện sao? “Những người đó” đã mấy ngàn năm không hỏi tới thế sự, lẽ nào mình không thể yêu cầu “bọn họ” ra tay tương trợ sao?Tần Duyệt chính là thời khắc này phân tâm, khiến cho động tác của hắn xuất hiện một cái ngưng trệ chớp mắt, cũng làm cho xác rùa đen của hắn rốt cuộc xuất hiện sơ hở.Thiên Túng làm sao sẽ bỏ qua cho cơ hội tốt như vậy, chỉ thấy nàng thân như chim yến non, dùng Chưc Thần Dực hóa thành lưỡi dao sắc bén ngăn ở trước ngực, thu hồi Đoạn Hồn Tiên, lại rút ra Tỏa Hồn chùy tùy thân. Thân hình nhanh chóng vọt tới trước người Tần Duyệt. Đây hết thảy đều phát sinh trong chớp mắt, khi Tần Duyệt thấy Chư Thần Dực trước mắt, lúc này bị dọa một thân mồ hôi lạnh, chỉ kịp hô lên: “Ngươi muốn làm gì?”“Làm gì?” Chờ đón chính là nụ cười huyết tinh của Thiên Túng, “Đương nhiên là làm thịt ngươi!”

/113

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status