Thiên Hà Đại Lục Ký

Chương 17 - Thử Thách Của Đại Thiên Tôn

/36


Trong sơn động, Hạ Long Đảo.

Trần Long mở ra quyển trục màu vàng - Pháp Chỉ của Đại Thiên Tôn.

Quyển trục sau khi được Trần Long mở ra, một luồng kim quang chói mắt lập tức lan tỏa khắp sơn động. Trần Long cũng liền nhắm chặt hai mắt, quay mặt đi chỗ khác, hai tay vẫn giữ chặt quyển trục đang mở.

Qua mấy nhịp hô hấp, kim quang chói mắt cũng dần giảm bớt. Quyển trục màu vàng bỗng nhiên bay ra khỏi tay Trần Long, sau đó từ từ biến lớn cao hơn đầu người, đặt dựng đứng trên mặt đất. Lúc này, nhìn bên ngoài quyển trục không khác chi một cánh cửa lớn. Trên mặt cửa là một luồng kim quang dày đặc như mây trời, lại liên tục dao động nguồn linh lực với một sức mạnh vô cùng vô tận.

Bỗng nhiên, một giọng nói lão nhân, khoan thai trầm ổn, chậm rãi và từ tốn vang lên:

- Người được chọn, hãy bước vào trong cánh cửa đi. Còn những ai hộ pháp bên ngoài, cũng nên chuẩn bị một chút. Quá trình chuyển giao Thiên Mệnh sẽ mất thời gian rất dài.

Giọng nói vang lên một lần, liền im bặt. Long Vương, Thiên Hà Cơ và Trần Long nhìn nhau một cái kinh ngạc. Long Vương lên tiếng:

- Đại Thiên Tôn chắc chắn có sắp xếp ổn thỏa. Cháu cứ bước vào trong đi. Ta sẽ ở ngoài này hộ pháp, đến khi nào cháu ra ngoài mới thôi.

- Đúng đấy! Con cứ bước vào trong, tùy tâm mà hành sự. Cố gắng hết sức là được, vạn vật đều có nhân duyên, cũng không nên cưỡng cầu. - Thiên Hà Cơ cũng lên tiếng dặn dò Trần Long.

- Dạ, con biết rồi! Ông nội, Mẹ, con sẽ không làm mọi người thất vọng! - Trần Long ánh mắt kiên nghị nói.

Nói xong, Trần Long lập tức quay lại, đi vào trong cánh cửa kim quang kia.

Bên trong cánh cửa kim quang. Đây là một mảnh thiên địa hoàn toàn giống với Linh Giới. Chỉ có điều, Thiên Địa Linh Khí ở đây lại cực kỳ nồng đậm và tinh khiết. Trần Long lập tức có thể cảm nhận được, mỗi một nhịp hô hấp của mình đều đem lại một nguồn lợi to lớn cho đan điền và toàn bộ kinh mạch trong thân thể. Cảm giác muốn đột phá Lục Nguyên Vương liền tràn tới như nước vỡ bờ.

Không suy nghĩ nhiều, Trần Long liền lập tức ngồi xuống nhập định tu luyện. Một canh giờ...hai canh giờ...ba canh giờ...năm canh giờ...Trần Long một mạch đột phá lên Kim Nguyên Vương hậu kỳ đỉnh phong. Bất cứ lúc nào cũng có thể kết tinh chân nguyên thành Thần Đan, bước vào Chư Thần Cảnh Thần Đan. Kiềm nén lại xúc động, Trần Long thầm nghĩ: Đây là địa phương nào? Tại sao lại đột phá cảnh giới dễ dàng như vậy? Không được, ta phải đi tìm hiểu một chút. Cứ cắm đầu mà đột phá như vậy, căn cơ bị bất ổn thì thiệt là tai hại.

Thầm nghĩ như vậy, Trần Long liền sử dụng Ngự Long Đằng Vân Bộ rời khỏi địa phương mình vừa hạ lạc. Chỉ thấy lúc này, mỗi một bước khinh công của Trần Long, giống như là đang dẫm lên một con Kim Long to lớn mà đi. Bay một mạch nửa canh giờ, xuyên qua một cánh rừng rậm, Trần Long liền nhìn thấy được trước mắt mình là một cái Thành Trì rất to lớn.

Hạ xuống mặt đất, Trần Long bộ hành đi đến trước cổng thành, sau đó đọc thầm ba cái chữ lớn được tạc khắc ở phía trên cổng thành: Thánh Bảo Thành . Nhìn thấy ba chữ này, trong lòng Trần Long không khỏi dâng lên sóng gió, nhưng hắn lập tức kiềm nén trở lại, bước tới phía trước, nhìn thấy một vị hộ vệ, liền khom người cung kính hỏi:

- Vị đại ca này, làm phiền cho tiểu tử hỏi một chút, đây là nơi nào vậy?

- Ngươi bị mù hay là không biết chữ, không nhìn thấy ba chữ trên đầu ngươi hay sao mà còn hỏi? - Vị hộ vệ giọng cáu gắt nói.

- Tiểu tử đương nhiên biết đây là Thánh Bảo Thành, nhưng là không biết ở đây là thuộc quốc gia và giới diện nào mà thôi? - Trần Long thấy vị hộ vệ này nóng tính như vậy cũng không để ý lắm, lại nhỏ giọng từ tốn hỏi.

- Cái tên tiểu tử này. Ngươi là ở dưới đất chui lên hay là trên trời rớt xuống vậy hả? Thánh Bảo Thành đương nhiên là thuộc Thánh Bảo Quốc, ở trên Thánh Giới rồi. - Vị Hộ vệ lại nóng tính quát.

- Dạ! Tiểu tử xin đa tạ rồi! Cái gì? Thánh Giới? - Trần Long nghe thế thì khom người một cái đa tạ, đang định rời đi thì chợt phát hiện điều gì, hắn la toáng lên.

- Xú tiểu tử! Ngươi muốn hù chết ta phải không? - Thấy Trần Long khom người định rời khỏi, vị hộ vệ cũng đang muốn quay lưng đi. Chợt nghe Trần Long la lớn làm vị hộ vệ này giật bắn người, nhảy cẫng lên như mèo bị dẫm đuôi. Hắn một tay ôm ngực, nét mặt cực kỳ khó coi, thở hổn hển nhìn Trần Long quát.

- Vị đại ca này, thật xin lỗi! Không biết tiểu tử có thể vào thành hay không? - Trần Long thấy phản ứng của vị hộ vệ như vậy, hắn đang muốn cười mà cố gắng nhịn lại, khom người một cái lại nhỏ giọng hỏi.

- Ngươi còn muốn cười!? Hừm! Phí vào thành một cái thánh thạch. - Vị hộ vệ, trừng mắt quát Trần Long một tiếng, sau đó lại lạnh giọng nói.

- Dạ! Một thánh...Cái...!? - Trần Long đang muốn la toáng lên một lần nữa thì lập tức bụm miệng, im lặng.

- Thế nào? Không có thánh thạch sao? Vậy mau cút! - Vị hộ vệ liếc mắt nhìn Trần Long một cái, lại quát.

Trần Long bất chợt nhìn lên bàn tay phải của mình, một cái không gian giới chỉ hoàn toàn xa lạ đã xuất hiện trên ngón giữa tự bao giờ. Dùng tinh thần lực kiểm tra trong đó một lượt, Trần Long lập tức biến sắc. Cửu Long Tháp đâu? Sao lại có nhiều thứ kỳ lạ trong đây thế này? - Trần Long thầm nghĩ một hồi cũng không lý giải được đây là vì sao.

- Đừng nói với ta là ngươi không biết thánh thạch là gì đấy nha! Thấy cái gì đây không? Đây là hạ phẩm thánh thạch, một cục như thế này liền có thể vào thành. - Vị hộ vệ dường như đã mất đi kiên nhẫn với Trần Long, hắn liền lấy ra một cục thủy tinh trong suốt bằng ngón tay, giơ giơ cho Trần Long nhìn thấy, nói.

- À! Cái này thì tiểu tử có! - Trần Long thấy vậy cũng không suy nghĩ nhiều, liền lấy một cục thủy tinh giống như vậy từ trong không gian giới chỉ đưa cho vị hộ vệ.

- Được rồi, được rồi, ngươi vào đi thôi! - Vị hộ vệ tiếp nhận thánh thạch, liền khoát khoát tay với Trần Long như là đang đuổi tà, nhàn nhạt nói.

- Vậy tiểu tử xin đi trước! - Trần Long cũng không nấn ná liền rời khỏi.

- Sáng sớm ở đâu ra cái thiếu niên thần kinh có vấn đề vậy trời! Hù ta suýt rớt tim ra ngoài! Ta là bị yếu tim đó nha! - Vị hộ vệ nhìn theo bóng Trần Long, miệng lẩm bẩm.

Vào thành, Trần Long liền đi hết một lượt các con phố trên đường lớn. Nhìn thấy hàng hóa bày bán hai bên đường, nhiều lần Trần LOng phải há hốc miệng kinh ngạc. Chẳng lẽ đây thật sự là Thánh Giới hay sao? Mấy cái vật phẩm nghịch thiên như vậy mà cũng có bán, giá cả lại cực kỳ rẻ. Nếu tác dụng của mấy thứ này đều giống như lời giới thiệu ở đây, chẳng phải nói tu luyện ở đây muốn đột phá Thánh Cấp liền dễ như trở bàn tay hay sao? - Trần Long nghi hoặc không thôi, thầm ngẫm nghĩ mà cảm thấy có chút gì đó không đúng.

( Trễ Rồi Tiểu Long Thiên đi ngủ đây, tôi mai mình sẽ viết tiếp chương này nha các bạn....)

/36

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status