Thí Thiền

Chương 105 - Tiểu Sai Thỉnh Anh!

/138




Ân, cần ngươi hỗ trợ! Đi theo ta!

Đối với việc này, Trần Nhất Tân không hề hỏi một câu, biết rằng Trác Tri Viễn nhất định là hiện tại không thể nói, nếu có thể hắn sẽ nói thẳng ra, vì vậy liền đi theo sau Trác Tri Viễn.

Sau khi hai người xuống khỏi nghiệp bộ phong, Trác Tri Viễn mới hướng Trần Nhất Tân nói : Ta cần ngươi đem chân khí truyền cho ta, ta muốn làm một thí nghiệm.

Trần Nhất Tân liếc mắt nhìn thật sâu Trác Tri Viễn một cái, tựa hồ do dự một chút, nhưng cũng không có hỏi Trác Tri Viễn nguyên nhân, chỉ là gật đầu nói : Được! Bất quá ta hiện tại không thể so với bình thường, vừa rồi đấu với Dịch Đông Lai một trận, còn chưa hoàn toàn khôi phục.

Thế thì không sao, thí nghiệm này của ta chỉ là muốn kiểm nghiệm một vài manh mối, ngươi chỉ cần ban đầu trợ giúp một chút cho ta là được rồi.

Trần Nhất Tân lúc này mới gật gật đầu : Được, chúng ta đi tìm một chỗ yên tĩnh đi!

Hai người đang tính toán đi sâu vào trong rừng cạnh con đường nhỏ thì đột nhiên nghe được một thanh âm trong trẻo vang lên : Hai ngươi các ngươi đang bàn bạc chuyện gì đấy, ta cũng muốn biết.

Trần Nhất Tân cả kinh, cơ hồ muốn duỗi tay rút trường kiếm của mình ra, nhưng có điều Trác Tri Viễn lại nghe ra thanh âm này là của ai, vội vàng ngăn Trần Nhất Tân lại, quay đầu nhìn về phương hướng phát ra thanh âm.

Quả nhiên không sao, người tới đúng là Nguyệt Tiểu Sai, nhìn thấy Trác Tri Viễn, trên mặt liền mỉm cười ngọt ngào.

Nguyệt sư muội, sao ngươi lại tới đây? Tới đây đã lâu chưa

Nguyệt Tiểu Sai chu cái miệng nhỏ nhắn, hơi hơi cười, nói : Đến nơi này thì có gì kỳ quái, ngươi là muốn biết ta đến nơi này lâu chưa đúng không? Kỳ thật cũng không có lâu lắm, chỉ là mới nghe được các ngươi bàn bạc mà thôi. Ngươi muốn điều thí nghiệm cái gì á? Ái chà chà, không tốt, ngươi nếu không tìm sư phụ đến hỗ trợ, nhất định là không muốn để cho người khác biết, ngươi không nói cho ta cũng không sao. Bất quá, ta có thể giúp ngươi được gì không, ngươi cần chân khí của người khác để thí nghiệm, ta tuy rằng chân khí so ra không bằng hai người các ngươi, nhưng mà hiện tại Trần sư huynh có thương tích trong người, nói không chừng chân khí còn không bằng ta đâu.

Trần Nhất Tân sau khi nghe xong liền nhíu mày, thế nhưng hắn lại không biết Nguyệt Tiểu Sai cùng Trác Tri Viễn từng có lén nói chuyện qua với nhau, hơn nữa những năm gần đây, hắn gặp qua rất nhiều nữ hài tử chuyên đi lấy lòng, trong đó phải kể đến Trần Anh, người mà hắn và Trác Tri Viễn đều rất quen thuộc, hắn tự nhiên cũng coi Nguyệt Tiểu Sai cũng thuộc về thành phần như những nữ tử đó, tưởng Nguyệt Tiểu Sai là vì hắn và Trác Tri Viễn tại trên luận võ đại hội biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ mà đến.

Nhưng mà Trác Tri Viễn lại cũng cười mở miệng nói : Có Đại Bàn... A, có Nhất Tân sư đệ giúp ta cũng đủ rồi, không dám làm phiền Nguyệt sư muội.

Hứ, ngươi rõ ràng không coi ta là bằng hữu, sợ ta đem chuyện ngươi tiết lộ ra. Dao sao hiện tại ta cũng biết ngươi đang định là một thí nghiệm cổ quái gì đó, ta nghĩ nếu ta nói ra, ngươi cũng không cản được ta. Với lại ta đảm bảo sẽ không hỏi đến tột cùng là ngươi đang thí nghiệm cái gì, chẳng lẽ sư huynh ngươi lại phụ thành ý của ta !

Chứng kiến bộ dáng trong sáng thuần khiết của Nguyệt Tiểu Sai, trong lòng Trác Tri Viễn cũng không khỏi mềm nhũn. Ngẫm lại cũng đúng, Nguyệt Tiểu Sai nói đích xác không sai, nàng nếu như muốn đem chuyện này nói ra ngoài, chỉ cần biết Trác Tri Viễn cùng Trần Nhất Tân đang bí mật làm chuyện mờ ám gi đó, về phần nội dung cụ thể, chẳng lẽ mấy vị trưởng lão kia còn sẽ không tìm mình tới hỏi sao?

Hơn nữa, Trác Tri Viễn cũng thật sự là nhìn không ra Nguyệt Tiểu Sai đối với mình có địch ý, nếu như nói trong núi này, ngoại trừ Trần Nhất Tân cùng Lý Độ ra, còn có một người đối với mình không có tư tâm, thì cũng chỉ có thể là Nguyệt Tiểu Sai. Huống chi với bộ dàng này của Nguyệt Tiểu Sai, như thế nào lại làm cho người ta tin tưởng nàng đối với Trác Tri Viễn là có ý đùa giỡn?

Hơi do dự một chút, Trác Tri Viễn liền gật đầu đáp ứng : Như vậy được rồi, đành phải làm phiền Nguyệt sư muội vậy!

Tri Viễn... Trần Nhất Tân tựa hồ muốn nói cái gì đó, nhưng mà Trác Tri Viễn lại hướng hắn chậm rãi lắc lắc đầu, mang trên mặt nụ cười, Trần Nhất Tân liền đem lời của mình nuốt trở về, nhưng mà trong lòng thầm nghĩ, trên người Tri Viễn nhất định có bí mật không thể để người khác biết, hắn một thân bản lĩnh thật là làm cho người ta phải đỏ mắt, tu trì so với mình ước chừng kém hơn hai tầng, thế nhưng lực lượng lại ngang bằng mình, thậm chí còn hơi hơn mình một chút. Ngạn ngữ có câu, cái gọi là mang ngọc mắc tội, bản thân còn rõ ràng hơn Trác Tri Viễn. Nguyệt Tiểu Sai này nếu như thật sự thành tâm tương trợ thì thôi, nếu như muốn âm thầm giở thủ đoạn, chính mình liền sẽ liều mạng giết người diệt khẩu, tuyệt đối không thể để nàng ta có cơ hội hại Trác Tri Viễn. Trác Tri Viễn ngắn ngủn mười sáu năm này, thật sự là đã chịu rất nhiều cực khổ, bản thân cũng chỉ có chính mình là bạn, khi còn ở Trần gia thôn, cha cũng thường nói, bằng hữu chính là người trợ giúp mình trong những lúc nguy nan nhất.

Trác Tri Viễn cùng Nguyệt Tiểu Sai cũng không biết chỉ trong chốc lát trong lòng Trần Nhất Tân đã luẩn quẩn rất nhiều ý niệm trong đầu, chẳng qua là chờ cho Trần Nhất Tân cất bước, ba người liền cùng nhau đi sâu vào trong rừng.

Ba người mới vừa đi vào không lâu, một bóng thân ảnh liền vội vội vàng vàng chạy tới, nhìn thấy ba người đã biến mất bên đường, không khỏi dừng bước, tựa hồ có chút do dự, không biết có nên đuổi theo không.

Trong miệng tự nhủ : Như thế nào lại có thêm một người? Nguyệt Tiểu Sai khi nào lại có quan hệ tốt với bọn họ như vậy?

Lại do dự trong chốc lát, đại khái là sợ cuối cùng đuổi không kịp đám người Trác Tri Viễn, thân ảnh này liền nhanh chóng theo vào, đồng thời trong miệng thấp giọng lẩm bẩm nói : Như vậy cũng tốt, bên trong không có người, cho dù bọn họ không để ý tới ta, cũng không đến nỗi mất mặt mũi.

Ba người Trác Tri Viễn tự nhiên là sẽ không biết điều này, bọn hắn chính là đang đi sâu vào trong rừng, khi phát hiện được một nơi đất trống, liền dừng bước.

Trác Tri Viễn quay đầu hướng Trần Nhất Tân cùng Nguyệt Tiểu Sai nói : Nhất Tân, Tiểu Sai... Vừa rồi trên đường, Nguyệt Tiểu Sai nghe Trác Tri Viễn cứ mở miệng là Nguyệt sư muội, rất là khó chịu, vì thế Trác Tri Viễn cũng không thể không sửa lại gọi là Tiểu Sai, nhưng thật ra như vậy có vẻ thân cận hơn rất nhiều.

Hai người các ngươi ngồi ở phía sau ta, mỗi người một chưởng để tại huyệt kiên tỉnh nơi đầu vai ta, đem chân khí của các ngươi tận khả năng chia đều truyền vào.

Hai người cũng không nói thêm cái gì, phân biệt liếc nhau, gật gật đầu, Trác Tri Viễn liền ngồi xếp bằng xuống, nhắm lại hai mắt, hai tay đặt trên đầu gối, lòng bàn tay hướng lên trời, hiển nhiên là bộ dáng thiền tư tu luyện.

Trần Nhất Tân cùng Nguyệt Tiểu Sai cũng chậm rãi ở phía sau hắn ngồi xuống, đều tự chìa ra một bàn tay đặt trên đầu vai Trác Tri Viễn, lòng bàn tay để ở huyệt kiên tĩnh của Trác Tri Viễn, Trác Tri Viễn nhất thời cảm giác được một tả một hữu hai luồng chân khí chậm rãi truyền vào, hắn trong lòng rùng mình, cũng rất mau tiến nhập trạng thái tu luyện ngọc chẩm đệ nhị quyết của 【 Như Ý Luyện Bảo Quyết 】.

Chân khí chậm rãi dọc theo nhâm mạch mà lên, rất nhanh liền đã tới huyệt ngân giao, khi đi vào đốc mạch, chân khí do Trần Nhất Tân cùng Nguyệt Tiểu Sai truyền vào cũng tan vào bên trong chân khí của Trác Tri Viễn, từ từ ngược lên, sau khi tới huyệt bách hội trên đỉnh đầu chia ra làm hai luồng, một luồng tiến vào huyệt ngọc chẩm sau gáy, mà một luồng khác thì dọc theo đốc mạch một đường thẳng xuống dưới, tới huyệt hội âm cắt qua nhâm mạch tiến vào.

Quá trình này Trác Tri Viễn đã sớm thuần thục vô cùng, thế nhưng lúc này lại đột nhiên gặp phải một tình huống chưa từng có trước đây, làm cho Trác Tri Viễn không khỏi kinh hãi!


/138

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status