Kim Cuồng Chiến mặc bộ chiến giáp đen sì, nhìn chằm chằm Lôi Ma. Lôi Ma lúc này khiến Kim Cuồng Chiến có cảm giác rất kỳ diệu, dường như hắn đã khôi phục thực lực mạnh mẽ như lúc đầu đại hội giao lưu. "Có chuyện gì đã xảy ra?" Kim Cuồng Chiến nghĩ thầm, có điều hắn cũng không lo lắng lắm. Lúc này, sự tự tin và thực lực của hắn chưa bao giờ lớn đến vậy, trong giới này hình như hắn đã không còn kiêng kỵ điều gì nữa.
Lôi Cương lùi về bên cạnh Tiểu Phần, khẽ run, hai mắt mừng rỡ thầm chờ mong nhìn vẻ mặt thản nhiên của Lôi Ma . Có thể được gặp ca ca Lôi Ma là ước vọng mấy trăm năm qua của Lôi Cương. Lúc này điều ước trở thành sự thật, Lôi Cương không thể dùng bất cứ lời nào để diễn đạt tình cảm trong lòng. Hơn nữa, lúc này, Lôi Ma cũng khiến hắn cảm nhận được một cảm giác rất kỳ diệu, càng làm cho Lôi Cương mừng rỡ. Trước đây sở dĩ đại sư không bỏ qua Lôi Ma là vì hắn có tư chất tuyệt hảo, thân thể tam hệ. Lôi Cương không rõ thân thể tam hệ có gì đáng sợ, chỉ biết, tại đại hội giao lưu ở Trung Xu giới, Ma Vân, Ngộ Đạo, Đao Đồ, cả ba người đều là thân thể hai thuộc tính, đều khiến cường giả khiếp sợ. Có thể thấy được thân thể tam thuộc tính tất nhiên không phải tầm thường a. Hơn nữa, Lôi Cương lúc này đối với việc tu luyện có sự lý giải nhất định, càng hiểu được thân thể tam thuộc tính đối với người tu luyện đáng sợ thế nào. Chỉ cần có người chỉ điểm là có thể dễ dàng lĩnh hội lực lượng của ba thuộc tính, cùng với đó sẽ trở nên vô cùng mạnh mẽ. Hắn cũng đã lĩnh ngộ Mộc thuộc tính cùng Lôi thuộc tính, đối với hai thuộc tính này hắn đã hiểu rõ a.
"Ca ca! Lôi Ma ca ca hiện tại trở nên rất kỳ quái. Tiểu Phần cảm thấy hắn có biến đổi, dường như trở nên mạnh hơn, nhưng lại hình như vẫn vậy! Thật kỳ quái a!" Tiểu Phần ở một bên nhìn phía trước, nhẹ giọng nói.
Lôi Cương gật đầu, quay đầu, nhìn về phía Tiểu Phần. Đã hơn ba trăm năm từ biệt, vốn còn là một thiếu niên, giờ hắn đã đủ sức đối đầu với cường giả trẻ như Kim Cuồng Chiến. Điều này khiến Lôi Cương cảm khái vạn phần, nghĩ đến hồi Tiểu Phần mười một tuổi đang ở cảnh giới Luyện Thần Phản Hư. Lúc này có lẽ hắn đã ở cấp Đạo quân! Tức thì, Lôi Cương thản nhiên cười nói: "Tiểu Phần, mấy năm nay tu vi của ngươi đã đạt đến đâu rồi?" Nguồn truyện:
Tiểu Phần mỉm cười, gãi gãi mái tóc màu đỏ, nói: "Ca ca, Tiểu Phần trước đó không lâu mới đạt được Đạo hoàng…"
Đồng tử Lôi Cương co lại, kinh hãi nhìn Tiểu Phần, "Đạo hoàng?? Hơn ba trăm năm từ Luyện thần phản hư đạt được Đạo hoàng?" Lôi Cương hít một hơi, vẻ mặt phức tạp. Hắn đã trải qua không ít đau khổ mới đạt được Cương quân địa giai a, vậy mà Tiểu Phần lại …. Lôi Cương thầm than, tư chất quả nhiên là yếu tố hàng đầu đối với người tu luyện a. Nội tâm hắn thầm ngăn nỗi khiếp sợ, cười cười một cách miễn cưỡng. Lôi Cương đang định nói gì, phía trước đã bắt đầu chiến đấu, một cơn chấn động mạnh mẽ cuốn đi tất cả. Lôi Cương cũng chẳng cần tới vòng cương khí, chỉ đứng tại chỗ, hai mắt chăm chú nhìn thân ảnh đang đại chiến phía trước.
"Ầm" một tiếng. Lôi Ma ở trên không bay ngược lại. Lập tức thân ảnh cao, rắn rỏi của Kim Cuồng Chiến hiện ra. Khuôn mặt Lôi Cương vừa động, nháy mắt trở nên âm trầm, thực lực Kim Cuồng Chiến lúc này đủ để sánh ngang với hắn a. Lôi Cương tuy lòng lo lắng, nhưng cũng không có ý định xuất thủ, hắn tin tưởng, ca ca sẽ không làm hắn thất vọng.
Lôi Ma bay ngược ra, thổ huyết, rơi từ trên không, thân thể rơi trên mặt đất.
"Ôi chao, Lôi Ma vẫn chưa bình phục a!" Không ít cường giả trẻ tuổi vốn sùng bái Lôi Ma than thở.
Ánh mắt ba người Luyện Hư ngầm hiện ý không đành lòng, song quyền nắm chặt nhìn phía trước. Mà ánh mắt tên thanh niên áo xanh thần bí bên cạnh sáng ngời, thầm nghĩ: "Lôi Ma… đã khôi phục? Này…"
Lôi Ma nín nhịn cơn đau đớn trong cơ thể, chậm rãi đứng lên, thân thể hóa thành một luồng sáng hướng phía Kim Cuồng Chiến phóng tới.
Kim Cuồng Chiến nhe răng cười, bước chân phải ra sau, thân thể xoay tròn trên không, một cước giáng xuống, tấn công vào vai Lôi Ma. Công lực uy mãnh trong nháy mắt đánh Lôi Ma từ trên không rớt xuống, như viên đạn pháo nổ trên mặt đất.
"Ầm" một tiếng. Mặt đất nứt ra hơn mười thước mới dừng lại. Thân thể Lôi Ma đập vào nền đất, Kim Cuồng Chiến ở trên không, nhe răng cười, hơi quay đầu, nhìn về phía Lôi Cương, mắt đầy vẻ cuồng ngạo.
Song quyền Lôi Cương nắm chặt, đầu khớp xương kêu lên răng rắc, khuôn mặt dữ tợn. Kim Cuồng Chiến tấn công Lôi Ma dường như là tấn công tới Lôi Cương. Lôi Cương hít một hơi, lửa giận dường như thiêu đốt lý trí, cả người hắn toát ra ý máu tanh nồng nặc, khiến Tiểu Phần ở bên cạnh không chịu được thối lui mấy bước. Tiểu Phần không đành lòng, liền nói: "Ca ca…"
Hai mắt Lôi Cương kìm lại, lấy lại vẻ trấn tĩnh, nhìn mắt Tiểu Phần gật đầu, quay đầu, sắc mặt cực kỳ âm trầm, mí mắt híp lại, có lúc hiện lên sát khí vô tận. Lôi Cương hít một hơi thật sâu, đứng tại chỗ, lạnh lùng nhìn chằm chằm Kim Cuồng Chiến.
Kim Cuồng Chiến cảm nhận được cơn tức giận của Lôi Cương, thầm cười nhạt, thế nhưng không hiểu vì sao, trong lòng hắn lại cảm nhận được nguy hiểm, dường như hắn bị một con thú dữ từ xa xưa nhìn chòng chọc, cảm giác cực kỳ khó chịu. Liếc mắt nhìn động tối, Kim Cuồng Chiến nhe răng cười vài cái, thân thể đột nhiên lao bắn về phía dưới.
"Bang bang ầm…" Thân người Kim Cuồng Chiến lao vào Lôi Ma trong hầm, vang lên vài tiếng nổ trầm thấp. Mặt đất rung động dữ dội.
Rất nhiều cường giả đều hít lấy một hơi, nhìn nhau, này… Đòn như vậy đánh xuống, Lôi Ma còn có thể sống sót sao? Mọi người đều liếc mắt nhìn vẻ mặt âm trầm đáng sợ của Lôi Cương trên không, lòng thầm chờ mong, Lôi Cương nổi giận quả là chuyện khiến người khác mong chờ a.
"Sư tôn…" Ngu Đao nhìn Lôi Cương đang run rẩy trên không trung, ngăn chặn cơn giận dữ, nhìn chằm chằm về phía động sâu đen tối. Ngu Đao trong lòng không hề mong muốn. Luyện Hư cùng Đan Thần hai người mặt trắng bệch, song quyền nắm chặt, ánh mắt chớp động.
"Không đúng…a, thật kỳ quái, Lôi Ma… không phải đã khôi phục sao??" Thanh niên thần bí kinh ngạc.
Trong đám cường giả trẻ tuổi đang vây xem ở thành Đạo Nghĩa, một nữ tử áo vàng tay phải che miệng, đôi mắt đẹp trong suốt ướt nước, khuôn mặt đầy đau khổ nhìn phía trước, thân thể mềm mại run nhè nhẹ. Mà ở cách đó không xa một nữ tử áo đỏ hai mắt cũng mê đắm nhìn chằm chằm Lôi Cương âm trầm trên không, ánh mắt vô cùng phức tạp.
"Bang bang…" Mặt đất lần nữa vang lên những tiếng nổ, nguyên bản chỉ là một cái hố to hơn mười thước, lúc này đã mở rộng ra thành vài trăm thước. Khuôn mặt Lôi Cương dữ tợn, đáng sợ vô cùng, cốt giáp bao phủ toàn thân mơ hồ hiện lên, gân xanh trên trán nổi rõ, hai mắt gần như nổi vằn máu.
"Ca!!" Lôi Cương rống lên một tiếng. Bước một bước lớn đến phía trước, đang định đánh xuống, thì bị Tiểu Phần kéo lại.
Khuôn mặt Lôi Cương dữ tợn quay đầu lại, thấy Tiểu Phần khẽ lắc đầu, nói: "Ca ca, Lôi Ma ca ca không làm sao, Tiểu Phần có thể cảm nhận được… Lôi Ma ca ca chưa chết, hơn nữa… hình như càng ngày càng mạnh lên."
Khuôn mặt dữ tợn của Lôi Cương bỗng nhiên bị kìm lại, mắt hiện tia hung ác, chậm rãi quay đầu nhìn về nền đất phía dưới, hít một hơi thật sâu, ngăn chặm cơn giận dữ, thần thức lộ ra, trong lòng chấn động, ca ca… quả thật là càng lúc càng mạnh, này là chuyện gì đang xảy ra?
"Bang bang…." Mặt đất liên tiếp hai tiếng nổ vang lên, lần nữa rung chuyển. Lôi Cương nắm chặt, song quyền cũng không mất đi lý trí như lúc trước, hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm dưới nền đất.
Mà cường giả đứng xung quanh dường như cũng cảm nhận được, một loại khí càng lúc càng mạnh từ động sâu phía trước phát ra.
Này… Chuyện gì xảy ra? Vì sao lại như vậy?
/935
|