“Có khả năng dược hiệu của Dương Viêm Thảo sẽ không đủ, lấy Long Huyết Tinh Thạch của ngươi ra đây, cùng luyện hóa một lúc.”
Đột nhiên, thanh âm của Kiếm Đạo lão tổ vang lên.
Đối với lão tổ, tất nhiên Diệp Vân cực kỳ tin tưởng, Long Huyết Tinh Thạch lập tức xuất hiện ở lòng bàn tay của hắn, một cỗ chân khí rót vào, hơn nữa làm cho Lôi linh khí cùng Hỏa linh khí thẩm thấu trong đó.
Trong khoảnh khắc, một cỗ năng lượng cường đại từ trong Long Huyết Tinh Thạch hiện lên, mơ hồ trong đó truyền đến một tiếng rồng ngâm rung trời, mặc dù chỉ chợt lóe lên cũng đã làm cho Diệp Vân giật mình.
Nín hơi ngưng thần, bảo vệ linh đài. Thanh âm của Kiếm Đạo lão tổ giống như mộ cổ thần chung, oanh oanh rung động.
Diệp Vân thở sâu, linh đài lập tức trở nên thanh tỉnh, hắn phát hiện dưới sự thúc dục của đạo thuật pháp do Kiếm Đạo lão tổ truyền thụ cho, từ bên trong Long Huyết Tinh Thạch thật sự có một cổ khí tức chậm rãi chảy xuôi ra, theo lòng bàn tay của hắn tiến vào thân thể, rót vào kinh mạch.
Long huyết, đúng thật là Long huyết!
Diệp Vân có thể cảm nhận được năng lượng cuồng bạo đến cỡ nào ẩn chứa trong một tia Long huyết này, nếu như giọt Long huyết này mà nổ tung thì cho dù Diệp Vân có tu vi cùng thân thể như hiện nay cũng không thể chịu đựng nổi, lập tức nổ “banh xác”.
Quả thật là một giọt Long huyết, thật là cường đại! Trong lòng Diệp Vân hơi kinh hãi, sau một khắc lập tức nín hơi ngưng thần, thủ hộ linh đài.
Đương nhiên là Long huyết. Long huyết chính là vật chí dương chí cương trên đời này, dùng Long huyết để tôi luyện thân thể sẽ làm cho thân thể cường hãn đến mức khó tin, nếu như có vận khí tốt thì người được Long huyết cải biến sẽ có thân thể cường hãn đồng thời kinh mạch xương cốt cũng được tăng cường rất lớn. Dược hiệu của Dương Viêm Thảo cũng không làm cho thân thể của ngươi tăng lên quá nhiều, nhưng người trên đời này không biết nếu Dương Viêm Thảo cùng Long huyết dung hợp thì lại mang đến biến hóa khó có thể tin được. Chỉ cần ngươi có thể chống đỡ nổi việc Long huyết cùng Dương Viêm Thảo tôi luyện thì thân thể sẽ cường hãn đến mức kinh ngạc.” Trong tiếng nói của Kiếm Đạo lão tổ mang theo một tia kích động cùng hưng phấn.
Diệp Vân thở sâu, hắn có thể cảm thụ được lực lượng của một giọt Long huyết này, cũng có thể cảm nhận được Dương Viêm Thảo đã biến thành dòng nước lũ nóng bức chảy cuồn cuộn trong cơ thể.
Khoảnh khắc Dương Viêm Thảo cùng Long huyết va chạm với nhau, Diệp Vân chỉ cảm thấy một sự biến hóa kỳ diệu hiện lên trong lòng, hơn nữa lại hiện ra ngay chính giữa thân thể của hắn.
Oanh!
Diệp Vân chỉ cảm thấy trong đầu nổ vang một tiếng thật lớn, lập tức Long huyết đang chảy chậm rãi cùng Dương Viêm Thảo như một dòng nước lũ nóng bức cuồn cuộn sau khi hòa nhập với nhau đã xảy ra biến hóa cực lớn, biến thành một tòa núi lửa đang phun trào, nham thạch nóng chảy từ núi lửa phun ra hội tụ lại thành dòng chảy, theo kinh mạch của hắn chảy qua mọi nơi trên thân thể.
Dương Viêm Thảo cùng Long huyết sau khi dung hợp biến thành một dòng nước lũ nóng bức chảy cuồn cuộn tàn phá bên trong cơ thể Diệp Vân một cách bừa bãi. Chân khí trong kinh mạch tựa hồ bị dòng nước lũ này dung hợp, sau đó theo dòng nước lũ này rửa sạch từng đường kinh mạch, mỗi một tấc huyết nhục.
Nước lũ nóng bức chỗ nào cũng có, mặc dù là chính giữa xương cốt cũng chui vào, phảng phất như là phạt mao tẩy tủy đánh thẳng vào từng lỗ chân lông.
Ngày hôm nay tu vi của Diệp Vân đã không tầm thường, Tôi Tiên Tâm Pháp làm cho tu luyện thân thể chỉ thiếu chút nữa đã có thể đạt tới cảnh giới thứ hai Đại Ma Chi Thể. Thân thể cường hãn như thế theo lý thuyết mà nói thì Dương Viêm Thảo căn bản không làm gì được hắn, ngay cả Long huyết cũng không có khả năng làm cho hắn bị cảm giác như vậy. Nhưng mà sự bộc phát của Dương Viêm Thảo cùng Long huyết sau khi dung hợp, lại mang đến đau đớn đến ngay cả Diệp Vân cũng khó có thể thừa nhận.
Cũng may là Linh Hồn ý chí của Diệp Vân vô cùng cường đại, dù cho toàn thân dường như bị đốt cháy sạch sẽ nhưng vẫn có thể bảo trì linh đài thanh minh, Linh Hồn chi Hỏa bất diệt.
Sóng nhiệt cuồn cuộn từng lớp lại từng lớp không ngừng trùng kích thân thể Diệp Vân, thời gian đã không còn ý nghĩa vào lúc này, chỉ còn lại nóng bức cùng đau đớn.
Diệp Vân đau khổ chống đỡ, hắn không thể tin Dương Viêm Thảo cùng Long huyết sau khi dung hợp lại có hiệu quả như thế này, nếu ý chí của hắn yếu kém chỉ sợ căn bản không chịu nổi đau đớn như vậy, đã trực tiếp buông tha rồi.
Nhưng mà dù vậy Diệp Vân cũng cảm thấy không cách nào chịu nổi sự trùng kích hết đợt này đến đợt khác như sóng triều, tựa như không hề có điểm cuối.
Thanh âm của Kiếm Đạo lão tổ vang lên trong đầu Diệp Vân, không ngừng gào thét:” Chịu đựng, nhất định phải chống đỡ, chỉ cần cố gắng vượt qua được thì tu vi của ngươi sẽ tăng lên đến một mức khó có thể tin.”
Nhưng mà, ý chí của Diệp Vân ngày càng bạc nhược suy yếu, có cảm giác Linh hồn chi hỏa hắn đang thủ vững cũng tựa hồ muốn tắt đi, đối với thanh âm của Kiếm Đạo lão tổ đang gào thét cũng không nghe thấy.
Không được, ta tuyệt đối không thể buông tha, tuyệt đối không thể nào buông bỏ! Diệp Vân đau khổ giữ vững, bảo vệ tốt Linh Hồn chi Hỏa. Hắn biết rõ chỉ cần Linh Hồn chi Hỏa bất diệt, như vậy những trùng kích hết lớp này đến lớp khác cuối cùng cũng phải chấm dứt.
Nhưng mà, năng lượng cường đại bạo phát ra sau khi Long huyết cùng Dương Viêm Thảo dung hợp đã đến tình trạng khó có thể tin, hiện tại tu vi của Diệp Vân dù sao cũng còn thấp, mặc dù hắn có thể thủ vững một cách đau khổ nhưng thực sự không có khả năng kiên trì lâu hơn.
Ngay tại thời điểm Diệp Vân hầu như không kiên trì nổi, mà năng lượng cường đại kia dường như thủy triều ập tới. Đột nhiên Diệp Vân thấy được một đôi mắt, một đôi đồng tử hắc bạch phân minh không hề có cảm xúc chút nào. Đôi mắt này tựa hồ không có ý thức mà chỉ lẳng lặng nhìn Diệp Vân.
Đột nhiên, Diệp Vân phát hiện Linh hồn chi hỏa dần dần ổn định lại, từng lớp từng lớp đau đớn rõ ràng trở nên cực kỳ yếu ớt, nếu như không chú ý kỹ thì gần như không cảm giác được.
“Hai con mắt này, chính là hai con mắt này!” Diệp Vân thủ vững tâm thần, hắn nhìn đôi mắt nhưng trong lòng tràn ngập khiếp sợ, con mắt này chính là do Tiên Ma Chi Tâm diễn hóa ảo cảnh tạo ra, là đôi mắt do hai thanh niên nam nữ kia mang đến sau khi xuất hiện.
Diệp Vân không biết chủ nhân của hai mắt con mắt này rút cuộc là ai, cũng không biết có chỗ lợi gì, nhưng mà giờ phút này nó lại làm cho hắn giữ được Linh Hồn chi Hỏa, mặc kệ dòng nước lũ do Long huyết cùng Dương Viêm Thảo dung hợp tàn phá bên trong cơ thể.
Con mắt chẳng qua chỉ xuất hiện một thoáng, sau đó từ từ chầm chậm biến mất.
Nhưng trong lòng Diệp Vân biết rõ một điều, nguy cơ đã đi qua!
Cũng không biết trải qua bao lâu, rốt cuộc Diệp Vân đã cảm thấy có thể khống chế được thân thể, rốt cuộc cảm nhận được tất cả mọi thứ bên ngoài trừ Linh Hồn. Tay chân đã có lại cảm giác, lục phủ ngũ tạng lại xuất hiện Thần Niệm lần nữa, chân khí như nước thủy triều, chảy xuôi trong người.
Diệp Vân chậm rãi mở mắt ra, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ. Hắn khiếp sợ đôi mắt kia, cũng khiếp sợ sự biến hóa của thân thể.
Kinh mạch, lại được mở rộng thêm, chân khí trào lên như nước thủy triều, cường hãn vô cùng.
Diệp Vân có thể cảm nhận một cách rõ ràng sự biến hóa của Thiên Địa, cảm nhận được sự cường hãn của thân thể.
Trúc Cơ Cảnh tam trọng, hắn vậy mà trực tiếp trùng kích đến Trúc Cơ Cảnh tam trọng, mà dưới sự vận chuyển của Tôi Tiên Tâm Pháp, Đại Ma Chi Thể, đã thành!
Diệp Vân nhìn quanh, cực phẩm Linh Thạch chất đống bốn phía đã hóa thành hư vô, mà Linh khí nồng đậm đến mức hóa lỏng trong thạch thất giờ phút này đã trở nên mỏng manh, nếu so với bên ngoài còn không bằng.
Tất cả Linh khí nơi đây, vậy mà đã bị Diệp Vân hấp thu sạch sẽ trong lần tu luyện này, thiếu chút nữa không còn dư thừa một giọt nước.
Trúc Cơ Cảnh tam trọng, tiểu tử ngươi vậy mà trực tiếp trùng kích đến Trúc Cơ Cảnh tam trọng, đã vậy lại còn là đỉnh phong. Thanh âm của Kiếm Đạo lão tổ vang lên.
Diệp Vân mỉm cười, hắn đã thật sự cảm nhận được sự biến hóa của thân thể, loại lực lượng cuồng bạo trong người giờ đây đã bắt đầu chuyển động suôn sẻ.
Hơn nữa ngươi tu hành Tôi Tiên Tâm Pháp, Đại Ma Chi Thể đã thành, trước đó đã ngưng tụ thành Kim Đan, thân thể không gặp chướng ngại khi tiếp tục tu hành, lại thêm ngươi vốn có lĩnh ngộ cực cao đối với thiên địa pháp tắc, chắc hẳn không bao lâu sau sẽ trùng kích đến Trúc Cơ Cảnh thất trọng. Trong thanh âm của Kiếm Đạo lão tổ tràn đầy hưng phấn, cuồng hỉ không thôi.
Lão tổ ngươi nói là ta có thể trùng kích đến Trúc Cơ Cảnh thất trọng đỉnh phong rất nhanh sao? Diệp Vân khẽ giật mình, hắn ngược lại là không nghĩ tới sẽ có chỗ tốt như vậy.
Đó là chuyện tất nhiên, lão tổ ta có nhãn lực như thế nào, tất nhiên có thể nhìn ra. Chỉ cần ngươi cam lòng bỏ ra Linh Thạch, tối đa trong vòng một năm sẽ tu thành Trúc Cơ Cảnh thất trọng, khoảng cách đến Kim Đan Cảnh chỉ là một bước ngắn! Hặc hặc, Tốt! Tốt! Tốt!
Trên mặt Diệp Vân hiện lên một tia khiếp sợ, lập tức trong lòng tràn đầy cuồng hỉ, tinh mang trong mắt mãnh liệt bắn ra!
Đột nhiên, thanh âm của Kiếm Đạo lão tổ vang lên.
Đối với lão tổ, tất nhiên Diệp Vân cực kỳ tin tưởng, Long Huyết Tinh Thạch lập tức xuất hiện ở lòng bàn tay của hắn, một cỗ chân khí rót vào, hơn nữa làm cho Lôi linh khí cùng Hỏa linh khí thẩm thấu trong đó.
Trong khoảnh khắc, một cỗ năng lượng cường đại từ trong Long Huyết Tinh Thạch hiện lên, mơ hồ trong đó truyền đến một tiếng rồng ngâm rung trời, mặc dù chỉ chợt lóe lên cũng đã làm cho Diệp Vân giật mình.
Nín hơi ngưng thần, bảo vệ linh đài. Thanh âm của Kiếm Đạo lão tổ giống như mộ cổ thần chung, oanh oanh rung động.
Diệp Vân thở sâu, linh đài lập tức trở nên thanh tỉnh, hắn phát hiện dưới sự thúc dục của đạo thuật pháp do Kiếm Đạo lão tổ truyền thụ cho, từ bên trong Long Huyết Tinh Thạch thật sự có một cổ khí tức chậm rãi chảy xuôi ra, theo lòng bàn tay của hắn tiến vào thân thể, rót vào kinh mạch.
Long huyết, đúng thật là Long huyết!
Diệp Vân có thể cảm nhận được năng lượng cuồng bạo đến cỡ nào ẩn chứa trong một tia Long huyết này, nếu như giọt Long huyết này mà nổ tung thì cho dù Diệp Vân có tu vi cùng thân thể như hiện nay cũng không thể chịu đựng nổi, lập tức nổ “banh xác”.
Quả thật là một giọt Long huyết, thật là cường đại! Trong lòng Diệp Vân hơi kinh hãi, sau một khắc lập tức nín hơi ngưng thần, thủ hộ linh đài.
Đương nhiên là Long huyết. Long huyết chính là vật chí dương chí cương trên đời này, dùng Long huyết để tôi luyện thân thể sẽ làm cho thân thể cường hãn đến mức khó tin, nếu như có vận khí tốt thì người được Long huyết cải biến sẽ có thân thể cường hãn đồng thời kinh mạch xương cốt cũng được tăng cường rất lớn. Dược hiệu của Dương Viêm Thảo cũng không làm cho thân thể của ngươi tăng lên quá nhiều, nhưng người trên đời này không biết nếu Dương Viêm Thảo cùng Long huyết dung hợp thì lại mang đến biến hóa khó có thể tin được. Chỉ cần ngươi có thể chống đỡ nổi việc Long huyết cùng Dương Viêm Thảo tôi luyện thì thân thể sẽ cường hãn đến mức kinh ngạc.” Trong tiếng nói của Kiếm Đạo lão tổ mang theo một tia kích động cùng hưng phấn.
Diệp Vân thở sâu, hắn có thể cảm thụ được lực lượng của một giọt Long huyết này, cũng có thể cảm nhận được Dương Viêm Thảo đã biến thành dòng nước lũ nóng bức chảy cuồn cuộn trong cơ thể.
Khoảnh khắc Dương Viêm Thảo cùng Long huyết va chạm với nhau, Diệp Vân chỉ cảm thấy một sự biến hóa kỳ diệu hiện lên trong lòng, hơn nữa lại hiện ra ngay chính giữa thân thể của hắn.
Oanh!
Diệp Vân chỉ cảm thấy trong đầu nổ vang một tiếng thật lớn, lập tức Long huyết đang chảy chậm rãi cùng Dương Viêm Thảo như một dòng nước lũ nóng bức cuồn cuộn sau khi hòa nhập với nhau đã xảy ra biến hóa cực lớn, biến thành một tòa núi lửa đang phun trào, nham thạch nóng chảy từ núi lửa phun ra hội tụ lại thành dòng chảy, theo kinh mạch của hắn chảy qua mọi nơi trên thân thể.
Dương Viêm Thảo cùng Long huyết sau khi dung hợp biến thành một dòng nước lũ nóng bức chảy cuồn cuộn tàn phá bên trong cơ thể Diệp Vân một cách bừa bãi. Chân khí trong kinh mạch tựa hồ bị dòng nước lũ này dung hợp, sau đó theo dòng nước lũ này rửa sạch từng đường kinh mạch, mỗi một tấc huyết nhục.
Nước lũ nóng bức chỗ nào cũng có, mặc dù là chính giữa xương cốt cũng chui vào, phảng phất như là phạt mao tẩy tủy đánh thẳng vào từng lỗ chân lông.
Ngày hôm nay tu vi của Diệp Vân đã không tầm thường, Tôi Tiên Tâm Pháp làm cho tu luyện thân thể chỉ thiếu chút nữa đã có thể đạt tới cảnh giới thứ hai Đại Ma Chi Thể. Thân thể cường hãn như thế theo lý thuyết mà nói thì Dương Viêm Thảo căn bản không làm gì được hắn, ngay cả Long huyết cũng không có khả năng làm cho hắn bị cảm giác như vậy. Nhưng mà sự bộc phát của Dương Viêm Thảo cùng Long huyết sau khi dung hợp, lại mang đến đau đớn đến ngay cả Diệp Vân cũng khó có thể thừa nhận.
Cũng may là Linh Hồn ý chí của Diệp Vân vô cùng cường đại, dù cho toàn thân dường như bị đốt cháy sạch sẽ nhưng vẫn có thể bảo trì linh đài thanh minh, Linh Hồn chi Hỏa bất diệt.
Sóng nhiệt cuồn cuộn từng lớp lại từng lớp không ngừng trùng kích thân thể Diệp Vân, thời gian đã không còn ý nghĩa vào lúc này, chỉ còn lại nóng bức cùng đau đớn.
Diệp Vân đau khổ chống đỡ, hắn không thể tin Dương Viêm Thảo cùng Long huyết sau khi dung hợp lại có hiệu quả như thế này, nếu ý chí của hắn yếu kém chỉ sợ căn bản không chịu nổi đau đớn như vậy, đã trực tiếp buông tha rồi.
Nhưng mà dù vậy Diệp Vân cũng cảm thấy không cách nào chịu nổi sự trùng kích hết đợt này đến đợt khác như sóng triều, tựa như không hề có điểm cuối.
Thanh âm của Kiếm Đạo lão tổ vang lên trong đầu Diệp Vân, không ngừng gào thét:” Chịu đựng, nhất định phải chống đỡ, chỉ cần cố gắng vượt qua được thì tu vi của ngươi sẽ tăng lên đến một mức khó có thể tin.”
Nhưng mà, ý chí của Diệp Vân ngày càng bạc nhược suy yếu, có cảm giác Linh hồn chi hỏa hắn đang thủ vững cũng tựa hồ muốn tắt đi, đối với thanh âm của Kiếm Đạo lão tổ đang gào thét cũng không nghe thấy.
Không được, ta tuyệt đối không thể buông tha, tuyệt đối không thể nào buông bỏ! Diệp Vân đau khổ giữ vững, bảo vệ tốt Linh Hồn chi Hỏa. Hắn biết rõ chỉ cần Linh Hồn chi Hỏa bất diệt, như vậy những trùng kích hết lớp này đến lớp khác cuối cùng cũng phải chấm dứt.
Nhưng mà, năng lượng cường đại bạo phát ra sau khi Long huyết cùng Dương Viêm Thảo dung hợp đã đến tình trạng khó có thể tin, hiện tại tu vi của Diệp Vân dù sao cũng còn thấp, mặc dù hắn có thể thủ vững một cách đau khổ nhưng thực sự không có khả năng kiên trì lâu hơn.
Ngay tại thời điểm Diệp Vân hầu như không kiên trì nổi, mà năng lượng cường đại kia dường như thủy triều ập tới. Đột nhiên Diệp Vân thấy được một đôi mắt, một đôi đồng tử hắc bạch phân minh không hề có cảm xúc chút nào. Đôi mắt này tựa hồ không có ý thức mà chỉ lẳng lặng nhìn Diệp Vân.
Đột nhiên, Diệp Vân phát hiện Linh hồn chi hỏa dần dần ổn định lại, từng lớp từng lớp đau đớn rõ ràng trở nên cực kỳ yếu ớt, nếu như không chú ý kỹ thì gần như không cảm giác được.
“Hai con mắt này, chính là hai con mắt này!” Diệp Vân thủ vững tâm thần, hắn nhìn đôi mắt nhưng trong lòng tràn ngập khiếp sợ, con mắt này chính là do Tiên Ma Chi Tâm diễn hóa ảo cảnh tạo ra, là đôi mắt do hai thanh niên nam nữ kia mang đến sau khi xuất hiện.
Diệp Vân không biết chủ nhân của hai mắt con mắt này rút cuộc là ai, cũng không biết có chỗ lợi gì, nhưng mà giờ phút này nó lại làm cho hắn giữ được Linh Hồn chi Hỏa, mặc kệ dòng nước lũ do Long huyết cùng Dương Viêm Thảo dung hợp tàn phá bên trong cơ thể.
Con mắt chẳng qua chỉ xuất hiện một thoáng, sau đó từ từ chầm chậm biến mất.
Nhưng trong lòng Diệp Vân biết rõ một điều, nguy cơ đã đi qua!
Cũng không biết trải qua bao lâu, rốt cuộc Diệp Vân đã cảm thấy có thể khống chế được thân thể, rốt cuộc cảm nhận được tất cả mọi thứ bên ngoài trừ Linh Hồn. Tay chân đã có lại cảm giác, lục phủ ngũ tạng lại xuất hiện Thần Niệm lần nữa, chân khí như nước thủy triều, chảy xuôi trong người.
Diệp Vân chậm rãi mở mắt ra, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ. Hắn khiếp sợ đôi mắt kia, cũng khiếp sợ sự biến hóa của thân thể.
Kinh mạch, lại được mở rộng thêm, chân khí trào lên như nước thủy triều, cường hãn vô cùng.
Diệp Vân có thể cảm nhận một cách rõ ràng sự biến hóa của Thiên Địa, cảm nhận được sự cường hãn của thân thể.
Trúc Cơ Cảnh tam trọng, hắn vậy mà trực tiếp trùng kích đến Trúc Cơ Cảnh tam trọng, mà dưới sự vận chuyển của Tôi Tiên Tâm Pháp, Đại Ma Chi Thể, đã thành!
Diệp Vân nhìn quanh, cực phẩm Linh Thạch chất đống bốn phía đã hóa thành hư vô, mà Linh khí nồng đậm đến mức hóa lỏng trong thạch thất giờ phút này đã trở nên mỏng manh, nếu so với bên ngoài còn không bằng.
Tất cả Linh khí nơi đây, vậy mà đã bị Diệp Vân hấp thu sạch sẽ trong lần tu luyện này, thiếu chút nữa không còn dư thừa một giọt nước.
Trúc Cơ Cảnh tam trọng, tiểu tử ngươi vậy mà trực tiếp trùng kích đến Trúc Cơ Cảnh tam trọng, đã vậy lại còn là đỉnh phong. Thanh âm của Kiếm Đạo lão tổ vang lên.
Diệp Vân mỉm cười, hắn đã thật sự cảm nhận được sự biến hóa của thân thể, loại lực lượng cuồng bạo trong người giờ đây đã bắt đầu chuyển động suôn sẻ.
Hơn nữa ngươi tu hành Tôi Tiên Tâm Pháp, Đại Ma Chi Thể đã thành, trước đó đã ngưng tụ thành Kim Đan, thân thể không gặp chướng ngại khi tiếp tục tu hành, lại thêm ngươi vốn có lĩnh ngộ cực cao đối với thiên địa pháp tắc, chắc hẳn không bao lâu sau sẽ trùng kích đến Trúc Cơ Cảnh thất trọng. Trong thanh âm của Kiếm Đạo lão tổ tràn đầy hưng phấn, cuồng hỉ không thôi.
Lão tổ ngươi nói là ta có thể trùng kích đến Trúc Cơ Cảnh thất trọng đỉnh phong rất nhanh sao? Diệp Vân khẽ giật mình, hắn ngược lại là không nghĩ tới sẽ có chỗ tốt như vậy.
Đó là chuyện tất nhiên, lão tổ ta có nhãn lực như thế nào, tất nhiên có thể nhìn ra. Chỉ cần ngươi cam lòng bỏ ra Linh Thạch, tối đa trong vòng một năm sẽ tu thành Trúc Cơ Cảnh thất trọng, khoảng cách đến Kim Đan Cảnh chỉ là một bước ngắn! Hặc hặc, Tốt! Tốt! Tốt!
Trên mặt Diệp Vân hiện lên một tia khiếp sợ, lập tức trong lòng tràn đầy cuồng hỉ, tinh mang trong mắt mãnh liệt bắn ra!
/827
|