Thê Bằng Phu Quý

Chương 37 - Chương 37

/52


Đương sự đều đi rồi, ba cô sáu bà xem náo nhiệt cũng chỉ có thể tiếc nuối tan cuộc.

Tống lão cha đi vào trong viện, liền hỏi Tống mẫu: “Có phải bởi vì lần trước có rất nhiều hậu sinh ở ngoài viện chúng ta lưu lại chuyện gì hay không? Không phải đều gạt tức phụ Tử Hằng sao, như thế nào còn nháo thành như vậy?”

Tống mẫu gật đầu, Tống Tiểu Muội lấy cho cha nàng chén cháo khoai lang đỏ ra tới nói: “Còn không phải Tứ muội kia, lúc trước liền đem việc này nơi nơi nói bậy, tam tẩu thế nào người trong thôn đều là biết đến, tự nhiên không có ai tin lời nàng ta nói, nàng ta còn chưa từ bỏ ý định, chạy đến trước mặt Tam ca bịa đặt.”

Tống lão cha nhận lấy chén liền uống một hớp lớn, lúc này mới nhìn về phía Tống mẫu, lại hỏi: “Cho nên chuyện Tứ muội các ngươi đã sớm biết? Như thế nào không ai nói?”

“Ta xem trong thôn cũng không ai tin nàng, lại nói nàng một cái cô nương gia sắp cập kê, đúng là thời khắc mấu chốt tìm nhà chồng, nếu là vì việc này bị liên lụy, bà vợ thôn trưởng xác định chắc chắn phải nhớ hận nhà chúng ta, cho nên liền không so đo.”

“Hồ nháo!” Tống lão cha đem chén đặt ở trên mặt đất, chính mình hướng ngạch cửa ngồi xuống, sắc mặt xanh mét, “Bà sớm so đo, ngầm cùng thôn trưởng nói, kêu quản trụ miệng Tứ muội, không phải chuyện gì đều không có, có thể ảnh hưởng gì đến việc tìm nhà chồng? Hiện tại nàng đều đến trước mặt Tử Hằng bọn họ bịa đặt sinh sự, đừng nói tức phụ hắn, chính là nhi tử của bà cũng không thể coi chuyện gì cũng chưa phát sinh!”

Tống mẫu sắc mặt có chút ngượng ngùng: “Lúc ấy chúng ta đều ở trấn trên làm thuê, đi sớm về trễ, vừa mệt vừa bận, ta cũng liền không nghĩ nhiều, nào biết Tứ muội kia lại quá phận như vậy.”

Trương thị cũng giúp bà bà nói chuyện: “Cha, chuyện này cũng không thể trách nương, ngày ấy Tiểu Muội vừa nghe Tứ muội nói, liền mắng vài câu kêu nàng ta không được lại nói năng lung tung, chúng ta liền cũng cho rằng nàng sẽ ngừng nghỉ, ai biết cô nương gia lại lớn mật như vậy.”

“Nơi nào là lớn mật, đây rõ ràng chính là không biết xấu hổ, đều khi dễ nhà ta.” Khi dễ vẫn là cái Diêm Vương sống mà nhà bọn họ không ai dám chọc kia. Lý thị nghĩ vậy không khỏi có chút vui sướng khi người gặp họa, hai người đều là cái không dễ chọc, liền giống như chó cắn chó, “May mắn cha trở về đúng lúc, kéo lại đệ muội, bằng không thật làm nàng trở về nhà mẹ đẻ, trình độ coi trọng của thông gia đối với đệ muội chúng ta đều là kiến thức qua, lúc trước nàng giận cha mẹ đẩy ngã cửa liền về nhà mẹ đẻ, nếu đổi lại là nhà mẹ đẻ của ta, còn không lấy dây thừng trói suốt đêm đưa trở lại đây? Thông gia thẳng đến ngày thứ hai tiểu thúc tự mình đi tiếp, mới yên tâm làm đệ muội trở về đâu, hiện giờ nếu bọn họ biết đệ muội bị người bôi nhọ như thế, còn không tức giận mang gia đinh đánh lại đây!”

Nói tới đây Lý thị còn có chút tiếc nuối vì không nhìn tới hai bên cãi vã.

Sắc mặt Tống mẫu biến đổi, vội chắp tay trước ngực: “A di đà phật, may mắn lão nhân trở về kịp.”

Tống Hữu Căn uống lên hai chén cháo lớn, buông chén liền nói: “Khinh người quá đáng! Cha, ta đây liền đến nhà thôn trưởng lý luận đi, cho dù là nữ nhi của hắn cũng không thể khi dễ người như vậy.”

Tống Hữu Phúc cũng nói: “Đại ca, ta và ngươi cùng đi!”

Hai huynh đệ còn chưa đi đến cửa, cửa phòng mở ra, Tống Tử Hằng đi tới, Tống Hữu Phúc nói: “Tam đệ, ta cùng đại ca đi nhà thôn trưởng lý luận, ngươi mồm mép lợi hại, cũng cùng đến đây đi.”

“Từ từ.” Tống Tử Hằng phí sức chín trâu hai hổ, mới làm Tô Uyển “tin tưởng” hắn cùng Tứ muội thật sự không có nửa mao tiền quan hệ, ngoài ra còn ký xuống một loạt hiệp ước bất bình đẳng, lúc này ra tới đã không có xuân phong mãn diện của ngày thường, ngược lại có chút trầm mặc, trên mặt cũng không mang bao nhiêu ý cười, trầm ngâm nói, “Hôm nay nháo lớn như vậy, nghĩ đến thôn trưởng cũng biết chuyện, chúng ta liền ở nhà chờ, xem hắn là cái thái độ gì đi.”

Tô Uyển đứng ở phía sau Tống Tử Hằng nhanh chóng nhập diễn: “Hừ, hắn nếu là không mang theo nữ nhi hắn tới cửa chịu đòn nhận tội, đừng nghĩ ta sẽ tha thứ nàng!”

Tống lão cha gật đầu nói: “Tử Hằng nói đúng, lúc này chờ bọn họ tới cửa xin lỗi mới đúng.”

Tống Tử Hằng quả nhiên liệu sự như thần, Tô Uyển mới ăn xong cơm sáng, thôn trưởng liền dẫn Tứ muội lại đây thỉnh tội, bên cạnh còn có cái phụ nhân ăn mặc áo váy nửa cũ nửa mới, rũ khóe miệng thoạt nhìn rất có chút thịnh khí lăng nhân, thái độ của thôn trưởng thực thành khẩn, vừa tiến đến liền khom lưng: “Thật là xin lỗi a Tống lão ca, Tứ muội nhà chúng ta thật sự quá kỳ cục! May mắn không nhưỡng ra tai họa gì, bằng không ta trong lòng thật đúng là không bỏ xuống được a!”

Tống lão cha tự mình đỡ thôn trưởng, nói: “Thật là may mắn không ra đại họa, bằng không ta cũng không biết nên làm như thế nào.”

Thôn trưởng liên tục


/52

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status