Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 386: – Tiến Nhập Yêu Vực

/1109


Vừa vào động tối, Lục Vân bất giác rùng mình, một vòng xoáy khủng khiếp đột nhiên cuồng quay quanh cơ thể khiến chàng không cách nào tiếp tục duy trì sự bình ổn vốn có của mình. 

Trước tình thế nguy hiểm tựa ngàn cân treo sợi tóc, Lục Vân tâm ý vừa động, Ý Niệm Thần Ba lập tức phát ra ngoài, nhanh chóng thăm dò phán đoán mọi động tĩnh xung quanh. Chỉ chớp mắt, chàng đã tìm ra hành tung của Thệ Thủy Lưu. 

Trong bóng tối hun hút, vòng xoáy tựa một cơn cuồng phong lớn vẫn dao động dữ dội liên hồi, sức hút cũng như sức đẩy đều mạnh khủng khiếp tựa hồ muốn nuốt chửng cả người Lục Vân, khiến chàng tưởng như không thể kháng cự. 

Phía trước, Thệ Thủy Lưu cũng quay vòng không ngừng theo cơn lốc, nhưng có một điều khác lạ là trên cơ thể hắn ta xuất hiện một lớp khí dày đặc bao quanh bảo vệ, khiến hắn có thể dễ dàng quay vòng cả thân mình với tốc độ tương đối mạnh mà lại không hề chịu ảnh hưởng bởi lực hút dữ dội của cơn lốc xoáy. Về điểm này thì Lục Vân thực sự không thể làm được. 

Lục Vân phát hiện ra rằng ngay cả khi chàng dùng đến tất cả sức mạnh của Phật, Ma, Quỷ, Đạo thì vẫn không có cách nào tạo được lớp khí bảo vệ quanh mình có tính chất chuyển vòng như của Thệ Thủy Lưu, điều này khiến chàng không thể hiểu được. Phải chăng vì tu vi của Thệ Thủy Lưu mạnh hơn của chàng? Điều này chắc chắn không thể! Nhưng rốt cuộc là nguyên do gì, Lục Vân thực sự cảm thấy vô cùng khó hiểu. 

Với tâm trạng nghi hoặc, Lục Vân vừa để mặc thân thể thuận theo cơn lốc xoáy mà tiến gần vào tâm địa, vừa dùng sóng ý niệm thăm dò suy đoán xem lớp khí dày đặc bao xung quanh cơ thể Thệ Thủy Lưu có tính chất gì. Thông qua Ý Niệm Thần Ba, Lục Vân phát hiện loại khí này không giống với bất cứ khí tức nào mà chàng đã từng biết, cũng không giống pháp quyết của Ma vực và Quỷ vực. Điều này càng khiến cho Lục Vân cảm thấy vô cùng kinh ngạc, một loạt suy đoán xuất hiện trong lòng chàng. 

Đang lúc suy nghĩ miên man, Lục Vân chợt thấy hầm ngầm đang thẳng tắp bỗng phát sinh lối rẽ. Sau khi cơ thể quay một góc chín mươi độ sang trái thì lại bắt đầu đi hướng lên phía trên. Như vậy chẳng phải là đâm thẳng lên mặt đất đó sao? 

Giữa lúc đang kinh sợ lạ lùng, cơ thể Lục Vân đột nhiên run rẩy, cơn lốc xoáy bỗng chốc mạnh thêm lên. Chưa kịp định thần, toàn thân chàng đã bị bắn văng vào trong một sơn động tối tăm sâu thẳm. 

Vào giây phút đó, Lục Vân cảm nhận một cách rõ ràng sơn động này có gì đó cổ quái, đang chuẩn bị phát ra ý niệm thăm dò thì chàng đã thấy mình xuất hiện ở một nơi cây cối rậm rạp. 

Nhìn xung quanh với ánh mắt kinh ngạc, Lục Vân phát hiện ra cây cối ở đây đều là những cây cổ thụ cao chọc trời, cành lá xanh mượt vô cùng tươi tốt. Khắp nơi trong rừng ẩn chứa vô số khí tức mạnh mẽ mang theo đặc tính riêng rõ ràng. 

Lục Vân quay người lại phía sau, chỉ thấy toàn vách đá cheo leo dựng đứng, bên trên có một hang động tối đen không ngớt thổi ra những trận âm phong đầy vẻ đáng sợ. 

Ngẩng đầu nhìn lên, cả một khoảng không âm u không lối thoát với những đám mây đen bao trùm phía chân trời. 

Liếc nhìn khuôn mặt của Thệ Thủy Lưu, Lục Vân hỏi: 

- Đây là nơi đâu? Hình như không phải chốn Nhân gian. 

Thệ Thủy Lưu cười đáp: 

- Khu rừng già này được gọi là Mê Thất thâm lâm, nơi cư ngụ của các loại yêu thú, lát nữa ngươi phải cẩn thận. 

Nghe nhắc đến yêu thú, ánh mắt của Lục Vân vẫn không biến đổi, lạnh nhạt hỏi tiếp: 

- Đây có phải là Bách Thú Yêu vực? 

Thệ Thủy Lưu cười một cách đáng ngờ: 

- Đã đến đây rồi thì hãy yên tâm. Đi thôi, ta sẽ dẫn ngươi đến thánh địa thần mật. 

Dứt lời, thân ảnh liền như nước chảy mây bay, chuyển động qua lại không ngừng trong khu rừng nguyên sinh. 

Theo sau Thệ Thủy Lưu, Lục Vân suy nghĩ tìm hiểu thân phận của hắn ta. Rốt cuộc thì thân phận của Thệ Thủy Lưu trong Yêu vực là gì, tại sao lại có tu vi mạnh mẽ đến vậy? Thệ Thủy Lưu mang mình đến Yêu vực này rốt cuộc là muốn mình giúp hắn chuyện gì đây? 

Đang chìm đắm trong suy nghĩ miên man, bỗng một tiếng chim ưng cất lên vang dội từ trên một cây đại thụ phía trước mặt cách đó không xa, sải cánh dang rộng không dưới mười trượng. Nó khua cánh tấn công, sức mạnh như cơn lốc dữ dội khiến Lục Vân phải thất kinh. 

Liếc nhìn con chim một cách thờ ơ lãnh đạm, Lục Vân kinh ngạc phát hiện ra rằng, chim ưng ở Yêu vực này vừa tấn công vừa có thể biến thân, khi bổ nhào gần đến nơi đã biến hóa thành một trung niên nhân hơn bốn mươi tuổi, hai tay sắc nhọn như móng vuốt chim ưng, dùng hết sức mạnh bổ thẳng xuống đầu Lục Vân. 

Cười lạnh lùng, Lục Vân hét lớn: 

- Long Hồn xuất khiếu! 

Ngay lập tức luồng ánh sáng đỏ xuất hiện, đồng thời một đạo lửa nóng như thiêu đốt từ Như Ý Tâm Hồn kiếm phun thẳng ra. Vừa đánh trúng hai tay của người trung niên kia, thân kiếm đột nhiên chấn động mạnh, một âm thanh như tiếng rồng gầm vang động bốn phương, ngọn lửa Long Hồn bừng bừng vọt lên không trung. Con chim ưng giận dữ thét lên như sấm, vội vã bay đi. 

Thệ Thủy Lưu liếc mắt cười nhẹ nói: 

- Ngươi lần đầu tiên đến nơi này, yêu thú ở đây không biết, nên ngươi phải để lộ bản lĩnh ra cho chúng thấy. Nếu không sau này vào lại khu rừng tất gặp phải vô vàn khó khăn. 

Lục Vân nhìn bốn phía, phát hiện không ít yêu thú đang ẩn nấp trong cây cứ chăm chú nhìn mình, ánh mắt không hề tỏ ra chút thiện hữu. 

Lục Vân quát lên một tiếng, rút kiếm ra khỏi bao: 

- Kiếm phi ngàn dặm, yêu ma hãy mau lui! 

Dứt câu, trường kiếm tự động xoay chuyển, tiếng kiếm thét gào bên tai vang động lên tận trời, thanh kiếm với ngọn lửa khủng khiếp vờn bay múa lượn trong không trung. Dưới sự khống chế của Lục Vân, nó rít lên một tiếng rồi phun thẳng ra một luồng lửa mạnh mẽ mặc sức tung hoành. 

Các yêu thú ẩn nấp trong cây vội vàng phản công, dưới sự công kích của Như Ý Tâm Hồn kiếm phối hợp với Long Hồn liệt diễm, chúng liên tiếp gào rít phản kích. Cùng một lúc, hàng trăm con yêu thú trong khu rừng đồng loạt kêu gào, các loại âm thanh vang lên ồn ào náo động không dứt. 

Quan sát tình hình bốn phía xung quanh, Lục Vân chú ý nhìn Thệ Thủy Lưu rồi hỏi: 

- Tại sao bọn chúng không tấn công ngươi, có phải vì ngươi đã từng để lộ bản lĩnh ra cho chúng thấy hay bởi vì ngươi có thân phận địa vị khác biệt với bọn chúng? 

Thệ Thủy Lưu cười nhẹ đáp: 

- Thân phận của ta sớm muộn gì ngươi sẽ biết, thay vì ta nói cho ngươi, chi bằng ngươi hãy tự tìm hiểu bí mật này, như vậy có lẽ sẽ tốt hơn đấy. 

- Thật thế sao? Ta hi vọng là như vậy. 

Dứt lời, Lục Vân thu lại Như Ý Tâm Hồn kiếm, thanh kiếm rít lên một tiếng rồi quay về, ánh sáng đỏ trong cả khu rừng đột nhiên tắt hẳn, các con yêu thú xung quanh đều nhìn Lục Vân một cách kinh sợ. 

Vuốt ve Tứ Linh thần thú đang an nhàn trên vai, Lục Vân nói nhỏ: 

- Đừng nóng, một chút việc cỏn con thế này không đáng để ngươi phải ra tay, sau này gặp chuyện lợi hại hơn, ngươi hãy trổ tài cũng chưa muộn. 

Liếc nhìn Tứ Linh thần thú một cách kì quái, Thệ Thủy Lưu lên tiếng: 

- Được rồi, chúng ta đi thôi. Bọn yêu thú này đã bị ngươi làm cho kinh sợ hết cả, không cần phải động thủ nữa, nếu dụ cho cái thứ khó chơi xuất hiện thì thật là phiền phức. 

Theo sau Thệ Thủy Lưu, Lục Vân hỏi: 

- Cái thứ khó chơi mà ngươi nói đến là ám chỉ vật gì, lẽ nào cũng có thứ khiến ngươi phải sợ hãi? 

Sắc mặt của Thệ Thủy Lưu có vẻ kì quái, nói với giọng điệu dị thường: 

- Trong tam gian thất giới, đối với tam giới mà nói, mỗi một giới đều có một số sinh vật kì dị, bọn chúng có một sức mạnh vô cùng lớn, rất đáng sợ với những năng lực đặc thù riêng. Tuy số lượng vô cùng ít nhưng ta không thể không cẩn thận. Theo ta biết, Mê Thất thâm lâm này là khu rừng già nhất của Yêu vực, trong đó tập trung hàng vạn con yêu thú. Có rất nhiều những truyền thuyết thần bí, nghe nói ở đây có một loại dị thú, hình dáng không khác gì con quạ ở chốn Nhân gian, duy chỉ có một điều khác biệt là lông đuôi của nó có màu đỏ, con thú này có thể mở miệng nói chuyện, nhưng mỗi khi nói thì nhất định phải có người chết, từ trước đến nay không hề có ngoại lệ, nó được tôn lên làm sứ giả chiêu hồn của Bách Thú Yêu vực. 

Lục Vân nghe xong liền cười, cảm thấy truyền thuyết này có gì đó lừa bịp nên không thèm để tâm. Thệ Thủy Lưu nhìn thấy vẻ mặt của Lục Vân thì biết chàng ta đang nghĩ gì, cũng không nói thêm nữa, cùng Lục Vân bay về con đường phía trước. 

*** 

Sáng tinh mơ hôm sau, tia nắng bình minh đầu tiên đã lay tỉnh nhân thế đang còn chìm đắm trong giấc ngủ, thời khắc đẹp nhất của một ngày cũng bắt đầu từ giây phút này. 

Núi Tiểu Thanh, một dãy núi không có chút tiếng tăm, nhưng cảnh sắc ở đây vô cùng mĩ lệ, là một nơi thanh tịnh thoát khỏi bụi trần thế. 

Dưới chân núi là một khe núi nhỏ, nơi đây có rất nhiều bách tính thật thà chất phác cư ngụ, sống một cuộc sống yên ổn thanh bình. 

Thế mà sớm nay, thôn làng yên tĩnh này bỗng khua chiêng trống, thổi kèn sáo ầm ĩ tựa như đang có tiệc hỉ. Một tốp người khiêng, người cầm gì đó giơ giơ lên tiến về phía núi Tiểu Thanh. Khi lại gần mới biết, thì ra không phải tiệc hỉ mà là đang có chuyện buồn. Vật mọi người đang khiêng lên chính là một cỗ quan tài, còn cái giơ lên là cờ trắng. Trên mỗi bắp tay của họ đều có quấn một miếng vải trắng, sắc mặt vô cùng đau khổ, trong số đó có một phụ nhân khoảng chừng hơn bốn mươi tuổi đang khóc lóc rất thảm thiết, vừa đi vừa khóc bên cạnh cỗ quan tài, rõ ràng người mất là thân nhân của bà ta. 

Một đoàn gồm hàng chục người đi đến lưng núi Tiểu Thanh, đặt quan tài xuống một chỗ tốt đã chọn kĩ trong nghĩa địa rồi bắt đầu khởi hành lễ tang. Trung niên phụ nhân nhiều lần khóc ngất lên ngất xuống, được đám người bên cạnh khuyên giải, cuối cùng bắt đầu chôn cất. 

Nhìn cỗ quan tài, người đàn bà lại bổ nhào về phía trước, vừa khóc vừa nói: 

- Con gái ơi, sao số con lại khổ sở thế? Từ bé con đã thông minh tuyệt đỉnh, là người đẹp nhất, có trí tuệ nhất thôn ta, tại sao lão thiên lại không có mắt thế này. Con mới mười tám tuổi thôi, vẫn chưa được hưởng thụ cuộc đời, sao ông trời lại nhẫn tâm chia cắt mẹ con tôi, tại sao? Bây giờ con chết rồi, một mình con nhất định sẽ rất cô đơn, đây là bức thêu con thích nhất, con đã mất năm năm mới dệt nên được vẻ huyền ảo mây nước thế này, mẹ để nó đi cùng cho có bầu bạn với con, con hãy an nghỉ nhé. 

Nói rồi phủ bức thêu lên trên cỗ quan tài. 

Nửa giờ sau, mọi lễ nghi lần lượt được cử hành cho đến khi kết thúc buổi lễ, mọi người đều đi hết, sự ồn ào náo nhiệt ban đầu bây giờ chỉ còn lại tiếng khóc lóc đến não lòng của người đàn bà, có mấy người họ hàng thân thuộc đứng bên cạnh. 

Cuối giờ Thìn, phụ nhân ấy lại ngất trên nghĩa địa, những người bên cạnh nhìn thấy thế đều thở dài thương xót, rồi cùng khiêng bà ta đang ngất lịm đi về nhà. 

Một trận gió núi thổi lại, không khí buồn bã thê lương bao trùm lên toàn bộ núi Tiểu Thanh, ngôi mộ mới đang đứng đón gió như kể lại một cách tĩnh lặng những vui buồn khổ đau của ngày trước. 

Lúc này, một trận quái phong thổi tới, cỏ cây bên sườn núi như nhảy múa, trận trận gió âm như tiếng khóc than của những oan hồn, bốn bề quanh ngôi mộ mới bao phủ đầy âm khí. 

Đột nhiên, một âm thanh não nề vọng đến, cuồng phong đất cát bay mù mịt, cỗ quan tài được chôn chặt bỗng đội đất nhô lên, một thiếu nữ xinh đẹp khả ái mặc y phục còn mới hiện thân đứng giữa hư không, mái tóc dài từng sợi từng sợi dựng đứng lên, đôi mắt đứng tròng, tình hình cực kỳ quái dị. 

Tình trạng này tiếp tục được một lúc, sau đó mái tóc dài của thiếu nữ rũ xuống, con ngươi đờ đẫn bắt đầu chuyển động, toàn thân phát ra một chút sức sống. 

Thiếu nữ nhìn xung quanh rồi mở miệng nói: 

- Cơ thể này cũng được đấy, vẫn là thân trinh nữ, nguyên âm dồi dào, thật đúng là ông trời giúp ta rồi. 

Nói xong thiếu nữ tay chân vẫn bất động, trôi dạt bềnh bồng, lộn thân hai vòng trong không trung rồi nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất mà không hề phát ra tiếng động, sau đó cười to đắc ý. 

Vừa dứt tràng cười, thiếu nữ vô tình phát hiện ra một vật, lập tức vươn tay trái ra, một chiếc khăn thêu liền bay vào trong tay. Nhìn một cách tỉ mỉ vật trong tay, thiếu nữ phát giác ra đây là một bức thêu tay, trên đó thêu toàn cảnh biển mây, núi, đá, nước, đất, người, thú, hoa, cỏ… cái gì cần có đều có cả. Nhìn thoáng qua có vẻ rất đơn giản nhưng trông kĩ lại, càng xem càng khiến người ta phải kinh hãi.

/1109

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status