Hàn Tả Tả mở mắt ra, ánh mắt nhất thời có chút mê mang, nhưng rất nhanh liền khôi phục thanh tỉnh.
Bờ vai trần từ trong chăn lộ ra, bị gió thổi qua có chút lạnh, trên lưng là một cánh tay cứng rắn như sắt vắt ngang, đem cô giam cầm chặt chẽ trong lồng ngực tráng kiện của đối phương.
Trong phòng thực im lặng, rèm cửa sổ nặng chịt đem ánh mặt trời che lại ở phía sau, chỉ có một khe hở nhỏ chưa được kéo lại ẩn hiện ánh hào quang.
Hàn Tả Tả cẩn thận nhúc nhích, lập tức nhe răng trợn mắt, toàn thân xương cốt giống bị người ta tháo ra, vừa chua xót vừa đau.
Hàn Tả Tả trừng mắt nhìn trần nhà không tiếng động mắng một câu, cau mày nhẹ nhàng bỏ cánh tay trên lưng xuống, động tác thong thả đến không thể phát giác.
Rốt cục lặng yên không một tiếng động xuống giường, Hàn Tả Tả thở phào nhẹ nhõm, hai chân mềm nhũn ra, cắn răng gắng gượng, thân thể trần truồng nhặt lên quần áo đã cởi ra dâyd đất, di chuyển nhẹ nhàng bước ra phòng khách.
Tối hôm qua bị giằng co đến hơn nửa đêm, trên người dinh dính ngấy ngấy thập phần khó chịu, giữa hai chân còn lưu lại dấu vết điên cuồng, Hàn Tả Tả lại chẳng quan tâm đi rửa sạch, nhanh chóng mặc xong quần áo, xách giày cao gót đá ở góc tường, liền giống như siêu trộm, chân không hướng cửa bỏ chạy.
Hàn Tả Tả động tác đột nhiên ngừng lại, sắc mặt nháy mắt khó coi tới cực điểm.
Cửa lớn đang đứng một người đàn ông khoanh tay ôm ngực, thần sắc thanh tỉnh, làm sao còn có nửa phần bộ dáng vừa mới tỉnh ngủ.
Hàn Tả Tả cứng người trong chốc lát, liền cố gắng trấn định thả giày cao gót xuống, thanh âm bình tĩnh chào hỏi: Buổi sáng tốt lành!
Lang Hi cơ thể trần truồng đứng chắn trước cửa, thần sắc lạnh nhạt, lông mi dày rộng lộ ra vài phần sắc bén, không chút xấu hổ nào về toàn thân đang lõa lồ của mình, vẫn như cũ đứng thẳng như thần giữ cửa.
Hàn Tả Tả thần đảo qua, lập tức không được tự nhiên dời đi tầm mắt.
Lang Hi với cơ bụng rắn chắc phía dưới, dục vọng trong ánh bình minh vô cùng tự nhiên dựng thẳng chỉa về phía cô.
Hàn Tả Tả tim đập thình thịch vô cùng lợi hại, cố gắng bình tĩnh cúi người đổi giày: Thời gian không còn sớm, tôi còn có việc, đi trước. . . . . .
Hàn Tả Tả chỉ cảm thấy một bóng đen bao phủ xuống, vừa định ngẩng đầu đã cảm thấy trên lưng căng thẳng, ngay sau đó một trận đầu óc choáng váng, cô đã bị Lang Hi chặn ngang khiêng lên vai.
Hàn Tả Tả giận tím mặt, hung hăng trừng mắt nhìn tấm lưng lõa lồ trước mặt: Anh làm gì đó? Mau thả tôi xuống dưới!
Lang Hi không thèm quan tâm đến cô, bàn tay to đặt tại ngực cô, mặc kệ cô giãy dụa không ngớt, sải bước đi trở về phòng ngủ, một phát đem cô thả xuống trên giường.
Hàn Tả Tả nâng người dậy, lại bị Lang Hi áp quay về trên giường.
Buông ra, khốn khiếp!
Lang Hi mày cũng không thèm nhăn chút nào, từ trên cao nhìn xuống cô, thanh âm lạnh lùng tới cực điểm: Không trói em lại, sẽ không có biện pháp khiến em thành thật một chút sao?
Hàn Tả Tả toàn thân cứng đờ, ánh mắt phòng bị, kiềm nén lửa giận trong lòng, tính toán ôn tồn cùng hắn đàm phán: Tôi hôm nay thật sự có chuyện rất quan trọng, anh không nên xằng bậy. . . . . .
Lang Hi không thèm để ý hừ một tiếng, cúi đầu ngăn chận miệng của cô.
Hàn Tả Tả yếu ớt phản kháng ở trong mắt Lang Hi toàn bộ đều biến thành tình thú vừa kháng cự vừa nghênh đón, quần áo mới mặc vào không bao lâu từng món từng món rất nhanh bị lột xuống, trên da thịt oánh nhuận trắng mịn còn lưu lại một mảng xanh tím tối hôm qua, nhìn qua thật mê người khiến người ta xúc động muốn chà đạp một phen.
Hàn Tả Tả cắn chặt khớp hàm không buông lỏng, đầu lưỡi có lực của Lang Hi lần lượt càng quét qua răng môi cô, mút ngậm môi cô rồi nhẹ nhàng cắn cắn, hồi lâu vẫn không thể tiến vào, rốt cục mất kiên nhẫn, dùng lực nắm cằm của cô, Hàn Tả Tả chỉ cảm thấy đau đớn đến cực điểm, nhịn không được buông ra khớp hàm, kêu rên ra tiếng.
Lang Hi nhắm ngay thời cơ, liền xông vào công thành vây hãm, mở ra khớp hàm cô, đầu lưỡi hơi thô ráp hung hăng đảo qua môi trên của cô, từng cái khiêu khích tất cả điểm mẫn cảm của cô.
Hàn Tả Tả không phải đối thủ của hắn, bị áp chế nửa điểm phản kháng cũng không thể.
Lang Hi dùng sức cắn cắn lưỡi cô, cuối cùng cũng buông tha người dưới thân sắp hít thở không thông, bàn tay theo đường cong thắt lưng hướng về phía trước, lòng bàn tay thô ráp ngưa ngứa, da thịt mềm mại lập tức bị khơi lên nhiệt độ nóng bỏng.
Hàn Tả Tả gắt gao cắn môi, liều mạng đè xuống tiếng rên rĩ đang chực chờ muốn thoát ra ngoài, quật cường nhắm mắt lại mặc hắn bài bố.
Lang Hi nhéo nhéo trước ngực trắng mịn mượt mà của cô, nắm bờ vai cô đem người lật trở lại.
Hàn Tả Tả nhíu mày, thanh âm run run nói: Đừng, đừng từ phía sau. . . . . .
Lang Hi không để ý tới, đem nàng đùa nghịch thành tư thế nằm úp sấp, một tay đem hai tay cô bắt chéo sau lưng, một tay duỗi đến phía trước, ung dung trêu chọc hai khỏa tròn trịa.
Hàn Tả Tả mặt dính sát vào gối đầu, tư thế như vậy làm cho cô có chút khuất nhục, gian nan nghiêng đi mặt, từng ngụm từng ngụm hô hấp.
Lang Hi đùa bỡn trong chốc lát, tay dần dần hạ xuống, dùng sức vuốt ve hai cánh mông xinh đẹp, một chút đau đớn truyền đến, gây cho Hàn Tả Tả khó chịu không thể thành lời.
Hàn Tả Tả trừ bỏ thở dốc dồn dập tỏ ý kháng cự ngoài ra không thể phát ra một chút âm thanh nào, cố gắng đè nén xao động trong lòng, nhắm chặt hai mắt, lông mi run run, tất cả đều là quật cường không chút nào khuất phục.
Lang Hi ánh mắt trầm xuống, sườn mặt như được trạm trỗ nhìn nghiêng lộ ra góc cạnh lạnh lùng rõ rệt, mặc dù là loại này thời điểm, sắc mặt vẫn không có dao động quá lớn. Trong ánh mắt đen thẫm thâm thúy, lưu chuyển làm cho không người nào có thể đoán được cảm xúc trong nó.
Lang Hi đỡ vật nóng rực thô to của mình, không chút lưu tình tấc tấc thẳng tiến, nơi đó trơn ẩm ấm áp, còn lưu lại chứng cứ tối hôm qua hoan hảo, càng thêm dễ dàng cho hắn ra vào.
Hàn Tả Tả đứt quãng thét lớn một tiếng, gắt gao cắn chặt một góc gối đầu, vô luận hắn dùng lực va chạm như thế nào cũng không chịu phát ra âm thanh.
Lang Hi nhìn trước mặt da thịt mê người cao cao nhếch lên, giơ tay lên vỗ xuống.
Bốp ——
Thanh âm thanh thúy làm cho toàn thân Hàn Tả Tả run lên, trên mặt khuất nhục thần sắc nhục nhã càng đậm, cơ bắp căng thẳng, xoắn chặt khiến Lang Hi lập tức lại trướng lớn thêm một vòng.
Nâng đứng lên!
Lang Hi lạnh lùng mở miệng, ý tứ hàm xúc mang theo mệnh lệnh không cho phép cự tuyệt.
Hàn Tả Tả gian nan trợn trừng mắt, biết Lang Hi ở trên giường từ trước đến nay thích cô ý loạn tình mê bày ra bộ dáng không biết xấu hổ, suy nghĩ hôm nay nếu muốn mau chóng thoát thân, thế nào cũng phải thừa dịp hắn lơi lỏng cảnh giác.
Trước giữa trưa vô luận như thế nào cũng phải chạy về công ty, Hàn Tả Tả trong lòng lo lắng, đơn giản thả lỏng thân thể, mềm mại cúi xuống, hé miệng ừ a a rên rĩ ra tiếng.
Lang Hi hoàn toàn không cần kỹ xảo gì, hết thảy chỉ dựa vào bản thân yêu thích, nắm chặt vòng eo mềm nhũn của Hàn Tả Tả, hạ xuống giống như đóng cọc, dùng sức va chạm vào chỗ sâu nhất mềm mại nhất của cô.
Tiếng nước mờ ám, tiếng ồ ồ thở dốc, cùng với tiếng đánh * không dứt bên tai, kết hợp với tiếng Hàn Tả Tả rên rĩ uyển chuyển mê người, đan vào nhau càng phát ra phong tình kiều diễm .
Lang Hi ánh mắt càng thêm sâu thẳm, đáy mắt thâm trầm hiện lên ngọn lửa thật nhỏ không thể nhận ra, toát ra hừng hực khói lửa, mang theo sóng nhiệt ngập trời, thổi quét toàn bộ thần trí của Hàn Tả Tả.
Lang Hi động tác thắt lưng càng phát ra kịch liệt, tốc độ luật động nhanh dần, Hàn Tả Tả dần dần theo không kịp tiết tấu của hắn, bị động thừa nhận khoái cảm nóng rực .
Lang Hi bóp cằm Hàn Tả Tả, xoay mặt cô qua, hung hăng cắn lên môi của cô, đầu lưỡi bắt chước hạ thân vận động, trêu chọc Hàn Tả Tả hoàn toàn trầm mê bên trong lốc xoáy tình dục.
Chuông điện thoại di động đột ngột vang lên, Hàn Tả Tả cả kinh, vội vàng vươn người muốn đi lấy trước, lại bị Lang Hi giành trước cầm ở trong tay.
Hàn Tả Tả rên khẽ mở miệng: Ân, đưa, cho tôi. . . . . . Ân —— di động. . . . . .
Lang Hi một tay gắt gao nắm cả hông của cô, phối hợp tần suất của mình, bắt buộc nghênh hợp theo va chạm của hắn.
Cho em có thể, di động thì không được!
Lang Hi cũng không thèm nhìn tới điện thoại, cực kỳ bá đạo tháo pin ra, tiện tay quăng đến một bên, nhấc chân Hàn Tả Tả lên, bất ngờ đem cô cuộn lại đây.
Thình lình xảy ra kích thích làm cho Hàn Tả Tả thét chói tai ra tiếng, hạ thân từng đợt co rút, co rút nhanh xoay tròn, trong cơ thể mỗi một tấc đều bị hung hăng ma sát qua, mang đến khoái cảm vô biên.
Lang Hi nhìn chằm chằm gương mặt hồng rực của Hàn Tả Tả, người ngày thường trầm tĩnh kiềm chế nay hoàn toàn bị trầm mê mất phương hướng trong sự khiêu khích của hắn, khiến cho hắn thỏa mãn cùng tự hào không cách nào hình dung được.
Hàn Tả Tả kỳ thật không tính là xinh đẹp, liếc mắt một cái nhìn qua bất quá cũng chỉ là mỹ nữ trung đẳng khí chất lạnh lùng. Nhưng Hàn Tả Tả lại sỡ hữu một đôi mắt đá mèo, khóe mắt hếch lên mang theo phong tình nói không nên lời, bình thường hai mắt luôn lộ ra sự khôn khéo, làm cho người ta không dám dễ dàng tới gần, chỉ có ngay tại lúc này, Lang Hi mới có thể nhìn thấy mắt đá mèo hơi nước mông lung, để lộ ra vô tận quyến rũ, trêu chọc lòng người.
Hàn Tả Tả đoán chừng một lát nữa Lang Hi sắp kết thúc, cắn cắn môi, run rẩy vươn tay đụng đến chỗ hai người chặt chẽ kết hợp, ngón tay mảnh khảnh ngây ngô khiêu khích Lang Hi.
Quả nhiên không bao lâu, Lang Hi liền bấu chặt đùi cô hung hăng tiến công vào chỗ sâu nhất, run run phát tiết ra, dẫn tới cô lại một lần nữa thất thần.
Hàn Tả Tả nhìn trần nhà, sau một lúc lâu mới chậm rãi bình phục lại, đẩy người đàn ông trên người xuống, không rên một tiếng xuống giường đi vào phòng tắm.
Giữa hai chân một mảnh ướt đầm đìa không chịu nổi, Hàn Tả Tả kéo lê thân mình mệt mỏi tới cực điểm, miễn cưỡng rửa sạch dấu vết dầy đặc trên người.
Nước ấm cuốn trôi đi hết phiền muộn trong lòng, làm cho Hàn Tả Tả bình tĩnh lại rất nhiều, lúc đi ra nhìn đến Lang Hi vẫn như cũ thân thể trần truồng, đang không e dè gì tựa vào đầu giường, hai chân thon dài vắt ngang, miệng hút từng hơi thuốc lá.
Mùi khói nồng nặc làm cho Hàn Tả Tả nhăn mày lại, nhặt lên quần áo, cởi bỏ khăn tắm, dưới ánh mắt thâm trầm của Lang Hi, sắc mặt tự nhiên mặc vào, sau đó nhìn gương sửa sang lại mái tóc.
Tôi đi đây.
Lang Hi trầm mặc nhìn cô, thẳng đến Hàn Tả Tả một tay đặt vào trước cửa, mới thản nhiên mở miệng: Đi xuống lầu quẹo trái có cửa hàng bán khăn lụa.
Hàn Tả Tả dừng một chút, cũng không quay đầu lại đá cửa mà đi.
Trong thang máy chỉ có một mình Hàn Tả Tả, trong gương trên cần cổ trắng noãn lộ ra bên ngoài vô số dấu đỏ hồng, trông vô cùng mờ ám.
Hàn Tả Tả ảo não mắng một câu, rụt cổ lại vội vàng mua chiếc khăn lụa che lên, sau đó vẫy taxi nghênh ngang rời đi.
Nhìn đồng hồ, phỏng chừng lại đến muộn.
Hàn Tả Tả bất đắc dĩ khởi động máy, quả nhiên nhận được rất nhiều tin nhắn gửi đến, trong lòng đối Lang Hi oán hận càng sâu rồi.
Chỗ ngồi phía sau của taxi không đủ mềm mại, Hàn Tả Tả bị lăn qua lộn lại giằng co nhiều lần như vậy, phía dưới đau rát vô cùng, chỉ có thể miễn cưỡng ngồi ở rìa ghế ngồi, mỗi lần đi qua chỗ giảm xóc, Hàn Tả Tả đều hận không thể cầm cây đao lớn quay lại chém chết tên đầu sỏ gây chuyện.
Ngã tư đường T thị vẫn phồn hoa giống như xưa, Hàn Tả Tả nhìn ngoài ra cửa sổ từ từ hạ cửa kính xe xuống, không khỏi cẩn thận suy nghĩ, cô cùng Lang Hi dây dưa, rốt cuộc là bắt đầu từ lúc nào.
Bờ vai trần từ trong chăn lộ ra, bị gió thổi qua có chút lạnh, trên lưng là một cánh tay cứng rắn như sắt vắt ngang, đem cô giam cầm chặt chẽ trong lồng ngực tráng kiện của đối phương.
Trong phòng thực im lặng, rèm cửa sổ nặng chịt đem ánh mặt trời che lại ở phía sau, chỉ có một khe hở nhỏ chưa được kéo lại ẩn hiện ánh hào quang.
Hàn Tả Tả cẩn thận nhúc nhích, lập tức nhe răng trợn mắt, toàn thân xương cốt giống bị người ta tháo ra, vừa chua xót vừa đau.
Hàn Tả Tả trừng mắt nhìn trần nhà không tiếng động mắng một câu, cau mày nhẹ nhàng bỏ cánh tay trên lưng xuống, động tác thong thả đến không thể phát giác.
Rốt cục lặng yên không một tiếng động xuống giường, Hàn Tả Tả thở phào nhẹ nhõm, hai chân mềm nhũn ra, cắn răng gắng gượng, thân thể trần truồng nhặt lên quần áo đã cởi ra dâyd đất, di chuyển nhẹ nhàng bước ra phòng khách.
Tối hôm qua bị giằng co đến hơn nửa đêm, trên người dinh dính ngấy ngấy thập phần khó chịu, giữa hai chân còn lưu lại dấu vết điên cuồng, Hàn Tả Tả lại chẳng quan tâm đi rửa sạch, nhanh chóng mặc xong quần áo, xách giày cao gót đá ở góc tường, liền giống như siêu trộm, chân không hướng cửa bỏ chạy.
Hàn Tả Tả động tác đột nhiên ngừng lại, sắc mặt nháy mắt khó coi tới cực điểm.
Cửa lớn đang đứng một người đàn ông khoanh tay ôm ngực, thần sắc thanh tỉnh, làm sao còn có nửa phần bộ dáng vừa mới tỉnh ngủ.
Hàn Tả Tả cứng người trong chốc lát, liền cố gắng trấn định thả giày cao gót xuống, thanh âm bình tĩnh chào hỏi: Buổi sáng tốt lành!
Lang Hi cơ thể trần truồng đứng chắn trước cửa, thần sắc lạnh nhạt, lông mi dày rộng lộ ra vài phần sắc bén, không chút xấu hổ nào về toàn thân đang lõa lồ của mình, vẫn như cũ đứng thẳng như thần giữ cửa.
Hàn Tả Tả thần đảo qua, lập tức không được tự nhiên dời đi tầm mắt.
Lang Hi với cơ bụng rắn chắc phía dưới, dục vọng trong ánh bình minh vô cùng tự nhiên dựng thẳng chỉa về phía cô.
Hàn Tả Tả tim đập thình thịch vô cùng lợi hại, cố gắng bình tĩnh cúi người đổi giày: Thời gian không còn sớm, tôi còn có việc, đi trước. . . . . .
Hàn Tả Tả chỉ cảm thấy một bóng đen bao phủ xuống, vừa định ngẩng đầu đã cảm thấy trên lưng căng thẳng, ngay sau đó một trận đầu óc choáng váng, cô đã bị Lang Hi chặn ngang khiêng lên vai.
Hàn Tả Tả giận tím mặt, hung hăng trừng mắt nhìn tấm lưng lõa lồ trước mặt: Anh làm gì đó? Mau thả tôi xuống dưới!
Lang Hi không thèm quan tâm đến cô, bàn tay to đặt tại ngực cô, mặc kệ cô giãy dụa không ngớt, sải bước đi trở về phòng ngủ, một phát đem cô thả xuống trên giường.
Hàn Tả Tả nâng người dậy, lại bị Lang Hi áp quay về trên giường.
Buông ra, khốn khiếp!
Lang Hi mày cũng không thèm nhăn chút nào, từ trên cao nhìn xuống cô, thanh âm lạnh lùng tới cực điểm: Không trói em lại, sẽ không có biện pháp khiến em thành thật một chút sao?
Hàn Tả Tả toàn thân cứng đờ, ánh mắt phòng bị, kiềm nén lửa giận trong lòng, tính toán ôn tồn cùng hắn đàm phán: Tôi hôm nay thật sự có chuyện rất quan trọng, anh không nên xằng bậy. . . . . .
Lang Hi không thèm để ý hừ một tiếng, cúi đầu ngăn chận miệng của cô.
Hàn Tả Tả yếu ớt phản kháng ở trong mắt Lang Hi toàn bộ đều biến thành tình thú vừa kháng cự vừa nghênh đón, quần áo mới mặc vào không bao lâu từng món từng món rất nhanh bị lột xuống, trên da thịt oánh nhuận trắng mịn còn lưu lại một mảng xanh tím tối hôm qua, nhìn qua thật mê người khiến người ta xúc động muốn chà đạp một phen.
Hàn Tả Tả cắn chặt khớp hàm không buông lỏng, đầu lưỡi có lực của Lang Hi lần lượt càng quét qua răng môi cô, mút ngậm môi cô rồi nhẹ nhàng cắn cắn, hồi lâu vẫn không thể tiến vào, rốt cục mất kiên nhẫn, dùng lực nắm cằm của cô, Hàn Tả Tả chỉ cảm thấy đau đớn đến cực điểm, nhịn không được buông ra khớp hàm, kêu rên ra tiếng.
Lang Hi nhắm ngay thời cơ, liền xông vào công thành vây hãm, mở ra khớp hàm cô, đầu lưỡi hơi thô ráp hung hăng đảo qua môi trên của cô, từng cái khiêu khích tất cả điểm mẫn cảm của cô.
Hàn Tả Tả không phải đối thủ của hắn, bị áp chế nửa điểm phản kháng cũng không thể.
Lang Hi dùng sức cắn cắn lưỡi cô, cuối cùng cũng buông tha người dưới thân sắp hít thở không thông, bàn tay theo đường cong thắt lưng hướng về phía trước, lòng bàn tay thô ráp ngưa ngứa, da thịt mềm mại lập tức bị khơi lên nhiệt độ nóng bỏng.
Hàn Tả Tả gắt gao cắn môi, liều mạng đè xuống tiếng rên rĩ đang chực chờ muốn thoát ra ngoài, quật cường nhắm mắt lại mặc hắn bài bố.
Lang Hi nhéo nhéo trước ngực trắng mịn mượt mà của cô, nắm bờ vai cô đem người lật trở lại.
Hàn Tả Tả nhíu mày, thanh âm run run nói: Đừng, đừng từ phía sau. . . . . .
Lang Hi không để ý tới, đem nàng đùa nghịch thành tư thế nằm úp sấp, một tay đem hai tay cô bắt chéo sau lưng, một tay duỗi đến phía trước, ung dung trêu chọc hai khỏa tròn trịa.
Hàn Tả Tả mặt dính sát vào gối đầu, tư thế như vậy làm cho cô có chút khuất nhục, gian nan nghiêng đi mặt, từng ngụm từng ngụm hô hấp.
Lang Hi đùa bỡn trong chốc lát, tay dần dần hạ xuống, dùng sức vuốt ve hai cánh mông xinh đẹp, một chút đau đớn truyền đến, gây cho Hàn Tả Tả khó chịu không thể thành lời.
Hàn Tả Tả trừ bỏ thở dốc dồn dập tỏ ý kháng cự ngoài ra không thể phát ra một chút âm thanh nào, cố gắng đè nén xao động trong lòng, nhắm chặt hai mắt, lông mi run run, tất cả đều là quật cường không chút nào khuất phục.
Lang Hi ánh mắt trầm xuống, sườn mặt như được trạm trỗ nhìn nghiêng lộ ra góc cạnh lạnh lùng rõ rệt, mặc dù là loại này thời điểm, sắc mặt vẫn không có dao động quá lớn. Trong ánh mắt đen thẫm thâm thúy, lưu chuyển làm cho không người nào có thể đoán được cảm xúc trong nó.
Lang Hi đỡ vật nóng rực thô to của mình, không chút lưu tình tấc tấc thẳng tiến, nơi đó trơn ẩm ấm áp, còn lưu lại chứng cứ tối hôm qua hoan hảo, càng thêm dễ dàng cho hắn ra vào.
Hàn Tả Tả đứt quãng thét lớn một tiếng, gắt gao cắn chặt một góc gối đầu, vô luận hắn dùng lực va chạm như thế nào cũng không chịu phát ra âm thanh.
Lang Hi nhìn trước mặt da thịt mê người cao cao nhếch lên, giơ tay lên vỗ xuống.
Bốp ——
Thanh âm thanh thúy làm cho toàn thân Hàn Tả Tả run lên, trên mặt khuất nhục thần sắc nhục nhã càng đậm, cơ bắp căng thẳng, xoắn chặt khiến Lang Hi lập tức lại trướng lớn thêm một vòng.
Nâng đứng lên!
Lang Hi lạnh lùng mở miệng, ý tứ hàm xúc mang theo mệnh lệnh không cho phép cự tuyệt.
Hàn Tả Tả gian nan trợn trừng mắt, biết Lang Hi ở trên giường từ trước đến nay thích cô ý loạn tình mê bày ra bộ dáng không biết xấu hổ, suy nghĩ hôm nay nếu muốn mau chóng thoát thân, thế nào cũng phải thừa dịp hắn lơi lỏng cảnh giác.
Trước giữa trưa vô luận như thế nào cũng phải chạy về công ty, Hàn Tả Tả trong lòng lo lắng, đơn giản thả lỏng thân thể, mềm mại cúi xuống, hé miệng ừ a a rên rĩ ra tiếng.
Lang Hi hoàn toàn không cần kỹ xảo gì, hết thảy chỉ dựa vào bản thân yêu thích, nắm chặt vòng eo mềm nhũn của Hàn Tả Tả, hạ xuống giống như đóng cọc, dùng sức va chạm vào chỗ sâu nhất mềm mại nhất của cô.
Tiếng nước mờ ám, tiếng ồ ồ thở dốc, cùng với tiếng đánh * không dứt bên tai, kết hợp với tiếng Hàn Tả Tả rên rĩ uyển chuyển mê người, đan vào nhau càng phát ra phong tình kiều diễm .
Lang Hi ánh mắt càng thêm sâu thẳm, đáy mắt thâm trầm hiện lên ngọn lửa thật nhỏ không thể nhận ra, toát ra hừng hực khói lửa, mang theo sóng nhiệt ngập trời, thổi quét toàn bộ thần trí của Hàn Tả Tả.
Lang Hi động tác thắt lưng càng phát ra kịch liệt, tốc độ luật động nhanh dần, Hàn Tả Tả dần dần theo không kịp tiết tấu của hắn, bị động thừa nhận khoái cảm nóng rực .
Lang Hi bóp cằm Hàn Tả Tả, xoay mặt cô qua, hung hăng cắn lên môi của cô, đầu lưỡi bắt chước hạ thân vận động, trêu chọc Hàn Tả Tả hoàn toàn trầm mê bên trong lốc xoáy tình dục.
Chuông điện thoại di động đột ngột vang lên, Hàn Tả Tả cả kinh, vội vàng vươn người muốn đi lấy trước, lại bị Lang Hi giành trước cầm ở trong tay.
Hàn Tả Tả rên khẽ mở miệng: Ân, đưa, cho tôi. . . . . . Ân —— di động. . . . . .
Lang Hi một tay gắt gao nắm cả hông của cô, phối hợp tần suất của mình, bắt buộc nghênh hợp theo va chạm của hắn.
Cho em có thể, di động thì không được!
Lang Hi cũng không thèm nhìn tới điện thoại, cực kỳ bá đạo tháo pin ra, tiện tay quăng đến một bên, nhấc chân Hàn Tả Tả lên, bất ngờ đem cô cuộn lại đây.
Thình lình xảy ra kích thích làm cho Hàn Tả Tả thét chói tai ra tiếng, hạ thân từng đợt co rút, co rút nhanh xoay tròn, trong cơ thể mỗi một tấc đều bị hung hăng ma sát qua, mang đến khoái cảm vô biên.
Lang Hi nhìn chằm chằm gương mặt hồng rực của Hàn Tả Tả, người ngày thường trầm tĩnh kiềm chế nay hoàn toàn bị trầm mê mất phương hướng trong sự khiêu khích của hắn, khiến cho hắn thỏa mãn cùng tự hào không cách nào hình dung được.
Hàn Tả Tả kỳ thật không tính là xinh đẹp, liếc mắt một cái nhìn qua bất quá cũng chỉ là mỹ nữ trung đẳng khí chất lạnh lùng. Nhưng Hàn Tả Tả lại sỡ hữu một đôi mắt đá mèo, khóe mắt hếch lên mang theo phong tình nói không nên lời, bình thường hai mắt luôn lộ ra sự khôn khéo, làm cho người ta không dám dễ dàng tới gần, chỉ có ngay tại lúc này, Lang Hi mới có thể nhìn thấy mắt đá mèo hơi nước mông lung, để lộ ra vô tận quyến rũ, trêu chọc lòng người.
Hàn Tả Tả đoán chừng một lát nữa Lang Hi sắp kết thúc, cắn cắn môi, run rẩy vươn tay đụng đến chỗ hai người chặt chẽ kết hợp, ngón tay mảnh khảnh ngây ngô khiêu khích Lang Hi.
Quả nhiên không bao lâu, Lang Hi liền bấu chặt đùi cô hung hăng tiến công vào chỗ sâu nhất, run run phát tiết ra, dẫn tới cô lại một lần nữa thất thần.
Hàn Tả Tả nhìn trần nhà, sau một lúc lâu mới chậm rãi bình phục lại, đẩy người đàn ông trên người xuống, không rên một tiếng xuống giường đi vào phòng tắm.
Giữa hai chân một mảnh ướt đầm đìa không chịu nổi, Hàn Tả Tả kéo lê thân mình mệt mỏi tới cực điểm, miễn cưỡng rửa sạch dấu vết dầy đặc trên người.
Nước ấm cuốn trôi đi hết phiền muộn trong lòng, làm cho Hàn Tả Tả bình tĩnh lại rất nhiều, lúc đi ra nhìn đến Lang Hi vẫn như cũ thân thể trần truồng, đang không e dè gì tựa vào đầu giường, hai chân thon dài vắt ngang, miệng hút từng hơi thuốc lá.
Mùi khói nồng nặc làm cho Hàn Tả Tả nhăn mày lại, nhặt lên quần áo, cởi bỏ khăn tắm, dưới ánh mắt thâm trầm của Lang Hi, sắc mặt tự nhiên mặc vào, sau đó nhìn gương sửa sang lại mái tóc.
Tôi đi đây.
Lang Hi trầm mặc nhìn cô, thẳng đến Hàn Tả Tả một tay đặt vào trước cửa, mới thản nhiên mở miệng: Đi xuống lầu quẹo trái có cửa hàng bán khăn lụa.
Hàn Tả Tả dừng một chút, cũng không quay đầu lại đá cửa mà đi.
Trong thang máy chỉ có một mình Hàn Tả Tả, trong gương trên cần cổ trắng noãn lộ ra bên ngoài vô số dấu đỏ hồng, trông vô cùng mờ ám.
Hàn Tả Tả ảo não mắng một câu, rụt cổ lại vội vàng mua chiếc khăn lụa che lên, sau đó vẫy taxi nghênh ngang rời đi.
Nhìn đồng hồ, phỏng chừng lại đến muộn.
Hàn Tả Tả bất đắc dĩ khởi động máy, quả nhiên nhận được rất nhiều tin nhắn gửi đến, trong lòng đối Lang Hi oán hận càng sâu rồi.
Chỗ ngồi phía sau của taxi không đủ mềm mại, Hàn Tả Tả bị lăn qua lộn lại giằng co nhiều lần như vậy, phía dưới đau rát vô cùng, chỉ có thể miễn cưỡng ngồi ở rìa ghế ngồi, mỗi lần đi qua chỗ giảm xóc, Hàn Tả Tả đều hận không thể cầm cây đao lớn quay lại chém chết tên đầu sỏ gây chuyện.
Ngã tư đường T thị vẫn phồn hoa giống như xưa, Hàn Tả Tả nhìn ngoài ra cửa sổ từ từ hạ cửa kính xe xuống, không khỏi cẩn thận suy nghĩ, cô cùng Lang Hi dây dưa, rốt cuộc là bắt đầu từ lúc nào.
/87
|