"Ngươi...."
Lương Giai Dĩnh bị lời nói của Hạ Thanh Ca châm chọc tức giận suýt nữa đứng dậy cho nàng một cái tát.
Lời nói trước đó là đang khen ngợi nàng ta, Lương Giai Dĩnh vốn cho là Hạ Thanh Ca chẳng qua bị sắc đẹp của mình hấp dẫn, cho nên mới thường xuyên nhìn chằm chằm mình.
Nghĩ đến có khả năng, Hạ Thanh Ca lớn lên tướng mạo xấu xí, trông thấy nàng xinh đẹp như vậy tự nhiên hâm mộ không dứt.
Nhưng nàng tuyệt đối không nghĩ lời nói Hạ Thanh Ca đột nhiên xoay chuyển thầm mắng mình ngu xuẩn.
Cảm giác khó chịu này nàng chưa từng trải qua?
"Hừ! Ban đầu còn không biết Hạ tiểu thư miệng mồm lanh lợi như vậy đấy? Bất quá nếu Hạ tiểu thư đã coi danh dự như tánh mạng, không biết đối với lời đồn đại trong kinh thành có cảm tưởng gì? Kỳ thật Hạ tiểu thư cũng không được dân chúng trong kinh thành ca ngợi gì?"
Nàng nói lấp liếm, nhưng cũng thầm châm biếm Hạ Thanh Ca danh tiếng thô lỗ.
Hạ Thanh Ca ngồi ở một bên không lên tiếng, tựa như không đem lời nói của Lương Gia Dĩnh để ở trong lòng.
Lương Gia Dĩnh tức giận, nàng vốn muốn chọc cho Hạ Thanh Ca tức giận, từ đó khiến cho nàng xấu mặt nhục nhã, nhưng không nghĩ đồ phế vật này không rơi vào bẫy của mình.
"Đúng vậy, ta cũng đang buồn bực đây, có phải hay không lời đồn chỉ là giả?" Tấn Tuệ Tâm giả bộ tò mò đi tới.
Lý Tân Nhu tiếp tục nói: "Hạ nhị tiểu thư nổi tiếng tài hoa nhất kinh thành, có lẽ tài văn chương của đại tiểu thư cũng không đến nỗi nào đi?"
Hạ Du Hàm ngồi bên cạnh xem cuộc vui, trên mặt nàng thoáng qua vẻ đắc ý, những thế gia đại tiểu thư này đâu phải là đèn đã cạn dầu? Các nàng câu này tiếp một câu còn không đem phế vật Hạ Thanh Ca mỉa mai đến chết?
Hạ Thanh Ca vẫn dữ nguyên bộ dạng lạnh nhạt, mi mắt chôn sâu dưới tóc mái vừa dày vừa nặng.
Đột nhiên! Nàng ngẩng đầu chống lại Hạ Du Hàm.
Trong ánh mắt bắn ra một chút ánh sáng quỷ dị hiếm thấy.
Trong lòng Hạ Du Hàm lộp bộp một tiếng, hai tay không tự chủ nắm lấy váy ở đùi, vẻ đắc ý vừa rồi còn chưa rút đi, bây giờ nhìn thấy ánh mắt cười như không cười của Hạ Thanh Ca, nàng sinh ra một loại tâm ý sợ hãi không thể nói rõ.
Nàng sợ hãi cái gì?
Đồ bỏ đi này có cái gì phải sợ? Nghĩ đến chỗ này Hạ Du Hàm từ từ điều chỉnh lại nỗi lòng.
Xong xuôi liền hướng mọi người nói, "Hôm nay thời tiết thuận lợi, chi bằng chúng ta ra hoa sen đình phẩm rượu đấu thơ thê nào? Các vị tỷ tỷ đều là người tài giỏi không tầm thường, được dịp hôm nay muội muội đi theo học hỏi một ít."
Nàng vừa nói ra những lời này, trừ Hạ Thanh Ca tất cả người còn lại đều tán thành.
Lý Tân Nhu là người đầu tiên lên tiếng, "Cái chủ ý này rất hay, bất quá muội muội đừng quá đề cao chúng ta, ngươi này cũng thật là xấu, biết rõ mình tài văn chương tốt, nghĩ đến đợi chúng ta tí nữa làm nền cho ngươi."
"Ha ha, đúng vậy a? Ở kinh thành có ai không biết Hàm nhi muội muội là nổi danh tài nữ? Định là chúng ta hảo hảo đi theo ngươi học tập mới phải a." Tấn Tuệ Tâm cũng vội vàng cười nói.
Bên cạnh giữa hai hàng lông mày Lương Gia Dĩnh thoáng hiện lên tia không vui, mặc dù nàng cùng Hạ Du Hàm có quan hệ họ hàng, mẫu thân Hạ Du Hàm Lương di nương chính là cô của nàng, nhưng trong tộc có ai không cảm thấy Lương Tâm Đình làm thiếp cho người ta là làm xấu mặt tộc nhân?
Cho nên, mặc dù trên mặt tỏ ra thân thiết, nhưng phụ thân đã sớm ám thị các nàng tuyệt đối không thể học thủ đoạn bỉ ổi này của Lương Tâm Đình.
Thế cho nên Lương Giai Dĩnh nhìn Hạ Du Hàm cũng không thuận mắt, nhưng dù sao nàng cũng là nhị tiểu thư Quốc công phủ, vài năm này Lương di nương trong quốc công phủ cũng có thân phận.
Lúc này nàng và Hạ Du Hàm mới thân thiết một chút, nhưng tận trong xương luôn khinh thường nàng ta.
Nghe được Lý Tân Nhu cùng Tấn Tuệ Tâm liên tiếp tán dương Hạ Du Hàm, nàng đương nhiên là không thoải mái, nói thế nào nàng cũng là trưởng nữ Hầu phủ, mà Hạ Du Hàm chỉ là thứ nữ Quốc công phủ, nàng xuất thân cao hơn lại phải thấp hơn một mảng lớn chứ.
Nghĩ tới chỗ này nàng càng thêm khó chịu với Hạ Du Hàm.
Vì vậy lạnh giọng nói, "Vậy còn chờ gì, không bằng đi ngay bây giờ đi, chỉ là không biết Hàm nhi muội muội chuẩn bị cho chúng ta loại rượu ngon gì? Nhưng nếu là rượu đế chúng ta không uống."
Hạ Du Hàm thông minh như thế, tự nhiên nghe được lời nói của Lương Gia Dĩnh không có thiện cảm.
Nàng cũng không giận, mang theo khoe khoang nói, "Các vị tỷ tỷ đều có thân phận cao quý, đương nhiên không thể uống loại rượu mạnh, ở chỗ ta có loại rượu nho Hồ phiên bang tiến cống, đợi tí nữa lấy ra cho các vị tỷ tỷ cùng bình phẩm."
"A? Có chuyện tốt này? Lần này bang tiến cống đều là vào trong cung, không ngĩ tới Hàm nhi muội muội lại có vinh dự này, chúng ta hôm nay vận khí không tệ a."
Nghe được Lý Tân Nhu ca ngợi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn Hạ Du Hàm càng đắc ý, nhưng lời nói lại giả vờ khiêm tốn đôi câu.
"Ta nào có thể diện lớn như vậy, chẳng qua là tổ mẫu thương yêu ban thưởng một bầu mà thôi."
Hạ lão phu nhân là phượng thị thứ xuất, cùng hoàng hậu đương triều là một tộc, có bối phận là bà con xa của hoàng hậu, cho nên loại rượu trái cay này xuất hiện ở Hạ phủ cũng không có gì là lạ.
"Nếu như thế, chỗ của Đại tiểu thư cũng có đi?" Lý Tân Nhu tò mò nhìn chằm chằm nàng.
Còn chưa chờ Hạ Thanh Ca mở miệng, Hạ Du Hàm vội vàng dành nói trước, "Ai nha, tỷ tỷ, người cũng không cần hỏi những thứ này, chỗ tổ mẫu vốn chỉ có một ít, cũng chỉ cho Hàm nhi một bầu mà thôi."
"Ha ha, thì ra là Hạ laoc phu nhân yêu thương Hàm nhi muội muội như vây." Lý Tân Nhu giả bộ kinh ngac nói.
Dường như giờ mới hiểu được tới đây.
Hạ Thanh Ca lướt qua các nàng kẻ xướng người họa, khẽ cười một tiếng, "Rượu ngon tất nhiên xứng mỹ nhân, nhị muội muội nhà ta xinh đẹp như vậy cũng không giống như loại rượu nho bình thường hoàn mỹ tuyệt hảo sao?"
Dường như tất cả mọi người đều nhìn xem Hạ Thanh Ca ngu ngốc, thầm nghĩ kẻ ngu xuẩn mới không nghe được ý tứ châm chọc của người khác, vẫn ở đây giúp đỡ Hạ Du Hàm tăng thể diện, đúng là ngu xuẩn bất trị.
Hạ Thanh Ca làm sao không nhìn ra,, nàng tiếp tục cười nói, "Trong cung được tiến cống rượu ngon, nghe nói trong quốc công phủ cũng được ban thưởng hai bình, một ở chỗ tổ mẫu, bình thứ hai liền ban cho nhị muội muội, ha hả, nghĩ đến chúng ta ba phòng dòng chính nữ đối Hàm nhi muội muội hâm mộ không dứt đây, cũng vì tổ mẫu thấy Hàm nhi muội muội liền nghĩ đến mình lúc tuổi còn trẻ bộ dáng yêu kiều, vì vậy vô cùng thương yêu."
Lời nói này hết sức khéo léo, nhưng chỉ cần hiểu thân phận Hạ lão phu nhân tự nhiên cũng vô cùng rõ ràng hàm ý trong lời nói Hạ Thanh Ca.
Hạ lão phu nhân là thứ xuất, mà Hạ Du Hàm cũng là thứ xuất, mặc dù Hạ Thanh Ca nói giấu diếm, nhưng lại thầm ám chỉ Hạ lão phu nhân đây là hiểu nhau không cần nói, hơn nữa Hạ Thanh Ca đem ba phòng dòng chính nữ nói ra, ý tứ rõ ràng, người lão thái thái không ban thưởng không chỉ có mình nàng, này trong phủ ba phòng đích nữ nàng cũng không ban thưởng, chỉ là ban thưởng cho một thứ nữ.
Như vậy chẳng những khiến cho các tiểu thư khinh thị Hạ Du Hàm, càng thêm khinh thị lão phu nhân.
Các nàng đều xuất thân dòng chính nữ, mặc dù qua lại thân thiết với Hạ Du Hàm, nhưng cũng chỉ là quan hệ lợi ích, mọi người đều biết Lương di nương là đương gia phủ quốc công, Hạ Du Hàm tự nhiên đi theo nước lên thì thuyền lên, nịnh bợ nàng cũng chính là kết giao với quốc công phủ.
Nhưng quy củ trong gia tộc lớn thường vô cùng nghiêm minh, dòng nữ chính cùng dòng thứ nữ mỗi tháng phân lợi đều khác nhau, ngay cả quần áo cũng không thể mặc áp chế dòng thứ nữ.
Nhưng ở Hạ phủ Hạ Du Hàm mặc đẹp hơn Hạ Thanh Ca không biết bao nhiêu lần, mà lão phu nhân Hạ phủ lại càng thích Hạ Du Hàm thứ nữ này.
Người ngoài đương nhiên sẽ nghĩ, Hạ lão phu nhân xuất thân ti tiện quả nhiên là không lên được bàn tiệc mà, liên lụy gia phong cũng bị nàng làm vẩn đục, chướng khí mù mịt.
Hạ Thanh Ca nói xong lời này sắc mặt mọi người khác nhau, nhưng ánh mắt nhìn Hạ Du Hàm xuất hiện chút thay đổi, không còn người nào lấy chuyện Hạ Du Hàm được lão thái thái yêu thích ra khen ngợi nữa.
Nếu các nàng nói tiếp chính là sỉ nhục thân phận đích nữ của mình
Lương Giai Dĩnh bị lời nói của Hạ Thanh Ca châm chọc tức giận suýt nữa đứng dậy cho nàng một cái tát.
Lời nói trước đó là đang khen ngợi nàng ta, Lương Giai Dĩnh vốn cho là Hạ Thanh Ca chẳng qua bị sắc đẹp của mình hấp dẫn, cho nên mới thường xuyên nhìn chằm chằm mình.
Nghĩ đến có khả năng, Hạ Thanh Ca lớn lên tướng mạo xấu xí, trông thấy nàng xinh đẹp như vậy tự nhiên hâm mộ không dứt.
Nhưng nàng tuyệt đối không nghĩ lời nói Hạ Thanh Ca đột nhiên xoay chuyển thầm mắng mình ngu xuẩn.
Cảm giác khó chịu này nàng chưa từng trải qua?
"Hừ! Ban đầu còn không biết Hạ tiểu thư miệng mồm lanh lợi như vậy đấy? Bất quá nếu Hạ tiểu thư đã coi danh dự như tánh mạng, không biết đối với lời đồn đại trong kinh thành có cảm tưởng gì? Kỳ thật Hạ tiểu thư cũng không được dân chúng trong kinh thành ca ngợi gì?"
Nàng nói lấp liếm, nhưng cũng thầm châm biếm Hạ Thanh Ca danh tiếng thô lỗ.
Hạ Thanh Ca ngồi ở một bên không lên tiếng, tựa như không đem lời nói của Lương Gia Dĩnh để ở trong lòng.
Lương Gia Dĩnh tức giận, nàng vốn muốn chọc cho Hạ Thanh Ca tức giận, từ đó khiến cho nàng xấu mặt nhục nhã, nhưng không nghĩ đồ phế vật này không rơi vào bẫy của mình.
"Đúng vậy, ta cũng đang buồn bực đây, có phải hay không lời đồn chỉ là giả?" Tấn Tuệ Tâm giả bộ tò mò đi tới.
Lý Tân Nhu tiếp tục nói: "Hạ nhị tiểu thư nổi tiếng tài hoa nhất kinh thành, có lẽ tài văn chương của đại tiểu thư cũng không đến nỗi nào đi?"
Hạ Du Hàm ngồi bên cạnh xem cuộc vui, trên mặt nàng thoáng qua vẻ đắc ý, những thế gia đại tiểu thư này đâu phải là đèn đã cạn dầu? Các nàng câu này tiếp một câu còn không đem phế vật Hạ Thanh Ca mỉa mai đến chết?
Hạ Thanh Ca vẫn dữ nguyên bộ dạng lạnh nhạt, mi mắt chôn sâu dưới tóc mái vừa dày vừa nặng.
Đột nhiên! Nàng ngẩng đầu chống lại Hạ Du Hàm.
Trong ánh mắt bắn ra một chút ánh sáng quỷ dị hiếm thấy.
Trong lòng Hạ Du Hàm lộp bộp một tiếng, hai tay không tự chủ nắm lấy váy ở đùi, vẻ đắc ý vừa rồi còn chưa rút đi, bây giờ nhìn thấy ánh mắt cười như không cười của Hạ Thanh Ca, nàng sinh ra một loại tâm ý sợ hãi không thể nói rõ.
Nàng sợ hãi cái gì?
Đồ bỏ đi này có cái gì phải sợ? Nghĩ đến chỗ này Hạ Du Hàm từ từ điều chỉnh lại nỗi lòng.
Xong xuôi liền hướng mọi người nói, "Hôm nay thời tiết thuận lợi, chi bằng chúng ta ra hoa sen đình phẩm rượu đấu thơ thê nào? Các vị tỷ tỷ đều là người tài giỏi không tầm thường, được dịp hôm nay muội muội đi theo học hỏi một ít."
Nàng vừa nói ra những lời này, trừ Hạ Thanh Ca tất cả người còn lại đều tán thành.
Lý Tân Nhu là người đầu tiên lên tiếng, "Cái chủ ý này rất hay, bất quá muội muội đừng quá đề cao chúng ta, ngươi này cũng thật là xấu, biết rõ mình tài văn chương tốt, nghĩ đến đợi chúng ta tí nữa làm nền cho ngươi."
"Ha ha, đúng vậy a? Ở kinh thành có ai không biết Hàm nhi muội muội là nổi danh tài nữ? Định là chúng ta hảo hảo đi theo ngươi học tập mới phải a." Tấn Tuệ Tâm cũng vội vàng cười nói.
Bên cạnh giữa hai hàng lông mày Lương Gia Dĩnh thoáng hiện lên tia không vui, mặc dù nàng cùng Hạ Du Hàm có quan hệ họ hàng, mẫu thân Hạ Du Hàm Lương di nương chính là cô của nàng, nhưng trong tộc có ai không cảm thấy Lương Tâm Đình làm thiếp cho người ta là làm xấu mặt tộc nhân?
Cho nên, mặc dù trên mặt tỏ ra thân thiết, nhưng phụ thân đã sớm ám thị các nàng tuyệt đối không thể học thủ đoạn bỉ ổi này của Lương Tâm Đình.
Thế cho nên Lương Giai Dĩnh nhìn Hạ Du Hàm cũng không thuận mắt, nhưng dù sao nàng cũng là nhị tiểu thư Quốc công phủ, vài năm này Lương di nương trong quốc công phủ cũng có thân phận.
Lúc này nàng và Hạ Du Hàm mới thân thiết một chút, nhưng tận trong xương luôn khinh thường nàng ta.
Nghe được Lý Tân Nhu cùng Tấn Tuệ Tâm liên tiếp tán dương Hạ Du Hàm, nàng đương nhiên là không thoải mái, nói thế nào nàng cũng là trưởng nữ Hầu phủ, mà Hạ Du Hàm chỉ là thứ nữ Quốc công phủ, nàng xuất thân cao hơn lại phải thấp hơn một mảng lớn chứ.
Nghĩ tới chỗ này nàng càng thêm khó chịu với Hạ Du Hàm.
Vì vậy lạnh giọng nói, "Vậy còn chờ gì, không bằng đi ngay bây giờ đi, chỉ là không biết Hàm nhi muội muội chuẩn bị cho chúng ta loại rượu ngon gì? Nhưng nếu là rượu đế chúng ta không uống."
Hạ Du Hàm thông minh như thế, tự nhiên nghe được lời nói của Lương Gia Dĩnh không có thiện cảm.
Nàng cũng không giận, mang theo khoe khoang nói, "Các vị tỷ tỷ đều có thân phận cao quý, đương nhiên không thể uống loại rượu mạnh, ở chỗ ta có loại rượu nho Hồ phiên bang tiến cống, đợi tí nữa lấy ra cho các vị tỷ tỷ cùng bình phẩm."
"A? Có chuyện tốt này? Lần này bang tiến cống đều là vào trong cung, không ngĩ tới Hàm nhi muội muội lại có vinh dự này, chúng ta hôm nay vận khí không tệ a."
Nghe được Lý Tân Nhu ca ngợi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn Hạ Du Hàm càng đắc ý, nhưng lời nói lại giả vờ khiêm tốn đôi câu.
"Ta nào có thể diện lớn như vậy, chẳng qua là tổ mẫu thương yêu ban thưởng một bầu mà thôi."
Hạ lão phu nhân là phượng thị thứ xuất, cùng hoàng hậu đương triều là một tộc, có bối phận là bà con xa của hoàng hậu, cho nên loại rượu trái cay này xuất hiện ở Hạ phủ cũng không có gì là lạ.
"Nếu như thế, chỗ của Đại tiểu thư cũng có đi?" Lý Tân Nhu tò mò nhìn chằm chằm nàng.
Còn chưa chờ Hạ Thanh Ca mở miệng, Hạ Du Hàm vội vàng dành nói trước, "Ai nha, tỷ tỷ, người cũng không cần hỏi những thứ này, chỗ tổ mẫu vốn chỉ có một ít, cũng chỉ cho Hàm nhi một bầu mà thôi."
"Ha ha, thì ra là Hạ laoc phu nhân yêu thương Hàm nhi muội muội như vây." Lý Tân Nhu giả bộ kinh ngac nói.
Dường như giờ mới hiểu được tới đây.
Hạ Thanh Ca lướt qua các nàng kẻ xướng người họa, khẽ cười một tiếng, "Rượu ngon tất nhiên xứng mỹ nhân, nhị muội muội nhà ta xinh đẹp như vậy cũng không giống như loại rượu nho bình thường hoàn mỹ tuyệt hảo sao?"
Dường như tất cả mọi người đều nhìn xem Hạ Thanh Ca ngu ngốc, thầm nghĩ kẻ ngu xuẩn mới không nghe được ý tứ châm chọc của người khác, vẫn ở đây giúp đỡ Hạ Du Hàm tăng thể diện, đúng là ngu xuẩn bất trị.
Hạ Thanh Ca làm sao không nhìn ra,, nàng tiếp tục cười nói, "Trong cung được tiến cống rượu ngon, nghe nói trong quốc công phủ cũng được ban thưởng hai bình, một ở chỗ tổ mẫu, bình thứ hai liền ban cho nhị muội muội, ha hả, nghĩ đến chúng ta ba phòng dòng chính nữ đối Hàm nhi muội muội hâm mộ không dứt đây, cũng vì tổ mẫu thấy Hàm nhi muội muội liền nghĩ đến mình lúc tuổi còn trẻ bộ dáng yêu kiều, vì vậy vô cùng thương yêu."
Lời nói này hết sức khéo léo, nhưng chỉ cần hiểu thân phận Hạ lão phu nhân tự nhiên cũng vô cùng rõ ràng hàm ý trong lời nói Hạ Thanh Ca.
Hạ lão phu nhân là thứ xuất, mà Hạ Du Hàm cũng là thứ xuất, mặc dù Hạ Thanh Ca nói giấu diếm, nhưng lại thầm ám chỉ Hạ lão phu nhân đây là hiểu nhau không cần nói, hơn nữa Hạ Thanh Ca đem ba phòng dòng chính nữ nói ra, ý tứ rõ ràng, người lão thái thái không ban thưởng không chỉ có mình nàng, này trong phủ ba phòng đích nữ nàng cũng không ban thưởng, chỉ là ban thưởng cho một thứ nữ.
Như vậy chẳng những khiến cho các tiểu thư khinh thị Hạ Du Hàm, càng thêm khinh thị lão phu nhân.
Các nàng đều xuất thân dòng chính nữ, mặc dù qua lại thân thiết với Hạ Du Hàm, nhưng cũng chỉ là quan hệ lợi ích, mọi người đều biết Lương di nương là đương gia phủ quốc công, Hạ Du Hàm tự nhiên đi theo nước lên thì thuyền lên, nịnh bợ nàng cũng chính là kết giao với quốc công phủ.
Nhưng quy củ trong gia tộc lớn thường vô cùng nghiêm minh, dòng nữ chính cùng dòng thứ nữ mỗi tháng phân lợi đều khác nhau, ngay cả quần áo cũng không thể mặc áp chế dòng thứ nữ.
Nhưng ở Hạ phủ Hạ Du Hàm mặc đẹp hơn Hạ Thanh Ca không biết bao nhiêu lần, mà lão phu nhân Hạ phủ lại càng thích Hạ Du Hàm thứ nữ này.
Người ngoài đương nhiên sẽ nghĩ, Hạ lão phu nhân xuất thân ti tiện quả nhiên là không lên được bàn tiệc mà, liên lụy gia phong cũng bị nàng làm vẩn đục, chướng khí mù mịt.
Hạ Thanh Ca nói xong lời này sắc mặt mọi người khác nhau, nhưng ánh mắt nhìn Hạ Du Hàm xuất hiện chút thay đổi, không còn người nào lấy chuyện Hạ Du Hàm được lão thái thái yêu thích ra khen ngợi nữa.
Nếu các nàng nói tiếp chính là sỉ nhục thân phận đích nữ của mình
/80
|