Duy Nhất cúi đầu nhìn chính mình đang đi đôi dép con thỏ , thật may xung quanh không có ai , bằng không thật xấu hổ …
Bất quá, ai làm cho cô có thói quen đi giày cao gót ? Nếu mặc những bộ váy điều đà , thướt tha như thế này thì chỉ hợp với giày cao gót , cho nên giày da mới bị thay thế bởi giày cao gót . Cũng vì như vậy mới làm cho Sắt Lâm Na có cơ hội phá hư giày cô. Nhưng là cô ta vì sao lại đối với cô như vậy ? Cô ta cùng cô vốn không có cừu hận a …
“Duy Nhất, anh đem Sắt Lâm Na đuổi việc rồi. Đúng lúc , Mỹ Mỹ từ nay sẽ trở thành thư ký của anh , như vậy em sẽ có bạn !” Doãn Tử Nhiên , như vậy ôn hòa làm cho Duy Nhất cảm thấy làm bất hòa, kỳ thật, cô cũng không hy vọng mất đi hữu nghị là hắn…
“Cám ơn!” Duy Nhất cúi đầu, không dám nhìn thẳng Doãn Tử Nhiên .
Chỉ nghe thấy tiếng bước chân cửa Doãn Tử Nhiên dần dần rời đi, Duy Nhất mới dám ngẩng đầu.
Doãn Tử Nhiên đi tới trước cửa văn phòng mình , đột nhiên dừng bước bước, “Duy Nhất, phải nhớ bảo hộ tốt chính mình, nếu hắn đối với em không tốt, còn có anh, anh vẫn chờ em.”
Bóng dáng anh mất dần sau cánh cửa , Duy Nhất có chút điểm cảm động, lại một lần lâm vào mê mang, vì sao mỗi người đều cho rằng bọn họ cùng một chỗ sẽ là đau khổ chứ?
Duy Nhất tinh tế phân tích lời nói của Doãn Tử Nhiên, cảm thấy Doãn Tử Nhiên nhất định biết lão công của cô ! Cô muốn hỏi rõ ràng!
Vẫn như cũ ,mặc dôi dép con thỏ dưới chân , Duy Nhất xông thẳng vào phòng tổng giám đốc, Doãn Tử Nhiên bị cô làm cho hoảng sợ, “Chuyện gì?”
“Anh ấy… Đến tột cùng là ai?” Duy Nhất hơi giận ,khó khăn hỏi.
“Ai a?” Doãn Tử Nhiên kỳ quái hỏi lại .
“Của em … lão công!Anh biết anh ấy phải không ?” Duy Nhất ánh mắt hơi dao động
“Ầm ” một tiếng, là Doãn Tử Nhiên từ trên ghế ngã xuống “Em … Là có ý tứ gì? Em không biết hắn ta ?” Hắn đứng lên hỏi.
“Tổng giám đốc, tôi đến báo!” Mỹ Mỹ bỗng nhiên từ sau Duy Nhất chui ra , nhìn hai người thè lưỡi, “Uy , giống như tôi tới không phải lúc ?”
Duy Nhất nhíu nhíu mày, “ Em ra ngoài làm việc !” Quên đi, vẫn là đừng hỏi , mặc kệ hắn là ai vậy, thuận theo tự nhiên đi…
Kế tiếp lại bị Mỹ Mỹ làm phiền cả một ngày, từ việc ngã thang máy lần trước , cho tới hôm nay giữa trưa Vú Từng đến đưa cơm trưa , lại đến trên người Duy Nhất trên người toàn đồ xa xỉ . Khiến Duy Nhất chỉ muốn chạy trốn ngay lập tức .
Cho nên vừa tan tầm , Duy Nhất liền xách túi bỏ chạy , Mỹ Mỹ ở phía sau thẳng trđuổi theo , cũng may Duy Nhất có quyền lợi sử dụng thang máy tổng tài , mới rốt cục cũng thoát khỏi Mỹ Mỹ !
Nhưng là, cửa thang máy vừa mở, một cái bóng ma bao phủ cô…
Bất quá, ai làm cho cô có thói quen đi giày cao gót ? Nếu mặc những bộ váy điều đà , thướt tha như thế này thì chỉ hợp với giày cao gót , cho nên giày da mới bị thay thế bởi giày cao gót . Cũng vì như vậy mới làm cho Sắt Lâm Na có cơ hội phá hư giày cô. Nhưng là cô ta vì sao lại đối với cô như vậy ? Cô ta cùng cô vốn không có cừu hận a …
“Duy Nhất, anh đem Sắt Lâm Na đuổi việc rồi. Đúng lúc , Mỹ Mỹ từ nay sẽ trở thành thư ký của anh , như vậy em sẽ có bạn !” Doãn Tử Nhiên , như vậy ôn hòa làm cho Duy Nhất cảm thấy làm bất hòa, kỳ thật, cô cũng không hy vọng mất đi hữu nghị là hắn…
“Cám ơn!” Duy Nhất cúi đầu, không dám nhìn thẳng Doãn Tử Nhiên .
Chỉ nghe thấy tiếng bước chân cửa Doãn Tử Nhiên dần dần rời đi, Duy Nhất mới dám ngẩng đầu.
Doãn Tử Nhiên đi tới trước cửa văn phòng mình , đột nhiên dừng bước bước, “Duy Nhất, phải nhớ bảo hộ tốt chính mình, nếu hắn đối với em không tốt, còn có anh, anh vẫn chờ em.”
Bóng dáng anh mất dần sau cánh cửa , Duy Nhất có chút điểm cảm động, lại một lần lâm vào mê mang, vì sao mỗi người đều cho rằng bọn họ cùng một chỗ sẽ là đau khổ chứ?
Duy Nhất tinh tế phân tích lời nói của Doãn Tử Nhiên, cảm thấy Doãn Tử Nhiên nhất định biết lão công của cô ! Cô muốn hỏi rõ ràng!
Vẫn như cũ ,mặc dôi dép con thỏ dưới chân , Duy Nhất xông thẳng vào phòng tổng giám đốc, Doãn Tử Nhiên bị cô làm cho hoảng sợ, “Chuyện gì?”
“Anh ấy… Đến tột cùng là ai?” Duy Nhất hơi giận ,khó khăn hỏi.
“Ai a?” Doãn Tử Nhiên kỳ quái hỏi lại .
“Của em … lão công!Anh biết anh ấy phải không ?” Duy Nhất ánh mắt hơi dao động
“Ầm ” một tiếng, là Doãn Tử Nhiên từ trên ghế ngã xuống “Em … Là có ý tứ gì? Em không biết hắn ta ?” Hắn đứng lên hỏi.
“Tổng giám đốc, tôi đến báo!” Mỹ Mỹ bỗng nhiên từ sau Duy Nhất chui ra , nhìn hai người thè lưỡi, “Uy , giống như tôi tới không phải lúc ?”
Duy Nhất nhíu nhíu mày, “ Em ra ngoài làm việc !” Quên đi, vẫn là đừng hỏi , mặc kệ hắn là ai vậy, thuận theo tự nhiên đi…
Kế tiếp lại bị Mỹ Mỹ làm phiền cả một ngày, từ việc ngã thang máy lần trước , cho tới hôm nay giữa trưa Vú Từng đến đưa cơm trưa , lại đến trên người Duy Nhất trên người toàn đồ xa xỉ . Khiến Duy Nhất chỉ muốn chạy trốn ngay lập tức .
Cho nên vừa tan tầm , Duy Nhất liền xách túi bỏ chạy , Mỹ Mỹ ở phía sau thẳng trđuổi theo , cũng may Duy Nhất có quyền lợi sử dụng thang máy tổng tài , mới rốt cục cũng thoát khỏi Mỹ Mỹ !
Nhưng là, cửa thang máy vừa mở, một cái bóng ma bao phủ cô…
/369
|