Tam Cô Nương Nhà Nông

Chương 77 - Chương 73

/298


Trương Hồng Cúc cứng rắn cột lễ vật Vương Lâm Phương mang tới lên xe đạp, bình tĩnh hòa nhã tiễn Vương Lâm Phương đi.

Người một nhà không ai bàn về chuyện nhà họ Vương, phải nói nhà họ Diêu đánh giá bản thân Vương Lâm Siêu không tệ, nhưng vật đổi sao dời, người và vật không còn, bây giờ người nhà họ Vương làm vậy cũng quá đương nhiên rồi.

Trong nhà chính, hai người Diêu Tam Tam và Diêu Tiểu Tứ lôi kéo chị hai, bắt đầu bao vây tấn công tám chuyện.

“Chị hai, chị nói thật?”

“Thật giả gì?”

“Đính hôn đó, chính chị vừa mới nói, không cho giả ngu.”

“Cái gì tự chị nói.” Diêu Tiểu Cải hơi xấu hổ, “Cũng không phải chuyện tự chị quyết định.”

“Ôi em nói này chị hai, chị đối xử công bằng chút với anh Lục đi, cái gì gọi là không phải tự chị quyết định, không phải người ta còn một mực chờ chị gật đầu sao!”

“Đúng vậy đúng vậy, chị hai, chính chị đã nói ra miệng, không cho ăn vạ.”

“Cũng nên thu xếp chuyện này, hai đứa cũng không còn trẻ. Chính do thằng nhỏ Cạnh Ba kia cố chấp, đổi lại là người die~nda4nle^qu21ydo^n khác đã sớm không để ý đến con.” Trương Hồng Cúc cũng càu nhàu theo.

Diêu Tiểu Cải tỏ vẻ lúng túng, vẫn còn mạnh miệng nói: “Mọi người về phe ai vậy? Anh ấy không phải... Cũng không làm gì cả sao!”

“Chuyện rành rành.” Diêu Tam Tam lập tức phê phán chị mình.

“Nên có một sắp đặt rồi.” Diêu Liên Phát cũng lên tiếng, “Thời gian dài này nó luôn chạy về chỗ chúng ta, người nào không có mắt nhìn? Con nói con không nói không hát, giống chuyện gì chứ!”

Diêu Tiểu Cải sờ sờ mũi không nói. Được rồi, sao chuyện này vừa nói toạc ra, tất cả đều tới chỉ trích cô? Rốt cuộc Lục Cạnh Ba thu mua lòng người như thế nào!

--- ---------- -----

Nhìn bên này cuối cùng Diêu Tiểu Cải và Lục Cạnh Ba tu thành chính quả, bên kia Diêu Tam Tam lại bắt đầu buồn bực.

Bào Đại Toàn đi lính cùng Bào Kim Đông, trước đó vài ngày đã giải ngũ về nhà rồi, đi khắp thôn, thăm người thân bạn bè, nhưng Bào Kim Đông kia còn không thấy bóng dáng, Diêu Tam Tam chờ chờ đợi đợi, ngược lại chỉ có một phong thư rất ngắn, chỉ nói trên tay mình có việc, qua một hai tháng rồi trở về.

“Tam Tam, con biết Kim Đông nó có việc gì không? Bào Đại Toàn nói nó cùng một đám xuất ngũ, Bào Đại Toàn người ta đã về rồi, sao nó còn chưa về nhà!”

Mẹ Bào Kim Đông đến nhà họ Diêu tán dóc, ngược lại hỏi Diêu Tam Tam hành tung của con trai.

“Không biết. Nói không chừng cô gái nhỏ mái tóc dài nào ở Tân Cương lừa gạt đi rồi.” Diêu Tam Tam nửa đùa nói. Hừ hừ, Bào Kim Đông là gì của cô chứ?

“Ngay cả con cũng không biết, vậy xem ra không thể làm gì khác hơn là chờ vô ích rồi.” mẹ Bào nói, không mảy may die nda nle equ ydo nn coi lời nói đùa của Diêu Tam Tam là gì, “Thằng này, có chuyện nó cũng không nói rõ ràng, để cho con lo lắng. Tam Tam, chờ nó về, con xem bác có cầm giày gọi nó không!”

Ừm! Diêu Tam Tam gật gật đầu, trong lòng tự nhủ chờ anh về, bác cầm giày dùng sức kêu.

Nhưng mà cô không buồn bực quá nhiều vì chuyện này, Bào Kim Đông người này, đoán chừng vứt vào trong sa mạc anh cũng sẽ không sao, nên đến lúc trở về

/298

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status