Tà Thiếu Dược Vương

Chương 809: Nhân quả, nhân quả

/844


- Hộc... Cuối cùng... lại thả ra một người... Khụ... Thánh Bia đã bị phá mất cấm chế trận pháp bên trong, lực lượng nội liễm, không còn nhiều uy thế, Nhậm Kiệt thu hồi xong, liền phun máu. Trong người nhanh chóng luyện chế dược phẩm cần thiết, nhìn Cuồng Ngưu như nổi điên đạp vỡ những ngôi sao, Nhậm Kiệt cũng không khỏi thở phào.

Sau đó hắn không để ý nữa, cũng không chú ý Tàn Thiên Thánh Hổ bị thổi bay trọng thương, mà là nhắm mắt lại.

Lần này dù là mượn lực đánh lực, mượn Tàn Thiên Thánh Hổ cùng Kim Cô Bổng phá vỡ Thánh Bia, đồng thời dẫn đi phần lớn lực lượng trong Thánh Bia. Nhưng sau đó Nhậm Kiệt phải phá giải Thánh Bia này, vốn chỉ yếu hơn Thánh Bia của Tề Thiên một chút.

Loại cảm ngộ này, hoàn toàn khác với dựa vào đại thế giới Cổ Thần Vương, làm tự mình Tề Thiên luyện hóa Thánh Bia. Cảm ngộ này rất kỳ lạ, như là một hơi thẳng tiến, vận dụng tất cả những gì Nhậm Kiệt học được. Vừa rồi chỉ là liều mạng cứu ra Ngưu Lão Nhị, không nghĩ gì nhiều.

Bây giờ hồi tưởng, lại mơ hồ chạm tới mấy thứ, làm Nhậm Kiệt mò mẫm được một chút đầu mối.

Nhậm Kiệt nhắm mắt lại, thúc đẩy lực tiên hồn, lập tức đằng sau người xuất hiện hào quang vô biên. Hào quang lóe lên biến hóa, trong đó mơ hồ như có thế giới vô tận, vô số nhân vật, đủ loại dị thú thần kỳ, một hồi chém giết tranh đấu, một hồi thiên địa biến ảo, cỏ cây xuất hiện, núi non nước chảy, ngọn núi lơ lửng, ngàn vạn kỳ cảnh đều có.

Ngay đằng sau người Nhậm Kiệt diễn hóa đủ loại, tựa như xuất hiện một cái không gian vô biên, mặt trời xuất hiện, ngôi sao xoay vần, thiên hà biến ảo, tinh vực xuất hiện, vũ trụ bao la, đủ loại ảo diệu.

- Ha ha! Ra rồi, cuối cùng để Nhị gia ra được rồi, các ngươi chờ đó cho Nhị gia. Duy Nhất Chân Thánh lão khốn kiếp, đợi Nhị gia giết lên tới Tiên giới chó má kia, lộn ngược nó. Sảng khoái, cuối cùng đi ra... Hả... Hả! Chuyện gì thế này? Cuồng Ngưu đang phát điên, hung hăng gầm thét, bỗng hắn cảm nhận được thứ gì, liền quay sang nhìn về phía Nhậm Kiệt.

Sau đó hắn liền trợn to hai con mắt khổng lồ, không thể tin nổi, nhìn vào đằng sau Nhậm Kiệt. Không gian biến ảo, vô số ngôi sao vận hành, thậm chí có những ngôi sao còn có sinh mệnh đang sinh sôi, đủ loại thực vật, động vật sinh trưởng, tựa như đột nhiên xuất hiện một cái thế giới.

- Không... Không phải chứ... Mãi hồi lâu, Ngưu Lão Nhị mới lắp bắp nói.

Sau đó hắn bỗng hóa thành hình người, đứng xa xa nhìn Nhậm Kiệt, ánh mắt vẫn không chớp, bởi vì điều này quá khó tin. Hắn không xa lạ gì cảnh này, đây là cảnh tượng ngộ đạo nhập Thánh mới có.

Nhập Thánh đó, đây là nhập Thánh.

Chính vì biết rõ, cho nên Ngưu Lão Nhị càng thêm chấn động, không thể tin được. Đây là đại thế giới, không phải thời đại hồng hoang, hỗn độn thiên địa sơ khai, cho dù ở thời đại đó, có thể nhập Thánh cũng đã đại biểu cho tồn tại đỉnh cao.

Bây giờ thấy Nhậm Kiệt nhập Thánh, hồi tưởng những ký ức trong đại thế giới Táng Tiên, Cuồng Ngưu tự nhiên có cách sở hữu được chúng, khi đó Nhậm Kiệt mới có tu vi gì, vậy cũng nhanh quá đi chứ.

- Mạnh, quá mạnh... Nhậm Kiệt phát ra cảm khái từ sâu trong lòng.

- Oành... Oành... Ầm ầm... Oong... Lúc này, hư không vô tận đằng sau Nhậm Kiệt, những gì diễn hóa ra như muốn biến thành chân thật, có những sinh mệnh như muốn đột phá đi ra khỏi ảo ảnh.

Mà lúc này Nhậm Kiệt vẫn không ngừng khống chế, tựa như xảy ra vấn đề, liền chấn động.

Lực tiên hồn của Nhậm Kiệt đã dần diễn hóa, cuối cùng đột phá được lá chắn mà cảnh giới Thánh nhân luận đạo vẫn không cách nào vượt qua, nhập Thánh.

Nhưng lực tiên hồn nhập Thánh, thân thể cùng lực lượng của hắn lại rõ ràng kém nhiều. Trước giờ, cảnh giới của Nhậm Kiệt đều mạnh hơn xa lực lượng và thân thể, nhưng mà bây giờ, muốn chỉ có mỗi lực tiên hồn biến thành lực thánh hồn thì lại càng thêm khó khăn. Hơn nữa đây là một loại giác ngộ, bỏ lỡ cơ hội này thì sẽ rất khó. Tuy nhiên bây giờ Nhậm Kiệt vận dụng toàn bộ lực lượng ẩn giấu trong người, nhưng vẫn không đủ.

Lúc này cần lực lượng quá khổng lồ, phần lớn lực lượng đè nén từ đại thế giới Cổ Thần Vương đều để trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, hơn nữa không chỉ lực lượng, thân thể cùng thực lực của Nhậm Kiệt vẫn còn kém nhiều lắm.

Bới vì thân thể cùng thực lực liên lụy, tốc độ của Nhậm Kiệt đang dần chậm lại, thoát ra lần giác ngộ này. Như vậy, dù lực tiên hồn của hắn có thể bước qua ngưỡng cửa Thánh hồn, nhưng sẽ không có thu hoạch lớn, càng bỏ lỡ một cơ hội tốt.

Nhưng mà lúc này không có cách nào, về phần bản thân Nhậm Kiệt, đã không có tâm tình suy nghĩ những điều này. Hắn chỉ có thể lợi dụng tất cả, cố gắng lợi dụng lần giác ngộ này, chỉ có thể làm hết sức.

- Sao lại như vậy... Không được, như vậy... Nhậm Kiệt không nghĩ nhiều, nhưng lại làm Ngưu Lão Nhị nhìn mà nóng vội. Ngưu Lão Nhị gãi đầu gãi tai, nóng nảy không thôi.

Lúc này hắn hận không thể kéo thịt của mình xuống giúp Nhậm Kiệt đột phá, tuy rằng mới thoát ra, nhưng cùng lúc Nhậm Kiệt giúp Tề Thiên đi ra, Tề Thiên đã dùng phương pháp liên lạc thông thiên của mình với những huynh đệ khác, cho bọn họ biết tình huống bên ngoài. Có điều, sau đó bởi vì xảy ra chuyện, Tề Thiên chưa kịp cùng Nhậm Kiệt phối hợp đi giải cứu bọn họ, đã phải đi vào Tiên giới.

Nhưng hắn lại biết rõ tình hình của Nhậm Kiệt, càng biết rõ hơn trước, ngay cả lão đại cũng nói phải nghe theo Nhậm gia chủ, ngồi chung một thuyền, chỉ có Nhậm gia chủ mới giúp được bọn họ.

Hiện tại là Nhậm Kiệt cứu hắn ra, nhưng cố tình Nhậm Kiệt có cơ hội giác ngộ nhập Thánh, nhưng bởi vì thân thể, tu vi kiềm chế mà không thể tiếp tục tăng lên. Nếu bây giờ có Linh bảo hỗn độn gì, sẽ có thể giúp được Nhậm Kiệt. Nhưng thứ này từ thời đại hồng hoang là đã không còn, huống gì là bây giờ.

Tuy rằng Cuồng Ngưu là Bán Thánh, nhưng lúc này lại không có cách gì để giúp. Điều này làm hắn sốt ruột như lửa cháy, nhưng lại không biết làm sao.

- Mùo... Tâm tình nóng vội, quả thật còn khó chịu hơn bị nhốt, ở trạng thái sắp nổi khùng, Ngưu Lão Nhị dù đang hình người nhưng lại phát ra tiếng trâu kêu, xung quanh chấn động vang dội mấy vạn dặm, trong mũi lờ mờ ánh lửa, đã sắp nổi khùng.

Lúc này Ngưu Lão Nhị thật muốn nổi điên, nhập Thánh khó khăn, ngay cả hỗn độn sơ khai, thời đại hồng hoang cũng là vô cùng khó khăn, càng đừng nói bây giờ. Có thể gặp được giác ngộ đột ngột như thế mà không nắm lấy, sau này thì khó mà nói. Nhậm Kiệt có ân tình rất lớn với Nghịch Thiên Thất Đại Thánh bọn họ, đưa sinh mạng cho Hổ Hổ, còn nuôi dưỡng nàng như con gái, sau đó cứu ra Tề Thiên, bây giờ còn cứu ra mình...

Nhìn dị tượng nhập Thánh của Nhậm Kiệt dần co rút, rõ ràng hắn đang khống chế, định tạm thời bỏ qua nhập Thánh hoàn toàn, chỉ để lực tiên hồn chuyển hóa Thánh hồn rồi thôi. Trên thực tế Ngưu Lão Nhị không biết, trước giờ Nhậm Kiệt đều đi con đường này.

Khi dốc toàn bộ lực lượng tồn trữ đẩy lực lượng và cường độ thân thể lên đến Tiên Vương đỉnh phong liền không thể vượt qua được, hắn liền lựa chọn chuyển hóa lực tiên hồn thành Thánh hồn trước.

Đây là phương pháp tu luyện trước giờ của Nhậm Kiệt, nhưng bây giờ trong mắt Nhậm Kiệt, lại như trời muốn sụp xuống.

- Mùo... Ngưu Lão Nhị lại phun lửa từ mũi, phát ra tiếng kêu, lại lẩm bẩm: - Tuyệt đối không thể như thế, nếu để đại ca cùng thất muội mà biết, ta trơ mắt nhìn Nhậm gia chủ bỏ qua cơ hội nhập Thánh, vậy Ngưu Lão Nhị ta đây thành cái gì. Nhậm Kiệt là gia chủ Nhậm gia, lão đại cũng nói chúng ta cứ làm bậy như trước là không được, phải dựa vào Nhậm gia chủ lãnh đạo cùng nhau mới được...

Lẩm bẩm một hồi, Ngưu Lão Nhị hai mắt đỏ máu, khoát tay vạch lên mi tâm, một cỗ tinh huyết phun ra.

Đó là Thánh huyết sống chân chính, lập tức bắn về phía Nhậm Kiệt.

Đồng thời trong mũi Ngưu Lão Nhị phun ra đoàn lửa đỏ, không ngừng phun ra quay quanh Nhậm Kiệt. Lúc này Ngưu Lão Nhị muốn dùng tinh nguyên bổn mạng của mình bất chấp mọi giá giúp Nhậm Kiệt nhập Thánh, dù làm thế mà bỏ mạng cũng không tiếc.

Nhậm Kiệt không nhập Thánh, tác dụng đã vượt xa hắn, Nhậm Kiệt nhập Thánh thì giá trị càng lớn hơn nhiều. Đừng nói Nhậm Kiệt có ân tình bằng trời với Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, chỉ riêng điều này, hắn tuyệt đối không thể để Nhậm Kiệt có chuyện.

- Oành... Hả, đây là... Nhậm Kiệt vốn tính làm theo phong cách trước giờ, đã quyết định xong, lại không ngờ bỗng nhiên có lực lượng khổng lồ trút vào, làm lực lượng của Nhậm Kiệt tăng vọt. Thân thể, tu vi vốn dừng lại ở Tiên Vương đỉnh phong, đột nhiên tăng lên điên cuồng.

Vào lúc này, Nhậm Kiệt lập tức phân ra một tia tâm thần, liền hiểu được là sao. Giác ngộ như Nhậm Kiệt không phải là giác ngộ trong nháy mắt như Ngưu Lão Nhị tưởng. Loại giác ngộ của Nhậm Kiệt là một loại tích lũy lâu dài, mạnh đến đáng sợ liền tạo thành giác ngộ. Cho nên Nhậm Kiệt có thể duy trì giác ngộ như thế một cách khó tin, còn có thể phân thần đi ra tra xét nguyên do.

- Sặc! Làm gì đó hả. Bùm... Biết là chuyện gì, Nhậm Kiệt lập tức dựa vào lực thánh hồn đẩy văng lực lượng ra ngoài, hình thành một tầng ngăn cản, tiếng nói cũng truyền vào đầu Cuồng Ngưu.

- Ngươi đang làm gì, ngươi cho rằng đây là cái gì, bổn gia chủ đã sắp không xong, ngươi còn lấy mạng ra chơi, muốn tự sát hả.

- Đừng ngừng, loại giác ngộ này ngàn năm khó gặp, một khi bỏ lỡ giác ngộ nhập Thánh, có khi sẽ kéo đến ngàn vạn năm. Bây giờ ngươi nhập Thánh có giá trị trọng yếu hơn ta, hơn nữa ngươi yên tâm, Nhị gia tuyệt đối sẽ không chết được. Bỗng nghe tiếng Nhậm Kiệt, cảm nhận lực thánh hồn của Nhậm Kiệt ngăn cản lực lượng của mình, Cuồng Ngưu càng thêm nóng nảy.

- Ngàn năm khó gặp cái đầu ngươi, cái gì giác ngộ, chẳng qua là bổn gia chủ có chút cảm ngộ bình thường, tu luyện một chút mà thôi. Khó khăn cái gì, còn không chết, không chết cũng không đến lượt ngươi tự hại mình, lập tức thu hồi lực lượng. Nhậm Kiệt vừa nghe liền càng không biết phải nói sao, đến lúc này, thật không có cách nào giải thích rõ ràng.

- Ngươi nghe lời ta, giác ngộ không được ngừng, bỏ lỡ rồi sẽ...

- Bỏ cái đầu ngươi, ngươi có gặp ai giác ngộ rồi còn có thể nói chuyện với ngươi, cái gì gọi là giác ngộ, ngươi còn không rõ hay sao. Nếu bổn gia chủ giác ngộ làm sao còn liên lạc được với ngươi, lập tức thu hồi, bằng không bổn gia chủ sẽ bức ra những lực lượng mới nãy không cẩn thận hấp thu. Còn nữa, sau này không được làm chuyện không có đầu óc như thế. Nhậm Kiệt không cho Cuồng Ngưu nói nhiều, để hắn làm tiếp, không biết chuyện này sẽ như thế nào.

Nhậm Kiệt không muốn vì mình sớm nhập Thánh mà để Ngưu Lão Nhị hy sinh bản thân, cho dù trong thời gian ngắn, lực lượng sẽ tăng vọt, đạt đến trình độ kinh người thậm chí mượn cảm ngộ này cùng Ngưu Lão Nhị không tiếc mọi giá trợ giúp, Nhậm Kiệt có thể trực tiếp vượt qua Bán Thánh, đạt tới độ cao mới. Nhưng đối với Nhậm Kiệt, hắn sẽ không làm chuyện như thế, thoạt nhìn lực lượng bay vọt cực nhanh, nhưng thực tế lại không vững chắc.

- Đúng rồi, ngươi còn đang giác ngộ, giác ngộ không thể nào tỉnh táo liên lạc được, còn nói chuyện, như vậy... Vừa nghe thế, Ngưu Lão Nhị cũng ý thức được điều này, cộng thêm Nhậm Kiệt hết sức kiên quyết, hắn cũng biết không thể làm vậy. Gãi gãi đầu, bất đắc dĩ hút lại số máu cùng lửa đỏ. Đến cảnh giới như hắn, chỉ cần những thứ này không bị luyện hóa hủy diệt, vậy hắn có thể tùy ý khống chế trở lại.

Cuối cùng thấy Ngưu Lão Nhị không hy sinh bản thân nữa, Nhậm Kiệt coi như yên lòng, tiếp tục làm việc, ngừng tu luyện tăng lên thân thể, tu vi, tập trung lợi dụng cảm ngộ cùng tích lũy để ổn định cảnh giới, cho lực tiên hồn đạt đến Thánh hồn, nhập Thánh trước một bước.

- Còn nhầm... Nhưng mà như vậy quá đáng tiếc, nhập Thánh liền dừng lại như thế... Ngưu Lão Nhị gãi đầu bất đắc dĩ, nhìn Nhậm Kiệt dần thu liễm ngừng xung kích đột phá, lẩm bẩm đáng tiếc. Nếu là người khác, không tiếc mọi giá cũng phải thử, xung kích tiến lên.

Nhưng Nhậm Kiệt lại như không quan tâm, chẳng lẽ hắn không biết loại chuyện nhập Thánh này khó khăn biết bao nhiêu?

Khó ở chỗ bây giờ hắn đã đặt nửa bước vào, chỉ thiếu có...

- Rống... Bỗng nhiên tiếng hổ gầm bực bội đau đớn truyền khắp không gian. Thật ra vì vừa nãy luôn chú ý tới Nhậm Kiệt, Cuồng Ngưu không để ý, nhưng bây giờ chợt nghe được.

Bởi vì Ngưu Lão Nhị đã thu được Tề Thiên thông báo, biết rõ chuyện bên ngoài, cộng thêm khi nãy Nhậm Kiệt mở ra không gian trấn áp, Kim Cô Bổng mượn Tàn Thiên Thánh Hổ đánh tới mà cắm vào Thánh Bia, ngay lúc đó hắn liền biết là có chuyện gì.

- Kêu, kêu cái gì, làm Nhị gia phiền lòng, chỉ dựa vào hồn phách cấp thấp như các ngươi mà dám mưu đồ khống chế Thánh thể của thất muội. Cút! Ngưu Lão Nhị đang phiền muộn, khó chịu vỗ ra một cái. Cách xa mười mấy vạn dặm, hư không xuất hiện một cái vó trâu lớn, trực tiếp đạp cho Tàn Thiên Thánh Hổ muốn tan vỡ, tổn thất nặng nhất là đầu.

Bùm! Chỉ chớp mắt, đầu của Tàn Thiên Thánh Hổ không sao, nhưng lực lượng thần hồn đổ nát tích lũy mấy vạn năm của Tàn Hồn, còn có hồn phách của Hoa Mỹ Ngọc đã mất đi ý thức căn nguyên, liền trực tiếp tiêu tán. Tiếp theo, thân thể Tàn Thiên Thánh Hổ vắt ngang giữa hư không, không còn hơi thở gì, đã thật sự yên tĩnh.

Nhưng vừa bị thương nặng, bản năng thân thể liền hấp thu lực lượng vô số tinh vực xung quanh, ngưng tụ thân thể, máu thịt, xương cốt đang tự chữa trị.

- Đúng rồi, đây là Thánh thể đời trước của thất muội, lão đại đã nói, nhân quả, nhân quả. Ha ha! Nhị gia ta quá thông minh... Đột nhiên, Ngưu Lão Nhị đưa tay xuyên qua mười mấy vạn dặm, đem kéo thân thể Tàn Thiên Thánh Hổ tới trước mặt, sau đó đắc ý nhìn nó, lại liếc sang Nhậm Kiệt, hắn càng thêm đắc ý.

- Thất muội, kiếp này Nhậm gia chủ cho muội sinh mệnh, lúc này hắn tuyệt đối không thể bỏ qua cơ duyên ngàn vạn năm khó gặp, không thể bỏ qua cơ hội này được. Vừa lúc Thánh thể đời trước của muội cũng không dùng được, nhân quả tuần hoàn, hôm nay Nhị ca quyết định thay muội. Oành! Ngưu Lão Nhị lẩm bẩm, hai tay đặt lên thân thể Tàn Thiên Thánh Hổ, nháy mắt những chỗ trung tâm trên Thánh thể bắt đầu vỡ vụn.

----------oOo----------


/844

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status