Tà Thiếu Dược Vương

Chương 481: Cổ Thôn gặp tai họa

/844


Tuy rằng Thiên Thủy Tông bọn họ cộng hết lại tất cả tài sản cũng không thể sánh được với năm dãy núi linh ngọc của Trường Hồng đạo nhân kia, nhưng dù sao cũng là tất cả tài phú của một tông môn, cộng hết lại cũng là con số rất kinh khủng, nhưng mấy ngày này lão tổ lại dùng hết số linh ngọc này bố trí ra một trận pháp to lớn.

Mà giờ khắc này ở trung tâm trận pháp kia, chính là tên đen lớn bắt được trước đó đang ở bên trong đau khổ gào thét. Tuy nhiên khi màn sáng mãnh liệt mới vừa chiếu xuống, cả thân thể hắn bành trướng vài vòng, lập tức cũng không gào thét nữa... chính điều này làm cho Thủy Chí Bằng lo lắng.

Không nói gì khác hao phí tất cả tài nguyên của Thiên Thủy Tông, cuối cùng người này chết đi, hoặc là xảy ra chút vấn đề gì, vậy thì coi như thảm rồi! Hắn là Tông chủ Thiên Thủy Tông, nếu như tất cả tài nguyên hết sạch, cho dù hắn tăng lên tới Thái Cực Cảnh, chức tông chủ này cũng không dễ làm.

- Ngươi tính toán về chút chuyện nhỏ này ư! Hừ, nghĩ là bổn lão tổ không biết sao? Những vật này tính là gì chứ? Trên người tên này có truyền thừa lực lượng đặc thù nào đó cuồn cuộn không ngừng, chúng ta mượn đại trận trợ giúp hắn, có thể trực tiếp tăng lên lực lượng của hắn tới mức khó có thể tưởng tượng. Người này tiềm chất cùng tình huống vượt ra ngoài tưởng tượng của ta, phỏng chừng không cần tới mấy ngày là được rồi. Chẳng qua nếu làm như thế chỉ sợ hắn có thể trực tiếp đạt tới Thái Cực Cảnh, đệ tử bình thường đúng là không được. Chí Bằng, xem ra lần này xem như cho ngươi nhặt tiện nghi! Thủy Phi Tường vừa mới tăng mạnh thêm một chút trận pháp chung quanh, sau đó thúc giục trận pháp, hưng phấn nói.

- A...

Vừa nghe Thủy Phi Tường nói lời này, Thủy Chí Bằng bị dọa cho nhảy dựng. Hắn chính là mới vừa đạt tới Thái Cực Cảnh, lão tổ lại bảo hắn đoạt xá đi vào trong thân thể tên đen lớn này... Chuyện này... chuyện này sao lại thế?

- A cái gì a! Thủy Phi Tường cả giận nói: - Đồ không biết tốt xấu! Ngươi cho là mình tăng lên tới Thái Cực Cảnh là hết rồi sao, ngươi cho là bằng vào thiên tư của ngươi, cả đời này có thể đột phá Thái Cực Cảnh tầng thứ sáu sao?

Thủy Phi Tường không chút khách sáo nói, sau đó nhìn chằm chằm Thủy Chí Bằng.

Thủy Chí Bằng cũng tự biết rõ mình, tuy rằng hắn đạt tới Thái Cực Cảnh, nhưng Thái Cực Cảnh tăng lên mỗi một tầng đều vô cùng khó khăn, nghe lão tổ gặng hỏi như vậy, hắn suy nghĩ một hồi rồi lắc đầu.

- Hừ! Thủy Phi Tường tức giận nói: - Nói cho ngươi biết, tổ phù cùng lực lượng truyền thừa của tiểu tử này vượt quá tưởng tượng, có một lực lượng đặc thù đang thức tỉnh ở bên trong thân thể hắn, cộng thêm chúng ta bên này phụ trợ để hắn thừa kế lực lượng này, chờ sau khi ngươi đoạt xá thân thể hắn, ít nhất lập tức có thể có lực lượng Thái Cực Cảnh tầng thứ ba trở lên, không bao lâu còn có thể nhanh chóng tăng lên, kém nhất cũng là lão tổ ngàn tuổi, thậm chí rất có thể đột phá đến Pháp Thần Cảnh chí cao vô thượng kia. Nếu không phải bổn lão tổ bận chủ trì trận pháp, không có trận pháp tương trợ không có biện pháp tự mình đoạt xá, tình huống hôm nay lại khẩn cấp như vậy, bổn lão tổ sẽ tự mình đoạt xá thân thể tên này rồi!

Vốn mệnh lệnh của Thủy Phi Tường, Thủy Chí Bằng cũng không dám làm trái, giờ này lại nghe Thủy Phi Tường nói như vậy, Thủy Chí Bằng cũng kích động không thôi, liên tục gật đầu đáp ứng, đồng thời kích động không dám tin nhìn về phía tên đen lớn bên trong trận pháp.

Tên này đột nhiên làm náo động Thủy Thiên Nhất Sắc Thành, rồi lại thần kỳ đến trình độ này, sau này mình có thể trở thành lão tổ ngàn tuổi, thậm chí... thậm chí là Pháp Thần Cảnh... Trời ạ! Trước kia cho dù thân là Tông chủ Thiên Thủy Tông, chuyện này dù nằm mơ hắn cũng không dám nghĩ tới.

- - - - - - - - - - - - - -

Đây là một vùng sa mạc mênh mông, đây đã là địa phương biên giới ở phía đông Đông Hoang, giờ khắc này có hai bóng người xuyên qua vùng sa mạc mênh mông này, đi vào địa khu trung bộ Đông Hoang.

Lúc này ở vùng ven sa mạc, một người Thái Cực Cảnh đang đợi ở đó, toàn thân bao phủ trong một đoàn khí tức màu đen, người này đúng là một trong người phụ trách chủ yếu của địa khu trung bộ Tàn Hồn, hắn đã nhận được tin nên chờ ở chỗ này mấy ngày, vừa thấy hai bóng người bay đến, hắn vội vàng bay lên.

- Bái kiến hai vị đại nhân, đây là Ngưng Hồn Dịch ngài giao phó, là khắp cả Đông Hoang chỉ có vài giọt, hiện tại đã toàn bộ cầm đến đây! Người này cực kỳ cẩn thận dâng lên các thứ. Ngưng Hồn Dịch này đúng là bảo vật năm đó Hải Vương trong lúc vô tình chiếm được, sau đó cũng khó mà kiếm được. Thế mà Tàn Hồn lại có hàng tích trữ, tuy rằng số lượng không nhiều lắm, nhưng cũng vô cùng kinh người.

Lúc này hai bóng người cuối cùng đã tới gần, người đi đầu đúng là Hoa Thanh Thanh, bên cạnh nàng vẫn là Hoa Văn Triết người luôn đi theo nàng nhiều ngày sắc mặt như cũ khó coi.

- Ừm! Hoa Thanh Thanh nhận lấy Ngưng Hồn Dịch, phất tay một cái, lấy ra một đoàn tia sáng pháp lực bao phủ Hoa Mỹ Ngọc bên trong, vận chuyển lực lượng dung hợp một số đan dược khác, rồi sáp nhập Ngưng Hồn Dịch này vào trong thân thể Hoa Mỹ Ngọc. Lúc trước Hoa Mỹ Ngọc bị hao tổn không nhẹ, lúc này nhận được Ngưng Hồn Dịch cùng Hoa Thanh Thanh không ngừng trợ giúp, đã khôi phục rất nhiều.

- Khởi bẩm hai vị đại nhân! Hiện chúng ta đang điều tra, tuy nhiên trước mắt còn không có tin tức gì của người mang mặt nạ cười kia...

Không đợi người này nói xong, Hoa Mỹ Ngọc vừa mới mượn Ngưng Hồn Dịch cùng đan dược của Hoa Thanh Thanh khôi phục một chút vừa nghe nói tời người mặt nạ cười lập tức mở mắt, vô cùng phẫn nộ gầm thét: - Đồ vô dụng! Đám phế vật các ngươi, thông báo cho các ngươi nhiều ngày như vậy, cho các ngươi điều động tất cả lực lượng điều tra, mà tới giờ còn chưa tra ra được! Các ngươi đều là đám ăn hại, một đám phế vật. Dò tra cho ta, không quản hắn trốn tới đâu, lên trời xuống đất đều phải kiếm ra hắn cho ta!

Hoa Mỹ Ngọc biến thành bộ dáng lúc này, chỉ còn sót lại thần hồn, nhưng tiếng gầm thét phẫn nộ vẫn như cũ the thé như vậy, làm cho người phụ trách Tàn Hồn phụ cận Đông Hoang kia không khỏi rùng mình một cái. Bên trên chỉ là có người của tổng bộ đến hạ lệnh, rồi lại điều động loại bảo vật cứu cấp Ngưng Hồn Dịch này, cũng không nói gì, nhưng vừa nhìn thấy Hoa Thanh Thanh cùng Hoa Văn Triết hắn đã biết ngay đây tuyệt đối là đại nhân vật, mà khi nghe Hoa Mỹ Ngọc lúc này chỉ còn lại có thần hồn rống giận, nghe thanh âm này hắn chợt nghĩ tới một ít lời nói của một vài người ở tổng bộ từng nói.

Không thể nào, chẳng lẽ... đây là... đây là... thiếu chủ...

Điều này sao có thể, đường đường là con của người chủ Tàn Hồn, là thiếu chủ Tàn Hồn làm sao chỉ còn lại có thần hồn, mà lại...

- Ngươi không có chuyện gì ở nơi này, chúng ta sẽ tạm thời dừng lại ở gần đây. Ngươi điều động lực lượng truy tìm người kia, một khi có tin tức lập tức cho ta biết! Hoa Thanh Thanh phất tay bảo người kia lui đi. Đã rời khỏi khu hoang vu thần bí nhất Đông Hoang kia, những địa phương khác thì dễ nói hơn nhiều. Lần này nàng cũng không nghĩ tới, vận số của mình lại kém đến mức này, tùy tiện đi vào một lối ra không ngờ lại xuất hiện ở địa phương hoang vu thần bí kia, cho dù một đường nàng đều cẩn thận mới bay qua.

Bản thân Đông Hoang đã rất hoang vắng, nhưng cũng đồng dạng còn có một số địa phương rất hung hiểm, may mà nàng không có mảy may ý nghĩ xông xáo, nếu không có một vài địa phương nguy hiểm cho dù nàng là cấp lão tổ bực này cũng đều rất nguy hiểm.

- Tiểu thư! Người kia biết xảy ra loại chuyện như vậy, đắc tội với chúng ta hắn sẽ không rời Đông Hoang đi những địa phương khác sao? Hoa Văn Triết ở một bên ngẫm nghĩ, rồi lo lắng nói, nếu như người kia chạy thoát, thật đúng là phiền toái.

- Sẽ không đâu! Trừ phi có chuyện đặc thù, nếu không loại người như vậy sẽ không dễ dàng rút lui. Hắn dám lấy vật trong lửa đỏ, ở trước mặt chúng ta nhiều người như vậy tranh đoạt bảo tàng kia, hiển nhiên không có mảy may e ngại cùng cố kỵ! Hoa Thanh Thanh lắc đầu nói, lập tức nhìn Hoa Mỹ Ngọc chỉ còn lại thần hồn mà vẫn giận dữ không thôi, nói: - Mỹ Ngọc! Ngươi cũng không cần nóng nảy, nếu đã như thế, cũng chưa chắc là chuyện xấu! Trong Tàn Hồn chúng ta có một vật khác, có lẽ có thể giúp cho ngươi đạt tới một độ cao không thể tưởng tượng, đợi cô cô giúp ngươi giết chết người kia, sau khi trở về...

Hoa Thanh Thanh không có nói ra phần sau câu nói, nhưng cũng lộ ra một loại khí thế ngút trời.

- Cô cô là nói bộ thân thể kia... Hoa Mỹ Ngọc vừa nghe nói lập tức nghĩ tới điều gì, trở nên tĩnh táo lại, đồng thời cũng có một loại kích động cùng khát vọng, nhưng lại lo lắng nói: - Nhưng... thần hồn của ta có thể đạt tới yêu cầu kia sao? Hơn nữa... những lão già kia bọn họ có đồng ý không?

- Hừ! Hoa Thanh Thanh hừ lạnh nói: - Không phải do bọn họ đồng ý hay không, lúc trước ta liên lạc với phụ thân ngươi, hắn nói lần này không có thời gian đi, đã vô số năm qua hắn cũng không có coi ra gì, kỳ hạn mười năm gần tới, vì thế cho Dịch thúc ngươi đi một lần, kết quả thành công. Từ nay về sau, cuộc sống bị mấy thế lực lớn khác liên thủ áp chế Tàn Hồn ta đã qua rồi, những lão già kia cũng không có lý do, càng không dám nói không đồng ý. Nhất mạch chúng ta sẽ hoàn toàn nắm trong tay hết thảy, cũng sẽ làm cho Tàn Hồn hoàn toàn quật khởi, so sánh với cái gì Trường Hồng đạo nhân kia thậm chí bảo tàng di tích thượng cổ đều không đáng kể chút nào!

Với tính tình lạnh như băng của Hoa Thanh Thanh, nói xong lời cuối cùng giọng nói cũng không nhịn được lộ ra tâm tình của nàng. Hoa Văn Triết ở một bên vốn nghe không hiểu gì, nhưng Hoa Mỹ Ngọc nghe nói thì kích động muốn thét lên.

- Ha ha... Tốt, thật tốt quá! Nếu quả thật như vậy... Ha ha... Hoa Mỹ Ngọc không nhịn được cười to điên cuồng, quên đi phẫn nộ, suy sụp trước đó.

- - - - - - - - - - - -

"Ầm Ầm..." Tiếng động điếc tai nhức óc, vang dội sơn cốc, chung quanh ẩn hiện đại trận, đồng thời từng đạo lực lượng đánh vào, không ngừng đánh vào sơn cốc to lớn chu vi trăm dặm này. Trận pháp ngưng tụ chung quanh ngọn núi không ngừng sụp đổ, sụp đổ, lộ ra một số lực lượng trận pháp ngưng tụ ở phía dưới, nhưng dưới loại công kích này, hiển nhiên trận pháp kia cũng không chống đỡ được thời gian bao lâu.

Lúc này, ở trong một trận pháp trung tâm sơn cốc, Cổ Côn tộc trưởng Cổ Thôn đang đứng ở trong đó, lãnh đạo một số người Cổ Thôn liều mạng thúc giục trận pháp, đồng thời trong tay mỗi người đều có một khúc xương to lớn. Lực lượng bản thân bọn họ hiển nhiên không có biện pháp thúc giục trận pháp này đạt tới uy thế như thế, hoàn toàn là dùng máu tươi bản thân dẫn động lực lượng của những khúc xương vô cùng to lớn này, sau đó tác dụng lên trên trận pháp.

Chỉ là thời khắc này mỗi người bọn họ đều tinh thần sa sút, hiển nhiên đều có xu thế không chống đỡ được bao lâu.

- Tộc trưởng! Đã sắp không chống nổi nữa, làm sao bây giờ?

Có người lo lắng hỏi.

- Tổ phù truyền đạt, Tiểu Bảo truyền thừa như thế nào rồi? Trên thực tế, từ lúc ban đầu đám người thần bí kia đến đây, Cổ Côn đã biết ngay hoàn toàn không thể ngăn được, cho nên mới không tiếc bại lộ, phát động tất cả lực lượng cản lại, chỉ hy vọng có thể kéo dài một ít thời gian.

Vốn là hắn còn đang lo lắng, tức giận Tiểu Bảo rời đi, nghĩ biện pháp chuẩn bị đi tìm hắn, lúc này lại thầm cảm thấy là chuyện may mắn, may mà Tiểu Bảo rời đi, nếu không đúng thật là Cổ tộc sẽ hoàn toàn bị người diệt tộc!

- Hết thảy thuận lợi, Tiểu Bảo bắt đầu có chút kháng cự, hiện tại đã vô cùng thuận lợi!

- Tốt lắm! Cổ Côn thấy bên ngoài quân đội đông nghịt, ngửa mặt lên trời thở dài nói: - Hy vọng Ông trời có thể thấy, lưu lại cho Cổ tộc ta một tia huyết mạch!

"Ầm... Ầm..." Đúng lúc này, bên ngoài lại bắt đầu một đợt công kích mới, chỉ thấy từng mảng từng mảng quân đội đông nghịt. Quân đội này cả người bị một tầng sắt đen bao phủ... Không thể nói là bao phủ, phải nói là bản thân bọn họ giống như bằng đồng đúc sắt rèn. Chỉ có trong mắt phát ra một chút sinh khí, toàn thân hoàn toàn không giống như loài người, mà tản ra một khí tức kinh khủng, hơn nữa số lượng chừng 10 vạn trở lên, dưới khống chế của một số người ở phía trước, đội đội binh lính hung mãnh dị thường, mỗi một binh sĩ đều có thể bạo phát ra lực lượng khủng bố.

Lực công kích kinh khủng, có thể bạo phát ra pháp thuật thần thông công kích cự ly xa, mà lực phản chấn của trận pháp này, đối với bọn họ dường như không có hiệu quả gì quá lớn, kích trúng trên thân bọn họ cùng đánh trúng tọa kỵ, đều phát ra tiếng sắt thép va chạm nhau, kinh khủng dị thường.

Những quân đội mặt như sắt đen đã từ từ vây quanh sơn cốc chu vi trăm dặm này, từ từ tạo thành một đại trận, đang không ngừng công kích nén ép, uy thế đó so với một nhân vật Thái Cực Cảnh cấp bậc lão tổ siêu cấp cường hãn, cũng chỉ mạnh hơn chứ không yếu.

Mà người dân Cổ Thôn dưới chỉ huy của Cổ Côn, chỉ có thể làm ra vùng vẫy cuối cùng, liều mạng chống lại chờ cái chết đến...

/844

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status