Tạp Đồ

Chương 417: Thành phố Đông Thụy

/611


Sương Nguyệt Hàn Châu.

Gia Anh Hạ đang nhắm mắt nghe Bách Nguyệt báo cáo. Vẻ mặt Bách Nguyệt luôn băng lãnh, cho dù đang ở trước mặt ân sư cũng không thay đổi. Cái tên "Băng nữ" đã vang vọng cả liên bang. Nàng được Gia Anh Hạ chỉ định là người thừa kế chính thức. Những năm gần đây, nàng được yêu cầu tham gia các loại quyết sách. Vì để rèn luyện nàng, Gia Anh Hạ trao cho nàng quyền lực cực lớn. Bất quá nàng cũng không phụ sự mong đợi của ân sư, cách làm việc quả quyết nhận được nhiều lời khen ngợi.

Da trắng như tuyết, khuôn mặt đẹp lạnh tựa băng, ánh nhìn luôn luôn băng lãnh khiến người ta chùn bước, khó nảy sinh ý muốn thân cận.

Gia Anh Hạ đối với điều này cũng có chút phiền muộn, Bách Nguyệt từ nhỏ theo bà lớn lên, nhưng duy nhất điểm này là hoàn toàn trái ngược với bà.

"Sự kiện lần này phát sinh tại Trát Nhĩ Kiền, đối với thanh danh của chúng ta có ảnh hưởng rất lớn, đối với sự chuẩn bị của đại hội cũng bị tác động sâu rộng. Thái độ của các thế lực nhỏ trở nên do dự hơn rất nhiều. Chúng ta cần phải đưa ra lực lượng mạnh mẽ để phản kích. Kết quả từ những tin tức mà chúng ta đã điều tra được, đứng đằng sau lưng chuyện này là Thiên Vân, còn có Pháp Á cùng Mạc Doanh".

Bách Nguyệt vẻ mặt không thay đổi, tiếp tục báo cáo: "Đường Hàm Phái đã phái người tham gia đại hội, nhưng mà bọn họ đang âm thầm liên lạc với một số nhân vật Hắc Tuyến Tinh Bảng."

"A a." Gia Anh Hạ mở mắt, khẽ cười một tiếng: "Đường Hàm Phái tâm cơ thâm trầm, tính toán khá xa. Nếu như Tống Thành Ngạn không chết, hai người đều ghê gớm, thiên hạ này khó tìm được đối thủ. Chỉ đáng tiếc, nhân vật tài hoa tuyệt đỉnh như Tống Thành Ngạn luôn dễ dàng khiến cho lão Thiên ghen ghét. Nguyệt nhi, ngươi phải nhớ kĩ, chính tà lẫn lộn, chính đã không còn, vậy tà cũng chỉ bất quá là nói đùa."

Bách Nguyệt có vẻ đăm chiêu.

Gia Anh Hạ đối với sự lĩnh ngộ của ái đồ rất tin tưởng, cũng không có giải thích thêm, suy nghĩ một chút rồi nói: "Lần này Vũ Sơn làm việc không tồi, chờ hắn sau khi trở về sẽ ban thưởng".

Khuôn mặt bà chợt trở nên lạnh lùng: "Hừ, nhỏ bé Thiên Vân cũng dám đối đầu với ta Sương Nguyệt Hàn Châu sao?"

Sương Nguyệt Hàn Châu tại Trát Nhĩ Kiền mất hết mặt mũi, nếu như cuối cùng không phải Tằng Vũ Sơn một mình mạnh mẽ chống đỡ, chỉ sợ toàn quân đã bị hủy diệt. Nhưng cho dù như vậy cũng đã chết mất hai người, còn lại bốn người đều bị trọng thương, Nhan gia cũng bị thương nặng. Tất cả những điều đó đều phát sinh trực tiếp tại hiện trường.

Thiên Vân điên rồi sao?

Chưa từng có người dám khiêu khích Sương Nguyệt Hàn Châu như vậy! Chưa từng có!

Sương Nguyệt Hàn Châu phản ứng cực kì nhanh chóng. Một đoàn truy sát gồm hai mươi tạp tu tạo thành, lập tức hướng Thiên Vân tiến hành điên cuồng đuổi giết. Mà lần này dẫn đội, chính là người bài danh thứ tám trên Thiên Đông Bảng, Sương Nguyệt Hàn Châu đệ nhất nhân: Bách Nguyệt!

Tất cả các thế lực có liên quan đến Thiên Vân đều chịu sự đả kích có tính hủy diệt. Mà Thiên Vân dưới sự đuổi giết của Sương Nguyệt Hàn Châu, gần như bị diệt toàn bộ. Thiên Vân từng hiển hách một thời nay chỉ còn lại có Văn cùng Úy Trì Bách hai người. Văn bị Bách Nguyệt đánh trọng thương, Úy Trì Bách liều chết hy sinh một cánh tay mới cứu được Văn đang bị thương nặng, vội vàng hoảng hốt bỏ chạy.

Sự phản kích của Sương Nguyệt Hàn Châu không chỉ có thế. Tiếp ngay sau đó, hơn hai mươi liên minh nhỏ trong khu Thiên Đông Lý tuyên bố giải tán, cùng nhau gia nhập Sương Nguyệt Hàn Châu. Lần này đã giáng cho Pháp Á một kích trầm trọng. Pháp Á thế lực bành trướng, âm thầm tiến vào khu Thiên Đông Lý nhưng cuối cùng cũng chỉ là lực lượng âm thầm, vô căn vô cơ.

Các thế lực nhỏ tuy nắm trong tay lợi khí là toa xe chiến đấu, nhưng làm sao dám trực tiếp cùng Sương Nguyệt Hàn Châu đối đầu? Nói đến cùng, Sương Nguyệt Hàn Châu mặc dù không phải là chủ nhân của khu Thiên Đông Lý, nhưng vẫn là thế lực cường đại nhất trên địa bàn.

Trừ khi Pháp Á lập tức phát động công kích, ngang nhiên đối đầu với Sương Nguyệt Hàn Châu. Nếu không, ai cũng không thể ngăn cản thế sụp đổ của các liên minh nhỏ. Nhưng hiện tại Pháp Á đang ở thế giằng co với Liên Bang Tổng Hợp Học Phủ, lúc này mà tiến công khu Thiên Đông Lý thì chỉ có đường chết!

Không chỉ có như thế, một số cứ điểm ngầm mà Pháp Á dựng lên ở khu Thiên Đông Lý cũng bị nhổ bật. Những nỗ lực kinh doanh của Pháp Á tại khu Thiên Đông Lý lập tức suy sụp hơn phân nửa.

Mà ngay sau đó, mười tạp tu bài danh đầu tiên trên Hắc Tuyến Tinh Bảng tất cả đều nhận được thiếp mời của Sương Nguyệt Hàn Châu, mời bọn họ tham gia lần đại hội này. Các thế lực hắc đạo lớn vốn đang xao động, đang lo lắng bị Sương Nguyệt Hàn Châu gạt ra khỏi khu Thiên Đông Lý, được mời dự khiến cho bọn họ lập tức yên ổn trở lại.

Người sáng suốt cũng biết, nếu lần này đại hội thực sự triển khai thành công, thì không ai có thể cản bước tiến tới của Sương Nguyệt Hàn Châu. So với bị loại bỏ, không bằng tham gia đại hội. Bọn họ cũng thấy rõ ràng, lần đại hội này là do Sương Nguyệt Hàn Châu phát động, cũng là nhà có lực lượng lớn nhất, nhưng không có khả năng đối với liên minh mới có tuyệt đối quyền khống chế.

Bọn họ sẽ chiến đấu với Sương Nguyệt Hàn Châu dưới hình thức khác.

Đám người Tư Đông Khấu tình cảnh lập tức trở nên rất xấu. Những môn phái hắc đạo lớn còn có thể sống sót tới bây giờ, có tên nào là đứa ngốc? Lúc này mà bọn chúng dám đầu nhập về Đường Hàm Phái, kết quả cuối cùng chắc chắn rất bi thảm.

Xuất phát từ việc bày mưu tính kế của Gia Anh Hạ, việc tuyên truyền về đại hội không phải im lặng như trước, mà ngược lại là gióng chống khua chiêng, nổi danh vô cùng. Hơn nữa vô luận là hắc đạo hay bạch đạo, chỉ cần là những thế lực có thực lực đều nhận được thiếp mời từ đích thân Sương Nguyệt Hàn Châu.

Lật tay đúng lúc, Gia Anh Hạ không chỉ nhẹ nhàng khéo léo hóa giải khốn cảnh của Sương Nguyệt Hàn Châu, mà còn để bọn họ một lần nữa lấy lại quyền chủ động.

Ánh mắt mọi người đều bị hấp dẫn bởi đại hội sẽ tổ chức không lâu sau đó.

* * *

Khu Đông Thụy nằm ở phía tây nam của khu Thiên Đông Lý, phạm vi khu vực bao gồm mười chín tòa thành, mà trung tâm thương nghiệp chính là thành phố Đông Thụy.

Sự phồn hoa của thành phố Đông Thụy vượt xa sự tưởng tượng của mọi người, ngay cả Tang Hàn Thủy cũng phải chấn kinh bởi sự phồn hoa và phát đạt của nó, càng khỏi nói mấy kẻ nhà quê như Trần Mộ. Thành phố Sắc Lặc, Trát Nhĩ Kiền so với thành phố Đông Thụy trước mặt tựa như phải lạc hậu 20 năm. Thành phố Đông Thụy thực sự phồn hoa như vậy, Trần Mộ không nhịn được kinh ngạc tán thán, vậy có thể tưởng tượng được tại kinh đô - trung tâm của toàn bộ Liên Bang - thì mức độ phồn hoa phải đến thế nào?

Những tòa nhà đồ sộ cao vút san sát, làm thành phố có cảm giác chật chội không chịu nổi, đây là lời giải thích tốt nhất cho câu tấc đất tấc vàng.

Làm cho người ta cảm thấy rung động nhất chính là vệ tinh thành đang trôi nổi trên bầu trời, cách mặt đất khoảng mười km.

Vệ tinh thành chỉ có diện tích khoảng 1/40 so với thành phố Đông Thụy, nhưng cảnh tượng một cái vệ tinh thành trôi nổi lơ lửng giữa bầu trời vẫn làm cho người ta kinh ngạc tán thán sự hùng vĩ của nó. Nghe nói mỗi ngày nó tiêu hao năng lượng tạp có giá trị khoảng mấy trăm triệu âu địch, mà đấy mới chỉ là năng lượng tiêu hao để giữ cho vệ tinh thành trôi nổi lơ lửng giữa trời. Phía trên nó còn có các phương tiện, công trình xa hoa khác, quả thực số lượng tiêu tốn mỗi năm phải lên đến con số cực kỳ khủng bố.

Cũng may nơi đây, so với cả khu Đông Thụy, chính là tập trung những phú hào hàng đầu, các công ty khổng lồ, các tập đoàn siêu lớn, bọn họ cùng nhau chia sẻ gánh nặng chi dùng này.

Vệ tinh thành này tên là Tâm Thượng Hoa Viên, cũng được tính là một trong những kiến trúc điển hình của thành phố Đông Thụy.

Tâm Thượng Hoa Viên có sự kiểm tra thân phận vô cùng nghiêm khắc, những người không có quyền hạn ngay cả 5km quanh nó cũng không được tới gần. Xung quanh tòa vệ tinh thành đang trôi nổi kia, còn có rất nhiều tiểu bảo kim loại cũng đang trôi nổi, mỗi tiểu bảo kim loại đều chứa đựng một lượng lớn các tạp tu mạnh mẽ. Một khi những kẻ không có quyền hạn tới gần, dưới tình huống bảo mà không nghe, lập tức bọn họ sẽ chủ động công kích.

Những tiểu bảo mang màu lam, có số lượng tầm hơn mười cái. Tất cả đều phân bố vị trí cách vệ tinh thành 5km, tựa như một cái vòng cổ của vệ tinh thành.

Trần Mộ rốt cuộc từ trong sự rung động khôi phục lại, không nhịn được cảm thán: "Quá đẹp! Trên đời này quả nhiên không thiếu sự kỳ lạ! Thật sự là một kỳ tích".

"Xích, một đám nhà quê." Đột nhiên từ bên cạnh truyền đến một tiếng cười, trong ngôn ngữ lộ rõ nét khinh miệt.

Nói chuyện chính là một tiểu thư đứng giữa đám tạp tu hộ vệ xung quanh, nàng xem thường nhìn bốn người liếc mắt một cái. Tóc màu vàng, đôi mắt xanh lam tựa bảo thạch, trên người mặc một chiếc váy trắng, vừa nhìn đã biết là chất liệu hảo hạng. Có vẻ giống như một cô bé búp bê tinh xảo xinh đẹp, nhưng lại khiến người ta có cảm giác hết sức khó chịu. Những hộ vệ bên người nàng đều toát ra vài phần ngang tàng, duy chỉ có một người hộ vệ trung niên bên cạnh vị tiểu thư là có thần thái thong dong.

Bốn người nhất thời như nuốt phải ruồi, tâm tình tốt đẹp vừa nãy lập tức bay đi đâu mất. Mới vừa tiến vào thành phố Đông Thụy, Trần Mộ cũng không muốn gây chuyện, liền thấp giọng nói: "Không để ý tới bọn họ, chúng ta đi".

"Quả nhiên là một lũ không có can đảm, hừ, ngươi cho rằng các ngươi đeo mặt nạ thì sẽ trở thành Kiều Nguyên ư? Chán ghét nhất cái kiểu này, chỉ biết mượn gió bẻ măng." Tiểu cô nương chống nạnh, chỉ vào bốn người mắng to. Nàng hôm nay vốn có hẹn với một kẻ trong lòng ngưỡng mộ đã lâu, ai ngờ nàng đến mà đối phương lại không. Điều này khiến tâm tình nàng rất xấu, vừa lúc chứng kiến bọn Trần Mộ, liền đem nộ khí trút cả lên đầu bọn họ.

Bốn người dừng lại, kỳ quái chính là ba người trong số đó đều đem ánh mắt dừng lại trên thân mình một người.

Trần Mộ rất muốn vuốt mũi, trong lòng cảm thấy quái dị. Có vẻ như phong trào đeo mặt nạ đối với mình không có nhiều quan hệ mới đúng, chính mình khi đó cũng không mang mặt nạ, mà kẻ mang mặt nạ lại là người khác hoàn toàn, chả có liên quan gì tới bản thân mình.

Có thể thấy tiểu cô nương kia đứng với bộ dáng "cây ngay không sợ chết đứng", Trần Mộ cảm giác có chút khôi hài. Bốn người vốn có vài phần không vừa lòng ban nãy, bởi vì lời nói này của tiểu cô nương mà trở nên vui vẻ.

Lắc đầu cười cười, không cần thiết phải cùng với một tiểu cô nương không hiểu chuyện so đo, Trần Mộ xoay người muốn rời đi.

"Hừ, ta cho các người rời đi sao?" Tiểu cô nương phát hiện lời nói của mình chẳng mang lại hiệu quả gì, trong lòng càng thêm khó chịu, không khỏi hừ lạnh một câu. Nghe được những lời này, đám hộ vệ nhất thời phá ra cười hi hi ha ha, đem bốn người Trần Mộ vây ở giữa.

"Giữa ban ngày ban mặt đeo mặt nạ, giả thần giả quỷ. Đem lột mặt nạ của bọn họ xuống hết cho ta. Cần phải nhìn một chút bốn tên nhà quê này rốt cuộc có cái dạng gì." Tiểu cô nương nói giọng vô cùng càn rỡ.

"Ha ha, đúng vậy, đúng vậy, cũng cho tiểu thư của chúng ta nhìn một chút." Những hộ vệ này cười cợt, liền bước tới chuẩn bị động thủ.

Tang Hàn Thủy là người thứ nhất không thể kiềm chế được, ngoại trừ chịu thua thiệt trong tay Trần Mộ và Duy A, không ai có thể dám làm càn trước mặt hắn.

Hắn hừ lạnh một tiếng: "Ai dám?"

Cảm giác như hồng thủy vỡ đê, dũng mãnh phun trào!

Bỗng nhiên, xung quanh không còn một chút thanh âm. Nhìn lại đám hộ vệ kia, mỗi tên đều sắc mặt trắng bệch, hai chân phát run. Mà trong đó, tên hộ vệ đang muốn đi tới lột mặt nạ của Tang Hàn Thủy, đã trực tiếp ngất đi.

Cả ngã tư đường đột nhiên lâm vào yên tĩnh!

Tang hàn Thủy mặc dù chỉ bài danh sau 100 trong Hắc Tuyến Tinh Bảng, nhưng nếu như hắn có tạp phiến tốt hẳn đã sớm có thể tiến nhập trước 100 rồi. Nhiều năm kiên trì khổ tu, cảm giác của hắn cực kỳ khủng bố, lần này chẳng thèm cố kị gì phóng thích ra, cả con đường bị phạm vi cảm giác của hắn bao phủ.

Tiểu cô nương mới vừa rồi còn cực kỳ ngang tàng, giờ mặt cắt không còn chút máu, hoảng sợ vô cùng nhìn Tang Hàn Thủy.

Tang Hàn Thủy mang trên mặt một chiếc mặt nạ màu xanh biếc, vẽ mặt một vị chiến tướng cổ đại, khuôn mặt dữ tợn, đằng đằng sát khí. Mới vừa rồi còn chưa phát hiện, đến lúc đụng phải chuyện, mỗi người nhìn cái mặt nạ dữ tợn kia đều muốn hồn phi phách tán.

Hàm răng những hộ vệ này run lập cập, mà lúc này người trung niên đang ở bên cạnh tiểu cô nương sắc mặt kịch biến, khoa chân bước tới, đem tiểu cô nương che chắn ở sau người. Truyện được copy tại TruyệnYY.com

Hắn khẩn trương nhìn Tang Hàn Thủy.


/611

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status