Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

Chương 251 - Nhị Thiếu Gia Thành Thân, Cản Kiệu Xin Tiền Mừng

/370


Thanh Hầu phủ có một Minh Duyệt quận chúa, Hoàng thượng thưởng rất nhiều tiền nhiều bạc, còn có cả đất phong, Thanh Hầu phủ yên lặng nhiều năm nhất thời trở nên vô cùng uy phong.

Mấy ngày này phố lớn ngõ nhỏ trong kinh thành, tất cả mọi người đều đàm luận về chuyện này.

Liễu Dương quận chúa bên này nghe được tiếng gió, người một nhà tụ hợp lại một chỗ thương nghị chuyện hôn sự.

Hoàng thượng thưởng nhiều đồ vật xuống dưới như vậy, sính lễ của nhị thiếu gia có vẻ quá mức keo kiệt, lại nói đây là tứ hôn, chúng ta mà làm kém thì chẳng khác nào đánh mất thể diện của Hoàng hậu. Mẫu thân Liễu Dương quận chúa rõ ràng rất bất mãn với mối hôn sự này, nhắc tới việc này sắc mặt liền trở nên không tốt.

Lần trước Hầu gia mang nhị thiếu gia qua phủ các ngươi cũng thấy được, nhị gia bọn họ căn bản là quá kém cỏi so với Thiếu khanh, hơn nữa đến bây giờ còn chưa có công ăn việc làm, nghe nói đọc sách cũng không xong, toàn dựa vào Hầu gia nuôi đâu. Phụ thân Liễu Dương quận chúa suy nghĩ nói: Hẳn là phải bảo bọn họ mang thêm chút sính lễ.

Phu thê đang nói chuyện, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng bước chân hỗn độn.

Ta mới không cần gả cho kẻ bất lực kia! Liễu Dương quận chúa hầm hầm bước vào cửa, lao thẳng vào trong lòng mẫu thân của nàng: Mẫu thân, ta mới không cần gả, người ngoài đều nói nhị gia Hầu phủ là kẻ vô dụng, lúc trước cưới Ngũ tiểu thư chỉ vì nhìn trúng của hồi môn phong phú của đối phương...

Im miệng! Đây là Hoàng thượng tứ hôn, không phải chuyện ngươi nói không gả là không gả! Phụ thân Liễu Dương quát lớn.

Ta muốn vào cung cầu Hoàng hậu cô cô, nàng nhất định sẽ có cách. Liễu Dương quận chúa khóc nháo.

Ngươi bớt gây chuyện cho ta. Phụ thân hung hăng trừng mắt nhìn nàng: Tứ hôn há phải trò đùa, chính là Hoàng hậu cũng không thể nhúng tay vào việc này, ngươi đừng có náo loạn.

Liễu Dương quận chúa khóc nước mắt đầy mặt: Dù sao ta quyết không gả cho nhị gia nhà họ, hắn là kẻ bất lực vô dụng, nếu phải gả không bằng gả cho Thanh Mặc Nhan còn tốt hơn nhiều.

Lời vừa nói ra, phụ mẫu của nàng đều ngây ngẩn cả người.

Liễu Dương... Ngươi điên rồi, lời như vậy cũng dám nói ra. Mẫu thân nàng bị dọa không nhẹ.

Liễu Dương nước mắt lách tách rơi: Đến ngay cả phụ thân cũng nói nhị thiếu gia là kẻ vô dụng, không phải từ trước đến nay các ngươi luôn yêu thương ta nhất sao, sao có thể trơ mắt nhìn ta gả qua đó chịu khổ...

Mẫu thân Liễu Dương thở dài.

Phụ thân Liễu Dương cũng mang theo vẻ mặt buồn bực: Loại chuyện thế này đừng nên nói lung tung, Thanh Mặc Nhan chính là tên giết người không chớp mắt, ngươi muốn đùa giỡn ở trước mặt hắn, để rồi cuối cùng thân bại danh liệt?

Sợ cái gì, gả cho nhị thiếu gia cũng khác gì đánh mất thanh danh. Liễu Dương quận chúa khóc lóc nói: Dù sao đời này của ta coi như xong rồi.

Hai phu thê đều vô cùng tức giận.

Hôn lễ của Tần Thiệu Du cùng nhị thiếu gia được tổ chức vào cùng một ngày.

Nhị thiếu gia bên này đi đón Liễu Dương quận chúa về phủ trước, Úy Tử Ngang tuy rằng đã tới trước cửa Hầu phủ, nhưng lại chỉ có thể đứng chờ ở nơi đó.

Hầu gia đã chọn gần hết người đi đón dâu cùng nhị thiếu gia trước.

Thanh Mặc Nhan bởi vì là trưởng tử trong phủ, nên cũng cần phải đi theo.

Nhị thiếu gia mặc hỉ phục đỏ thẫm, cưỡi con ngựa cao to, nhưng dù cho như vậy, đi ở trên đường, ánh mắt mọi người vẫn nhìn Đại lý tự Thiếu khanh đang giục ngựa đi ở phía trước đầu tiên.

Bên đường có một vài nữ tử lớn mật đồng loạt đưa ánh mắt nhìn lên.

Thanh Mặc Nhan một tay nắm dây cương, tay kia thì vuốt ve cái đầu lông xù nhỏ lộ ra ở trong lòng hắn.

Náo nhiệt như vậy sao Như Tiểu Lam có thể bỏ qua, lại nói thành thân trong phủ rất loạn, Thanh Mặc Nhan không yên tâm về nàng, cho nên liền để nàng biến trở về mèo hương, đem nàng mang theo bên người.

Đã lâu Như Tiểu Lam không được hưởng thụ loại đãi ngộ của sủng vật này, thoải mái ghé vào trong lòng hắn, đầu lộ ra bên ngoài chuyển tới chuyển lui, hưởng thụ làn gió nhẹ nhàng đang thổi tới.

Một đường vào cửa đều không gặp phải phiền toái, nhà mẹ đẻ Liễu Dương quận chúa hiển nhiên không ôm chút chờ mong nào đối với nhị thiếu gia, ngay cả bài trí cũng là tùy ý làm qua loa.

Tất cả mọi người đều cười nịnh nọt, nói biết bao nhiều lời khen tặng, chỉ có trong lòng nhị thiếu gia hiểu rõ, không chừng ở sau lưng bọn họ còn tụ tập cười nhạo hắn đâu.

Văn không thể đề bút, võ không thể làm tướng, mặc kệ hắn đi đến đâu người ta cũng sẽ mang hắn cùng Thanh Mặc Nhan ra đánh đồng.

Thừa dịp người chưa chuẩn bị xong, nhị thiếu gia quay đầu nhìn về phía Thanh Mặc Nhan.

Thanh Mặc Nhan hôm nay biểu hiện rất bình thường, mặc một thân cẩm bào màu xanh lá, bên hông đeo ngọc bội.

Người khác đều đang duỗi đầu xem nương tử, chỉ có hắn hết sức chuyên tâm trêu đùa mèo hương trong lòng.

Như Tiểu Lam duỗi đầu ra muốn xem tân nương tử, Thanh Mặc Nhan lại cố ý đưa tay ra che chắn tầm mắt của nàng, khiến nàng kêu chít chít.

Thanh Mặc Nhan lại giống như đùa đến nghiện, cuối cùng Như Tiểu Lam cũng trở mặt thành công, cắn một cái lên đầu ngón tay hắn.

Trong nháy mắt cắn vào, Như Tiểu Lam lập tức tỉnh táo lại.

Xong đời...

Thanh Mặc Nhan cố ý giơ ngón tay lên.

Hiện tại răng nanh của Như Tiểu Lam đã không còn vô lực như trước đây nữa. Vị trí bị nàng cắn xuất hiện bốn lỗ máu nhỏ, tuy rằng không sâu, nhưng lại chảy máu

Chít chít... Như Tiểu Lam chột dạ vươn lưỡi ra liếm đầu ngón tay hắn.

Không phải ta cố ý, ai bảo ngươi trêu chọc ta, không trách được ta.

Nói vậy là phải trách ta sao? Thanh Mặc Nhan mặt không biểu cảm nói.

Như Tiểu Lam một bụng oán khí không chỗ phát tiết, tròng mắt chuyển động, đứng dậy bắt lấy y phục hắn bò lên trên, cuối cùng ngồi ở đầu vai hắn.

Thanh Mặc Nhan nhìn động tác của nàng, ánh mắt dừng ở trên người nàng.

Ở trước ngực có một đạo vết thương lưu lại rất rõ ràng, đó đúng là nơi nàng dùng thật thế thân đỡ dao cho hắn.

Duỗi tay ôm nàng từ trên đầu vai xuống, Thanh Mặc Nhan thay đổi tư thế ôm nàng, cứ như vậy nàng có thể thấy rõ náo nhiệt xung quanh.

Hắc hắc... Quyết đoán đánh vào nhược điểm của Thiếu khanh!

Như Tiểu Lam đắc ý đong đưa cái đuôi, nhìn Liễu Dương quận chúa mặc hỉ phục, được hỉ bà đỡ ra, đưa vào trong kiệu.

Đội ngũ đón dâu diễn tấu sáo và trống trở về.

Dọc theo đường đi rải tiền mừng cùng kẹo, dẫn tới không ít tiểu hài tử chạy theo đội ngũ.

Mới vừa đi qua ngã tư, đội ngũ phía trước dừng lại.

Mấy hán tử ngông nghênh đứng chặn ngay giữa đường.

Chặn đường xin tiền mừng?

Mọi người hai mặt nhìn nhau.

Thông thường những loại chặn đường xin tiền mừng kiểu này đều mang theo chút thủ đoạn cường ngạnh, nếu đội ngũ đón dâu là gia đình bình thường, giống nhau đều không thể trêu vào những người này, trực tiếp đưa tiền mừng rồi đuổi bọn họ đi.

Nếu là gia đình có tiền có thế, giữa bọn họ chắc chắn sẽ phát sinh một ít xô xát, cuối cùng còn phải xem ai có thế lực hơn.

Nhưng mà hôm nay người đón dâu là nhị thiếu gia Thanh Hầu phủ, đại ca hắn chính là Đại lý tự Thiếu khanh...

Trong lúc nhất thời, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn về phía Thanh Mặc Nhan.

Chít chít! Như Tiểu Lam múa may móng vuốt nhỏ.

Mấy người này thật sự vì tiền mà không muốn sống nữa sao, dám trêu đến trên đầu Thanh Mặc Nhan.

Thanh Mặc Nhan lẳng lặng ngồi trên lưng ngựa, bàn tay to nhẹ nhàng niết cằm nàng.

Di? Thanh Mặc Nhan không định ra mặt sao?

Như Tiểu Lam ngẩng đầu nhìn Thanh Mặc Nhan.

Phảng phất đoán được tâm tư của nàng, Thanh Mặc Nhan cười nhẹ: Cũng không phải ta thành thân.

Lúc này, mấy đại hán tử cản kiệu xin tiền mừng bao vây lại đây, hướng về phía nhị thiếu gia mặc hỉ phục đỏ thẫm nói: Nhị gia, hôm nay là ngày đại hỉ của ngươi, ngươi để huynh đệ chúng ta dính theo chút không khí vui mừng đi?

Sắc mặt nhị thiếu gia không quá tốt, nguyên bản trước tình hình này hắn muốn sai người đuổi những người này đi, nhưng vừa rồi hắn nhìn trộm thấy bộ dáng thờ ơ của đại ca hắn, trong lòng không khỏi có chút lo sợ.

Sai người mang năm lượng bạc hồng bao đi qua.

Đối phương nhận hồng bao mở ra nhìn nhìn, lập tức đem bạc ném xuống đất, mắng: Chỉ có năm lượng bạc mà cũng dám lấy ra để đuổi mấy người chúng ta, ngươi coi chúng ta là ăn xin sao!

/370

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status