Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

Chương 204 - Như Tiểu Lam Lên Án Mạng Mẽ Tiểu Vương Gia, Ai Dạy Ngươi Chú Thuật?

/370


Vu Tĩnh Kỳ, lực lượng này không thuộc về ngươi. Thanh âm thanh thúy, mọi người ở trong thư lâu đẫm máu không khỏi ngẩng đầu lên nhìn lại.

Từ bên ngoài lâu hiện ra thân ảnh một nữ tử đầu đội đấu lạp che mặt bằng lụa mỏng, một tay nàng ôm Như Tiểu Lam, tay kia rũ xuống tự nhiên, một thanh trường kiếm rất nhỏ vươn ra từ trong ống tay áo nàng.

Vu Tĩnh Kỳ trên lầu lộ ra thần sắc kinh hãi: Ngươi... Sao ngươi có thể ra được.

Chỉ cần lực lượng của ta lớn hơn bức tường ngươi bố trí là được. Như Tiểu Lam tự hào nói, nàng linh hoạt nhảy xuống khỏi lòng nữ tử, không chút do dự bổ nhào về phía Thanh Mặc Nhan.

Thực xin lỗi, Thanh Mặc Nhan, ta đã tới chậm.

Thanh Mặc Nhan cúi người bế nàng lên.

Bên ngoài lâu bị gió đêm cuốn lấy, đem mùi xạ hương trên người nàng thổi phiêu tán ra.

Trái tim Thanh Mặc Nhan vẫn chưa thả xuống được. Dù cho bây giờ đang ôm nàng trong lòng, hắn vẫn không cảm thấy an ổn.

Cảnh tượng như vậy... Có chút không chân thực.

Như Tiểu Lam cũng không chú ý tới nội tâm bất an của chủ nhân, nàng ngẩng đầu nhìn lên mái nhà.

Vu Tĩnh Kỳ. Hiện tại dừng tay vẫn còn kịp, loại tà pháp này không đơn giản như ngươi nghĩ, sau khi ngươi hoàn thành xong chú sát, chính ngươi sẽ trở thành tế phẩm cuối cùng.

Nghe xong lời này, Vu Tĩnh Kỳ cả kinh, nhíu mày: Ngươi ở đây nói bậy cái gì, lực lượng này thuộc về ta, bằng không làm sao ta có thể chi phối nó.

Là ai dạy ngươi chú thuật? Như Tiểu Lam hỏi.

Vu Tĩnh Kỳ mấp máy môi vài cái: Không ai dạy ta cả, là ta tự mình học.

Như Tiểu Lam đột nhiên cười ra tiếng: Vu Tĩnh Kỳ, ngươi đúng là đồ ngốc, cũng không phải lực lượng kia chọn ngươi, mà là ngươi bị lực lượng kia lợi dụng.

Vu Tĩnh Kỳ dùng một loại biểu cảm gần như dữ tợn trừng mắt nhìn Như Tiểu Lam, những bình tĩnh lúc trước, không biết đều đã bị ném đi đâu.

Dường như Thanh Mặc Nhan nhớ tới cái gì đó, quay đầu lại tìm kiếm.

Thanh Đô tiên sinh đâu?

Lúc này mọi người mới phát hiện. Nguyên lai Thanh Đô tiên sinh chưa từng theo chân bọn họ tiến vào.

Lẽ ra Vu Tĩnh Kỳ là học sinh khiến hắn đắc ý nhất, hay là hắn tự mình đi cầu Thiếu khanh, để bọn họ đi đến ngăn cản Vu Tĩnh Kỳ, mà bản thân hắn lại không muốn lộ mặt.

Này cũng quá không hợp tình hợp lý đi.

Thanh Mặc Nhan đang muốn phân phó người đi tìm Thanh Đô tiên sinh, đỉnh đầu lại truyền đến thanh âm lạnh lùng của Vu Tĩnh Kỳ: Không nghĩ tới người thâm tàng bất lộ nhất thế nhưng lại là ngươi, Như Tiểu Lam, ngươi giả ngu giả ngoan lâu như thế, nghĩ đến ẩn nhẫn ở bên người Thanh Mặc Nhan cũng rất vất vả đi.

Vừa dứt lời, một thanh trường kiếm đã nghênh diện phá phong mà đến, Vu Tĩnh Kỳ vội vàng lui về phía sau vài bước, trường kiếm kề sát xẹt qua áo hắn, khiến trên áo hắn xuất hiện một vết cắt dài.

Vu Tĩnh Kỳ cúi đầu nhìn qua, chỉ thấy Thanh Mặc Nhan vẫn đang duy trì tư thế phóng kiếm.

Tiểu Vương gia, đáng tiếc tới bây giờ ngươi vẫn không hiểu gì về nàng, cho nên ngươi cũng không có quyền ở đây nói hươu nói vượn. Chờ khi đến đại lao Đại lý tự, ta sẽ kiên nhẫn nghe ngươi nói chuyện.

Như Tiểu Lam ngẩn người.

Dù Vu Tĩnh Kỳ có nháo mọi chuyện đến mức này, nàng cũng không nghĩ tới Thanh Mặc Nhan sẽ bắt đối phương đến đại lao Đại lý tự.

Vu Tĩnh Kỳ dù sao cũng có thân phận hoàng tộc, nhi tử bảo bối của Tứ hoàng tử, Hoàng đế thật sự sẽ cho phép hắn làm thế sao.

Không hổ danh là Đại lý tự Thiếu khanh, khí thế kinh người. Vu Tĩnh Kỳ nhẹ nhàng vỗ tay hoan nghênh, châm chọc nói: Đáng tiếc, chú sát đã hoàn thành, bất luận các ngươi có phá thế nào, nó cũng đã hoàn thành, mà các ngươi, tất cả đều sẽ trở thành tế phẩm của của chú thuật, căn bản không cần phải lo lắng sự tình trong cung.

Thanh Mặc Nhan nheo mắt, hiện giờ biện pháp giải quyết nhanh nhất là bắt được Vu Tĩnh Kỳ.

Mà người thích hợp làm việc này nhất chính là Ngàn Thương.

Ngàn Thương là rối gỗ, căn bản sẽ không bị pháp trận ảnh hưởng, nàng đột nhiên xuất hiện ở đây, nói vậy là bị Như Tiểu Lam triệu hồi, ở dưới tình thế ép buộc mới triệu nàng đi ra.

Như Tiểu Lam, ngươi có thể chạy ra khỏi bức tường ta thiết trí quả đúng là rất giỏi, nhưng ở lại bên người Thanh Mặc Nhan ngươi chỉ có một con đường chết mà thôi. Đến đây với ta đi. Vu Tĩnh Kỳ đưa tay về phía nàng.

Nghe xong lời này mọi người đều quá đỗi sợ hãi. Thanh Mặc Nhan quyết đoán hạ lệnh với Ngàn Thương: Bắt lấy hắn.

Ngàn Thương thấy Như Tiểu Lam không phản đối, vì thế hơi hạ gối xuống, giấy tiếp theo, cả người tựa như mũi tên bắn đi, bỗng chốc thế nhưng nhảy lên ba tầng lầu cao như vậy.

Vu Tĩnh Kỳ ở tầng cao nhất, thấy thế cũng không khỏi cả kinh.

Vô dụng, tất cả tế phẩm đều không thể đến gần ta... A! Lời còn chưa nói hết, Ngàn Thương đã xuất hiện ở phía sau hắn, thanh kiếm nhỏ trong ống tay áo vươn ra, đặt trên cổ hắn, tay kia thì nắm lấy cổ áo hắn, lại lần nữa thả người nhảy lên, trực tiếp nhảy trở về mặt đất.

Toàn bộ quá trình chỉ trong nháy mắt, mọi người nhìn đến trợn mắt há hốc mồm.

Sắc mặt Vu Tĩnh Kỳ trắng bệch, nhìn chằm chằm Ngàn Thương không nói nên lời.

Hắn tỉ mỉ chuẩn bị lâu như thế, thế nhưng đơn giản như vậy đã bị người phá?

Vu Tĩnh Kỳ, ngươi thực sự sai rồi. Như Tiểu Lam nhìn hắn bằng ánh mắt thương hại: Sau khi chú sát kết thúc. Thứ mấy người chúng ta dâng lên chỉ là máu tươi, mà người chân chính phải dâng lên tánh mạng, chính là ngươi.

Vu Tĩnh Kỳ trợn mắt nhìn nàng cùng Thanh Mặc Nhan: Dù sao đã thắng ngươi muốn nói gì mà chẳng được.

Ngươi học loại chú thuật này bao lâu, một năm, hai năm? Hay là chỉ có mấy tháng? Ta đoán hẳn là không vượt qua thời gian một tháng đi. Như Tiểu Lam nói chuyện tuy rằng ngữ khí có chút trẻ con, nhưng mà ngay lúc này, lại không có một ai dám khinh thị nàng nửa phần.

Đám người Huyền Ngọc nâng đỡ nhau đứng lên, tuy rằng cả người toàn là máu, nhưng lại không thương tổn đến tánh mạng.

Đến ngay cả người bị chú sát làm cho trọng thương ở nhà ăn cũng không có chết. Ngươi cho rằng kia chỉ là sơ sót?

Vu Tĩnh Kỳ nói không ra lời.

Ngươi hẳn là đã cảm giác được, thân thể không khỏe, toàn thân thì vô lực.

Vu Tĩnh Kỳ giật giật môi. Hắn rất muốn cãi lại, nhưng tất cả những điều Như Tiểu Lam nói đều khiến hắn không thể phản bác.

Ngươi muốn nói, cảm giác kia chỉ là phản ứng do sử dụng lực lượng quá độ, đúng không? Ngu ngốc, ngu ngốc! Ngươi có biết loại chú sát cao đẳng này không được tự tiện sử dụng hay không, nó sẽ hấp thu tánh mạng người thi thuật để đạt tới mức đại giới cao nhất.

Như Tiểu Lam càng nói càng kích động: Vu Tĩnh Kỳ, nếu ta là ngươi thì đã sớm đâm đầu chết ở chỗ này rồi, uổng cho ngươi là tiểu Vương gia, chó má, lớn từng này rồi mà một chút đạo lý làm người tối thiểu cũng không hiểu, thiên hạ này có bữa cơm nào mà không phải trả tiền, ngươi có được bao nhiêu, ngươi liền mất đi bấy nhiêu, nếu ngươi không muốn chết thì mau đi nghịch chuyển chú thuật, đến lúc đó nhiều lắm là phải chịu phản phệ, trọng thương nhưng cũng không ảnh hưởng đến tánh mạng.

Sắc mặt Vu Tĩnh Kỳ càng ngày càng kém, nếu không phải Ngàn Thương vẫn đang túm lấy hắn, hắn cơ hồ đã ngã xuống rồi.

Không sai, hiện tại hắn cảm thấy rất không tốt, sức lực trong thân thể đang không ngừng xói mòn, giống như có một cỗ lực lượng vô hình đang điên cuồng hấp thu sự sống của hắn.

Thái dương Vu Tĩnh Kỳ dần dần hiện ra ánh sáng màu bạc.

Trước ánh mắt kinh hãi của mọi người, một đầu tóc đen của Vu Tĩnh Kỳ dần dần hóa thành màu trắng.

Vu Tĩnh Kỳ, nhanh lên, bằng không sẽ không kịp nữa! Như Tiểu Lam gấp đến độ rống to.

Không có loại trừng phạt nào khiến hắn kinh hãi hơn hiện tượng này.

Không... Không phải, đây là lực lượng của ta! Vu Tĩnh Kỳ bi thảm kêu to, đưa tay ôm lấy đầu mình.

Lời nói của Như Tiểu Lam không ngừng vang lên bên tai hắn: Đây không phải lực lượng của ngươi, ngươi chẳng qua là bị lợi dụng mà thôi.

Là ai dạy ngươi chú thuật?

Là... Là Thanh Đô tiên sinh dạy ta chú thuật... Đôi môi lạnh băng của Vu Tĩnh Kỳ khẽ mở, tuyệt vọng phun ra một câu.

/370

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status