Tà Đạo Tu Tiên Lục

Chương 126: Huyết tinh đồ sát.

/280


Trời sắp sáng, đám người Bạch Vân đạo quán tản ra ngoài tìm kiếm Mộng Tuyết các nàng, tất cả đều đã quay trở lại. Dưới sự chỉ đạo của vị đại sư huynh nọ, bọn họ nghiêm chỉnh xếp thành từng hang đứng trong khoảng sân nhỏ của đạo quán.

Bạch Vân đạo quán thành lập không lâu, thành viên của đạo quán cũng không phải là rất nhiều, không có lập ra chức vụ phó chưởng môn, vào lúc chưởng môn đi vắng, mọi việc đều là do đại đệ tử Đại Lý Kỳ quản lý quyết định.

Bốn tên thú nhân thấy người của đạo quán tất cả đã quay trở lại, bọn chúng đưa mắt nhìn nhau, tên thú nhân được xưng là lão đại chậm rãi bước đến trước mặt mọi người, lớn tiếng nói:”Các vị bằng hữu, chúng tôi là bằng hữu của chưởng môn các vị, trước khi chưởng môn rời đi muốn các vị phối hợp với bốn người chúng tôi làm việc. Các vị đã làm rất tốt, ta cảm thấy hài lòng vô cùng, cho nên, ta cùng ba vị huynh đệ còn lại, sau khi thương lượng quyết định tưởng thưởng cho mọi người.”

Hắn nói đến đây, trên mặt của đám đạo sĩ trong đạo quán mỗi người đều lộ ra vẻ vui mừng. Một số người hưng phấn hoan hô, tiếng vỗ tay cũng theo đó vang lên. Cả khoảng sân rộng nhất thời trở nên náo nhiệt.

Qua một lúc lâu, tên thú nhân đại ca nọ mỉm cười quỷ dị, phất phất tay, đám đạo sĩ lập tức trở nên yên tĩnh trở lại. Hắn lớn tiếng nói:”Các vị có muốn biết chúng ta sẽ thưởng cho các vị cái gì không?” Hắn nói đến đây, có ý ngừng lại một lát, đưa mắt nhìn phản ứng của đám đạo sĩ nọ.

Hắn vừa dứt lời, khoảng sân nhỏ lại trở nên sôi trào, cơ hồ là đồng thanh hoan hô, nói:”Muốn, nhanh nói xem là thưởng cho cái gì đi?”

Tên thú nhân đại ca ha ha cười lớn vài tiếng, trong lòng thầm nghĩ:”Đám người trước mặt này đều là một lũ tham lam, bởi vậy mới biết được, chưởng môn của cái đạo quán này là cái dạng người gì.” Hắn nghĩ đến đây, lớn tiếng nói:”Các vị yên lặng một chút, bốn huynh đệ chúng ta hôm nay muốn dùng lực lượng của bản thân vì những người đang có mặt ở đây, truyền cho một chút năng lượng, để cho các vị trở thành cao thủ trong Trung thổ, như vậy, thanh danh của đạo quán các vị, ở trong Trung Thổ sẽ nổi tiếng, các vị có cao hứng không?”

Hắn vừa dứt lời, một số người đều cảm thấy thất vọng, trong lòng thầm nhủ :”Ta còn nghĩ rằng sẽ cho chúng ta tiền bạc chứ, không nghĩ đến chỉ là cấp cho chút điểm năng lượng, các ngươi thì có nhiều ít bao nhiêu năng lượng chứ, phân phối cấp cho chúng ta nhiều người như thế này, chúng ta còn có thể trở thành cao thủ được sao?”

Chỉ có điều, đại đa số người đối với lễ vật có thể đề cao năng lực của bản thân này, cũng cảm thấy rất hài lòng, bọn họ bắt đầu lớn tiếng hoan hô.

Thú nhân đại ca mỉm cười, nói:”Yên lặng, bây giờ các vị toàn bộ đều tập trung đứng cùng một chỗ, chúng ta thi pháp cũng tốt hơn, như vậy sự lãng phí năng lượng của chúng ta cũng sẽ thấp nhất, các vị cũng nhận được nhiều hơn một chút. Nhanh, nhanh tập trung lại.” Hắn nói xong, gật đầu với ba tên thú nhân còn lại.

Đám đạo sĩ của đạo quán trong lòng cho rằng, mặc kệ thế nào đi nữa, có thể vì bản thân nâng cao năng lượng cũng là một việc tốt, ai cũng không cự tuyệt, đều nhanh chóng di động tụ lại cùng một chỗ, chờ đợi thời khắc bản thân trở thành cao thủ.

Bốn tên thú nhân rất nhanh di động phân ra đứng tại bốn cái phương vị, đứng ở bên ngoài đám đạo sĩ. Thú nhân đại ca thả ra một cái hiệu lệnh ra lệnh công kích, bốn tên thú nhân đồng thời vận khí, tứ song thủ đồng thời vung lên, tám cái quang cầu ngay lập tức hướng về phía đám đạo sĩ đang đứng bay nhanh tới.

Trong nháy mắt, tám cái quang cầu nọ tiếp xúc với thân thể đám đạo sĩ, không hề phát sinh ra dị trạng gì. Quang cầu nhanh chóng mở trọng, cho đến khi tám cái quang cầu giao nhau biến thành một cái quan cầu duy nhất, đem đám đạo sĩ giam giữ ở bên trong, quang cầu đó liền không mở rộng nữa.

Đây chính là Khốn thân thuật do bốn tên thú nhân sử dụng, mục đích mà bọn chúng làm như vậy là không muốn để cho bất kỳ một người nào sống thoát đi.

Bốn tên thú nhân này năng lượng trong thể nội là tương đương nhau, khí nguyên đều cùng một mạch, có thể chuyển hoán lẫn nhau, mượn lực hỗ trợ, lực lượng này cũng có thể dung hợp lẫn nhau, khiến cho lực lượng công kích đạt đến trạng thái lớn nhất.

Khốn thân thuật này và Khốn tiên trận có chút khác biệt, nhưng mục đích thì giống nhau, đều có thể làm cho đối thủ của bản thân mất đi năng lực phản kháng. Hai loại kỹ năng này có chỗ khác nhau, Khốn thân thuật là lợi dụng lực lượng của bản thân sau đó phát lên người đối thủ, mà Khốn tiên trận lại là bố trí cạm bẫy trước, đợi địch nhân xông vào.

Đám đạo sĩ bị nhốt trong quang cầu, mặc dù cảm thấy có chút quái dị nhưng bọn họ có nằm mơ cũng không có nghĩ đến, đang đợi bọn họ chính là tử thần hàng lâm.

Bốn tên thú nhân đồng thời tung người bay lên, ở vị trí một trượng cao trên không trung dừng lại thân người, đưa mắt nhìn nhau, thú nhân đại ca quát lớn :”Động thủ.” Hắn vừa dứt lời, bốn tên thú nhân đồng thời vũ động song chưởng, liên tục hướng về phía đám đạo sĩ bị nhốt trong quang cầu phát động công kích mãnh liệt.

Đám đạo sĩ bị nhốt nhìn thấy tình hình như vậy, chợt hiểu ra, nhưng bọn họ không có cách nào làm ra động tác phản ứng, chỉ có thể hoảng sợ nhìn chằm chằm bên ngoài quang cầu, chờ đợi tử vọng đến gần.

Từng đạo từng đạo quang ba như loan đao phát ra từ trong tay bốn tên bọn chúng, trong nháy mắt cắt mở quang cầu khốn trụ đám đạo sĩ, đánh thẳng vào thân thể đám đạo sĩ tay không lực phản kháng, sau đó bay ra, đánh lên thân thể một đạo sĩ khác, tiếp đó lại một người khác nữa.

Quang ba như loan đao sau khi đập vào màng ngoài quang cầu, bay ngược trở lại, tiếp tục bay loạn trong quang cầu, lại bay vọt đến một người khác, phá rách da thịt thân thể của họ.

Vô sắc quang cầu ban đầu rất nhanh liền biến thành huyết sắc quang cầu rắc đầy máu tươi.

Cái quang cầu nọ dường như đem đám đạo sĩ cách li hoàn toàn khỏi thế giới bên ngoài, bọn họ ở bên trong kêu gào thảm thiết, bên ngoài một chút cũng không nghe thấy.

Vài phút sau, bốn tên thú nhân dừng tay lại, vẻ mặt mỉm cười, lẳng lặng nhìn chằm chằm vào cái huyết sắc quang cầu.

Qua một lát sau, huyết sắc quang cầu nọ bởi vì mất đi năng lượng mà biến mất không thấy bóng dáng. Thi thể của đám đạo sĩ không có ngoại lên bị cắt thành vài mảnh, nằm trên mặt đất, máu tươi trong nháy mắt đem khoảng sân nhỏ trước cửa Bạch Vân đạo quán biến thành một mảng huyết hồng. Mùi máu tanh theo gió bay xa vài dặm.

Mùi máu tanh hấp dẫn đám chim ăn xác chết từ những nơi xa xôi bay đến bầu trời nơi này, bay vòng kêu vang.

Nếu không phải e ngại bốn tên thú nhân, sợ rằng bọn chúng không chờ đợi sớm đã xà xuống rồi, để cho mình có một bữa ăn ngon lành.

Bốn tên thú nhân sau khi đồ sát đám đạo sĩ vô lực phản kháng nọ, nhanh chóng bay ra khỏi cửa đạo quán, thương lượng kế hoạch kế tiếp.

Vài giờ sau, Hầu Quang Bình tiến vào mảnh rừng trước đạo quán, lão nhìn thấy trên bầu trời xuất hiện vô số chim ăn xác chết mà từ trước đến giờ chưa gặp qua, lão cảm thấy chuyện này vô cùng kỳ quái.

Bỗng nhiên, một trận gió nhẹ thổi tới, mang theo một mùi máu tanh nồng nặc. Hầu Quang Bình trong lòng kinh ngạc, thầm nghĩ:”Nơi này làm sao có mùi máu tanh nồng vậy nhỉ, không hay, nhất định là đạo quán xảy ra chuyện không hay rồi.” Lão nghĩ đến đây, tung người bay lên, hướng về phía đạo quán bay nhanh đến.

Bốn tên thú nhân vẫn chưa bỏ đi, mà đứng ở trước cửa đạo quán, đợi Hầu Quang Bình quay trở lại. Kỳ thật, đợi Hầu Quang Bình trở lại, sau đó diễn một màn kịch trước mặt lão ta cũng là một phần trong kế hoạch của bọn chúng.

Đột nhiên, thú nhân đại ca cảm thấy có người phá không bay tới, trong lòng buồn bực:”Từ thanh âm phá không mà phán đoán, năng lực của hắn tuyệt đối không dưới mỗi người trong bốn huynh đệ chúng ta. Chẳng lẽ ta phán đoán sai lầm.” Hắn nghi hoặc lắc lắc đầu, nhẹ giọng hô lên:”Các huynh đệ, nhanh chuẩn bị bộ dạng đau thương, Hầu lão đầu trở lại rồi.”

Thú nhân lão nhị nói:”Đại ca, ta cảm ứng thấy người đến này tốc độ vô cùng nhanh, cơ hồ muốn vượt qua tốc độ của chúng ta, trong nhân loại Trung thổ cao thủ như vậy không hề nhiều. Đệ cho rằng người đến không nhất định là Hầu Quang Bình.”

Thú nhân lão tam và lão tứ, nghe hắn nói xong, đều đồng ý với nhận định đó, đều đưa mắt nhìn về phía thú nhân lão đại.

Thú nhân lão đại nhíu mày, bất đắc dĩ nhỏ giọng nói:”Ta cũng không tin tưởng người đến là Hầu Quang Bình, nhưng hắn đích thật là Hầu Quang Bình, các đệ ngẩng đầu lên mà xem, lão ta đã ở trên đầu rồi. Lão đầu này kỹ xảo che dấu ẩn nhẫn thật cao minh, ngay cả lang nhân đại ca cũng bị lão ta lừa. Một lát nữa chúng ta nên cẩn thận một chút, nếu như việc chúng ta nói mà lão ta không tin tưởng, chúng ta lập tức động thủ trừ bỏ lão ta.”

Ba tên thú nhân còn lại gật gật đầu.

Bốn tên thú nhân ngay lập tức biến thành một vẻ mặt đau thương, quay người trở lại, yên lặng nhìn thi thể của đám đạo sĩ đã bị đánh nát.


/280

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status