Ta Chính Là Một Cô Nương Như Thế

Chương 36 - Chương 36

/172


Edit: Đào Sindy

Ban gia từ trước đến nay luôn sủng ái kiều nữ, chắc các ngươi cũng từng nghe nói qua. Chu phu nhân tránh đi ánh mắt sáng rực của Nghiêm Chân: Ban gia cũng không nói rõ ý từ chối, chỉ là muốn biết ý tứ của hai tiểu bối.

Bên ngoài nói là ý tứ của hai tiểu bối, nhưng Nghiêm Chân sống chết muốn cưới Ban Họa, cho nên lời này có ý là còn phải xem Ban Họa có đồng ý không. Chu phu nhân cố ý giữ chút mặt mũi cho Nghiêm gia, nên không có lời nào quá lộ, cũng may tất cả mọi người là người thông minh, sẽ không có chuyện nghe không hiểu.

Nghe nói Ban gia vậy mà không có bao nhiêu tâm tư kết thân cùng Nghiêm gia, nội tâm Nghiêm phu nhân mười phần mâu thuẫn, vui mừng vì nhi tử không cần cưới một nữ nhân như vậy, lại cảm thấy người Ban gia thực sự đáng giận, toàn bộ Kinh Thành bao nhiêu người muốn làm thân với Nghiêm gia bọn họ, ngay cả những hoàng thân quốc thích còn khách khí với bà mấy phần, Ban gia làm việc không khỏi cũng quá không khách khí rồi.

Chu phu nhân. Nghiêm Chân nhìn Chu phu nhân: Ý của ngài là, chỉ cần Phúc Nhạc Quận Chúa bằng lòng gả cho ta, Hầu Gia và Hầu phu nhân sẽ đồng ý cửa hôn sự này sao?

Chu phu nhân cười: Nghiêm công tử, phần lớn thời gian ngài đều chuyên tâm đọc sách, không biết người Ban gia coi trọng nữ bao nhiêu. Đối với phần lớn phụ mẫu mà nói, chuyện chung thân đại sự của nữ nhi là chuyện lớn, ngươi được Phúc Nhạc Quận Chúa ưu ái thì lo gì không thể lấy giai nhân?

Tuy nói như vậy, nhưng theo quy củ tổ tông, nên là phụ mẫu đặt đâu con ngồi đó. Nghiêm phu nhân nhíu mày, cảm thấy gia giáo Ban gia quá mức tùy ý: Nuông chiều nữ nhi cũng phải có cách.

Chu phu nhân cười không nói, lại nghĩ, đã coi trọng phụ mẫu đặt đâu con ngồi đó, vậy nhà ngươi hiện tại liền tranh thủ thời gian nghĩ ngơi, để con của ngươi tìm một nữ tử khác đi, làm gì còn trông mong cầu hôn cô nương Ban gia. Là nhà ngươi muốn cầu người ta gả, không phải người ta đến xin nhà ngươi.

Nếu không phải xem lão gia nhà mình và Nghiêm Tả tướng là bạn tốt nhiều năm, Chu phu nhân thật không đồng ý chạy chuyến này. Giao tình giữa bà và Nghiêm phu nhânkhông quá tốt, Nghiêm phu nhân này thích nhất là dạy quy của, không chỉ đối với hạ nhân nghiêm ngặt, đối với người nhà mình cũng giống như thế, cả người khắc nghiệt đến mất đi hoạt tính.

Hai ngày sau Thạch gia tổ chức yến hội tại biệt trang, nghe nói Phúc Nhạc Quận Chúa cũng đến. Chu phu nhân đứng người lên: Lời đã đưa đến, ta cũng nên cáo từ.

Nghiêm phu nhân muốn giữ bà lại dùng cơm, Chu phu nhân một mực chối từ không nhận, vẫn kiên trì rời đi. Ra khỏi cửa chính Nghiêm gia, Chu phu nhân lắc đầu, có một mẫu thân như thế, tiểu lang quân Nghiêm gia chỉ sợ tâm nguyện khó thành rồi.

Ngồi vào trong xe ngựa, Nghiêm phu nhân càng nghĩ càng thấy việc này rất khó thành, thở dài lắc đầu.

Bà vén rèm lên, nhìn thấy phía trước có một đôi nam nữ cưỡi ngựa một trước một sau đi tới, giữa hai người cách một khoảng cách, còn có thị vệ đi theo, nhìn không giống như là đôi nam nữ đang tâm sự, nhưng lại giống đôi nam nữ đang có chút thân mật. Lại nói trên mặt vị lang quân này nở một nụ cười ấm áp, khiến cho bà có ảo giác.

Thành An Bá và Phúc Nhạc Quận Chúa lại quen biết nhau?

Nghiêm phu nhân chưa nghe nói qua chuyện này, nghĩ nghĩ rồi nói với nô bộc đánh xe: Thay đổi đường đi.

Không đúng, lão thái thái kia tại sao không thích tức phụ của bà ta. Ban Họa không hiểu hỏi Dung Hà: Tức phụ không phải do nhà họ đến cầu thân sao?

Có lẽ trong lòng của bà ta tức phụ là đầu sỏ cướp đi con trai của mình.” Dung Hà suy nghĩ, áy náy nói: Thật có lỗi, ta không trả lời được vấn đề này của ngươi .

Ban Họa chợt nghĩ đến trong nhà Dung Hà chỉ còn lại có một mình y, cảm thấy vấn đề này quả thật có chút ép buộc: Cũng đúng, ngươi cũng không để người ta gặp bà bà. Quan hệ giữa tổ mẫu nàng và mẫu thân rất tốt, thậm chí nhiều khi phụ thân còn hay phàn nàn, mẫu thân mới là thân nữ của tổ mẫu, ông chỉ được kén rể vào.

Bà không muốn tiếp xúc với người nam nhân xa lạ mà còn phải thành thân chẳng biết thế nào ở chung với mẫu thân ông, bà còn không cần trải qua thời gian chịu ủy khuất nhẫn nại.

Nghe nói Nghiêm tả tướng phu nhân xuất thân danh môn thế gia, phụ thân nổi danh là đại nho sĩ. Dung Hà cười: Chắc chắn là một trưởng bối ưu nhã mười phần.

Nghe được hai chữ Đại




/172

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status