Tà Băng Ngạo Thiên

Chương 36: Trả nợ ngay tại chỗ

/129


Tà Băng vừa mới nói xong, sau lưng đã nhiều người đã xoa xoa hai tay mà Tà Mị Nhi là người đầu tiên xông ra ngoài, Tà Mị Nhi tốc độ không phải mấy cái Hắc y nhân có thể so sánh với được .

“Rầm rầm rầm” …”Đông đông đông “

Trong khoảng khắc, những hộ vệ kia toàn bộ bị Tà Mị Nhi đánh bay ra ngoài, hơn nữa hướng bốn phía của vách tường trong viện mà đâm vào làm thành một đống bừa bộn.

Những hộ vệ này đều không ngờ rằng Tà Mị Nhi lại lập tức ra tay, vội vàng không kịp chuẩn bị hơn nữa Tà Mị Nhi ra tay là cực kì tàn nhẫn, giờ phút này toàn bộ đã té trên mặt đất, hiển nhiên đã mất khả năng chiến đấu.

Tà Mị Nhi thoáng dừng lại, liền hướng phía Lý bá tước còn thất thần phóng đi, lực đạo cùng tốc độ lại gia tăng lên một phần.

Những người còn lại sau khi phản ứng qua đi, nhanh chóng vây đến trước mặt bá tước, chuẩn bị thật đầy đủ nghênh đón chiêu thức của Tà Mị Nhi.

Tà Mị Nhi nhìn thoáng qua những hộ vệ này đầy vẻ khinh thường, cầm ra vũ khí của mình —— độc tiên, hướng phía bọn họ vung đi, độc tiên xung quanh là xen lẫn độc tố nhưng cũng có thể không phải độc, những cái hộ vệ này khi đụng phải độc tiên liền ngã xuống không dậy nổi, tuy nhiên lại không biết nguy hiểm đến tánh mạng của bọn hắn, Tà Băng đã thông báo rằng không thể để bị thương tánh mạng bất kì ai rồi đây này.

Mà Lý bá tước lúc này còn ở vào ngây ngốc trạng thái, hắn không có nghĩ đến cái này nữ oa oa vậy mà mạnh như vậy, không phế phá hủy chi lực tựu giải quyết chính mình hai nhóm hộ vệ, nhìn nhìn lại mấy người khác cười cười nói nói bộ dáng, Lý bá tước biết rõ, gia tộc của chính mình lúc này tựa hồ là đụng phải một khối thiết bản rồi.

Phủ Bá tước cũng không hổ là phủ Bá tước, hộ vệ là hết một đám thì lại một đám khác xông vào, một đám vừa bị quật ngã, thì lại có một đám dự bị, lần này tới thậm chí còn có nhiều Hồn Tông cùng một ít Hồn Thú mà đẳng cấp là khổng phải kém a. Mà những hộ vệ này cũng rất nhanh lẹ, nhìn tình huống thì đã biết chính mình nên làm cái gì, lần nữa hướng Tà Mị Nhi mà bao vây .

Mà những cái Hồn Thú kia cũng là một bộ dáng hung ác trừng mắt nhìn Tà Mị Nhi. Hồn Sư cũng đã phát động ra Hồn Lực của mình, chuẩn bị bắt đầu thi triển hồn kỹ của chính mình.

Hừ, Tà Mị Nhi hừ lạnh một tiếng, phóng xuất ra Hồn Lực của mình, thình lình sáu cái Hồn Hoàn có màu xanh lá bay lên, Hồn Thánh cấp sáu! Ngay sau đó tà Mị Nhi triệu hồi ra Hồn Thú đồng bọn của chính mình—— Độc Long, Hợp Thể, sau khi hợp thể Tà Mị Nhi là một bộ dáng tóc trắng, lúc này toàn thân tràn đầy khí tức, đồng thời càng là nguy hiểm vô cùng…

Mọi người bị bề ngoài Tà Mị Nhi rung động qua đi, bỗng nhiên khí tức nguy hiểm lập tức bao phủ ở những người này, tất cả mọi người vẻ mặt kinh hãi xem lên trước mặt cái tóc trắng cùng con mắt mị hoặc này của nữ tử! Cô gái này thật quá nguy hiểm.

Đột nhiên, Tà Mị Nhi khóe miệng câu dẫn ra một dáng tươi cười tà ác rất giống Tà Băng, nhưng mà sau một khắc, Tà Mị Nhi thân ảnh đã biến mất trước mắt mọi người!

Không phải Tà Mị Nhi biến mất, mà là tốc độ của nàng quá là nhanh, nhanh đến ngoại trừ Tà Băng cùng mấy người bên ngoài ra, không ai có thể thấy rõ thân ảnh của nàng,Lý bá tước có lẻ cũng là đại khai nhãn giới rồi a.

Sau đó, sau, mấy tiếng kêu thảm thiết Tà Mị Nhi thân ảnh xuất hiện trước mắt mọi người lần nữa tại!

Tất cả con mắt của mọi người giờ phút này là phóng đại gấp bội, hoảng sợ nhìn xem những cái kia bị đánh bay ra ngoài đều là Hồn Sư cùng Hồn Thú a!

Chỉ thấy mấy cái bị đánh bay ra ngoài kia, đều không ngoại lệ là tất cả mọi người một nửa thân thể lâm vào lòng đất, chỉ để lại nửa đoạn thân thể chóng mặt núc ních kêu thảm, để nói rõ là bọn hắn còn sống.

Mà Tà Mị Nhi lúc này, tựa như không có xuất thủ qua, lẳng lặng đứng nguyên tại chỗ, khóe miệng vẫn là ti tí dáng tươi cười.

Mọi người đã choáng váng, loại tốc độ cùng lực phá hoại này, tuyệt đối có thể lập tức giết bọn hắn trong bất kỳ lúc nào!

Tĩnh, bốn phía thoáng một phát trở nên yên tĩnh!

“Hừ! Phủ Bá tước của ta há lại để các ngươi có thể tự do ra vào sao!” Lý bá tước một mực không nói gì nhìn trước mắt những thuộc hạ đã rách nát không thể chịu nổi ở sân nhỏ, nói xong một câu này lập tức sử dụng hồn kỹ đánh tới hướng Tà Mị Nhi.

Tà Băng bĩu môi, sử sụng lăng sa hướng Tà Mị Nhi kéo đến bên người, vung tay lên là liền đơn giản đem hồn kỹ của Lý bá tước hóa giải, “Ôi!!!… Nguyên lai Lý bá tước còn ưa thích đánh lén ah!”

Lý bá tước chứng kiến chính mình Hồn Tôn cấp ba một kích toàn lực lại bị cái thiếu niên nhỏ nhất này thoáng một phát đã hóa giải mất, không khỏi âm thầm khiếp sợ.

“Ah? Xem ra chúng ta là lựa chọn phương thức không đúng.” Tà Băng giả vờ giả vịt lắc đầu, bỗng nhiên làm như nghĩ tới điều gì, đôi mắt sáng ngời, đối với Lý bá tước nói ra, “Bằng không thì trước cho ngươi cái kinh hỉ đã nha?”

Nói xong Tà Băng dáng tà ác tươi cười lại khai triển chiêu thức, theo nụ cười của nàng xuất hiện, một sự kiện là để cho người kinh khủng xuất hiện nha…

Đột nhiên truyền đến âm thanh “Ầm ầm, ầm ầm” vài tiếng trầm đục, lập tức mặt đất bắt đầu lay động kịch liệt , ngay sau đó phòng ốc bắt đầu sụp đổ, trên mặt đất xuất hiện một khe hở, chính giữa còn kèm theo tiếng kêu thảm thiết của mọi người trong phủ.

Mà trong phủ chỉ duy nhất có một nơi là tốt, đó đương nhiên là chỗ Tà Băng cùng bọn hắn rồi, nếu là lúc trước không có lời nói này của Tà Băng…, giờ phút này bọn hắn khẳng định tưởng rằng động đất, nhưng nhìn chỗ đứng hiện tại của Tà Băng và bọn hắn một chút việc đều không có, thậm chí tro bụi đều không có bay đi nữa à, bọn hắn đã biết rõ đây hết thảy đều là do Tà Băng cùng mấy người làm ra a.

Trong nháy mắt, toàn bộ phủ Bá tước trở thành một đống bừa bộn, bất quá Tà Băng lại để cho ‘Vật nhỏ’ ra tay là có chừng mực , không để cho phủ Bá tước xuất hiện bất kỳ thương vong.

Giờ phút này Lý bá tước đã trợn tròn mắt, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra cực đại phủ Bá tước của mình vậy mà trong chớp mắt đã trở thành bộ dạng vô cùng thê thảm rồi hả?

“Hiện tại như thế nào đây?” Tà Băng mệnh lệnh ‘Vật nhỏ’ ngừng lại, nếu là không thu tay lại, sợ rằng cái phủ Bá tước này liền bị hủy diệt rồi…

“Cái này, đây hết thảy đều là ngươi làm hay sao?” Lý bá tước tràn đầy kinh hãi có chút chật vật trên mặt.

Không kinh hãi? Không kinh hãi là giả , một thiếu niên xem chừng bất quá là mười lăm mười sáu tuổi vậy mà chỉ cần một cái phất tay có thể hóa giải một kích toàn lực của mình, hơn nữa hiện tại bất quá đưa tay liền đem phủ Bá tước của chính mình hủy hoại đến thế này, thiếu niên này đến tột cùng có phải là người hay không?

Cái này… Quả thực là biến thái của biến thái a!

“Ngươi… Ngươi đến tột cùng muốn làm cái gì?” Lý bá tước lúc này rốt cục sinh ra sợ hãi, chỉ bằng một tay của thiếu niên này, hoàn toàn có thể lập tức hủy phủ Bá tước của hắn, lại để cho bọn hắn từ nay về sau trở thành lịch sử!

Đồng thời cái Lý bá tước này trong nội tâm phiền muộn không thôi, cuối cùng là ở đâu đi ra kẻ biến thái như vậy?

Mà cái Lý bá tước này đánh chết cũng không có khả năng biết rõ thiếu niên ở trước mắt mình chính là Quân Tà Băng thanh danh lan truyền lớn từ mười năm trước, mà bây giờ Tà Băng cũng sẽ không rảnh mà tận lực đi che dấu thân phận của mình, cái Lý Bạch này cũng dám đùa giỡn tiểu mập mạp, còn có ý đồ đánh hắn nữa chứ ? Không có đại khai sát giới, Tà Băng đã là rất nhân từ rồi.

“Hiện tại, chúng ta là có thể nói chuyện chánh sự rồi phải không?” Tà Băng giơ lên con mắt nhàn nhạt nhìn thoáng qua Lý bá tước, lại quét một vòng kiệt tác của mình, đạm mạc mở miệng.

“Các ngươi đều đi xuống trước đi!” Lý bá tước đối với những cái hộ vệ choáng váng kia phất phất tay, âm thầm đè xuống sự kinh hãi trong lòng của mình, quay người nhìn xem Tà Băng. Một người cường có thể đối phó, nhưng mà vừa cường lại vừa bá đạo như thế không phải bọn hắn có thể đối phó được.

“A…, trăm vạn là có thể giải quyết sự tình, ngươi hết lần này tới lần khác muốn cho ta ra tay, ta ra tay tiền thi đấu cần phải gấp bội gấp bội đấy.” Tà Băng ngáp một cái, khoát khoát tay, “Vậy chỉ thu ngươi 3000 vạn tử kim tệ thôi đó!”

Ba… 3000… Lý bá tước lần này là trực tiếp không chịu nổi ngã ngồi trên mặt đất, 3000 vạn, quả thực là một nửa tài sản của cả gia tộc mình à! Lý bá tước hiện tại thật muốn giết chết con của mình, mỗi ngày hắn đều gây chuyện, lần này thì tốt rồi, cái đồ phá gia chi tử!

“Có thể hay không… cho ta thiếu trước?” Lời nói Lý bá tước lúc này đều nói không rõ ràng rồi, quay mắt về phía mấy vị cường giả, hắn chỉ có thể đem ủy khuất nuốt trong bụng.

“Ân? Lớn như vậy phủ Bá tước mà 3000 vạn tử kim tệ đều không có?” Tà Băng kinh ngạc mà hỏi, sau đó vừa lớn phương nói một câu, “Vậy ngươi ý định cho bao nhiêu?”

Cái này vừa hỏi lại để cho Lý bá tước ngây ngẩn cả người, nhiềuthì lại không nỡ, cuối cùng do dự rồi nhỏ giọng nói ra, “30… 30 vạn tử kim tệ!”

Ta nhổ vào!

30 vạn tử kim tệ đuổi ăn mày đi sao ?

Nhìn sắc trời một chút, Tà Băng cũng không có ý định cùng bọn họ dây dưa, tùy ý phất phất tay, đối với Lý bá tước nói ra: “500 vạn tử kim tệ trưa mai đưa đến Ngọc Mãn Lâu, nếu không ta không ngại lại muốn đến một lần nửa vì khoản nợ a!”

Nói xong Tà Băng mang theo mấy người ly khai phủ Bá tước, trước khi đi còn lưu lại một câu: “Nếu là lần sau lại để cho ta ra tay, có thể cũng không phải là đơn giản như vậy nha.”

Lý bá tước nhìn xem một đống bừa bộn trước mắt, tức giận chạy đi tìm con mình tính sổ!

Dọc theo đường mấy người đều không nói tiếng nào, Tà Băng đôi mắt nâng lên, đối với mấy người hỏi, “Ta có phải hay không rất xấu? Kỳ thật phủ Bá tước là người vô tội đúng không?”

Mấy người sau lưng Tà Băng nghe được câu hỏi đạm mạc, đều là lắc đầu.

“Tà Băng hôm nay làm những điều này đều là vì ta không phải sao? Cho dù không phải là vì ta, Tà Băng làm cái gì ta đều ủng hộ.” Quân tử hiên là người đầu tiên mở miệng, Tà Băng, ngươi là người ta muốn đi theo làm tùy tùng suốt đời, là người mà ta lấy đó làm tín niệm mà sống, bất luận là đúng hay sai, là tốt là xấu, thì cũng có sao đâu? Ta chỉ biết là, cùng bên cạnh ngươi chính là ta nhất chuyện vui sướng nhất trong cuộc sống của ta.

“Cho dù bọn họ là người vô tội thì như thế nào? Đã có lá gan động tời người của chúng ta, thì nên chuẩn bị tốt bị diệt đi a, huống chi Tà Băng vừa rồi không có giết chết bọn hắn bất luận dù chỉ một người.” Lăng Tiêu tư tưởng cũng sớm đã bị Tà Băng đồng hóa rồi, hơn nữa Lăng Tiêu còn sống chính là vì người trước mắt, như thế nào lại cảm thấy nàng xấu?

“Hừ, Tà Băng đã đủ tiện nghi cho bọn hắn rồi, nếu ta không phải chỉ đem cái Lý Bạch kia ném đến bên trong độc quật của ta đi a, phủ Bá tước là phải đợi đến lúc bị hủy diệt a!” Tà Mị Nhi gần đây không hiểu được cái gì gọi là nhân từ nương tay, hôm nay nếu không phải Tà Băng phân phó, nàng trực tiếp đem những người kia giết sạch rồi!

“Bọn hắn đáng đời.” Tà Vụ vĩnh viễn là chỉ mấy chữ đơn giản, nhưng chỉ có đơn giản bốn chữ này lại lộ ra quyết tâm của Tà Vụ, mười năm trước thời điểm được ngươi ban cho tên là Tà Vụ, ta liền thề, Tà Vụ chỉ vì Tà Băng mà sống!

Nghe được mấy lời nói của mọi người…, Tà Băng lộ ra một cái dáng tươi cười, Tà Băng sao lại để ý đến ánh mắt thế tục chứ? Chỉ cần người nàng quan tâm trôi qua tốt là được, coi như là làm đệ nhất thiên hạ đại ác nhân thì như thế nào?


/129

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status