“Cậu xem tới đâu rồi? Chúng ta xem tiếp đi!
“Cậu xem cùng tôi? Bây giờ luôn à?”
“Ừ! Có vấn đề gì sao?”
“Cũng không có vấn đề gì!” Cô thản nhiên nói: “Chẳng qua, tôi cần phải chuẩn bị một chút!”
“Chuẩn bị cái gì?” Không phải là sextoy chứ? Những lời này của cô khiến anh liên tưởng tới thứ này.
“Cậu đi theo tôi thì biết!” Cô ngoắc ngoắc tay.
Anh đi theo phía sau cô, một lát sau, anh ôm trong tay một đống lon nước ngọt và đồ ăn nhẹ.
“Cậu vừa ăn vừa xem à?”
“Vừa ăn vừa xem thì sao?” Cô nói như thể đây là chuyện rất bình thường.
Lô Tư Hiền lắc đầu, cảm thấy không còn lời nào để nói.
Sau khi khóa cửa, cô liền mở ra một gói bánh bích quy, cho vào miệng nhai rộp rộp.
Trên màn hình, nam chính vừa hôn vừa liếm nữ chính, Lô Tư Hiền cảm thấy trong người nóng lên, máu trong cơ thể như đang sôi sục.
Liếc mắt nhìn Đường Mật ngồi bên cạnh đang xem đến say sưa, trong miệng đều là bánh bích quy, cô xem một cách bình thản tự nhiên, không có một chút kích động nào, thi thoảng lại còn đưa bánh bích quy cho anh.
Anh lắc đầu một cái, thật sự là không muốn ăn, sự kích động trong lòng đã tan đi đâu mất: “Cậu xem cái này. . . . mà không cảm thấy trong người có gì khác lạ sao?”
“Không biết!” Cô thành thật trả lời.
Quả thật, chỉ cần cô vừa ăn vửa xem thì sẽ không có bất kỳ cảm giác kỳ lạ nào, nhưng nếu như xem quá mức chăm chú thì cơ thể cô sẽ dần nóng lên, còn có thêm một chút phản ứng sinh lý kỳ quái.
Dĩ nhiên, những điều này cô không cần nói thẳng với cậu ta.
Lô Tư Hiền nhìn chằm chằm vào đôi mắt trong suốt không chút giả dối của cô, rốt cuộc thì anh đã hiểu vấn đề ở chỗ nào rồi.
Cô không hoàn toàn xem đến nhập tâm, mà trên phương diện này cũng không có kinh nghiệm, xem những cái này chẳng qua chỉ giống như nghiên cứu, vì thế cho dù có xem cùng anh thì cô cũng không cảm thấy xấu hổ, không có gì phải kiêng dè.
Lô Tư Hiền liếc cô: “Cậu thấy. . . vóc dáng của cô gái này không tệ đúng không?”
Đường Mật mấp máy môi, cười thầm. Đàn ông quả nhiên thật nông cạn, chỉ biết nhìn bề ngoài!
“Thì sao?”
“Ngực của cô ấy căng tròn, đùi cũng thon dài rất đẹp!”
Đường Mật hừ nhẹ một tiếng, cao ngạo nhìn anh: “Đó là tại cậu chưa thấy ai đẹp hơn cô ta!”
“Tớ thật sự là chưa từng thấy, có người còn đẹp hơn nữa sao?”
“Đương nhiên là có!” Cô trả lời cực nhanh.
“Ở trong phim khác à?”
“Thật ngại quá, người đó không đóng phim!” Cô khoát khoát tay.
“Điều đó chẳng phải là rất đáng tiếc sao?”
“Tuyệt đối không đáng tiếc, bởi vì người đó không phải là ai khác mà chính là tôi!” Cô nói xong, còn cố tình đứng dậy làm một động tác xinh đẹp quyến rũ, trước lồi sau lõm, quả thực là rất đẹp.
Lô Tư Hiền cười, đôi mắt không hề chớp, ngắm nhìn cô chăm chú, một tia lửa kỳ dị từ nơi đắy mắt anh lóe lên khiến tim cô bỗng nhiên đập loạn.
Sắc mặt cô không khỏi thoáng hiện lên một tia hoảng hốt, anh cũng không để lại dấu vết mà rời mắt về máy tính, quan sát cô gái trong phim.
Nam chính vẫn đang tiếp tục những động tác nóng bỏng, không ngừng ra vào. . . Lạ thật! Sao cô càng lúc càng cảm thấy nóng vậy?
Cô quay đầu nhìn chỗ hiển thị nhiệt độ của máy điều hòa, 25 độ!
Anh đột nhiên quay mặt về phía cô, khiến tim cô run lên.
Rõ ràng là đang rất lạnh, thế nhưng sao bàn tay của cô lại không ngừng đổ mồ hôi!
“Tôi không xem nữa!” Cô rê chuột, tắt phim.
Ánh mắt của Lô Tư Hiền trở nên nóng rực, nhìn chằm chằm vào cô: “Chúng ta vẫn chưa xem xong mà!”
“Tôi không muốn xem nữa!” Cô giở trò ngang ngược.
Trái lại, anh chỉ lẳng lặng nhìn cô, không hề lên tiếng.
“Cậu. . . Cậu đừng ngồi đây nữa, cậu về đi!”
“Bây giờ tớ về thì cũng chả làm gì, tớ ở lại đây coi cậu muốn xem phim nào thì tớ sẽ xem chung với cậu!”
Bốn mắt nhìn nhau, không có cảm giác tự nhiên, hơn nữa, cái ánh mắt kỳ lạ kia của anh, cùng với nhiệt độ thân thể khi hai người ở khoảng cách gần như vậy, khiến cho cô có cảm giác như mình sắp bị thiêu cháy, khiến cho cô sinh ra phản ứng run rẩy không thể nào hiểu nổi. . . .
“Nhưng tôi không muốn xem nữa.”
“Chúng ta có thể thử làm chuyện khác!”
Cô giống như đã nhìn thấu khuôn mặt cười trộm như đang có ý đồ xấu của anh: “Cậu . . . cậu có ý đồ bất chính!”
“Tớ không có!”
“Cậu có, rõ ràng là cậu có!”
“Tớ có ý đồ bất chính?”
“Cậu nói phải làm những chuyện khác. . . .”
“Chúng ta có thể đánh cờ, tâm sự một chút, hoặc là đọc báo, những cái này mà là ý đồ bất chính sao?”
“Cậu thật sự chỉ muốn như vậy thôi sao?”
“Nếu không thì cậu cho rằng tớ muốn làm gì?”
“Ơ. . .” Cô nuốt một ngụm nước bọt.
Hình như là cô quá mức đa nghi, là do cô đã suy nghĩ quá nhiều rồi.
“Không có, không có gì.” Cô khẽ xoắn xuýt ngón tay, không thừa nhận mình có những suy nghĩ kỳ quái.
“Tạp chí ở dưới nhà, tôi không có mang lên đây, chúng ta đem đống đồ ăn này xuống dưới, vừa ăn vừa xem đi.”
Anh cười như có như không, khẽ gật đầu, đồng thời giúp cô gom mớ đồ ăn vặt trên bàn, lại vô tình cụng đầu vào nhau.
“Ui da!” Cô kêu lên một tiếng, xoa xoa trán.
Anh cũng rên nhẹ một tiếng, cái trán bị cô đụng vào sưng đỏ lên, cô thấy không an lòng, vậy nên khẽ thổi nhẹ một hơi lên trán anh.
Anh nhanh chóng ngước mắt nhìn cô, đôi môi đỏ mọng, không biết có bao nhiêu mê người, khiến cho anh nhất thời ý loạn tình mê, vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng liếm môi dưới của cô.
Cô tức giận trừng mắt nhìn anh, có chút sửng sốt, nhưng rất nhanh lại lấy đạo lý ‘của người trả lại cho người’, đầu lưỡi cũng đưa ra, liếm nhẹ đôi môi của anh.
“Cậu cho rằng chỉ có mình cậu mới có thể đùa giỡn với tôi sao? Tôi cũng có thể đùa giỡn lại với cậu ——”
Đôi mắt anh lộ vẻ vui mừng, vốn tưởng mình sẽ bị nhận một cái tát hoặc là bị chửi mắng xối xả vào đầu, thế nhưng cái cách mà cô đáp lại lại tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của anh, anh rất thích.
“Tớ muốn như vậy!” Anh che lấp đôi môi của cô, cạy mở hàm răng, để cho lưỡi mình đi vào bên trong, quấn quít với đầu lưỡi của cô.
Cô cũng không muốn thoái lui, môi lưỡi không ngừng linh hoạt hút lấy chiếc lưỡi nóng rực của anh, khiến anh muốn rút lại cũng không rút được.
Sự nhiệt tình của cô khiến trong lòng anh mừng như điên, một tay nâng cằm cô, một tay giữ sau gáy của cô, hôn một cách cuồng nhiệt.
Đường Mật không thể nào động đậy, cô không muốn khuất phục, nhưng hô hấp đã rối loạn, nhịp tim đã mất khống chế, bắt chước sự cuồng dã của anh, cô đáp lại vô cùng nồng nhiệt, khiến cho toàn thân anh rung động, bên dưới càng thêm nhô cao.
Hả? Bắp đùi của cô hình như đụng phải cái gì?
Cô còn chưa kịp ngẫm nghĩ thì đã bị anh ôm đầu, nụ hôn càng thêm rực lửa, lưỡi càng thêm quấn quít, nướt bọt không kìm được, càng lúc càng nhiều, cũng không cách nào nuốt xuống, lại dần dần theo khóe miệng của hai người mà chảy ra. . . .
Anh nhanh chóng hút lấy nước bọt trên đầu lưỡi của cô, trằn trọc mút lấy đôi môi của cô.
Đôi môi cô so với mật còn ngọt ngào hơn, khiến cho anh không cách nào rời đi được.
Đường Mật không cảm thấy ghét khi bị anh hôn, nhưng không muốn để lộ ra sự ngây ngô của mình, cộng thêm lòng háo thắng rất mạnh, nên sau khi học được kỹ thuật của anh, cô cũng lập tức cố gắng đáp trả.
Một lần nữa, đôi môi của bọn họ lại dây dưa cùng một chỗ, đến khi sắp mất đi dưỡng khí thì mới vô cùng ăn ý mà buông nhau ra, tự do hô hấp.
Cô thở hổn hển, gò má xinh xắn phiếm hồng.
Anh thở dốc, ánh mắt thâm thúy.
Bọn họ giống như gặp được đối thủ, khóe môi cũng bất giác mỉm cười.
Cậu ấy là một đối tượng luyện tập rất tốt, cô rất thích.
Cô ấy là một cô gái vô cùng nhiệt tình, anh thầm nghĩ.
Cho dù cô có cố tình che giấu thế nào đi nữa thì cái phản ứng ngây ngô, không lưu loát của cô, anh vẫn nhận ra được, điều này khiến anh vô cùng mừng rỡ.
Bởi vì cô không hề giống với những người con gái khác. . . cho nên ngay cả phản ứng cũng không giống với người bình thường!
Anh thích!
“Cậu xem cùng tôi? Bây giờ luôn à?”
“Ừ! Có vấn đề gì sao?”
“Cũng không có vấn đề gì!” Cô thản nhiên nói: “Chẳng qua, tôi cần phải chuẩn bị một chút!”
“Chuẩn bị cái gì?” Không phải là sextoy chứ? Những lời này của cô khiến anh liên tưởng tới thứ này.
“Cậu đi theo tôi thì biết!” Cô ngoắc ngoắc tay.
Anh đi theo phía sau cô, một lát sau, anh ôm trong tay một đống lon nước ngọt và đồ ăn nhẹ.
“Cậu vừa ăn vừa xem à?”
“Vừa ăn vừa xem thì sao?” Cô nói như thể đây là chuyện rất bình thường.
Lô Tư Hiền lắc đầu, cảm thấy không còn lời nào để nói.
Sau khi khóa cửa, cô liền mở ra một gói bánh bích quy, cho vào miệng nhai rộp rộp.
Trên màn hình, nam chính vừa hôn vừa liếm nữ chính, Lô Tư Hiền cảm thấy trong người nóng lên, máu trong cơ thể như đang sôi sục.
Liếc mắt nhìn Đường Mật ngồi bên cạnh đang xem đến say sưa, trong miệng đều là bánh bích quy, cô xem một cách bình thản tự nhiên, không có một chút kích động nào, thi thoảng lại còn đưa bánh bích quy cho anh.
Anh lắc đầu một cái, thật sự là không muốn ăn, sự kích động trong lòng đã tan đi đâu mất: “Cậu xem cái này. . . . mà không cảm thấy trong người có gì khác lạ sao?”
“Không biết!” Cô thành thật trả lời.
Quả thật, chỉ cần cô vừa ăn vửa xem thì sẽ không có bất kỳ cảm giác kỳ lạ nào, nhưng nếu như xem quá mức chăm chú thì cơ thể cô sẽ dần nóng lên, còn có thêm một chút phản ứng sinh lý kỳ quái.
Dĩ nhiên, những điều này cô không cần nói thẳng với cậu ta.
Lô Tư Hiền nhìn chằm chằm vào đôi mắt trong suốt không chút giả dối của cô, rốt cuộc thì anh đã hiểu vấn đề ở chỗ nào rồi.
Cô không hoàn toàn xem đến nhập tâm, mà trên phương diện này cũng không có kinh nghiệm, xem những cái này chẳng qua chỉ giống như nghiên cứu, vì thế cho dù có xem cùng anh thì cô cũng không cảm thấy xấu hổ, không có gì phải kiêng dè.
Lô Tư Hiền liếc cô: “Cậu thấy. . . vóc dáng của cô gái này không tệ đúng không?”
Đường Mật mấp máy môi, cười thầm. Đàn ông quả nhiên thật nông cạn, chỉ biết nhìn bề ngoài!
“Thì sao?”
“Ngực của cô ấy căng tròn, đùi cũng thon dài rất đẹp!”
Đường Mật hừ nhẹ một tiếng, cao ngạo nhìn anh: “Đó là tại cậu chưa thấy ai đẹp hơn cô ta!”
“Tớ thật sự là chưa từng thấy, có người còn đẹp hơn nữa sao?”
“Đương nhiên là có!” Cô trả lời cực nhanh.
“Ở trong phim khác à?”
“Thật ngại quá, người đó không đóng phim!” Cô khoát khoát tay.
“Điều đó chẳng phải là rất đáng tiếc sao?”
“Tuyệt đối không đáng tiếc, bởi vì người đó không phải là ai khác mà chính là tôi!” Cô nói xong, còn cố tình đứng dậy làm một động tác xinh đẹp quyến rũ, trước lồi sau lõm, quả thực là rất đẹp.
Lô Tư Hiền cười, đôi mắt không hề chớp, ngắm nhìn cô chăm chú, một tia lửa kỳ dị từ nơi đắy mắt anh lóe lên khiến tim cô bỗng nhiên đập loạn.
Sắc mặt cô không khỏi thoáng hiện lên một tia hoảng hốt, anh cũng không để lại dấu vết mà rời mắt về máy tính, quan sát cô gái trong phim.
Nam chính vẫn đang tiếp tục những động tác nóng bỏng, không ngừng ra vào. . . Lạ thật! Sao cô càng lúc càng cảm thấy nóng vậy?
Cô quay đầu nhìn chỗ hiển thị nhiệt độ của máy điều hòa, 25 độ!
Anh đột nhiên quay mặt về phía cô, khiến tim cô run lên.
Rõ ràng là đang rất lạnh, thế nhưng sao bàn tay của cô lại không ngừng đổ mồ hôi!
“Tôi không xem nữa!” Cô rê chuột, tắt phim.
Ánh mắt của Lô Tư Hiền trở nên nóng rực, nhìn chằm chằm vào cô: “Chúng ta vẫn chưa xem xong mà!”
“Tôi không muốn xem nữa!” Cô giở trò ngang ngược.
Trái lại, anh chỉ lẳng lặng nhìn cô, không hề lên tiếng.
“Cậu. . . Cậu đừng ngồi đây nữa, cậu về đi!”
“Bây giờ tớ về thì cũng chả làm gì, tớ ở lại đây coi cậu muốn xem phim nào thì tớ sẽ xem chung với cậu!”
Bốn mắt nhìn nhau, không có cảm giác tự nhiên, hơn nữa, cái ánh mắt kỳ lạ kia của anh, cùng với nhiệt độ thân thể khi hai người ở khoảng cách gần như vậy, khiến cho cô có cảm giác như mình sắp bị thiêu cháy, khiến cho cô sinh ra phản ứng run rẩy không thể nào hiểu nổi. . . .
“Nhưng tôi không muốn xem nữa.”
“Chúng ta có thể thử làm chuyện khác!”
Cô giống như đã nhìn thấu khuôn mặt cười trộm như đang có ý đồ xấu của anh: “Cậu . . . cậu có ý đồ bất chính!”
“Tớ không có!”
“Cậu có, rõ ràng là cậu có!”
“Tớ có ý đồ bất chính?”
“Cậu nói phải làm những chuyện khác. . . .”
“Chúng ta có thể đánh cờ, tâm sự một chút, hoặc là đọc báo, những cái này mà là ý đồ bất chính sao?”
“Cậu thật sự chỉ muốn như vậy thôi sao?”
“Nếu không thì cậu cho rằng tớ muốn làm gì?”
“Ơ. . .” Cô nuốt một ngụm nước bọt.
Hình như là cô quá mức đa nghi, là do cô đã suy nghĩ quá nhiều rồi.
“Không có, không có gì.” Cô khẽ xoắn xuýt ngón tay, không thừa nhận mình có những suy nghĩ kỳ quái.
“Tạp chí ở dưới nhà, tôi không có mang lên đây, chúng ta đem đống đồ ăn này xuống dưới, vừa ăn vừa xem đi.”
Anh cười như có như không, khẽ gật đầu, đồng thời giúp cô gom mớ đồ ăn vặt trên bàn, lại vô tình cụng đầu vào nhau.
“Ui da!” Cô kêu lên một tiếng, xoa xoa trán.
Anh cũng rên nhẹ một tiếng, cái trán bị cô đụng vào sưng đỏ lên, cô thấy không an lòng, vậy nên khẽ thổi nhẹ một hơi lên trán anh.
Anh nhanh chóng ngước mắt nhìn cô, đôi môi đỏ mọng, không biết có bao nhiêu mê người, khiến cho anh nhất thời ý loạn tình mê, vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng liếm môi dưới của cô.
Cô tức giận trừng mắt nhìn anh, có chút sửng sốt, nhưng rất nhanh lại lấy đạo lý ‘của người trả lại cho người’, đầu lưỡi cũng đưa ra, liếm nhẹ đôi môi của anh.
“Cậu cho rằng chỉ có mình cậu mới có thể đùa giỡn với tôi sao? Tôi cũng có thể đùa giỡn lại với cậu ——”
Đôi mắt anh lộ vẻ vui mừng, vốn tưởng mình sẽ bị nhận một cái tát hoặc là bị chửi mắng xối xả vào đầu, thế nhưng cái cách mà cô đáp lại lại tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của anh, anh rất thích.
“Tớ muốn như vậy!” Anh che lấp đôi môi của cô, cạy mở hàm răng, để cho lưỡi mình đi vào bên trong, quấn quít với đầu lưỡi của cô.
Cô cũng không muốn thoái lui, môi lưỡi không ngừng linh hoạt hút lấy chiếc lưỡi nóng rực của anh, khiến anh muốn rút lại cũng không rút được.
Sự nhiệt tình của cô khiến trong lòng anh mừng như điên, một tay nâng cằm cô, một tay giữ sau gáy của cô, hôn một cách cuồng nhiệt.
Đường Mật không thể nào động đậy, cô không muốn khuất phục, nhưng hô hấp đã rối loạn, nhịp tim đã mất khống chế, bắt chước sự cuồng dã của anh, cô đáp lại vô cùng nồng nhiệt, khiến cho toàn thân anh rung động, bên dưới càng thêm nhô cao.
Hả? Bắp đùi của cô hình như đụng phải cái gì?
Cô còn chưa kịp ngẫm nghĩ thì đã bị anh ôm đầu, nụ hôn càng thêm rực lửa, lưỡi càng thêm quấn quít, nướt bọt không kìm được, càng lúc càng nhiều, cũng không cách nào nuốt xuống, lại dần dần theo khóe miệng của hai người mà chảy ra. . . .
Anh nhanh chóng hút lấy nước bọt trên đầu lưỡi của cô, trằn trọc mút lấy đôi môi của cô.
Đôi môi cô so với mật còn ngọt ngào hơn, khiến cho anh không cách nào rời đi được.
Đường Mật không cảm thấy ghét khi bị anh hôn, nhưng không muốn để lộ ra sự ngây ngô của mình, cộng thêm lòng háo thắng rất mạnh, nên sau khi học được kỹ thuật của anh, cô cũng lập tức cố gắng đáp trả.
Một lần nữa, đôi môi của bọn họ lại dây dưa cùng một chỗ, đến khi sắp mất đi dưỡng khí thì mới vô cùng ăn ý mà buông nhau ra, tự do hô hấp.
Cô thở hổn hển, gò má xinh xắn phiếm hồng.
Anh thở dốc, ánh mắt thâm thúy.
Bọn họ giống như gặp được đối thủ, khóe môi cũng bất giác mỉm cười.
Cậu ấy là một đối tượng luyện tập rất tốt, cô rất thích.
Cô ấy là một cô gái vô cùng nhiệt tình, anh thầm nghĩ.
Cho dù cô có cố tình che giấu thế nào đi nữa thì cái phản ứng ngây ngô, không lưu loát của cô, anh vẫn nhận ra được, điều này khiến anh vô cùng mừng rỡ.
Bởi vì cô không hề giống với những người con gái khác. . . cho nên ngay cả phản ứng cũng không giống với người bình thường!
Anh thích!
/30
|