Trong tay Tần Thiên cầm khảm đao, thân mình lóe sáng, di chuyển như u linh, nơi nào hắn đi qua thì nơi đó không còn người sống sót. Hoàng Đế kinh hãi, liên tục quát tháo thuộc hạ giết tới nhưng những người này làm sao có thể là đối thủ của Tần Thiên.
Tần Thiên liên tục chém giết, năm phút đồng hồ sau chỉ còn lại một mình Hoàng Đế đứng nơi đó. Tần Thiên cầm khảm đao nhuốm đầy máu đi về phía Hoàng Đế, trong mắt không có thần sắc nào khác ngoài sát ý cuồn cuộn.
Hoàng Đế là một trong bá chủ Tửu Ba nhai, nhưng nhìn bộ dáng Tần Thiên thế kia cũng không khỏi bị dọa sợ hết hồn, bất quá hắn cũng coi như giữ được bình tĩnh, không có biểu hiện luống cuống nào.
- Ngươi đừng tới đây, ta cho ngươi biết, ta là người của Lang Bang, ngươi giêt ta, Lang Bang sẽ giết cả nhà ngươi!
Hoàng Đế nhìn Tần Thiên hét lớn.
- Lang Bang? Chẳng lẽ chuyện tối nay là do Lang Bang nhúng tay vào?
Tần Thiên lạnh lùng hỏi.
- Đúng vậy, tất cả đều là Lang Bang làm, nếu ngươi thức thời, lập tức thả ta ra còn có thể bảo vệ được một mạng. Nếu không nghe lời ngươi sẽ bị người Lang Bang giết chết.
Hoàng Đế nhìn TẦN THIÊN lạnh lùng nói, một tay lặng lẽ đưa ra sau lung, cầm lấy khẩu súng đã được hắn giấu sẵn.
- Hừ! khó trách, ta đã hoài nghi một mình ngươi làm sao có thể bày ra cục diện lớn như vậy, tính toán với tất cả mọi người. Thì ra phía sau còn có Lang Bang, được, ta liền đi diệt Lang Bang.
Tần Thiên hừ lạnh.
- Ngươi không còn cơ hội, chết đi!
HĐ mạnh mẽ quát to, rút súng, mở chốt bảo hiểm, bóp cò.
- Bang Bang!
Mấy tiếng súng vang lên, bắn vào thân thể TẦN THIÊN. HĐ nhất thời mừng rỡ, nhưng hắn cao hứng chưa được hai giây liền phát hiện ra có chút không đúng, cả người TẦN THIÊN cũng không chảy máu cũng không kêu thảm thiết. Đang lúc hắn nghi ngờ, trên tay đau nhức kịch liệt, trong nháy mắt bàn tay của hắn rơi ra khỏi cánh tay xuống mặt đất, máu phun như suối,
- A!
HĐ thảm thiết kêu lên, khuôn mặt đầy thống khổ cùng hoảng sợ. Mà TẦN THIÊN cũng hiện ra bên cạnh, lạnh lùng nhìn hắn.
- A! Ngươi… ngươi không phải là người!
HĐ hoảng sợ hét.
- Hừ! muốn giết ta ngươi còn non lắm. Hôm nay ngươi giết nhiều huynh đệ của ta như vậy, ta sẽ báo thù cho bọn họ!
TẦN THIÊN nhìn HĐ lạnh lùng thốt. Nói xong liền giơ tay lên, một bàn tay khác của HĐ bị hắn hung hăng chém xuống. Trong khoảnh khắc hai tay HĐ đều bị chém đứt, máu tươi phun ra, cực kỳ khủng bố. Nhưng TẦN THIÊN mắt cũng ko nháy một cái, ngược lại còn lộ ra thần sắc khát máu, tà dị vô cùng.
- A!
Hoàng Đế hoảng sợ càng kêu to hơn, lập tức xoay người bỏ chạy. TẦN THIÊN nhìn hắn, khảm đao trong tay bay ra, trực tiếp chém găm vào đùi phải của HĐ, HĐ kêu thảm té trên mặt đất, liều mạng bò về phía trước.
TẦN THIÊN nhặt lên một thanh khảm đao khác, từ từ đi tới trước mặt HĐ, mắt cũng không nháy một cái mà chém xuống.
Lập tức, tiếng kêu thảm thiết vang lên trong đêm khuya. Khảm đao trong tay TẦN THIÊN liên tục vung lên hạ xuống, không tới một phút đồng hồ, HĐ đã trở thành một đống thịt nát, thê thảm không nỡ nhìn.
- A Bưu, Sấu tử, Phong tử, ta hôm nay huyết tẩy Du Long bang báo thù cho các ngươi, một ngày nào đó ta cũng sẽ huyết tẩy cả Lang Bang.
TẦN THIÊN cầm khảm đao lớn tiếng gào.
- Thiếu chủ, nhìn kìa!
Lúc này, lão giả hướng về phía TẦN THIÊN nói lớn. TẦN THIÊN liền xoay người nhìn sang chỗ khác, lão giả một cước mang nắp giếng mở ra, một ngươi đen thui tay cầm khảm đao bò ra ngoài.
- Sấu tử!
TẦN THIÊN nhìn người đang bò ra vui mừng hô lớn, nhanh chóng vọt tới, cầm tay Sấu tử lôi ra ngoài.
- Sấu tử, ngươi không chết, thật tốt quá!
TẦN THIÊN kích động, Sấu tử cả người toàn máu làm TẦN THIÊN sợ hãi, một hồi lâu sau mới bình tĩnh trở lại.
- Thiên ca! A Bưu bọn họ còn ở bên dưới!
Sấu tử nói.
- A Bưu cũng không chết?
TẦN THIÊN vừa nghe, càng thêm vui mừng, nhìn xuống dưới thấy A Bưu đang bò ra ngoài, càng thêm kích động, ôm chặt lấy A Bưu cùng Sấu tử.
- Huynh đệ, các ngươi không việc gì là tốt rồi!
TẦN THIÊN hưng phấn, vốn tưởng hai người họ đã chết, không nghĩ tới hai người hảo huynh đệ vẫn còn sống, Phong tử cũng không có gì đáng ngại nữa, nhất thời càng thêm kích động.
- Thiên ca, thật xin lỗi, chúng ta không làm xong việc!
A Bưu, Sấu tử nhìn TẦN THIÊN nói.
- Không có chuyện gì, chỉ cần các ngươi còn sống là tốt rồi, vẫn có thể giúp đỡ ta. Chúng ta có thể một lần nữa gây dựng lại, tối nay chúng ta sẽ thu lại địa bàn đã mất!
TẦN THIÊN nhìn A Bưu cùng Sấu tử nói.
- Được, Thiên ca, thủ hạ chúng ta còn không tới hai mươi người, làm sao mà đánh?
Sấu tử lo lắng nhìn TẦN THIÊN, đám tiểu đệ bên dưới cả đám đang bò ra ngoài. TẦN THIÊN thấy một gương mặt quen thuộc, đó là thiếu tá quân đội, Trương thiếu gia đẹp trai, hắn mang theo mấy quân nhân từ bên trong đi ra.
TẦN THIÊN nhìn mà cực kỳ khiếp sợ.
- Thiên ca, chính là hắn đã cứu chúng ta!
Sấu tử chỉ vào Trương thiếu gia nói. Lúc đó bọn họ bị vây ở chỗ này, cầm chắc cái chết, đột nhiên Trương thiếu gia từ bên dưới giếng xông ra, mạnh mẽ kéo bọn họ xuống dưới mới bảo vệ được một mạng.
- Cảm ơn!
TẦN THIÊN nhìn Trương thiếu gia nói.
- Ha hả, không cần, đây là tư lệnh phái ta tới!
Trương thiếu gia nhìn TẦN THIÊN nói, sáng sớm bọn họ đã tới nơi này nhưng nhiệm vụ của bọn họ không phải là trợ giúp TẦN THIÊN mà là cứu giúp mấy người trọng yếu là được rồi. Sở Văn Long như đã dự liệu được bi kịch của ngày hôm nay.
TẦN THIÊN vừa nghe, lập tức liền nghĩ tới, hắn để cho Phong tử gọi điện thoại cầu cứu Sở Văn Long nhưng đã qua hơn một tiếng đồng hồ mà Sở Văn Long còn chưa tới, đây là tính huống gì? Trương thiếu gia hiển nhiên là do Sở Văn Long phái đến cứu hắn. Bởi vì lúc bọn họ cứu đám Sấu tử thì chiến đấu mới bắt đầu khoảng nửa giờ, khi đó TẦN THIÊN còn chưa gọi điện thoại cho Sở Văn Long.
Nhất thời, TẦN THIÊN cảm thấy không biết xử trí ra sao, Sở Văn Long biết hắn sẽ bị Hoàng Đế bao vây tiêu diệt, chẳng lẽ Sở Văn Long biết rõ hắn sẽ thua trong trận này, tại sao không nói cho hắn. TẦN THIÊN ko khỏi nhíu mày, bất quá bây giờ không phải là thời điểm suy nghĩ truyện này, trước tiên tiêu diệt Du Long bang, đoạt lại Tửu Ba nhai rồi hãi nói.
- Sấu tử, A Bưu, chúng ra đi, giết đám khốn kiếp kia đoạt lại Tửu Ba nhai!
TẦN THIÊN quay đầu nhìn hai người A Bưu nói.
- Được, đi!
A Bưu cùng Sấu tử hô lên, mỗi người nhặt một thanh khảm đao.
- Chủ nhân! Lão nô có thứ cần giao cho người!
Lúc này, lão giả gọi TẦN THIÊN lại, rồi gọi điện thoại ra ngoài, kêu Âm Dương thư sinh đi tới trước mặt mọi người, dọa cho bọn A Bưu cùng Sấu tử kêu to một tiếng, nắm chặt lấy khảm đao.
- Đừng hoảng hốt, hắn không phải Âm Dương thư sinh, Âm Dương thư sinh đã chết, hắn là hộ vệ của ta!
TẦN THIÊN giải thích với hai người A Bưu cùng Sấu tử, hai người vừa nghe mới yên lòng lại.
Chỉ chốc lát, cuối Tửu Ba nhai chạy tới hơn hai chục chiếc minibus. Trên xe liền nhảy xuống gần hai trăm người cầm vũ khí trong tay, những người này toàn bộ là người của Âm Dương thư sinh. Một tên đầu lĩnh Đao Ba kiểm đi tới trước mặt Âm Dương thư sinh cung kính nói:
- Tiên sinh, người đã đến đủ, mọi việc cũng đã chuẩn bị xong!
- Rất tốt, bắt đầu từ hôm nay, bang phái của chúng ta sáp nhập trở thành thành viên của Thiên bang!
Âm Dương thư sinh nhàn nhạt nói, Đao Ba kiểm nhất thời không giải thích được chuyện gì xảy ra.
- Hắn chính là lão đại mới của các ngươi. Các ngươi nghe kỹ cho ta, người nào không phục, toàn bộ giết hết, phục tùng, có phần thưởng!
Âm Dương thư sinh nhìn đám bang chúng nói, đem TẦN THIÊN đẩy ra ngoài. Mọi người nhìn thấy TẦN THIÊN như huyết nhân nhất thời giật nảy mình.
- Gọi Thiên ca!
Âm Dương thư sinh nhìn mọi người hô lớn.
Một đám bang chúng nhìn nhau, lục tục bắt đầu kêu:
- Thiên ca!
- Thiên ca!
- Thiên ca!
Chỉ trong chốc lát, Tửu Ba nhai vang vọng tên Tần Thiên.
- Được! hôm nay các ngươi là thủ hạ của ta, ngày khác nhất định sẽ được ăn ngon uống tốt. Hiện tại chúng ta đi diệt Du Long bang, thành đệ nhất bang phái Tửu Ba nhai.
TẦN THIÊN nhìn một đám bang chúng hô lớn.
- Diệt Du Long bang, thành đệ nhất bang phái Tửu Ba nhai!
- Diệt Du Long bang, thành đệ nhất bang phái Tửu Ba nhai!
- Diệt Du Long bang, thành đệ nhất bang phái Tửu Ba nhai!
Trong nháy mắt, cả đám đồng thanh rống lên. Sau đó, TẦN THIÊN dẫn đầu hướng Kim Sắc Thiên Đường giết tới, nơi đó là tổng bộ Du Long bang, một đám người hùng hổ tiến về Kim Sắc Thiên Đường.
- Đầu hàng không giết, nếu không giết toàn bộ!
TẦN THIÊN quát to, cầm khảm đao trong tay lao vào, phía sau là một đám thuộc hạ. Người ở bên trong thấy vậy liền rối rít đầu hàng, những người không đầu hàng bị trực tiếp chém chết.
Không đến mười phút đồng hồ đã càn quét xong Kim Sắc Thiên Đường, sau đó hướng về những trụ sở tiếp theo của Du Long bang mà đi tới.
Giờ phút này, người Du Long bang, còn có người Lang Bang đan ăn mừng chiếm được Tửu Ba nhai, đột nhiên bên ngoài xông vào một đám người không nói một lời mà lập tức vung đao chém người, không được bao nhiêu thời gian toàn bộ đều nằm dưới đất.
Một đêm này, TẦN THIÊN quét ngang qua Tửu Ba nhai, đem người Lang Bang và Du Long bang đánh cho chạy trốn tứ phía. Tửu Ba nhai được TẦN THIÊN hoàn toàn nắm trong tay, hắn trở thành Tửu Ba nhai vương.
Giờ phút này, trong Lang Bang tổng bộ, lão đại Lang Bang Huyết Lang đang chinh chiến cùng hai nữ nhân, vừa nghe thủ hạ truyền tin TẦN THIÊN không chết, HĐ bị giết, như bị đánh mạnh vào đầu. Hắn vừa mới chiếm được Tửu Ba nhai không được bao lâu lại bị TẦN THIÊN đoạt về, hơn nữa còn tổn thất thảm trọng.
- Không! Làm sao có thể như vậy! Ta không tin!
Huyết Lang kêu gào.
Quân khu Quảng Châu.
- Tiêu tiểu thư, hết thảy đều tiến hành thuận lợi.
Sở Văn Long nhìn Tiêu Du nói.
Tần Thiên liên tục chém giết, năm phút đồng hồ sau chỉ còn lại một mình Hoàng Đế đứng nơi đó. Tần Thiên cầm khảm đao nhuốm đầy máu đi về phía Hoàng Đế, trong mắt không có thần sắc nào khác ngoài sát ý cuồn cuộn.
Hoàng Đế là một trong bá chủ Tửu Ba nhai, nhưng nhìn bộ dáng Tần Thiên thế kia cũng không khỏi bị dọa sợ hết hồn, bất quá hắn cũng coi như giữ được bình tĩnh, không có biểu hiện luống cuống nào.
- Ngươi đừng tới đây, ta cho ngươi biết, ta là người của Lang Bang, ngươi giêt ta, Lang Bang sẽ giết cả nhà ngươi!
Hoàng Đế nhìn Tần Thiên hét lớn.
- Lang Bang? Chẳng lẽ chuyện tối nay là do Lang Bang nhúng tay vào?
Tần Thiên lạnh lùng hỏi.
- Đúng vậy, tất cả đều là Lang Bang làm, nếu ngươi thức thời, lập tức thả ta ra còn có thể bảo vệ được một mạng. Nếu không nghe lời ngươi sẽ bị người Lang Bang giết chết.
Hoàng Đế nhìn TẦN THIÊN lạnh lùng nói, một tay lặng lẽ đưa ra sau lung, cầm lấy khẩu súng đã được hắn giấu sẵn.
- Hừ! khó trách, ta đã hoài nghi một mình ngươi làm sao có thể bày ra cục diện lớn như vậy, tính toán với tất cả mọi người. Thì ra phía sau còn có Lang Bang, được, ta liền đi diệt Lang Bang.
Tần Thiên hừ lạnh.
- Ngươi không còn cơ hội, chết đi!
HĐ mạnh mẽ quát to, rút súng, mở chốt bảo hiểm, bóp cò.
- Bang Bang!
Mấy tiếng súng vang lên, bắn vào thân thể TẦN THIÊN. HĐ nhất thời mừng rỡ, nhưng hắn cao hứng chưa được hai giây liền phát hiện ra có chút không đúng, cả người TẦN THIÊN cũng không chảy máu cũng không kêu thảm thiết. Đang lúc hắn nghi ngờ, trên tay đau nhức kịch liệt, trong nháy mắt bàn tay của hắn rơi ra khỏi cánh tay xuống mặt đất, máu phun như suối,
- A!
HĐ thảm thiết kêu lên, khuôn mặt đầy thống khổ cùng hoảng sợ. Mà TẦN THIÊN cũng hiện ra bên cạnh, lạnh lùng nhìn hắn.
- A! Ngươi… ngươi không phải là người!
HĐ hoảng sợ hét.
- Hừ! muốn giết ta ngươi còn non lắm. Hôm nay ngươi giết nhiều huynh đệ của ta như vậy, ta sẽ báo thù cho bọn họ!
TẦN THIÊN nhìn HĐ lạnh lùng thốt. Nói xong liền giơ tay lên, một bàn tay khác của HĐ bị hắn hung hăng chém xuống. Trong khoảnh khắc hai tay HĐ đều bị chém đứt, máu tươi phun ra, cực kỳ khủng bố. Nhưng TẦN THIÊN mắt cũng ko nháy một cái, ngược lại còn lộ ra thần sắc khát máu, tà dị vô cùng.
- A!
Hoàng Đế hoảng sợ càng kêu to hơn, lập tức xoay người bỏ chạy. TẦN THIÊN nhìn hắn, khảm đao trong tay bay ra, trực tiếp chém găm vào đùi phải của HĐ, HĐ kêu thảm té trên mặt đất, liều mạng bò về phía trước.
TẦN THIÊN nhặt lên một thanh khảm đao khác, từ từ đi tới trước mặt HĐ, mắt cũng không nháy một cái mà chém xuống.
Lập tức, tiếng kêu thảm thiết vang lên trong đêm khuya. Khảm đao trong tay TẦN THIÊN liên tục vung lên hạ xuống, không tới một phút đồng hồ, HĐ đã trở thành một đống thịt nát, thê thảm không nỡ nhìn.
- A Bưu, Sấu tử, Phong tử, ta hôm nay huyết tẩy Du Long bang báo thù cho các ngươi, một ngày nào đó ta cũng sẽ huyết tẩy cả Lang Bang.
TẦN THIÊN cầm khảm đao lớn tiếng gào.
- Thiếu chủ, nhìn kìa!
Lúc này, lão giả hướng về phía TẦN THIÊN nói lớn. TẦN THIÊN liền xoay người nhìn sang chỗ khác, lão giả một cước mang nắp giếng mở ra, một ngươi đen thui tay cầm khảm đao bò ra ngoài.
- Sấu tử!
TẦN THIÊN nhìn người đang bò ra vui mừng hô lớn, nhanh chóng vọt tới, cầm tay Sấu tử lôi ra ngoài.
- Sấu tử, ngươi không chết, thật tốt quá!
TẦN THIÊN kích động, Sấu tử cả người toàn máu làm TẦN THIÊN sợ hãi, một hồi lâu sau mới bình tĩnh trở lại.
- Thiên ca! A Bưu bọn họ còn ở bên dưới!
Sấu tử nói.
- A Bưu cũng không chết?
TẦN THIÊN vừa nghe, càng thêm vui mừng, nhìn xuống dưới thấy A Bưu đang bò ra ngoài, càng thêm kích động, ôm chặt lấy A Bưu cùng Sấu tử.
- Huynh đệ, các ngươi không việc gì là tốt rồi!
TẦN THIÊN hưng phấn, vốn tưởng hai người họ đã chết, không nghĩ tới hai người hảo huynh đệ vẫn còn sống, Phong tử cũng không có gì đáng ngại nữa, nhất thời càng thêm kích động.
- Thiên ca, thật xin lỗi, chúng ta không làm xong việc!
A Bưu, Sấu tử nhìn TẦN THIÊN nói.
- Không có chuyện gì, chỉ cần các ngươi còn sống là tốt rồi, vẫn có thể giúp đỡ ta. Chúng ta có thể một lần nữa gây dựng lại, tối nay chúng ta sẽ thu lại địa bàn đã mất!
TẦN THIÊN nhìn A Bưu cùng Sấu tử nói.
- Được, Thiên ca, thủ hạ chúng ta còn không tới hai mươi người, làm sao mà đánh?
Sấu tử lo lắng nhìn TẦN THIÊN, đám tiểu đệ bên dưới cả đám đang bò ra ngoài. TẦN THIÊN thấy một gương mặt quen thuộc, đó là thiếu tá quân đội, Trương thiếu gia đẹp trai, hắn mang theo mấy quân nhân từ bên trong đi ra.
TẦN THIÊN nhìn mà cực kỳ khiếp sợ.
- Thiên ca, chính là hắn đã cứu chúng ta!
Sấu tử chỉ vào Trương thiếu gia nói. Lúc đó bọn họ bị vây ở chỗ này, cầm chắc cái chết, đột nhiên Trương thiếu gia từ bên dưới giếng xông ra, mạnh mẽ kéo bọn họ xuống dưới mới bảo vệ được một mạng.
- Cảm ơn!
TẦN THIÊN nhìn Trương thiếu gia nói.
- Ha hả, không cần, đây là tư lệnh phái ta tới!
Trương thiếu gia nhìn TẦN THIÊN nói, sáng sớm bọn họ đã tới nơi này nhưng nhiệm vụ của bọn họ không phải là trợ giúp TẦN THIÊN mà là cứu giúp mấy người trọng yếu là được rồi. Sở Văn Long như đã dự liệu được bi kịch của ngày hôm nay.
TẦN THIÊN vừa nghe, lập tức liền nghĩ tới, hắn để cho Phong tử gọi điện thoại cầu cứu Sở Văn Long nhưng đã qua hơn một tiếng đồng hồ mà Sở Văn Long còn chưa tới, đây là tính huống gì? Trương thiếu gia hiển nhiên là do Sở Văn Long phái đến cứu hắn. Bởi vì lúc bọn họ cứu đám Sấu tử thì chiến đấu mới bắt đầu khoảng nửa giờ, khi đó TẦN THIÊN còn chưa gọi điện thoại cho Sở Văn Long.
Nhất thời, TẦN THIÊN cảm thấy không biết xử trí ra sao, Sở Văn Long biết hắn sẽ bị Hoàng Đế bao vây tiêu diệt, chẳng lẽ Sở Văn Long biết rõ hắn sẽ thua trong trận này, tại sao không nói cho hắn. TẦN THIÊN ko khỏi nhíu mày, bất quá bây giờ không phải là thời điểm suy nghĩ truyện này, trước tiên tiêu diệt Du Long bang, đoạt lại Tửu Ba nhai rồi hãi nói.
- Sấu tử, A Bưu, chúng ra đi, giết đám khốn kiếp kia đoạt lại Tửu Ba nhai!
TẦN THIÊN quay đầu nhìn hai người A Bưu nói.
- Được, đi!
A Bưu cùng Sấu tử hô lên, mỗi người nhặt một thanh khảm đao.
- Chủ nhân! Lão nô có thứ cần giao cho người!
Lúc này, lão giả gọi TẦN THIÊN lại, rồi gọi điện thoại ra ngoài, kêu Âm Dương thư sinh đi tới trước mặt mọi người, dọa cho bọn A Bưu cùng Sấu tử kêu to một tiếng, nắm chặt lấy khảm đao.
- Đừng hoảng hốt, hắn không phải Âm Dương thư sinh, Âm Dương thư sinh đã chết, hắn là hộ vệ của ta!
TẦN THIÊN giải thích với hai người A Bưu cùng Sấu tử, hai người vừa nghe mới yên lòng lại.
Chỉ chốc lát, cuối Tửu Ba nhai chạy tới hơn hai chục chiếc minibus. Trên xe liền nhảy xuống gần hai trăm người cầm vũ khí trong tay, những người này toàn bộ là người của Âm Dương thư sinh. Một tên đầu lĩnh Đao Ba kiểm đi tới trước mặt Âm Dương thư sinh cung kính nói:
- Tiên sinh, người đã đến đủ, mọi việc cũng đã chuẩn bị xong!
- Rất tốt, bắt đầu từ hôm nay, bang phái của chúng ta sáp nhập trở thành thành viên của Thiên bang!
Âm Dương thư sinh nhàn nhạt nói, Đao Ba kiểm nhất thời không giải thích được chuyện gì xảy ra.
- Hắn chính là lão đại mới của các ngươi. Các ngươi nghe kỹ cho ta, người nào không phục, toàn bộ giết hết, phục tùng, có phần thưởng!
Âm Dương thư sinh nhìn đám bang chúng nói, đem TẦN THIÊN đẩy ra ngoài. Mọi người nhìn thấy TẦN THIÊN như huyết nhân nhất thời giật nảy mình.
- Gọi Thiên ca!
Âm Dương thư sinh nhìn mọi người hô lớn.
Một đám bang chúng nhìn nhau, lục tục bắt đầu kêu:
- Thiên ca!
- Thiên ca!
- Thiên ca!
Chỉ trong chốc lát, Tửu Ba nhai vang vọng tên Tần Thiên.
- Được! hôm nay các ngươi là thủ hạ của ta, ngày khác nhất định sẽ được ăn ngon uống tốt. Hiện tại chúng ta đi diệt Du Long bang, thành đệ nhất bang phái Tửu Ba nhai.
TẦN THIÊN nhìn một đám bang chúng hô lớn.
- Diệt Du Long bang, thành đệ nhất bang phái Tửu Ba nhai!
- Diệt Du Long bang, thành đệ nhất bang phái Tửu Ba nhai!
- Diệt Du Long bang, thành đệ nhất bang phái Tửu Ba nhai!
Trong nháy mắt, cả đám đồng thanh rống lên. Sau đó, TẦN THIÊN dẫn đầu hướng Kim Sắc Thiên Đường giết tới, nơi đó là tổng bộ Du Long bang, một đám người hùng hổ tiến về Kim Sắc Thiên Đường.
- Đầu hàng không giết, nếu không giết toàn bộ!
TẦN THIÊN quát to, cầm khảm đao trong tay lao vào, phía sau là một đám thuộc hạ. Người ở bên trong thấy vậy liền rối rít đầu hàng, những người không đầu hàng bị trực tiếp chém chết.
Không đến mười phút đồng hồ đã càn quét xong Kim Sắc Thiên Đường, sau đó hướng về những trụ sở tiếp theo của Du Long bang mà đi tới.
Giờ phút này, người Du Long bang, còn có người Lang Bang đan ăn mừng chiếm được Tửu Ba nhai, đột nhiên bên ngoài xông vào một đám người không nói một lời mà lập tức vung đao chém người, không được bao nhiêu thời gian toàn bộ đều nằm dưới đất.
Một đêm này, TẦN THIÊN quét ngang qua Tửu Ba nhai, đem người Lang Bang và Du Long bang đánh cho chạy trốn tứ phía. Tửu Ba nhai được TẦN THIÊN hoàn toàn nắm trong tay, hắn trở thành Tửu Ba nhai vương.
Giờ phút này, trong Lang Bang tổng bộ, lão đại Lang Bang Huyết Lang đang chinh chiến cùng hai nữ nhân, vừa nghe thủ hạ truyền tin TẦN THIÊN không chết, HĐ bị giết, như bị đánh mạnh vào đầu. Hắn vừa mới chiếm được Tửu Ba nhai không được bao lâu lại bị TẦN THIÊN đoạt về, hơn nữa còn tổn thất thảm trọng.
- Không! Làm sao có thể như vậy! Ta không tin!
Huyết Lang kêu gào.
Quân khu Quảng Châu.
- Tiêu tiểu thư, hết thảy đều tiến hành thuận lợi.
Sở Văn Long nhìn Tiêu Du nói.
/827
|