- Tần Thiên, để em chạy vào xem mẹ một chút.
Đi ra ngoài nhà hàng rồi, Hàn Thi Vũ đột nhiên dừng lại, nàng lúc này rất lo lắng cho mẹ mình. Mới vừa rồi Tần Thiên đem toàn bộ đám vệ sĩ đánh gục, dọa cho mẹ nàng sợ đến trắng bệch mặt mũi, ngã phệt ra nền nhà. Hàn Thi Vũ rất lo lắng có thể xảy ra chuyện gì đó.
- Ừ. Em cứ đi đi. Anh chờ ngoài này.
Tần Thiên nhìn nàng nói. Hàn Thi Vũ gật đầu rồi xoay người quay vào bên trong nhà hàng. Tần Thiên thì kiếm một chỗ trong hành lang ngồi chờ. Hắn chọn một cái ghế salon gần đó ngồi xuống, chờ Hàn Thi Vũ đi ra ngoài.
Đúng lúc này, một cô gái chừng hai mươi tuổi ở trong nhà hàng đi ra, trên tay cầm túi xách LV, hướng về phía ngoài cửa.
- Xoạt!
Đột nhiên có một bóng người phía sau lưng cô gái lao ra, một phát mạnh mẽ giật bay cái túi trên tay cô nàng rồi phóng thẳng ra phía ngoài chạy mất.
Cô gái sững người một cái rồi hét lên chói tai.
- á! Cướp! Cướp!
Bảo vệ gác cửa nghe vậy lập tức đứng ra chặn lấy tên giật đồ nhưng trong nháy mắt không biết từ nơi nào tên này lấy ra một con dao bén ngót, hướng về phía nhân viên an ninh đâm một phát. Một dao liền đem nhân viên an ninh kia đo ván trên mặt đất. Còn một khác thì bị tên giật đồ xoay người đá cho một cái rồi cũng đâm bồi một nhát vào bụng. Nháy mắt hạ đo ván hai người rồi tiếp tục đào tẩu. Mọi người xung quanh thấy hắn khủng khiếp như vậy còn ai dám ngăn cản nữa nên mặc kệ hắn chạy đi.
- Tiên sinh, xin anh hãy giúp tôi. Trong túi kia là tiền chữa bệnh của mẹ tôi!
Cô gái nhìn hai nhân viên nằm đo ván trên mặt đất rồi đột nhiên quay đầu về phía Tần Thiên van xin sự giúp đỡ.
Tần Thiên đã chuẩn bị xuất thủ rồi, nghe cô gái vừa nói hắn không hề do dự lập tức hướng đến tên cướp vọt tới.
- Đứng lại! (DG: câu nói thừa nhất trong lịch sử)
Tần Thiên hét lên, cả người mạnh mẽ bắn đi như một mũi tên hướng về phía tên cướp. Chỉ mấy nhịp hô hấp Tần Thiên đã đuổi đến sát sau lưng tên kia.
Tên kia thấy Tần Thiên lao đến nhanh như vậy sắc mặt nhất thời đại biến, ngay lập tức chui tọt vào một ngõ nhỏ ven đường. Trong ngõ nhỏ nhiều người và chướng ngại vật, rất dễ dàng cắt đuôi và ẩn núp.
Tần Thiên nhìn thấy vậy lại gia tốc vọt đến, bất quá trong ngõ này nhiều người quá, làm tốc độ của hắn giảm rất nhiều nhưng cũng may tên cướp giật cũng bị chậm lại không ít cho nên Tần Thiên và tên kia vẫn duy trì được khoảng cách.
Tên cướp giật đang chạy cũng quay lưng lại nhìn Tần Thiên, đưa tay ngoắc ngoắc ra bộ khiêu khích. Trong nháy mắt hắn lại chạy vào một con hẻm nhỏ khác, lần này hắn đã thoát khỏi tầm mắt gắt gao của Tần Thiên.
Tần Thiên không suy nghĩ nhiều, lại đề thăng tốc độ.
- Vèo!
- Vèo!
Canh sao đúng lúc Tần Thiên chạy vào trong con hẻm nhỏ, hai thanh katana (kiếm Nhật) sáng lóa chém thẳng về phía Tần Thiên. Một thanh nhằm thẳng vào đầu, còn thanh kia nhắm phía bắp chân Tần Thiên mà chém đến. Tốc độ hai thanh cực kỳ nhanh, chớp mắt đã muốn cắt vào người hắn.
- Chủ nhân cẩn thận! Người có dị năng, mau phát động thuấn di!
BaBaCa hét lớn. Tần Thiên không hề phát hiện ra người dị năng đang tập kích hắn.
Tần Thiên vừa nhìn thấy hai người áp sát hắn, trước tiên hắn phát động thuấn di, cả người biến mất cái một giữa không khí trước khi hai lưỡi dao bén ngót chạm mục tiêu. Thuấn di vọt lên phía trước giúp Tần Thiên trách được một kiếp nhưng nó lại làm cho hắn hao phí rất nhiều năng lượng.
- Mau giết hắn!
Đúng lúc này, tên giật túi lại xuất hiện. Hắn chỉ vào Tần Thiên rồi ra lệnh cho hai người kia tấn công, ngôn ngữ hắn sử dụng chính là tiếng Nhật. Hai người kia nhận lệnh nhanh chóng nhào về phía Tần Thiên chém giết. Cả hai đều có tốc độ khủng khiếp, nháy mắt đã lại áp sát Tần Thiên. (DG: ta ghét, cái quái gì xấu cũng Mỹ vs Nhật) (Biên: vì bị đè đầu quá mà)
Tần Thiên chợt giật mình, thầm than bất hảo, biết là đã rơi vào ổ mai phục rồi. Bất quá hắn cũng không đứng im chịu chết. Tình huống vừa rồi đã cảnh tỉnh hắn, cho nên lần này hắn vô cùng cẩn thận. Tần Thiên nhìn hai tên cầm katana kia lao đến như điện, nhanh như chớp hắn đảo người nhằm tên giật túi phóng tới.
Tên kia thấy Tần Thiên hành động như vậy liền nở ra nụ cười tà dị khinh thường. Hắn ném cái túi LV trên tay xuống đất sau đó hướng về phía Tần Thiên đánh tới.
- Thịch! Thịch!
Nháy mắt hai người đã hung hăng giao thủ với nhau mười mấy hiệp, sau đó cùng tách ra. Nhất thời không ai chiếm được chỗ tốt trên người đối phương.
- Chủ nhân cẩn thận! Ba kẻ kia đều là những người có dị năng rất mạnh mẽ.
BaBaCa nhắc nhở trong đầu Tần Thiên.
- Ta biết rồi, BaBaCa. Ngươi giúp ta giám thị hai kẻ kia, nếu có uy hiếp lập tức thông báo ngay cho ta.
Tần Thiên nói rồi lập tức lao thẳng đến tên đang đứng đối diện. Một thân tốc độ siêu khủng nháy mắt đã đến trước mặt tên móc túi. Một quyền hung hăng từ Tần Thiên đập thẳng đến mặt tên kia.
- Xoẹt!
Trong chớp mắt, nam tử kia như một ảo ảnh biến mất ngay trước mắt Tần Thiên. Một quyền khủng khiếp của Tần Thiên lại đem đánh vào không khí. Tên kia đột ngột xuất hiện bên phải hắn, tung ra một quyền nhằm thẳng vào huyệt Thái Dương của đối phương.
Một quyền này nếu như trúng mục tiêu thì chắc chắn Tần Thiên sẽ đo ván ngay, bởi vì Tần Thiên cảm giác được một cỗ lực lượng cường đại ẩn chứa trong quả đấm kia.
Lại chớp mắt một cái, Tần Thiên đã biến mất trong tầm mắt tên kia. Ngàn cân treo sợi tóc, chỉ chút xíu nữa là bị đại quyền kia đập trúng mặt. Gió từ quyền đầu thổi xượt qua mặt Tần Thiên làm cho hắn cảm giác đau như dao cứa.
Tần Thiên thoát khỏi công kích của tên giật túi liền lập tức phản công. Hắn vờn tay lên dùng thế cầm nã thủ chụp được cổ tay tên kia, dồn sức chuẩn bị hành hạ đến chết đổi thủ.
- Chủ nhân cẩn thận! Hai người phía sau động thủ rồi!
âm thanh BaBaCa gấp gáp vang lên.
Tần Thiên vừa nghe, không hề do dự, liền mạnh mẽ đem cánh tay tên kia bẻ mạnh một cái, sau đó hắn xoay người một vòng, đồng thời lúc xoay người thì hắn kéo luôn tên kia đến trước mặt mình rồi dùng thế vật ném thẳng hắn về phía hai tên đang lao đến để ngăn trở. Tần Thiên sau khi ra tay không hề do dự, lập tức bỏ chạy. Những tên này rất có thể là người của tổ chức sát thủ kia đến để tiêu diệt hắn. Ba người kia thực lực so với Tần Thiên không chênh lệch lắm nhưng mà hắn vừa mới giao thủ với đám về sĩ nhà Hàn Thi Vũ một hồi đã tiêu hao kha khá năng lượng, bây giờ mà còn dây dưa với đám này hiển nhiên sẽ chịu thiệt thòi, mà không cẩn thận cũng có thể táng mạng đương trường. Tần Thiên cũng nghĩ luôn đến khả năng không chỉ có ba kẻ kia đến giết hắn.
- Giết!
Tên kia dùng tiếng Nhật hét lên, chỉ vào Tần Thiên nhanh chóng đuổi theo. Tốc độ cả hai cũng không còn nhanh như lúc nãy rượt đuổi nữa, hắn cũng bám sát sau lưng Tần Thiên. Tần Thiên không xúc động mà dùng đến dị năng để chạy trốn nữa vì như vậy sẽ tiêu hao năng lượng bảo mệnh, hết là chết. Tần Thiên hiển nhiên chỉ dùng tốc độ bình thường của cơ thể mà đào thoát.
- Xoẹt!
Vừa lúc Tần Thiên đang chạy đến, lại xuất hiện một bóng người đứng cản đường hắn. một cánh tay quét ngang, chính là muốn tập kích vào mặt hắn.
Tần Thiên nhìn kĩ, thì ra chính là cô gái lúc nãy bị giật đồ. Giờ này khuôn mặt trang nhã kia chỉ tràn ngập sát cơ lạnh lẽo. năm ngón tay kia trang bị bộ móng bén ngót như dao cạo, hướng thẳng mặt Tần Thiên ác liệt giết tới.
- Đậu móa! Lại cùng một hội.
Tần Thiên tức tối chửi thề một tiếng. Thân thể hắn gấp rút bẻ ngoặt một góc chín mươi độ, lăn qua một bên. Tránh đòn xong, hắn không hề giảm tốc độ mà cúp đuôi chạy thật nhanh…
Đi ra ngoài nhà hàng rồi, Hàn Thi Vũ đột nhiên dừng lại, nàng lúc này rất lo lắng cho mẹ mình. Mới vừa rồi Tần Thiên đem toàn bộ đám vệ sĩ đánh gục, dọa cho mẹ nàng sợ đến trắng bệch mặt mũi, ngã phệt ra nền nhà. Hàn Thi Vũ rất lo lắng có thể xảy ra chuyện gì đó.
- Ừ. Em cứ đi đi. Anh chờ ngoài này.
Tần Thiên nhìn nàng nói. Hàn Thi Vũ gật đầu rồi xoay người quay vào bên trong nhà hàng. Tần Thiên thì kiếm một chỗ trong hành lang ngồi chờ. Hắn chọn một cái ghế salon gần đó ngồi xuống, chờ Hàn Thi Vũ đi ra ngoài.
Đúng lúc này, một cô gái chừng hai mươi tuổi ở trong nhà hàng đi ra, trên tay cầm túi xách LV, hướng về phía ngoài cửa.
- Xoạt!
Đột nhiên có một bóng người phía sau lưng cô gái lao ra, một phát mạnh mẽ giật bay cái túi trên tay cô nàng rồi phóng thẳng ra phía ngoài chạy mất.
Cô gái sững người một cái rồi hét lên chói tai.
- á! Cướp! Cướp!
Bảo vệ gác cửa nghe vậy lập tức đứng ra chặn lấy tên giật đồ nhưng trong nháy mắt không biết từ nơi nào tên này lấy ra một con dao bén ngót, hướng về phía nhân viên an ninh đâm một phát. Một dao liền đem nhân viên an ninh kia đo ván trên mặt đất. Còn một khác thì bị tên giật đồ xoay người đá cho một cái rồi cũng đâm bồi một nhát vào bụng. Nháy mắt hạ đo ván hai người rồi tiếp tục đào tẩu. Mọi người xung quanh thấy hắn khủng khiếp như vậy còn ai dám ngăn cản nữa nên mặc kệ hắn chạy đi.
- Tiên sinh, xin anh hãy giúp tôi. Trong túi kia là tiền chữa bệnh của mẹ tôi!
Cô gái nhìn hai nhân viên nằm đo ván trên mặt đất rồi đột nhiên quay đầu về phía Tần Thiên van xin sự giúp đỡ.
Tần Thiên đã chuẩn bị xuất thủ rồi, nghe cô gái vừa nói hắn không hề do dự lập tức hướng đến tên cướp vọt tới.
- Đứng lại! (DG: câu nói thừa nhất trong lịch sử)
Tần Thiên hét lên, cả người mạnh mẽ bắn đi như một mũi tên hướng về phía tên cướp. Chỉ mấy nhịp hô hấp Tần Thiên đã đuổi đến sát sau lưng tên kia.
Tên kia thấy Tần Thiên lao đến nhanh như vậy sắc mặt nhất thời đại biến, ngay lập tức chui tọt vào một ngõ nhỏ ven đường. Trong ngõ nhỏ nhiều người và chướng ngại vật, rất dễ dàng cắt đuôi và ẩn núp.
Tần Thiên nhìn thấy vậy lại gia tốc vọt đến, bất quá trong ngõ này nhiều người quá, làm tốc độ của hắn giảm rất nhiều nhưng cũng may tên cướp giật cũng bị chậm lại không ít cho nên Tần Thiên và tên kia vẫn duy trì được khoảng cách.
Tên cướp giật đang chạy cũng quay lưng lại nhìn Tần Thiên, đưa tay ngoắc ngoắc ra bộ khiêu khích. Trong nháy mắt hắn lại chạy vào một con hẻm nhỏ khác, lần này hắn đã thoát khỏi tầm mắt gắt gao của Tần Thiên.
Tần Thiên không suy nghĩ nhiều, lại đề thăng tốc độ.
- Vèo!
- Vèo!
Canh sao đúng lúc Tần Thiên chạy vào trong con hẻm nhỏ, hai thanh katana (kiếm Nhật) sáng lóa chém thẳng về phía Tần Thiên. Một thanh nhằm thẳng vào đầu, còn thanh kia nhắm phía bắp chân Tần Thiên mà chém đến. Tốc độ hai thanh cực kỳ nhanh, chớp mắt đã muốn cắt vào người hắn.
- Chủ nhân cẩn thận! Người có dị năng, mau phát động thuấn di!
BaBaCa hét lớn. Tần Thiên không hề phát hiện ra người dị năng đang tập kích hắn.
Tần Thiên vừa nhìn thấy hai người áp sát hắn, trước tiên hắn phát động thuấn di, cả người biến mất cái một giữa không khí trước khi hai lưỡi dao bén ngót chạm mục tiêu. Thuấn di vọt lên phía trước giúp Tần Thiên trách được một kiếp nhưng nó lại làm cho hắn hao phí rất nhiều năng lượng.
- Mau giết hắn!
Đúng lúc này, tên giật túi lại xuất hiện. Hắn chỉ vào Tần Thiên rồi ra lệnh cho hai người kia tấn công, ngôn ngữ hắn sử dụng chính là tiếng Nhật. Hai người kia nhận lệnh nhanh chóng nhào về phía Tần Thiên chém giết. Cả hai đều có tốc độ khủng khiếp, nháy mắt đã lại áp sát Tần Thiên. (DG: ta ghét, cái quái gì xấu cũng Mỹ vs Nhật) (Biên: vì bị đè đầu quá mà)
Tần Thiên chợt giật mình, thầm than bất hảo, biết là đã rơi vào ổ mai phục rồi. Bất quá hắn cũng không đứng im chịu chết. Tình huống vừa rồi đã cảnh tỉnh hắn, cho nên lần này hắn vô cùng cẩn thận. Tần Thiên nhìn hai tên cầm katana kia lao đến như điện, nhanh như chớp hắn đảo người nhằm tên giật túi phóng tới.
Tên kia thấy Tần Thiên hành động như vậy liền nở ra nụ cười tà dị khinh thường. Hắn ném cái túi LV trên tay xuống đất sau đó hướng về phía Tần Thiên đánh tới.
- Thịch! Thịch!
Nháy mắt hai người đã hung hăng giao thủ với nhau mười mấy hiệp, sau đó cùng tách ra. Nhất thời không ai chiếm được chỗ tốt trên người đối phương.
- Chủ nhân cẩn thận! Ba kẻ kia đều là những người có dị năng rất mạnh mẽ.
BaBaCa nhắc nhở trong đầu Tần Thiên.
- Ta biết rồi, BaBaCa. Ngươi giúp ta giám thị hai kẻ kia, nếu có uy hiếp lập tức thông báo ngay cho ta.
Tần Thiên nói rồi lập tức lao thẳng đến tên đang đứng đối diện. Một thân tốc độ siêu khủng nháy mắt đã đến trước mặt tên móc túi. Một quyền hung hăng từ Tần Thiên đập thẳng đến mặt tên kia.
- Xoẹt!
Trong chớp mắt, nam tử kia như một ảo ảnh biến mất ngay trước mắt Tần Thiên. Một quyền khủng khiếp của Tần Thiên lại đem đánh vào không khí. Tên kia đột ngột xuất hiện bên phải hắn, tung ra một quyền nhằm thẳng vào huyệt Thái Dương của đối phương.
Một quyền này nếu như trúng mục tiêu thì chắc chắn Tần Thiên sẽ đo ván ngay, bởi vì Tần Thiên cảm giác được một cỗ lực lượng cường đại ẩn chứa trong quả đấm kia.
Lại chớp mắt một cái, Tần Thiên đã biến mất trong tầm mắt tên kia. Ngàn cân treo sợi tóc, chỉ chút xíu nữa là bị đại quyền kia đập trúng mặt. Gió từ quyền đầu thổi xượt qua mặt Tần Thiên làm cho hắn cảm giác đau như dao cứa.
Tần Thiên thoát khỏi công kích của tên giật túi liền lập tức phản công. Hắn vờn tay lên dùng thế cầm nã thủ chụp được cổ tay tên kia, dồn sức chuẩn bị hành hạ đến chết đổi thủ.
- Chủ nhân cẩn thận! Hai người phía sau động thủ rồi!
âm thanh BaBaCa gấp gáp vang lên.
Tần Thiên vừa nghe, không hề do dự, liền mạnh mẽ đem cánh tay tên kia bẻ mạnh một cái, sau đó hắn xoay người một vòng, đồng thời lúc xoay người thì hắn kéo luôn tên kia đến trước mặt mình rồi dùng thế vật ném thẳng hắn về phía hai tên đang lao đến để ngăn trở. Tần Thiên sau khi ra tay không hề do dự, lập tức bỏ chạy. Những tên này rất có thể là người của tổ chức sát thủ kia đến để tiêu diệt hắn. Ba người kia thực lực so với Tần Thiên không chênh lệch lắm nhưng mà hắn vừa mới giao thủ với đám về sĩ nhà Hàn Thi Vũ một hồi đã tiêu hao kha khá năng lượng, bây giờ mà còn dây dưa với đám này hiển nhiên sẽ chịu thiệt thòi, mà không cẩn thận cũng có thể táng mạng đương trường. Tần Thiên cũng nghĩ luôn đến khả năng không chỉ có ba kẻ kia đến giết hắn.
- Giết!
Tên kia dùng tiếng Nhật hét lên, chỉ vào Tần Thiên nhanh chóng đuổi theo. Tốc độ cả hai cũng không còn nhanh như lúc nãy rượt đuổi nữa, hắn cũng bám sát sau lưng Tần Thiên. Tần Thiên không xúc động mà dùng đến dị năng để chạy trốn nữa vì như vậy sẽ tiêu hao năng lượng bảo mệnh, hết là chết. Tần Thiên hiển nhiên chỉ dùng tốc độ bình thường của cơ thể mà đào thoát.
- Xoẹt!
Vừa lúc Tần Thiên đang chạy đến, lại xuất hiện một bóng người đứng cản đường hắn. một cánh tay quét ngang, chính là muốn tập kích vào mặt hắn.
Tần Thiên nhìn kĩ, thì ra chính là cô gái lúc nãy bị giật đồ. Giờ này khuôn mặt trang nhã kia chỉ tràn ngập sát cơ lạnh lẽo. năm ngón tay kia trang bị bộ móng bén ngót như dao cạo, hướng thẳng mặt Tần Thiên ác liệt giết tới.
- Đậu móa! Lại cùng một hội.
Tần Thiên tức tối chửi thề một tiếng. Thân thể hắn gấp rút bẻ ngoặt một góc chín mươi độ, lăn qua một bên. Tránh đòn xong, hắn không hề giảm tốc độ mà cúp đuôi chạy thật nhanh…
/827
|