- Mụ nội mày, rốt cuộc thằng mặt trắng mày cũng đi ra, làm hại lão tử tìm thật là khổ a, hôm nay lão tử phải dậy dỗ mày một chút, tên vương bát đản này.
Tên đầu heo nhìn Tần Thiên nói.
- Hừ! Tất cả chúng mày đều phải chết.
Tần Thiên nhìn tên đầu heo và mấy tên côn đồ lạnh lùng nói, một luồng sát khí khổng lồ từ người hắn phát ra, cực kỳ hung bạo.
- Ha ha ha…. Muốn chúng taoo chết? Chết cái mẹ mày, mày nghĩ mày là ai hả, đánh thắng nổi mười mấy người chúng taoo đi đã, chúng mày lên bắt hắn cho taoo, để xem mày còn dám lớn lối hay không!
Tên đầu heo nhìn Tần Thiên với khuôn mặt khinh thường, vung tay lên, ra lệnh cho những tên côn đồ lên đánh Tần Thiên, chúng lập tức nghe lệnh
- Hừ! Vậy để xem, ai là kẻ phải chết!
Tần Thiên lạnh lùng nói, sau đó bên ngoài siêu thị liền xuất hiện ba chiếc xe. Cửa xe mở ra, một người đàn ông tóc bạc đẹp trai nhảy xuống, theo sau là đám người áo đen tay cầm gậy gộc, mỗi người đều đằng đằng sát khi, bộ dạng nhìn cực kì hung hãn.
Người nào người nấy nhìn đều có vẻ cuồn cuộn khí thế chuẩn bị đánh nhau, tất cả mọi người trong siêu thị nhất thời ngừng thở, ngạc nhiên nhìn sang
- Thiên ca, người đã đến đông đủ!
Phong Tử đi tới Tần Thiên trước mặt cung kính nói.
- Thiên ca hảo!
Hơn ba mươi tên áo đen phía sau nhìn về Tấn Thiên đồng thanh hô vang, âm thanh vang dội cả siêu thị, dọa tất cả mọi người giật nảy mình, tên đầu heo nhìn nhiều đám người áo đen như vậy mà lại hướng về phía Tần Thiên cung kính, nhất thời sắc mặt đại biến.
- Ừ, Phong Tử, bắt thằng kia lại cho tao, tao xử lý sau, những kẻ khác cho đánh, hung hăng đánh, chỉ cần không chết là được!
Tần Thiên nhìn Phong Tử thản nhiên nói, rồi lập tức ôm Triệu Nhã Chi rời đi
- Hừ! Bắt tên kia lại cho tao, mang lên xe, những kẻ khác, trừ nhân viên làm việc, đánh!
Phong Tử nhìn kẻ dưới phân phó, vừa nói xong, chúng lập tức cầm thiết côn hướng về phía mười mấy tên kia vọt tới.
Những tên côn đồ kia bình thường cũng chỉ dám đánh cướp của bọn học sinh, giờ thấy thành viên của băng nhóm xã hội đen liền tẩu tán tứ phương, chạy trốn trối chết, nhưng trốn được sao, sau đó là một trận đồ sát.
Tên đầu heo giờ phút này sợ hãi tột cùng, hai gối quỳ dưới đất, nhìn Phong Tử hoảng sợ hô lớn:
- Đại ca, em không dám, em không dám nữa, thật sự là không giám nữa!
- Nói với tao cũng vô dụng, người đâu, mang đi!
Phong Tử phân phó. Lập tức hai tên nhanh chóng xông lên, một tay nắm lấy tên đầu heo kéo lên xe, tên đầu heo liều mạng giẫy dụa, nhưng căn bản là vô dụng vì đã bị hù dọa tới tè ra quần.
Bọn lưu manh kia trong siêu thị rất nhanh bị đánh cho hỏng người, nguyên một đống trên mặt đất, toàn bộ bất tỉnh, Phong Tử phân phó người đưa bọn chúng lên xe, mang ra ngoại thành ném.
- Mấy thằng lại đây, thấy vết máu nào thì rửa cho tao, tiện thể sửa sang lại siêu thị cho tốt, hôm nay mỗi người chúng mày ở đây được thưởng một ngàn đồng!
Phong Tử nói, mấy tên lập tức bắt đầu dọn dẹp đại sảnh.
- Mọi người không cần sợ, việc gì cần làm thì cứ làm, ngày hôm nay mọi người coi như không thấy gì hết, không biết gì hết!
Phong Tử nhìn mấy nhân viên nói, họ liền gật đầu lia lịa.
- Mấy người chúng mày đi đi, đem bọn chúng đi ném, thuận tiện đem chiếc xe đi rửa luôn!
Phong Tử nhìn mấy tiểu đệ phân phó, chúng lập tức lên xe, đưa đám côn đồ bị đánh rời đi, dọc đường máu nhỏ giọt xuống vành xe không ngừng, cực kỳ ghê rợn.
Tần Thiên, bên này, đưa Triệu Nhã Chi lên lầu, Triệu Tiểu Nhã đã gặp mụ mụ như vậy, nhất thời kinh hãi, vội vàng kéo lấy Tần Thiên, hỏi tại sao
- Chờ chút đã tiểu Nhã, dì Triệu, nhanh đi thay quần áo đi.
Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi nói, nàng gật đầu, vội vàng vào bên trong phòng thay quần áo
- Anh Tần Thiên, mẹ em thế nào rồi, không lẽ gặp người xấu a?
Triệu tiểu nhã lo lắng nhìn Tần Thiên hỏi
- Ừ, là gặp phải người xấu, bất quá trên đời làm gì có gì hoàn hảo, em không cần lo lắng, anh còn có việc muốn cùng mẹ em thương lượng.
Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nhã nói, Triệu Tiểu Nhã nhìn bộ dạng Tần Thiên nghiêm túc lập tức gật đầu, biết điều trở về phòng.
Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nhã rời đi, lập tức đi vào phòng Triệu Nhã Chi, đúng lúc nàng đang thay y phục, cả người trần như nhộng, làm nàng sợ hết hồn, hơi có chút khẩn trương, xem ra đã bị làm cho sợ đến mức không nhẹ.
- Dì Triệu, không có chuyện gì rồi, không pải sợ, nói cho ta biết, tại sao?
Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi hỏi, đại khái hắn đã đoán được chuyện gì xảy ra.
- Ô ô! Tiểu Thiên, a di thiếu chút nữa đã bị lũ súc sinh kia khi dễ!
Triệu Nhã Chi ôm Tần Thiên lớn tiếng khóc, cực kì thương tâm, trên mặt còn mang vẻ hoảng sợ
- Tốt rồi, không có chuyện gì rồi, có ta ở đây.
Tần Thiên vội vàng an ủi, nhẹ nhàng vỗ về Triệu nhã chi
Triệu Nhã Chi ôm Tần Thiên khóc thật lâu, sau nửa giờ mới trở lại bình thường, phát hiện mình vẫn đang khỏa thân, nhất thời đỏ mặt, vội vàng mặc quần áo vào :v, Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi không có việc gì rồi từ biệt Triệu Nhã Chi đi xuống nhà dưới.
Còn về siêu thị, Phong Tử đã làm tốt hết thảy, siêu thị đã khôi phục buôn bán bình thường, thấy Tần Thiên đi tới, vội vàng nghênh đón, hỏi Triệu Nhã Chi có việc gì không.
- Không có chuyện gì, cái tên kia đâu?
Tần Thiên nhìn Phong Tử hỏi.
- Ở trên xe. Chờ mày đến xử trí.
Phong Tử nói.
- Tốt, dẫn tới chỗ nào vắng vẻ đi.
Tần Thiên nói, vừa nói liền lên xe, Phong Tử lập tức đi theo, phân phó lái xe, đồng thời, bảo những kẻ khác đi về trước, rồi sau đó nổi máy đi ra ngoại thành.
Rất nhanh xe ra khỏi nội thành, tới một vùng đồng cỏ hoang vu, đây là thuộc khu khai thác, xung quanh chu vi chụ cây số không có người ở, cỏ dại mọc còn cao hơn người.
"Đi ra ngoài! " Phong Tử nhìn vào tên đầu heo ở trong xe, một tay nắm hắn lấy ra, ném trên mặt đất.
- Các người... Các người muốn làm gì, đừng có giết tôi, đừng có giết tôi, tôi không dám, tôi không dám nữa!
Tên đầu heo nhìn Tần Thiên hoảng sợ hô lớn, dập đầu lia lịa.
- Quá muộn rồi, ngày hôm qua đã cho mày một cơ hội, hôm nay còn dám tới, đi chết đi!
Nội dung có thành phần bạo lực quá mức, độc giả cân nhắc trước khi xem
Tần Thiên nhìn tên đầu heo lạnh lùng nói, trong tay cầm sẵn cây khảm đao, trực tiếp chém vào bắp đùi tên đầu heo, máu tươi bắn ra ngoài, tên đầu heo phát ra tiếng kêu kinh thiên.
- Hừ! Dám động đến nữ nhân của tao thì kết quả là thế này!
Tần thiên nhìn hắn, sắc mặt không đổi chút nào, tiếp tục đưa đao, chém đứt cả tứ chi của tên đầu heo, máu tươi chảy lênh láng, khung cảnh cực kỳ tàn nhẫn, ngay cả Phong Tử cũng không khỏi nhíu mày, còn Tần Thiên sắc mặt không thay đổi chút nào, một đao chặt đầu tên đầu heo xuống rồi mới ngừng lại, ném con dao găm xuống đất, thở dài một hơi.
- Đi, chuẩn bị chút xăng đem đốt!
Phong Tử lập tức phân phó nói, tiểu tốt lập tức đi kiếm xăng.
- Đi thôi, đi nơi nào hút điếu thuốc!
Phong Tử nhìn Tần Thiên nói, sau đó hai người đi ra ngoài, phía sau lửa bốc lên hừng hực…
Tên đầu heo nhìn Tần Thiên nói.
- Hừ! Tất cả chúng mày đều phải chết.
Tần Thiên nhìn tên đầu heo và mấy tên côn đồ lạnh lùng nói, một luồng sát khí khổng lồ từ người hắn phát ra, cực kỳ hung bạo.
- Ha ha ha…. Muốn chúng taoo chết? Chết cái mẹ mày, mày nghĩ mày là ai hả, đánh thắng nổi mười mấy người chúng taoo đi đã, chúng mày lên bắt hắn cho taoo, để xem mày còn dám lớn lối hay không!
Tên đầu heo nhìn Tần Thiên với khuôn mặt khinh thường, vung tay lên, ra lệnh cho những tên côn đồ lên đánh Tần Thiên, chúng lập tức nghe lệnh
- Hừ! Vậy để xem, ai là kẻ phải chết!
Tần Thiên lạnh lùng nói, sau đó bên ngoài siêu thị liền xuất hiện ba chiếc xe. Cửa xe mở ra, một người đàn ông tóc bạc đẹp trai nhảy xuống, theo sau là đám người áo đen tay cầm gậy gộc, mỗi người đều đằng đằng sát khi, bộ dạng nhìn cực kì hung hãn.
Người nào người nấy nhìn đều có vẻ cuồn cuộn khí thế chuẩn bị đánh nhau, tất cả mọi người trong siêu thị nhất thời ngừng thở, ngạc nhiên nhìn sang
- Thiên ca, người đã đến đông đủ!
Phong Tử đi tới Tần Thiên trước mặt cung kính nói.
- Thiên ca hảo!
Hơn ba mươi tên áo đen phía sau nhìn về Tấn Thiên đồng thanh hô vang, âm thanh vang dội cả siêu thị, dọa tất cả mọi người giật nảy mình, tên đầu heo nhìn nhiều đám người áo đen như vậy mà lại hướng về phía Tần Thiên cung kính, nhất thời sắc mặt đại biến.
- Ừ, Phong Tử, bắt thằng kia lại cho tao, tao xử lý sau, những kẻ khác cho đánh, hung hăng đánh, chỉ cần không chết là được!
Tần Thiên nhìn Phong Tử thản nhiên nói, rồi lập tức ôm Triệu Nhã Chi rời đi
- Hừ! Bắt tên kia lại cho tao, mang lên xe, những kẻ khác, trừ nhân viên làm việc, đánh!
Phong Tử nhìn kẻ dưới phân phó, vừa nói xong, chúng lập tức cầm thiết côn hướng về phía mười mấy tên kia vọt tới.
Những tên côn đồ kia bình thường cũng chỉ dám đánh cướp của bọn học sinh, giờ thấy thành viên của băng nhóm xã hội đen liền tẩu tán tứ phương, chạy trốn trối chết, nhưng trốn được sao, sau đó là một trận đồ sát.
Tên đầu heo giờ phút này sợ hãi tột cùng, hai gối quỳ dưới đất, nhìn Phong Tử hoảng sợ hô lớn:
- Đại ca, em không dám, em không dám nữa, thật sự là không giám nữa!
- Nói với tao cũng vô dụng, người đâu, mang đi!
Phong Tử phân phó. Lập tức hai tên nhanh chóng xông lên, một tay nắm lấy tên đầu heo kéo lên xe, tên đầu heo liều mạng giẫy dụa, nhưng căn bản là vô dụng vì đã bị hù dọa tới tè ra quần.
Bọn lưu manh kia trong siêu thị rất nhanh bị đánh cho hỏng người, nguyên một đống trên mặt đất, toàn bộ bất tỉnh, Phong Tử phân phó người đưa bọn chúng lên xe, mang ra ngoại thành ném.
- Mấy thằng lại đây, thấy vết máu nào thì rửa cho tao, tiện thể sửa sang lại siêu thị cho tốt, hôm nay mỗi người chúng mày ở đây được thưởng một ngàn đồng!
Phong Tử nói, mấy tên lập tức bắt đầu dọn dẹp đại sảnh.
- Mọi người không cần sợ, việc gì cần làm thì cứ làm, ngày hôm nay mọi người coi như không thấy gì hết, không biết gì hết!
Phong Tử nhìn mấy nhân viên nói, họ liền gật đầu lia lịa.
- Mấy người chúng mày đi đi, đem bọn chúng đi ném, thuận tiện đem chiếc xe đi rửa luôn!
Phong Tử nhìn mấy tiểu đệ phân phó, chúng lập tức lên xe, đưa đám côn đồ bị đánh rời đi, dọc đường máu nhỏ giọt xuống vành xe không ngừng, cực kỳ ghê rợn.
Tần Thiên, bên này, đưa Triệu Nhã Chi lên lầu, Triệu Tiểu Nhã đã gặp mụ mụ như vậy, nhất thời kinh hãi, vội vàng kéo lấy Tần Thiên, hỏi tại sao
- Chờ chút đã tiểu Nhã, dì Triệu, nhanh đi thay quần áo đi.
Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi nói, nàng gật đầu, vội vàng vào bên trong phòng thay quần áo
- Anh Tần Thiên, mẹ em thế nào rồi, không lẽ gặp người xấu a?
Triệu tiểu nhã lo lắng nhìn Tần Thiên hỏi
- Ừ, là gặp phải người xấu, bất quá trên đời làm gì có gì hoàn hảo, em không cần lo lắng, anh còn có việc muốn cùng mẹ em thương lượng.
Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nhã nói, Triệu Tiểu Nhã nhìn bộ dạng Tần Thiên nghiêm túc lập tức gật đầu, biết điều trở về phòng.
Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nhã rời đi, lập tức đi vào phòng Triệu Nhã Chi, đúng lúc nàng đang thay y phục, cả người trần như nhộng, làm nàng sợ hết hồn, hơi có chút khẩn trương, xem ra đã bị làm cho sợ đến mức không nhẹ.
- Dì Triệu, không có chuyện gì rồi, không pải sợ, nói cho ta biết, tại sao?
Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi hỏi, đại khái hắn đã đoán được chuyện gì xảy ra.
- Ô ô! Tiểu Thiên, a di thiếu chút nữa đã bị lũ súc sinh kia khi dễ!
Triệu Nhã Chi ôm Tần Thiên lớn tiếng khóc, cực kì thương tâm, trên mặt còn mang vẻ hoảng sợ
- Tốt rồi, không có chuyện gì rồi, có ta ở đây.
Tần Thiên vội vàng an ủi, nhẹ nhàng vỗ về Triệu nhã chi
Triệu Nhã Chi ôm Tần Thiên khóc thật lâu, sau nửa giờ mới trở lại bình thường, phát hiện mình vẫn đang khỏa thân, nhất thời đỏ mặt, vội vàng mặc quần áo vào :v, Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi không có việc gì rồi từ biệt Triệu Nhã Chi đi xuống nhà dưới.
Còn về siêu thị, Phong Tử đã làm tốt hết thảy, siêu thị đã khôi phục buôn bán bình thường, thấy Tần Thiên đi tới, vội vàng nghênh đón, hỏi Triệu Nhã Chi có việc gì không.
- Không có chuyện gì, cái tên kia đâu?
Tần Thiên nhìn Phong Tử hỏi.
- Ở trên xe. Chờ mày đến xử trí.
Phong Tử nói.
- Tốt, dẫn tới chỗ nào vắng vẻ đi.
Tần Thiên nói, vừa nói liền lên xe, Phong Tử lập tức đi theo, phân phó lái xe, đồng thời, bảo những kẻ khác đi về trước, rồi sau đó nổi máy đi ra ngoại thành.
Rất nhanh xe ra khỏi nội thành, tới một vùng đồng cỏ hoang vu, đây là thuộc khu khai thác, xung quanh chu vi chụ cây số không có người ở, cỏ dại mọc còn cao hơn người.
"Đi ra ngoài! " Phong Tử nhìn vào tên đầu heo ở trong xe, một tay nắm hắn lấy ra, ném trên mặt đất.
- Các người... Các người muốn làm gì, đừng có giết tôi, đừng có giết tôi, tôi không dám, tôi không dám nữa!
Tên đầu heo nhìn Tần Thiên hoảng sợ hô lớn, dập đầu lia lịa.
- Quá muộn rồi, ngày hôm qua đã cho mày một cơ hội, hôm nay còn dám tới, đi chết đi!
Nội dung có thành phần bạo lực quá mức, độc giả cân nhắc trước khi xem
Tần Thiên nhìn tên đầu heo lạnh lùng nói, trong tay cầm sẵn cây khảm đao, trực tiếp chém vào bắp đùi tên đầu heo, máu tươi bắn ra ngoài, tên đầu heo phát ra tiếng kêu kinh thiên.
- Hừ! Dám động đến nữ nhân của tao thì kết quả là thế này!
Tần thiên nhìn hắn, sắc mặt không đổi chút nào, tiếp tục đưa đao, chém đứt cả tứ chi của tên đầu heo, máu tươi chảy lênh láng, khung cảnh cực kỳ tàn nhẫn, ngay cả Phong Tử cũng không khỏi nhíu mày, còn Tần Thiên sắc mặt không thay đổi chút nào, một đao chặt đầu tên đầu heo xuống rồi mới ngừng lại, ném con dao găm xuống đất, thở dài một hơi.
- Đi, chuẩn bị chút xăng đem đốt!
Phong Tử lập tức phân phó nói, tiểu tốt lập tức đi kiếm xăng.
- Đi thôi, đi nơi nào hút điếu thuốc!
Phong Tử nhìn Tần Thiên nói, sau đó hai người đi ra ngoài, phía sau lửa bốc lên hừng hực…
/827
|