SIÊU CẤP CƯỜNG GIẢ

Chương 213: Hảo tụ hảo tán (*)

/751


Cơ hồ tất cả mọi người đều muốn biết Bùi Đông Lai rốt cuộc là thần thánh phương nào mà chẳng những có thể thân mật cùng Hạ Y Na ngoài ra còn khiến chủ quán bar phải tự mình dâng tặng hai chai rượu quý.

Đối mặt với những ánh mắt ngạc nhiên kia Bùi Đông Lai cũng không để tâm, hắn nâng chén rượu hướng tới mọi người biểu đạt sự áy náy vì lần trước ra đi không từ biệt.

- Bùi Đông Lai, hôm đó tại quán bar Hàng Hồ chơi chưa đã, hôm nay nhất định phải tận hứng.

Chạm cốc, Hạ Y Na nói.

- Được.

Khi còn trên đường về Đông Hải, Ngô Vũ Trạch đã nói cho Bùi Đông Lai biết rằng đêm hắn giết Phương Chấn, đám người Hạ Y Na chẳng những suýt chút nữa bị cảnh sát bắt đi mà còn phải lo lắng cả một đêm, trong lòng hắn thấy áy náy nên không từ chối đề nghị của Hạ Y Na, thẳng thắn đáp ứng.

Sau đó….dưới sự yêu cầu nhất quyết của Hạ Y Na, Bùi Đông Lai nốc sạch cốc rượu.

Lúc Bùi Đông Lai uống rượu, có thể thấy được Quách Lệ Na không cao hứng như trước còn Ngô Vũ Trạch lại rất thản nhiên.

Đối với việc này, Bùi Đông Lai đã biết một ít từ miệng của Ngô Vũ Trạch, đành im lặng không nói gì.

Bùi Đông Lai vừa uống xong Hạ Y Na đã xung phong rót tiếp, mọi người trừ Quách Lệ Na ra đều hứng trí phụ họa hết mình.

Bất tri bất giác hai chai rượu ngon nổi tiếng đến từ nước Pháp đã trôi vào bụng mấy người, Hạ Y Na uống đến mức hai má đỏ lên, đôi mắt long lanh đã có phần ngà ngà say.

Cùng lúc đó người phục vụ mà lúc đầu dẫn Bùi Đông Lai với Ngô Vũ Trạch vào đây cầm thêm tới cho mọi người năm chai rượu giống như chai mà ông chủ họ đã đem đến lúc trước.

Đến 10h30 khi mà DJ chuẩn bi sắp bắt đầu, trong năm chai rượu lấy thêm ra đã có ba chai cạn đến đáy.

Trên ghế sô fa, khuôn mặt Hạ Y Na đỏ bừng tựa vào đầu vai Bùi Đông Lai, nói năng đã không còn rõ ràng, mà Trang Bích Phàm do ko chịu nổi men rượu nên say mèm nằm trên ghế.

- Bùi Đông Lai, Trang Bích Phàm không thể uống được nữa.

- Uống, đêm nay không say không về!

Không đợi Bùi Đông Lai đáp lời, Hạ Y Na đã quơ bàn tay nhỏ bé ra nói giọng mơ hồ.

- Hạ tỷ, em sợ hắn uống tiếp sẽ xảy ra chuyện.

Tằng Khả Tâm có vẻ lo lắng.

Lúc này Hạ Y Na không thể nói thêm gì nữa vì say quá ngã vào lòng Bùi Đông Lai.

- Tớ thấy hôm nay có lẽ nên dừng lại ở đây thôi.

Thấy hai người đã say, Bùi Đông Lai nói

Với đề nghị này không ai dị nghị gì hết.

Sau đó không đợi hai vị Minh Tinh kia kịp ra mặt, ông chủ quán bar Hoàng Hậu tự mình tiễn đám người Bùi Đông Lai đi trong ánh mắt chăm chú của mọi khách nhân.

- Hoàng ca, đêm nay đã làm phiền anh rồi.

Ra khỏi quán bar, Bùi Đông Lai vừa nâng Hạ Y Na vừa cảm ơn ông chủ quán bar, hắn vừa hỏi tên ông chủ từ một người phục vụ.

- Bùi... Bùi thiếu không cần khách khí, đây là việc tôi phải làm.

Hoàng Thành thật không thể ngờ được Bùi Đông Lai lại biết tên y nên có vẻ rất kích động, y biết điều hỏi han:

- Bùi thiếu, tôi thấy các bạn bè của cậu đều uống nhiều quá rồi, nếu không tiện về thì bên cạnh có chỗ trọ cũng do tôi mở, tôi có thể chuẩn bị phòng cho mọi ngươi, nếu cậu thích để tôi phái người dẫn đi.

- Vũ Trạch, chú cùng Quách Lệ Na đi trước đi.

Nghe Hoàng Thành nói thế, Bùi Đông Lai suy nghĩ một chút rồi phân phó cho Ngô Vũ Trạch.

- Ok.

Ngô Vũ Trạch cũng nghe được Hoàng Thành nói thế, nghĩ một chút liền đồng ý.

- Văn Cảnh, chú giúp ka dìu Bích Phàm ra xe, ka đỡ Hạ Y Na.

Sau khi Ngô Vũ Trạch và Quách Lệ Na đã đi, Bùi Đông Lai nhìn Cổ Văn Cảnh nói.

- Ừh.

Cổ Văn Cảnh vừa giúp Tằng Khả Tâm đỡ Trang Bích Phàm vừa đáp.

Rất nhanh chóng, Hoàng Thành điều một chiếc xe Mercedes đến, tự mình giúp đỡ Cổ Văn Cảnh đưa Trang Bích Phàm lên xe.

- Các cậu đi trước đi.

Thấy bốn người Cổ Văn Cảnh đã lên xe, Bùi Đông Lai mới dìu người đã say như chết là Hạ Y Na tới cỗ xe Land Rover mà đỏ kia.

- Cậu khỏe chứ, Bùi Thiếu. Tôi là vệ sĩ của Hạ tiểu thư.

Không đợi Bùi Đông Lai lấy chìa khóa trong túi Hạ Y Na, nam trung niên luôn đi theo Hạ Y Na đã bước lên trước nói rõ thân phận mình:

- Hạ tiểu thư uống quá say, vì phòng ngừa những điều bất trắc nên tiểu thư sẽ không trở về trường học, tôi đưa cô ấy về nhà.

- Được.

Lần trước ở Hàng Hồ Bùi Đông Lai đã biết trung niên này âm thầm bảo vệ Hạ Y Na nên với đề nghị này của y Bùi Đông Lai cũng không có ý kiến gì, đem chìa khóa xe đưa cho y đồng thời đưa Hạ Y Na lên xe.

"Ân..."

Hạ Y Na được Hạ Y Na nâng lên xe lại cứ ôm chặt lấy cánh tay Bùi Đông Lai như trước, không chịu bỏ ra.

Bùi Đông Lai thấy vậy chỉ cười khổ, cố gắng giãy ra.

- Đông..Đông Lai. Đưa tớ về.

Không để Bùi Đông Lai rút tay ra, Hạ Y Na mở mắt nói mơ hồ.

- Nếu không phiền thì Bùi thiếu tiễn tiểu thư một đoạn đi."

Người đàn ông trung niên nghĩ ngợi một lúc nói:

- Nếu không một mình tôi đưa tiểu thư về cũng không tiện.

Bùi Đông Lai hơi trầm ngâm, lát sau gật đầu đồng ý.

Người đàn ông kia thấy vậy thì im lặng khởi động ô tô đi tới khu vực nhà giàu Cao Nhĩ Phu.

20 phút sau.

Ngô Vũ Trạch không mang Quách Lệ Na đi lấy phòng như trước mà dừng xe ở một chỗ trên đường cái.

- Ngô Vũ Trạch, anh có phải muốn chia tay với em hay không?

Thấy Ngô Vũ Trạch dừng lại, Quách Lệ Na vốn trầm mặc cả tối giờ nghiêng đầu sang chỗ khác hỏi.

"Ba!"

Ngô Vũ Trạch không lập tức trả lời mà châm lửa hút một điếu thuốc, nhìn khuôn mặt yêu mị của Quách Lệ Na nói:

- Kì thật, em ước gì anh nói chia tay với em đúng không?

Lộp bộp!

Ngạc nhiên nghe thấy câu nói của Ngô Vũ Trạch, trong lòng Quách Lệ Na cả kinh, làm ra một bộ dáng tức giận phẫn nộ nói:

- Ngô Vũ Trạch, anh muốn chia tay thì chia tay, cần gì phải tìm lý do như thế? Một nam nhân như anh mà đem hết trách nhiệm đổ lên đầu em, anh không biết xấu hổ sao?

- Em hẳn còn nhớ khi em nói muốn ở cùng anh, anh đã nói với em rằng chúng ta không thể có kết quả tốt, em nói muốn thử xem sao, anh đã bảo có thể thử nhưng em không được hối hận, em đã khẳng định sẽ không hối hận. Đêm đó chúng ta đã lên giường.

Ngô Vũ Trạch rít một hơi thuốc nói:

- Mà từ sau đợt huấn luyện quân sự, em một mặt ở với anh, mặt khác lại thường xuyên liên hệ cùng một người học cùng trường tên là Ngưu Hải Đào đúng không?

"Bá!"


Dường như không thể ngờ được Ngô Vũ Trạch sẽ nói như thế, sắc mặt Quách Lệ Na đại biến.

- Anh không có thói quen xem trộm điện thoại, càng không đi giám sát nhất cử nhất động của em. Sở dĩ anh biết điều này bởi vì có một lần trong lúc anh đang tắm ở khách sạn, em lén nghe điện thoại bị anh vô tình nghe thấy.

Ngô Vũ Trạch nhìn Quách Lệ Na bằng một ánh mắt phức tạp, cười nói.

Quách Lệ Na im lặng.

- Lúc đầu em lựa chọn ở cùng anh vì gia cảnh của anh thoạt nhìn cũng không kém, mà sau khi cái tên nam sinh Ngưu Đào Hải kia bắt đầu theo đuổi em, em vì biết được gia cảnh của hắn cũng rất tốt nên đã bắt đầu vừa ở cùng anh vùa đối tốt với hắn, coi như chuẩn bị một đường lui.

Thấy Quách lệ Na không nói gì, Ngô Vũ Trạch thu hồi ánh mắt, nhìn về phía ngã tư xa hoa trụy lạc, giận dữ nói:

- Mà em theo anh quay về Hàng Hồ một mặt vì Hạ Y Na đề nghị, mặt khác chính là muốn biết thực tế tình hình nhà anh để đưa ra lựa chọn cuối cùng.

- Anh nghĩ rằng khi ở quán bar BBS em nghe được bốn chữ Ngô gia phế vật thì đã có quyết định của mình.

/751

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status